pizza
06-15-2015, 06:28
Tôi đă lấy một người chồng mà tôi không hề yêu chỉ để trả thù mẹ chồng ‘tương lai’!
Chính bà là người khiến tôi thêm quyết tâm lấy người đàn ông này chỉ để cho… bơ tức!
Tôi quyết định liều với hạnh phúc của đời ḿnh chỉ v́… tức mẹ chồng tương lai.
Liệu tôi có đang đi sai đường???
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=776235&stc=1&d=1434349676
Tôi quyết định lấy người đàn ông đó mặc dù ban đầu tôi chỉ xác định yêu chơi bời, chưa tính chuyện cưới xin ǵ. Thật ra, ấn tượng của tôi về người đàn ông ấy chính là sự điềm đạm, nhẹ nhàng, quan trọng nhất là anh ấy có tiền đồ, có vẻ giàu có.
Chị gái bên nước ngoài thường xuyên gửi tiền về để biếu bố mẹ. Và v́ vậy, bố mẹ có điều kiện, xây nhà to như biệt thự, c̣n anh ấy cũng có được công việc tốt nên chẳng phải lo tiền nong.
Người đàn ông ấy với tôi mà nói là mẫu h́nh lư tưởng, chỉ là, t́nh yêu chưa đến mức sâu đậm để sẵn sàng tính chuyện hôn nhân. Tôi cũng chỉ xác định yêu để có được người quan tâm, chăm sóc, cung phụng ḿnh mà thôi.
Tôi vốn là một cô gái không thua kém ai về nhan sắc, ăn nói cũng được. Tôi cũng là người được bao nhiêu anh chàng theo đuổi muốn cưới làm vợ. Anh chỉ là người đàn ông b́nh thường trong số đó. Muốn t́m hiểu anh thêm một thời gian nữa xem sao nên ngày về ra mắt gia đ́nh anh, tôi chỉ nghĩ ḿnh là bạn anh chứ chưa hề nghĩ đến chuyện yêu đương.
Mẹ anh lần đầu nh́n thấy tôi, khi chưa c̣n kịp chào hỏi đă quay sang nói với bà d́ bên cạnh rằng ‘mặt con bé này nh́n gớm, g̣ má cao, tướng sát chồng lắm. Nghỉ…’. Giọng của mẹ anh sắc cạnh, không giống một người gia giáo chút nào, giống một người đàn bà cay nghiệt hơn. D́ anh cũng hùa vào, ‘ừ, nh́n cũng không được thiện cảm cho lắm’. Mà đến lạ, họ nói ngay trước mặt tôi, nói th́ thầm nhưng cũng đủ để tôi nghe thấy. Tôi hơi nóng mặt.
Tôi nào nghĩ sẽ cưới anh cũng không phải là ngày về ra mắt để xin cưới. Tôi chỉ muốn t́m hiểu xem gia đ́nh anh thế nào, bố mẹ anh tính t́nh ra sao, nhưng thật không ngờ, khi chưa kịp mở lời chào, mẹ anh đă phán một câu như vậy thấy chua chát quá.
Tôi không nói ǵ, chỉ chào hỏi cho xong rồi vào dự bữa cơm với gia đ́nh anh. Bữa ấy như tra tấn, tôi ăn mà không thấy thoải mái chút nào. Tôi c̣n nói với mẹ anh về tương lai của tôi và anh, để xem mẹ anh phản ứng sao. Tôi cố t́nh làm như vậy. Thật không thể tin, mẹ anh v́ tức tôi nên nói luôn ‘con trai bác và cháu không hợp tuổi đâu. Yêu nhau th́ cứ yêu chứ cưới nhau th́ mỗi đứa t́m một người cho đỡ khổ, miễn cưỡng chẳng để làm ǵ. Bác thấy cháu xinh xắn, dễ thương, chắc là có nhiều người theo đuổi. Con gái như cháu không muốn khổ th́ nên chọn cho ḿnh một người đàn ông hợp tuổi, sau này sẽ phú quư’.
Tôi cảm thấy ḿnh bị xúc phạm ghê gớm, thấy bức bách lắm. Không biết mẹ anh đă được anh nói những ǵ, mẹ anh giới thiệu ǵ về tôi mà có vẻ mẹ anh chắc chắn rằng, tôi chính là người con trai bà lựa chọn. Tôi chưa từng có ư định ấy, cũng không muốn cưới chồng bây giờ. Nhưng chợt tôi nảy ra ư định, nhất định phải cưới người đàn ông này.
Anh có điều kiện, gia đ́nh giàu có, anh cũng có công việc ổn định, đó là điều kiện cần, tuy nhiên là chưa đủ. Đủ là t́nh yêu, dù vậy, tôi vẫn sẽ khiến anh cưới tôi. Mẹ anh biết chuyện chúng tôi không rời nhau, bà tức lắm, gọi điện lên đe dọa tôi mấy lần. Mẹ anh c̣n chê bai tôi nghèo, không môn đăng hộ đối. Tôi càng bực lại càng muốn cưới anh. Tôi muốn cho mẹ anh biết, tôi sẽ thắng trong cuộc hôn nhân này.
Tôi cưới chồng, bố mẹ anh ngậm đắng nuốt cay. Tôi chuyển lên thành phố sống, chẳng phải làm dâu. Mẹ anh ấm ức lắm nhưng không thể từ bỏ con trai, biết làm sao được v́ anh đă kiên quyết chọn tôi. Thật sự, dù cưới nhau, tôi cũng chưa hề yêu chồng, chỉ là t́nh cảm quư mến. Cứ nghĩ lấy về sẽ yêu tha thiết, vậy mà chỉ là t́nh nghĩa vợ chồng mà thôi. Nhưng đây là cuộc hôn nhân tôi chọn và tôi phải chấp nhận nó. Để cho bơ tức, tôi đă quyết định cưới anh thế nên bây giờ, tôi không được than văn một lời.
Hôn nhân chưa thấy hạnh phúc, được hả hê, được bơ tức những mà vui vẻ th́ chưa có. Phải chăng tôi đă sai?
Chính bà là người khiến tôi thêm quyết tâm lấy người đàn ông này chỉ để cho… bơ tức!
Tôi quyết định liều với hạnh phúc của đời ḿnh chỉ v́… tức mẹ chồng tương lai.
Liệu tôi có đang đi sai đường???
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=776235&stc=1&d=1434349676
Tôi quyết định lấy người đàn ông đó mặc dù ban đầu tôi chỉ xác định yêu chơi bời, chưa tính chuyện cưới xin ǵ. Thật ra, ấn tượng của tôi về người đàn ông ấy chính là sự điềm đạm, nhẹ nhàng, quan trọng nhất là anh ấy có tiền đồ, có vẻ giàu có.
Chị gái bên nước ngoài thường xuyên gửi tiền về để biếu bố mẹ. Và v́ vậy, bố mẹ có điều kiện, xây nhà to như biệt thự, c̣n anh ấy cũng có được công việc tốt nên chẳng phải lo tiền nong.
Người đàn ông ấy với tôi mà nói là mẫu h́nh lư tưởng, chỉ là, t́nh yêu chưa đến mức sâu đậm để sẵn sàng tính chuyện hôn nhân. Tôi cũng chỉ xác định yêu để có được người quan tâm, chăm sóc, cung phụng ḿnh mà thôi.
Tôi vốn là một cô gái không thua kém ai về nhan sắc, ăn nói cũng được. Tôi cũng là người được bao nhiêu anh chàng theo đuổi muốn cưới làm vợ. Anh chỉ là người đàn ông b́nh thường trong số đó. Muốn t́m hiểu anh thêm một thời gian nữa xem sao nên ngày về ra mắt gia đ́nh anh, tôi chỉ nghĩ ḿnh là bạn anh chứ chưa hề nghĩ đến chuyện yêu đương.
Mẹ anh lần đầu nh́n thấy tôi, khi chưa c̣n kịp chào hỏi đă quay sang nói với bà d́ bên cạnh rằng ‘mặt con bé này nh́n gớm, g̣ má cao, tướng sát chồng lắm. Nghỉ…’. Giọng của mẹ anh sắc cạnh, không giống một người gia giáo chút nào, giống một người đàn bà cay nghiệt hơn. D́ anh cũng hùa vào, ‘ừ, nh́n cũng không được thiện cảm cho lắm’. Mà đến lạ, họ nói ngay trước mặt tôi, nói th́ thầm nhưng cũng đủ để tôi nghe thấy. Tôi hơi nóng mặt.
Tôi nào nghĩ sẽ cưới anh cũng không phải là ngày về ra mắt để xin cưới. Tôi chỉ muốn t́m hiểu xem gia đ́nh anh thế nào, bố mẹ anh tính t́nh ra sao, nhưng thật không ngờ, khi chưa kịp mở lời chào, mẹ anh đă phán một câu như vậy thấy chua chát quá.
Tôi không nói ǵ, chỉ chào hỏi cho xong rồi vào dự bữa cơm với gia đ́nh anh. Bữa ấy như tra tấn, tôi ăn mà không thấy thoải mái chút nào. Tôi c̣n nói với mẹ anh về tương lai của tôi và anh, để xem mẹ anh phản ứng sao. Tôi cố t́nh làm như vậy. Thật không thể tin, mẹ anh v́ tức tôi nên nói luôn ‘con trai bác và cháu không hợp tuổi đâu. Yêu nhau th́ cứ yêu chứ cưới nhau th́ mỗi đứa t́m một người cho đỡ khổ, miễn cưỡng chẳng để làm ǵ. Bác thấy cháu xinh xắn, dễ thương, chắc là có nhiều người theo đuổi. Con gái như cháu không muốn khổ th́ nên chọn cho ḿnh một người đàn ông hợp tuổi, sau này sẽ phú quư’.
Tôi cảm thấy ḿnh bị xúc phạm ghê gớm, thấy bức bách lắm. Không biết mẹ anh đă được anh nói những ǵ, mẹ anh giới thiệu ǵ về tôi mà có vẻ mẹ anh chắc chắn rằng, tôi chính là người con trai bà lựa chọn. Tôi chưa từng có ư định ấy, cũng không muốn cưới chồng bây giờ. Nhưng chợt tôi nảy ra ư định, nhất định phải cưới người đàn ông này.
Anh có điều kiện, gia đ́nh giàu có, anh cũng có công việc ổn định, đó là điều kiện cần, tuy nhiên là chưa đủ. Đủ là t́nh yêu, dù vậy, tôi vẫn sẽ khiến anh cưới tôi. Mẹ anh biết chuyện chúng tôi không rời nhau, bà tức lắm, gọi điện lên đe dọa tôi mấy lần. Mẹ anh c̣n chê bai tôi nghèo, không môn đăng hộ đối. Tôi càng bực lại càng muốn cưới anh. Tôi muốn cho mẹ anh biết, tôi sẽ thắng trong cuộc hôn nhân này.
Tôi cưới chồng, bố mẹ anh ngậm đắng nuốt cay. Tôi chuyển lên thành phố sống, chẳng phải làm dâu. Mẹ anh ấm ức lắm nhưng không thể từ bỏ con trai, biết làm sao được v́ anh đă kiên quyết chọn tôi. Thật sự, dù cưới nhau, tôi cũng chưa hề yêu chồng, chỉ là t́nh cảm quư mến. Cứ nghĩ lấy về sẽ yêu tha thiết, vậy mà chỉ là t́nh nghĩa vợ chồng mà thôi. Nhưng đây là cuộc hôn nhân tôi chọn và tôi phải chấp nhận nó. Để cho bơ tức, tôi đă quyết định cưới anh thế nên bây giờ, tôi không được than văn một lời.
Hôn nhân chưa thấy hạnh phúc, được hả hê, được bơ tức những mà vui vẻ th́ chưa có. Phải chăng tôi đă sai?