PinaColada
05-09-2015, 22:02
Chỉ v́ một phút bồng bột, không kiềm chế nổi bản thân mà tôi đă phản bội người chồng yêu thương của ḿnh. Đây có lẽ sẽ là bài học cho những người đang gặp lại t́nh cũ. Bạn hăy nghĩ tới hiện tại và tương lai của ḿnh để kiềm chế hơn...
Đúng thật khó có thể quên được người đàn ông đă cùng ḿnh trải qua suốt quăng thời gian tuổi trẻ, 5 năm học Đại học cứ như một giấc mơ, êm đềm và dữ dội. Anh hiện ra che chở, bảo vệ tôi, nhưng có lẽ chính cái tuổi trẻ với sự non nớt ấy khiến chúng tôi không thể giữ được t́nh yêu ấy để rồi nó kết thúc trong nuối tiếc.
Ra trường 1 năm, tôi ổn định công việc tại một công ty lớn, cũng cùng thời điểm ấy tôi cảm nắng một chàng trai khác mà tôi mới quen. Anh này hơn tôi vài tuổi, thu nhập rất tốt, gia đ́nh lại cơ bản, nên tôi cũng tạo cơ hội để cả hai t́m hiểu nhau, rồi sau đó là yêu nhau và tiến tới hôn nhân. Đến nay cũng đă được gần 3 năm kể từ khi tôi bước lên xe hoa và cũng đă sinh cho chồng ḿnh một bé trai kháu khỉnh, cuộc sống gia đ́nh b́nh yên (nhưng đôi khi cũng nhàm chán) biến tôi trở thành một bà nội trợ đúng nghĩa, ít những cuộc vui, xong việc chỉ biết trở về nhà chăm chồng, chăm con. Đôi khi tôi tự hỏi ḿnh có thật sự yêu người đàn ông ấy? Tôi cũng không muốn biết câu trả lời.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=764217&stc=1&d=1431208877
Tôi đang sống trong sự day dứt...
Hôm nọ, t́nh cờ khi công ty đi liên hoan tại một nhà hàng Nhật, tôi gặp lại t́nh yêu cũ cũng đang có mặt tại đó. Ban đầu lướt qua nhau tôi c̣n không nhận ra anh, chính anh là người chủ động gọi tôi và chào hỏi. Anh bây giờ rất khác, phong độ hơn, trông cứng cáp và trưởng thành, tuy nhiên vẫn chưa lấy vợ. Tôi trêu anh: “Hay là vẫn c̣n yêu em nên không chịu đi lấy vợ à?”, anh trầm ngâm và gật đầu, thực sự nó khiến tôi rất bối rối. Sau hôm đó chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua điện thoại và thỉnh thoảng có rủ nhau đi cafe chia sẻ cuộc sống, công việc như những người bạn.
T́nh cũ không rủ cũng đến, ở bên anh lâu ngày, chính bản thân tôi cũng thấy ḿnh hạnh phúc và vui tươi hơn, không c̣n u sầu nữa. Những cảm xúc ngày nào bỗng dưng bùng cháy trở lại và chúng tôi cũng dắt nhau đi nhà nghỉ quan hệ mà không hề lo sợ điều ǵ, bây giờ tôi mới biết sợ. Ngày trước, hồi c̣n sinh viên, tôi và anh đă quan hệ với nhau, anh chính là người đầu tiên của tôi nên việc chúng tôi rủ nhau đi quan hệ như bây giờ cũng không có ǵ bất ngờ. Chỉ có điều, khi nghĩ về chồng con của ḿnh tôi cảm thấy ḿnh đă phản bội họ chỉ để đổi lấy rắc rối và những niềm vui nhất thời. Mặc dù đấu tranh với lư trí là điều không đơn giản nhưng tôi đang cố dặn ḷng phải ra đi và nói với t́nh cũ đừng liên lạc nữa và mong anh sớm t́m thấy hạnh phúc mới. Một phút bồng bột ấy hy vọng sẽ là bài học cho những người đang gặp lại t́nh cũ, rằng hăy nghĩ tới hiện tại và tương lai của ḿnh để kiềm chế hơn...
Lan Hương/Theo Khỏe & Đẹp
Đúng thật khó có thể quên được người đàn ông đă cùng ḿnh trải qua suốt quăng thời gian tuổi trẻ, 5 năm học Đại học cứ như một giấc mơ, êm đềm và dữ dội. Anh hiện ra che chở, bảo vệ tôi, nhưng có lẽ chính cái tuổi trẻ với sự non nớt ấy khiến chúng tôi không thể giữ được t́nh yêu ấy để rồi nó kết thúc trong nuối tiếc.
Ra trường 1 năm, tôi ổn định công việc tại một công ty lớn, cũng cùng thời điểm ấy tôi cảm nắng một chàng trai khác mà tôi mới quen. Anh này hơn tôi vài tuổi, thu nhập rất tốt, gia đ́nh lại cơ bản, nên tôi cũng tạo cơ hội để cả hai t́m hiểu nhau, rồi sau đó là yêu nhau và tiến tới hôn nhân. Đến nay cũng đă được gần 3 năm kể từ khi tôi bước lên xe hoa và cũng đă sinh cho chồng ḿnh một bé trai kháu khỉnh, cuộc sống gia đ́nh b́nh yên (nhưng đôi khi cũng nhàm chán) biến tôi trở thành một bà nội trợ đúng nghĩa, ít những cuộc vui, xong việc chỉ biết trở về nhà chăm chồng, chăm con. Đôi khi tôi tự hỏi ḿnh có thật sự yêu người đàn ông ấy? Tôi cũng không muốn biết câu trả lời.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=764217&stc=1&d=1431208877
Tôi đang sống trong sự day dứt...
Hôm nọ, t́nh cờ khi công ty đi liên hoan tại một nhà hàng Nhật, tôi gặp lại t́nh yêu cũ cũng đang có mặt tại đó. Ban đầu lướt qua nhau tôi c̣n không nhận ra anh, chính anh là người chủ động gọi tôi và chào hỏi. Anh bây giờ rất khác, phong độ hơn, trông cứng cáp và trưởng thành, tuy nhiên vẫn chưa lấy vợ. Tôi trêu anh: “Hay là vẫn c̣n yêu em nên không chịu đi lấy vợ à?”, anh trầm ngâm và gật đầu, thực sự nó khiến tôi rất bối rối. Sau hôm đó chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua điện thoại và thỉnh thoảng có rủ nhau đi cafe chia sẻ cuộc sống, công việc như những người bạn.
T́nh cũ không rủ cũng đến, ở bên anh lâu ngày, chính bản thân tôi cũng thấy ḿnh hạnh phúc và vui tươi hơn, không c̣n u sầu nữa. Những cảm xúc ngày nào bỗng dưng bùng cháy trở lại và chúng tôi cũng dắt nhau đi nhà nghỉ quan hệ mà không hề lo sợ điều ǵ, bây giờ tôi mới biết sợ. Ngày trước, hồi c̣n sinh viên, tôi và anh đă quan hệ với nhau, anh chính là người đầu tiên của tôi nên việc chúng tôi rủ nhau đi quan hệ như bây giờ cũng không có ǵ bất ngờ. Chỉ có điều, khi nghĩ về chồng con của ḿnh tôi cảm thấy ḿnh đă phản bội họ chỉ để đổi lấy rắc rối và những niềm vui nhất thời. Mặc dù đấu tranh với lư trí là điều không đơn giản nhưng tôi đang cố dặn ḷng phải ra đi và nói với t́nh cũ đừng liên lạc nữa và mong anh sớm t́m thấy hạnh phúc mới. Một phút bồng bột ấy hy vọng sẽ là bài học cho những người đang gặp lại t́nh cũ, rằng hăy nghĩ tới hiện tại và tương lai của ḿnh để kiềm chế hơn...
Lan Hương/Theo Khỏe & Đẹp