Log in

View Full Version : Âm thanh từ phía mặt trời, Nguyễn Hướng Dương


Gibbs
02-27-2015, 17:57
Chuyện kể về chị Nguyễn Hướng Dương từ một cô gái trẻ gặp tai nạn, cô đă vươn lên và âm thầm ủng hộ những người bị tàn tật.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=745594&stc=1&d=1425059794

Từ một nữ sinh bị tàu hỏa cán đứt hai chân, chị đă đứng lên vượt qua bóng tối của số phận để đem ánh sáng tri thức cho hàng ngàn người khiếm thị trên mọi miền đất nước.

16 năm lăn lộn đem chữ cho người mù, điều hạnh phúc nhất của chị không phải là những tấm bằng khen, hay những lần vinh danh trước ánh đèn sân khấu mà là sự truyền trao tri thức từ trái tim người khuyết tật cho người khuyết tật.

2j8KSgFTTXg

Chị là Nguyễn Hướng Dương - Giám đốc Quỹ từ thiện Sách nói cho người mù Sài G̣n. Tai nạn xảy ra với chị năm 1996, khi đó chị mới 25 tuổi. Đó là một buổi sáng, Dương rời khỏi nhà đi học. Cũng như mọi lần, cô vượt qua đường tàu phía sau nhà đến học thêm nhà thầy giáo. Khi bước chân lên thanh tà vẹt giữa đường ray, bất ngờ cô trượt chân ngă. Hai chân cô lọt kẹt vào thanh tà vẹt không rút lên được. Khi nghe tiếng c̣i tàu hú sát mang tai, cô chỉ kịp rướn người trườn qua khỏi đường sắt. “Cả đoàn tàu lao tới nghiến nát toàn bộ hai chân tôi, máu chảy lai láng trên đường ray. Khi đoàn tàu chạy qua, mọi người xúm lại hô hoán có người bị tàu cán đứt hai chân. Một người bế tôi ra khỏi đường ray và đặt xuống vệ cỏ, đắp chiếu chờ người thân đến nhận xác. Lúc đó ai cũng nghĩ tôi đă chết. Bỗng một người mở chiếu ra, thấy mắt tôi c̣n mở, chớp chớp, họ la lên tôi c̣n sống rồi đưa tôi đi bệnh viện. Năm đó tôi 25 tuổi” - Dương kể lại.

Trở về sau bảy lần phẫu thuật và gần 3 năm gắn với bệnh viện, cô nữ sinh Nguyễn Hướng Dương ngày nào đẹp đẽ duyên dáng giờ là người tật nguyền ngồi trên xe lăn. Ngày nối ngày, Dương làm bạn với xe lăn. Những cuốn truyện xếp đầy nơi ngủ nhưng cũng chỉ làm vơi bớt niềm đau chứ không xóa nḥa được sự mặc cảm. “Mỗi lần nh́n đôi chân cụt, tôi chỉ muốn tự tử. Nhưng nghĩ lại, ḿnh vẫn c̣n may mắn hơn những người tật nguyền khác, c̣n bưng được bát cơm, tự lo cho ḿnh. Phải làm việc ǵ để quên đau đớn và có ích cho đời, không thể là gánh nặng của ba mẹ? Tôi đă xin ba mẹ đến trường mù để t́m sự sẻ chia, cảm thông. Nh́n thấy những đứa trẻ mù, tôi đă khóc. Không hiểu sao lúc đó tôi cảm thấy ḿnh không phải bị cụt chân. Tôi cảm thấy rất yêu những đứa trẻ mù ”, Dương chia sẻ.


Phải làm ǵ đây để giúp các em vượt qua bóng tối của cuộc đời? Một tia sáng lóe lên trong đầu cô: Các em có thể nghe vậy sao không ghi âm những câu chuyện cho các em , truyền trao trí thức cho học sinh khiếm thị qua âm thanh? Vậy là những cuốn truyện cổ tích giúp cô vơi đau đớn trong những ngày phẫu thuật giờ đây được cô “tách” ra từng mẩu chuyện ngắn, biên tập lại cho dễ nghe. Phương tiện là chiếc đài catsette cũ của gia đ́nh, Dương bắt đầu đọc truyện, thâu băng. Những cuốn “sách nói” đầu tiên “ra ḷ” với những tiêu đề “Trái tim cho em”, “Thế giới sắc màu”, “Một ngày trong bóng tối” được chị đem đến trao tận tay cho Ban giám hiệu Trường mù Nguyễn Đ́nh Chiểu, rồi sau đó được in sao chuyển miễn phí đến các trường mù ở các tỉnh miền Đông Nam bộ. Hướng Dương chia sẻ: “Những ngày đầu tiên gặp không ít khó khăn. Do đọc nhiều, gắng sức nên giọng khàn đặc. Những ngày thời tiết thay đổi, mỏm xương cụt đau điếng nhưng tôi vẫn gắng. Cứ mỗi khi thu xong một băng 10 mẩu chuyện, tôi cảm thấy rất vui, nhẹ nhơm”.

Tôi muốn thắp trong tim mỗi em một ánh sáng niềm tin từ trái tim tôi. Thư viện sách nói chính thức hoạt động được 11 năm, phát hành miễn phí ở 54 tỉnh, thành trên toàn quốc với 1.300 đầu sách bằng chất liệu băng MP3, băng catsette. Số người mù trên một triệu người ở mọi lứa tuổi, trẻ em, học sinh, sinh viên và người cao tuổi. Hiện tại chúng tôi đang phát hành trên hai mạng lưới. Sách nói đóng gói chuyển theo đường bưu điện và sách nói điện tử online. Hiện có 25 t́nh nguyện viên đến làm việc, thu âm, chuyển sách đi các tỉnh thành mỗi ngày”. Hỏi chuyện t́nh yêu, chị Dương vui cười: “Lúc 25 tuổi, tôi cũng có người yêu. C̣n bây giờ, t́nh yêu lớn nhất của tôi là sách nói, là niềm vui chia sẻ tri thức cho những người mù”.