Log in

View Full Version : Hồ Sơ Tuyệt Mật Stalin khinh thường bác H*


Gibbs
11-08-2015, 02:13
Không giống như trong các tiểu thuyết mà Việt Cộng loan tải việc ông Stalin, nhà lănh đạo Liên Xô rất mực kính ngưỡng Hồ Chí Minh, sự thật là hoàn toàn khác. Ông Stalin không những chẳng tôn trọng mà c̣n rất khinh bỉ tên giặc bán nước họ Hồ, hay c̣n có tên khác là Nguyễn Ái Quốc.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=826593&stc=1&d=1446948688
Thơ ca ngọi của Việt Cộng Tố Hữu. Hồ Chí Minh khoái sự tích gian hùng của Stalin và Mao nhưng thực tế hai người này rất khinh bỉ họ Hồ.

Tháng 11 năm 1945 ông Hồ Chí Minh có gởi cho Stalin một bức thư thông báo sự ra đời của “Nước Việt Nam Dân chủ”. Stalin cho lục lại hồ sơ của nhân vật Nguyễn Tất Thành ( Tên Nga là Nguyen Ai Kvak ) trong hồ sơ lưu trữ của Cọng sản Quốc tế.

Kết quả cho thấy đây là một người theo đảng Cọng sản Pháp, xuất thân là thợ rửa h́nh, từng có mấy tháng làm nghề viết các bản tin cho báo chí của CSQT tại Mạc Tư Khoa. Rồi sau đó đă bị 4 năm kỷ luật tại Mạc Tư Khoa v́ bị tố cáo là bán các đồng chí của ḿnh ( Quinn Judge, Ho Chi Minh, The missing Years, trang 206 ). V́ vậy Staline cho dẹp hồ sơ của Nguyễn Tất Thành qua một bên và quên ông này đi

Đến tháng 1-1946 ông Hồ gởi một bức thư nữa cho Stalin nhưng ngày nay văn khố Nga c̣n lưu lại bức thư được ông S.P.Kozyrep của Bộ ngoại giao Liên Xô phê bên cạnh “Không trả lời” ( Tài liệu của Bukharin đăng trên báo “Xưa và Nay”, Mạc Tư Khoa; số 55, tháng 9-1998; giáo sư Christopher Goscha sưu tầm).

Văn kiện này chứng tỏ ông Hồ Chí Minh và ông Stalin hoàn toàn không có liên quan ǵ với nhau trước năm 1945 cũng như sau 1945. V́ vậy các lời tuyên truyền rằng Nga đưa Hồ Chí Minh về Việt Nam cướp chính quyền là không đúng.

T́nh h́nh thế giới căng thẳng v́ sự phân cực giữa Nga và Mỹ

Cuối năm 1945 Chủ tịch nước Nga và Tổng thống nước Mỹ chia lại quyền lực thống trị thế giới sau khi Thế chiến II kết thúc. Sự sắp xếp lại trật tự Thế giới trở nên căng thẳng v́ ông Stalin cho rằng nhân dân Nga đă bị chết tới 22 triệu người mà phần nhận được sau cuộc chiến chẳng có bao nhiêu so với Mỹ.

Thế là Stalin quyết định hô hào Cọng sản hóa toàn thế giới, gọi Mỹ là “tên đầu sỏ của Đế quốc Thực dân kiểu mới”. Để đối lại, Mỹ liên minh với các nước tư bản hàng đầu bao vây kinh tế nước Nga. Đến năm 1948 thế giới phân cực và cuộc “chiến tranh lạnh” bắt đầu.

Trước t́nh h́nh đó, tại chiến khu Việt Bắc, ông Hồ Chí Minh không biết phải đối xử ra sao giữa việc chống hay không chống lại Mỹ. Trước kia nếu theo Mỹ th́ cũng được coi như là theo Nga v́ Nga với Mỹ là Đồng Minh. V́ vậy HCM đề cử Phạm Ngọc Thạch sang Paris gặp lănh đạo Đảng Cọng sản Pháp để đặt lại vấn đề.

Ông Thạch được đưa qua Bern, Thụy Sĩ, để gặp đặc sứ Liên Xô tại Thụy Sĩ là Koulachenkov. Ông Thạch cho biết là muốn được đi Mạc Tư Khoa để bàn với lănh đạo Nga về t́nh h́nh Đông Nam Á. Ông Koulachenkov hứa sẽ chuyển đề nghị này về Mạc Tư Khoa ( Hồ sơ lưu trữ Quốc gia Tiệp Khắc, giáo sư Christopher Goscha sưu tầm).

Ông Phạm Ngọc Thạch trở về Pháp chờ đợi, và đến tháng 12-1947 ông lại gửi một tập tài liệu cho Mạc Tư Khoa, phân tích t́nh h́nh Đông Nam Á, nêu rơ quyết tâm ủng hộ Liên Xô của HCM và ĐCSVN trước sự phân cực giữa Tư bản và Cọng sản, đồng thời nêu rơ khả năng lănh đạo Cọng sản trong vùng Đông Nam Á của lănh tụ HCM.

Cuối cùng ông kêu gọi Stalin viện trợ quân sự và kinh tế ( Hsltr/MTK, giáo sư Christtopher Goscha sưu tầm ). Kết quả là Stalin không thèm để ư đến chuyện này. Ông Thạch trở lại Việt Nam vào mùa thu năm 1948 mà chẳng có kết quả ǵ.

Nhưng sau khi Mao Trạch Đông chiếm xong toàn cơi Trung Hoa vào cuối năm 1949, th́ đầu năm 1950 họ Mao sang Mạc Tư Khoa để báo công với Stalin đồng thời vạch kế hoạch sắp tới cho phong trào Cọng sản hóa toàn thế giới.

Khi bàn về Đông Dương, Mao cho biết mới nhận được điện chúc mừng của nhân vật Hồ Chí Minh, một cán bộ Cọng sản đang cầm đầu tổ chức kháng chiến Việt Minh tại rừng Việt Bắc. Nhân vật này không có vẻ ǵ là Cọng sản v́ chính ông ta đă giải tán đảng Cọng sản của Trường Chinh để theo Mỹ và Tưởng Giới Thạch.

Tuy nhiên có thể dùng uy tín của HCM để dựng lại đảng Cọng sản của Trường Chinh và giao cho Trường Chinh nhiệm vụ hoàn thành chế độ Cọng sản tại Việt Nam. Sau khi bàn bạc, Stalin và Mao Trạch Đông cho gọi Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa.

Stalin cho gọi Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa

Hồi kư của Hoàng Tùng: “Năm 1950 Stalin và Mao Trạch Đông cho gọi Bác sang”.

Năm 1950, ngày 20-1, Hồ Chí Minh bí mật rời Tổng Bộ Việt Minh tại Tuyên Quang lên đường sang Trung Quốc qua cửa khẩu Thủy Khẩu tỉnh Quảng Tây. Tướng Trần Canh của Trung Quốc đón Hồ Chí Minh tại Quảng Tây và đưa ông về Bắc Kinh ngày 26-1 ( Nhật kư của Tướng TQ Trần Canh ).

Năm 1950, giữa tháng 2, Hồ Chí Minh sang Mạc Tư Khoa gặp Stalin và Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai đang có mặt tại đó. Sau nửa tháng bàn bạc với Stalin và Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh rời Mạc Tư Khoa về lại Bắc Kinh ngày 4-3, hội đàm với Chu Ân Lai về vấn đề viện trợ quân sự cho CSVN ( Tài liệu của Hồ Thức Ḥa, đăng trên báo Lao Động của CSVN số Xuân Canh Th́n năm 2.000 ).

*Chú giải : Theo cựu Bí thư Hoàng Tùng, khi Hồ Chí Minh sang Trung Quốc th́ chỉ gặp Phó chủ tịch Nhà nước Trung Quốc là Lưu Thiếu Kỳ: “Khi gặp Bác, Lưu Thiếu Kỳ nói ngay rằng: Các đồng chí giải tán Đảng, các đồng chí tưởng đâu lừa được địch, nhưng địch không lừa được mà lại lừa chính chúng tôi v́ chúng tôi tưởng rằng các đồng chí giải tán Đảng thật…”.

Đoạn hồi kư này cho thấy kể từ khi Hồ Chí Minh cho giải tán Đảng Cọng sản vào tháng 11 năm 1945 cho tới năm 1950 th́ ĐCSVN và ĐCS Trung Quốc hoạt động độc lập, hai bên không có ǵ liên hệ hới nhau.

Cũng theo Hoàng Tùng, tại Mạc Tư Khoa Stalin đă phân công cho Đảng Cọng sản Trung Quốc là cơ quan chủ quản mới của Việt Minh :

“Chuyến đi Trung Quốc và Liên Xô của Bác năm 1950 là chuyến đi gian khổ. Khi đó Staline nói: Bây giờ cách mạng Trung Quốc thành Công rồi, Trung Quốc có trách nhiệm giúp đỡ các nước Phương Đông cũng như Liên Xô có trách nhiệm giúp đỡ các nước Châu Âu và Châu Mỹ. Trung Quốc cho như thế là Quốc tế cọng sản đă phân công cho Trung Quốc phụ trách Châu Á”.

Và hồi kư của Vơ Nguyên Giáp :

“Trong một buổi làm việc ở Mátxcơva cùng với Xtalin, có cả Mao Trạch Đông, Bác đề nghị Liên Xô giúp trang bị cho 10 đại đoàn bộ binh và 1 trung đoàn pháo cao xạ. …” Mao Trạch Đông nói : “Việt Nam có thể đưa ngay một số đơn vị sang nhận vũ khí trên đất Trung Quốc. Tỉnh Quảng Tây sẽ là hậu phương trực tiếp của Việt Nam”…

“Ngay sau khi Bác trở về nước cuối tháng 3 năm 1950, các bạn Trung Quốc đă nhanh chóng thực hiện lời cam kết” ( Đường tới Điện Biên Phủ, in lần 2, trang 14 và 15)…

* Chú giải : Quyển hồi kư “Đường Tới Điện Biên Phủ” của Vơ Nguyên Giáp được đưa ra công chúng sau khi các tài liệu mật của Trung Quốc về quan hệ Việt-Trung mới được công bố. Các tài liệu này được Chen Jian sưu khảo và do China Quaterly ấn hành vào tháng 8 năm 1993 với tựa đề “China and The First Viet Nam War, 1950-1954”. Và cuốn sách “China and The Viet Nam Wars, 1950-1975” của Quang Zhai do North Caroline ấn hành năm 2.000.

Năm 2008 một giáo sư sử học người Đài Loan đưa ra giả thuyết HCM là một người Đài Loan giả Nguyễn Tất Thành đă chết, được được đặc vụ TC sai phái về VN lănh đạo CSVN. Nhưng những đoạn trích dẫn trên đây cho thấy HCM chẳng phải là tay sai của TC. Nếu phải th́ TC đă giao ngay cho HCM lănh đạo ĐCSVN chứ không giao cho Trường Chinh, và HCM cũng chẳng dại ǵ giải tán ĐCS của Trường Chinh

BÙI ANH TRINH

*Chú thích của người viết :

Đầu năm 2015 ông Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng hô hào “Học tập theo gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Nghĩa là ông HCM đă chết nhưng tư tưởng của ông ta c̣n sống. Hoặc nói một cách văn hoa là ông ta chết nhưng mà chưa chôn. Vậy nên người đào bới lịch sử có nhiệm vụ phải mai táng ông HCM cho kỹ càng để môi trường lịch sử Việt Nam được trong sạch.

Trong bài viết trên đây có 3 tấm gương đạo đức của ông HCM mà người Việt không nên học tập :

(1) Năm 1945 dựa hơi Mỹ lập Chính phủ Lâm thời tại Hà Nội, sau đó dựa hơi Tưởng Giới Thạch ( Tướng Tiêu Văn ) cho giải tán đảng Cọng sản của Trường Chinh. Nhưng vừa giải tán ngày 11-11-1945 th́ cũng trong tháng 11 gởi thư xin theo Cọng sản Stalin. Tuy bị Stalin từ chối nhưng vẫn tŕnh diễn như đă được Stalin chấp nhận ( Bịp bợm ).

(2) Năm 1948 sai ông Phạm Ngọc Thạch qua xin xỏ Stalin một lần nữa. Bị từ chối nhưng vẫn tŕnh diễn như là Stalin vẫn đang tích cực ủng hộ ( Gian xảo ).

(3) Hoàng Tùng dùng chữ “cho gọi bác sang” cho thấy tư cách của bác như thế nào dưới con mắt nh́n của Stalin và Mao Trạch Đông. Thế mà bác vẫn tŕnh diễn như là người được Stalin “vô cùng kính trọng” ( Bịp bợm ).

Gibbs
11-08-2015, 02:14
Khi c̣n sống Đảng Trưởng Tàu Cộng Mao đă từng cột chặt Đảng và Nhà Nước Việt Cộng từ thời kỳ Đảng Trưởng Hồ chưa vào nằm trong lăng mộ Ba Đ́nh.

Cho tới bây giờ “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” vẫn c̣n là một chuyện “Nội Bộ Gia Đ́nh của Nhân Dân Việt Nam”, không phải của ai khác hơn người Việt, cho nên chắc chắn nó phải cần được toàn dân Việt Nam giải quyết thoả đáng.

Bây giờ ở hàng xóm bên ngoài có người cho rằng Đảng Trưởng Xi hiện tại muốn cột chặt Đảng và Nhà Nước Việt Cộng với Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng; nói như thế là có vẻ nói dư thừa, bởi v́ ngay từ những ngày tháng năm 1930 khởi đầu lập ra hai đảng cộng sản Tàu-Việt ở hai nơi, nhưng tuy hai đảng mà thực ra là một. Giống như “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” đôi khi cũng phải che giấu láng giềng xung quanh về việc dang díu của một đảng cộng sản đàn em thông đồng làm tay sai cho một đảng cộng sản đàn anh.

Quả thật, cái hậu quả và hệ luỵ khốn nạn của việc lén lút, giấu giếm cả hai Nhân Dân Trung Hoa và Nhân Dân Việt Nam về cái “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” vẫn c̣n gây ra những tác động tai hại cho đất nước và con người Việt Nam, cũng như cái “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” vẫn c̣n có thể gây ảnh hưởng làm tổn hại tới các nước láng giềng trong khu vực Biển Đông Nam Á. Cho tới ngày nay “Cuộc T́nh Mao-Hồ” vẫn chưa tan vỡ; v́ thế mà nó đă đang gây ra nhiều thảm trạng cho vô số gia đ́nh người Việt trong nước.

Trên thực tế của nước Việt Nam đúng ra là “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” đă phải chấm dứt khi Hiệp Định Hoà B́nh Paris 1973 đă kư kết có hiệu lực để chấm dứt chiến tranh trên toàn cơi Việt-Miên-Lào, và nhất là người dân Việt Nam cả hai miền Nam-Bắc có thể Có Tiếng Nói Trung Thực để thực hiện thực sự Quyền Dân Tộc Tự Quyết, thực sự Quyền Tự Do Chọn Lựa giữa Cộng Sản Độc Tài và Tự Do Dân Chủ.

Tiếc thay!! Trong thời gian 1973-1975 sau khi hai đảng Cộng Sản Miên-Lào đă thành công cưỡng chiếm chính quyền Miên-Lào, th́ cả hai Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng-Việt Cộng đă thông đồng, phối hợp vi phạm hiệp định hoà b́nh; một cách cụ thể là vào ngày 19/1/1974 HQ Tàu Cộng đă tấn công cưỡng đoạt Quần Đảo Hoàng Sa/Paracel Islands của nước VNCH, đồng thời ở các mặt trận trên đất liền Bộ Đội Tàu Cộng đă yểm trợ cho Bộ Đội Việt Cộng sẵn sàng tấn công các đơn vị VNCH. Cho tới cuối năm 1975 các đơn vị bộ đội và cố vấn chuyên gia quân sự Tàu Cộng mới thực sự rút về Hoa Lục.

Rất rơ ràng là trong trường hợp Hiệp Định Hoà B́nh Paris 1973 được các bên thành tâm, thiện ư, nghiêm chỉnh thi hành để Nhân Dân Việt Nam ở cả hai miền Nam-Bắc thực sự có quyền tự do chọn lựa chính thể giữa Độc Tài Cộng Sản và Tự Do Dân Chủ, th́ cái “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” đă phải chấm dứt. Ngược lại, cái “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Hồ’s Love Affair” oan gia nghiệp chướng nặng nề tai hại này vẫn c̣n cột chặt không rời ngoài ư muốn của Nhân Dân Việt Nam!!

Trên thực tế Đảng và Nhà Nước Tàu Cộng đă hoàn toàn khống chế Đảng và Nhà Nước Việt Cộng. Hoa Lục đúng là một đế quốc thực dân mới, một thứ Mẫu Quốc thời đại thế kỷ 21 đă xấc láo, trâng tráo, ngang ngược nhưng chính xác một cách trớ trêu khi gọi Đảng và Nhà Nước Việt Cộng là một “Bọn Con Hoang”. Phải nói cho đúng là Đảng và Nhà Nước Việt Cộng bị cái Mẫu Quốc Tàu Cộng của bọn chúng gọi là một Bọn Con Hoang, bởi v́ Đảng và Nhà Nuớc Việt Cộng đúng là một bọn tay sai ngoại bang, buôn dân bán nước, và làm chư hầu cho mẫu quốc thực dân mới Tàu Cộng.

Một cách chắc chắn rơ ràng là bọn Tàu Cộng không thể nào và không được phép gọi Nước Việt Nam và Nhân Dân Việt Nam là Con Hoang.

Trở lại sự kiện Đảng Trưởng Tàu Cộng Xi ngay sau khi bước xuống phi trường Nội Bài vào buổi trưa ngày 5/11/2015, Xi đă có ngay lời phát biểu trước tiên, có vẻ sốt ruột không chờ tới buổi lễ đón tiếp chính thức ở Phủ Chủ Tịch Việt Cộng. Lời phát biểu này có ư nghĩa rơ ràng đáng chú ư là “xiết chặt dây tḥng lọng chính trị trên cổ của Đảng và Nhà Nước Việt Cộng”.

Rất rơ ràng là Mẫu Quốc thực dân mới Tàu Cộng không muốn nới tay với bọn thái thú Việt Cộng Con Hoang, v́ e ngại bọn chúng sẽ lén bỏ đi theo những người láng giềng Nhật, Mỹ.

Hơn nữa, cái “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” đúng là chuyện trong gia đ́nh của Nhân Dân Việt Nam, đúng như vào ngày 29/4/1975 ông Vũ Văn Mẫu Thủ Tướng VNCH đă gay gắt yêu cầu tất cả người Mỹ phải rời khỏi Sài G̣n Miền Nam VN trong thời hạn 24 giờ để người Việt Nam tự giải quyết chuyện nội bộ gia đ́nh với nhau.

Cho tới bây giờ “Cuộc T́nh Mao-Hồ/Mao-Ho’s Love Affair” vẫn c̣n là một chuyện “Nội Bộ Gia Đ́nh của Nhân Dân Việt Nam”, không phải của ai khác hơn người Việt, cho nên chắc chắn nó phải cần được toàn dân Việt Nam giải quyết thoả đáng./.

Nguyễn Thành Trí

Sài G̣n, 6/11/2015

angel158870
11-08-2015, 02:38
Mấy tên 5B ráng vô đọc để mở mang nhé.

tctd
11-08-2015, 04:24
Mấy tên 5B ráng vô đọc để mở mang nhé.

th́ tụi nó cũng là một giống chó mà anh ban .. thằng chó đẻ, vô học hồ chó min

Minhrau
11-09-2015, 00:32
nói cho rỏ là Stalin coi bác như con chó ghẻ th́ mới đúng

perry
11-11-2015, 18:03
thằng hồ đúng là thằng vô học , chỉ biết sống gian xảo là chính nhất.

Gibbs
03-06-2024, 14:34
Hôm nay là ngày tử của đồ tể Stalin, người mà nịnh thần Tố Hữu đă khóc gấp mười lần khóc cha khi gă đồ tể này đi gặp Lê Nin.
4 năm trước sau khi coi xong phim tài liệu về cuộc đời của gă đồ tể giết người như ngóe nay tôi ngồi tưởng tưởng mà viết ra những ǵ tôi biết về lăo cho các bạn đọc chơi nhân ngày tử của gă. Giờ nước Nga lại sản sinh ra một Putin đồ tể khác cũng giết người như ngóe không thua kém ǵ cái gă đồ tể Stalin năm xưa.
Rồi sẽ có một ngày thế giới lại chứng kiến gă đồ tể Putin nằm giăy rẹt rẹt trong vũng nước đái của chính ḿnh chăng?
Ai mà biết được? Lịch sử luôn có những chuyện được lặp đi lặp lại lắm.
....
Lăo đi đi lại lại trong pḥng, vừa đi lăo vừa nghĩ xem ai là người lăo cần phải đề pḥng nhất ở thời điểm này, lăo cố t́m ra một cái tên bất kể là của ai, thậm chí nếu là một cái tên trong đám con cháu hay bà con ḍng họ của lăo mà nếu lăo thấy có thể làm lung lay vị thế thống trị thiên hạ của lăo th́ lăo cũng sẽ xóa ngay cái tên đó chỉ bằng một cú nhấc phone.
Nhưng đang lúc lăo chưa t́m ra được một cái tên nào để xóa sổ th́ lăo chợt thấy như có một thứ ǵ đó chèn ngang qua ngực, rồi bất th́nh ĺnh cái thứ nghèn nghẹn đó bỗng biến thành một cú đấm như trời giáng vào tim lăo. Cú đấm quá mạnh khiến lăo ngă ngữa ra sau đầu đập mạnh xuống sàn nhà, cú ngă khiến lăo đau đến nỗi lăo té đái dầm dề ra quần và bọt mép th́ trào ra nơi khoé miệng. Lăo giăy giụa đành đạch trên sàn nhà hệt như cái cách mấy gă nông dân ở miền Nam giăy giụa khi bị lính của lăo nện bán súng vào đầu v́ cớ không chịu giao thóc lúa ra cho cách mạng.
Gom góp chút tỉnh táo nhỏ nhoi c̣n sót lại trong đầu lăo cố hết sức ḿnh gượng ngồi dậy nhưng tay chân lăo đă trở nên vô dụng chẳng dùng được vào việc ǵ ngoài việc co co giật giật. Đầu lăo bắt đầu trở nên nặng trĩu, hơi thở lăo ngắn đi và nặng nề hơn, lăo cố mấp máy môi để gọi thằng lính gác đứng ngoài cửa kia nhưng âm thanh thoát ra khỏi miệng của lăo chỉ là những tiếng kḥ khè. Lăo cố quơ quơ tay như để t́m kiếm bàn tay của vợ lăo nhưng rồi chợt nhớ rằng vợ lăo đă tự kết liễu đời ḿnh từ rất lâu bằng cách bắn vào đầu. Lăo lại quơ tay như muốn t́m đến những đứa con nhưng cả bọn chúng cũng đă hoàn toàn rời xa lăo bởi đứa th́ lăo bỏ cho chết trong bàn tay của quân Đức, đứa th́ lăo đă nhốt trong nhà lao do dám làm trái ư lăo. Giờ khắc này chẳng c̣n ai bên cạnh lăo cả, những người chú, người anh, những người em dâu chị dâu, những bà con gần bà con xa, những đồng chí đồng rận, và ngay cả vị bác sĩ riêng của lăo mà lăo vốn rất cần vào lúc này cũng không c̣n có mặt bên cạnh lăo , bởi v́ lăo đă giết, đă đày ải, đă bỏ tù hay hành hạ tất cả bọn họ để cho vị trí thống trị thiên hạ của lăo được trường tồn.
Giờ đây chẳng c̣n ai có thể đến giúp lăo nữa, lăo nằm đó ướt sũng trong vũng nước đái của chính ḿnh, đơn độc trong cái tổng hành dinh của lăo, đơn độc trong chính cái thế giới mà lăo đă tạo ra cho riêng lăo, cái thế giới của những mưu mô tàn nhẫn có một không hai trong lịch sử loài người, cái thế giới tanh tưởi ngập tràn mùi máu và nước mắt của hàng triệu triệu nạn nhân đă bị lăo giết chỉ để củng cố vị trí thống trị của lăo, cái thế giới tách biệt với thế giới của loài người chỉ bằng một cánh cửa khép nhưng không ai dám mở ra khi chưa có lệnh của lăo. Lăo lờ mờ nhận ra rằng hơi thở lăo vẫn c̣n và điều đó đồng nghĩa với việc lăo vẫn đang là người thống trị thiên hạ, nhưng lăo vẫn bất lực không thể ngăn chặn được những ḍng nước đái của lăo vẫn liên tục chảy ra trong quần.
Bất giác lăo nhớ đến lời của mẹ lăo “nếu như trước kia mày làm thầy tu theo ước nguyện của tao th́ tốt hơn biết mấy, cả cho mày và cho thế giới này”…
Thuc Tran

trungthuc
03-06-2024, 19:00
chà, vụ này lâu quá rồi (em chưa được sinh ra đời nữa) nên
XIN THỀ, em hỗng có biết ǵ đâu mà... bàn!!