june04
09-14-2015, 13:44
Không cần phải chết bạn mới có thể biết mùi vị của địa ngục. Dưới đây là câu chuyện của người VN trở về từ địa ngục trần gian ở TQ. Hăy cùng vietbf khám phá nhé!
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=808196&stc=1&d=1442238289
Rời Việt Nam sang Nam Ninh (Trung Quốc) làm thuê cùng lời hứa được trả lương cao là khởi đầu cho hành tŕnh đến “miền đất hứa” của rất nhiều thanh niên tại các miền núi phía Bắc tiếp giáp với Trung Quốc. Và, hồi kết trong hành tŕnh của đa số họ chính là bị chủ thuê tận thu sức lao động với đồng lương rẻ mạt, hoặc bị quỵt tiền lương, đối xử tàn tệ, thậm chí đánh đập, đến mức phải bỏ trốn nơi đất khách quê người trong cảnh mù tiếng bản địa và trong túi chỉ có vài đồng bạc lẻ.
Câu chuyện của hai thanh niên Lâm Văn T (sinh năm 1993) và Nguyễn Văn L (sinh năm 1996), người dân tộc Tày, quê ở huyện Bắc Mê và huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang vừa thoát chết, trở về đoàn tụ gia đ́nh cũng không phải là một ngoại lệ.
Giữa tháng Tư vừa qua, Lâm Văn T và Nguyễn Văn L được một số người Việt Nam tại địa phương rủ sang Trung Quốc làm thuê. Những người này hứa hẹn rằng sang đó làm việc, T và L sẽ được trả lương cao. Vốn thật thà, cả tin, lại gặp lúc gia cảnh túng bấn, T và L đồng ư với với hy vọng, sau một thời gian sẽ dành dụm được chút tiền giúp đỡ gia đ́nh.
Một người địa phương đă đưa T và L đi theo con đường ṃn dẫn tới biên giới Việt - Trung. Sau khi sang đến đất bạn, người này giao T và L cho một người Trung Quốc và nhận một khoản tiền lớn. Lúc này, cả hai thanh niên trẻ chất phác đều không mảy may nghi ngờ ḿnh đă bị người quen bán đứng mà vẫn tin tưởng đi theo người Trung Quốc kia để đến nơi làm thuê như đă được hứa hẹn.
Ngay sau đó, người Trung Quốc đưa T và L lên xe khách, chạy một mạch gần 3 ngày 3 đêm vào sâu trong nội địa nước bạn. Cuối cùng, cả 3 cũng đến nơi làm việc của T và L. Đó là một xưởng gạch ở khu vực hẻo lánh trên đất Trung Quốc.
Kể từ đó, hai thanh niên nhẹ dạ bắt đầu chuỗi ngày tháng làm việc vô cùng nặng nhọc, vất vả, trong điều kiện sinh hoạt, ăn uống thiếu thốn, kham khổ và thường xuyên phải làm ca đêm. Tệ hơn, “mức lương cao” mà người quen ở địa phương giới thiệu đâu chẳng thấy, T và L chỉ được chủ thuê trả 100-150 Nhân dân tệ/tháng (khoảng 350-500 ngàn đồng). Chỉ trong 4 tháng, hai thanh niên đă bị chuyển qua tay tới 3 chủ thuê. Công việc của hai anh vẫn tại các ḷ gạch, với điều kiện ăn ở tồi tệ và mức lương bèo bọt tương tự. Sức khỏe hai thanh niên đang ở tuổi “bẻ găy sừng trâu” ngày càng giảm sút.
vietbf @ sưu tầm
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=808196&stc=1&d=1442238289
Rời Việt Nam sang Nam Ninh (Trung Quốc) làm thuê cùng lời hứa được trả lương cao là khởi đầu cho hành tŕnh đến “miền đất hứa” của rất nhiều thanh niên tại các miền núi phía Bắc tiếp giáp với Trung Quốc. Và, hồi kết trong hành tŕnh của đa số họ chính là bị chủ thuê tận thu sức lao động với đồng lương rẻ mạt, hoặc bị quỵt tiền lương, đối xử tàn tệ, thậm chí đánh đập, đến mức phải bỏ trốn nơi đất khách quê người trong cảnh mù tiếng bản địa và trong túi chỉ có vài đồng bạc lẻ.
Câu chuyện của hai thanh niên Lâm Văn T (sinh năm 1993) và Nguyễn Văn L (sinh năm 1996), người dân tộc Tày, quê ở huyện Bắc Mê và huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang vừa thoát chết, trở về đoàn tụ gia đ́nh cũng không phải là một ngoại lệ.
Giữa tháng Tư vừa qua, Lâm Văn T và Nguyễn Văn L được một số người Việt Nam tại địa phương rủ sang Trung Quốc làm thuê. Những người này hứa hẹn rằng sang đó làm việc, T và L sẽ được trả lương cao. Vốn thật thà, cả tin, lại gặp lúc gia cảnh túng bấn, T và L đồng ư với với hy vọng, sau một thời gian sẽ dành dụm được chút tiền giúp đỡ gia đ́nh.
Một người địa phương đă đưa T và L đi theo con đường ṃn dẫn tới biên giới Việt - Trung. Sau khi sang đến đất bạn, người này giao T và L cho một người Trung Quốc và nhận một khoản tiền lớn. Lúc này, cả hai thanh niên trẻ chất phác đều không mảy may nghi ngờ ḿnh đă bị người quen bán đứng mà vẫn tin tưởng đi theo người Trung Quốc kia để đến nơi làm thuê như đă được hứa hẹn.
Ngay sau đó, người Trung Quốc đưa T và L lên xe khách, chạy một mạch gần 3 ngày 3 đêm vào sâu trong nội địa nước bạn. Cuối cùng, cả 3 cũng đến nơi làm việc của T và L. Đó là một xưởng gạch ở khu vực hẻo lánh trên đất Trung Quốc.
Kể từ đó, hai thanh niên nhẹ dạ bắt đầu chuỗi ngày tháng làm việc vô cùng nặng nhọc, vất vả, trong điều kiện sinh hoạt, ăn uống thiếu thốn, kham khổ và thường xuyên phải làm ca đêm. Tệ hơn, “mức lương cao” mà người quen ở địa phương giới thiệu đâu chẳng thấy, T và L chỉ được chủ thuê trả 100-150 Nhân dân tệ/tháng (khoảng 350-500 ngàn đồng). Chỉ trong 4 tháng, hai thanh niên đă bị chuyển qua tay tới 3 chủ thuê. Công việc của hai anh vẫn tại các ḷ gạch, với điều kiện ăn ở tồi tệ và mức lương bèo bọt tương tự. Sức khỏe hai thanh niên đang ở tuổi “bẻ găy sừng trâu” ngày càng giảm sút.
vietbf @ sưu tầm