Hanna
05-15-2014, 08:48
Đúng là nữ hoàng chân đất, dù Khánh Ly thật sự b́nh dị mộc mạc, nhưng tiếng hát chân thành đến ám ảnh của cô sẽ chinh phục mọi khán giả
Trở về khi đă gần tuổi thất thập, Khánh Ly chắc chắn đă rất trăn trở. Thói thường, xa mặt th́ cách ḷng, mà khoảng thời gian 'xa mặt' với khán giả nơi quê nhà thấm thoát cũng đă gần...40 năm, họ có c̣n muốn nghe cô hát? Mặt khác, với những người đă hết ḷng yêu thương và mong cô trở về, sự tái xuất khi giọng hát không c̣n ở đỉnh cao liệu có làm họ thất vọng?
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=612042&stc=1&d=1400143679
Khánh Ly trong chuyến đi thăm các em nhỏ mồ côi tại mái ấm Mai Tâm - B́nh Triệu vào chiều 4/5/2014.
Cô đă tha thiết muốn được trở về để cùng NS Trịnh Công Sơn hát khắp các nẻo đường Việt Nam, nhưng giờ ông đă “đi vắng” (chữ dùng của Khánh Ly), liệu sự trở về có c̣n ư nghĩa trọn vẹn?
Chưa kể, sự trở về của cô sẽ bị quy kết là “phản bội” những người Việt ở hải ngoại đă yêu thương, cưu mang cô suốt gần 40 năm xa xứ. Rồi những lời đồn đại kiểu như về hát v́ tiền, v́… đằng nào cũng không c̣n show ở hải ngoại!
Nhưng rồi Khánh Ly vẫn vượt qua tất cả áp lực của dư luận, áp lực của chính ḿnh để được hát trên quê hương. Dù chỉ một liveshow ở Hà Nội, dù liveshow ở nơi quá sang trọng nên giá vé vượt quá tầm với của đa số mọi người...những điều tưởng như nho nhỏ ấy, chắc chắn trái ngược với mong ước của chính cô.
Chắc chắn chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm Khánh Ly “căng”. C̣n khán giả th́ sao? Quan sát trong 4000 khán giả đến kín đặc Trung tâm Hội nghị quốc gia tối 9/5, có đủ già trẻ lớn bé, đủ khắp ba miền Bắc – Trung – Nam, có người rất sang trọng bên cạnh những khán giả rất b́nh dân.
Có người đến nghe chỉ để t́m về kỷ niệm, có người muốn tận mắt xem Khánh Ly là ai mà dân t́nh phải háo hức đến thế, xem bà già gần 70 hát “phều phào” ra sao? Tất cả chờ… dài cổ đến tận 8h20 (dù trên vé ghi 7h30), khiến không khí đă căng lại càng căng thẳng bồn chồn hơn.
Đă thế, sau màn dạo đầu bằng một giọng hát trẻ em chưa đủ để cảm “Sống trong đời sống cần có một tấm ḷng” (Để gió cuốn đi), đến h́nh ảnh clip Khánh Ly hát mộc “Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ” (Diễm xưa) lấy hơi có phần… mệt.
Rồi “người con gái Việt Nam da vàng” ấy cất tiếng hát có phần hơi chông chênh, những lời hát đầu tiên của “Diễm xưa” trong tà áo dài trắng, mái tóc dài buông xơa. Phải là màu trắng, phải là tóc dài cho sự bắt đầu trở lại. Cách hát chưa thật đúng chất Khánh Ly v́ chưa đủ da diết, giọng hát có phần hơi nhẹ, hơi “run”. Dường như đến cả những tiếng vỗ tay của khán giả cũng có phần lưỡng lự.
Trong liên khúc đầu tiên của cơi t́nh Trịnh Công Sơn, T́nh xa – T́nh nhớ - T́nh sầu, T́nh nhớ là bài gây ấn tượng mạnh mẽ nhất, “T́nh ngỡ đă phôi pha, nhưng t́nh vẫn c̣n đầy”. Cứ như Khánh Ly đang tự chất vấn và trả lời những băn khoăn nghi ngại của chính ḿnh?
Gánh nặng lo âu của Khánh Ly chỉ thật sự được giải tỏa sau lời chia sẻ thứ hai “t́nh yêu là gánh nặng cho người được yêu”, “nếu quư vị cũng căng, tôi cũng căng th́ chúng ta sẽ...đứt”, để rồi cô cất tiếng tha thiết “Biển nhớ”, tiếp theo bởi liên khúc “Cát bụi – T́nh xa”.
Đến lúc này th́ giọng Khánh Ly đă vào men lắm rồi, si mê lắm rồi. Dường như cô không c̣n hát cho khán giả nữa, mà hát để tự sự, để trải ḷng ḿnh. Nh́n cô lẻ loi trên sân khấu với “Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xôi” (Như cánh vạc bay), chợt cảm thấy sự cô đơn đến run rẩy của chính cô.
Những lời thiết tha “Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi măi tên nhau”, phải chăng cô đang hát cho người cô đă yêu thương đến độ khi ông đi, cô đă mất nửa cuộc đời, dù cô luôn khẳng định giữa cô và NS Trịnh Công Sơn không phải là t́nh yêu. Và cô cũng luôn gọi “ông Sơn”, chứ không phải “anh Sơn” như nhiều người khác.
Lời chia tay chính thức của Khánh Ly với Trịnh Công Sơn trên quê hương Việt Nam gây xúc động thật sự, khi cô chia sẻ việc hai người đă hẹn sẽ đi hát với nhau trên khắp các nẻo đường Việt Nam chưa thực hiện được th́ giờ cô trở về, ông đă đi vắng. Nhưng cô tin ông vẫn ở quanh đây, dơi theo cô, và cô “hy vọng ông sẽ không thất vọng” khi đă tin tưởng giao những bài hát cho cô.
Tôi th́ tin chắc ông không thất vọng, v́ cả 4000 khán giả trong hội trường của Trung tâm Hội nghị quốc gia đă không hề thất vọng, mà họ quá hạnh phúc khi chứng kiến t́nh cảm thánh thiện mà Khánh Ly dành cho Trịnh Công Sơn. Những ca từ của “Như một lời chia tay” qua phần biểu diễn tiếp nối của hai người thật sự gây xúc động cho cả hội trường.
Nhớ lại 13 năm trước, khi Trịnh Công Sơn trở về “Cát bụi”, Khánh Ly đă không thể trở về, những lời hát chia tay “chính thức” của cô với ông là liên khúc Diễm xưa – C̣n tuổi nào cho em – Ru đời đi nhé – Cho một người nằm xuống trong chương tŕnh ca nhạc của Thúy Nga Paris, vẫn cái cảm giác nhỏ nhoi, đơn độc ấy.
Nhưng dĩ nhiên, sự trở về của Khánh Ly không chỉ là của riêng cô. Đă có những điểm nhấn rất đẹp. Cho Hà Nội với “Nhớ mùa thu Hà Nội” đầy sâu lắng, da diết gửi tặng thành phố nơi cô đă sinh ra để 60 năm sau mới được trở về, để người Hà Nội dù nghe giữa mùa hè vẫn thấy bồi hồi.
Đó là “Xin cho tôi” thuộc chùm ca khúc da vàng mà Khánh Ly chọn để song ca cùng một đại diện trẻ của Việt Nam Hà Anh Tuấn như nguyện ước cho quê hương được b́nh an. Như Khánh Ly tâm sự, cô yêu những ca khúc Da vàng nhiều hơn, v́ trong đó có t́nh yêu, có thân phận, có quê hương.
…Cho tôi đi xây lại chuyện t́nh Cho tôi đi nâng dậy ḥa b́nh Cho tôi đi qua tận gập ghềnh Nh́n ḍng máu trong tim em Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng Cho quê hương giấc ngủ thật hiền Rồi từ đó tôi yêu em…
Tôi chợt nhận ra, dù Khánh Ly đúng là nữ hoàng chân đất, dù Khánh Ly thật sự b́nh dị mộc mạc, nhưng tiếng hát chân thành đến ám ảnh của cô như tiếng hát của loài thiên nga trắng nơi hoang dă, rất hiếm khi xuất hiện, sẽ chinh phục mọi loại sân khấu, mọi loại khán giả, nếu cô và họ cùng mở ḷng.
Và như nhiều người đă nhận xét, nghe Khánh Ly hát live chắc chắn sẽ “nghiện” hơn nghe cô hát trong CD, bởi cả giọng hát, phong cách của cô đều quá chân thật với cảm xúc, đến nỗi mỗi lần nghe lại thấy khác nhau, dù cô đă hát những bài ấy suốt hơn 50 năm.
Vẫn c̣n chút tiếc nuối. Dù Khánh Ly và khách mời đă cố gắng đưa vào liveshow một số bài hát của tác giả khác như Áo anh sứt chỉ đường tà (Phạm Duy), Xin c̣n gọi tên nhau (Trường Sa), Niệm khúc cuối, Áo lụa Hà Đông (Ngô Thụy Miên), Nếu có yêu tôi (Trần Duy Đức).
Dù bản thân tôi không phải chỉ mê Khánh Ly hát nhạc Trịnh, nhưng riêng trong buổi tối ấy, giá Khánh Ly chỉ hát nhạc Trịnh, giá đừng có những bài đơn ca của khách mời th́ sẽ trọn vẹn hơn. Bởi cảm xúc của khán giả và Khánh Ly chỉ thật sự gặp nhau khi cô hát nhạc Trịnh.
Bởi cảm xúc khi cô hát trên quê hương rất khác những lần tôi đă có dịp nghe cô hát ở hải ngoại. Có thể bởi sự chờ đợi quá lâu khiến cả hai bên đều thấy những giây phút gặp lại rất quư giá. Có thể bởi Khánh Ly hát như cô sẽ hát đến chết luôn mà không chắc có lần sau. Loài thiên nga là thế!
Có thể bởi khán giả lâu lắm mới được xem một chương tŕnh thấm đượm t́nh yêu mộc mạc mà sâu lắng đến thế. Bởi thế nên sau khi Khánh Ly đă gục đầu giữa lời hát “Bao nhiêu năm rồi c̣n măi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt, rọi suốt trăm năm một cơi đi về”, khán giả không yêu cầu cô phải hát nữa.
Cũng phải thôi, người hát và người nghe chỉ định t́m về kỷ niệm, nhưng cả hai đă có nhiều hơn thế: hiện tại và tương lai.
Khánh Linh
BDV
Trở về khi đă gần tuổi thất thập, Khánh Ly chắc chắn đă rất trăn trở. Thói thường, xa mặt th́ cách ḷng, mà khoảng thời gian 'xa mặt' với khán giả nơi quê nhà thấm thoát cũng đă gần...40 năm, họ có c̣n muốn nghe cô hát? Mặt khác, với những người đă hết ḷng yêu thương và mong cô trở về, sự tái xuất khi giọng hát không c̣n ở đỉnh cao liệu có làm họ thất vọng?
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=612042&stc=1&d=1400143679
Khánh Ly trong chuyến đi thăm các em nhỏ mồ côi tại mái ấm Mai Tâm - B́nh Triệu vào chiều 4/5/2014.
Cô đă tha thiết muốn được trở về để cùng NS Trịnh Công Sơn hát khắp các nẻo đường Việt Nam, nhưng giờ ông đă “đi vắng” (chữ dùng của Khánh Ly), liệu sự trở về có c̣n ư nghĩa trọn vẹn?
Chưa kể, sự trở về của cô sẽ bị quy kết là “phản bội” những người Việt ở hải ngoại đă yêu thương, cưu mang cô suốt gần 40 năm xa xứ. Rồi những lời đồn đại kiểu như về hát v́ tiền, v́… đằng nào cũng không c̣n show ở hải ngoại!
Nhưng rồi Khánh Ly vẫn vượt qua tất cả áp lực của dư luận, áp lực của chính ḿnh để được hát trên quê hương. Dù chỉ một liveshow ở Hà Nội, dù liveshow ở nơi quá sang trọng nên giá vé vượt quá tầm với của đa số mọi người...những điều tưởng như nho nhỏ ấy, chắc chắn trái ngược với mong ước của chính cô.
Chắc chắn chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm Khánh Ly “căng”. C̣n khán giả th́ sao? Quan sát trong 4000 khán giả đến kín đặc Trung tâm Hội nghị quốc gia tối 9/5, có đủ già trẻ lớn bé, đủ khắp ba miền Bắc – Trung – Nam, có người rất sang trọng bên cạnh những khán giả rất b́nh dân.
Có người đến nghe chỉ để t́m về kỷ niệm, có người muốn tận mắt xem Khánh Ly là ai mà dân t́nh phải háo hức đến thế, xem bà già gần 70 hát “phều phào” ra sao? Tất cả chờ… dài cổ đến tận 8h20 (dù trên vé ghi 7h30), khiến không khí đă căng lại càng căng thẳng bồn chồn hơn.
Đă thế, sau màn dạo đầu bằng một giọng hát trẻ em chưa đủ để cảm “Sống trong đời sống cần có một tấm ḷng” (Để gió cuốn đi), đến h́nh ảnh clip Khánh Ly hát mộc “Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ” (Diễm xưa) lấy hơi có phần… mệt.
Rồi “người con gái Việt Nam da vàng” ấy cất tiếng hát có phần hơi chông chênh, những lời hát đầu tiên của “Diễm xưa” trong tà áo dài trắng, mái tóc dài buông xơa. Phải là màu trắng, phải là tóc dài cho sự bắt đầu trở lại. Cách hát chưa thật đúng chất Khánh Ly v́ chưa đủ da diết, giọng hát có phần hơi nhẹ, hơi “run”. Dường như đến cả những tiếng vỗ tay của khán giả cũng có phần lưỡng lự.
Trong liên khúc đầu tiên của cơi t́nh Trịnh Công Sơn, T́nh xa – T́nh nhớ - T́nh sầu, T́nh nhớ là bài gây ấn tượng mạnh mẽ nhất, “T́nh ngỡ đă phôi pha, nhưng t́nh vẫn c̣n đầy”. Cứ như Khánh Ly đang tự chất vấn và trả lời những băn khoăn nghi ngại của chính ḿnh?
Gánh nặng lo âu của Khánh Ly chỉ thật sự được giải tỏa sau lời chia sẻ thứ hai “t́nh yêu là gánh nặng cho người được yêu”, “nếu quư vị cũng căng, tôi cũng căng th́ chúng ta sẽ...đứt”, để rồi cô cất tiếng tha thiết “Biển nhớ”, tiếp theo bởi liên khúc “Cát bụi – T́nh xa”.
Đến lúc này th́ giọng Khánh Ly đă vào men lắm rồi, si mê lắm rồi. Dường như cô không c̣n hát cho khán giả nữa, mà hát để tự sự, để trải ḷng ḿnh. Nh́n cô lẻ loi trên sân khấu với “Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xôi” (Như cánh vạc bay), chợt cảm thấy sự cô đơn đến run rẩy của chính cô.
Những lời thiết tha “Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi măi tên nhau”, phải chăng cô đang hát cho người cô đă yêu thương đến độ khi ông đi, cô đă mất nửa cuộc đời, dù cô luôn khẳng định giữa cô và NS Trịnh Công Sơn không phải là t́nh yêu. Và cô cũng luôn gọi “ông Sơn”, chứ không phải “anh Sơn” như nhiều người khác.
Lời chia tay chính thức của Khánh Ly với Trịnh Công Sơn trên quê hương Việt Nam gây xúc động thật sự, khi cô chia sẻ việc hai người đă hẹn sẽ đi hát với nhau trên khắp các nẻo đường Việt Nam chưa thực hiện được th́ giờ cô trở về, ông đă đi vắng. Nhưng cô tin ông vẫn ở quanh đây, dơi theo cô, và cô “hy vọng ông sẽ không thất vọng” khi đă tin tưởng giao những bài hát cho cô.
Tôi th́ tin chắc ông không thất vọng, v́ cả 4000 khán giả trong hội trường của Trung tâm Hội nghị quốc gia đă không hề thất vọng, mà họ quá hạnh phúc khi chứng kiến t́nh cảm thánh thiện mà Khánh Ly dành cho Trịnh Công Sơn. Những ca từ của “Như một lời chia tay” qua phần biểu diễn tiếp nối của hai người thật sự gây xúc động cho cả hội trường.
Nhớ lại 13 năm trước, khi Trịnh Công Sơn trở về “Cát bụi”, Khánh Ly đă không thể trở về, những lời hát chia tay “chính thức” của cô với ông là liên khúc Diễm xưa – C̣n tuổi nào cho em – Ru đời đi nhé – Cho một người nằm xuống trong chương tŕnh ca nhạc của Thúy Nga Paris, vẫn cái cảm giác nhỏ nhoi, đơn độc ấy.
Nhưng dĩ nhiên, sự trở về của Khánh Ly không chỉ là của riêng cô. Đă có những điểm nhấn rất đẹp. Cho Hà Nội với “Nhớ mùa thu Hà Nội” đầy sâu lắng, da diết gửi tặng thành phố nơi cô đă sinh ra để 60 năm sau mới được trở về, để người Hà Nội dù nghe giữa mùa hè vẫn thấy bồi hồi.
Đó là “Xin cho tôi” thuộc chùm ca khúc da vàng mà Khánh Ly chọn để song ca cùng một đại diện trẻ của Việt Nam Hà Anh Tuấn như nguyện ước cho quê hương được b́nh an. Như Khánh Ly tâm sự, cô yêu những ca khúc Da vàng nhiều hơn, v́ trong đó có t́nh yêu, có thân phận, có quê hương.
…Cho tôi đi xây lại chuyện t́nh Cho tôi đi nâng dậy ḥa b́nh Cho tôi đi qua tận gập ghềnh Nh́n ḍng máu trong tim em Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng Cho quê hương giấc ngủ thật hiền Rồi từ đó tôi yêu em…
Tôi chợt nhận ra, dù Khánh Ly đúng là nữ hoàng chân đất, dù Khánh Ly thật sự b́nh dị mộc mạc, nhưng tiếng hát chân thành đến ám ảnh của cô như tiếng hát của loài thiên nga trắng nơi hoang dă, rất hiếm khi xuất hiện, sẽ chinh phục mọi loại sân khấu, mọi loại khán giả, nếu cô và họ cùng mở ḷng.
Và như nhiều người đă nhận xét, nghe Khánh Ly hát live chắc chắn sẽ “nghiện” hơn nghe cô hát trong CD, bởi cả giọng hát, phong cách của cô đều quá chân thật với cảm xúc, đến nỗi mỗi lần nghe lại thấy khác nhau, dù cô đă hát những bài ấy suốt hơn 50 năm.
Vẫn c̣n chút tiếc nuối. Dù Khánh Ly và khách mời đă cố gắng đưa vào liveshow một số bài hát của tác giả khác như Áo anh sứt chỉ đường tà (Phạm Duy), Xin c̣n gọi tên nhau (Trường Sa), Niệm khúc cuối, Áo lụa Hà Đông (Ngô Thụy Miên), Nếu có yêu tôi (Trần Duy Đức).
Dù bản thân tôi không phải chỉ mê Khánh Ly hát nhạc Trịnh, nhưng riêng trong buổi tối ấy, giá Khánh Ly chỉ hát nhạc Trịnh, giá đừng có những bài đơn ca của khách mời th́ sẽ trọn vẹn hơn. Bởi cảm xúc của khán giả và Khánh Ly chỉ thật sự gặp nhau khi cô hát nhạc Trịnh.
Bởi cảm xúc khi cô hát trên quê hương rất khác những lần tôi đă có dịp nghe cô hát ở hải ngoại. Có thể bởi sự chờ đợi quá lâu khiến cả hai bên đều thấy những giây phút gặp lại rất quư giá. Có thể bởi Khánh Ly hát như cô sẽ hát đến chết luôn mà không chắc có lần sau. Loài thiên nga là thế!
Có thể bởi khán giả lâu lắm mới được xem một chương tŕnh thấm đượm t́nh yêu mộc mạc mà sâu lắng đến thế. Bởi thế nên sau khi Khánh Ly đă gục đầu giữa lời hát “Bao nhiêu năm rồi c̣n măi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt, rọi suốt trăm năm một cơi đi về”, khán giả không yêu cầu cô phải hát nữa.
Cũng phải thôi, người hát và người nghe chỉ định t́m về kỷ niệm, nhưng cả hai đă có nhiều hơn thế: hiện tại và tương lai.
Khánh Linh
BDV