therealrtz
12-11-2014, 06:45
Trong cuộc gặp gỡ của gia đình với tử tù Hồ Duy Trúc ở trại giam khám Chí Hòa, tất cả mọi người xung quanh đều ứa nước mắt khi chứng kiến hình ảnh cuộc "đoàn tụ" của họ.
Trước khi chia tay người vợ không hôn thú, Trúc dặn dò: “Em cố gắng nuôi con nên người, nếu nuôi không nổi hay em muốn đi bước nữa hãy giao thằng bé cho ông bà nội chăm sóc. Em đừng bỏ rơi con, tội lắm. Đời anh giờ coi như không còn gì, anh xin lỗi em nhiều”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=705310&stc=1&d=1418280282
Tử tù Hồ Duy Trúc cùng vợ và con.
Cuộc “đoàn tụ”ở nơi không mong đợi
Trong số những tử tù mà tôi từng có dịp tiếp xúc, Trúc là một trong những tử tù tôi phải suy nghĩ và day dứt nhiều. Bản án của Trúc đến thời điểm này đã được tuyên, chỉ đợi ngày trả án. Và trong sâu thẳm những hy vọng mỏng manh, gia đình của tử tù này đang gửi đơn xin xem xét giảm án.
Sáng 10-12, tại bến xe Miền Đông (TP HCM), chúng tôi đón đôi vợ chồng ông Hồ Duy Tùng và bà Lê Thị Út vừa ngược từ quê Ninh Thuận vào Sài Gòn để đến thăm Trúc. Vợ chồng ông Tùng bảo, từ lúc Trúc bị biệt giam, hàng tháng họ vẫn cố vay mượn, đi xe khách vào thăm con. ông bà hy vọng, những lần gặp gỡ ngắn ngủi và các cuộc trao đổi, họ càng có niềm tin hơn để sống nốt quãng đời còn lại. Hơn nữa, cũng một phần động viên Trúc cố gắng sống tốt hơn dù phải đếm từng ngày.
Nói đoạn, hai ông bà không vội vàng xách theo đồ cùng với người con dâu – người vợ không hôn thú của Trúc và đứa cháu nội bắt xe buýt đến trại giam khám Chí Hòa đợi tới phiên gặp con trai.
Cuộc gặp gỡ kéo dài 1 tiếng đồng hồ khiến những người xung quanh đều rơi nước mắt. Nhìn cha mẹ già mái tóc ngày càng bạc trắng, gày gò, Trúc không nói nên lời, chỉ lặng im khóc.
Đứa con trai nhìn Trúc đầy hổn nhiên, đôi lúc e ngại. Thậm chí, khi bồng con, nỗi nhớ nhung trào dâng, Trúc ôm đứa bé vào lòng thật chặt, ánh mắt buồn tủi nhìn người vợ đang ngồi thất thần. Cuộc “đoàn tụ” không mong đợi diễn ra trong trại giam khám Chí Hòa của gia đình Trúc thật xót xa.
“Hy vọng Trúc được giảm án”
Vụ án chặt tay, cướp iPhone do Trúc cùng đồng bọn thực hiện ngày 24-11- 2012 tại cầu Phú Mỹ (Q.7, TP HCM) đã khiến dư luận cả nước xôn xao suốt một thời gian dài. Và cho tới hôm nay, người dân vẫn theo dõi sát sao diễn biến của vụ việc. Có rất nhiều ý kiến được đặt ra xung quanh việc nên giảm án hay giữ nguyên mức án tử đối với Trúc. PV báo PL&XH đã có cuộc khảo sát ý kiến những người dân sống ở TP HCM về vụ việc này.
Bà Nguyễn Thị Lý (43 tuổi) làm nghề bán hàng rong ở quận Phú Nhuận cho biết: “Tôi là người dân ít học nhưng ngày nào cũng theo dõi thời sự và đọc báo để biết tin tức. Hai năm về trước, tôi có nghe về vụ án Trúc cùng đồng bọn gây án trên cầu Phú Mỹ Hưng. Nhưng xét cho cùng, đó cũng chỉ là hành động thiếu hiểu biết của chàng trai mới lớn ở quê lên TP, cộng thêm chút men rượu trong người nên mới làm liều để có tiền tiêu xài. Khi thấy tòa án kết luận mức án cao nhất cho Trúc, tôi cũng thấy tội cho hung thủ. Dù gì đi nữa, tôi vẫn mong hắn được giảm án nó có cơ hội chuộc lại lỗi lẩm”.
Còn anh Trần Nhân (34 tuổi), nhân viên sửa xe ở quận Gò vấp thì cho rằng: “Hành động của Trúc là xem thường mạng sống của người khác, xem thường pháp luật nên tử hình là đúng. Tôi đồng ý với phán quyết của HĐXX. Nếu như một trong những người thân của Trúc là người bị hại thì hung thủ sẽ nghĩ như thế nào. Đối với chị Thúy đang có cuộc sống vui vẻ, an lành, bỗng nhiên lại bị tàn phế vĩnh viễn, suýt nữa còn mất đi mạng sống, không phải vì bệnh tật mà là do những kẻ mất nhân tính như Trúc gây ra”.
Ông Tám (53 tuổi) hành nghề xe ôm ở quận Bình Thạnh cho rằng: “Theo tôi mứctử hình là hơi cao so với hành vi mà Trúc cùng đồng bọn gây ra. Tôi là người theo dõi sát vụ án nên tôi cũng biết, lúc Trúc bị tuyên án tử, mẹ Trúc có chửi những câu khó nghe như người giàu ra đường khoe của nên mới bị cướp. Xét cho cùng, đó chỉ là hành động nhất thời của người mẹ có con tù tội. Nhiều người cho rằng bà không biết dạy dỗ con cái nhưng Trúc cũng đủ lớn để làm chủ được hành vi của mình. Giờ đây Trúc còn mẹ già cùng vợ trẻ và con thơ đang chờ đợi tin tức trong vô vọng. Tôi cũng mong Trúc có cơ hội làm lại cuộc đời”
therealrtz ⒸVietSN
Trước khi chia tay người vợ không hôn thú, Trúc dặn dò: “Em cố gắng nuôi con nên người, nếu nuôi không nổi hay em muốn đi bước nữa hãy giao thằng bé cho ông bà nội chăm sóc. Em đừng bỏ rơi con, tội lắm. Đời anh giờ coi như không còn gì, anh xin lỗi em nhiều”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=705310&stc=1&d=1418280282
Tử tù Hồ Duy Trúc cùng vợ và con.
Cuộc “đoàn tụ”ở nơi không mong đợi
Trong số những tử tù mà tôi từng có dịp tiếp xúc, Trúc là một trong những tử tù tôi phải suy nghĩ và day dứt nhiều. Bản án của Trúc đến thời điểm này đã được tuyên, chỉ đợi ngày trả án. Và trong sâu thẳm những hy vọng mỏng manh, gia đình của tử tù này đang gửi đơn xin xem xét giảm án.
Sáng 10-12, tại bến xe Miền Đông (TP HCM), chúng tôi đón đôi vợ chồng ông Hồ Duy Tùng và bà Lê Thị Út vừa ngược từ quê Ninh Thuận vào Sài Gòn để đến thăm Trúc. Vợ chồng ông Tùng bảo, từ lúc Trúc bị biệt giam, hàng tháng họ vẫn cố vay mượn, đi xe khách vào thăm con. ông bà hy vọng, những lần gặp gỡ ngắn ngủi và các cuộc trao đổi, họ càng có niềm tin hơn để sống nốt quãng đời còn lại. Hơn nữa, cũng một phần động viên Trúc cố gắng sống tốt hơn dù phải đếm từng ngày.
Nói đoạn, hai ông bà không vội vàng xách theo đồ cùng với người con dâu – người vợ không hôn thú của Trúc và đứa cháu nội bắt xe buýt đến trại giam khám Chí Hòa đợi tới phiên gặp con trai.
Cuộc gặp gỡ kéo dài 1 tiếng đồng hồ khiến những người xung quanh đều rơi nước mắt. Nhìn cha mẹ già mái tóc ngày càng bạc trắng, gày gò, Trúc không nói nên lời, chỉ lặng im khóc.
Đứa con trai nhìn Trúc đầy hổn nhiên, đôi lúc e ngại. Thậm chí, khi bồng con, nỗi nhớ nhung trào dâng, Trúc ôm đứa bé vào lòng thật chặt, ánh mắt buồn tủi nhìn người vợ đang ngồi thất thần. Cuộc “đoàn tụ” không mong đợi diễn ra trong trại giam khám Chí Hòa của gia đình Trúc thật xót xa.
“Hy vọng Trúc được giảm án”
Vụ án chặt tay, cướp iPhone do Trúc cùng đồng bọn thực hiện ngày 24-11- 2012 tại cầu Phú Mỹ (Q.7, TP HCM) đã khiến dư luận cả nước xôn xao suốt một thời gian dài. Và cho tới hôm nay, người dân vẫn theo dõi sát sao diễn biến của vụ việc. Có rất nhiều ý kiến được đặt ra xung quanh việc nên giảm án hay giữ nguyên mức án tử đối với Trúc. PV báo PL&XH đã có cuộc khảo sát ý kiến những người dân sống ở TP HCM về vụ việc này.
Bà Nguyễn Thị Lý (43 tuổi) làm nghề bán hàng rong ở quận Phú Nhuận cho biết: “Tôi là người dân ít học nhưng ngày nào cũng theo dõi thời sự và đọc báo để biết tin tức. Hai năm về trước, tôi có nghe về vụ án Trúc cùng đồng bọn gây án trên cầu Phú Mỹ Hưng. Nhưng xét cho cùng, đó cũng chỉ là hành động thiếu hiểu biết của chàng trai mới lớn ở quê lên TP, cộng thêm chút men rượu trong người nên mới làm liều để có tiền tiêu xài. Khi thấy tòa án kết luận mức án cao nhất cho Trúc, tôi cũng thấy tội cho hung thủ. Dù gì đi nữa, tôi vẫn mong hắn được giảm án nó có cơ hội chuộc lại lỗi lẩm”.
Còn anh Trần Nhân (34 tuổi), nhân viên sửa xe ở quận Gò vấp thì cho rằng: “Hành động của Trúc là xem thường mạng sống của người khác, xem thường pháp luật nên tử hình là đúng. Tôi đồng ý với phán quyết của HĐXX. Nếu như một trong những người thân của Trúc là người bị hại thì hung thủ sẽ nghĩ như thế nào. Đối với chị Thúy đang có cuộc sống vui vẻ, an lành, bỗng nhiên lại bị tàn phế vĩnh viễn, suýt nữa còn mất đi mạng sống, không phải vì bệnh tật mà là do những kẻ mất nhân tính như Trúc gây ra”.
Ông Tám (53 tuổi) hành nghề xe ôm ở quận Bình Thạnh cho rằng: “Theo tôi mứctử hình là hơi cao so với hành vi mà Trúc cùng đồng bọn gây ra. Tôi là người theo dõi sát vụ án nên tôi cũng biết, lúc Trúc bị tuyên án tử, mẹ Trúc có chửi những câu khó nghe như người giàu ra đường khoe của nên mới bị cướp. Xét cho cùng, đó chỉ là hành động nhất thời của người mẹ có con tù tội. Nhiều người cho rằng bà không biết dạy dỗ con cái nhưng Trúc cũng đủ lớn để làm chủ được hành vi của mình. Giờ đây Trúc còn mẹ già cùng vợ trẻ và con thơ đang chờ đợi tin tức trong vô vọng. Tôi cũng mong Trúc có cơ hội làm lại cuộc đời”
therealrtz ⒸVietSN