Log in

View Full Version : Don Hồ: LỜI CHÊ CỦA MỘT THUỞ XA XƯA


Hanna
01-13-2015, 19:08
LỜI CHÊ CỦA MỘT THUỞ XA XƯA
January 13, 2015 at 4:28am
Thưở xưa bạn mẹ có một bác bạn gốc gác dòng dõi "Công Tằng Tôn Nữ", có một thời gian dài làm việc cho hãng sữa Nestlé của Tây ở Sàigòn.
Sau năm 75 hãng sữa chẳng còn, bác cũng sa cơ như bao người khác. Tuy cuộc sống đã bắt đầu eo hẹp, bác vẫn không kham nổi cơ cực và vẫn cố víu lấy cái dư âm của cuộc sống sung túc, đài các ngày xa xưa. Đi xe hơi có tài xế chở đã quen nên bác không chạy được xe máy hoặc xe đạp đi đâu vẫn phải vẫy chiếc xích-lô làm phương tiện di chuyển. Chưa bao giờ lập gia đình nhưng bác có được một cô con nuôi tên Ti (hình như chỉ là tên ở nhà) cũng sàng sàng tuổi nó và cũng không nhớ bắt đầu từ đâu mà 2 đứa bé đã có một thời gian chơi thân với nhau lắm...

http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=728031&stc=1&d=1421176073
Gia cảnh ngày càng tuột dốc mà bác lại không thích ứng kịp với hoàn cảnh mới nên đồ đạc trong nhà phải bán từ từ đi để 2 mẹ con ăn dần. Mẹ tội cho hoàn cảnh của bác bạn nên lâu lâu lúc rảnh hay đạp xe ghé thăm & sẵn chở luôn thằng con trai tới thăm con bé Ti.
Một lần lại thăm, 2 người lớn ngồi trong nhà uống trà trò chuyện, 2 đứa nhỏ lang thang ngoài sân hái lá, ngắt hoa, bắt cào cào.
Bẵng đi có vài tháng chẳng gặp mà con bé Ti trổ mã cao lêu ngêu hơn nó cả cái đầu, chân tay dài ngoằng, mặt lấm tấm mụn cám. Cách nói chuyện của Ti cũng có gì đó hơi thay đổi:
- "Dạo này Ti không còn thích Dũng như trước nữa rồi! Ngày xưa Dũng "bụ bẫm" trắng trẻo, trông thật ngộ nghĩnh & dễ thương lắm. Giờ Dũng bỗng dài ra, ốm đi lại thêm đen thủi đen thui, trông "tô tê", ngô ngố và chẳng còn chút xíu gì nét dễ thương của hồi xưa nữa rồi..."
Thằng nhỏ nghe trách mà chẳng biết nói gì lại, chỉ biết đứng đần mặt ra, trong lòng ân hận ghê lắm! Nó tự trách mình sao không được như xưa để con bé Ti thấy nó ... dễ thương hoài? Đi bơi lội chi để nước da trở nên đen đúa? Lớn thêm chi để giờ Ti chê ... xấu rồi không thèm chơi với nó nữa! Luống cuống nó ước ao phải chi bỗng có ông bụt cầm cây phất trần hiện ra như trong truyện cổ tích để nó van cầu với ông hoá phép làm cho nó cứ be bé xinh xinh và ... "dễ thương" mãi đừng bao giờ thay đổi, cho con bé Ti đừng ghét!
Và ... đó cũng là lần cuối cùng con bé Ti và nó còn được gặp nhau.
Một thời gian ngắn sau đó nghe nói bác bị đuổi nhà. Vì bác ở nhà của hãng Nestlé cấp cho nên nhà nước ... lấy lại!
Hai mẹ con bác sau đó chẳng biết lưu lạc đi đâu?
Còn nó thì lên tàu vượt biển...
Mấy chục năm sau tình cờ gặp lại được tấm hình của cái thời "tô tê, giở giăng giở đèn", bắt đầu dậy thì ấy, nhìn lại mà bỗng bật cười nhớ lại lời chê thuở ấy của con bé Ti. Cũng may mà ông bụt đã chẳng "quởng" để mà hiện ra & vẫy phất trần ban phép, không thôi giờ này nó vẫn hoài be bé ngô nghê cười như thằng bé áo trắng trong hình kia thì có mà ... chết dở!
Và lần ấy cũng là lần đầu tiên nó bị ... con gái chê mà sao chả có chút tự ái gì cả nhỉ, chỉ buồn buồn. Chứ giờ mà bị chê coi hả, tự ái sẽ ... ngùn ngụt cho ngất trời mây luôn.
Giỡn chơi chút thôi chứ cười là cười thế nhưng trong lòng thật sự cũng có chút bùi ngùi..
Chẳng biết con bé Ti giờ ra sao rồi nhỉ?
(Cám ơn cháu Hoàng Anh Tú nhiều đã giữ cho tấm hình quí này)