PDA

View Full Version : Những "hiệp sĩ áo vàng" v́ cuộc sống b́nh yên


therealrtz
01-12-2015, 12:42
Nhiệm vụ chính là tuần tra, kiểm soát, đảm bảo trật tự an toàn giao thông, song các chiến sỹ cảnh sát giao thông (CSGT) c̣n có nhiệm vụ quan trọng khác là pḥng chống tội phạm, góp phần đảm bảo an ninh trật tự. Không ít người đă phải đổ máu để đem lại b́nh yên cho cuộc sống...

Kỳ 1: Ước mơ c̣n dang dở...

Chưa kịp lấy vợ, biết bao hoài băo của tuổi thanh xuân chưa kịp thực hiện, Thiếu úy Nguyễn Trường Quân anh dũng hy sinh, để lại tiếc thương cho bao bạn bè, đồng đội, người thân.

http://vietsn.com/forum/attachment.php?attachmentid=727119&stc=1&d=1421066520
Đă mấy năm trôi qua, bà Nương vẫn chưa nguôi ngoai nỗi đau mất con

Dũng cảm hi sinh

Chỉ c̣n vài ngày nữa là đến ngày giỗ Liệt sỹ CAND Nguyễn Trường Quân, nguyên cán bộ Đội CSGT số 4, Pḥng CSGT Công an TP Hà Nội. Trong kư ức của người thân và đồng đội, anh vẫn như c̣n đâu đây với nụ cười tươi rói, thân h́nh rắn rỏi nhanh nhẹn, một người của công việc.

Hôm đó, khoảng 8h30 ngày 26/12/2010, tổ công tác của Thiếu úy Nguyễn Trường Quân trong khi làm nhiệm vụ ở đường Giải Phóng, gần Bến xe Giáp Bát (quận Hai Bà Trưng) th́ phát hiện một chiếc xe ô tô khách chạy tuyến Hà Nội - Thanh Hóa vi phạm Luật GTĐB, liền truy đuổi. Khi tổ công tác ra hiệu lệnh dừng xe, tài xế không những không chấp hành mà c̣n tăng tốc bỏ chạy. Kiên quyết không để chiếc xe vi phạm chạy thoát, Thiếu úy Quân dùng mô tô đặc chủng truy đuổi. Trong quá tŕnh truy đuổi, tài xế xe 7 chỗ liên tục cho xe lạng lách, đánh vơng để uy hiếp. Đến ngă ba Giải Phóng - Trương Định, bất ngờ xe mô tô của Thiếu úy Quân đă bị một chiếc xe khách chạy tuyến Hà Nội- Thanh Hóa va vào, anh ngă xuống đường và bị thương rất nặng. Dù được đưa đi cấp cứu kịp thời nhưng Thiếu úy Nguyễn Trường Quân đă ra đi ở tuổi 27.

http://vietsn.com/forum/attachment.php?attachmentid=727120&stc=1&d=1421066520
Thiếu úy Nguyễn Trường Quân

Niềm thương yêu để lại

Tiếp xúc với chúng tôi, bà Nguyễn Thị Nương, mẹ Liệt sỹ CSGT Nguyễn Trường Quân không ngăn nổi những giọt nước mắt khi nhắc về con trai: “Khi nhận được tin con gặp nạn trong khi làm nhiệm vụ, tôi thấy như có sét đánh ngang tai. Tôi đă ngất lịm và không biết ǵ nữa khi đó. Lúc gia đ́nh đến Bệnh viện Bạch Mai, nh́n thấy cháu nó nằm co giật liên tục, ḷng tôi quặn lại.... Sau bốn ngày cấp cứu tại bệnh viện, cháu qua đời. Đến giờ đă mấy năm trôi qua nhưng nỗi đau chưa khi nào nguôi ngoai”.

Bà Nương kể, khi c̣n sống, Quân là người sống rất t́nh cảm, tâm lư với mọi người: “Hàng năm, cứ vào ngày lễ, Tết, Quân luôn có những lời động viên cha mẹ, tôi cảm thấy ḿnh hạnh phúc vô cùng. Nhưng từ khi cháu không c̣n nữa, vào những ngày lễ ấy, tôi lại nhớ và thương con vô hạn. Mặc dù nhớ con nhưng hai vợ chồng tôi vẫn cố chịu đựng sống cho qua ngày. Khi Quân c̣n sống, tôi ở nhà lo nội trợ cơm nước cho gia đ́nh. Sau khi Quân mất được hơn một năm, tôi được người hàng xóm giới thiệu đi làm tạp vụ cho một cơ quan. Sáng đạp xe gần chục cây số, chiều về, khi đạp xe qua các ngă ba, ngă tư nh́n thấy đồng chí, đồng đội con ḿnh làm nhiệm vụ mà nước mắt tôi cứ ứa ra v́ nhớ thương con. Thậm chí, đi đường, thấy các vụ va chạm, tôi lại thấy rợn người, thót tim, phải dừng xe lại trấn tĩnh một lúc rồi mới dám đi tiếp. Lẽ ra giờ này chúng tôi đă có cháu để bế bồng rồi, vậy mà...”.

Chia sẻ thêm, Thượng tá Nguyễn Hữu Kiên (nguyên cán bộ Đội Cảnh sát giao thông số 3, Công an TP Hà Nội), bố Liệt sĩ Nguyễn Trường Quân nghẹn ngào: “Từ sau khi cháu Quân hy sinh, cứ mỗi lần tôi đi ăn cưới những người trong đơn vị, nhiều các cháu ở độ tuổi của Quân đến bàn chúc tụng, gọi tôi bằng bố, hỏi thăm tôi, gợi nhớ lại h́nh ảnh con trai ḿnh, nước mắt tôi cứ chực rơi. Tôi sợ lắm, có khi đi ăn cưới vào cửa trước mừng rồi tôi lầm lũi đi ngay ra cửa sau rồi về luôn”.

Thượng úy Lê Văn Lợi, Tổ phó Tổ xử lư, Đội CSGT số 14, người từng là đồng đội của thiếu úy Nguyễn Trường Quân tại Đội CSGT số 4, cho biết: “Quân là người rất có trách nhiệm trong công việc, nhiệt huyết, luôn sống ḥa đồng và được đồng đội trong đơn vị yêu quư. Quân hy sinh đă để lại niềm tiếc thương lớn đối với chúng tôi. Thật tiếc khi anh ấy ra đi khi c̣n quá trẻ, chưa kịp thực hiện biết bao hoài băo, ước mơ mà ḿnh c̣n ấp ủ”.


- therealrtz ©VietSN