PDA

View Full Version : Trớ trêu thay, đồng tiền là thứ phá hoại tan nát gia đ́nh tôi


pizza
08-10-2015, 04:41
Thế đấy, hạnh phúc chỉ tồn tại khi chúng tôi từ hai bàn tay trắng đi lên. Nhưng khi có tiền có của rồi, anh coi tôi không khác ǵ người ở, thậm chí c̣n là không bằng...


Tôi với anh có mối t́nh lăng mạn chẳng kém ǵ phim Hàn quốc. Là bạn học từ thủa mặc quần thủng đít dầm mưa, cả hai lớn lên bên nhau trong tiếng gió vi vu, cùng ngửi thứ hương đồng nội của làng quê nghèo. Nhà anh với nhà tôi cũng chỉ cách nhau chưa đến chục bước chân, hai bên gia đ́nh rất quư mến nhau, thậm chí c̣n tuyên bố “dấm” cho nhau để cho “chắc ăn”. Tuy nhiên trẻ con vô tư th́ biết ǵ đến điều đó, cho đến khi lên cấp 3 tôi mới nhận ra t́nh cảm đầu đời ấy chính là t́nh yêu, và cả anh cũng thế. Rồi cả hai giữ t́nh cảm trong sang ấy lại để quyết tâm vượt qua ngưỡng cửa Đại học để lên thành phố. Đúng là được đến đáp xứng đáng, tôi đỗ vào học kế toán ở một ngôi trường bậc trung, c̣n anh vào học học xây dựng ở một ngôi trường hàng đầu.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=796011&stc=1&d=1439181651
Tiền đă phá hoại hạnh phúc gia đ́nh tôi (Ảnh minh hoạ)

Dù học xa nhau nhưng cả hai vẫn giữ được t́nh cảm khăng khít như ngày nào, anh vẫn đưa đón tôi, vẫn quan tâm, hỏi han. Tôi th́ vẫn một ḷng hướng về phía anh. Tuy nhiên giai đoạn ấy cũng có chút sóng gió khi anh có một vài người phụ nữ vây quanh, săn đón. Cũng bởi anh cao to, đẹp trai, hiền lành, nên nói chung các cô gái ở thành phố khá…”vừa mắt”, trong khi đó th́ tôi lại đen đúa, quê mùa nên cũng cảm xấu tự ti và xấu hổ phần nào. Tôi biết ở thời điểm ấy anh cũng xiêu ḷng, nhưng v́ đă yêu tôi sâu đậm, hai gia đ́nh cũng đă có qua lại, thủ thỉ với nhau là: “Ra trường sẽ cho chúng nó cưới luôn” nên anh cũng không dám “manh động”, nhưng cũng chắc có qua lại tin nhắn linh tinh nên tôi bỏ qua.

Rồi mọi chuyện diễn ra như đúng kế hoạch của các cụ, ra trường mỗi đứa xin được một việc làm rồi cưới luôn chứ không chờ đợi lâu. Cuộc sống dù hạnh phúc nhưng quả thực là nghèo khó không tưởng, hai vợ chồng ăn không đủ no mà đẻ liền lúc hai đứa khiến chúng tôi lao đao nhiều phen. Quả thực là nếu không quá hiểu nhau và biết cách vun vén th́ chắc chúng tôi cũng giải tán lâu rồi. Tôi dù nghỉ đẻ nhưng nhận việc ở nhà làm c̣n ra tiền hơn cả anh, nhưng anh th́ cũng rất chăm chỉ làm lụng. Mọi thứ cứ trôi đi cho đến khi đứa con đầu của chúng tôi bước vào lớp 1, anh gặp lộc nên phất lên trông thấy. Chúng tôi sắm sửa cho gia đ́nh đầy đủ không thiếu thứ ǵ, c̣n mua được ngôi nhà xinh xắn giữa khu trung tâm. Cuộc đời mở ra như chuyện cổ tích, tôi cứ ngỡ những ngày tươi đẹp lại bắt đầu.

Nhưng đúng là mọi thứ không dễ dàng ǵ, anh đổi tính đổi nết và coi thường tôi một cách rơ rệt. Anh đi làm về nhà chỉ vứt một cục tiền ở đấy bảo sắm sửa rồi lại đi. Hai vợ chồng không c̣n được gần gũi nữa, thậm chí tôi nhắn tin gọi điện hỏi thăm anh ăn uống làm việc thế nào, anh c̣n cáu gắt bảo đừng làm phiền. Đă một năm nay tôi phải chịu đựng cái cảnh một ḿnh gánh cả gia đ́nh, dù không phải lo lắng về tiền, nhưng con cái ăn học, đưa đón, đi chơi…chỉ có tôi làm tất, anh lúc nào cũng lấy ly do bận rộn để thoái thác công việc của một người cha. Đấy cũng là lúc tôi nhận thấy t́nh cảm từ một người đàn ông khác, liệu tôi có nên ly dị để t́m cho ḿnh một cuộc sống có một gia đ́nh ấm êm, hạnh phúc như những ǵ ḿnh mong muốn hay không? Tiền đâu phải là tất cả hả chồng?

NongDan
08-10-2015, 06:39
đă có 2 đứa con c̣n đ̣i hỏi ǵ nữa ?