Hanna
05-04-2015, 15:29
Tâm sự của danh hài Vân Sơn khiến ai cũng phải đọc và nhâm nhi. Anh quá nổi tiếng, nhưng không phải v́ anh giàu mà v́ anh tài lại có tâm. Anh đă xác định tương lai của ḿnh rơ ràng và anh bộc bạch tâm sự. Cùng vietbf.com khám phá nhé.
“Tôi là trai Sài G̣n chính gốc. Về với Sài G̣n, những nghệ sĩ xa quê không ai có cảm xúc mănh liệt như tôi. Dù có đi bao lâu, trở về tôi vẫn thấy như ḿnh như mới đi xa hôm qua".
Hai show diễn lớn trong năm 2014 với cả chục ngh́n người tham dự, thành lập công ty giải trí tại TP HCM, danh hài Vân Sơn bảo, anh rất hào hứng khi trở về quê hương. Nam danh hài chia sẻ, với Sài G̣n, anh có một t́nh yêu rất đặc biệt.
“Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này. Vào năm 1977, vừa tṛn 16 tuổi, tôi tham gia vào một đoàn hát tại Sài G̣n. Mỗi tuần, đoàn hát di chuyển đến một điểm khác nhau để diễn. Tôi đă di chuyển đến rất nhiều nơi, đi đến rất nhiều quận huyện. Tất cả đường phố Sài G̣n tôi thuộc làu. Thuộc không chỉ những con đường lớn mà đến cả những con hẻm nhỏ, những con đường tắt, những con đường ngắn nhất... Thời đó, cứ rong ruổi trên chiếc xe đạp thong dong đi dạo khắp phố phường. V́ thế, ngay cả lần trở về quê hương đầu tiên, vẫn thấy Sài G̣n thân thuộc vô cùng”.
Vân Sơn hồi tưởng: “Ngày xưa, nhà tôi ở quận 6, hằng đêm đi diễn ở các quận G̣ Vấp, quận B́nh Thạnh, quận 1... Cứ đi về mỗi ngày nên bây giờ đi trên con đường nào của Sài G̣n, tôi cũng lại nhớ đến kỷ niệm ấu thơ. Những đêm mưa, những đêm trời trong vắt với sao và trăng thơ mộng.
Với Sài G̣n, tôi không có cảm giác xa lạ hay bỡ ngỡ. Có chăng, cái bỡ ngỡ với tôi chính là tốc độ phát triển đáng kinh ngạc của Sài G̣n, bỡ ngỡ với tốc độ xây dựng quá nhanh. Ở Sài G̣n, tôi không thể nào đi lạc được. Bỏ tôi với cái xe máy, xe đạp..., tôi có thể quần thảo khắp các quận huyện.
Nói về sự phát triển văn hóa hiện tại của Việt Nam, tốc độ phát triển gấp nhiều lần so với thời xưa của tôi. Với tôi, chỉ có một điều mà tôi thấy hụt hẫng, đó là ở Sài G̣n mà t́m một rạp hát cho đủ chuẩn, đủ căn bản về hạ tầng để anh em diễn hằng đêm trong rạp khó quá.
Bây giờ chỉ có một số như nhà hát Ḥa B́nh, những rạp ngày xưa như: rạp Minh Phụng, rạp Cây Gơ, rạp Thủ Đô, Cao Đồng Hưng... đă trở thành cơ sở ǵ đó. Đối với một người làm nghệ thuật, tôi cảm thấy tiếc”.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=762651&stc=1&d=1430753188
Danh hài Vân Sơn.
Vân Sơn chia sẻ: "Hiện tại, tôi mở công ty trong nước. Tương lai, tôi dành thời gian cho cả công ty ở Mỹ lẫn Việt. Đă có rất nhiều dự án, khán giả cả nước thấy tôi về làm nhiều show, đó là sở thích của tôi.
Hơn 20 năm nay, trung tâm Vân Sơn đi khắp nơi trên thế giới, làm show ghi h́nh phục vụ kiều bào. Tôi có dự định làm phim điện ảnh Việt Nam, phim chiếu rạp và phim truyền h́nh, mở sân khấu và mở trung tâm đào tạo tài năng trẻ, hỗ trợ, giúp đỡ những người có khả năng mà chưa có cơ hội để phát triển".
Khi được hỏi trong ba vai, nhà sản xuất, diễn viên, ông bầu đâu là vai chính? Vân Sơn bộc bạch: "Hồi c̣n trẻ, tôi mê làm diễn viên. 16 tuổi bước vô đoàn hát, ban đêm tôi là diễn viên múa c̣n ban ngày đi học tất cả những môn c̣n lại: kịch nói, ca nhạc, đờn, trống... Lúc đó đoàn tôi là đoàn ca nhạc tạp kỹ có những anh chị rất giỏi về ca múa nhạc, kịch câm nên tôi đều học hết. Tôi đam mê nghề đứng trên sân khấu để tŕnh diễn.
Từ khi thành lập trung tâm Vân Sơn, đầu tiên c̣n hơi nhập nhằng giữa vai tṛ diễn viên và nhà sản xuất, nhưng sau này tôi thấy rằng để tạo sân chơi cho anh em có nơi để cùng nhau làm những tác phẩm nó quan trọng hơn. Dần dần tôi nhường vai tṛ diễn viên cho vai tṛ nhà sản xuất. Bây giờ lớn tuổi, tôi thích vai làm nhà sản xuất hơn. Dù rằng ở trên sân khấu diễn cũng rất ngọt. Đó gọi là điếc không sợ súng (cười). Nghiệp diễn vẫn đi theo nhưng diễn ít lại thôi, tôi chuyển sang làm điện ảnh nhiều hơn. Niềm hạnh phúc nhất là đi đến đâu khán giả cũng thương, cũng biết, cũng nhận ra tôi.
Lúc c̣n ở Việt Nam, khi tôi quyết định trở thành diễn viên hài, những người thân, người trong gia đ́nh như chú Nguyễn Chánh Tín, cô Kim Cương, cô Thẩm Thúy Hằng... đều bảo: “Vân Sơn, sao em qua tấu hài uổng quá vậy. Trong khi sân khấu kịch cần một kép như em, có tướng tá đẹp như em”. Tôi cao 1,78 m, thời điểm đó mà kiếm được người có tướng tá như tôi hiếm, là một diễn viên trẻ mà bước hẳn sang tấu hài mọi người cản ngay, bảo ở lại diễn kép. Nhưng tôi thấy diễn cho khán giả cười cảm giác thích hơn, thấy mọi người cười làm ḿnh vui lây.
Trên sàn diễn là vậy, nhưng đời thực của Vân Sơn th́ không phải ai cũng biết. Vân Sơn tâm sự: Thật sự mà nói là sân khấu và ngoài đời là khác nhau. Lên sân khấu là mang mặt nạ đi diễn, sân khấu không phải là con người thật của ḿnh. Nếu mà ra đời cũng mang mặt nạ th́ ḿnh phải mang mặt nạ suốt đời, thành ra tôi tách bạch giữa sân khấu và cuộc đời. Có nhiều khán giả gặp tôi trong bàn tiệc hỏi rằng: “Sao trên sân khấu anh nói nhiều vậy sao ngoài đời anh ít nói thế?” - Tôi trả lời rằng: “Đúng rồi. Trên sân khấu là bán vé nên tôi mới hát cho coi chứ!”.
Đối với tôi, trên sân khấu tôi là một diễn viên, bước khỏi cánh gà th́ là một doanh nhân. Về đời thật là về với gia đ́nh, tôi là một người chồng, người cha. Tôi không nhập nhằng giữa sân khấu và cuộc đời, rất khó sống. Những ǵ thuộc về sân khấu th́ hăy để cho sân khấu, tôi chỉ ảnh hưởng chất hài, cá tính, lúc nào cũng suy nghĩ hài. Khi gặp khó khăn, thất bại hay đụng phải hỷ nộ ái ố... tôi cho rằng trong cuộc đời con người đều phải trải qua.
Gia đ́nh tôi có vợ và 2 đứa con trai. Thằng lớn 21 tuổi đang học đại học Dược năm thứ 3, thằng nhỏ 15 tuổi đang học lớp 9. Điểm chung của tụi nó là đều hài hước. Tôi không muốn cho con theo nghề v́ hai con đều lớn lên ở Mỹ, nên văn hóa Việt Nam hầu như tụi nó không biết. Ngoài ra, việc phát triển tại thị trường Mỹ rất khó, nhất là với người châu Á. V́ vậy, tôi không khuyến khích con đi theo nghề. Nếu con đi theo nghề để phục vụ khán giả Việt Nam th́ không đến đâu v́ chúng không sinh ra, lớn lên hay hiểu về văn hóa Việt". Danh hài Vân Sơn chợt trầm tư và trong ánh mắt thoáng chút buồn không cắt nghĩa.
Anh dù rất muốn các con theo nghề của anh cũng không được. Nhưng c̣n tùy thuộc vào thế hệ tụi nó nữa. Dù có làm ǵ vẫn phải hiểu về VN.
Theo Thu Vân/Tiền phong
“Tôi là trai Sài G̣n chính gốc. Về với Sài G̣n, những nghệ sĩ xa quê không ai có cảm xúc mănh liệt như tôi. Dù có đi bao lâu, trở về tôi vẫn thấy như ḿnh như mới đi xa hôm qua".
Hai show diễn lớn trong năm 2014 với cả chục ngh́n người tham dự, thành lập công ty giải trí tại TP HCM, danh hài Vân Sơn bảo, anh rất hào hứng khi trở về quê hương. Nam danh hài chia sẻ, với Sài G̣n, anh có một t́nh yêu rất đặc biệt.
“Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này. Vào năm 1977, vừa tṛn 16 tuổi, tôi tham gia vào một đoàn hát tại Sài G̣n. Mỗi tuần, đoàn hát di chuyển đến một điểm khác nhau để diễn. Tôi đă di chuyển đến rất nhiều nơi, đi đến rất nhiều quận huyện. Tất cả đường phố Sài G̣n tôi thuộc làu. Thuộc không chỉ những con đường lớn mà đến cả những con hẻm nhỏ, những con đường tắt, những con đường ngắn nhất... Thời đó, cứ rong ruổi trên chiếc xe đạp thong dong đi dạo khắp phố phường. V́ thế, ngay cả lần trở về quê hương đầu tiên, vẫn thấy Sài G̣n thân thuộc vô cùng”.
Vân Sơn hồi tưởng: “Ngày xưa, nhà tôi ở quận 6, hằng đêm đi diễn ở các quận G̣ Vấp, quận B́nh Thạnh, quận 1... Cứ đi về mỗi ngày nên bây giờ đi trên con đường nào của Sài G̣n, tôi cũng lại nhớ đến kỷ niệm ấu thơ. Những đêm mưa, những đêm trời trong vắt với sao và trăng thơ mộng.
Với Sài G̣n, tôi không có cảm giác xa lạ hay bỡ ngỡ. Có chăng, cái bỡ ngỡ với tôi chính là tốc độ phát triển đáng kinh ngạc của Sài G̣n, bỡ ngỡ với tốc độ xây dựng quá nhanh. Ở Sài G̣n, tôi không thể nào đi lạc được. Bỏ tôi với cái xe máy, xe đạp..., tôi có thể quần thảo khắp các quận huyện.
Nói về sự phát triển văn hóa hiện tại của Việt Nam, tốc độ phát triển gấp nhiều lần so với thời xưa của tôi. Với tôi, chỉ có một điều mà tôi thấy hụt hẫng, đó là ở Sài G̣n mà t́m một rạp hát cho đủ chuẩn, đủ căn bản về hạ tầng để anh em diễn hằng đêm trong rạp khó quá.
Bây giờ chỉ có một số như nhà hát Ḥa B́nh, những rạp ngày xưa như: rạp Minh Phụng, rạp Cây Gơ, rạp Thủ Đô, Cao Đồng Hưng... đă trở thành cơ sở ǵ đó. Đối với một người làm nghệ thuật, tôi cảm thấy tiếc”.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=762651&stc=1&d=1430753188
Danh hài Vân Sơn.
Vân Sơn chia sẻ: "Hiện tại, tôi mở công ty trong nước. Tương lai, tôi dành thời gian cho cả công ty ở Mỹ lẫn Việt. Đă có rất nhiều dự án, khán giả cả nước thấy tôi về làm nhiều show, đó là sở thích của tôi.
Hơn 20 năm nay, trung tâm Vân Sơn đi khắp nơi trên thế giới, làm show ghi h́nh phục vụ kiều bào. Tôi có dự định làm phim điện ảnh Việt Nam, phim chiếu rạp và phim truyền h́nh, mở sân khấu và mở trung tâm đào tạo tài năng trẻ, hỗ trợ, giúp đỡ những người có khả năng mà chưa có cơ hội để phát triển".
Khi được hỏi trong ba vai, nhà sản xuất, diễn viên, ông bầu đâu là vai chính? Vân Sơn bộc bạch: "Hồi c̣n trẻ, tôi mê làm diễn viên. 16 tuổi bước vô đoàn hát, ban đêm tôi là diễn viên múa c̣n ban ngày đi học tất cả những môn c̣n lại: kịch nói, ca nhạc, đờn, trống... Lúc đó đoàn tôi là đoàn ca nhạc tạp kỹ có những anh chị rất giỏi về ca múa nhạc, kịch câm nên tôi đều học hết. Tôi đam mê nghề đứng trên sân khấu để tŕnh diễn.
Từ khi thành lập trung tâm Vân Sơn, đầu tiên c̣n hơi nhập nhằng giữa vai tṛ diễn viên và nhà sản xuất, nhưng sau này tôi thấy rằng để tạo sân chơi cho anh em có nơi để cùng nhau làm những tác phẩm nó quan trọng hơn. Dần dần tôi nhường vai tṛ diễn viên cho vai tṛ nhà sản xuất. Bây giờ lớn tuổi, tôi thích vai làm nhà sản xuất hơn. Dù rằng ở trên sân khấu diễn cũng rất ngọt. Đó gọi là điếc không sợ súng (cười). Nghiệp diễn vẫn đi theo nhưng diễn ít lại thôi, tôi chuyển sang làm điện ảnh nhiều hơn. Niềm hạnh phúc nhất là đi đến đâu khán giả cũng thương, cũng biết, cũng nhận ra tôi.
Lúc c̣n ở Việt Nam, khi tôi quyết định trở thành diễn viên hài, những người thân, người trong gia đ́nh như chú Nguyễn Chánh Tín, cô Kim Cương, cô Thẩm Thúy Hằng... đều bảo: “Vân Sơn, sao em qua tấu hài uổng quá vậy. Trong khi sân khấu kịch cần một kép như em, có tướng tá đẹp như em”. Tôi cao 1,78 m, thời điểm đó mà kiếm được người có tướng tá như tôi hiếm, là một diễn viên trẻ mà bước hẳn sang tấu hài mọi người cản ngay, bảo ở lại diễn kép. Nhưng tôi thấy diễn cho khán giả cười cảm giác thích hơn, thấy mọi người cười làm ḿnh vui lây.
Trên sàn diễn là vậy, nhưng đời thực của Vân Sơn th́ không phải ai cũng biết. Vân Sơn tâm sự: Thật sự mà nói là sân khấu và ngoài đời là khác nhau. Lên sân khấu là mang mặt nạ đi diễn, sân khấu không phải là con người thật của ḿnh. Nếu mà ra đời cũng mang mặt nạ th́ ḿnh phải mang mặt nạ suốt đời, thành ra tôi tách bạch giữa sân khấu và cuộc đời. Có nhiều khán giả gặp tôi trong bàn tiệc hỏi rằng: “Sao trên sân khấu anh nói nhiều vậy sao ngoài đời anh ít nói thế?” - Tôi trả lời rằng: “Đúng rồi. Trên sân khấu là bán vé nên tôi mới hát cho coi chứ!”.
Đối với tôi, trên sân khấu tôi là một diễn viên, bước khỏi cánh gà th́ là một doanh nhân. Về đời thật là về với gia đ́nh, tôi là một người chồng, người cha. Tôi không nhập nhằng giữa sân khấu và cuộc đời, rất khó sống. Những ǵ thuộc về sân khấu th́ hăy để cho sân khấu, tôi chỉ ảnh hưởng chất hài, cá tính, lúc nào cũng suy nghĩ hài. Khi gặp khó khăn, thất bại hay đụng phải hỷ nộ ái ố... tôi cho rằng trong cuộc đời con người đều phải trải qua.
Gia đ́nh tôi có vợ và 2 đứa con trai. Thằng lớn 21 tuổi đang học đại học Dược năm thứ 3, thằng nhỏ 15 tuổi đang học lớp 9. Điểm chung của tụi nó là đều hài hước. Tôi không muốn cho con theo nghề v́ hai con đều lớn lên ở Mỹ, nên văn hóa Việt Nam hầu như tụi nó không biết. Ngoài ra, việc phát triển tại thị trường Mỹ rất khó, nhất là với người châu Á. V́ vậy, tôi không khuyến khích con đi theo nghề. Nếu con đi theo nghề để phục vụ khán giả Việt Nam th́ không đến đâu v́ chúng không sinh ra, lớn lên hay hiểu về văn hóa Việt". Danh hài Vân Sơn chợt trầm tư và trong ánh mắt thoáng chút buồn không cắt nghĩa.
Anh dù rất muốn các con theo nghề của anh cũng không được. Nhưng c̣n tùy thuộc vào thế hệ tụi nó nữa. Dù có làm ǵ vẫn phải hiểu về VN.
Theo Thu Vân/Tiền phong