PinaColada
11-17-2014, 22:40
Nghiên cứu mới chỉ ra rằng, việc nói dối thường xuyên, dù không hại ai, nhưng khoảng 10lần/tuần sẽ tạo thành bệnh lư nói dối.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=690689&stc=1&d=1416264040
Chúng ta đều biết, nói dối là một hành vi xấu nhưng có một thực tế rằng, nói dối tồn tại trong mọi xă hội, ở mọi góc cạnh của cuộc sống. Theo một thống kê gần đây của các nhà tâm lư học Mỹ cho thấy, chúng ta nói dối trung b́nh khoảng 10 lần/tuần.
Mặc dù những lời nói dối này bao gồm cả lời nói tránh sự thật, lời nói dối không hại ai nhưng điều này vô t́nh khiến cho chúng ta tạo thói quen nói dối.
Nhiều chuyên gia đặt ra câu hỏi rằng, phải chăng nếu nói dối ở mức độ thường xuyên sẽ trở thành bệnh lư?
Tiến sĩ Paul Seager – một giảng viên tâm lư cấp cao cho rằng: “Để xă hội, cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, ở một chừng mực nào đó chúng ta có thể nói dối”.
Ví dụ như đứng trước một tác phẩm nghệ thuật mà bạn chưa thực sự hiểu, thay v́ nói lên quan điểm rằng bạn không thích nó – bạn có thể nói rằng tác phẩm đó đẹp. Đây là một lời nói dối lành mạnh.
Tuy nhiên, tiến sĩ Seager lại lăng quên những dấu hiệu chỉ ra một người nào đó đang nói dối. Đó có thể là hành động vô thức lấy tay che miệng, cọ mũi, đổ mồ hôi, tránh nh́n trực tiếp vào mắt… Bởi vậy nếu thực sự chú ư, bạn có thể phát hiện ra được phần nào người đối diện của bạn thành thật đến đâu.
Nhưng nếu những lời nói dối xuất hiện với tần suất nhiều hơn sẽ là triệu chứng của một t́nh trạng bệnh lư.
Tiến sĩ - bác sĩ tâm thần học Cosmo Hallstrom cho rằng, nói dối không ngừng nghỉ có thể là dấu hiệu của các bệnh lư rối loạn nhân cách.
Ông cho biết: “Hầu hết những người mắc chứng rối loạn nhân cách luôn ở trong một thế giới tưởng tượng và không nói sự thật. Họ làm những việc sai trái nhưng không cảm thấy hối hận với lương tâm của ḿnh. Những đối tượng này thường tập trung vào những lợi ích ngắn hạn, thỏa măn sở thích trước mắt, bốc đồng mà không suy nghĩ về hậu quả”.
Các chuyên gia cho rằng, nói dối là một bệnh lư. Theo đó, một số người nói dối c̣n không ngừng phóng đại tầm quan trọng của ḿnh trước người khác, họ coi ḿnh là tâm điểm của sự chú ư và mong muốn được người xung quanh tung hô. Đây là hội chứng có tên gọi Munchausen.
Thật khó để có thể xác định được có bao nhiêu người nói dối xung quanh chúng ta, đó có thể là bạn bè, đồng nghiệp… Tuy nhiên, con người bị cám dỗ để dối trá ở thời điểm hiện tại nhằm giảm thiểu t́nh trạng khó khăn hay làm ḿnh hạnh phúc hơn.
Hầu hết người nói dối đều cố thuyết phục ḿnh về điều vừa nói ra sẽ không gây hại cho người xung quanh nhưng nếu bạn cứ tiếp tục bóp méo sự thật, nhận thức của bạn về thực tại cũng sẽ sai lệch theo.
Theo Khoahoc/Telegraph
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=690689&stc=1&d=1416264040
Chúng ta đều biết, nói dối là một hành vi xấu nhưng có một thực tế rằng, nói dối tồn tại trong mọi xă hội, ở mọi góc cạnh của cuộc sống. Theo một thống kê gần đây của các nhà tâm lư học Mỹ cho thấy, chúng ta nói dối trung b́nh khoảng 10 lần/tuần.
Mặc dù những lời nói dối này bao gồm cả lời nói tránh sự thật, lời nói dối không hại ai nhưng điều này vô t́nh khiến cho chúng ta tạo thói quen nói dối.
Nhiều chuyên gia đặt ra câu hỏi rằng, phải chăng nếu nói dối ở mức độ thường xuyên sẽ trở thành bệnh lư?
Tiến sĩ Paul Seager – một giảng viên tâm lư cấp cao cho rằng: “Để xă hội, cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, ở một chừng mực nào đó chúng ta có thể nói dối”.
Ví dụ như đứng trước một tác phẩm nghệ thuật mà bạn chưa thực sự hiểu, thay v́ nói lên quan điểm rằng bạn không thích nó – bạn có thể nói rằng tác phẩm đó đẹp. Đây là một lời nói dối lành mạnh.
Tuy nhiên, tiến sĩ Seager lại lăng quên những dấu hiệu chỉ ra một người nào đó đang nói dối. Đó có thể là hành động vô thức lấy tay che miệng, cọ mũi, đổ mồ hôi, tránh nh́n trực tiếp vào mắt… Bởi vậy nếu thực sự chú ư, bạn có thể phát hiện ra được phần nào người đối diện của bạn thành thật đến đâu.
Nhưng nếu những lời nói dối xuất hiện với tần suất nhiều hơn sẽ là triệu chứng của một t́nh trạng bệnh lư.
Tiến sĩ - bác sĩ tâm thần học Cosmo Hallstrom cho rằng, nói dối không ngừng nghỉ có thể là dấu hiệu của các bệnh lư rối loạn nhân cách.
Ông cho biết: “Hầu hết những người mắc chứng rối loạn nhân cách luôn ở trong một thế giới tưởng tượng và không nói sự thật. Họ làm những việc sai trái nhưng không cảm thấy hối hận với lương tâm của ḿnh. Những đối tượng này thường tập trung vào những lợi ích ngắn hạn, thỏa măn sở thích trước mắt, bốc đồng mà không suy nghĩ về hậu quả”.
Các chuyên gia cho rằng, nói dối là một bệnh lư. Theo đó, một số người nói dối c̣n không ngừng phóng đại tầm quan trọng của ḿnh trước người khác, họ coi ḿnh là tâm điểm của sự chú ư và mong muốn được người xung quanh tung hô. Đây là hội chứng có tên gọi Munchausen.
Thật khó để có thể xác định được có bao nhiêu người nói dối xung quanh chúng ta, đó có thể là bạn bè, đồng nghiệp… Tuy nhiên, con người bị cám dỗ để dối trá ở thời điểm hiện tại nhằm giảm thiểu t́nh trạng khó khăn hay làm ḿnh hạnh phúc hơn.
Hầu hết người nói dối đều cố thuyết phục ḿnh về điều vừa nói ra sẽ không gây hại cho người xung quanh nhưng nếu bạn cứ tiếp tục bóp méo sự thật, nhận thức của bạn về thực tại cũng sẽ sai lệch theo.
Theo Khoahoc/Telegraph