Romano
02-04-2015, 20:06
Nghe tựa đề là đă khó hiểu rồi. Vâng, hiện thế hệ 2,3 của người Việt tại Hoa Kỳ đă ḥa nhập vào Hoa Kỳ họ là người Mỹ. I am not Vietnamese!
Mày không phải là người Việt Nam!
Nhiều đọc giả khuyên tôi nên viết sách chia sẻ kinh nghiệm giáo dục con. Dĩ nhiên nếu quyết định viết sách th́ nhà xuất bản sẽ có người canh chỉnh văn phạm và lỗi chính tả nên cảm ơn trước sự quan tâm của mọi người.
OOlifeia0W0
Xă hội Hoa Kỳ, họ đ̣i hỏi ḿnh ḥa đồng, ḥa nhập nhưng cho phép ḿnh không ḥa tan. Các con em chúng ta khi lớn lên trong một xă hội có nhiều sắc tộc, đa văn hóa như Hoa Kỳ thường hay bị ảnh hưởng trầm trọng về h́nh ảnh bản thân, tâm lư và nền tảng cơ bản để định h́nh ḿnh. Tiếng Mỹ gọi vấn nạn này là "Identity crisis", xim tạm dịch là căn bệnh khủng hoảng tâm lư (không thiết lập được mối quan hệ giữa bản thân ḿnh với văn hóa và xă hội). Một câu chuyện được nghe thầy giảng lúc c̣n ở mái trường đại học New York về vấn nạn này. Một người Mỹ gốc Nhật trên đường bay từ Mỹ về thăm ông bà ở Nhật. Trước khi chuyến bay hạ cánh tiếp viên phát tờ khai tŕnh hải quan, tiếp viên nói "Người Nhật khai tờ màu hồng, người ngoại quốc khai tờ màu trắng". Sau khi phát hết tờ khai, một hành khách khoảng độ 25-30 tuổi với khuôn mặt ngơ ngác hỏi tiếp viên "Tôi là người Mỹ, gốc Nhật th́ tôi nên khai tờ màu ǵ?".
Rất nhiều gia đ́nh Á châu, không riêng Việt Nam sống tại Hoa Kỳ gặp phải t́nh trạng như trên khi trưởng thành các em không định h́nh được ḿnh từ đầu đến? Nguồn cội của ḿnh là ǵ? Trong lúc bố mẹ, ông bà bảo chúng là Việt Nam, những sinh hoạt, ẩm thực và văn hóa của gia đ́nh rất Việt Nam nhưng các con em chúng ta th́ hoàn toàn khác hẳn. Chúng có đời sống riêng, sinh hoạt riêng, ẩm thực cũng thế và bạn bè của chúng từ bé có tư duy của tây phương. Bố mẹ ở Mỹ hay than phiền khi các con đến cái tuổi 11 trở lên (teenager) th́ sinh hoạt của chúng hoàn toàn không liên quan đến bố mẹ nhất là trong thời buổi hiện đại này nào là Iphone, Ipad, video games, internet, tin nhắn và quá nhiều những sinh hoạt xă hội khác với bạn bè tạo thêm khoảng cách giữa các con và gia đ́nh. Nhiều cặp bố mẹ than phiền với tôi và mẹ bọn nhỏ rằng "Rất khó rủ bọn nhỏ đi ăn chung, đi xem phim chung hoặc sinh hoạt chung từ lúc chúng 12 tuổi trở lên". Đúng là thế, không phải chỉ bố mẹ Á châu mà luôn cả bộ mẹ Hoa Kỳ cũng thế. Nhưng văn hóa Hoa Kỳ khuyến khích tự lập, độc lập từ bé và phần lớn bộ mẹ và văn hóa Mỹ với suy nghĩ khi c̣n ḿnh đến 18 tuổi chúng sẽ ra riêng, có đời sống riêng như chim con đến ngày chúng sử dụng bản năng sinh tồn, bố mẹ sẽ có mặt để giúp đỡ khi cần nhưng bố mẹ Mỹ mong đợi ngày con 18 tuổi và tự lập. Đối với họ đây là điểm móc định h́nh quan trọng đánh dấu của sự thành công, ngược lại th́ phần lớn bố mẹ Viet Nam rất sợ ngày này, ngày chúng nó xa gia đ́nh và bố mẹ sẽ làm bằng mọi cach để con cái học gần nhà, ở chung nhà vv... ngược lại với văn hóa mà các con em ḿnh được giáo dục từ bé. Trống đánh xui, kèn thổi ngược là một điều nan giải đối với rất nhiều gia đ́nh Á châu tại Hoa Kỳ.
Có rất nhiều bố mẹ ngộ nhận thương con bằng "Luôn lo cho con từ A-Z", nhưng chính những động tác đó đă tước đi cái bản năng tự lập, tự lo và khi chúng đối diện với thực tế của đời sống chúng hoàn toàn chới với và lạc lơng. Chúng ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh con, quyết định và giải quyết những vấn đề đời sống thay con ḿnh. Thương con nên giáo dục và rèn luyện cho con ḿnh những cơ bản thực thế để chúng làm hành trang khi ra đời, để quyết định và ứng xử "Đúng" , lúc đó chúng mới thấu hiểu và cảm kích v́ sau bố mẹ "khắc khe" với chúng. Chúng sẽ đổ lỗi cho bố mẹ không giáo dục chúng khi chúng không biết nấu bát ḿ, ấm nước, giặt áo quần vv... v́ thay v́ dạy chúng làm từ bé th́ bố mẹ đă đứng ra làm hết cho chúng.
Các em than phiền bố mẹ không hiểu ḿnh, bố mẹ than phiền các con mất gốc, quên cội nguồn khi các con bất đồng quan điểm với tư duy của bố mẹ. Tôi và mẹ bọn nhỏ tranh thủ và tận dụng thời gian để ở bên các con thay v́ tung tăng với sinh hoạt riêng của chúng tôi. Ngoài giờ làm việc chúng tôi bỏ hết thời gian cho các con, đọc sách với chúng, xem phim với chúng vv... để quan sát suy nghĩ và giúp đặc đường rai cho những chuyến xe hỏa của chúng thay v́ chúng học từ phim ảnh, bạn bè và internet. Dĩ nhiên muốn được cái này phải mất cái khác, nếu chúng ta không bỏ thời gian bên con khi chúng c̣n bé th́ ngược lại khi lớn chúng càng không muốn ở bên cạnh ḿnh, đây là quy luật từ thời tạo hóa. Khi lớn tuổi chúng ta thường t́m về gia đ́nh và con cái nhất là những lúc cô đơn th́ lúc đó chúng ta than phiền các con không muốn ở bên cạnh ḿnh, cái ǵ cũng có lư do cả. Không có ǵ đảm bảo con cái sẽ ở bên cạnh ḿnh suốt đời như chúng ta mong muốn, nhưng nếu chúng ta giúp các con xây dựng một nền tảng gia đ́nh, đạo đức, nguồn cội vững chắc từ bé th́ khi trưởng thành chúng sẽ tự biết t́m về nguồn cội. Đào tạo một con người như xây dựng một ngôi nhà, trước nhất t́m một môi trường, vị trí tốt đẹp, kế đó là xây dựng một nền tảng vững chắc cho ngôi nhà đó, những điều khác chỉ là phụ kiện. Khi chúng ta có môi trường tốt, nền tảng vững chắc th́ cho dù sau đi nữa ngôi nhà của chúng ta sẽ vững chắc hơn những ngôi nhà khác bề ngoài rất hào nhoáng nhưng thiếu nhưng cơ bản tất yếu.
Mời các bạn xem một đoạn phim ngắn nói về sự bất đồng quan điểm giữa người mẹ Việt nam và cô con gái, trong lúc rối trí, cảm thấy bất lực và thấy ḿnh hy sinh vô nghĩa, người mẹ đă thốt lên "Mày không phải là người Việt Nam". Bảy chữ đơn giản như thế là đẩy cô bé người Mỹ gốc Việt nầy xa nguồn cội hơn, cô đă phiêu lưu cuộc hành tŕnh của người mẹ trong bảy cái chữ này cho đến lúc cô tự t́m thấy ḿnh. Các bố mẹ nên xem để rút kinh nghiệm cho dù ở xă hội nào, chúng ta luôn cập nhật, học hỏi và đối với các con th́ chúng ta phải cực kỳ tâm lư nếu không th́ khoảng cách giữa bố mẹ và các con sẽ không lấp được. Ông bà có câu "bằng mặt nhưng không bằng ḷng", các con luôn thương bố mẹ nhưng ít khắng khít, gần gũi với bố mẹ. Đừng để vật chất, cơm áo gạo tiền biến chúng ta thành những kẻ lỗi thời, đừng để ḍng nước bon chen của đời sống cuốn chúng ta xa cội nguồn, xa những điều thật sự mang lại hạnh phúc cho chúng ta, đó là gia đ́nh và tương lai của con em chúng ta. Never Get Too Busy Making A Living That You Forget To Make A Life! Đừng quá bận rộn v́ sinh nhai mà đánh mất đời sống!
Xin góp ư lỗi chính tả qua inbox để tránh chi phối đọc giả!
FB
Mày không phải là người Việt Nam!
Nhiều đọc giả khuyên tôi nên viết sách chia sẻ kinh nghiệm giáo dục con. Dĩ nhiên nếu quyết định viết sách th́ nhà xuất bản sẽ có người canh chỉnh văn phạm và lỗi chính tả nên cảm ơn trước sự quan tâm của mọi người.
OOlifeia0W0
Xă hội Hoa Kỳ, họ đ̣i hỏi ḿnh ḥa đồng, ḥa nhập nhưng cho phép ḿnh không ḥa tan. Các con em chúng ta khi lớn lên trong một xă hội có nhiều sắc tộc, đa văn hóa như Hoa Kỳ thường hay bị ảnh hưởng trầm trọng về h́nh ảnh bản thân, tâm lư và nền tảng cơ bản để định h́nh ḿnh. Tiếng Mỹ gọi vấn nạn này là "Identity crisis", xim tạm dịch là căn bệnh khủng hoảng tâm lư (không thiết lập được mối quan hệ giữa bản thân ḿnh với văn hóa và xă hội). Một câu chuyện được nghe thầy giảng lúc c̣n ở mái trường đại học New York về vấn nạn này. Một người Mỹ gốc Nhật trên đường bay từ Mỹ về thăm ông bà ở Nhật. Trước khi chuyến bay hạ cánh tiếp viên phát tờ khai tŕnh hải quan, tiếp viên nói "Người Nhật khai tờ màu hồng, người ngoại quốc khai tờ màu trắng". Sau khi phát hết tờ khai, một hành khách khoảng độ 25-30 tuổi với khuôn mặt ngơ ngác hỏi tiếp viên "Tôi là người Mỹ, gốc Nhật th́ tôi nên khai tờ màu ǵ?".
Rất nhiều gia đ́nh Á châu, không riêng Việt Nam sống tại Hoa Kỳ gặp phải t́nh trạng như trên khi trưởng thành các em không định h́nh được ḿnh từ đầu đến? Nguồn cội của ḿnh là ǵ? Trong lúc bố mẹ, ông bà bảo chúng là Việt Nam, những sinh hoạt, ẩm thực và văn hóa của gia đ́nh rất Việt Nam nhưng các con em chúng ta th́ hoàn toàn khác hẳn. Chúng có đời sống riêng, sinh hoạt riêng, ẩm thực cũng thế và bạn bè của chúng từ bé có tư duy của tây phương. Bố mẹ ở Mỹ hay than phiền khi các con đến cái tuổi 11 trở lên (teenager) th́ sinh hoạt của chúng hoàn toàn không liên quan đến bố mẹ nhất là trong thời buổi hiện đại này nào là Iphone, Ipad, video games, internet, tin nhắn và quá nhiều những sinh hoạt xă hội khác với bạn bè tạo thêm khoảng cách giữa các con và gia đ́nh. Nhiều cặp bố mẹ than phiền với tôi và mẹ bọn nhỏ rằng "Rất khó rủ bọn nhỏ đi ăn chung, đi xem phim chung hoặc sinh hoạt chung từ lúc chúng 12 tuổi trở lên". Đúng là thế, không phải chỉ bố mẹ Á châu mà luôn cả bộ mẹ Hoa Kỳ cũng thế. Nhưng văn hóa Hoa Kỳ khuyến khích tự lập, độc lập từ bé và phần lớn bộ mẹ và văn hóa Mỹ với suy nghĩ khi c̣n ḿnh đến 18 tuổi chúng sẽ ra riêng, có đời sống riêng như chim con đến ngày chúng sử dụng bản năng sinh tồn, bố mẹ sẽ có mặt để giúp đỡ khi cần nhưng bố mẹ Mỹ mong đợi ngày con 18 tuổi và tự lập. Đối với họ đây là điểm móc định h́nh quan trọng đánh dấu của sự thành công, ngược lại th́ phần lớn bố mẹ Viet Nam rất sợ ngày này, ngày chúng nó xa gia đ́nh và bố mẹ sẽ làm bằng mọi cach để con cái học gần nhà, ở chung nhà vv... ngược lại với văn hóa mà các con em ḿnh được giáo dục từ bé. Trống đánh xui, kèn thổi ngược là một điều nan giải đối với rất nhiều gia đ́nh Á châu tại Hoa Kỳ.
Có rất nhiều bố mẹ ngộ nhận thương con bằng "Luôn lo cho con từ A-Z", nhưng chính những động tác đó đă tước đi cái bản năng tự lập, tự lo và khi chúng đối diện với thực tế của đời sống chúng hoàn toàn chới với và lạc lơng. Chúng ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh con, quyết định và giải quyết những vấn đề đời sống thay con ḿnh. Thương con nên giáo dục và rèn luyện cho con ḿnh những cơ bản thực thế để chúng làm hành trang khi ra đời, để quyết định và ứng xử "Đúng" , lúc đó chúng mới thấu hiểu và cảm kích v́ sau bố mẹ "khắc khe" với chúng. Chúng sẽ đổ lỗi cho bố mẹ không giáo dục chúng khi chúng không biết nấu bát ḿ, ấm nước, giặt áo quần vv... v́ thay v́ dạy chúng làm từ bé th́ bố mẹ đă đứng ra làm hết cho chúng.
Các em than phiền bố mẹ không hiểu ḿnh, bố mẹ than phiền các con mất gốc, quên cội nguồn khi các con bất đồng quan điểm với tư duy của bố mẹ. Tôi và mẹ bọn nhỏ tranh thủ và tận dụng thời gian để ở bên các con thay v́ tung tăng với sinh hoạt riêng của chúng tôi. Ngoài giờ làm việc chúng tôi bỏ hết thời gian cho các con, đọc sách với chúng, xem phim với chúng vv... để quan sát suy nghĩ và giúp đặc đường rai cho những chuyến xe hỏa của chúng thay v́ chúng học từ phim ảnh, bạn bè và internet. Dĩ nhiên muốn được cái này phải mất cái khác, nếu chúng ta không bỏ thời gian bên con khi chúng c̣n bé th́ ngược lại khi lớn chúng càng không muốn ở bên cạnh ḿnh, đây là quy luật từ thời tạo hóa. Khi lớn tuổi chúng ta thường t́m về gia đ́nh và con cái nhất là những lúc cô đơn th́ lúc đó chúng ta than phiền các con không muốn ở bên cạnh ḿnh, cái ǵ cũng có lư do cả. Không có ǵ đảm bảo con cái sẽ ở bên cạnh ḿnh suốt đời như chúng ta mong muốn, nhưng nếu chúng ta giúp các con xây dựng một nền tảng gia đ́nh, đạo đức, nguồn cội vững chắc từ bé th́ khi trưởng thành chúng sẽ tự biết t́m về nguồn cội. Đào tạo một con người như xây dựng một ngôi nhà, trước nhất t́m một môi trường, vị trí tốt đẹp, kế đó là xây dựng một nền tảng vững chắc cho ngôi nhà đó, những điều khác chỉ là phụ kiện. Khi chúng ta có môi trường tốt, nền tảng vững chắc th́ cho dù sau đi nữa ngôi nhà của chúng ta sẽ vững chắc hơn những ngôi nhà khác bề ngoài rất hào nhoáng nhưng thiếu nhưng cơ bản tất yếu.
Mời các bạn xem một đoạn phim ngắn nói về sự bất đồng quan điểm giữa người mẹ Việt nam và cô con gái, trong lúc rối trí, cảm thấy bất lực và thấy ḿnh hy sinh vô nghĩa, người mẹ đă thốt lên "Mày không phải là người Việt Nam". Bảy chữ đơn giản như thế là đẩy cô bé người Mỹ gốc Việt nầy xa nguồn cội hơn, cô đă phiêu lưu cuộc hành tŕnh của người mẹ trong bảy cái chữ này cho đến lúc cô tự t́m thấy ḿnh. Các bố mẹ nên xem để rút kinh nghiệm cho dù ở xă hội nào, chúng ta luôn cập nhật, học hỏi và đối với các con th́ chúng ta phải cực kỳ tâm lư nếu không th́ khoảng cách giữa bố mẹ và các con sẽ không lấp được. Ông bà có câu "bằng mặt nhưng không bằng ḷng", các con luôn thương bố mẹ nhưng ít khắng khít, gần gũi với bố mẹ. Đừng để vật chất, cơm áo gạo tiền biến chúng ta thành những kẻ lỗi thời, đừng để ḍng nước bon chen của đời sống cuốn chúng ta xa cội nguồn, xa những điều thật sự mang lại hạnh phúc cho chúng ta, đó là gia đ́nh và tương lai của con em chúng ta. Never Get Too Busy Making A Living That You Forget To Make A Life! Đừng quá bận rộn v́ sinh nhai mà đánh mất đời sống!
Xin góp ư lỗi chính tả qua inbox để tránh chi phối đọc giả!
FB