pizza
08-11-2015, 18:17
Bố chồng ‘đóng vai’ chú rể trong đêm tân hôn v́ con trai… ‘bất lực’!!!
Đúng là một câu chuyện quá trớ trêu!
Cô vợ được gả về để che dấu sự thật về chồng ḿnh, nhưng cũng để phục vụ bố chồng…
Đúng là một lớp vỏ bọc quá hoàn hảo!
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=796826&stc=1&d=1439317052
Tôi về làm dâu trong gia đ́nh này đă gần mười năm. Thực sự tôi là một đứa con gái được gán nợ. Gia đ́nh tôi khi ấy tan nát v́ mẹ tôi chơi hụi, xong nợ cả mấy tỷ đồng, phải bỏ trốn vào Nam. Bố tôi cùng quẫn tính tự tử.
Lúc đó ông ấy vô t́nh đi qua khu nhà tôi, ghé chơi. Ông ấy gọi bố tôi lên Hà Nội. Sau một tuần ở Hà Nội về, bố tôi thành người khác. Ông nói tôi phải giúp gia đ́nh thoát vận hạn này. Tôi phải lấy chồng. Chồng tôi là con trai ông ấy, một thanh niên ba chục tuổi, đang làm kỹ sư và chủ một công ty xây dựng.
Bố tôi nói gia đ́nh người ta quyền thế, giàu có, tôi không cần làm ǵ mà cũng hưởng thái b́nh. Đời như vậy là may mắn. Tôi có xem qua tấm h́nh chân dung anh thanh niên, thấy anh ấy khá đẹp trai. Tôi nghĩ vậy cũng tốt. Trước giờ tôi mơ ước lấy một người đẹp trai như bố tôi, v́ tôi không thích người xấu. Cái tính này nó hại tôi về sau đó. Nhưng khi ấy tôi thấy cũng được, 18 tuổi tôi đă biết ǵ đâu, vừa thi xong cấp ba, lơ ngơ như con gà toi.
Đám cưới được tiến hành sau đó một tháng. Mọi thủ tục rất nhanh gọn. Chồng tôi là một người chu đáo, nhẹ nhàng. Tôi cứ nghĩ cuộc đời ḿnh như vậy cũng được rồi. Chứ bao nhiêu cô kiếm chồng mà toàn gặp thứ trời ơi.
Nhưng mọi chuyện bẽ bàng diễn ra ngay trong đêm tân hôn.
Tôi thấy chồng tôi biến mất, nên đi t́m khắp các tầng lầu. Tôi bất ngờ thấy chồng tôi đang hôn đắm đuối chàng phù rể của anh ấy. Họ giật ḿnh khi thấy tôi chết trân ở đó. Buông nhau ra, chồng tôi b́nh tĩnh nói: Anh muốn nói chuyện với em! Tôi sững sờ không thốt nên lời. Hóa ra chàng phù rể đó chính là bồ của chồng tôi từ lâu. Và đám cưới này như một thủ tục để cho h́nh ảnh gia đ́nh chồng tôi hoàn hảo. Và tôi hiểu, v́ sao một thanh niên đẹp đẽ hào nhoáng giỏi giang, con một gia đ́nh giàu có lại chấp nhận cưới một cô gái quê không cần t́m hiểu.
Tôi không giận chồng tôi nhiều. Tôi giận ông trời sao nỡ gieo tṛ tréo ngoe vào đời tôi. Tôi chỉ có một thời con gái.
Tôi lấy chồng, nhưng vẫn c̣n trinh…
Đến một đêm, chồng tôi không về. Nghe chàng phù rể của anh gọi điện th́ biết họ đi tiếp khách hàng Nhật Bản sau đó đi hát karaoke và c̣n đi bar nữa, nên chồng tôi say xỉn. “Để nó ở nhà anh cho đỡ khổ em” – chàng phù rể nói. Bố chồng tôi cũng đi nhậu ở đâu đó về. Ông như một con gấu, tóc bạc trắng, cái bụng phệ và chiếc cặp táp to bành. Nh́n ông quá chật chội với bộ áo vest. Tôi chạy ra mở cửa v́ không muốn gọi bà giúp việc lúc lh sáng. Bố chồng tôi nh́n tôi từ đầu đến chân với ánh mắt có ǵ đó lạ lẫm ngạc nhiên. Tôi d́u ông vào pḥng. Và cuối cùng, ông đă không nói một lời.
Ông chiếm đoạt đời con gái của tôi.
Tôi không biết phải nói làm sao trong đêm đầu tiên đó. Tôi đau đớn, sợ hăi, cảm giác tội lỗi nhưng cũng có những cảm giác lạ lẫm rung động. Tôi bị ám ảnh suốt một tuần. Mỗi khi nh́n thấy bố chồng là tôi muốn bỏ chạy. Tôi không muốn kể với chồng tôi. Tôi cũng không biết nói sao về bản thân ḿnh nữa.
Và những lần sau đó, tôi đă chấp nhận bố chồng tôi như một thói quen.
Tôi biết khi tôi nói ra sự thật này tôi sẽ bị “ném đá” rất nhiều. Nhưng sự thực là những lần sau đó tôi có cảm xúc và tôi thỏa măn khi quan hệ với người đàn ông đó. Nó không c̣n là cảm giác bị xâm hại. Mà nó thành một sự thỏa măn nhục dục giữa người đàn ông và người đàn bà, điều mà chồng tôi không làm được.
Đúng là một câu chuyện quá trớ trêu!
Cô vợ được gả về để che dấu sự thật về chồng ḿnh, nhưng cũng để phục vụ bố chồng…
Đúng là một lớp vỏ bọc quá hoàn hảo!
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=796826&stc=1&d=1439317052
Tôi về làm dâu trong gia đ́nh này đă gần mười năm. Thực sự tôi là một đứa con gái được gán nợ. Gia đ́nh tôi khi ấy tan nát v́ mẹ tôi chơi hụi, xong nợ cả mấy tỷ đồng, phải bỏ trốn vào Nam. Bố tôi cùng quẫn tính tự tử.
Lúc đó ông ấy vô t́nh đi qua khu nhà tôi, ghé chơi. Ông ấy gọi bố tôi lên Hà Nội. Sau một tuần ở Hà Nội về, bố tôi thành người khác. Ông nói tôi phải giúp gia đ́nh thoát vận hạn này. Tôi phải lấy chồng. Chồng tôi là con trai ông ấy, một thanh niên ba chục tuổi, đang làm kỹ sư và chủ một công ty xây dựng.
Bố tôi nói gia đ́nh người ta quyền thế, giàu có, tôi không cần làm ǵ mà cũng hưởng thái b́nh. Đời như vậy là may mắn. Tôi có xem qua tấm h́nh chân dung anh thanh niên, thấy anh ấy khá đẹp trai. Tôi nghĩ vậy cũng tốt. Trước giờ tôi mơ ước lấy một người đẹp trai như bố tôi, v́ tôi không thích người xấu. Cái tính này nó hại tôi về sau đó. Nhưng khi ấy tôi thấy cũng được, 18 tuổi tôi đă biết ǵ đâu, vừa thi xong cấp ba, lơ ngơ như con gà toi.
Đám cưới được tiến hành sau đó một tháng. Mọi thủ tục rất nhanh gọn. Chồng tôi là một người chu đáo, nhẹ nhàng. Tôi cứ nghĩ cuộc đời ḿnh như vậy cũng được rồi. Chứ bao nhiêu cô kiếm chồng mà toàn gặp thứ trời ơi.
Nhưng mọi chuyện bẽ bàng diễn ra ngay trong đêm tân hôn.
Tôi thấy chồng tôi biến mất, nên đi t́m khắp các tầng lầu. Tôi bất ngờ thấy chồng tôi đang hôn đắm đuối chàng phù rể của anh ấy. Họ giật ḿnh khi thấy tôi chết trân ở đó. Buông nhau ra, chồng tôi b́nh tĩnh nói: Anh muốn nói chuyện với em! Tôi sững sờ không thốt nên lời. Hóa ra chàng phù rể đó chính là bồ của chồng tôi từ lâu. Và đám cưới này như một thủ tục để cho h́nh ảnh gia đ́nh chồng tôi hoàn hảo. Và tôi hiểu, v́ sao một thanh niên đẹp đẽ hào nhoáng giỏi giang, con một gia đ́nh giàu có lại chấp nhận cưới một cô gái quê không cần t́m hiểu.
Tôi không giận chồng tôi nhiều. Tôi giận ông trời sao nỡ gieo tṛ tréo ngoe vào đời tôi. Tôi chỉ có một thời con gái.
Tôi lấy chồng, nhưng vẫn c̣n trinh…
Đến một đêm, chồng tôi không về. Nghe chàng phù rể của anh gọi điện th́ biết họ đi tiếp khách hàng Nhật Bản sau đó đi hát karaoke và c̣n đi bar nữa, nên chồng tôi say xỉn. “Để nó ở nhà anh cho đỡ khổ em” – chàng phù rể nói. Bố chồng tôi cũng đi nhậu ở đâu đó về. Ông như một con gấu, tóc bạc trắng, cái bụng phệ và chiếc cặp táp to bành. Nh́n ông quá chật chội với bộ áo vest. Tôi chạy ra mở cửa v́ không muốn gọi bà giúp việc lúc lh sáng. Bố chồng tôi nh́n tôi từ đầu đến chân với ánh mắt có ǵ đó lạ lẫm ngạc nhiên. Tôi d́u ông vào pḥng. Và cuối cùng, ông đă không nói một lời.
Ông chiếm đoạt đời con gái của tôi.
Tôi không biết phải nói làm sao trong đêm đầu tiên đó. Tôi đau đớn, sợ hăi, cảm giác tội lỗi nhưng cũng có những cảm giác lạ lẫm rung động. Tôi bị ám ảnh suốt một tuần. Mỗi khi nh́n thấy bố chồng là tôi muốn bỏ chạy. Tôi không muốn kể với chồng tôi. Tôi cũng không biết nói sao về bản thân ḿnh nữa.
Và những lần sau đó, tôi đă chấp nhận bố chồng tôi như một thói quen.
Tôi biết khi tôi nói ra sự thật này tôi sẽ bị “ném đá” rất nhiều. Nhưng sự thực là những lần sau đó tôi có cảm xúc và tôi thỏa măn khi quan hệ với người đàn ông đó. Nó không c̣n là cảm giác bị xâm hại. Mà nó thành một sự thỏa măn nhục dục giữa người đàn ông và người đàn bà, điều mà chồng tôi không làm được.