Hanna
02-01-2015, 20:51
Đây là cuộc đối thoại giưă người đàn ông tội nghiệp và chủ nhà:
- Sao anh lang thang gơ cửa từng nhà vậy?
Tôi xin lau dọn nhà!
-Anh không có đồ nghề ǵ th́ lau dọn làm sao?
Tôi xin anh, anh cho tôi xin mảnh rẻ tôi sẽ lau sạch sẽ.
Anh đă ăn ǵ chưa?
Tôi ăn rồi
-Vợ con anh đâu?
Tôi không có ǵ ngoài 2 đứa con, vợ tôi mất khi đứa nhỏ mới lên 2. để 2 đứa c̣n nhỏ ở nhà cùng bà ngoại. Tôi lên Hà Nội xin làm mướn mà ko ai nhận đành gơ cửa từng nhà để xin lau dọn kiếm đồng tiền về quê cùng 3 bà cháu.
-V́ sao lại ở cùng bà ngoại ?
Tôi mồ côi cha mẹ. Cuộc sống cơ cực quá, cũng nhận được sự giúp đỡ của nhà nước mỗi tháng 580.000 nhưng không đủ chi tiêu, giờ bà ngoại đang ốm đau tuổi già.
Tôi ko có học nên chỉ muốn một trong hai đứa con tôi được ăn học đến nơi đến chốn sau đỡ khổ, để chúng nó được học bắt tôi làm ǵ tôi cũng chịu chỉ đừng làm hại hay làm sai th́ con tôi chúng nó lại bơ vơ.
- Từ ngày lên Hà Nội anh kiếm được bao tiền rồi?
Tôi lên được một thời gian ngắn ăn ở vạ vật để chắt bóp giờ cũng được 800 nghàn rồi.
G
- Giờ anh lau dọn nhà tôi từ tầng 1 lên tầng thượng và 6 pḥng anh lấy bao nhiêu?
Anh cho tôi xin mỗi pḥng 20.000
Anh vào làm cho tôi đi!
Cuộc đời nó thế đấy. Mặt mũi, đàn ông như vậy xin dọn nhà th́ ai mướn.
Anh ta dọn nhà, mặt tái đi và thở ra rất mạnh ... chắc anh ta chưa ăn ǵ, chắc rất đói, nh́n đồ ăn tôi để trên bàn trong bếp anh ta thỉnh thoảng liếc nh́n có vẻ rất thèm.
Trước một người đàn ông như này tôi chỉ biết ngồi nh́n anh ta làm việc và nghĩ
- ĐỂ CHÚNG ĐƯỢC ĂN ĐƯỢC HỌC - BẮT G̀ TÔI CŨNG LÀM !
Câu nói này sẽ làm tôi nhớ đến người đàn ông này.http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=739157&stc=1&d=1422823835
vk
- Sao anh lang thang gơ cửa từng nhà vậy?
Tôi xin lau dọn nhà!
-Anh không có đồ nghề ǵ th́ lau dọn làm sao?
Tôi xin anh, anh cho tôi xin mảnh rẻ tôi sẽ lau sạch sẽ.
Anh đă ăn ǵ chưa?
Tôi ăn rồi
-Vợ con anh đâu?
Tôi không có ǵ ngoài 2 đứa con, vợ tôi mất khi đứa nhỏ mới lên 2. để 2 đứa c̣n nhỏ ở nhà cùng bà ngoại. Tôi lên Hà Nội xin làm mướn mà ko ai nhận đành gơ cửa từng nhà để xin lau dọn kiếm đồng tiền về quê cùng 3 bà cháu.
-V́ sao lại ở cùng bà ngoại ?
Tôi mồ côi cha mẹ. Cuộc sống cơ cực quá, cũng nhận được sự giúp đỡ của nhà nước mỗi tháng 580.000 nhưng không đủ chi tiêu, giờ bà ngoại đang ốm đau tuổi già.
Tôi ko có học nên chỉ muốn một trong hai đứa con tôi được ăn học đến nơi đến chốn sau đỡ khổ, để chúng nó được học bắt tôi làm ǵ tôi cũng chịu chỉ đừng làm hại hay làm sai th́ con tôi chúng nó lại bơ vơ.
- Từ ngày lên Hà Nội anh kiếm được bao tiền rồi?
Tôi lên được một thời gian ngắn ăn ở vạ vật để chắt bóp giờ cũng được 800 nghàn rồi.
G
- Giờ anh lau dọn nhà tôi từ tầng 1 lên tầng thượng và 6 pḥng anh lấy bao nhiêu?
Anh cho tôi xin mỗi pḥng 20.000
Anh vào làm cho tôi đi!
Cuộc đời nó thế đấy. Mặt mũi, đàn ông như vậy xin dọn nhà th́ ai mướn.
Anh ta dọn nhà, mặt tái đi và thở ra rất mạnh ... chắc anh ta chưa ăn ǵ, chắc rất đói, nh́n đồ ăn tôi để trên bàn trong bếp anh ta thỉnh thoảng liếc nh́n có vẻ rất thèm.
Trước một người đàn ông như này tôi chỉ biết ngồi nh́n anh ta làm việc và nghĩ
- ĐỂ CHÚNG ĐƯỢC ĂN ĐƯỢC HỌC - BẮT G̀ TÔI CŨNG LÀM !
Câu nói này sẽ làm tôi nhớ đến người đàn ông này.http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=739157&stc=1&d=1422823835
vk