Gibbs
10-31-2015, 23:48
Trái với những ǵ mà dân gian (người Việt Cộng) thổi phồng về một vi tướng anh minh thần vơ của nước Nam th́ sự thật Vơ Nguyên Giáp là một kẻ rất xảo trá, đa nghi và rất tàn nhẫn. Một trong những tội ác đó là bản thân ông ta đă giết toàn một loạt bộ đội cấp cao, sĩ quan trong thời chiến tranh Việt Nam. Ngoài ra Vơ Nguyên Giáp bị nghi ngờ là mắc bệnh tâm thần nặng khiến bị cách chức chuyển sang làm trưởng ban sinh đẻ phụ nữ.
Năm 1951, sau đại hội thành lập Đảng Lao Động, tức là đại hội toàn quốc lần 2, cố vấn La Quư Ba thay đổi vị trí trong nhóm lănh đạo Việt Minh, từ Hồ Chí Minh tới Vơ Nguyên Giáp hay tư lệnh Đại đoàn như Vương Thừa Vũ, Cao Văn Khánh; Trung đoàn trưởng như Nguyễn Hữu An, Đặng Vũ Hiệp, Lê Trọng Nghĩa v.v…Và ngay tới tận cùng của quân đội là cấp chiến sĩ cũng rơi vào một cuộc đổi mới, tổng sắp xếp theo thứ tự mới; mà thứ tự mới này do cán bộ Trung Quốc đặt ra.
V́ cần dành các vị trí chỉ huy cho cán bộ Cọng sản cho nên người ta t́m cách buộc những người đang chỉ huy trong quân đội Việt Minh nhưng không phải là đảng viên CS phải rời bỏ chức vụ. Tuy nhiên người ta không thể nói rơ là cần những vị trí đó cho người của Đảng cho nên người ta phải t́m cách gièm pha, gieo tiếng xấu cho những vị chỉ huy rồi mới lấy cớ đó mà cách chức chứ thực ra những người này không có lỗi ǵ cả.
Một cách thức phổ biến nhất là trong các buổi học tập chỉnh huấn các tay đảng viên hè nhau “đấu tố” đối tượng đủ mọi thứ tội, kể cả tội trên trời dưới đất, rồi buộc những người này phải đứng lên nhận lỗi, không nhận lỗi th́ họ tiếp tục “đấu” cho đến khi nhận. Nhận rồi th́ đối tượng phải tự đề ra mức kỷ luật cho chính ḿnh; hoặc là tự nguyện từ chức hoặc là “xin để tập thể quyết định”; nhưng hễ tập thể quyết định th́ y như rằng tập thể sẽ biểu quyết yêu cầu từ chức.
Hồi kư của Vơ Nguyên Giáp cho thấy thành phần bị loại khỏi các chức vị chỉ huy là cả một thế hệ nhân tài của dân tộc Việt Nam: “Anh Thanh (Nguyễn Chí Thanh) cho rằng phần lớn cán bộ sơ cấp, trung cấp của ta (tiểu đội trưởng, trung đội trưởng và đại đội trưởng, tiểu đoàn trưởng) xuất thân từ tầng lớp Tiểu tư sản học sinh, chỉ mới giác ngộ về dân tộc, c̣n ít giác ngộ giai cấp nên thiếu kiên định. Trọng tâm đợt chỉnh huấn này, nên nhằm vào cán bộ” (Đường tới Điện Biên, in lần 2, trang 210).
Tất cả các cán bộ chỉ huy cấp trung đội, đại đội, tiểu đoàn là những người xuất sắc nhờ có kiến thức. Những người này được tinh lựa trong hàng ngũ binh sĩ mà lên; vị trí chỉ huy của họ do được mọi người trong đơn vị tin tưởng mà đề cử ra. Nhưng một điều trớ trêu là họ xuất sắc nhờ họ có học, nhưng sự có học của họ lại do v́ xuất thân là con nhà tư sản. Mà theo chỉ đạo của cố vấn La Quư Ba th́ từ nay họ bị loại khỏi địa vị chỉ huy, thay vào đó là những anh Chí Phèo xuất thân bần cố nông thất học.
Hồi kư của Vơ Nguyên Giáp cũng đă thú nhận thảm trạng do chỉnh huấn gây ra vào mùa hè năm 1951: “Có điều nên nói là trong chỉnh huấn chúng ta đă tiếp nhận từ những cố vấn về giáo dục chính trị một cách làm khác: coi kiểm điểm tư tưởng là một cuộc đấu tranh không khoan nhượng với mọi sai lầm…
Những buổi kiểm điểm thường diễn ra căng thẳng với những lời phê phán “đao to búa lớn” nhiều khi g̣ ép. Có người sợ bị coi là thiếu thành khẩn đă tự nhận những tội lỗi mà ḿnh không hề mắc… Ở Đại đoàn X, một cán bộ tiểu đoàn rất anh dũng trong chiến đấu, tự nhận ḿnh là gián điệp của địch! Khi bị tra hỏi, anh ta khai ra hàng loạt sự việc có liên quan đến những cán bộ khác. Tổ chức mất rất nhiều thời giờ mới xác định được những điều anh “phản tỉnh” đều là do óc tưởng tượng…” (Đường tới Điện Biên Phủ, in lần 2, trang 212).
Trong cuộc chỉnh huấn này có Trung đoàn trưởng Trung đoàn 42 biệt lập là Trần Văn Xướng đă bị thanh toán v́ bị t́nh nghi làm điệp viên cho Pháp, mặc dầu Trung đoàn 42 được các sĩ quan Pháp đặt tên là “Trung đoàn ma”, bởi v́ Trung đoàn này hoạt động rất mạnh tại vùng Hưng Yên, Ninh B́nh nhưng không bao giờ đại quân Pháp được hân hạnh chạm súng, Trung đoàn 42 thoát các cuộc bao vây của đại quân Pháp rất dễ dàng, và sau đó nhanh chóng tập trung tấn công các đồn nhỏ ngay sau khi đại quân Pháp vừa rút đi.
Nguyên do Trần Văn Xướng bị kết tội là điệp viên cho Pháp là v́ trong cuộc kiểm thảo ông đă thành thực khai rằng ông xuất thân là một sinh viên sĩ quan của Pháp, năm 1945 khi quân Pháp bị quân Nhật tấn công th́ Thiếu úy Trần Văn Xướng cùng với Thiếu úy Trần Văn Đôn theo toán quân Pháp chạy tới biên giới Việt Hoa. Tại đây chỉ huy trưởng của đoàn quân Pháp là Đại tá Carbonel chỉ thị cho Xướng và Đôn trở lại Việt Nam để làm công tác t́nh báo cho toán quân Pháp kháng Nhật tại Trung Hoa. Tuy nhiên sau đó cả hai ông đều chấm dứt làm việc cho quân đội Pháp và trở về quê.
Ông Đôn về Sài G̣n sau đó xin tham gia quân đội Việt Minh nhưng không được. C̣n ông Xướng về lănh đạo cướp chính quyền tại Hưng Yên, lấy được một số súng của quân đội chính phủ Trần Trọng Kim và một số súng Pháp do quân Nhật cất giữ trong các kho của quân đội Nhật. Nhờ số súng này mà thành lập được Trung đoàn 42 của Việt Minh.
Năm 1951 Nguyễn Chí Thanh nhận được bản kiểm thảo của Trần Văn Xướng nói rơ ông xuất thân là một sĩ quan của quân đội Pháp và lúc quân Pháp chạy sang Trung Hoa th́ ông nhận được chỉ thị ở lại để hoạt động t́nh báo cho quân đội Pháp (Tức là làm t́nh báo chống lại Nhật chứ không phải làm t́nh báo chống Việt Minh v́ thời đó chưa có Việt Minh ).
Bản tự kiểm thảo của Trần Văn Xướng trùng hợp với một số kiểm thảo khác cũng xác nhận là được Pháp gài vào tổ chức Việt Minh để làm gián điệp. Thế là Trần Văn Xướng cùng với hàng loạt cán bộ chỉ huy cấp trung đoàn trưởng, tiểu đoàn trưởng bị giết hại.
Sau này hồi kư của Vơ Nguyên Giáp xác nhận là tất cả bị giết oan do một ông tiểu đoàn trưởng bị sức ép tâm lư quá nặng nên bị bệnh tâm thần khai tầm bậy. Tuy nhiên không có ǵ chắc chắn là Vơ Nguyên Giáp nói thật, bởi v́ có thể đó chỉ là cái cớ để thanh toán các cấp chỉ huy xuất thân từ các trường vơ bị của quân đội Pháp, xong rồi đổ lỗi cho một người bị bệnh tâm thần.
Riêng ông Trần Văn Xướng đă xuất hiện trong hồi kư của Tướng Trần Văn Đôn: “Năm 1944 t́nh h́nh càng khẩn trương, tôi bị đưa ra thụ huấn khóa sĩ quan hiện dịch tại Tong, gần Sơn Tây. Trường này mới thành lập được hai khóa. Khóa sinh viên sĩ quan thứ hai của tôi chỉ có 10 sĩ quan khóa sinh, trong đó có hai sinh viên gốc Việt Nam là tôi và Trần Văn Xướng…
Mỗi buổi chiều, sau khi tập cưỡi ngựa bắn súng, các khóa sinh ra sân tập thể dục, đến 6 giờ làm lễ xuống cờ, toàn thể khóa sinh và huấn luyện viên đứng thẳng tại chỗ nghiêm chỉnh chào lá cờ tam sắc từ từ kéo xuống. Một hôm khi tiếng kèn chấm dứt, cờ được tháo khỏi giây, tôi quay nh́n lại thấy hai hàng nước mắt của Xướng lăn trên má vội hỏi nguyên do. Anh Xướng trả lời vắn tắt nhưng rất ư nghĩa: Anh Đôn ơi! Ngày nào lá cờ ḿnh chào mỗi ngày kia là cờ của nước Việt Nam ḿnh!
C̣n tiếp ở dưới..............
Năm 1951, sau đại hội thành lập Đảng Lao Động, tức là đại hội toàn quốc lần 2, cố vấn La Quư Ba thay đổi vị trí trong nhóm lănh đạo Việt Minh, từ Hồ Chí Minh tới Vơ Nguyên Giáp hay tư lệnh Đại đoàn như Vương Thừa Vũ, Cao Văn Khánh; Trung đoàn trưởng như Nguyễn Hữu An, Đặng Vũ Hiệp, Lê Trọng Nghĩa v.v…Và ngay tới tận cùng của quân đội là cấp chiến sĩ cũng rơi vào một cuộc đổi mới, tổng sắp xếp theo thứ tự mới; mà thứ tự mới này do cán bộ Trung Quốc đặt ra.
V́ cần dành các vị trí chỉ huy cho cán bộ Cọng sản cho nên người ta t́m cách buộc những người đang chỉ huy trong quân đội Việt Minh nhưng không phải là đảng viên CS phải rời bỏ chức vụ. Tuy nhiên người ta không thể nói rơ là cần những vị trí đó cho người của Đảng cho nên người ta phải t́m cách gièm pha, gieo tiếng xấu cho những vị chỉ huy rồi mới lấy cớ đó mà cách chức chứ thực ra những người này không có lỗi ǵ cả.
Một cách thức phổ biến nhất là trong các buổi học tập chỉnh huấn các tay đảng viên hè nhau “đấu tố” đối tượng đủ mọi thứ tội, kể cả tội trên trời dưới đất, rồi buộc những người này phải đứng lên nhận lỗi, không nhận lỗi th́ họ tiếp tục “đấu” cho đến khi nhận. Nhận rồi th́ đối tượng phải tự đề ra mức kỷ luật cho chính ḿnh; hoặc là tự nguyện từ chức hoặc là “xin để tập thể quyết định”; nhưng hễ tập thể quyết định th́ y như rằng tập thể sẽ biểu quyết yêu cầu từ chức.
Hồi kư của Vơ Nguyên Giáp cho thấy thành phần bị loại khỏi các chức vị chỉ huy là cả một thế hệ nhân tài của dân tộc Việt Nam: “Anh Thanh (Nguyễn Chí Thanh) cho rằng phần lớn cán bộ sơ cấp, trung cấp của ta (tiểu đội trưởng, trung đội trưởng và đại đội trưởng, tiểu đoàn trưởng) xuất thân từ tầng lớp Tiểu tư sản học sinh, chỉ mới giác ngộ về dân tộc, c̣n ít giác ngộ giai cấp nên thiếu kiên định. Trọng tâm đợt chỉnh huấn này, nên nhằm vào cán bộ” (Đường tới Điện Biên, in lần 2, trang 210).
Tất cả các cán bộ chỉ huy cấp trung đội, đại đội, tiểu đoàn là những người xuất sắc nhờ có kiến thức. Những người này được tinh lựa trong hàng ngũ binh sĩ mà lên; vị trí chỉ huy của họ do được mọi người trong đơn vị tin tưởng mà đề cử ra. Nhưng một điều trớ trêu là họ xuất sắc nhờ họ có học, nhưng sự có học của họ lại do v́ xuất thân là con nhà tư sản. Mà theo chỉ đạo của cố vấn La Quư Ba th́ từ nay họ bị loại khỏi địa vị chỉ huy, thay vào đó là những anh Chí Phèo xuất thân bần cố nông thất học.
Hồi kư của Vơ Nguyên Giáp cũng đă thú nhận thảm trạng do chỉnh huấn gây ra vào mùa hè năm 1951: “Có điều nên nói là trong chỉnh huấn chúng ta đă tiếp nhận từ những cố vấn về giáo dục chính trị một cách làm khác: coi kiểm điểm tư tưởng là một cuộc đấu tranh không khoan nhượng với mọi sai lầm…
Những buổi kiểm điểm thường diễn ra căng thẳng với những lời phê phán “đao to búa lớn” nhiều khi g̣ ép. Có người sợ bị coi là thiếu thành khẩn đă tự nhận những tội lỗi mà ḿnh không hề mắc… Ở Đại đoàn X, một cán bộ tiểu đoàn rất anh dũng trong chiến đấu, tự nhận ḿnh là gián điệp của địch! Khi bị tra hỏi, anh ta khai ra hàng loạt sự việc có liên quan đến những cán bộ khác. Tổ chức mất rất nhiều thời giờ mới xác định được những điều anh “phản tỉnh” đều là do óc tưởng tượng…” (Đường tới Điện Biên Phủ, in lần 2, trang 212).
Trong cuộc chỉnh huấn này có Trung đoàn trưởng Trung đoàn 42 biệt lập là Trần Văn Xướng đă bị thanh toán v́ bị t́nh nghi làm điệp viên cho Pháp, mặc dầu Trung đoàn 42 được các sĩ quan Pháp đặt tên là “Trung đoàn ma”, bởi v́ Trung đoàn này hoạt động rất mạnh tại vùng Hưng Yên, Ninh B́nh nhưng không bao giờ đại quân Pháp được hân hạnh chạm súng, Trung đoàn 42 thoát các cuộc bao vây của đại quân Pháp rất dễ dàng, và sau đó nhanh chóng tập trung tấn công các đồn nhỏ ngay sau khi đại quân Pháp vừa rút đi.
Nguyên do Trần Văn Xướng bị kết tội là điệp viên cho Pháp là v́ trong cuộc kiểm thảo ông đă thành thực khai rằng ông xuất thân là một sinh viên sĩ quan của Pháp, năm 1945 khi quân Pháp bị quân Nhật tấn công th́ Thiếu úy Trần Văn Xướng cùng với Thiếu úy Trần Văn Đôn theo toán quân Pháp chạy tới biên giới Việt Hoa. Tại đây chỉ huy trưởng của đoàn quân Pháp là Đại tá Carbonel chỉ thị cho Xướng và Đôn trở lại Việt Nam để làm công tác t́nh báo cho toán quân Pháp kháng Nhật tại Trung Hoa. Tuy nhiên sau đó cả hai ông đều chấm dứt làm việc cho quân đội Pháp và trở về quê.
Ông Đôn về Sài G̣n sau đó xin tham gia quân đội Việt Minh nhưng không được. C̣n ông Xướng về lănh đạo cướp chính quyền tại Hưng Yên, lấy được một số súng của quân đội chính phủ Trần Trọng Kim và một số súng Pháp do quân Nhật cất giữ trong các kho của quân đội Nhật. Nhờ số súng này mà thành lập được Trung đoàn 42 của Việt Minh.
Năm 1951 Nguyễn Chí Thanh nhận được bản kiểm thảo của Trần Văn Xướng nói rơ ông xuất thân là một sĩ quan của quân đội Pháp và lúc quân Pháp chạy sang Trung Hoa th́ ông nhận được chỉ thị ở lại để hoạt động t́nh báo cho quân đội Pháp (Tức là làm t́nh báo chống lại Nhật chứ không phải làm t́nh báo chống Việt Minh v́ thời đó chưa có Việt Minh ).
Bản tự kiểm thảo của Trần Văn Xướng trùng hợp với một số kiểm thảo khác cũng xác nhận là được Pháp gài vào tổ chức Việt Minh để làm gián điệp. Thế là Trần Văn Xướng cùng với hàng loạt cán bộ chỉ huy cấp trung đoàn trưởng, tiểu đoàn trưởng bị giết hại.
Sau này hồi kư của Vơ Nguyên Giáp xác nhận là tất cả bị giết oan do một ông tiểu đoàn trưởng bị sức ép tâm lư quá nặng nên bị bệnh tâm thần khai tầm bậy. Tuy nhiên không có ǵ chắc chắn là Vơ Nguyên Giáp nói thật, bởi v́ có thể đó chỉ là cái cớ để thanh toán các cấp chỉ huy xuất thân từ các trường vơ bị của quân đội Pháp, xong rồi đổ lỗi cho một người bị bệnh tâm thần.
Riêng ông Trần Văn Xướng đă xuất hiện trong hồi kư của Tướng Trần Văn Đôn: “Năm 1944 t́nh h́nh càng khẩn trương, tôi bị đưa ra thụ huấn khóa sĩ quan hiện dịch tại Tong, gần Sơn Tây. Trường này mới thành lập được hai khóa. Khóa sinh viên sĩ quan thứ hai của tôi chỉ có 10 sĩ quan khóa sinh, trong đó có hai sinh viên gốc Việt Nam là tôi và Trần Văn Xướng…
Mỗi buổi chiều, sau khi tập cưỡi ngựa bắn súng, các khóa sinh ra sân tập thể dục, đến 6 giờ làm lễ xuống cờ, toàn thể khóa sinh và huấn luyện viên đứng thẳng tại chỗ nghiêm chỉnh chào lá cờ tam sắc từ từ kéo xuống. Một hôm khi tiếng kèn chấm dứt, cờ được tháo khỏi giây, tôi quay nh́n lại thấy hai hàng nước mắt của Xướng lăn trên má vội hỏi nguyên do. Anh Xướng trả lời vắn tắt nhưng rất ư nghĩa: Anh Đôn ơi! Ngày nào lá cờ ḿnh chào mỗi ngày kia là cờ của nước Việt Nam ḿnh!
C̣n tiếp ở dưới..............