PinaColada
12-09-2014, 23:21
Câu hỏi không quân nước nào đáng sợ nhất thế giới khó đáp nhất, v́ xếp hạng Top 5 không quân là một điều rất khó làm.
V́ có những lực lượng trang bị tốt, được huấn luyện kỹ, nhưng cũng có lực lượng đáp ứng hai tiêu chuẩn này, nhưng v́ lư do kinh phí, lại quá nhỏ để đáp ứng nhiệm vụ của nước ấy.
Hoặc có lực lượng trang bị tốt nhưng lại bị huấn luyện tệ.
Bài viết này đề cập về tầm cỡ, khả năng của không quân Mỹ, Nga, Trung Quốc và Nhật Bản, không nhằm trả lời không quân nước nào đáng sợ nhất thế giới.
Không quân Mỹ (USAF) quản lư từ tên lửa đạn đạo liên lục địa đến máy bay vũ trụ X-37, chiến đấu cơ chống tăng A-10 Thunderbolt.
USAF điều phối các cuộc phóng tàu quân sự, thả lính dù, đánh bom quân khủng bố Nhà nước Hồi giáo.
USAF điều hành tổng cộng 5.000 máy bay, gồm các chiến đấu cơ F-22 Raptors, F-35, F-15 và F-16.
Họ c̣n có máy bay ném bom chiến lược B-2, B-1 và B-52, vận tải cơ C-5, C-17 và C-130.
Các máy bay này có căn cứ tại Mỹ và nước ngoài, từ Vương quốc Anh đến Nhật Bản. USAF có 312.000 quân nhân, chỉ thua không quân Quân đội giải phóng nhân dân (PLAAF).
USAF là lực lượng không quân đầu tiên trên thế giới có chiến đấu cơ tàng h́nh, chiến đấu cơ thế hệ 5, và là lực lượng đầu tiên quyết tâm tiến đến một lực lượng chiến đấu toàn tàng h́nh.
USAF lên kế hoạch duy tŕ ưu thế này, bằng cách mua 1.763 chiếc F-35 và khoảng 100 chiếc oanh tạc cơ tấn công tầm xa có người lái Long-Range Strike Bomber. Máy bay không người lái có khả năng tấn công và tàng h́nh sẽ dần chiếm một tỷ lệ lớn trong toàn lực lượng.
USAF c̣n quản lư hai mảng hạt nhân, gồm 450 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) và máy bay ném bom chiến lược.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704516&stc=1&d=1418167228
Chiến đấu cơ F-35 Striker của USAF
Hải quân và thủy quân lục chiến Mỹ cộng lại cũng là lực lượng không quân lớn thứ nh́ thế giới, với tổng cộng 3.700 máy bay đủ loại: 1.159 chiến đấu cơ, 133 máy bay tấn công, 172 máy bay tuần tra, 246 vận tải cơ và 1.231 trực thăng.
Máy bay của hải quân Mỹ lo bảo vệ hải đội Mỹ, tiến hành các phi vụ từ những vùng biển của thế giới. Hầu hết máy bay của hai lực lượng này hoạt động từ các tàu trên biển: một nhiệm vụ khó và nguy hiểm nên đ̣i hỏi chất lượng cao về huấn luyện và tính hiệu quả.
Nhóm máy bay này hoạt động trên 11 tàu sân bay chạy bằng hạt nhân, mỗi chiếc có khoảng 360 chiếc chia thành 4 phi đội chiến đấu cơ F/A-18 Hornets và Super Hornets, một phi đội S-3 Viking chống ngầm, một phi đội E-2C Hawkeye cảnh báo sớm, 1 phi đội EA-18G Growler chiến tranh điện tử, và một phi đội trực thăng.
Một nhánh khác của không quân hoạt động trên biển là trực thăng cất-hạ cánh trên các tàu hộ vệ, khu trục hạm cùng các tàu nổi khác, máy bay tuần tra biển P-3 Orion và P-8 Poseidon, cùng các phiên bản P-3 tiến hành do thám điện tử.
Cánh không quân hoạt động trên biển cũng đóng góp vào lực lượng hạt nhân chiến lược Mỹ: sử dụng máy bay chỉ huy kiểm soát TACAMO trong trường hợp xảy ra chiến tranh hạt nhân.
Máy bay của thủy quân lục chiến Mỹ tính theo tổng số máy bay dành cho hải quân, hoạt động trong các chiến dịch trên không kết hợp trên bộ, chú trọng mảng đánh bộ.
Không quân Nga (RAS) có 1.500 chiến đấu cơ và 400 trực thăng quân sự. Hầu hết số này đă cũ, do Liên Xô để lại và ít khi được nâng cấp. Đa số máy bay cũ là MiG-29, Su-27 và MiG-31.
RAS không kiểm soát lực lượng ICBM, nhưng kiểm soát máy bay ném bom chiến lược, gồm các chiếc cũ Tu-95 “Gấu”, Tu-22 “Lửa phụt ngược” (Backfire) và Tu-160 “Dùi cui” (Blackjack)
RAS cuối cùng cũng đă được hiện đại hóa, với nhiều loại chiến đấu cơ mới đang được phát triển. Ví dụ chiếc Su-35 kết hợp sự cơ động và linh hoạt của chiếc Su-27 “Cánh sườn” (Flanker) cùng nhiều công nghệ hiện đại, đang được đưa dần vào hoạt động.
Các nhà thầu quốc pḥng Nga hiện thiết kế chiến đấu cơ T-50/PAK-FA, vốn được hứa hẹn là chiến đấu cơ thế hệ 5 của Nga.
Cũng có tin họ đang phát triển máy bay ném bom chiến lược PAK-DA.
RAS gần đây thực hiện nhiều chuyến bay sát không phận các nước thành viên NATO và Nhật Bản, Thụy Điển, với mục tiêu phô trương thế lực không quân Nga.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704517&stc=1&d=1418167228
Chiếc T-50 của không quân Nga
Trung Quốc (TQ) có hai nhánh không quân là PLAAF và không quân thuộc hải quân (PLANAF) với tổng cộng 1.321 chiến đấu cơ và máy bay chiến đấu, 134 oanh tạc cơ hạng nặng và tiếp nhiên liệu, cùng 20 máy bay cảnh báo sớm.
TQ c̣n có 700 trực thăng chiến đấu, đa số thuộc cấp vận chuyển trung b́nh.
Vấn đề là dù mức chi quốc pḥng tăng, đa số máy bay nêu trên đều cũ. Chỉ có 502 máy bay hiện đại, là phiên bản của các chiếc Su-27 “Cánh sườn” (của Liên Xô thời 1980) và chiến đấu cơ đa năng J-10 do TQ tự đóng.
819 chiếc máy bay c̣n lại có niên hạn từ những năm 1970, nên không thể xem là nỗi đe dọa nghiêm trọng cho không quân các nước khác.
Tuy nhiên, không quân TQ tiếp tục hiện đại hóa, và kỹ nghệ hàng không TQ sớm có các mẫu thiết kế mới: đang phát triển những hai thế hệ chiến đấu cơ là J-10 hạng hạng và chiến đấu cơ ném bom J-31.
TQ cũng phát triển vận tải cơ chiến lược Y-20, và có tin họ đang nghiên cứu một kiểu oanh tạc cơ chiến lược để thay chiếc Xian H-6.
Như USAF, TQ cũng thúc đẩy những kiểu máy bay chiến đấu không người lái như “Lưỡi kiếm đen”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704518&stc=1&d=1418167228
Máy bay không người lái "Lưỡi kiếm đen" của không quân TQ
TQ đă có chiếc tàu sân bay đầu tiên Liêu Ninh và đang tính đóng vài chiếc nữa. Chiến đấu cơ J-15 (phiên bản nội địa của chiếc Su-27) đang là mẫu chiến đấu cơ có thể hạ cánh trên tàu sân bay, trong khi chiếc J-31 sẽ nhận vai tṛ tương tự như chiếc F-35 C đáp lên các tàu sân bay Mỹ.
Không quân Cục pḥng vệ Nhật Bản (JASDF) là “ngựa ô” trong danh sách các lực lượng không quân mạnh nhất thế giới, với hơn 300 chiến đấu cơ đa năng có nhiệm vụ bảo vệ đảo quốc Nhật khỏi những đe dọa từ trên không, trên biển và trên bộ.
Theo chủ trương quân sự chỉ pḥng thủ, JASDF chú ư nhiều về mảng chiến đấu pḥng vệ, nhất là pḥng không.
Phi công Nhật cũng tập tấn công trên bộ, để ngăn chặn lực lượng chiếm lănh thổ Nhật, chống tàu vận tải và hạm đội địch. Nhưng họ không tập các chiến dịch tấn công như tấn công tầm xa.
Phi công Nhật được huấn luyện kỹ, thường tham gia các cuộc tập trận “Cờ Đỏ” của không quân Mỹ. Trong nửa đầu năm 2014, họ đă bay chặn 533 chuyến khi các máy bay Nga, TQ bay sát không phận Nhật.
Nhật chỉ mua các chiến đấu cơ tốt nhất của Mỹ, gồm mua 223 chiếc F-15J một chỗ ngồi và DJ hai chỗ ngồi trong những năm 1980.
Chúng sẽ được thay bằng các chiếc F-22 Raptor nhưng Nhật đang bực việc luật Mỹ cấm xuất khẩu kiểu F-22.
Nhật nay muốn mua 42 chiếc F-35A Joint Strike Fighters, hồi tháng trước đă đặt hàng 4 chiếc đầu tiên.
Họ cũng tiếp tục phát triển dự án chiến đấu cơ F-3 để thay chiếc F-15. Đồng thời nâng cấp các kiểu chiến đấu cơ F-15J và F-2 để tăng cường khả năng không đối không.
Để tăng khả năng cảnh báo sớm cùng khả năng chỉ huy-kiểm soát, Nhật có một nguồn máy bay Mỹ: 4 chiếc E-767 cảnh báo sớm-kiểm soát, 13 chiếc cảnh báo sớm E-2C Hawkeye.
JASDF c̣n sắp có chiếc E-2D Hawkeyes để giúp xử lư những chuyến bay ngăn chặn máy bay Nga và TQ.
Hà Mai (theo National Interest)
MTG
V́ có những lực lượng trang bị tốt, được huấn luyện kỹ, nhưng cũng có lực lượng đáp ứng hai tiêu chuẩn này, nhưng v́ lư do kinh phí, lại quá nhỏ để đáp ứng nhiệm vụ của nước ấy.
Hoặc có lực lượng trang bị tốt nhưng lại bị huấn luyện tệ.
Bài viết này đề cập về tầm cỡ, khả năng của không quân Mỹ, Nga, Trung Quốc và Nhật Bản, không nhằm trả lời không quân nước nào đáng sợ nhất thế giới.
Không quân Mỹ (USAF) quản lư từ tên lửa đạn đạo liên lục địa đến máy bay vũ trụ X-37, chiến đấu cơ chống tăng A-10 Thunderbolt.
USAF điều phối các cuộc phóng tàu quân sự, thả lính dù, đánh bom quân khủng bố Nhà nước Hồi giáo.
USAF điều hành tổng cộng 5.000 máy bay, gồm các chiến đấu cơ F-22 Raptors, F-35, F-15 và F-16.
Họ c̣n có máy bay ném bom chiến lược B-2, B-1 và B-52, vận tải cơ C-5, C-17 và C-130.
Các máy bay này có căn cứ tại Mỹ và nước ngoài, từ Vương quốc Anh đến Nhật Bản. USAF có 312.000 quân nhân, chỉ thua không quân Quân đội giải phóng nhân dân (PLAAF).
USAF là lực lượng không quân đầu tiên trên thế giới có chiến đấu cơ tàng h́nh, chiến đấu cơ thế hệ 5, và là lực lượng đầu tiên quyết tâm tiến đến một lực lượng chiến đấu toàn tàng h́nh.
USAF lên kế hoạch duy tŕ ưu thế này, bằng cách mua 1.763 chiếc F-35 và khoảng 100 chiếc oanh tạc cơ tấn công tầm xa có người lái Long-Range Strike Bomber. Máy bay không người lái có khả năng tấn công và tàng h́nh sẽ dần chiếm một tỷ lệ lớn trong toàn lực lượng.
USAF c̣n quản lư hai mảng hạt nhân, gồm 450 tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) và máy bay ném bom chiến lược.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704516&stc=1&d=1418167228
Chiến đấu cơ F-35 Striker của USAF
Hải quân và thủy quân lục chiến Mỹ cộng lại cũng là lực lượng không quân lớn thứ nh́ thế giới, với tổng cộng 3.700 máy bay đủ loại: 1.159 chiến đấu cơ, 133 máy bay tấn công, 172 máy bay tuần tra, 246 vận tải cơ và 1.231 trực thăng.
Máy bay của hải quân Mỹ lo bảo vệ hải đội Mỹ, tiến hành các phi vụ từ những vùng biển của thế giới. Hầu hết máy bay của hai lực lượng này hoạt động từ các tàu trên biển: một nhiệm vụ khó và nguy hiểm nên đ̣i hỏi chất lượng cao về huấn luyện và tính hiệu quả.
Nhóm máy bay này hoạt động trên 11 tàu sân bay chạy bằng hạt nhân, mỗi chiếc có khoảng 360 chiếc chia thành 4 phi đội chiến đấu cơ F/A-18 Hornets và Super Hornets, một phi đội S-3 Viking chống ngầm, một phi đội E-2C Hawkeye cảnh báo sớm, 1 phi đội EA-18G Growler chiến tranh điện tử, và một phi đội trực thăng.
Một nhánh khác của không quân hoạt động trên biển là trực thăng cất-hạ cánh trên các tàu hộ vệ, khu trục hạm cùng các tàu nổi khác, máy bay tuần tra biển P-3 Orion và P-8 Poseidon, cùng các phiên bản P-3 tiến hành do thám điện tử.
Cánh không quân hoạt động trên biển cũng đóng góp vào lực lượng hạt nhân chiến lược Mỹ: sử dụng máy bay chỉ huy kiểm soát TACAMO trong trường hợp xảy ra chiến tranh hạt nhân.
Máy bay của thủy quân lục chiến Mỹ tính theo tổng số máy bay dành cho hải quân, hoạt động trong các chiến dịch trên không kết hợp trên bộ, chú trọng mảng đánh bộ.
Không quân Nga (RAS) có 1.500 chiến đấu cơ và 400 trực thăng quân sự. Hầu hết số này đă cũ, do Liên Xô để lại và ít khi được nâng cấp. Đa số máy bay cũ là MiG-29, Su-27 và MiG-31.
RAS không kiểm soát lực lượng ICBM, nhưng kiểm soát máy bay ném bom chiến lược, gồm các chiếc cũ Tu-95 “Gấu”, Tu-22 “Lửa phụt ngược” (Backfire) và Tu-160 “Dùi cui” (Blackjack)
RAS cuối cùng cũng đă được hiện đại hóa, với nhiều loại chiến đấu cơ mới đang được phát triển. Ví dụ chiếc Su-35 kết hợp sự cơ động và linh hoạt của chiếc Su-27 “Cánh sườn” (Flanker) cùng nhiều công nghệ hiện đại, đang được đưa dần vào hoạt động.
Các nhà thầu quốc pḥng Nga hiện thiết kế chiến đấu cơ T-50/PAK-FA, vốn được hứa hẹn là chiến đấu cơ thế hệ 5 của Nga.
Cũng có tin họ đang phát triển máy bay ném bom chiến lược PAK-DA.
RAS gần đây thực hiện nhiều chuyến bay sát không phận các nước thành viên NATO và Nhật Bản, Thụy Điển, với mục tiêu phô trương thế lực không quân Nga.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704517&stc=1&d=1418167228
Chiếc T-50 của không quân Nga
Trung Quốc (TQ) có hai nhánh không quân là PLAAF và không quân thuộc hải quân (PLANAF) với tổng cộng 1.321 chiến đấu cơ và máy bay chiến đấu, 134 oanh tạc cơ hạng nặng và tiếp nhiên liệu, cùng 20 máy bay cảnh báo sớm.
TQ c̣n có 700 trực thăng chiến đấu, đa số thuộc cấp vận chuyển trung b́nh.
Vấn đề là dù mức chi quốc pḥng tăng, đa số máy bay nêu trên đều cũ. Chỉ có 502 máy bay hiện đại, là phiên bản của các chiếc Su-27 “Cánh sườn” (của Liên Xô thời 1980) và chiến đấu cơ đa năng J-10 do TQ tự đóng.
819 chiếc máy bay c̣n lại có niên hạn từ những năm 1970, nên không thể xem là nỗi đe dọa nghiêm trọng cho không quân các nước khác.
Tuy nhiên, không quân TQ tiếp tục hiện đại hóa, và kỹ nghệ hàng không TQ sớm có các mẫu thiết kế mới: đang phát triển những hai thế hệ chiến đấu cơ là J-10 hạng hạng và chiến đấu cơ ném bom J-31.
TQ cũng phát triển vận tải cơ chiến lược Y-20, và có tin họ đang nghiên cứu một kiểu oanh tạc cơ chiến lược để thay chiếc Xian H-6.
Như USAF, TQ cũng thúc đẩy những kiểu máy bay chiến đấu không người lái như “Lưỡi kiếm đen”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=704518&stc=1&d=1418167228
Máy bay không người lái "Lưỡi kiếm đen" của không quân TQ
TQ đă có chiếc tàu sân bay đầu tiên Liêu Ninh và đang tính đóng vài chiếc nữa. Chiến đấu cơ J-15 (phiên bản nội địa của chiếc Su-27) đang là mẫu chiến đấu cơ có thể hạ cánh trên tàu sân bay, trong khi chiếc J-31 sẽ nhận vai tṛ tương tự như chiếc F-35 C đáp lên các tàu sân bay Mỹ.
Không quân Cục pḥng vệ Nhật Bản (JASDF) là “ngựa ô” trong danh sách các lực lượng không quân mạnh nhất thế giới, với hơn 300 chiến đấu cơ đa năng có nhiệm vụ bảo vệ đảo quốc Nhật khỏi những đe dọa từ trên không, trên biển và trên bộ.
Theo chủ trương quân sự chỉ pḥng thủ, JASDF chú ư nhiều về mảng chiến đấu pḥng vệ, nhất là pḥng không.
Phi công Nhật cũng tập tấn công trên bộ, để ngăn chặn lực lượng chiếm lănh thổ Nhật, chống tàu vận tải và hạm đội địch. Nhưng họ không tập các chiến dịch tấn công như tấn công tầm xa.
Phi công Nhật được huấn luyện kỹ, thường tham gia các cuộc tập trận “Cờ Đỏ” của không quân Mỹ. Trong nửa đầu năm 2014, họ đă bay chặn 533 chuyến khi các máy bay Nga, TQ bay sát không phận Nhật.
Nhật chỉ mua các chiến đấu cơ tốt nhất của Mỹ, gồm mua 223 chiếc F-15J một chỗ ngồi và DJ hai chỗ ngồi trong những năm 1980.
Chúng sẽ được thay bằng các chiếc F-22 Raptor nhưng Nhật đang bực việc luật Mỹ cấm xuất khẩu kiểu F-22.
Nhật nay muốn mua 42 chiếc F-35A Joint Strike Fighters, hồi tháng trước đă đặt hàng 4 chiếc đầu tiên.
Họ cũng tiếp tục phát triển dự án chiến đấu cơ F-3 để thay chiếc F-15. Đồng thời nâng cấp các kiểu chiến đấu cơ F-15J và F-2 để tăng cường khả năng không đối không.
Để tăng khả năng cảnh báo sớm cùng khả năng chỉ huy-kiểm soát, Nhật có một nguồn máy bay Mỹ: 4 chiếc E-767 cảnh báo sớm-kiểm soát, 13 chiếc cảnh báo sớm E-2C Hawkeye.
JASDF c̣n sắp có chiếc E-2D Hawkeyes để giúp xử lư những chuyến bay ngăn chặn máy bay Nga và TQ.
Hà Mai (theo National Interest)
MTG