therealrtz
11-01-2015, 15:58
Tôi không thể ngờ đời tôi lại trở thành bi kịch thế này. Tôi sợ ban đêm. Tôi sợ những ǵ khi cánh cửa pḥng ngủ khép lại. Tôi phải làm ǵ đây?
Đă hơn 1 năm qua kể từ ngày chồng tôi bị tai nạn cuộc sống vợ chồng tôi đêm về cứ như là địa ngục vậy. Tôi thật sự cảm thấy đau đớn, nhiều lần tôi muốn bỏ đi thật xa để quên hết tất cả, nhưng rồi khi nghĩ tới 2 đứa con, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tôi không muốn con tôi mất cha, nhưng nếu cứ sống như hiện tại, liệu tôi c̣n chịu đựng được bao lâu nữa?
Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh vốn là kỹ sư xây dựng. Trước khi tiến đến hôn nhân, chúng tôi đă có 7 năm yêu nhau. Những năm tháng ấy với tôi là một kỷ niệm tuyệt vời nhất, giờ nghĩ lại, tôi vẫn ước ao gặp được anh của ngày đó. Nhưng càng nghĩ, tôi càng cay đắng biết bao nhiêu.
Cưới nhau năm 2009, có với nhau 2 mặt con, cuộc sống vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Anh với tôi vô cùng ḥa hợp trong cuộc sống kể cả trong chuyện vợ chồng. Nhưng rồi đầu năm 2014, chồng tôi bị tai nạn giàn giáo trên công trường. Sau vụ việc đó, chồng tôi không c̣n được minh mẫn, tỉnh táo như trước. Anh bị di chứng động kinh, thỉnh thoảng nói năng không b́nh thường.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=824501&stc=1&d=1446393157
Tôi rất sợ, bởi sau một vài lần như thế, tôi không c̣n cảm giác muốn gần gũi chồng như trước nữa.
Thời gian đầu, tôi c̣n cố gần gũi để động viên anh, nhưng rồi tôi nhận ra đó là điều không thể. Bởi t́nh trạng bệnh của anh ngày càng nặng hơn. Gia đ́nh hai bên đă góp rất nhiều tiền để đưa anh đi chữa trị, nhưng kết quả không khá hơn là mấy.
Đau đớn hơn, 2 tháng sau khi bị tai nạn nhu cầu chuyện ấy của anh trở nên khác lạ. Anh đ̣i hỏi vợ nhiều lần, nếu không được đáp ứng anh sẵn sàng la ó, chửi mắng, thậm chí là thẳng tay đánh vợ. Tôi rất sợ, bởi sau một vài lần như thế, tôi không c̣n cảm giác muốn gần gũi chồng như trước nữa.
Thật ḷng, tôi thương chồng rất nhiều, tôi chỉ ước nếu có phép nhiệm màu hăy cho anh trở lại như trước đây. C̣n nếu cứ như hiện tại tôi vô cùng chán nản. Anh đánh đập tôi, chửi mắng tôi, nếu chẳng may thấy tôi đứng nói chuyện với ai khác giới, anh sẵn sàng hành hung tôi suốt cả đêm. Nhiều lúc, tôi muốn ly hôn nhưng tôi sợ người đời chửi tôi là đứa chẳng ra ǵ, thấy chồng bệnh tật là phụ bạc.
C̣n nếu tôi ở lại, tôi lại phải chịu cảnh đánh đập mỗi khi đêm về. Người ngoài nh́n vào th́ khen tôi đảm đang, tôi có t́nh nghĩa, nhưng mấy ai hiểu, sau cánh cửa pḥng ngủ gia đ́nh tôi là bi kịch xảy ra mỗi đêm. Giờ tôi phải làm sao đây?
Therealtz © VietBF
Đă hơn 1 năm qua kể từ ngày chồng tôi bị tai nạn cuộc sống vợ chồng tôi đêm về cứ như là địa ngục vậy. Tôi thật sự cảm thấy đau đớn, nhiều lần tôi muốn bỏ đi thật xa để quên hết tất cả, nhưng rồi khi nghĩ tới 2 đứa con, nước mắt tôi lại tuôn rơi. Tôi không muốn con tôi mất cha, nhưng nếu cứ sống như hiện tại, liệu tôi c̣n chịu đựng được bao lâu nữa?
Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh vốn là kỹ sư xây dựng. Trước khi tiến đến hôn nhân, chúng tôi đă có 7 năm yêu nhau. Những năm tháng ấy với tôi là một kỷ niệm tuyệt vời nhất, giờ nghĩ lại, tôi vẫn ước ao gặp được anh của ngày đó. Nhưng càng nghĩ, tôi càng cay đắng biết bao nhiêu.
Cưới nhau năm 2009, có với nhau 2 mặt con, cuộc sống vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Anh với tôi vô cùng ḥa hợp trong cuộc sống kể cả trong chuyện vợ chồng. Nhưng rồi đầu năm 2014, chồng tôi bị tai nạn giàn giáo trên công trường. Sau vụ việc đó, chồng tôi không c̣n được minh mẫn, tỉnh táo như trước. Anh bị di chứng động kinh, thỉnh thoảng nói năng không b́nh thường.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=824501&stc=1&d=1446393157
Tôi rất sợ, bởi sau một vài lần như thế, tôi không c̣n cảm giác muốn gần gũi chồng như trước nữa.
Thời gian đầu, tôi c̣n cố gần gũi để động viên anh, nhưng rồi tôi nhận ra đó là điều không thể. Bởi t́nh trạng bệnh của anh ngày càng nặng hơn. Gia đ́nh hai bên đă góp rất nhiều tiền để đưa anh đi chữa trị, nhưng kết quả không khá hơn là mấy.
Đau đớn hơn, 2 tháng sau khi bị tai nạn nhu cầu chuyện ấy của anh trở nên khác lạ. Anh đ̣i hỏi vợ nhiều lần, nếu không được đáp ứng anh sẵn sàng la ó, chửi mắng, thậm chí là thẳng tay đánh vợ. Tôi rất sợ, bởi sau một vài lần như thế, tôi không c̣n cảm giác muốn gần gũi chồng như trước nữa.
Thật ḷng, tôi thương chồng rất nhiều, tôi chỉ ước nếu có phép nhiệm màu hăy cho anh trở lại như trước đây. C̣n nếu cứ như hiện tại tôi vô cùng chán nản. Anh đánh đập tôi, chửi mắng tôi, nếu chẳng may thấy tôi đứng nói chuyện với ai khác giới, anh sẵn sàng hành hung tôi suốt cả đêm. Nhiều lúc, tôi muốn ly hôn nhưng tôi sợ người đời chửi tôi là đứa chẳng ra ǵ, thấy chồng bệnh tật là phụ bạc.
C̣n nếu tôi ở lại, tôi lại phải chịu cảnh đánh đập mỗi khi đêm về. Người ngoài nh́n vào th́ khen tôi đảm đang, tôi có t́nh nghĩa, nhưng mấy ai hiểu, sau cánh cửa pḥng ngủ gia đ́nh tôi là bi kịch xảy ra mỗi đêm. Giờ tôi phải làm sao đây?
Therealtz © VietBF