Log in

View Full Version : Việt Nam chưa có lănh đạo giỏi để đưa đất nước ra khỏi đói nghèo


Gibbs
01-15-2016, 00:41
Việt Nam mặc dù kỷ lục nhiều tiến sĩ nhất thế giới nhưng vẫn thụt hậu và nghèo đói ghê gớm so với nhiều nước khác. Dười sự lănh đạo của đảng CS trải qua nhiều chục năm Việt Nam tiếp tục lạc hậu và chưa có lối thoát dù đă "vùng vẫy" khá nhiều. Việt Nam cần phải "change" cần phải thay đổi toàn diện. Việt Nam cần phải có lănh đạo giỏi để đưa đất nước ra khỏi đói nghèo.

http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=849054&stc=1&d=1452818350
Hai nhà chính trị TT Kenedy và TT Ngô Đ́nh Diệm. Hai ông đều bị ám sát, những nhà lănh đạo giỏi đều bị ganh tị.

Nhân dịp ở Việt Nam người ta đang bầu dàn lănh đạo cao cấp nhất của đảng và chính phủ, chúng ta thử bàn về vấn đề thế nào là một nhà lănh đạo giỏi.

Ở Việt Nam, nói đến người lănh đạo, người ta chỉ hay đề cập một cách chung chung, trong đó, hầu như chỉ có hai yếu tố được nhấn mạnh là ḷng yêu nước và sự trung thành đối với đảng cũng như đối với chủ nghĩa cộng sản. Nhưng đó không phải là những phẩm chất thiết yếu đối với một nhà lănh đạo. Th́ đảng viên nào, ngay cả đảng viên thuộc loại thấp nhất, chỉ là những đảng viên quèn, lại không được/bị đ̣i hỏi phải có t́nh yêu và những sự trung thành như thế? Nhưng một người lănh đạo th́ khác. Khác với các đảng viên xoàng, một đảng viên được bầu vào vị trí lănh đạo cần có tài và cần có tâm. Nhưng thế nào là tài và tâm của người lănh đạo? Tài và tâm có nhiều loại. Tài và tâm của một người hoạt động trong lănh vực văn học nghệ thuật, chẳng hạn, khác với tài và tâm của một người hoạt động trong lănh vực chính trị. Trong lănh vực chính trị, tài và tâm của người làm cố vấn khác với một lănh tụ.

Vậy thế nào là tài và tâm của một lănh tụ?

Trước hết, nói về tâm.

Trong cái gọi là tâm của những người lănh đạo, điều quan trọng nhất là sự lương thiện. Xin nói ngay, theo cách nhận định thông thường, nói đến sự lương thiện của các chính khách cũng giống như việc nói đến trinh tiết của các cô gái điếm. Ở các xứ nói tiếng Anh, người ta thường cho có hai giới bị xem là ít đáng được tin cậy nhất: những người bán xe cũ và những người làm chính trị. Dù vậy, người ta không thể lănh đạo nếu không được tín nhiệm; và người ta không thể được tín nhiệm nếu không lương thiện. Đó là lư do tại sao ở Tây phương, trong các cuộc điều tra dư luận, người ta hay đặt ra câu hỏi về sự lương thiện (và mức độ khả tín) của các chính khách. Trong chính trị, khái niệm lương thiện ấy được hiểu theo nghĩa: việc làm phải đi đôi với lời nói. Người dân có thể không đồng ư với những ǵ các chính khách nói nhưng người ta vẫn khâm phục và tin cậy nếu các chính khách ấy hành động đúng với những ǵ họ nói.

Điểm thứ hai trong cái tâm của người lănh đạo là phải có lư tưởng, hơn nữa, lư tưởng lớn, kết tinh được những mơ ước chung của cả đất nước. Muốn được vậy, người ta phải hiểu được ư nguyện của dân chúng và có tầm nh́n rộng không những chỉ giới hạn trong những vấn đề cấp bách trước mắt mà c̣n bao quát cả những vấn đề có tính chiến lược lâu dài. Hơn nữa, lư tưởng ấy phải nhắm đến việc phục vụ cho mọi người. Ở Tây phương có một thông lệ rất hay: sau mỗi cuộc bầu cử, người chiến thắng bao giờ cũng, một mặt, cám ơn các cử tri đă bỏ phiếu cho ḿnh; mặt khác, hứa hẹn sẽ phục vụ cho tất cả mọi người, kể cả các cử tri đă bỏ phiếu cho phe đối lập.

Điểm thứ ba trong cái tâm của người lănh đạo là phải biết trân trọng tài năng của người khác. Không có một nhà lănh đạo nào có thể làm được mọi chuyện. Công việc lănh đạo và quản trị đất nước cần phải có một đội ngũ đông đảo những người vừa có thiện chí vừa có tài năng. Người lănh đạo phải sáng suốt để phát hiện ra tài năng của người khác, độ lượng chấp nhận những tài năng ấy, và sau đó, biết cách sử dụng những tài năng ấy đúng chỗ.

Về tài, người lănh đạo càng có nhiều tài càng tốt, nhưng theo tôi, có mấy tài năng cần thiết nhất:

Thứ nhất, nhạy cảm trong việc phát hiện ra ước nguyện của dân chúng cũng như những vấn đề quan trọng ảnh hưởng đến sự phát triển của đất nước. Thiếu sự nhạy bén này, người ta trở thành, một mặt, xa cách quần chúng; mặt khác, lệch hướng so với xu thế của lịch sử.

Thứ hai, cần có tầm nh́n chiến lược. Nên lưu ư người lănh đạo khác với người quản trị. Người quản trị chỉ cần khôn khéo giải quyết những vấn đề trước mắt, nhằm đạt đến những quyền lợi trước mắt, trong ngắn hạn. Người lănh đạo một quốc gia, ngoài tài năng của một người quản trị, cần có một tầm nh́n phóng chiếu đến tương lai để định hướng cho việc phát triển. Bởi vậy người ta mới cho một nhà lănh đạo giỏi là người đưa ra những dự án cho cả nhiều thế hệ, người thiết kế tương lai của đất nước.

Thứ ba, nhà lănh đạo giỏi cần có khả năng thuyết phục quần chúng để quần chúng ủng hộ ḿnh. Ở Tây phương, người ta cho một trong những nhiệm vụ quan trọng của nhà lănh đạo là phải biết cách “bán” các chính sách, nghĩa là làm sao cho dân chúng chấp nhận các dự án ḿnh đưa ra. Song song với việc “bán” các chính sách, nhà lănh đạo giỏi c̣n phải biết cách, qua các chính sách ấy, xây dựng một “tự sự” (narrative) cho ḿnh và cho đất nước của ḿnh. Với các “tự sự” ấy, người dân biết rơ ḿnh đang ở đâu và sẽ đi đến đâu.

Ứng dụng những cái tâm và những cái tài nêu trên vào giới lănh đạo Việt Nam hiện nay, chúng ta thấy ǵ?

Trước hết, về cái tâm, giới lănh đạo Việt Nam hầu như không có bất cứ điểm nào cả. Họ không lương thiện bởi họ thường nói một đàng làm một nẻo. Dân chúng Việt Nam từ lâu đă biết rơ điều đó. Về lư tưởng cũng vậy. Có thể thế hệ lănh đạo đầu tiên của Việt Nam có chút lư tưởng về chủ nghĩa xă hội, nhưng với các thế hệ về sau, đặc biệt hiện nay, lư tưởng ấy chỉ là một ảo tưởng, được sử dụng như một chiêu bài để tự biện hộ cho sự lănh đạo độc tôn của đảng ḿnh. Không ai c̣n vẽ lên bức tranh không tưởng về viễn ảnh một xă hội không có giai cấp nữa. Cuối cùng, người ta cũng không c̣n biết trân trọng tài năng của nhau. Không những không tôn trọng, người ta c̣n đố kỵ nhau. Bởi vậy, trong hệ thống đảng, những người sắc sảo nhất thường bị loại trừ rất sớm. Chỉ c̣n lại những người tài năng xoàng xoàng bậc trung và vô hại.

Về tài năng, không có người nào trong bộ máy lănh đạo tại Việt Nam hiện nay có thể đáp ứng đầy đủ những tiêu chí cần thiết. Tất cả đều rất thiếu nhạy bén. Người ta không biết ư dân và cũng bịt mắt trước xu thế phát triển của lịch sử khi khăng khăng đi theo con đường cách mạng xă hội chủ nghĩa cho dù nó đă bị vất bỏ ở Liên Xô và Đông Âu cả mấy thập niên về trước. Cũng không có ai có tầm nh́n chiến lược lâu dài. Và cũng không ai có tài năng thuyết phục dân chúng. Người ta chỉ sử dụng lực lượng tuyên truyền để nhồi sọ dân chúng, đánh lạc hướng dân chúng chứ không phải để t́m kiếm sự ủng hộ của dân chúng.

Có thể nói một cách tóm tắt, cho dù, trong cuộc Đại hội đảng tuần tới, ai được bầu lên những chiếc ghế cao nhất, điều hầu như chắc chắn là họ không phải là những nhà lănh đạo giỏi mà đất nước chúng ta đang cần.

NHQ

Gibbs
01-15-2016, 00:42
Trong suốt quá tŕnh tồn tại, không ít những kỳ đại hội đảng CSVN là những lần thay bậc đổi ngôi không êm thắm. Nói khác đi, triều đ́nh phong kiến kiểu mới của Hà Nội luôn giữ vững bản chất tranh giành và thanh trừng lẫn nhau như “các đồng chí Liên Xô” trong thời kỳ cầm quyền của Stalin.

Bế tắc chọn tứ trụ

Trong bối cảnh một đất nước đang rơi vào t́nh cảnh mất dần chủ quyền vào tay ngoại bang, vấn đề sắp xếp nhân sự cho đại hội 12 làm nổi lên tính cách tham quyền cố vị của các lănh đạo đảng.

Việc chuẩn bị Đại hội 12 khởi đầu từ Hội nghị Trung ương 10 và qua Hội nghị 11, Trung ương đảng CSVN đă “nhất trí” với các tiêu chuẩn Ủy viên Trung ương Đảng khóa mới; đồng thời quy định tuổi tái cử đối với Ủy viên Trung Ương Đảng không quá 60 tuổi, và đối với các Ủy viên Bộ Chính trị không quá 65 tuổi.

Bước qua Hội Nghị Trung Ương 12 là một bước đệm tiếp tục giải quyết khúc mắc trong vấn đề nhân sự, nhất là những ai đủ tiêu chuẩn và điều kiện trong độ tuổi ứng cử 4 chức danh cao nhất của chế độ.

Chính độ tuổi của 4 chức vụ cao nhất trong đảng và nhà nước mà các công dân mạng thường gọi là “tứ trụ triều đ́nh” là cục xương khó nuốt của Hội Nghị Trung Ương 13. V́ theo quy định từ trước, các Ủy viên Bộ Chính Trị muốn được tái cử phải từ 65 tuổi trở xuống.

Hội nghị 13 họp từ ngày 14 đến 21 Tháng Mừời Hai là Hội nghị quyết định về danh sách đề cử những người tham gia vào Trung ương đảng khóa XII, sẽ do 1.500 đại biểu của đại hội XII bầu chọn. Vấn đề then chốt và gay cấn nhất là nếu những người quá tuổi hưu (trên 65) mà không được Trung ương chọn tái cử để đưa vào danh sách để các đại biểu bầu th́ coi như sau Đại hội sẽ về vườn.

Được biết cũng tại Hội Nghị Trung Ương 13, các Ủy viên Trung ương đă viết phiếu giới thiệu nhân sự Ủy viên Bộ Chính Trị đủ điều kiện, trong độ tuổi để ứng cử vào các chức danh “lănh đạo chủ chốt” của đảng và nhà nước là Tổng BíThư, Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng và Chủ Tịch Quốc Hội.

Trong bốn gương mặt hiện tại, không có ai có vẻ muốn rời bỏ chiếc ghế quyền lực đang nắm giữ, mà nhất định nó sẽ mang lại vô số lợi ích cho bản thân và đám đàn em.

Qua độ sôi sục của cuộc đấu đá, nếu không giữ được ghế th́ không biết chừng sẽ là đại họa cho bản thân, gia đ́nh và đàn em. Khổ thay, tứ trụ Sang-Trọng-Hùng-Dũng sang năm 2016 đều trở thành những ứng viên lăo làng vượt qua số tuổi quy định 65. Hai trụ trẻ nhất trong bốn trụ là Nguyễn Tấn Dũng và Trương Tấn Sang đều sinh năm 1949, tức 67 tuổi.

Hội nghị 13 đă thất bại v́ bế tắc chung quanh chiếc ghế tổng bí thư đảng sẽ thuộc về ai. Nếu tạm thời loại trừ Nguyễn Sinh Hùng và Trương Tấn Sang bị coi như yếu thế hơn, cuộc chiến đấu chỉ c̣n lại hai đối thủ nặng kư nhất là tổng bí thư và thủ tướng đương nhiệm. Nguyễn Phú Trọng lâu nay vẫn được dư luận coi như đứng đầu phe đảng và Nguyễn Tấn Dũng đứng đầu phe chính phủ.

Hai phe cũng được mô tả như đối nghịch nhau trong một số quan điểm. Một phe bảo thủ dựa vào Bắc Kinh để tồn tại vững bền; một phe hướng về cải cách hội nhập càng ngày càng sâu vào thế giới Tây phương. Mặt ngoài, dù được một nhà quan sát đánh giá là “hai phe”, nhưng phe nào cũng cố giữ màu sắc chính thống của một đảng đă rệu ră lúc về chiều.

Vậy ai là người có thể được tái cử lần này? Một câu hỏi khó trả lời, một vấn đề hóc búa mà Hội nghị 13 đành buông tay trao lại cho Hội nghị Trung Ương 14 quyết định. Nhưng sau ba ngày nhóm họp từ ngày 11 đến 13 Tháng Giêng, 2016, Hội nghị 14 cũng bế tắc không lập được danh sách đề cử ai là những ứng viên sáng giá cho 4 chức danh Tổng Bí Thư, Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng, Chủ Tịch Quốc Hội mà đành phải để cho Trung ương đảng khóa XII giải quyết với một lô danh sách tổng hợp từ đề nghị của Bộ chính trị và Trung ương đảng khóa XI.

Đại hội hoàng hôn

Những bế tắc trong việc chọn lựa các chức danh chủ chốt đă cho thấy tính cách quyết liệt của cuộc chiến tranh giành ngôi vị Tổng Bí Thư giữa hai phe đảng và chính phủ. Hậu quả tất nhiên là hai phe đă phải dùng đến đ̣n “thư tố cáo” để mà tạo hỏa mù trong dư luận. Do đó mà liên tục nhiều ngày qua trên các trang mạng xă hội người ta thấy xuất hiện nhiều bài viết dưới h́nh thức đơn, thư, ư kiến đảng viên cáo buộc Nguyễn Tấn Dũng hay chê bai Nguyễn Phú Trọng.

Điển h́nh là tài liệu 9 trang được cho là “Thư của TT Nguyễn Tấn Dũng gửi TBT Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính Trị” giải tŕnh những cáo buộc chung quanh bản thân và gia đ́nh ḿnh. Tài liệu nội bộ này được ai đó tung ra rộng răi trên các diễn đàn công cộng góp phần đẩy mạnh cuộc đấu đá trở thành quyết liệt hơn.

Dù là dưới h́nh thức giải tŕnh những điểm bị cáo buộc nhưng lại bạch hóa những vấn đề lâu nay vẫn được đồn đăi quanh Nguyễn Tấn Dũng. Chẳng hạn chuyện con gái Nguyễn Thanh Phượng có chồng là con trai một sĩ quan chế độ cũ; sự giàu lên nhanh chóng của gia đ́nh (và thân nhân) người đứng đầu nhà nước với nhiều tài sản bất minh. Hay những tuyên bố gây sốc về Biển Đông và bang giao với Trung Cộng cũng là điều mà Nguyễn Tấn Dũng bị cho là quá trớn, có thể làm mất ḷng người bạn đồng thời là “người thầy của Cách Mạng Việt Nam.”

Đây là một cuộc chiến tranh quyền lực đă phân rơ chiến tuyến giữa đôi bên. V́ vậy người ta nh́n thấy ngay những bài viết, những lá thư tố cáo đều nhằm mục tiêu phục vụ cho trận chiến đang đi đến giai đoạn một mất một c̣n.

Cũng qua đó, dù là tố cáo ông Dũng hay chê bai ông Trọng nó cũng cho thấy ba điều:

1/ Hai phe Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Phú Trọng lâu nay đă h́nh thành thế ḱnh chống nhau từ Hội nghị Trung ương 6 khiến Nguyễn Phú Trọng rơi lệ v́ không kỷ luật được “đồng chí X”. Nay nhân Đại hội đảng, sự tranh giành ngôi thứ có cơ hội bùng nổ dữ dội hơn bao giờ hết.

Nội bộ đảng CSVN lần này không c̣n giấu giếm được bộ mặt đạo đức giả khi hai phe công khai ở vào thế sát phạt nhau và không c̣n có thể thỏa hiệp như trong quá khứ. Nhu cầu bảo vệ đảng đă trở thành thứ yếu trước quyền lợi phe nhóm. Do đó quyền lợi dân tộc lại càng bị bỏ rơi, mặc cho ngoại bang tha hồ xâu xé.

Trước đây đôi khi dù có đấu đá nhau quyết liệt nhưng đến lúc cuối cùng, những người cộng sản vẫn khôn khéo t́m cách tương nhượng nhau để có thể cùng tồn tại. Nhưng trong kỳ Đại hội này, sự thỏa hiệp không c̣n nữa. Phe nào cũng ra sức khua môi múa mỏ, không ngớt tung ra những ngón đ̣n hiểm ác để hạ đối thủ đo ván. V́ cả hai phe đều biết, nếu thua th́ quyền lực của chính phe nhóm ḿnh không những mất mà nguy hiểm đến tính mạng. T́nh đồng chí hiện nay được tính trên số tiền mà họ đă ḅn rút được của nhân dân để chia chát cho nhau.

2/ Kế đến, hai phe Trọng-Dũng đánh nhau gay gắt tất nhiên phải có bàn tay của thế lực bên ngoài. Trung Cộng chưa bao giờ từ bỏ giấc mộng thu hồi lănh thổ phía nam mà họ gọi là “phiên thuộc” của Đại Hán ngày xưa trước hết là Việt Nam. Tham vọng ấy cộng với sức mạnh kinh tế đang trỗi dậy hiện nay càng khiến Trung Cộng tha thiết với tham vọng mở rộng biên cương trên đất liền và ngay trên Biển Đông.

Những ǵ đang diễn ra gần đây nhất cho thấy Trung Cộng đang lặng lẽ thực hiện mưu đồ khống chế và trên thực tế họ đă làm chủ hải lộ quan trọng nhất Á Châu này. Trong bối cảnh Hoa Kỳ ngập ngừng tiến hành chiến lược “xoay trục” về Châu Á, Trung Cộng càng ráo riết nắm lấy quân cờ Việt Nam thông qua các tay sai trung thành để làm thất bại nỗ lực của Hoa Kỳ tại đây.

Do đó, cuộc chiến không tương nhượng này c̣n cho thấy là nó nhằm phục vụ cho mẫu quốc đứng phía sau. Trong trường hợp này, Trung Cộng sẽ là người được lợi nhiều nhất và 90 triệu dân Việt Nam là những người khó tránh thân phận nô lệ về sau.

3/ Về phía những nguời đứng tên trên các thư tố cáo, kiến nghị thực tế đều chỉ là con cờ của mỗi phe. Đó là những người đă về hưu, viết ra nhằm tung hỏa mù trong dư luận và làm lợi cho phe ḿnh. Do đă rời xa quyền lực không c̣n chút ảnh hưởng ǵ nên những thông tin họ đưa ra là những thông tin một chiều, chưa hẳn là những người thực tâm yêu nước thương ṇi.

Rơ ràng, sau nhiều thập niên độc quyền lănh đạo, quyền lực của đảng đă bị sói ṃn do những thất bại trầm trọng khi điều hành đất nước. Nhưng đồng thời giới lănh đạo chóp bu cũng biết lăn xả vào thế lực tiền tài, thúc đẩy sự tham quyền cố vị lên đến đỉnh cao. Các phe phái trong đảng không c̣n có thể thỏa thuận nhau do quyền lợi quá nhiều. Mặt khác, sự khuynh loát hậu trường chính trị của nhửng thế lực quốc tế góp phần thúc đẩy tinh thần nô lệ ngoại bang của các nô tài mới trong đảng.

Bốn Hội nghị Trung ương để giải quyết vấn đề nhân sự; hàng ngàn công an rầm rộ diễn tập bảo vệ Đại hội đảng; sự đấu đá một mất một c̣n; tận t́nh bêu rếu nhau trên internet một lần nữa cho thấy đảng CSVN đang trong tiến tŕnh tự tan ră bên trong.

Hơn 3 năm trước ông Nguyễn Phú Trọng mếu máo đọc bài diễn văn bế mạc Hội Nghị Trung Ương 6. trong bài diễn văn đó ông Trọng đă cố “thiêng liêng hoá” cái đảng của ông. Giờ đây cái đảng này không những đă mất thiêng mà c̣n trở thành cái giỏ rác để quần chúng trút vào đó những mỉa mai, căm hận.

Bởi vậy, như một blogger ví von, Đại hội đảng lần thứ 12 là một “đại hội hoàng hôn”. Hay nói cách khác đây là “đại hội của đường đi không đến”. V́ dù nhà lư luận Nguyễn Phú Trọng trở thành người thắng cuộc, hân hoan ngồi lại ghế tổng bí thư trong khi Nguyễn Tấn Dũng ngậm ngùi về vui thú điền viên, th́ Đảng CSVN cũng đang nhắm mắt tiến vào một đường hầm không lối thoát.

Phạm Nhật B́nh

Gibbs
01-15-2016, 00:44
Thế là Đại Hội XII của đảng cộng sản sắp khai mạc. Về nội dung sẽ không có ǵ thay đổi. Đây là điều nguy hiểm nhất. V́ vẫn là cái cùm Mác-xít đă hoen rỉ, cái cùm chủ nghĩa xă hội viễn vông, cái cùm chủ nghĩa cộng sản bị thế giới gọi là tội ác chống nhân loại, cái cùm độc đảng cổ lỗ trơ trẽn, cái cùm «ruộng đất của toàn dân» thực tế là biến nông dân thành vô sản, cái cùm «quốc doanh là chủ đạo» thực tế là phá hoại nền kinh tế tận gốc.

Một chuyện đau buồn và ô nhục sẽ diễn ra là toàn bộ học thuyết, đường lối chính sách cơ bản kể trên sẽ được thông qua dễ dàng, trôi chảy, khi tất cả các thứ ấy đă bị cả loài người lắc đầu phủ nhận từ lâu, không ai c̣n nghĩ đến, viết đến, coi là rác rưởi đă thối rữa do loài người đào thải, mà nay lại được hơn 1.500 nhân vật được coi là tinh túy của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) hân hoan nhai đi nhai lại, nuốt trọn một cách ngon lành.

Phần nội dung chính trị của đại hội sẽ xuôi chiều mát mái, tán thành 100 %, trừ phi có một vài tiếng nói trẻ dũng cảm bộc phát trước sự ngơ ngác của hội trường và sự ủng hộ của tuổi trẻ và toàn thể trí thức dân tộc và toàn dân. Sao lại không như thế được? Tôi xin hỏi và đặt vấn đề với gần 200 đại biểu nam và nữ trẻ, có độ tuổi từ 20, 22 đến 38, 40 có mặt trong đại hội này. Các bạn đâu cả rồi? Ai bịt mồm các bạn?

Tôi hy vọng điều bất ngờ ấy sẽ xảy ra, theo đúng quy luật của tự nhiên và xă hội. Một cây lúa chín măi ắt phải chết để nhường cho vụ lúa khác. V́ sao trong các Đại hội VII, VIII, IX, đă thảo luận rất nhiều về hạn tuổi vào Trung ương và Bộ Chính trị, 60 tuổi, 65 tuổi coi là hạn tuổi cao nhất, với tinh thần rất tiến bộ, rất khoa học là coi trọng tuổi trẻ đất nước ta, «hậu sinh khả úy», trẻ hóa lănh đạo. Thế mà nay các bô lăo trên 60 tuổi là thiểu số vẫn đóng vai tṛ quyết định mọi thứ, vẫn áp đặt mọi mặt, từ nội dung đến nhân sự, theo quan điểm già cỗi cổ hủ của họ cho đại hội này, c̣n nặng nề, trơ tráo hơn cả các đại hội trước nữa.

Trong Đại hội IX đă có lúc trước các ư kiến xin được tiếp tục phục vụ của một số bô lăo trên 65 tuổi, đại hội đă quyết là nguyên tắc phải tôn trọng, không có chuyện du di, 9 bỏ làm 10, du di măi th́ các lăo già trên 70 hoặc 80 tuổi vẫn sẽ tại vị, vậy th́ đề ra hạn tuổi làm ǵ nữa? Năm nay các bô lăo lại đề ra trong một quyết định về du di và châm chước, để cho 5, 6 bô lăo trong Bộ Chính trị không chịu về nghỉ hưu, lại c̣n tại chức trên các cương vị cao nhất.

Vậy th́ tại sao một số đại biểu trẻ không nổi giận một cách chính đáng, đ̣i thay đổi hẳn nội dung các văn kiện cho thật trẻ trung, đổi mới, hợp thời đại, hủy bỏ 5 gông cùm quái ác, và đề ra một dàn lănh đạo mới thật trẻ từ 50 đến 60 tuổi, kể cả trong độ tuổi 40? Đây sẽ là một đề nghị rất chính đáng, đúng lúc, hợp ḷng dân, hợp thời đại, một cuộc cách mạng trong pḥng họp, chuyển biến và đột phá lên phía trước, bù đắp bao thời gian đă bỏ phí.

Để hỗ trợ cho ư kiến trên, tôi xin kể một số nhà chính trị trẻ trong thời đại chúng ta.

Thủ tướng Canada Justin Trudeau hiện tại, được bầu tháng 10/2015 khi 44 tuổi. Vậy mà ông cũng không phải là thủ tướng trẻ nhất của Canada: năm 1979, ông Joe Clark lên làm thủ tướng lúc 39 tuổi. Hiện nay nước Estonia có Thủ tướng Taavi Roivas mới 34 tuổi. Ở Georgia năm 2013, ông Irakli Garibashvili nhậm chức thủ tướng lúc 31 tuổi. Thủ tướng Nhật Bản hiện nay là ông Shinzo Abe lên làm thủ tướng khi 58 tuổi. Nước Singapore có ông Lư Hiển Long được bầu làm thủ tướng khi 52 tuổi. Tổng thống Barack Obama nhậm chức Tổng thống Hoa Kỳ ngày 20/1/2009 khi 48 tuổi, năm 2012 lại tái đắc cử khi 51 tuổi. Ở Pháp, có ông Laurent Fabius làm Thủ tướng từ năm 1984, khi mới 36 tuổi; hiện nay ông cũng là ngoại trưởng Pháp. Ở Anh, Thủ tướng hiện nay là ông David Cameron nhậm chức thủ tướng năm 2010, khi 43 tuổi.

Ở gần Việt Nam, Indonesia có ông Joko Widodo làm tổng thống từ tháng 10/2014, khi 53 tuổi. Ngày 16/1/2016 sẽ có cuộc Tổng tuyển cử ở Đài Loan; ứng cử viên Thái Anh Văn là Chủ tịch đảng Dân Tiến khi 51 tuổi, năm nay 58 tuổi, có phần chắc sẽ đánh bại đối thủ là Chủ tịch Quốc Dân Đảng Chu Lập Luân với tỷ lệ 45% trên 39 %, (theo AP, Reuteurs 3/1/2016).

Ở nước ta đến bao giờ giới trẻ và phụ nữ mới được giao trách nhiệm lèo lái con tàu quốc gia như các nước xung quanh? Đảng ra bao nhiêu nghị quyết, bồi dưỡng tuổi trẻ, nhưng chỉ những những người trẻ là con cháu các cụ bô lăo mới được chiếu cố. Những người này lười học ham chơi, tư duy già nua, lẩm cẩm hơn cả các cụ, bảo hoàng hơn vua, th́ làm sao đất nước tiến lên được!

Lẽ ra theo đúng quy luật, Đại hội XII nên ra quyết định cám ơn giới bô lăo từ 60 tuổi trở lên, mời tất cả về nghỉ hưu, để cho giới trẻ thực sự tham gia lănh đạo đất nước. Như thế mới chấm dứt được tệ bảo thủ, giáo điều, cực đoan và tham nhũng, mới giải thoát cho nhân dân khỏi 5 chiếc cùm học thuyết và đường lối già nua cổ hủ, vốn là nguyên nhân của mọi khổ ải bất công lạc hậu trong xă hộI.

Mong rằng tuổi trẻ trong toàn xă hội ta bật dậy và yêu cầu các đại biểu trẻ trong đại hội cần dứt khoát loại bỏ khỏi lănh đạo giới bô lăo cằn cỗi về tư duy để thay bằng một thế hệ lănh đạo mới mẻ, năng động, làm động lực cho Tổ quốc VN hồi sinh mạnh mẽ.

Xin đừng để cho đại hội này trở thành diễn đàn riêng của các bô lăo trên dưới 60, 70 tuổi, lẩm cẩm hết cỡ, tư duy cằn cỗi như đă phơi bày một cách lộ liễu trước công luận suốt mấy tháng qua.

Bùi Tín

NgocThanh58
01-15-2016, 01:13
chi co vai cau tang viet cong nhe':
Co phai an chua no nghia la vo* ve't chua ta^n xuong mau nguoi da^n nen chua chi.u bo chay? cho*` gi nua? cho* an luon xa'c chet nguoi da^n roi moi chiu di dung khong, so^'ng ma ngu do^'t tan xuong tan tuy? vay ma so^'ng ti?nh bo* bo*, khong biet liem si?, khong co so*I day nhuc. hoang toan khong co cai gi ma con nguoi can phai co', song voi viet cong mang nguoi nhu* mang con chuot, thua mang con cho' nua.

tctd
01-15-2016, 01:35
lo vơ vét ăn nhậu quá , dân không nghèo sao được .. cộng thêm gần mất nước tới nơi rồi .. ôm tiền dzông là xong

NongDan
01-15-2016, 02:09
Ở vn, không cần phải giỏi chỉ cần biết kư là được rồi mọi việc lớn đă có bọn bậu sậu nó lo...