Romano
11-16-2014, 19:26
Nguồn ngân sách khổng lồ cho giáo dục đã bị thất thoát bởi những thu chi thiếu tính toán, giáo dục thì vẫn thiếu, vẫn yếu…
Ngân sách dành cho giáo dục đang chiếm 20% tổng chi ngân sách quốc gia. Thực tế đó cho thấy vị thế của ngành này trong chính sách ưu tiên của nhà nước, và là minh chứng cho quan điểm có tính thống nhất của Đảng và Chính phủ qua các giai đoạn khác nhau của lịch sử: “Giáo dục và đào tạo luôn là quốc sách hàng đầu”.
Tuy nhiên, nguồn ngân sách khổng lồ đó đã bị thất thoát bởi những thu chi thiếu tính toán. Giáo dục thì vẫn thiếu, vẫn yếu, còn nguồn tiền thì cứ rơi rớt một cách đầy lãng phí.
Đầu tiên phải kể đến sự lãng phí trong xây dựng các công trình giáo dục. Đó là những dự án mà nguồn lợi không đến được tới tay người dân. Hoặc bỏ hoang, hoặc không sử dụng triệt để lợi ích từ nguồn vốn đầu tư ban đầu. Điển hình, là 40 điểm trường của huyện Như Xuân, Thanh Hóa – một trong 60 huyện nghèo nhất cả nước bị bỏ hoang, gây thất thoát nhiều tỷ đồng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=690097&stc=1&d=1416165986
Một dự án lãng phí tiếp theo là cơ sở Cao đẳng Nghề của huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Dù ngôi trường này được đầu tư tới gần 200 tỷ đồng để xây dựng thì khi đưa vào hoạt động, nó lại chỉ dành cho 100 sinh viên tham gia học tập. Thậm chí, không chỉ những cơ sở đào tạo, mà ngay cả những công trình thuộc hạ tầng giáo dục, khi xây dựng người ta bố trí ngân sách thu chi cũng bất hợp lí. Như: xây nhà vệ sinh 236 triệu ở trường THCS Long Hiệp, Quãng Ngãi, hay khu KTX sinh viên của tỉnh Lâm Đồng, sử dụng nguồn vốn từ trái phiếu chính phủ, bỏ ra hơn 1000 tỉ đồng và nhận lại là một em sinh viên đăng kí…
Bên cạnh những công trình xây dựng thì sự lãng phí còn thể hiện ở những đề án giáo dục khác. Điển hình như đề án Ngoại ngữ Quốc gia 2020. Trước nhu cầu hội nhập, các địa phương hào hứng đón nhận đề án và mạnh tay chi tiền mua sắm trang thiết bị nhằm hiện thức hóa ước mơ xã hội hóa. Tuy nhiên, việc bỏ tiền ra lại không thể mang lại lợi ích như mong muốn.
Theo Giáo Dục
Ngân sách dành cho giáo dục đang chiếm 20% tổng chi ngân sách quốc gia. Thực tế đó cho thấy vị thế của ngành này trong chính sách ưu tiên của nhà nước, và là minh chứng cho quan điểm có tính thống nhất của Đảng và Chính phủ qua các giai đoạn khác nhau của lịch sử: “Giáo dục và đào tạo luôn là quốc sách hàng đầu”.
Tuy nhiên, nguồn ngân sách khổng lồ đó đã bị thất thoát bởi những thu chi thiếu tính toán. Giáo dục thì vẫn thiếu, vẫn yếu, còn nguồn tiền thì cứ rơi rớt một cách đầy lãng phí.
Đầu tiên phải kể đến sự lãng phí trong xây dựng các công trình giáo dục. Đó là những dự án mà nguồn lợi không đến được tới tay người dân. Hoặc bỏ hoang, hoặc không sử dụng triệt để lợi ích từ nguồn vốn đầu tư ban đầu. Điển hình, là 40 điểm trường của huyện Như Xuân, Thanh Hóa – một trong 60 huyện nghèo nhất cả nước bị bỏ hoang, gây thất thoát nhiều tỷ đồng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=690097&stc=1&d=1416165986
Một dự án lãng phí tiếp theo là cơ sở Cao đẳng Nghề của huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh. Dù ngôi trường này được đầu tư tới gần 200 tỷ đồng để xây dựng thì khi đưa vào hoạt động, nó lại chỉ dành cho 100 sinh viên tham gia học tập. Thậm chí, không chỉ những cơ sở đào tạo, mà ngay cả những công trình thuộc hạ tầng giáo dục, khi xây dựng người ta bố trí ngân sách thu chi cũng bất hợp lí. Như: xây nhà vệ sinh 236 triệu ở trường THCS Long Hiệp, Quãng Ngãi, hay khu KTX sinh viên của tỉnh Lâm Đồng, sử dụng nguồn vốn từ trái phiếu chính phủ, bỏ ra hơn 1000 tỉ đồng và nhận lại là một em sinh viên đăng kí…
Bên cạnh những công trình xây dựng thì sự lãng phí còn thể hiện ở những đề án giáo dục khác. Điển hình như đề án Ngoại ngữ Quốc gia 2020. Trước nhu cầu hội nhập, các địa phương hào hứng đón nhận đề án và mạnh tay chi tiền mua sắm trang thiết bị nhằm hiện thức hóa ước mơ xã hội hóa. Tuy nhiên, việc bỏ tiền ra lại không thể mang lại lợi ích như mong muốn.
Theo Giáo Dục