Log in

View Full Version : Xót xa người thầy mặc áo bệnh nhân đi ...dạy học!


Romano
03-24-2015, 14:10
VBF-Dù thân mang trọng bệnh nhưng thầy vẫn cố gắng đi dạy vì sinh viên. Hình ảnh này chắc có lẽ là hình ảnh duy nhất của 1 nhà giáo đúng nghĩa hết lòng vì giáo dục. Hình ảnh người thầy mặc áo bệnh nhân trên giảng đường được chia sẻ trên fanpage của Đại học Bách Khoa đang nhận được rất nhiều sự quan tâm.

Ngày 19/3 vừa qua, những dòng tâm sự từ facebook của sinh viên Nguyễn Xuân Chiến (Đại học Bách Khoa Hà Nội) cùng hình ảnh người thầy giáo “mặc quần áo bệnh nhân, chân xỏ dép bệnh viện trên giảng đường đã khiến người đọc xúc động, cảm phục.

"Thầy nói còn lập bập chưa khoẻ, mặt thì nhợt nhạt, đi từ bệnh viện Hữu Nghị rồi leo lên tầng 5 của nhà Tại Chức để dạy, dặn dò cho sinh viên hôm cuối cùng”.

Được biết đó là hình ảnh của thầy giáo Bùi Quý Lực (SN 1951, Hà Nội), giảng dạy chuyên ngành Cơ khí chế tạo máy tại Đại học Bách Khoa Hà Nội.

Dù bị bệnh từ đầu tháng 3, phải nằm viện suốt thời gian gần đây, lớp học đều phải giao cho các giảng viên khác, nhưng đến buổi học cuối cùng, thầy vẫn đích thân đi thẳng từ bệnh viện lên lớp để dặn dò sinh viên những bài học kết thúc môn.Chia sẻ về những bức ảnh của mình, chàng sinh viên Xuân Chiến cho biết: “Mình thấy thương thầy, nhìn thầy tận tâm quá mà hổ thẹn.

Thầy Lực cho chúng mình biết thế nào là người thầy đúng nghĩa, người thầy hết lòng vì sinh viên.

Mình muốn chia sẻ lên facebook cũng chỉ muốn mọi người biết rằng, vẫn còn những người thầy tận tâm đến vậy, 1 người thầy tuyệt vời.”Sau khi xem những hình ảnh này, không ít bạn trẻ đã bày tỏ sự kính trọng, cảm phục mình qua những bình luận ngắn, thậm chí là những vần thơ gửi tới thầy cô.

Bạn nữ có nickname Mỹ Linh đã viết:

“Cảm động quá ... Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi,

Tóc xanh bây giờ đã phai,

Thẫy vẫn đứng bên sân trường năm ấy,

Dõi theo bước em trong cuộc đời,

Dẫu đếm hết sao trời đêm nay,

Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi,

Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy.”

Dù chỉ là đôi dòng chia sẻ cảm xúc, vài ba bức ảnh chụp lén trên bục giảng nhưng hơn cả những điều đã viết, đã chụp, đó là thứ tình cảm kính trọng, cảm phục sâu sắc và tình yêu mà các trò gửi tới người thầy.

“Tự dưng cảm thấy hổ thẹn, với thầy, với mình...Rồi cũng chơt nhận ra rằng: Người thầy đúng nghĩa là người thầy tận tâm nhất...Mong thầy sớm khoẻ lại.”, bạn Xuân Tiến chia sẻ.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=751225&stc=1&d=1427206221http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=751226&stc=1&d=1427206221
tm

congluan
03-24-2015, 17:29
Thiên chức làm "Thầy" là một thiên chức cao quý...vì Thầy là người đào tạo ra những "tinh hoa" cho đất nước hiện tại và mai sau. Thầy hay thì trò giỏi....Thầy là tấm gương trong sáng "đạo đức" cho thế hệ sau nầy noi theo....chỉ cần nhìn những sinh hoạt,những suy tư của tầng lớp trẻ người ta có thể đánh giá được sự thành,bại về nền giáo dục của một quốc gia...."một xã hội băng hoại là do một nền giáo dục yếu kém tồi tệ"....một xã hội mà ở đó nhà trường và Thầy ...đã không còn sức thuyết phục...đã không tạo được những hình ảnh tôn kính để học sinh của mình theo đó noi gương...khi lớp trẻ nhận thức được trong những lời giảng dạy chỉ là những lời dối trá,lường gạt thì họ sẽ không còn tin tưởng, sẽ mất niềm tin và định hướng ,sẽ dễ dàng nổi loạn...hậu quả là xã hội phải hứng chịu....và đất nước sẽ tụt hậu,lụn bại
... sẽ kiệt quệ những tầng lớp trí thức ưu tứu để mai sau lãnh đạo và lèo lái quốc gia...mong rằng những bậc "Thầy hãy tự lấy mình làm tấm gương tốt khi đứng trên bục để giảng dạy" cho đất nước được vinh quang và....để không thẹn với "thiên chức cao cả" của một "Ông Thầy".