Log in

View Full Version : CA SĨ THIÊN HƯƠNG, NHỮNG LỜI CUỐI CHO NGƯỜI CHA THẦN TƯỢNG CỦA M̀NH..


Hanna
09-16-2014, 21:06
Trần Quốc Bảo

Trưa thứ tư tuần này, trong lúc hoàn tất những trang chót đem in, th́ tin dữ gọi đến: "Bác sĩ vừa cho biết, Thiên Hương chỉ có thể sống được không quá một tuần". Tuy bận bù đầu, tôi và Ngọc đồng ư "Phải vào thăm ngay không thể chần chừ được nữa..". Độ nửa tiếng sau, chúng tôi cùng 2 ca sĩ Ngọc Minh, Phượng Linh đă có mặt tại nhà nàng.

http://intermati.com/hanna/2014/09m/16d/195.jpg

Ảnh trái là thân phụ Thiên Hương, Ông Nguyễn Văn Kềnh. Ảnh phải là cảnh Sơn chồng Thiên Hương luôn săn sóc vợ không rời một bước.

Đẩy cửa bước vào, mọi người không tránh khỏi sự xúc động ngỡ ngàng khi nh́n thấy một Thiên Hương đă thay đổi h́nh dáng thật nhanh. Từ một người liến thoắng, hay cười.. kể cả lúc trên giường bịnh, đóa quỳnh hương vẫn nở tươi rộn ră trên môi.. vậy mà giờ đây, con chim họa mi đất Quy Nhơn đă nằm im thiêm thiếp ngừng tiếng hót. Mắt nàng hơi trợn ngược, cổ vươn dài, miệng há lớn như cố thu vào buồng phổi chút dưỡng khí cuối cùng... Sơn, chồng nàng đứng gục đầu buồn bă xót xa ở cửa chính ra vào. Minh, người chị ruột bất lực nh́n không khí quanh cô em gái đang mất dần mà nước mắt rơi lă chă từng gịng. Ở một góc nhà, trước bàn thờ Đức Mẹ, tôi thấy hai chị Phượng Linh, Ngọc Minh đang cúi đầu khấn xin một điều ǵ có vẻ tha thiết lắm.. Thiên Hương lần này mở mắt ra, ánh mắt có nụ cười nhưng đóa hương trên môi không c̣n xinh tươi như trước. Nàng cũng chẳng nói được một lời nào.. mà chỉ nh́n từng người bằng cặp mắt vừa tŕu mến lẫn xót xa rồi rơi vào cơn mê tiếp.. Không lẽ, chính nàng giờ đây cũng đă cảm nhận một cuộc chia tay rất cận kề, đang được đếm từng giờ, từng phút..

Thời gian gần đây, những câu chuyện xẩy ra giữa Thiên Hương và chị Brigitte Ngọc có khá nhiều điểm tương đồng. Tuy Bác sĩ đă báo hăy về lo hậu sự nhưng cả hai người vẫn luôn sống lạc quan, yêu đời và không hề muốn chia tay với sự sống. Nhưng lực bất ṭng tâm, mỗi ngày các chức năng của mắt, phổi, tai, bao tử, dạ dầy.. lần lượt đầu hàng.. Chị Minh vừa khóc vừa nói: "Trong cơn mê sảng, Thiên Hương hay nói đang thay quần áo để chuẩn bị đi với một cô Kim nào đó..".. Chị Brigitte cũng vậy.. "Chị cứ nghe tiếng mấy người bạn cũ đă mất réo gọi đi theo..".. Giờ đây chị Brigitte đă đi thật rồi, c̣n tánh mạng Thiên Hương, quả thật như đèn treo trước gió.

Tôi nói với Ngọc, khi về lại ṭa soạn, tôi sẽ dành th́ giờ để viết cho kịp loạt bài Thiên Hương những ngày cuối đời luôn nhớ về mảnh đất Quy Nhơn và người Cha thương yêu của ḿnh. Trong bài viết, tôi sẽ nhắc về một cuốn sách tiểu thuyết mà Thiên Hương rất yêu thích, đó là cuốn Ngư Ông Và Biển Cả của Ernest Hemingway viết năm 1951 và chỉ 3 năm sau,tác phẩm này đă đoạt giải Nobel. Thiên Hương mê đọc cuốn sách này, chỉ v́ tác giả đă vẽ được h́nh ảnh của một ông già đánh cá nghèo, vừa can đảm, vừa chấp nhận số phận, luôn hết sức phấn đấu để sinh tồn. Thiên Hương nhấn mạnh với tôi: "Em thích tiểu thuyết này v́ đó cũng là h́nh ảnh của Ba em".

Thiên Hương những ngày trở bịnh, tự nhiên cô mơ ước sẽ có một ngày ngồi ghi lại h́nh ảnh hào hùng của người Cha ḿnh, Ông Nguyễn Văn Kềnh, một ông già tận tụy đánh cá hàng ngày bên bờ biển Quy Nhơn. Đó là những năm đầu thập niên 50-60, một người Cha lao động cật lực không ngừng nghỉ để cùng vợ nuôi một bầy con khôn lớn trưởng thành, trong số đó hiện nay có Cang, Hoàng, Minh, Hương, Vương, Nguyệt.. "Đời Ông có thể vất đi nhưng v́ tương lại của những đứa con Ông nhất quyết phải có một ngày cho chúng nó từ giă kiếp nghèo này để ngẩng mặt với đời. Và Ông đă làm được những chuyện phi thường đó", Thiên Hương tâm sự.

Trong kư ức, cô vẫn nhớ như in những ngày tuổi thơ bên ngôi trường Ấu Triệu của gần 50 năm trước. Tan học xong, cô bé thường ở lại trường chơi cùng với đám bạn của ḿnh. Đang vui, ThiênHương thoáng thấy bóng ai quen từ xa lầm lũi đi tới, trên vai mang nặng những lưới cá, cần câu.. Nh́n kỹ, hóa ra là người Cha thương yêu của ḿnh, cô cất tiếng gọi: "Ba, Ba ơi..".. Người đàn ông không biết có nghe thấy tiếng cô gọi hay không nhưng cắm đầu đi thẳng.. Cô gọi giật lại mấy lần nữa nhưng Ông vẫn chẳng quay đầu lại. Đến tối, khi cô bé về nhà, thấy Ba đang loay hoay ngồi vá lưới, cô chạy ù tới Ba và hỏi: "Ba ơi, hồi năy sao con kêu Ba mà Ba không quay lại, Ba không nghe con kêu hay sao?". Người cha vuốt nhẹ mái tóc đứa con gái và nói: "Ba nghe chứ, nhưng nếu Ba quay lại ôm con, th́ chúng bạn biết con có một người Ba nghèo khổ, tụi nó sẽ coi thường con đó".. Hương kể tôi nghe đến đoạn này mà nước mắt cô tuôn trào. Cô nói: "Ba em năm nay đă 94 tuổi. Ông đang bịnh rất nặng ở VN mà em không thể về thăm được..". Tôi hứa sẽ ghi lại những kỷ niệm của Cô với Ông, biết đâu những ngày tới, Ông sẽ đọc được những gịng này,th́ quả là một món quà hạnh phúc lớn.

(c̣n tiếp một kỳ cuối)

http://intermati.com/hanna/2014/09m/16d/196.jpg
Trong lúc Minh, chị ruột Thiên Hương nước mắt tuôn rơi, th́ 3 người đến thăm Ngọc Minh, Ngọc, Phượng Linh chỉ c̣n biết dâng lên Đấng Tối Cao lời cầu nguyện..Trong lúc Minh, chị ruột Thiên Hương nước mắt tuôn rơi, th́ 3 người đến thăm Ngọc Minh, Ngọc, Phượng Linh chỉ c̣n biết dâng lên Đấng Tối Cao lời cầu nguyện..

FB/VT