Hanna
06-06-2014, 19:51
PNCN - Nói đến Hồng Ngọc, người ta thường nhắc bài hát Mắt nai cha cha cha và h́nh ảnh một cô gái mang phong cách nổi loạn với chiếc nón lưỡi trai khá ngầu, chiếc quần thụng chi chít túi, mái tóc ngắn…
http://intermati.com/hanna/2014/06m/06d/185.jpg
Một giai đoạn khác, Hồng Ngọc “đóng đinh” với mái tóc thắt bím rít, đến nỗi sau này ca sĩ nào tạo h́nh mái tóc này đều bị mang ra so sánh với Hồng Ngọc. Rồi cô gái “ngổ ngáo” đó kết hôn với một nhạc sĩ cũng nổi loạn không kém: Minh Nhiên. Ngày biết cả hai yêu nhau, nhiều người trong giới tỏ ra ngạc nhiên, thậm chí có người c̣n phản đối v́ cả hai như con ngựa bất kham. Cuộc hôn nhân đó chỉ kéo dài vài năm. Không tranh căi, đổ tội nhau trên mặt báo, cả hai vẫn dành cho nhau những lời tốt đẹp. Đang là một ca sĩ được yêu thích với nhiều bài hit, Hồng Ngọc vắng hẳn sân khấu trong nước, rồi định cư nước ngoài. Nhiều người bảo cô làm một cuộc chạy trốn, người khác lại bảo cô t́m được niềm vui mới. Chỉ có người trong cuộc là im lặng. Giờ th́ Hồng Ngọc rạng ngời hạnh phúc dù bận bịu với việc chạy sô và… nấu cơm cho con.
* Thật khó để t́m sự liên tưởng giữa Hồng Ngọc bây giờ và Hồng Ngọc thời Mắt nai cha cha cha. Gia đ́nh, con cái hay xứ người đă làm chị khác một cách… đàn bà hơn thế này?
- Dĩ nhiên tôi bây giờ phải khác tôi của chục năm trước chứ. Thời nổi lên với bài Mắt nai cha cha cha, tôi mặc quần thụng mang giày thể thao, đi đứng như một đứa con trai, lúc nào cũng ngổ ngáo. Bây giờ ḍng nhạc của tôi thay đổi rồi, nhân sinh quan cũng thay đổi. Thật ra dù thay đổi cách nào th́ tôi cũng vẫn là một Hồng Ngọc luôn nh́n cuộc đời theo cách nhẹ nhàng nhất, đánh giá sự việc theo cách giản đơn nhất, nhưng quả là bây giờ tôi “đằm” hơn, nữ tính hơn. Lạ lắm, nếu bây giờ lại cắt tóc theo phong cách tomboy, hay thắt bím rít như ngày xưa th́ tôi lại không làm được, tôi thấy đó không phải là ḿnh. Cũng không hẳn là v́ tôi có con, tôi già đi đâu, chỉ là ḍng nhạc của tôi bây giờ khác, dần dần nó đóng khung tôi với một nhân sinh quan khác.
* Thật ra chị của thời nhạc trẻ hay là của bây giờ đều không thể khiến người ta tin rằng có một thời, trước những ngày Hồng Ngọc tomboy, đă từng có một cô bé Hồng Ngọc 16 tuổi với mái tóc dài lúc nào cũng hát nhạc Trịnh Công Sơn…
- Đúng là khó tin thật, khi ấy các bài hát mà tôi hát tại pḥng trà mỗi đêm là của Trịnh Công Sơn, Thanh Tùng… Năm 16 tuổi, tôi thi Tiếng hát truyền h́nh với bài Hạ trắng của anh Trịnh Công Sơn dù chỉ đoạt giải Tư thôi, nhưng có nhiều phóng viên t́m đến. Chỉ bởi “có một con bé 16 tuổi hát Trịnh Công Sơn”. Sau đó tôi và anh Sơn quen biết nhau. Hồi đó ngày nào tôi và anh Quang Dũng cũng sang nhà anh Sơn chơi. Anh Sơn thương anh Quang Dũng lắm. Anh đàn cho hai đứa tôi hát, chọn bài hát cho hai đứa tôi thu. Sau này anh Dũng đă chọn nhạc Trịnh Công Sơn để chinh phục khán giả và thành công, tôi tin sự thành công đó của anh một phần là v́ anh được chính anh Sơn thương quư, thấu hiểu, chỉ bảo. Tôi cũng hát ḍng nhạc đó, nhưng của nhiều tác giả. Tôi là ca sĩ cho đến bây giờ có rất ít bản thu âm, ghi h́nh, vậy nhưng một bản thu âm của tôi được nhiều người thích nhất đó là bài Lời rêu của nhạc sĩ Phú Quang.
Một ngày nọ, anh Đàm Vĩnh Hưng bảo tôi: Ngọc, mày mới mười mấy hai mươi tuổi thôi, vậy mà trông như một bà già, phải làm ǵ cho trẻ lại đi. Vậy là tôi cắt tóc, hát nhạc trẻ, và từ khi hát Mắt nai cha cha cha th́ tôi bị đóng khung với h́nh ảnh mới, cho tới bây giờ nhiều người khi nhắc đến Hồng Ngọc là nhắc đến mái tóc thắt bím rít, cái quần thụng…
* V́ vậy mà trong đêm nhạc Dấu ấn, sẽ có một phần Hồng Ngọc dành cho nhạc xưa?
- Đúng, tôi sẽ hát một số bài nhạc xưa, trong đó có vài bài của anh Trịnh Công Sơn. Th́ đó cũng là “dấu ấn” của đời tôi mà! Chương tŕnh của tôi cũng sẽ không giống như các chương tŕnh khác, tôi sẽ không tái hiện Hồng Ngọc của những ngày cũ mà chủ yếu là để khán giả hiểu về một Hồng Ngọc hiện tại. Dĩ nhiên sẽ vẫn có những bài từng làm nên tên tuổi của tôi, như Mắt nai cha cha cha hay Vùng trời b́nh yên, nhưng sẽ không c̣n Hồng Ngọc tomboy nữa.
* Những ngày đầu chị xa quê hương, một thân một ḿnh, chị bắt đầu thế nào?
- Lúc mới biểu diễn ở Mỹ, tôi hát song ca với anh Đàm Vĩnh Hưng, nói cách khác là tôi phải nhờ anh Hưng để khán giả biết đến ḿnh, không ngờ được khán giả ủng hộ. Nhiều bầu sô gọi cho chúng tôi bảo là khán giả yêu cầu phải có hai người. Sau này, khi anh Hưng không c̣n lưu diễn dày đặc như thời đó, tôi bắt đầu tự đứng một ḿnh. May mắn là khán giả cũng thương, bây giờ th́ tôi có thể tự tin nói rằng việc biểu diễn của tôi ở Mỹ khá tốt, khá ổn định. Âm nhạc và gia đ́nh, tôi coi những ǵ tôi có hiện tại là sự bù đắp của ông trời.
* Bù đắp? Đời chị từng buồn đến thế sao?
- Buồn lắm! Có nhiều chuyện buồn đến mức tôi không muốn nhắc lại. Thử nghĩ đi, tôi đi hát từ hồi chỉ mới mấy tuổi, ngày đó cả gia đ́nh thành lập ban nhạc gia đ́nh để hát đám cưới kiếm sống. Tôi như một con bé ra đời sớm, chỉ may mắn là vẫn có cha mẹ bên cạnh. Chúng tôi “chạy” từng bữa cơm hàng ngày, rồi bán nhà từ B́nh Phước về TP.HCM sống, lại đi hát kiếm ăn. Hồi đó một đêm tôi chạy sô mấy chỗ, nhưng mỗi nơi chỉ được 25.000đ. Rồi tôi lập gia đ́nh và đổ vỡ. Giai đoạn đó tôi buồn nên bay sô hải ngoại liên tục, tôi muốn t́m lại cảm xúc cho chính ḿnh. Nhưng v́ tôi đi xa nên bố mẹ buồn, tôi th́ đă đau chuyện ḿnh lại đau thêm trước nỗi buồn của bố mẹ. Đau mà chẳng thể làm ǵ.
http://intermati.com/hanna/2014/06m/06d/186.jpg
Gia đ́nh ca sĩ Hồng Ngọc
* Có phải v́ vậy mà chị luôn nghĩ ḿnh có lỗi trong việc bố chị đổ bệnh?
- Lúc tôi đi xa, dù bố mẹ vẫn tin tưởng v́ biết tôi là một đứa thả đâu cũng sống được, nhưng bố tôi buồn lắm. Giai đoạn tôi đắt sô, mỗi đêm hát bốn-năm chỗ, bố là người đưa tôi chạy sô trên chiếc xe máy. Ông khỏe lắm, rất linh hoạt và rất có phong thái. Nhưng, mẹ tôi kể, từ lúc tôi rời Việt Nam, bố bắt đầu ít nói, cũng ít đi ra ngoài. Ông buồn thấy rơ. Năm 2010, ông bị tai biến. Tuổi già th́ sẽ bệnh, nhưng tôi biết bố sinh bệnh một phần v́ buồn chuyện của tôi. Bây giờ th́ bố nằm một chỗ và nhận biết rất ít. Tôi nh́n bố, biết là ḿnh không thể làm ǵ nữa. Tôi và các anh chị em vẫn luôn tâm niệm là phải bù đắp cho bố trong những ngày cuối bằng mọi cách. Nhưng, là nói vậy thôi, ḿnh là con mà, bù đắp được ǵ đâu. Tôi chỉ mong bố nh́n thấy tôi lần này, hạnh phúc bên gia đ́nh riêng và hạnh phúc với đêm nhạc sau nhiều năm xa quê hương, tinh thần bố sẽ đỡ hơn.
* Hạnh phúc của chị bây giờ, là chị t́m thấy nên rời quê hương hay chị rời quê hương rồi mới t́m thấy?
- Tôi sang bên đó rồi mới gặp chồng tôi bây giờ. Như đă nói, hồi đó tôi v́ buồn nên chỉ muốn đi đâu đó thật xa, và tôi sang Mỹ hai năm th́ mới lập gia đ́nh. May mắn cho tôi là nơi xứ người gặp được anh, người sau này là chỗ dựa, yêu thương ḿnh hết mực. Chúng tôi đă có hai con, một cậu con trai và đứa con gái nhỏ 23 tháng tuổi. Bây giờ tôi đi đâu cũng nhớ con, xa con một ngày là cực h́nh. Điều đó trước khi có con tôi không h́nh dung được, vậy mà tôi bây giờ là một Hồng Ngọc như thế đấy.
* Cuộc đời chị, bảo là gian truân th́ cũng lắm, buồn th́ cũng không ít, nhưng điều đọng lại cuối cùng ở chị khiến người đối diện nhận ra là chị rất lạc quan. V́ chị đă “qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai” hay v́ một điều ǵ khác?
- Không phải đâu, v́ tôi vốn là một người luôn nh́n mọi thứ nhẹ nhàng. Ngay từ ngày xưa, khi gặp chuyện buồn tôi hay nghĩ có lẽ đó là số phận, mà đă là số phận th́ ḿnh không tránh được, vậy nên suy nghĩ nhiều về nó chẳng ích ǵ. Thế là tôi không nghĩ ngợi nữa. Nói ra th́ bảo là giáo điều, nhưng tôi vẫn tin là trong cuộc sống này ḿnh cứ cho đi cái đă, nhận về hay không nhận về tính sau. Nếu ḿnh làm điều ǵ ác ư với ai, tổn hại đến ai, chính ḿnh rồi sẽ gánh lấy điều đó. Ngoài ra tôi cũng là người ngại va chạm, sợ làm người khác tổn thương, chính v́ vậy mà thành ra với tôi sao cũng được, tôi cũng không phát ngôn chỉ trích ai. Tôi không biết ḿnh có lạc quan không nhưng chắc chắn là tâm tôi nhẹ nhàng. Bây giờ tôi vẫn dạy con như vậy, vẫn là phải biết chia sẻ với mọi người và đừng làm tổn thương ai. Cứ sống tốt đi, rồi ông trời sẽ cho “quà”.
* Chị từng bảo ḿnh vào đời sớm nhưng may mắn là được ở bên cạnh cha mẹ. Những đứa con của chị có được may mắn ấy khi chị bay sô liên tục?
- Kể từ ngày có con tôi chưa bao giờ đi đâu xa mà không có chồng và con đi cùng cả, lần về Việt Nam này là ngoại lệ, tôi về trước c̣n anh đưa hai con về sau. Ở bên cạnh không chỉ là vấn đề địa lư, khoảng cách. Tôi nghĩ mỗi bậc cha mẹ hăy là người bạn của con ḿnh. Ở bên Mỹ, đánh con một cái là có chuyện ngay, nhưng la mắng con th́ có. Trẻ con như tờ giấy trắng, ḿnh vẽ ǵ lên th́ nó sẽ là như thế. Tôi từng mắng và có cử chỉ không hay với con, thằng bé sau đó làm lại với tôi y hệt như vậy. Mỗi người mẹ từng là một đứa con, chúng ta từng thấy ấm áp với điều ǵ th́ cũng sẽ muốn mang đến cho con ḿnh điều đó. Tôi cũng vậy.
* Những kế hoạch âm nhạc của chị, sau liveshow Dấu ấn?
- Đó là hai album tôi sẽ phát hành vào tháng Bảy tới. Tôi cũng đang bắt đầu thực hiện một MV, trong đó nội dung tôi muốn nói là mỗi người rồi sẽ t́m thấy t́nh yêu cho ḿnh.
* Xin cám ơn chị về cuộc tṛ chuyện này!
Vơ Hà (thực hiện)
Bảy năm “gắn mác” ca sĩ hải ngoại, Hồng Ngọc cho biết, chưa bao giờ cô quên được ngày xưa dù bây giờ những sô diễn của cô ở xứ người vẫn kín mít. Ngày xưa đó trong cô không chỉ có âm nhạc và những người bạn, hay một thời khốn khó và một giai đoạn đau buồn, mà c̣n có bố cô - người hiện giờ như ngọn đèn trước gió. Trở về nước sau bảy năm để trở thành nhân vật chính của liveshow Dấu ấn diễn ra vào ngày 7/6/2014 tại Nhà thi đấu Nguyễn Du, cô cho biết đây không chỉ là đêm nhạc dành cho chính cô sau nhiều năm “thèm” một đêm nhạc riêng trong nước, mà c̣n cho người mà cô yêu thương nhất: bố của ḿnh!
BPN
http://intermati.com/hanna/2014/06m/06d/185.jpg
Một giai đoạn khác, Hồng Ngọc “đóng đinh” với mái tóc thắt bím rít, đến nỗi sau này ca sĩ nào tạo h́nh mái tóc này đều bị mang ra so sánh với Hồng Ngọc. Rồi cô gái “ngổ ngáo” đó kết hôn với một nhạc sĩ cũng nổi loạn không kém: Minh Nhiên. Ngày biết cả hai yêu nhau, nhiều người trong giới tỏ ra ngạc nhiên, thậm chí có người c̣n phản đối v́ cả hai như con ngựa bất kham. Cuộc hôn nhân đó chỉ kéo dài vài năm. Không tranh căi, đổ tội nhau trên mặt báo, cả hai vẫn dành cho nhau những lời tốt đẹp. Đang là một ca sĩ được yêu thích với nhiều bài hit, Hồng Ngọc vắng hẳn sân khấu trong nước, rồi định cư nước ngoài. Nhiều người bảo cô làm một cuộc chạy trốn, người khác lại bảo cô t́m được niềm vui mới. Chỉ có người trong cuộc là im lặng. Giờ th́ Hồng Ngọc rạng ngời hạnh phúc dù bận bịu với việc chạy sô và… nấu cơm cho con.
* Thật khó để t́m sự liên tưởng giữa Hồng Ngọc bây giờ và Hồng Ngọc thời Mắt nai cha cha cha. Gia đ́nh, con cái hay xứ người đă làm chị khác một cách… đàn bà hơn thế này?
- Dĩ nhiên tôi bây giờ phải khác tôi của chục năm trước chứ. Thời nổi lên với bài Mắt nai cha cha cha, tôi mặc quần thụng mang giày thể thao, đi đứng như một đứa con trai, lúc nào cũng ngổ ngáo. Bây giờ ḍng nhạc của tôi thay đổi rồi, nhân sinh quan cũng thay đổi. Thật ra dù thay đổi cách nào th́ tôi cũng vẫn là một Hồng Ngọc luôn nh́n cuộc đời theo cách nhẹ nhàng nhất, đánh giá sự việc theo cách giản đơn nhất, nhưng quả là bây giờ tôi “đằm” hơn, nữ tính hơn. Lạ lắm, nếu bây giờ lại cắt tóc theo phong cách tomboy, hay thắt bím rít như ngày xưa th́ tôi lại không làm được, tôi thấy đó không phải là ḿnh. Cũng không hẳn là v́ tôi có con, tôi già đi đâu, chỉ là ḍng nhạc của tôi bây giờ khác, dần dần nó đóng khung tôi với một nhân sinh quan khác.
* Thật ra chị của thời nhạc trẻ hay là của bây giờ đều không thể khiến người ta tin rằng có một thời, trước những ngày Hồng Ngọc tomboy, đă từng có một cô bé Hồng Ngọc 16 tuổi với mái tóc dài lúc nào cũng hát nhạc Trịnh Công Sơn…
- Đúng là khó tin thật, khi ấy các bài hát mà tôi hát tại pḥng trà mỗi đêm là của Trịnh Công Sơn, Thanh Tùng… Năm 16 tuổi, tôi thi Tiếng hát truyền h́nh với bài Hạ trắng của anh Trịnh Công Sơn dù chỉ đoạt giải Tư thôi, nhưng có nhiều phóng viên t́m đến. Chỉ bởi “có một con bé 16 tuổi hát Trịnh Công Sơn”. Sau đó tôi và anh Sơn quen biết nhau. Hồi đó ngày nào tôi và anh Quang Dũng cũng sang nhà anh Sơn chơi. Anh Sơn thương anh Quang Dũng lắm. Anh đàn cho hai đứa tôi hát, chọn bài hát cho hai đứa tôi thu. Sau này anh Dũng đă chọn nhạc Trịnh Công Sơn để chinh phục khán giả và thành công, tôi tin sự thành công đó của anh một phần là v́ anh được chính anh Sơn thương quư, thấu hiểu, chỉ bảo. Tôi cũng hát ḍng nhạc đó, nhưng của nhiều tác giả. Tôi là ca sĩ cho đến bây giờ có rất ít bản thu âm, ghi h́nh, vậy nhưng một bản thu âm của tôi được nhiều người thích nhất đó là bài Lời rêu của nhạc sĩ Phú Quang.
Một ngày nọ, anh Đàm Vĩnh Hưng bảo tôi: Ngọc, mày mới mười mấy hai mươi tuổi thôi, vậy mà trông như một bà già, phải làm ǵ cho trẻ lại đi. Vậy là tôi cắt tóc, hát nhạc trẻ, và từ khi hát Mắt nai cha cha cha th́ tôi bị đóng khung với h́nh ảnh mới, cho tới bây giờ nhiều người khi nhắc đến Hồng Ngọc là nhắc đến mái tóc thắt bím rít, cái quần thụng…
* V́ vậy mà trong đêm nhạc Dấu ấn, sẽ có một phần Hồng Ngọc dành cho nhạc xưa?
- Đúng, tôi sẽ hát một số bài nhạc xưa, trong đó có vài bài của anh Trịnh Công Sơn. Th́ đó cũng là “dấu ấn” của đời tôi mà! Chương tŕnh của tôi cũng sẽ không giống như các chương tŕnh khác, tôi sẽ không tái hiện Hồng Ngọc của những ngày cũ mà chủ yếu là để khán giả hiểu về một Hồng Ngọc hiện tại. Dĩ nhiên sẽ vẫn có những bài từng làm nên tên tuổi của tôi, như Mắt nai cha cha cha hay Vùng trời b́nh yên, nhưng sẽ không c̣n Hồng Ngọc tomboy nữa.
* Những ngày đầu chị xa quê hương, một thân một ḿnh, chị bắt đầu thế nào?
- Lúc mới biểu diễn ở Mỹ, tôi hát song ca với anh Đàm Vĩnh Hưng, nói cách khác là tôi phải nhờ anh Hưng để khán giả biết đến ḿnh, không ngờ được khán giả ủng hộ. Nhiều bầu sô gọi cho chúng tôi bảo là khán giả yêu cầu phải có hai người. Sau này, khi anh Hưng không c̣n lưu diễn dày đặc như thời đó, tôi bắt đầu tự đứng một ḿnh. May mắn là khán giả cũng thương, bây giờ th́ tôi có thể tự tin nói rằng việc biểu diễn của tôi ở Mỹ khá tốt, khá ổn định. Âm nhạc và gia đ́nh, tôi coi những ǵ tôi có hiện tại là sự bù đắp của ông trời.
* Bù đắp? Đời chị từng buồn đến thế sao?
- Buồn lắm! Có nhiều chuyện buồn đến mức tôi không muốn nhắc lại. Thử nghĩ đi, tôi đi hát từ hồi chỉ mới mấy tuổi, ngày đó cả gia đ́nh thành lập ban nhạc gia đ́nh để hát đám cưới kiếm sống. Tôi như một con bé ra đời sớm, chỉ may mắn là vẫn có cha mẹ bên cạnh. Chúng tôi “chạy” từng bữa cơm hàng ngày, rồi bán nhà từ B́nh Phước về TP.HCM sống, lại đi hát kiếm ăn. Hồi đó một đêm tôi chạy sô mấy chỗ, nhưng mỗi nơi chỉ được 25.000đ. Rồi tôi lập gia đ́nh và đổ vỡ. Giai đoạn đó tôi buồn nên bay sô hải ngoại liên tục, tôi muốn t́m lại cảm xúc cho chính ḿnh. Nhưng v́ tôi đi xa nên bố mẹ buồn, tôi th́ đă đau chuyện ḿnh lại đau thêm trước nỗi buồn của bố mẹ. Đau mà chẳng thể làm ǵ.
http://intermati.com/hanna/2014/06m/06d/186.jpg
Gia đ́nh ca sĩ Hồng Ngọc
* Có phải v́ vậy mà chị luôn nghĩ ḿnh có lỗi trong việc bố chị đổ bệnh?
- Lúc tôi đi xa, dù bố mẹ vẫn tin tưởng v́ biết tôi là một đứa thả đâu cũng sống được, nhưng bố tôi buồn lắm. Giai đoạn tôi đắt sô, mỗi đêm hát bốn-năm chỗ, bố là người đưa tôi chạy sô trên chiếc xe máy. Ông khỏe lắm, rất linh hoạt và rất có phong thái. Nhưng, mẹ tôi kể, từ lúc tôi rời Việt Nam, bố bắt đầu ít nói, cũng ít đi ra ngoài. Ông buồn thấy rơ. Năm 2010, ông bị tai biến. Tuổi già th́ sẽ bệnh, nhưng tôi biết bố sinh bệnh một phần v́ buồn chuyện của tôi. Bây giờ th́ bố nằm một chỗ và nhận biết rất ít. Tôi nh́n bố, biết là ḿnh không thể làm ǵ nữa. Tôi và các anh chị em vẫn luôn tâm niệm là phải bù đắp cho bố trong những ngày cuối bằng mọi cách. Nhưng, là nói vậy thôi, ḿnh là con mà, bù đắp được ǵ đâu. Tôi chỉ mong bố nh́n thấy tôi lần này, hạnh phúc bên gia đ́nh riêng và hạnh phúc với đêm nhạc sau nhiều năm xa quê hương, tinh thần bố sẽ đỡ hơn.
* Hạnh phúc của chị bây giờ, là chị t́m thấy nên rời quê hương hay chị rời quê hương rồi mới t́m thấy?
- Tôi sang bên đó rồi mới gặp chồng tôi bây giờ. Như đă nói, hồi đó tôi v́ buồn nên chỉ muốn đi đâu đó thật xa, và tôi sang Mỹ hai năm th́ mới lập gia đ́nh. May mắn cho tôi là nơi xứ người gặp được anh, người sau này là chỗ dựa, yêu thương ḿnh hết mực. Chúng tôi đă có hai con, một cậu con trai và đứa con gái nhỏ 23 tháng tuổi. Bây giờ tôi đi đâu cũng nhớ con, xa con một ngày là cực h́nh. Điều đó trước khi có con tôi không h́nh dung được, vậy mà tôi bây giờ là một Hồng Ngọc như thế đấy.
* Cuộc đời chị, bảo là gian truân th́ cũng lắm, buồn th́ cũng không ít, nhưng điều đọng lại cuối cùng ở chị khiến người đối diện nhận ra là chị rất lạc quan. V́ chị đă “qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai” hay v́ một điều ǵ khác?
- Không phải đâu, v́ tôi vốn là một người luôn nh́n mọi thứ nhẹ nhàng. Ngay từ ngày xưa, khi gặp chuyện buồn tôi hay nghĩ có lẽ đó là số phận, mà đă là số phận th́ ḿnh không tránh được, vậy nên suy nghĩ nhiều về nó chẳng ích ǵ. Thế là tôi không nghĩ ngợi nữa. Nói ra th́ bảo là giáo điều, nhưng tôi vẫn tin là trong cuộc sống này ḿnh cứ cho đi cái đă, nhận về hay không nhận về tính sau. Nếu ḿnh làm điều ǵ ác ư với ai, tổn hại đến ai, chính ḿnh rồi sẽ gánh lấy điều đó. Ngoài ra tôi cũng là người ngại va chạm, sợ làm người khác tổn thương, chính v́ vậy mà thành ra với tôi sao cũng được, tôi cũng không phát ngôn chỉ trích ai. Tôi không biết ḿnh có lạc quan không nhưng chắc chắn là tâm tôi nhẹ nhàng. Bây giờ tôi vẫn dạy con như vậy, vẫn là phải biết chia sẻ với mọi người và đừng làm tổn thương ai. Cứ sống tốt đi, rồi ông trời sẽ cho “quà”.
* Chị từng bảo ḿnh vào đời sớm nhưng may mắn là được ở bên cạnh cha mẹ. Những đứa con của chị có được may mắn ấy khi chị bay sô liên tục?
- Kể từ ngày có con tôi chưa bao giờ đi đâu xa mà không có chồng và con đi cùng cả, lần về Việt Nam này là ngoại lệ, tôi về trước c̣n anh đưa hai con về sau. Ở bên cạnh không chỉ là vấn đề địa lư, khoảng cách. Tôi nghĩ mỗi bậc cha mẹ hăy là người bạn của con ḿnh. Ở bên Mỹ, đánh con một cái là có chuyện ngay, nhưng la mắng con th́ có. Trẻ con như tờ giấy trắng, ḿnh vẽ ǵ lên th́ nó sẽ là như thế. Tôi từng mắng và có cử chỉ không hay với con, thằng bé sau đó làm lại với tôi y hệt như vậy. Mỗi người mẹ từng là một đứa con, chúng ta từng thấy ấm áp với điều ǵ th́ cũng sẽ muốn mang đến cho con ḿnh điều đó. Tôi cũng vậy.
* Những kế hoạch âm nhạc của chị, sau liveshow Dấu ấn?
- Đó là hai album tôi sẽ phát hành vào tháng Bảy tới. Tôi cũng đang bắt đầu thực hiện một MV, trong đó nội dung tôi muốn nói là mỗi người rồi sẽ t́m thấy t́nh yêu cho ḿnh.
* Xin cám ơn chị về cuộc tṛ chuyện này!
Vơ Hà (thực hiện)
Bảy năm “gắn mác” ca sĩ hải ngoại, Hồng Ngọc cho biết, chưa bao giờ cô quên được ngày xưa dù bây giờ những sô diễn của cô ở xứ người vẫn kín mít. Ngày xưa đó trong cô không chỉ có âm nhạc và những người bạn, hay một thời khốn khó và một giai đoạn đau buồn, mà c̣n có bố cô - người hiện giờ như ngọn đèn trước gió. Trở về nước sau bảy năm để trở thành nhân vật chính của liveshow Dấu ấn diễn ra vào ngày 7/6/2014 tại Nhà thi đấu Nguyễn Du, cô cho biết đây không chỉ là đêm nhạc dành cho chính cô sau nhiều năm “thèm” một đêm nhạc riêng trong nước, mà c̣n cho người mà cô yêu thương nhất: bố của ḿnh!
BPN