Romano
07-07-2015, 00:12
Bao nhiêu bài viết dành cho scandal của ba người này đă tốn bao thời gian của báo chí và dư luận. Như vậy đủ hiểu rằng Mr. Đàm và Quang Lê có fan và anti-fan số lượng khủng cỡ nào. Dưới đây Dũng Taylor bộc bạch ai trắng ai đen nhé. Cùng vietbf.com khám phá thêm.
Nghĩa cư xử thiếu Nghĩa.
Bài viết của tôi khuyên hai đứa em "Đàm - Lê" giải ḥa và b́nh tĩnh trước những lời nói v́ ông bà có câu "no mất ngon, giận mất khôn". Có nhiều người cho rằng tôi bênh hai đàn em đồng nghiệp và coi thường cậu bé bán kẹo kéo tên Nghĩa v́ em ấy nghèo nên không có tiếng nói.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=784212&stc=1&d=1436227857
Tôi sinh ra ở Việt Nam và tuy rời quê mẹ lúc 13 tuổi sang xứ cha sống, trưởng thành, tốt nghiệp và thành danh. Ở cái tuổi 47 với bốn đứa con cùng ca sĩ Thu Phương (hai riêng, hai chung), trong mắt tôi tất cả là con tôi v́ khi lớn lên tôi là người sống đơn độc cùng mẹ nên luôn mơ ước một gia đ́nh nhiều anh em, đông con nhất là trong dịp những ngày hội tụ gia đ́nh. Tuổi thơ của tôi bao gồm những ngày tháng buồn nhiều hơn, từ tám tuổi tôi đi học ban ngày, chiều về đi bán bánh ḿ giúp đỡ đời sống mưu sinh của hai mẹ con. Có thể v́ thế tôi luôn chia sẻ với người phụ nữ và những người nghèo nhiều hơn qua những bài viết của tôi.
Có nhiều người chưa biết nhiều về tôi cho rằng bài viết của tôi với mục tiêu nâng đàn em đồng nghiệp và chà đạp anh chàng Nghĩa bán kẹo kéo. Tôi thường nói với các con rằng "cái nghề chỉ là điều chúng ta làm để mưu sinh, nhưng bản chất thật sự của con người là tuỳ thuộc vào văn hóa, đạo đức và ứng xử của họ". Lư do tôi không đề cập đến tên bạn bán kẹo kéo v́ bạn ấy không phải là mấu chốt của câu chuyện "Đàm - Lê", bạn ấy chỉ là lư do thôi.
Càng làm lớn chuyện th́ hai người mất mát chính là hai người có tóc, có tên trong xă hội và vô h́nh dung PR và tăng giá trị cho người không ai biết đến. Bạn Nghĩa hiện nay là người có lợi nhất trong việc này, v́ thế tôi không hiểu nhiều người cho rằng tôi d́m hàng bạn ấy dựa vào cơ sở nào?
Khi vào một cuộc chơi chúng ta mang theo một số tiền, khi rời cuộc chơi và trong tay chúng ta có nhiều tiền hơn trước khi chúng ta vào th́ trước sau ǵ chúng ta cũng chỉ có lợi mà thôi. Tôi nghĩ rằng "ông trời cho ai cơ hội là để thử thách ḷng tham và đạo đức của người đó", cơ hội đến với mọi người nhưng nếu chúng ta không biết nắm bắt hoặc không đủ sáng suốt th́ nó đến rồi sẽ ra đi nhanh như nhau. Sự khác biệt giữa người giàu nhiều đời và người giàu chớp nhoáng nầm ở chỗ "tích phước". Ở có đức mặc sức mà ăn. Ḿnh ăn hết người khác ăn c̣n là quan điểm sống của tôi từ bé.
Có nhiều người cho rằng v́ Nghĩa không khôn ngoan, không biết tính toán hoặc v́ chưa quen với sự nghiệt ngă của giới showbiz nên mới xảy ra chuyện. Tôi th́ nghĩ ngược lại nếu Nghĩa thật sự hồn nhiên th́ hôm nay đời sống của Nghĩa đă b́nh yên hơn nhiều và không gặp nhiều sóng gió như bây giờ.
Em hồn nhiên rồi em sẽ b́nh minh.
Em ủ mưu rồi em sẽ thần kinh.
Khôn ngoan quá, oan trái nhiều là điều luật của đời sống này!
Tôi thường nói cái khó nhất của con người là biết và có khả năng từ chối sức mạnh của đồng tiền, điều này nói dễ nhưng cực kỳ khó làm. Khi nghèo bao nhiêu cũng đủ, khi giàu bao nhiêu cũng thiếu.
Nghĩa có quyền lựa chọn quyền lợi tốt nhất cho bạn ấy và gia đ́nh bạn ấy khi đứng trước cơ hội ngàn vàng, nhưng nếu bạn ấy là người ứng xử có t́nh và đúng như cái tên của bạn ấy, có "Nghĩa" th́ câu chuyện này đă có một kết quả khác rồi. Nghĩa nên đưa ra suy nghĩ của ḿnh cho người ḿnh đă nhận ân huệ để tạo cho họ cơ hội đồng hành cùng ḿnh, đó mới đúng với cách sống của người Việt Nam chân chính, không có mới nới cũ, có trăng quên đèn, đứng núi này trong núi nọ, nhá nhem không rơ ràng để rồi có thể sẽ mất cả hai hoặc trước khi vào nghề đă mất chữ tính và chữ t́nh trong ḷng người hâm mộ như lời bài hát "vừa vào cuộc vui đă chớm nghe lừa dối".
Tuy tôi không yêu anh và tôi đă có người yêu, nhưng nếu anh chờ quà th́ tôi vẫn nhận và cứ hẹn ḥ với anh cho đến khi anh biết được sự thật th́ tôi t́m lư do biện hộ cho hành động của tôi là điều không nên làm.
Có rất nhiều lời dư luận cho rằng "Nghĩa" bị bóc lột với giá lương quá thấp trong hợp đồng. Người hát hay ở Việt Nam đông như quân Nguyên, nhưng họ thiếu cơ hội và may mắn như bạn Nghĩa. Ḿnh chưa làm ǵ được cho tổ quốc th́ chớ vội đ̣i hỏi tổ quốc làm ǵ được cho ḿnh. Cả hai đồng nghiệp "Đàm- Lê" đă đầu tư vào cho Nghĩa nhưng chưa chắc sẽ gặt hái được ǵ từ tiếng hát này, những tiếng hát cá tính, đặc chân chưa ăn thua ǵ đừng nói chi là sao y bảng chính của người khác.
Nhiều người cho rằng Đàm đă quá nặng lời với đàn em. Tuy là thế cũng dễ hiểu thôi. Ai trong chúng tà khí cảm thấy bị thiệt tḥi, bị qua mặt hoặc bị xem thường sẽ bức xúc nhiều hơn và thường là người mạnh tiếng. Nhưng khi nóng giận chúng ta thường mất b́nh tĩnh và đôi khi hơi quá lời, cũng dễ hiểu và thông cảm thôi.
Câu chuyện này đă giúp tôi rút ra kinh nghiệm cho ḿnh, hăy luôn b́nh tĩnh, sáng suốt và luôn biết ḿnh là ai và đang làm ǵ. Lời nói như tứ mă, buôn ra rồi không rút lại được nhất là khi ḿnh là người của công chúng. Dĩ nhiên khi chúng ta là người trực tính chúng ta không kiểm soát được hết những lời ḿnh nói nhất là trong lúc nóng giận. Những người thân của ḿnh, gia đ́nh của ḿnh mới hiểu tính của ḿnh và những lời ḿnh phát ngôn v́ thế họ luôn dễ dàng bao dung, dị tha những sơ sót của ḿnh. Làm người công chúng không dễ chút nào cả v́ công chúng luôn tạo ra một tiêu chuẩn cho những người sống ngoài ánh sáng mà quên rằng tất cả chúng ta cũng chỉ là "phàm phu tục tử" mà thôi, mọi người được trời cho một cái nghề sinh nhai, có nhiều cái nghề không phải ḿnh chọn mà nó chọn ḿnh, đó gọi là nghiệp.
Đă gọi là nghiệp rồi th́ nên giảm bớt không nên tạo thêm. Tôi rất quan tâm và rất quí cả hai đứa em "Đàm - Lê" v́ những ngày đầu vào nghề của họ tôi đă bám sát, quan sát và biết họ đă phải vượt qua và mất mát những ǵ để có được ngày hôm nay.
Nếu các bạn cảm thấy ḿnh thập toàn th́ cứ tiếp tục ném đá những người ḿnh không thích v́ lư do cá nhân nào đó, nhưng nên nhớ rằng những "món quà" ḿnh ném vào người khác, khi người ta đủ tự tin, đủ biết họ là ai và không tiếp nhận những món quà đó th́ những món quà đó (lời lẽ) chúng ta dành cho người ḿnh GATO sẽ thuộc về ai?
Nghĩa cư xử thiếu Nghĩa.
Bài viết của tôi khuyên hai đứa em "Đàm - Lê" giải ḥa và b́nh tĩnh trước những lời nói v́ ông bà có câu "no mất ngon, giận mất khôn". Có nhiều người cho rằng tôi bênh hai đàn em đồng nghiệp và coi thường cậu bé bán kẹo kéo tên Nghĩa v́ em ấy nghèo nên không có tiếng nói.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=784212&stc=1&d=1436227857
Tôi sinh ra ở Việt Nam và tuy rời quê mẹ lúc 13 tuổi sang xứ cha sống, trưởng thành, tốt nghiệp và thành danh. Ở cái tuổi 47 với bốn đứa con cùng ca sĩ Thu Phương (hai riêng, hai chung), trong mắt tôi tất cả là con tôi v́ khi lớn lên tôi là người sống đơn độc cùng mẹ nên luôn mơ ước một gia đ́nh nhiều anh em, đông con nhất là trong dịp những ngày hội tụ gia đ́nh. Tuổi thơ của tôi bao gồm những ngày tháng buồn nhiều hơn, từ tám tuổi tôi đi học ban ngày, chiều về đi bán bánh ḿ giúp đỡ đời sống mưu sinh của hai mẹ con. Có thể v́ thế tôi luôn chia sẻ với người phụ nữ và những người nghèo nhiều hơn qua những bài viết của tôi.
Có nhiều người chưa biết nhiều về tôi cho rằng bài viết của tôi với mục tiêu nâng đàn em đồng nghiệp và chà đạp anh chàng Nghĩa bán kẹo kéo. Tôi thường nói với các con rằng "cái nghề chỉ là điều chúng ta làm để mưu sinh, nhưng bản chất thật sự của con người là tuỳ thuộc vào văn hóa, đạo đức và ứng xử của họ". Lư do tôi không đề cập đến tên bạn bán kẹo kéo v́ bạn ấy không phải là mấu chốt của câu chuyện "Đàm - Lê", bạn ấy chỉ là lư do thôi.
Càng làm lớn chuyện th́ hai người mất mát chính là hai người có tóc, có tên trong xă hội và vô h́nh dung PR và tăng giá trị cho người không ai biết đến. Bạn Nghĩa hiện nay là người có lợi nhất trong việc này, v́ thế tôi không hiểu nhiều người cho rằng tôi d́m hàng bạn ấy dựa vào cơ sở nào?
Khi vào một cuộc chơi chúng ta mang theo một số tiền, khi rời cuộc chơi và trong tay chúng ta có nhiều tiền hơn trước khi chúng ta vào th́ trước sau ǵ chúng ta cũng chỉ có lợi mà thôi. Tôi nghĩ rằng "ông trời cho ai cơ hội là để thử thách ḷng tham và đạo đức của người đó", cơ hội đến với mọi người nhưng nếu chúng ta không biết nắm bắt hoặc không đủ sáng suốt th́ nó đến rồi sẽ ra đi nhanh như nhau. Sự khác biệt giữa người giàu nhiều đời và người giàu chớp nhoáng nầm ở chỗ "tích phước". Ở có đức mặc sức mà ăn. Ḿnh ăn hết người khác ăn c̣n là quan điểm sống của tôi từ bé.
Có nhiều người cho rằng v́ Nghĩa không khôn ngoan, không biết tính toán hoặc v́ chưa quen với sự nghiệt ngă của giới showbiz nên mới xảy ra chuyện. Tôi th́ nghĩ ngược lại nếu Nghĩa thật sự hồn nhiên th́ hôm nay đời sống của Nghĩa đă b́nh yên hơn nhiều và không gặp nhiều sóng gió như bây giờ.
Em hồn nhiên rồi em sẽ b́nh minh.
Em ủ mưu rồi em sẽ thần kinh.
Khôn ngoan quá, oan trái nhiều là điều luật của đời sống này!
Tôi thường nói cái khó nhất của con người là biết và có khả năng từ chối sức mạnh của đồng tiền, điều này nói dễ nhưng cực kỳ khó làm. Khi nghèo bao nhiêu cũng đủ, khi giàu bao nhiêu cũng thiếu.
Nghĩa có quyền lựa chọn quyền lợi tốt nhất cho bạn ấy và gia đ́nh bạn ấy khi đứng trước cơ hội ngàn vàng, nhưng nếu bạn ấy là người ứng xử có t́nh và đúng như cái tên của bạn ấy, có "Nghĩa" th́ câu chuyện này đă có một kết quả khác rồi. Nghĩa nên đưa ra suy nghĩ của ḿnh cho người ḿnh đă nhận ân huệ để tạo cho họ cơ hội đồng hành cùng ḿnh, đó mới đúng với cách sống của người Việt Nam chân chính, không có mới nới cũ, có trăng quên đèn, đứng núi này trong núi nọ, nhá nhem không rơ ràng để rồi có thể sẽ mất cả hai hoặc trước khi vào nghề đă mất chữ tính và chữ t́nh trong ḷng người hâm mộ như lời bài hát "vừa vào cuộc vui đă chớm nghe lừa dối".
Tuy tôi không yêu anh và tôi đă có người yêu, nhưng nếu anh chờ quà th́ tôi vẫn nhận và cứ hẹn ḥ với anh cho đến khi anh biết được sự thật th́ tôi t́m lư do biện hộ cho hành động của tôi là điều không nên làm.
Có rất nhiều lời dư luận cho rằng "Nghĩa" bị bóc lột với giá lương quá thấp trong hợp đồng. Người hát hay ở Việt Nam đông như quân Nguyên, nhưng họ thiếu cơ hội và may mắn như bạn Nghĩa. Ḿnh chưa làm ǵ được cho tổ quốc th́ chớ vội đ̣i hỏi tổ quốc làm ǵ được cho ḿnh. Cả hai đồng nghiệp "Đàm- Lê" đă đầu tư vào cho Nghĩa nhưng chưa chắc sẽ gặt hái được ǵ từ tiếng hát này, những tiếng hát cá tính, đặc chân chưa ăn thua ǵ đừng nói chi là sao y bảng chính của người khác.
Nhiều người cho rằng Đàm đă quá nặng lời với đàn em. Tuy là thế cũng dễ hiểu thôi. Ai trong chúng tà khí cảm thấy bị thiệt tḥi, bị qua mặt hoặc bị xem thường sẽ bức xúc nhiều hơn và thường là người mạnh tiếng. Nhưng khi nóng giận chúng ta thường mất b́nh tĩnh và đôi khi hơi quá lời, cũng dễ hiểu và thông cảm thôi.
Câu chuyện này đă giúp tôi rút ra kinh nghiệm cho ḿnh, hăy luôn b́nh tĩnh, sáng suốt và luôn biết ḿnh là ai và đang làm ǵ. Lời nói như tứ mă, buôn ra rồi không rút lại được nhất là khi ḿnh là người của công chúng. Dĩ nhiên khi chúng ta là người trực tính chúng ta không kiểm soát được hết những lời ḿnh nói nhất là trong lúc nóng giận. Những người thân của ḿnh, gia đ́nh của ḿnh mới hiểu tính của ḿnh và những lời ḿnh phát ngôn v́ thế họ luôn dễ dàng bao dung, dị tha những sơ sót của ḿnh. Làm người công chúng không dễ chút nào cả v́ công chúng luôn tạo ra một tiêu chuẩn cho những người sống ngoài ánh sáng mà quên rằng tất cả chúng ta cũng chỉ là "phàm phu tục tử" mà thôi, mọi người được trời cho một cái nghề sinh nhai, có nhiều cái nghề không phải ḿnh chọn mà nó chọn ḿnh, đó gọi là nghiệp.
Đă gọi là nghiệp rồi th́ nên giảm bớt không nên tạo thêm. Tôi rất quan tâm và rất quí cả hai đứa em "Đàm - Lê" v́ những ngày đầu vào nghề của họ tôi đă bám sát, quan sát và biết họ đă phải vượt qua và mất mát những ǵ để có được ngày hôm nay.
Nếu các bạn cảm thấy ḿnh thập toàn th́ cứ tiếp tục ném đá những người ḿnh không thích v́ lư do cá nhân nào đó, nhưng nên nhớ rằng những "món quà" ḿnh ném vào người khác, khi người ta đủ tự tin, đủ biết họ là ai và không tiếp nhận những món quà đó th́ những món quà đó (lời lẽ) chúng ta dành cho người ḿnh GATO sẽ thuộc về ai?