pizza
07-27-2015, 01:44
Tôi đến phát hăi v́ có lần, anh c̣n rủ rê tôi làm chuyện ấy trong nhà vệ sinh công ty. Khi ấy, tôi vừa ngượng vừa nơm nớp lo sợ có người phát hiện. Hay một trưa lang thang ở viện đợi thăm khám, anh lại hùng hục đ̣i yêu “một nháy” ngay ở nhà vệ sinh của viện.
Tôi là 1 độc giả thường xuyên của chuyên mục Tâm sự. Gần đây, tôi gặp phải một vấn đề hết sức nhạy cảm, khó nói thành lời. Đă nhiều lần tôi định viết bài gửi chuyên mục để xin ư kiến của các độc giả nhưng ngại ngần rồi lại thôi.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=791427&stc=1&d=1437961395
Cho đến hôm nay, thật sự là cùng đường bất đắc dĩ lắm rồi, tôi không thể chịu đựng được nổi nữa nên mới viết những ḍng này. Mong các bạn bỏ chút thời gian đọc và cho tôi lời khuyên.
Rắc rối của tôi chính là vấn đề “chăn gối” của 2 vợ chồng không tài nào ḥa hợp nổi. Hơn nữa chỉ có tôi là người biết chuyện, c̣n Minh - chồng tôi vẫn luôn nghĩ chúng tôi là 1 cặp đôi hợp nhau trời sinh trong “chuyện ấy”.
Chúng tôi yêu nhau được 7 năm th́ mới cưới. Dù là quyết tâm giữ ǵn cho nhau đến tận ngày cuối cùng nhưng mọi người cũng biết rồi đấy “T́nh yêu mà không có t́nh dục th́ chỉ là t́nh bạn khác giới mà thôi!”.
Chúng tôi dùng những phương thức khác để gần gũi nhau, âu yếm bề ngoài. Hai vợ chồng lúc yêu đă nh́n thấy nhau khi mặc nội y và chỉ có vùng cấm địa của hai bên là chưa được khám phá.
Quả thật, những lúc ấy tôi cũng thấy yêu thích, thỉnh thoảng c̣n mong Minh “mạnh tay” 1 chút v́ sẽ có cảm giác hơn. Hồi ấy, nghe anh kế hoạch về chuyện sau này cưới nhau sẽ quan hệ thế nào, ngày mấy lần, tôi nghe mà cảm thấy hạnh phúc v́ nghĩ anh có yêu ḿnh th́ mới ham muốn mạnh mẽ cơ thể ḿnh như vậy.
Vậy mà đến hôm nay, sau hơn 1 tháng làm vợ Minh và phục vụ nhu cầu của anh, tôi ngày càng tiều tụy và hoảng hốt mỗi khi chồng “hứng”. Tôi không hiểu chồng tôi lấy đâu ra sức mà khỏe đến thế. Có thể nói, Minh là “trâu điên chốn pḥng the”. Một ngày anh phải “làm” ít nhất là 4 lần.
Đêm nào anh cũng “quần” khắp cơ thể tôi đến bơ phờ, có khi tới tận 2, 3 giờ sáng. Sáng, khi tôi mới ngái ngủ, anh đă tự động làm “màn dạo đầu”. Đến khi tôi thức th́ anh hùng hục lao vào, phải tới cả nửa tiếng đồng hồ.
Xong việc, anh nhẹ nhàng khoan khoái lôi vợ đi tắm rửa, có khi lại nổi máu làm màn “uyên ương hí thủy”. Chưa kể nhiều hôm đang giờ làm việc, tôi nhận được tin nhắn “kích t́nh” đầy nũng nịu của chồng “Vợ ơi! Anh nhớ em quá! Thèm vày ṿ cơ thể em ghê!”.
Y như rằng buổi trưa hôm đó, anh sẽ qua cơ quan đón tôi về nhà “hành sự”. Hoặc có hôm không ḱm hăm kịp ham muốn hay muốn đổi gió th́ tạt sẵn sàng tạt ngay vào khách sạn gần công ty tôi để tranh thủ làm mấy nháy.
Nói chuyện này không biết có vô duyên quá không nhưng Minh chồng tôi thuộc diện “hàng khủng”. Mỗi lần nh́n thấy “sung ống” của chồng là tôi đă rùng ḿnh rồi. Đă thế, lần nào của anh cũng cần mẫn làm rất lâu và rất “chất”.
Tôi th́ chỉ được 10 phút là đă chịu gục rồi. Khoái cảm qua đi, chỉ c̣n là sự đau đớn, nhức nhối vô cùng. Tôi nài nỉ chồng “Anh ơi, kết thúc đi, em không chịu được!” th́ anh lại nghĩ tôi đang bị kích thích quá nên mới không chịu được.
Anh dịu dàng hôn, ôm, âu yếm rồi động viên làm tôi không nỡ bắt anh ngừng lại. Chừng nào anh c̣n hăng, cơn đau đớn của tôi vẫn kéo dài. Đến khi không chịu được nữa, anh xin phép được “xong trước”. Tôi vội vàng gật đầu đồng ư lia lịa, đến lúc đó Minh mới xong việc. Sau đó, chồng quư hóa của tôi c̣n xin lỗi rất thành khẩn v́ chuyện “thua vợ” rồi nghiêm túc hứa sẽ cố gắng cải thiện ḿnh.
Tôi nói với anh rằng anh tốt lắm rồi, tuyệt lắm rồi nhưng Minh vẫn cứ nằng nặc cho rằng tôi đang nịnh anh, đang dỗ dành anh. Ngày nào anh cũng lên mạng t́m hiểu, thậm chí c̣n rủ tôi xem mấy DVD phim nóng để học hỏi.
Càng ngày, anh càng học được những phương thức quái lạ. Minh rất chịu khó đa dạng hóa trong “chuyện ấy”, cả về tư thế lẫn địa điểm. Pḥng khách, nhà tắm, nhà bếp, cầu thang đều được anh đưa ra làm nơi thăng hoa cảm xúc.
Thậm chí có lần, Minh c̣n rủ rê tôi “làm” chuyện ấy trong nhà vệ sinh của công ty tôi. Địa điểm khác lạ cùng hứng thú yêu cao nên anh yêu mạnh mẽ và nhiệt t́nh. C̣n tôi th́ vừa ngượng vừa nơm nớp lo sợ có người phát hiện.
Sau ngày “vui vẻ” với chồng ở cơ quan ấy, tôi lúc nào cũng có cảm giác xấu hổ, ngại ngùng khi đối mặt với đồng nghiệp. Lúc nào cũng cảm thấy mọi người đang nh́n ḿnh bằng ánh mắt cười cợt, khinh bỉ như thể tất cả đều biết chuyện tôi lôi chồng đến công ty làm việc xấu.
Như đợt vừa rùi, tôi thấy chóng mặt và anh đưa tôi đi bệnh viện thăm khám. V́ các thủ tục khám rườm rà nên đúng một ngày mới xong. Buổi trưa lang thang ở viện, lúc tôi vào nhà vệ sinh anh cũng theo. Rùi anh lại hùng hục đ̣i yêu “một nháy” ngay ở nhà vệ sinh của viện.
Mới 1 tháng sau cưới, Minh khỏe ra trông thấy. Da dẻ anh hồng hào hơn, tinh thần vui vẻ hơn, làm t́nh cũng khỏe hơn, dẻo dai hơn. Anh lúc nào cũng âu yếm gọi tôi là “thần dược” của anh.
Ngược lại, anh đúng là thứ thuốc độc chết người đang làm tôi chết dần chết ṃn từng ngày. V́ hoan ái quá độ cùng anh mà lúc nào tôi cũng trong trạng tái lơ mơ, buồn ngủ, tinh thần không minh mẫn.
Cả ngày tôi chẳng làm được việc ǵ, nhiều lần bị sếp mắng v́ tội lơ ngơ làm sai việc. Tôi sút đi 2 kí, mắt mũi thâm quầng như gấu trúc. Người ngợm th́ đầy dấu vết của chồng. Dù trời nắng nóng đến đâu, tôi cũng ăn mặc kín như bưng che đi thân thể gầy ṃn v́ ngại mọi người nh́n thấy.
Tôi muốn nói chuyện ra nhẽ với anh 1 lần nhưng thấy chồng hăng hái, lại ham thích khám phá vợ như vậy, tôi lại không nỡ. Tôi chỉ sợ anh buồn hay tự ái th́ lại khổ.
Mà cứ tiếp tục quá độ thế này, chắc có ngày tôi chết gục trên giường dưới tay anh luôn. Nhưng chuyện này khó nói quá, tôi phải làm sao bây giờ?
Tôi là 1 độc giả thường xuyên của chuyên mục Tâm sự. Gần đây, tôi gặp phải một vấn đề hết sức nhạy cảm, khó nói thành lời. Đă nhiều lần tôi định viết bài gửi chuyên mục để xin ư kiến của các độc giả nhưng ngại ngần rồi lại thôi.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=791427&stc=1&d=1437961395
Cho đến hôm nay, thật sự là cùng đường bất đắc dĩ lắm rồi, tôi không thể chịu đựng được nổi nữa nên mới viết những ḍng này. Mong các bạn bỏ chút thời gian đọc và cho tôi lời khuyên.
Rắc rối của tôi chính là vấn đề “chăn gối” của 2 vợ chồng không tài nào ḥa hợp nổi. Hơn nữa chỉ có tôi là người biết chuyện, c̣n Minh - chồng tôi vẫn luôn nghĩ chúng tôi là 1 cặp đôi hợp nhau trời sinh trong “chuyện ấy”.
Chúng tôi yêu nhau được 7 năm th́ mới cưới. Dù là quyết tâm giữ ǵn cho nhau đến tận ngày cuối cùng nhưng mọi người cũng biết rồi đấy “T́nh yêu mà không có t́nh dục th́ chỉ là t́nh bạn khác giới mà thôi!”.
Chúng tôi dùng những phương thức khác để gần gũi nhau, âu yếm bề ngoài. Hai vợ chồng lúc yêu đă nh́n thấy nhau khi mặc nội y và chỉ có vùng cấm địa của hai bên là chưa được khám phá.
Quả thật, những lúc ấy tôi cũng thấy yêu thích, thỉnh thoảng c̣n mong Minh “mạnh tay” 1 chút v́ sẽ có cảm giác hơn. Hồi ấy, nghe anh kế hoạch về chuyện sau này cưới nhau sẽ quan hệ thế nào, ngày mấy lần, tôi nghe mà cảm thấy hạnh phúc v́ nghĩ anh có yêu ḿnh th́ mới ham muốn mạnh mẽ cơ thể ḿnh như vậy.
Vậy mà đến hôm nay, sau hơn 1 tháng làm vợ Minh và phục vụ nhu cầu của anh, tôi ngày càng tiều tụy và hoảng hốt mỗi khi chồng “hứng”. Tôi không hiểu chồng tôi lấy đâu ra sức mà khỏe đến thế. Có thể nói, Minh là “trâu điên chốn pḥng the”. Một ngày anh phải “làm” ít nhất là 4 lần.
Đêm nào anh cũng “quần” khắp cơ thể tôi đến bơ phờ, có khi tới tận 2, 3 giờ sáng. Sáng, khi tôi mới ngái ngủ, anh đă tự động làm “màn dạo đầu”. Đến khi tôi thức th́ anh hùng hục lao vào, phải tới cả nửa tiếng đồng hồ.
Xong việc, anh nhẹ nhàng khoan khoái lôi vợ đi tắm rửa, có khi lại nổi máu làm màn “uyên ương hí thủy”. Chưa kể nhiều hôm đang giờ làm việc, tôi nhận được tin nhắn “kích t́nh” đầy nũng nịu của chồng “Vợ ơi! Anh nhớ em quá! Thèm vày ṿ cơ thể em ghê!”.
Y như rằng buổi trưa hôm đó, anh sẽ qua cơ quan đón tôi về nhà “hành sự”. Hoặc có hôm không ḱm hăm kịp ham muốn hay muốn đổi gió th́ tạt sẵn sàng tạt ngay vào khách sạn gần công ty tôi để tranh thủ làm mấy nháy.
Nói chuyện này không biết có vô duyên quá không nhưng Minh chồng tôi thuộc diện “hàng khủng”. Mỗi lần nh́n thấy “sung ống” của chồng là tôi đă rùng ḿnh rồi. Đă thế, lần nào của anh cũng cần mẫn làm rất lâu và rất “chất”.
Tôi th́ chỉ được 10 phút là đă chịu gục rồi. Khoái cảm qua đi, chỉ c̣n là sự đau đớn, nhức nhối vô cùng. Tôi nài nỉ chồng “Anh ơi, kết thúc đi, em không chịu được!” th́ anh lại nghĩ tôi đang bị kích thích quá nên mới không chịu được.
Anh dịu dàng hôn, ôm, âu yếm rồi động viên làm tôi không nỡ bắt anh ngừng lại. Chừng nào anh c̣n hăng, cơn đau đớn của tôi vẫn kéo dài. Đến khi không chịu được nữa, anh xin phép được “xong trước”. Tôi vội vàng gật đầu đồng ư lia lịa, đến lúc đó Minh mới xong việc. Sau đó, chồng quư hóa của tôi c̣n xin lỗi rất thành khẩn v́ chuyện “thua vợ” rồi nghiêm túc hứa sẽ cố gắng cải thiện ḿnh.
Tôi nói với anh rằng anh tốt lắm rồi, tuyệt lắm rồi nhưng Minh vẫn cứ nằng nặc cho rằng tôi đang nịnh anh, đang dỗ dành anh. Ngày nào anh cũng lên mạng t́m hiểu, thậm chí c̣n rủ tôi xem mấy DVD phim nóng để học hỏi.
Càng ngày, anh càng học được những phương thức quái lạ. Minh rất chịu khó đa dạng hóa trong “chuyện ấy”, cả về tư thế lẫn địa điểm. Pḥng khách, nhà tắm, nhà bếp, cầu thang đều được anh đưa ra làm nơi thăng hoa cảm xúc.
Thậm chí có lần, Minh c̣n rủ rê tôi “làm” chuyện ấy trong nhà vệ sinh của công ty tôi. Địa điểm khác lạ cùng hứng thú yêu cao nên anh yêu mạnh mẽ và nhiệt t́nh. C̣n tôi th́ vừa ngượng vừa nơm nớp lo sợ có người phát hiện.
Sau ngày “vui vẻ” với chồng ở cơ quan ấy, tôi lúc nào cũng có cảm giác xấu hổ, ngại ngùng khi đối mặt với đồng nghiệp. Lúc nào cũng cảm thấy mọi người đang nh́n ḿnh bằng ánh mắt cười cợt, khinh bỉ như thể tất cả đều biết chuyện tôi lôi chồng đến công ty làm việc xấu.
Như đợt vừa rùi, tôi thấy chóng mặt và anh đưa tôi đi bệnh viện thăm khám. V́ các thủ tục khám rườm rà nên đúng một ngày mới xong. Buổi trưa lang thang ở viện, lúc tôi vào nhà vệ sinh anh cũng theo. Rùi anh lại hùng hục đ̣i yêu “một nháy” ngay ở nhà vệ sinh của viện.
Mới 1 tháng sau cưới, Minh khỏe ra trông thấy. Da dẻ anh hồng hào hơn, tinh thần vui vẻ hơn, làm t́nh cũng khỏe hơn, dẻo dai hơn. Anh lúc nào cũng âu yếm gọi tôi là “thần dược” của anh.
Ngược lại, anh đúng là thứ thuốc độc chết người đang làm tôi chết dần chết ṃn từng ngày. V́ hoan ái quá độ cùng anh mà lúc nào tôi cũng trong trạng tái lơ mơ, buồn ngủ, tinh thần không minh mẫn.
Cả ngày tôi chẳng làm được việc ǵ, nhiều lần bị sếp mắng v́ tội lơ ngơ làm sai việc. Tôi sút đi 2 kí, mắt mũi thâm quầng như gấu trúc. Người ngợm th́ đầy dấu vết của chồng. Dù trời nắng nóng đến đâu, tôi cũng ăn mặc kín như bưng che đi thân thể gầy ṃn v́ ngại mọi người nh́n thấy.
Tôi muốn nói chuyện ra nhẽ với anh 1 lần nhưng thấy chồng hăng hái, lại ham thích khám phá vợ như vậy, tôi lại không nỡ. Tôi chỉ sợ anh buồn hay tự ái th́ lại khổ.
Mà cứ tiếp tục quá độ thế này, chắc có ngày tôi chết gục trên giường dưới tay anh luôn. Nhưng chuyện này khó nói quá, tôi phải làm sao bây giờ?