Log in

View Full Version : Gặp lại tình cũ, không thể kìm lòng


Romano
11-25-2014, 08:42
Trong yêu có hận, trong hận có yêu. Em hận anh nhưng không thể phủ nhận rằng, tất cả xuất phát từ hai chữ tình yêu.

Trải qua bao thăng trầm của cuộc sống, trải qua bao sóng gió cuộc đời, đã có lúc, em tưởng mình gần như gục gã, không thể bước tiếp được. Nhưng rồi em lại cố gắng vượt qua, vững vàng đứng lên vì em luôn nghĩ, con người ai cũng phải trải qua những “kiếp nạn”, hạnh phúc có, khổ đau có và thậm chí cả máu và nước mắt. Những giây phút em tuyệt vọng nhất, chán sống nhất em lại nghĩ về tình cũ, về tất cả những ngày tháng hạnh phúc đã qua để mà cố lên, để mà phấn đấu sống tiếp, sống sao cho ra sống, chỉ vì, em muốn trả thù anh, muốn cho anh biết em đang sống một cuộc đời hạnh phúc chứ không phải một cái bóng vô hình, vật vờ vì một người nào khác, người mà trước đây em đã từng yêu tha thiết.

Trong yêu có hận, trong hận có yêu. Em hận anh nhưng không thể phủ nhận rằng, tất cả xuất phát từ hai chữ tình yêu. Từ khi chia tay anh, nói đúng hơn là bị anh bỏ rơi, em đã căm hận vô cùng. Em hận anh đã cướp đi bao nhiêu nước mắt của em, cướp đi niềm hi vọng, cướp đi cái gọi là niềm tin vào tình yêu. Nhưng hận hơn nữa, dù anh có xấu xa, có đớn hèn thế nào, em vẫn cứ yêu anh và không thể mở lòng ra với một ai khác.

http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=694874&stc=1&d=1416904936

Từ khi chia tay anh, nói đúng hơn là bị anh bỏ rơi, em đã căm hận vô cùng.(ảnh minh họa)

Hận cả khi anh đã đi lấy vợ, có gia đình, còn em vẫn cô đơn. Tại sao ông trời lại đày đọa một người con gái chưa từng gây ra lỗi lầm gì với em như thế, lúc nào em cũng oán trách vì điều đó. Em cho rằng, một người như em xứng đáng được hưởng hạnh phúc!

Mấy năm trôi qua, em đã gần như quên được anh nhất là khi em gặp được người ấy, người đàn ông sau anh khiến em biết rung động con tim. Nhưng rồi, cay đắng thay, lúc em lấy chồng cũng là lúc gia đình anh tan nát. Thật nhẫn tâm nếu em nói rằng, tình yêu em dành cho người chồng hiện tại không trọn vẹn. Em đã từng ích kỉ mong anh bỏ vợ, mong anh không hạnh phúc, mong anh bị phản bội để anh biết rằng, điều đó đau đớn như thế nào. Nhưng nhìn những giọt nước mắt của anh đây, nhìn cái cười gượng gạo của anh trong ngày cưới của em, sao em lại thấy chua chát đến thế!

Em chỉ muốn đến bên anh, chỉ muốn được một lần nữa chăm sóc anh. Nhưng có lẽ nào, em lại hi sinh đi tình yêu đang tốt đẹp, lại khiến cho người chồng của em đau khổ. Nếu như thế, em còn bỉ ổi hơn kẻ đã phản bội em đi theo giàu sang phú quý kia.

Nếu như thế, em còn bỉ ổi hơn kẻ đã phản bội em đi theo giàu sang phú quý kia.

Cuộc sống của em càng xa hoa bao nhiêu, đầy đủ bao nhiêu thì em lại càng thương anh, người cũ của em bấy nhiêu. Anh sống gần em, và đôi lúc em lại gặp anh đi đâu đó ngoài đường. Em biết, trái tim mình đau lắm, em buồn lắm nhưng không thể làm gì khác, không thể đến gần anh hơn. Em cần ý thức được rằng em đã có một gia đình hạnh phúc, trọn vẹn.

Em lại hận, hận vì sao anh không là kẻ hách dịch, là kẻ giàu sang ngày trước, là kẻ đang viên mãn tự hào về gia đình mình để đến đây, chứng kiến, em còn hạnh phúc hơn cả anh. Tại sao anh lại đáng thương, tiều tụy như thế, trước mặt em lúc này?

Theo Eva