Log in

View Full Version : Thuyền nhân Việt năm xưa vẫn luôn được yêu quư hơn dân Syria?


Hanna
09-14-2015, 13:50
Thuyền nhân Việt nam xưa vẫn được cho là những người mà bây giờ không thể ví được. Dưới đây là bài viết mà nên đáng đọc và suy ngẫm. Cùng vietbf.com khám phá thêm.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=808200&stc=1&d=1442238543
Tị nạn và thuyền nhân đổ vào đảo Lesbos, Hy Lạp, ngày 10/09/2015
REUTERS

Trước làn sóng người nhập cư đổ vào châu Âu hiện nay, người Pháp vẫn có tâm lư e ngại, thờ ơ, cho đến khi những h́nh ảnh thương tâm của em bé Syria chết đuối đánh động được dư luận. Tâm lư này tương phản với phong trào cứu vớt thuyền nhân Việt Nam vào cuối thập niên 70.

Vào thời kỳ đó, một phong trào đầy cảm động đă nổi lên ở nước Pháp và nhiều quốc gia phương Tây khác, nhằm cứu vớt hàng chục ngàn thuyền nhân chạy trốn chế độ cộng sản Việt Nam trong các điều kiện bi thảm, và cả người Cam Bốt, người Lào.

Vô số h́nh ảnh những con tàu nhỏ bé trôi dạt trên Biển Đông được phổ biến rộng răi, đă thức tỉnh lương tâm mọi người. Những h́nh ảnh này cũng giống những ǵ thấy được trên báo chí trong mấy tháng gần đây : những ánh mắt hoảng loạn, những thân người kiệt sức, chen chúc trên những con tàu thô sơ ở Địa Trung Hải.

Nhưng bối cảnh rất khác nhau. Nước Pháp vào lúc ấy với tỉ lệ thất nghiệp thấp (chỉ 3,3%, c̣n nay là 10%), đă nhiệt t́nh đón tiếp. Hơn nữa người Việt và người Cam Bốt đến từ Đông Dương thuộc Pháp cũ, biết được ngôn ngữ và ít nhiều thấm đẫm văn hóa Pháp, trong khi di dân hiện nay đa số là người Hồi giáo.

Đặc biệt là sự dấn thân ngoạn mục của giới trí thức Pháp thời ấy, cả cánh tả lẫn cánh hữu, từ nhà văn đồng thời là nhà triết học nổi tiếng Jean-Paul Sartre cho đến Raymond Aron – nhà báo kiêm nhà sử học, triết gia, chính khách.

Cuối năm 1978, tàu Hải Hồng chở 2.500 người Việt Nam đă đến được Malaysia nhưng bị đẩy ra, phải trôi dạt 45 ngày trên biển từ bến này sang bến khác, đă gây xúc động lớn. Các nhà báo quay phim những cảnh khốn khổ của thuyền nhân trên tàu trong đó có nhiều trẻ em: thiếu thức ăn, nước uống, thuốc men, trốn tránh ánh nắng đổ lửa dưới những tấm bạt rách nát. Cuối cùng, các nước châu Âu quyết định tiếp nhận những người Việt tị nạn này.

Bị chấn động trước số phận chiếc tàu vô tổ quốc, và thảm kịch của những người mà người ta bắt đầu gọi là « boat people », nhiều nhân vật tiếng tăm của Pháp tập hợp xung quanh bác sĩ Bernard Kouchner và triết gia André Glucksmann, năm 1979 đă quyết định tung ra chiến dịch « Một con tàu cho Việt Nam ».

Họ vận động quyên góp để cải tiến một chiếc tàu mang tên « L’île de lumière » (Đảo Ánh sáng) thành một tàu bệnh viện, đi vớt các thuyền nhân khác trên Biển Đông, rồi thả neo ở đảo Palau Bidong (Malaysia) để các bác sĩ Pháp t́nh nguyện chăm sóc cho 34.000 người Việt bị giam trên đảo.

Trên đài truyền h́nh TF1, người dẫn chương tŕnh Roger Gicquel kêu gọi : « Hỗ trợ cho chiến dịch không chỉ là hào hiệp mà c̣n là điều cần thiết ». Người bác sĩ trẻ Kouchner từ trên boong tàu « Đảo Ánh sáng » thuyết phục nhà báo Jacques Abouchar trước ống kính đài truyền h́nh France 2. Vị « French doctor » muốn tuyên truyền rộng răi trên truyền thông, trong khi những người khác lại muốn âm thầm hoạt động.

Ủy ban « Một con tàu cho Việt Nam » được thành lập, được nhiều nhân vật lỗi lạc ủng hộ : triết gia Michel Foucault, giáo sĩ Do Thái Josy Eisenberg, Đức Hồng y François Marty, nhà văn Đức Heinrich Boll, ca sĩ kiêm diễn viên Yves Montand…

Ông Michel Rocard, chính khách đảng Xă hội chống lại chủ nghĩa cộng sản, kư vào bản kiến nghị nhưng Tổng thư kư đảng là ông François Mitterrand th́ không. Một bộ phận trong cánh tả Pháp vẫn e dè v́ nhiều người vẫn coi chủ nghĩa cộng sản là một mô h́nh để noi theo.

Cảm động nhất là sự ủng hộ của nhà văn mác-xít Jean-Paul Sartre và nhà trí thức lớn chủ trương tự do Raymond Aron, hai nhân vật này vốn không nh́n mặt nhau suốt 30 năm qua. Hôm 20/09/1979, Tổng thống Valéry Giscard d’Estaing đă hội tụ ở điện Elysée nhiều tên tuổi, trong đó hai trí thức lừng lẫy trên đă siết chặt tay nhau. Đó là một h́nh ảnh gây tác động mạnh mẽ, chứng tỏ một nước Pháp đoàn kết, ít nhất là trong chủ đề thuyền nhân Việt.

Nhân dịp này, nhà văn nổi loạn Jean-Paul Sartre đă trở thành nhà hoạt động nhân đạo. Ông nhắc lại những từ ngữ mà chính ông đă chỉ trích nhà văn Albert Camus 25 năm về trước : « Tôi ủng hộ những con người mà có lẽ không phải là bạn tôi vào thời kỳ Việt Nam đấu tranh cho tự do, nhưng điều này có quan trọng ǵ, v́ đó là những người đang gặp nguy hiểm đến tính mạng ».

Tiếp bước triết gia Aron, cánh hữu Pháp trở nên thoải mái hơn trong hồ sơ này. Đô trưởng Paris là ông Jacques Chirac đưa ra lời kêu gọi tiếp đón boat people, và bản thân ông cũng nhận một thuyền nhân trẻ Việt Nam – cô Anh Đào – làm con nuôi.

Năm năm sau đó, vào năm 1984, một nhóm nhạc rock Pháp mang tên Gold phát hành một album trong đó có bản nhạc « Gần bên những ngôi sao », nhằm vinh danh thuyền nhân Việt Nam, đă thành công rực rỡ với 900.000 đĩa bán ra.

Từ năm 1975 đến đầu thập niên 80, đă có trên 120.000 người Việt Nam được đón tiếp tại Pháp, được cấp giấy tờ chính thức là « người tị nạn ». Giáo sư Karine Meslin vào năm 2006 đưa ra con số « 128.000 người Đông Dương, trong đó có 47.356 người Cam Bốt đă nhập cư hợp pháp vào lănh thổ nước Pháp ». Nhiều người khác đến Pháp nhưng không với tư cách tị nạn.

Từ năm 1975 đến 1985, trên một triệu người Việt đă bỏ trốn khỏi đất nước, trong đó có 800.000 boat people, và theo các nhà nghiên cứu, một phần tư những người vượt biên đă thiệt mạng.

V́ sao cuộc khủng hoảng di dân hiện nay không tạo nên được một làn sóng tương trợ như đối với thuyền nhân Việt Nam cuối thập niên 70 ? Bên cạnh nguyên nhân kinh tế và văn hóa như đă nói ở trên, c̣n có nhiều lư do khác.

Đợt sóng thuyền nhân Việt mang tính giai đoạn, trong khi áp lực dân số ở châu Phi, sự phức tạp của những cuộc xung đột ở lục địa đen và Syria, quân thánh chiến đủ các phe nhóm có thể tạo nên những cuộc di dân hàng loạt kéo dài.

Nhiều người c̣n nêu lên mặc cảm của cánh tả Pháp, trước đây ngưỡng mộ chủ nghĩa mác-xít, nên giang tay cứu vớt những người tị nạn cộng sản như một cách chuộc lỗi. C̣n trước Hồi giáo cực đoan hiện nay, châu Âu không có cùng t́nh cảm này, ngược lại c̣n là nạn nhân. Bên cạnh đó, vai tṛ của trí thức Pháp cũng không c̣n như 36 năm về trước.

Thế nên cách đây vài tháng, khi xảy ra hàng loạt vụ ch́m tàu làm chết hàng ngàn người trên biển, cũng đă có những lời kêu gọi tương trợ. Nhưng rốt cuộc, Địa Trung Hải năm 2015 không phải là vịnh Thái Lan năm 1979, và « Đảo Ánh sáng» đă không xuất hiện tại đây.

laingo10
09-14-2015, 14:28
Chúng tôi, người Việt thuyền nhân, đi t́m một mảnh đất tự do dân chủ như thời VNCH dầu có bỏ thây nơi biển cả cũng không sợ, khác xa với tụi Syrians khủng bố này !!!

dnguyen68
09-14-2015, 14:57
Khác xa . Tụi Syrian tràn qua mấy trăm ngàn ngươì 1 lúc làm sao chịu cho thấu . Đi tị nạn mà còn kén chọn nước này nước kia . Rồi còn tụi khủng bố núp theo dân nưã.

tacrang
09-14-2015, 16:56
Hơi đâu mà tranh luận với cái đám báo lá cải của VC làm báo không đáng cục phân

Wipe-out-VC
09-14-2015, 17:00
Hơi đâu mà tranh luận với cái đám báo lá cải của VC làm báo không đáng cục phân

:hafppy::hafppy:

ngoclan2435
09-18-2015, 22:15
Xin thêm ư kiến về đề tài nóng hổi này. Những người tỵ nạn này, trên nguyên tắc ta thấy khá thương tâm v́ họ là ...tỵ nạn, nhưng...khổ 1 nỗi cái đám quá khích khùng điên này là bọn Hồi Giáo. Bọn Hồi giáo này rất mọi rợ và dă man. Chúng nó không nghĩ tới giam cầm, tù đầy và giáo dục mà chúng chỉ có 1 cách: đó là giết. Giết không gớm tay bằng cách cắt cổ bằng đao. Ngoài ra đạo Hồi của đám khùng này dậy rằng, ai không theo đạo Hồi, giết hết, đạo c̣n dậy rằng nếu họ mạnh quá, ḿnh (đạo Hồi) sẽ vờ theo họ, rồi khi mạnh hơn họ sẽ giết chết hết (xin xem cuốn Koran của họ rồi sẽ phản đối tôi nhé. Tôi đă xem rồi, bạn sẽ tè ra quần khi xem xong cuốn Koran lạ đời của họ) và chỉ có đạo Hồi được hiện hữu trên trái đất này mà thôi.
V́ vậy không thể so sánh người Việt tỵ nạn Cộng Sản của chúng ta với cái đám súc vật này được.
Cả thế giới đều công nhận như vậy chứ không riêng ǵ ai. Chúng ta là 1 dân tộc hiền hoà, sùng bái đạo Phật và đạo Thiên Chúa, nhưng không có thờ 3 thằng chó đẻ: Karl Marx, Lenine và thằng pede Hồ Chí Minh. Tỵ nạn tại nước nào chúng ta đă làm lợi cho nước đó với những nhân tài, với sự làm ăn cần cù ( bằng chứng hiển nhiên là chúng ta tới nước đó với 2 bàn tay trắng, sau 30, 40 năm, 70, 80% trong chúng ta đă phất lên giàu có, và 1 số lớn đă ngu muội quay trờ về nuôi lại bọn chó đẽ Cộng Sản ở Việtnam mà ai cũng biết đó.), và 1 bản tính hiền lành, chất phác mà các nước sở tại đều thán phục và kính nể.

cgdl
09-19-2015, 12:44
"Người tị nạn" là những người chạy trốn khỏi ̣quê hương đất nước của họ vì:
- hoặc chiến tranh quá ác liệt cần tìm nơi để sống
- hoặc nhà cầm quyền quá khắc nghiệt chèn ép nên phải tìm chấn tự do.
- hoặc kinh tế quá tồi tệ phải tìm chốn có thể mưu sinh
.....
Tóm lại người tị nạn dù vì lý do kinh tế, an ninh, chính trị, hay gì gì đi nữa thì khi được một quốc gia nào đó giang tay ra đón nhận mình thì mừng húm rồi, và cố gắng sống hòa đồng với đất nước mới tạo cuộc đời mới.
Trong khi đó những người "tị nạn Sirya" hiện nay cứ làm như họ là những ông hoàng bà chúa, con của chúa trời nên mọi nơi phải cung phụng cho họ, họ muốn đến nơi nào thì tất cả phải thỏa mãn yêu cầu của họ. Tị nạn mà chê quốc gia này, chọn quốc gia kia, rồi biểu tình đập phá yêu sách đủ thứ, cứ như những ông trời, thì ai mà cảm tình cho nổi.
Tui vốn là một người tị nạn nhưng đọc tin tức về tị nạn Sirya hiện nay tui cũng thấy chán luôn, không thể nào thông cảm được nói chi đến người dân bản xứ.