Gibbs
11-01-2015, 23:50
Với tham vọng làm bá chủ thế giới, giấc mơ Trung Hoa (Chinese Dream) Tàu Cộng Tập Cận B́nh đă có những chiến lược và âm mưu đen tối. Khác với những chủ tịch thời trước họ Tập có nhiều thay đổi mang tính chất bước ngoặt mà tầm cỡ chỉ có từ thời Đặng Tiểu B́nh. Thanh trừng nội bộ đảng, nắm quyền vững chắc và xưng bá thiên hạ.
Trước đây, Hồ Cẩm Đào đánh giá sai lầm, cho rằng sự suy tàn ảnh hưởng của đế quốc Mỹ sa lầy do cuộc khủng hoảng chiến tranh Iraq & Afghanistan cùng với sự tan chảy các định chế tài chánh của Mỹ. Hồ Cẩm Đào chủ quan cho rằng với nền kinh tế phát triển thần kỳ và sức mạnh quân sự vượt bực của PLA, Bắc Kinh có thể triển khai sức mạnh cương lẫn nhu của ḿnh, đẩy mạnh chánh sách “ngoại giao cận siêu cường” để củng cố sự vươn lên của TC gần như là một siêu cường thật sự trong trật tự thế giới mới.
Tại cuộc họp thượng đỉnh của nhóm G-20 vào ngày 2/4/2009 tại Luân Đôn, gồm 19 nền kinh tế lớn nhất thế giới và liên minh châu Âu, các nhà lănh đạo đồng ư công bố số đen những sào huyệt trốn thuế có thể đưa tới những biện pháp chế tài, điều mà Pháp & Đức đă cố thúc đẩy…Hồ Cẩm Đào được sắp xếp ngồi ngay cạnh Nữ hoàng Elizabeth II và đại diện chủ nhà là Thủ tướng Gordon Brown.
Các phuơng tiện truyền thông chính thức của TC đă lạc quan tếu, hồ hởi b́nh luận cho rằng G-20 đă biến thành G-2. Nói một cách nôm na rằng thế giới ngày nay chỉ một siêu cường đơn độc là Hoa Kỳ và một cận siêu cường đang nổi lên là Tàu Cộng. Cũng có lời bàn tán về một PAX AMERICHINA (Ḥa b́nh do Mỹ-Trung nắm giữ) hoặc là CHINAMERICA (Trung-Mỹ nắm giữ) thống trị về địa chính trị thế giới trong thế kỷ XXI.
Bắc Kinh cho rằng, mối bang giao giữa Mỹ và TC sẽ định hướng cho thế kỷ XXI làm cho nó trở nên quan trọng trong bất kỳ mối quan hệ song phương nào khác trên thế giới. Hồ Cẩm Đào đă gạt bỏ Nga sang một bên trong cuộc chơi quyền lực tay đôi giữa Mỹ và TC. Tuy nhiên với h́nh ảnh lúc bấy giờ, một Tàu Cộng đang ra sức chèn ép, bắt nạt các nước láng giềng của Hoa Lục cũng làm cho cả thế giới gợi lại một phiên bản hiện đại của mối “HIỂM HỌA DA VÀNG” trước đây.
Trong dịp Hải quân TC làm lễ kỷ niệm lần thứ 60, ngày thành lập ở thành phố Thanh Đảo (Qingdao) vào tháng 4/2009. Đại biểu quân sự từ 29 nước đă có mặt tại chỗ để chứng kiến hải quân TC phô trương tàu ngầm nguyên tử đầu tiên chế tạo trong nước và đủ các loại thiết bị quân sự tối tân. Trước đó, Bộ trưởng BQP Tàu Cộng là Lưu Quang Liệt (Liang Guanglie) đă phát biểu với khách đối tác Nhật Bản là Yasukazu Hamada, Bộ trưởng BQP Nhật rằng, PLA đang tiến hành chương tŕnh chế tạo 4 tàu sân bay trong thập niên tới. Hồ Cẩm Đào c̣n điều chỉnh quan trọng chính sách ngoại giao “GIẤU M̀NH CHỜ THỜI” của Đặng Tiểu B́nh như sau:
Trong chánh sách ngoại giao, đóng vai tṛ khiêm tốn và đừng bao giờ dẫn đầu; nói về Hoa Kỳ là tránh đối đầu và t́m cơ hội hợp tác. Nhưng, từ giữa thập niên 1990, Giang Trạch Dân đă đi tiên phong trong cái gọi là “chính sách ngoại giao cường quốc trong t́nh h́nh toàn cầu chỉ có một siêu cường (Mỹ) và vài ba cường quốc”. Điều nầy có nghĩa là Bắc Kinh phải hợp tác với các cường quốc khác như Nga, Nhật Bản và liên minh châu Âu để chuyển cái “trật tự thế giới đơn cực” do Mỹ thống trị, trở thành “trật tự thế giới đa cực”. Tuy nhiên, Giang Trạch Dân tránh né trực tiếp xung đột với Hoa Kỳ siêu cường đơn độc nầy.
Cùng lúc, Giang Trạch Dân ra sức thuyết phục các nước láng giềng Hoa Lục rằng, Bắc Kinh luôn bám sát chiến lược “trỗi dậy hoà b́nh”, có nghĩa là sự vươn lên của TC sẽ không gây mối đe dọa nào cho họ.
Cờ hiệu kinh tế, quân sự và ngoại giao của TC chuyển hướng “đột xuất” vào thời đại của Hồ Cẩm Đào. Tự cho TC như là một siêu cường đang trỗi dậy, Bắc Kinh đă không tránh né đối đầu trực diện trong cuộc đấu tranh tranh giành quyền lực thống trị thế giới với Mỹ vốn là đối thủ chiến lược. Chính sách ngoại giao cận siêu cường, có nghĩa là Bắc Kinh sẽ mở rộng ảnh hưởng trong khu vực từ khối ASEAN tới châu Phi và Mỹ La Tinh và ở các tổ chức toàn cầu như LHQ, Ngân Hàng Thế Giới và Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế…
Hồ Cẩm Đào tự tin cho rằng Washington đă thất bại trong việc điều hành các công ty tài chánh đa quốc gia của Mỹ, Bắc Kinh đă tích cực vận động hành lang cho một “cấu trúc tài chánh toàn cầu mới” loại bỏ sự thống trị của Mỹ. ĐCSTQ tiến hành truy lùng một cấu trúc tài chánh quốc tế mới mà không bị Mỹ thống trị.
Quan trọng không kém, trước mắt Bắc Kinh đang nỗ lực ra sức ngăn chận Hải & Không quân Hoa Kỳ thống trị châu Á-TBD. Hơn thế nữa, PLA đang tăng cường sức mạnh quân sự để răn đe “chính sách ngăn chận, bao vây và cô lập TC” do Washington dẫn đầu với sự tiếp tay của các đồng minh của Mỹ như: Nhật Bản, Philippines, Australia, Nam Hàn, Đài Loan…
Quan hệ giữa Bắc Kinh và những nước láng giềng quan trọng như Nhật Bản và Ấn Độ cũng sẽ bị ảnh huởng bởi lập luận về “MỐI ĐE DỌA TRUNG QUỐC”. Một sự cọ xát giữa một bên là TC và một bên là các nước nhỏ láng giềng khu vực ĐNA gồm VN, Philippines, Malaysia, Indonesia, Brunei…đă trở nên căng thẳng do tranh chấp chủ quyền trên mười mấy đảo lớn nhỏ trên Biển Đông. Điều nầy cũng cho thấy các nước Australia, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan và các nước khu vực ĐNA cân nhắc lợi thế của họ khi bắt tay với Hoa Kỳ để kiềm chế bớt uy thế của Bắc Kinh. Do đó, mặc dù đang có thành tích đáng kể về kinh tế và quân sự, giới lănh đạo Bắc Kinh đă trở nên nôn nóng hơn bao giờ hết và tỏ ra bất măn đối với chiến lược bao vây và cô lập Tàu Cộng do Washington lănh đạo.
Tuy nhiên, chính phủ do Hồ Cẩm Đào lănh đạo lúc đó đă từ chối các định chế chính trị lạc hậu và hệ thống cầm quyền độc đảng, độc tài không ḥa nhịp với lực lượng toàn cầu hóa. Việc giới lănh đạo Bắc Kinh từ chối thực hiện cải cách chính trị có thể làm suy yếu sự vươn ra quốc tế của họ. Hồ Cẩm Đào đă nhiều lần tuyên bố là Bắc Kinh sẽ không bao giờ đi vào bước đường sai lầm của các tư tưởng chính trị phương Tây. Trong thời đại toàn cầu hóa và kỷ thuật tin học thống trị nền kinh tế, Bắc Kinh vẫn khư khư bám chặt vào lư thuyết chủ quyền lănh thổ Biển Đông bất khả chia cắt. Trong khi đó, Bắc Kinh chi ra hàng tỷ USD để triển khai “sức mạnh mềm” để theo đuổi khát vọng của họ trở thành một siêu cường trong ṿng một, hai thập niên tới.
Sự bất hoà liên quan đến địa chính trị ở Biển Đông trở thành một điểm nóng, đặc biệt liên quan đến các cuộc tranh chấp lănh thổ giữa TC và các nước thành viên ASEAN và đang thành h́nh một liên minh chiến lược với Hoa Kỳ để ngăn chận Bắc Kinh ngày càng trở nên hung hăng, ngang ngược trong khu vực Châu Á-TBD, Biển Đông và Hoa Đông.
Tranh chấp giũa Bắc Kinh và Tokyo trên quần đảo Senkaku – Điếu Ngư trở nên quyết liệt hơn. Giới lănh đạo Bắc Kinh đă công khai cáo buộc Tokyo đă hổ trợ cho các nổ lực “ly khai” của các lănh tụ bị lưu đày người Tây Tạng & Duy Ngô Nhĩ (Uighur). Trong khi các lực lượng vũ trang của TC và Ấn Độ đă tiến hành các cuộc tập trận quân sự tại vùng biên giới hai nước trong vùng Hy Mă Lạp Sơn. Một cuộc chaỵ đua vũ trang giữa TC và Ấn Độ và New Delhi tỏ ra nghiêng về Hoa Kỳ, nước nầy đă đổng ư chuyển giao nhiều vũ khí hiện đại và thiết bị kỹ thuật cao cho Ấn Độ.
Trong thời gian đó, Bắc Kinh nổ lực bài bác thuyết “Sự đe dọa của TC” như là một phiên bản của thuyết “Hiểm họa da vàng” và ra sức cải thiện h́nh ảnh một Tàu Cộng “trỗi dậy ḥa b́nh” qua việc Bắc Kinh đă dành một ngân khoản 6,62 tỷ đô la để triển khai sức mạnh mềm ra toàn cầu. Các phương tiện truyền thông như CCTV và Tân Hoa Xă nâng cấp tin tức các chương tŕnh tuyên truyền và tin tức được phóng đại bằng nhiều thứ tiếng cho toàn cầu như Hoa Kỳ, châu Âu, châu Phi và châu Á…từ kinh tế, chánh trị, văn hóa, trong đó có việc xây dựng khoảng 350 Viện Khổng Tử trên khắp thế giới.
Nhưng, ông Lư Hy Quang (Li Xiguang) – một học giả của Đại học Thanh Hoa (Tsinghua) – cho thấy rằng, sức mạnh mềm của một quốc gia, tự nó phô bày ra các giá trị phổ quát như là “Dân chủ – Tự do – Nhân quyền” và các “Nguyên tắc về Luật pháp” của họ. Dĩ nhiên, vấn đề là những trí thức đủ can đảm dám nói lên quan điểm của họ về “dân chủ & cải tạo chính trị” sẽ bị trù dập nếu không bị tống giam bởi nhà cầm quyền. Điều nầy đúng với hàng tá những nhà văn, nhà báo và giáo sư nổi tiếng mà trong đầu năm nay đă kư tên vào một bản tuyên ngôn gọi là “HIẾN CHƯƠNG NĂM 2008”, trong đó đ̣i hỏi giới lănh đạo Bắc Kinh phải cho phép người dân TQ được hưởng quyền tự do cá nhân đă được trân trọng ghi trong Hiến Chương LHQ. Hơn nữa, việc bỏ tù học giả nổi tiếng Lưu Hiểu Ba (Liu Xiaobo), người đứng đầu Hiến Chương năm 2008, đă làm bùng phát những phản đối từ các chính trị gia & học giả trên toàn thế giới.
Mới đây ngày 29/9/2015, Luật sư nổi tiếng TC Cao Trí Thịnh (Gao Zhisheng) viết thư vạch trần những tội ác của chế độ Bắc Kinh, ông đă chuyển ra nuớc ngoài bản thảo của 2 cuốn sách sẽ được xuất bản vào năm tới. Ông cũng viết về nổ lực để đưa ĐCSTQ ra trước ṭa vào cuối năm 2017 v́ những tội ác chống lại loài người, đặc biệt là về Pháp Luân Công bị các lực lượng an ninh của Đảng bức hại và tra tấn dă man và trên 2 triệu học viên Pháp Luân Công bị “mổ sống” để lấy nội tạng đem bán cho thị trường buôn bán nội tạng tại Hoa Lục. Các học viên Pháp Luân Công căng biểu ngữ : “CHÂN – THIỆN – MỸ” tại quảng trường An Thiên Môn đă tố cáo sự dối trá của Giang Trạch Dân cáo buộc Pháp Luân Công là một tà giáo.
Theo đó, thế giới đă nhận định “sức mạnh mềm” của Bắc Kinh đă hoàn ṭan thất bại. Một số quốc gia như Canada, Hoa Kỳ, Thụy sĩ…đă đóng cửa các viện Khổng Tử và ngay cả Ấn Độ đă nghiêm cấm mở các viện Khổng Tử trên đất nước của họ với những lư do chủ yếu như sau:
Viện Khổng Tử là “sức mạnh mềm” để che đậy đường lối cai trị độc tài toàn trị của ĐCSTQ.
Viện Khổng Tử c̣n là “Ổ GIÁN ĐIỆP” của cơ quan t́nh báo và tuyên truyền quốc tế của Bắc Kinh, nó đóng vai tṛ then chốt trong việc ảnh hưởng chính sách t́nh báo, gián điệp của TC.
Nhiệm vụ của các viện Khổng Tử là kiểm soát sinh viên gốc Hoa và đồng thời tuyển dụng chuyên viên t́nh báo để phục vụ cho Bắc Kinh.
Phóng viên Omid Ghoreishi của báo The Epoche Times kết luận, trong điều tra Bắc Kinh sử dụng Viện Khổng Tử cho mục đích gián điệp (Beijing use Confucius Institutes for Espionage) để giới lănh đạo ĐCSVN suy ngẫm…
c̣n tiếp phần dưới.............
Trước đây, Hồ Cẩm Đào đánh giá sai lầm, cho rằng sự suy tàn ảnh hưởng của đế quốc Mỹ sa lầy do cuộc khủng hoảng chiến tranh Iraq & Afghanistan cùng với sự tan chảy các định chế tài chánh của Mỹ. Hồ Cẩm Đào chủ quan cho rằng với nền kinh tế phát triển thần kỳ và sức mạnh quân sự vượt bực của PLA, Bắc Kinh có thể triển khai sức mạnh cương lẫn nhu của ḿnh, đẩy mạnh chánh sách “ngoại giao cận siêu cường” để củng cố sự vươn lên của TC gần như là một siêu cường thật sự trong trật tự thế giới mới.
Tại cuộc họp thượng đỉnh của nhóm G-20 vào ngày 2/4/2009 tại Luân Đôn, gồm 19 nền kinh tế lớn nhất thế giới và liên minh châu Âu, các nhà lănh đạo đồng ư công bố số đen những sào huyệt trốn thuế có thể đưa tới những biện pháp chế tài, điều mà Pháp & Đức đă cố thúc đẩy…Hồ Cẩm Đào được sắp xếp ngồi ngay cạnh Nữ hoàng Elizabeth II và đại diện chủ nhà là Thủ tướng Gordon Brown.
Các phuơng tiện truyền thông chính thức của TC đă lạc quan tếu, hồ hởi b́nh luận cho rằng G-20 đă biến thành G-2. Nói một cách nôm na rằng thế giới ngày nay chỉ một siêu cường đơn độc là Hoa Kỳ và một cận siêu cường đang nổi lên là Tàu Cộng. Cũng có lời bàn tán về một PAX AMERICHINA (Ḥa b́nh do Mỹ-Trung nắm giữ) hoặc là CHINAMERICA (Trung-Mỹ nắm giữ) thống trị về địa chính trị thế giới trong thế kỷ XXI.
Bắc Kinh cho rằng, mối bang giao giữa Mỹ và TC sẽ định hướng cho thế kỷ XXI làm cho nó trở nên quan trọng trong bất kỳ mối quan hệ song phương nào khác trên thế giới. Hồ Cẩm Đào đă gạt bỏ Nga sang một bên trong cuộc chơi quyền lực tay đôi giữa Mỹ và TC. Tuy nhiên với h́nh ảnh lúc bấy giờ, một Tàu Cộng đang ra sức chèn ép, bắt nạt các nước láng giềng của Hoa Lục cũng làm cho cả thế giới gợi lại một phiên bản hiện đại của mối “HIỂM HỌA DA VÀNG” trước đây.
Trong dịp Hải quân TC làm lễ kỷ niệm lần thứ 60, ngày thành lập ở thành phố Thanh Đảo (Qingdao) vào tháng 4/2009. Đại biểu quân sự từ 29 nước đă có mặt tại chỗ để chứng kiến hải quân TC phô trương tàu ngầm nguyên tử đầu tiên chế tạo trong nước và đủ các loại thiết bị quân sự tối tân. Trước đó, Bộ trưởng BQP Tàu Cộng là Lưu Quang Liệt (Liang Guanglie) đă phát biểu với khách đối tác Nhật Bản là Yasukazu Hamada, Bộ trưởng BQP Nhật rằng, PLA đang tiến hành chương tŕnh chế tạo 4 tàu sân bay trong thập niên tới. Hồ Cẩm Đào c̣n điều chỉnh quan trọng chính sách ngoại giao “GIẤU M̀NH CHỜ THỜI” của Đặng Tiểu B́nh như sau:
Trong chánh sách ngoại giao, đóng vai tṛ khiêm tốn và đừng bao giờ dẫn đầu; nói về Hoa Kỳ là tránh đối đầu và t́m cơ hội hợp tác. Nhưng, từ giữa thập niên 1990, Giang Trạch Dân đă đi tiên phong trong cái gọi là “chính sách ngoại giao cường quốc trong t́nh h́nh toàn cầu chỉ có một siêu cường (Mỹ) và vài ba cường quốc”. Điều nầy có nghĩa là Bắc Kinh phải hợp tác với các cường quốc khác như Nga, Nhật Bản và liên minh châu Âu để chuyển cái “trật tự thế giới đơn cực” do Mỹ thống trị, trở thành “trật tự thế giới đa cực”. Tuy nhiên, Giang Trạch Dân tránh né trực tiếp xung đột với Hoa Kỳ siêu cường đơn độc nầy.
Cùng lúc, Giang Trạch Dân ra sức thuyết phục các nước láng giềng Hoa Lục rằng, Bắc Kinh luôn bám sát chiến lược “trỗi dậy hoà b́nh”, có nghĩa là sự vươn lên của TC sẽ không gây mối đe dọa nào cho họ.
Cờ hiệu kinh tế, quân sự và ngoại giao của TC chuyển hướng “đột xuất” vào thời đại của Hồ Cẩm Đào. Tự cho TC như là một siêu cường đang trỗi dậy, Bắc Kinh đă không tránh né đối đầu trực diện trong cuộc đấu tranh tranh giành quyền lực thống trị thế giới với Mỹ vốn là đối thủ chiến lược. Chính sách ngoại giao cận siêu cường, có nghĩa là Bắc Kinh sẽ mở rộng ảnh hưởng trong khu vực từ khối ASEAN tới châu Phi và Mỹ La Tinh và ở các tổ chức toàn cầu như LHQ, Ngân Hàng Thế Giới và Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế…
Hồ Cẩm Đào tự tin cho rằng Washington đă thất bại trong việc điều hành các công ty tài chánh đa quốc gia của Mỹ, Bắc Kinh đă tích cực vận động hành lang cho một “cấu trúc tài chánh toàn cầu mới” loại bỏ sự thống trị của Mỹ. ĐCSTQ tiến hành truy lùng một cấu trúc tài chánh quốc tế mới mà không bị Mỹ thống trị.
Quan trọng không kém, trước mắt Bắc Kinh đang nỗ lực ra sức ngăn chận Hải & Không quân Hoa Kỳ thống trị châu Á-TBD. Hơn thế nữa, PLA đang tăng cường sức mạnh quân sự để răn đe “chính sách ngăn chận, bao vây và cô lập TC” do Washington dẫn đầu với sự tiếp tay của các đồng minh của Mỹ như: Nhật Bản, Philippines, Australia, Nam Hàn, Đài Loan…
Quan hệ giữa Bắc Kinh và những nước láng giềng quan trọng như Nhật Bản và Ấn Độ cũng sẽ bị ảnh huởng bởi lập luận về “MỐI ĐE DỌA TRUNG QUỐC”. Một sự cọ xát giữa một bên là TC và một bên là các nước nhỏ láng giềng khu vực ĐNA gồm VN, Philippines, Malaysia, Indonesia, Brunei…đă trở nên căng thẳng do tranh chấp chủ quyền trên mười mấy đảo lớn nhỏ trên Biển Đông. Điều nầy cũng cho thấy các nước Australia, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan và các nước khu vực ĐNA cân nhắc lợi thế của họ khi bắt tay với Hoa Kỳ để kiềm chế bớt uy thế của Bắc Kinh. Do đó, mặc dù đang có thành tích đáng kể về kinh tế và quân sự, giới lănh đạo Bắc Kinh đă trở nên nôn nóng hơn bao giờ hết và tỏ ra bất măn đối với chiến lược bao vây và cô lập Tàu Cộng do Washington lănh đạo.
Tuy nhiên, chính phủ do Hồ Cẩm Đào lănh đạo lúc đó đă từ chối các định chế chính trị lạc hậu và hệ thống cầm quyền độc đảng, độc tài không ḥa nhịp với lực lượng toàn cầu hóa. Việc giới lănh đạo Bắc Kinh từ chối thực hiện cải cách chính trị có thể làm suy yếu sự vươn ra quốc tế của họ. Hồ Cẩm Đào đă nhiều lần tuyên bố là Bắc Kinh sẽ không bao giờ đi vào bước đường sai lầm của các tư tưởng chính trị phương Tây. Trong thời đại toàn cầu hóa và kỷ thuật tin học thống trị nền kinh tế, Bắc Kinh vẫn khư khư bám chặt vào lư thuyết chủ quyền lănh thổ Biển Đông bất khả chia cắt. Trong khi đó, Bắc Kinh chi ra hàng tỷ USD để triển khai “sức mạnh mềm” để theo đuổi khát vọng của họ trở thành một siêu cường trong ṿng một, hai thập niên tới.
Sự bất hoà liên quan đến địa chính trị ở Biển Đông trở thành một điểm nóng, đặc biệt liên quan đến các cuộc tranh chấp lănh thổ giữa TC và các nước thành viên ASEAN và đang thành h́nh một liên minh chiến lược với Hoa Kỳ để ngăn chận Bắc Kinh ngày càng trở nên hung hăng, ngang ngược trong khu vực Châu Á-TBD, Biển Đông và Hoa Đông.
Tranh chấp giũa Bắc Kinh và Tokyo trên quần đảo Senkaku – Điếu Ngư trở nên quyết liệt hơn. Giới lănh đạo Bắc Kinh đă công khai cáo buộc Tokyo đă hổ trợ cho các nổ lực “ly khai” của các lănh tụ bị lưu đày người Tây Tạng & Duy Ngô Nhĩ (Uighur). Trong khi các lực lượng vũ trang của TC và Ấn Độ đă tiến hành các cuộc tập trận quân sự tại vùng biên giới hai nước trong vùng Hy Mă Lạp Sơn. Một cuộc chaỵ đua vũ trang giữa TC và Ấn Độ và New Delhi tỏ ra nghiêng về Hoa Kỳ, nước nầy đă đổng ư chuyển giao nhiều vũ khí hiện đại và thiết bị kỹ thuật cao cho Ấn Độ.
Trong thời gian đó, Bắc Kinh nổ lực bài bác thuyết “Sự đe dọa của TC” như là một phiên bản của thuyết “Hiểm họa da vàng” và ra sức cải thiện h́nh ảnh một Tàu Cộng “trỗi dậy ḥa b́nh” qua việc Bắc Kinh đă dành một ngân khoản 6,62 tỷ đô la để triển khai sức mạnh mềm ra toàn cầu. Các phương tiện truyền thông như CCTV và Tân Hoa Xă nâng cấp tin tức các chương tŕnh tuyên truyền và tin tức được phóng đại bằng nhiều thứ tiếng cho toàn cầu như Hoa Kỳ, châu Âu, châu Phi và châu Á…từ kinh tế, chánh trị, văn hóa, trong đó có việc xây dựng khoảng 350 Viện Khổng Tử trên khắp thế giới.
Nhưng, ông Lư Hy Quang (Li Xiguang) – một học giả của Đại học Thanh Hoa (Tsinghua) – cho thấy rằng, sức mạnh mềm của một quốc gia, tự nó phô bày ra các giá trị phổ quát như là “Dân chủ – Tự do – Nhân quyền” và các “Nguyên tắc về Luật pháp” của họ. Dĩ nhiên, vấn đề là những trí thức đủ can đảm dám nói lên quan điểm của họ về “dân chủ & cải tạo chính trị” sẽ bị trù dập nếu không bị tống giam bởi nhà cầm quyền. Điều nầy đúng với hàng tá những nhà văn, nhà báo và giáo sư nổi tiếng mà trong đầu năm nay đă kư tên vào một bản tuyên ngôn gọi là “HIẾN CHƯƠNG NĂM 2008”, trong đó đ̣i hỏi giới lănh đạo Bắc Kinh phải cho phép người dân TQ được hưởng quyền tự do cá nhân đă được trân trọng ghi trong Hiến Chương LHQ. Hơn nữa, việc bỏ tù học giả nổi tiếng Lưu Hiểu Ba (Liu Xiaobo), người đứng đầu Hiến Chương năm 2008, đă làm bùng phát những phản đối từ các chính trị gia & học giả trên toàn thế giới.
Mới đây ngày 29/9/2015, Luật sư nổi tiếng TC Cao Trí Thịnh (Gao Zhisheng) viết thư vạch trần những tội ác của chế độ Bắc Kinh, ông đă chuyển ra nuớc ngoài bản thảo của 2 cuốn sách sẽ được xuất bản vào năm tới. Ông cũng viết về nổ lực để đưa ĐCSTQ ra trước ṭa vào cuối năm 2017 v́ những tội ác chống lại loài người, đặc biệt là về Pháp Luân Công bị các lực lượng an ninh của Đảng bức hại và tra tấn dă man và trên 2 triệu học viên Pháp Luân Công bị “mổ sống” để lấy nội tạng đem bán cho thị trường buôn bán nội tạng tại Hoa Lục. Các học viên Pháp Luân Công căng biểu ngữ : “CHÂN – THIỆN – MỸ” tại quảng trường An Thiên Môn đă tố cáo sự dối trá của Giang Trạch Dân cáo buộc Pháp Luân Công là một tà giáo.
Theo đó, thế giới đă nhận định “sức mạnh mềm” của Bắc Kinh đă hoàn ṭan thất bại. Một số quốc gia như Canada, Hoa Kỳ, Thụy sĩ…đă đóng cửa các viện Khổng Tử và ngay cả Ấn Độ đă nghiêm cấm mở các viện Khổng Tử trên đất nước của họ với những lư do chủ yếu như sau:
Viện Khổng Tử là “sức mạnh mềm” để che đậy đường lối cai trị độc tài toàn trị của ĐCSTQ.
Viện Khổng Tử c̣n là “Ổ GIÁN ĐIỆP” của cơ quan t́nh báo và tuyên truyền quốc tế của Bắc Kinh, nó đóng vai tṛ then chốt trong việc ảnh hưởng chính sách t́nh báo, gián điệp của TC.
Nhiệm vụ của các viện Khổng Tử là kiểm soát sinh viên gốc Hoa và đồng thời tuyển dụng chuyên viên t́nh báo để phục vụ cho Bắc Kinh.
Phóng viên Omid Ghoreishi của báo The Epoche Times kết luận, trong điều tra Bắc Kinh sử dụng Viện Khổng Tử cho mục đích gián điệp (Beijing use Confucius Institutes for Espionage) để giới lănh đạo ĐCSVN suy ngẫm…
c̣n tiếp phần dưới.............