Romano
02-19-2015, 18:54
VBF-Cái đói cái khát của biết bao nhiêu người dân c̣n chưa biết ngày nào mới giải quyết xong vậy mà họ lại đổ đi cả 1 bát hủ tiếu lại c̣n to nhất VN. Thế mới thấy được sự đời trái ngược ra sao cũng chỉ v́ cái bệnh thích khoe khoang mà ra.Có lẽ hiếm có người dân nước nào “nghiện” kỷ lục như người dân nước ta. Cứ thử điểm lại mà xem, nào là bánh chưng to nhất, bánh dày to nhất, ly cà phê lớn nhất, bánh xèo lớn nhất… dạo trước bỏ c̣n có ông nhà thơ bỏ tiền để làm một tập thơ lớn nhất nữa, đặng tỏ mặt với đời.
Mới vừa đây, ngày 12/2, tại công viên Sa Đéc (TP Sa Đéc, Đồng Tháp), Tổ chức Kỷ lục Việt Nam đă xác lập 2 kỷ lục là Tô hủ tiếu lớn nhất và Đ̣n bánh phồng tôm lớn nhất.
Tô hủ tiếu lớn nhất Việt Nam có đường kính miệng 1,5 m, cao 70 cm, thể tích 900 lít, gồm 100kg hủ tiếu, 100kg thịt heo và 600 lít nước súp… có thể phục vụ cho 1.000 lượt khách.Đi cùng kỷ lục này c̣n có đĩa lót tô đường kính 150 cm, muỗng inox có chiều dài 120cm, đôi đũa gỗ dài 180cm.
Đối với đ̣n bánh phồng tôm dài 2,2 m; đường kính 0,4 m, trọng lượng 160 kg. Theo nhà sản xuất, nguyên liệu làm nên gồm 30% tôm, 70% tinh bột khoai ḿ với gia vị tiêu, hành, ớt.
Tuy nhiên, sau khi được công nhận kỷ lục, tô hủ tiếu dự kiến có thể phục vụ cho 1.000 người ăn đă bị đổ đi, v́ thời gian trưng bày quá lâu khiến cho hủ tiếu và rau, giá, súp trong tô phở bị hư hỏng.
Đọc mà thấy xót ruột. Để đạt được cái kỷ lục thuộc vào loại…lăng nhách này, bao nhiêu công sức, tiền của đă bị đổ bỏ đi, người ăn cũng chẳng được ăn, bởi cứ tưởng tượng dội 100 lít nước súp nóng vào cái bể chứa ấy rồi trưng bày mấy tiếng đồng hồ ngoài trời, rau giá không hỏng hết mới là chuyện lạ.
Theo quan điểm cá nhân tôi, kỷ lục to nhất là một thứ kỷ lục vô nghĩa nhạt nhẽo nhất trên đời. Để làm cái bánh to nhất th́ làm một cái khuôn thật to, tập hợp nhiều nguyên liệu rồi đông người xúm vào làm là xong, có ǵ đâu mà phải đăng kư kỷ lục?
Mà phàm những thứ đồ ăn thức uống, cứ làm một đống to tướng lẫn vào nhau, kiểu ǵ cũng hỏng do đông người động chân động tay vào, thật phí phạm ngọc thực của giời.
Có khi nào quư bạn đọc đặt câu hỏi: tại sao người Việt ḿnh lại thích các kỷ lục hoành tráng tới mức như vậy? Như một căn bệnh? Như một cơn nghiện hay cơn lên đồng tập thể? Và chỉ cốt để khoe khoang trong phút chốc, rồi sau đó đổ đi v́ hư hỏng.
Liệu có phải v́ cái tâm lư yếm thế, luôn cảm thấy ḿnh nhỏ bé, yếu ớt nên cứ phải cố chứng tỏ ḿnh, cố làm ra những thứ thật to?
Lướt qua báo chí ngày cận Tết Ất Mùi, vẫn thấy xót xa khi trên cả nước, rất nhiều địa phương đang chờ gạo để cứu đói cho các hộ nghèo. Tỉnh Phú Yên có 9.200 hộ cần cứu đói, Lào Cai là 2.790 hộ…Bộ LĐTB&XH đă đề xuất Chính phủ cấp 3.500 tấn gạo cứu trợ cho các hộ nghèo ở 5 tỉnh Ninh Thuận, Quảng B́nh, Phú Yên, Thanh Hóa và Gia Lai.
Trong khi người dân nhiều nơi trong nước c̣n đang đứng trước nguy cơ đứt bữa v́ thiếu gạo cứu đói, vậy mà có những tô hủ tiếu kỷ lục lăng nhách rồi đổ bỏ thức ăn đi như vậy, dù chẳng vi phạm điều luật hay quy định nào, nhưng rơ ràng, vẫn thấy vô tâm, vô cảm với người nghèo.
Hăy nghĩ mà xem, trong khi các nước trong khu vực đang hướng đến những sản phẩm mang thương hiệu toàn cầu để mang về lợi nhuận hàng tỷ đô la cho nền kinh tế của họ th́ người Việt vẫn cứ quẩn quanh với vài ba cái kỷ lục trong nước để tự cảm thấy thỏa măn, hài ḷng, sung sướng với nhau.
Người Hàn Quốc khoe họ có Samsung, người Nhật Bản tự hào với hàng loạt những thương hiệu khủng toàn cầu như Canon, Sanyo, Toshiba… c̣n chẳng lẽ người Việt ḿnh lúc ấy lại bảo: “Chúng tôi có bánh chưng, tô hủ tiếu hay ly cà phê to nhất thế giới”. Ngẫm có buồn cười và xấu hổ không thưa bạn đọc?
Bao giờ người Việt mới chữa được căn bệnh “nghiện” những kỷ lục hoành tráng hay vui thích huênh hoang với những thứ rỗng tuếch, nhạt nhẽo để hướng vào những thứ thực chất, nghiêm chỉnh, đẳng cấp, chừng đó chúng ta mới có thể thoát khỏi t́nh trạng chậm phát triển, nghèo nàn, lạc hậu như hiện nay.
Sắp sang năm Mùi, ước mong sao đất nước chúng ta sẽ ngày càng bớt đi những kỷ lục lăng nhách, những tô hủ tiếu khổng lồ bị đổ bỏ sau khi trưng bày. Và nhất là bớt đi những hộ nghèo cần cứu đói mỗi khi Tết đến.http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=743663&stc=1&d=1424372050
tm
Mới vừa đây, ngày 12/2, tại công viên Sa Đéc (TP Sa Đéc, Đồng Tháp), Tổ chức Kỷ lục Việt Nam đă xác lập 2 kỷ lục là Tô hủ tiếu lớn nhất và Đ̣n bánh phồng tôm lớn nhất.
Tô hủ tiếu lớn nhất Việt Nam có đường kính miệng 1,5 m, cao 70 cm, thể tích 900 lít, gồm 100kg hủ tiếu, 100kg thịt heo và 600 lít nước súp… có thể phục vụ cho 1.000 lượt khách.Đi cùng kỷ lục này c̣n có đĩa lót tô đường kính 150 cm, muỗng inox có chiều dài 120cm, đôi đũa gỗ dài 180cm.
Đối với đ̣n bánh phồng tôm dài 2,2 m; đường kính 0,4 m, trọng lượng 160 kg. Theo nhà sản xuất, nguyên liệu làm nên gồm 30% tôm, 70% tinh bột khoai ḿ với gia vị tiêu, hành, ớt.
Tuy nhiên, sau khi được công nhận kỷ lục, tô hủ tiếu dự kiến có thể phục vụ cho 1.000 người ăn đă bị đổ đi, v́ thời gian trưng bày quá lâu khiến cho hủ tiếu và rau, giá, súp trong tô phở bị hư hỏng.
Đọc mà thấy xót ruột. Để đạt được cái kỷ lục thuộc vào loại…lăng nhách này, bao nhiêu công sức, tiền của đă bị đổ bỏ đi, người ăn cũng chẳng được ăn, bởi cứ tưởng tượng dội 100 lít nước súp nóng vào cái bể chứa ấy rồi trưng bày mấy tiếng đồng hồ ngoài trời, rau giá không hỏng hết mới là chuyện lạ.
Theo quan điểm cá nhân tôi, kỷ lục to nhất là một thứ kỷ lục vô nghĩa nhạt nhẽo nhất trên đời. Để làm cái bánh to nhất th́ làm một cái khuôn thật to, tập hợp nhiều nguyên liệu rồi đông người xúm vào làm là xong, có ǵ đâu mà phải đăng kư kỷ lục?
Mà phàm những thứ đồ ăn thức uống, cứ làm một đống to tướng lẫn vào nhau, kiểu ǵ cũng hỏng do đông người động chân động tay vào, thật phí phạm ngọc thực của giời.
Có khi nào quư bạn đọc đặt câu hỏi: tại sao người Việt ḿnh lại thích các kỷ lục hoành tráng tới mức như vậy? Như một căn bệnh? Như một cơn nghiện hay cơn lên đồng tập thể? Và chỉ cốt để khoe khoang trong phút chốc, rồi sau đó đổ đi v́ hư hỏng.
Liệu có phải v́ cái tâm lư yếm thế, luôn cảm thấy ḿnh nhỏ bé, yếu ớt nên cứ phải cố chứng tỏ ḿnh, cố làm ra những thứ thật to?
Lướt qua báo chí ngày cận Tết Ất Mùi, vẫn thấy xót xa khi trên cả nước, rất nhiều địa phương đang chờ gạo để cứu đói cho các hộ nghèo. Tỉnh Phú Yên có 9.200 hộ cần cứu đói, Lào Cai là 2.790 hộ…Bộ LĐTB&XH đă đề xuất Chính phủ cấp 3.500 tấn gạo cứu trợ cho các hộ nghèo ở 5 tỉnh Ninh Thuận, Quảng B́nh, Phú Yên, Thanh Hóa và Gia Lai.
Trong khi người dân nhiều nơi trong nước c̣n đang đứng trước nguy cơ đứt bữa v́ thiếu gạo cứu đói, vậy mà có những tô hủ tiếu kỷ lục lăng nhách rồi đổ bỏ thức ăn đi như vậy, dù chẳng vi phạm điều luật hay quy định nào, nhưng rơ ràng, vẫn thấy vô tâm, vô cảm với người nghèo.
Hăy nghĩ mà xem, trong khi các nước trong khu vực đang hướng đến những sản phẩm mang thương hiệu toàn cầu để mang về lợi nhuận hàng tỷ đô la cho nền kinh tế của họ th́ người Việt vẫn cứ quẩn quanh với vài ba cái kỷ lục trong nước để tự cảm thấy thỏa măn, hài ḷng, sung sướng với nhau.
Người Hàn Quốc khoe họ có Samsung, người Nhật Bản tự hào với hàng loạt những thương hiệu khủng toàn cầu như Canon, Sanyo, Toshiba… c̣n chẳng lẽ người Việt ḿnh lúc ấy lại bảo: “Chúng tôi có bánh chưng, tô hủ tiếu hay ly cà phê to nhất thế giới”. Ngẫm có buồn cười và xấu hổ không thưa bạn đọc?
Bao giờ người Việt mới chữa được căn bệnh “nghiện” những kỷ lục hoành tráng hay vui thích huênh hoang với những thứ rỗng tuếch, nhạt nhẽo để hướng vào những thứ thực chất, nghiêm chỉnh, đẳng cấp, chừng đó chúng ta mới có thể thoát khỏi t́nh trạng chậm phát triển, nghèo nàn, lạc hậu như hiện nay.
Sắp sang năm Mùi, ước mong sao đất nước chúng ta sẽ ngày càng bớt đi những kỷ lục lăng nhách, những tô hủ tiếu khổng lồ bị đổ bỏ sau khi trưng bày. Và nhất là bớt đi những hộ nghèo cần cứu đói mỗi khi Tết đến.http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=743663&stc=1&d=1424372050
tm