Log in

View Full Version : Bài phát biểu cuối cùng đầy nghẹn ngào và nuối tiếc của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng


TinNhanh247
03-28-2016, 13:37
Mới đây, người dân cả nước đă được chứng kiến bài phát biểu kết thúc phiên họp thường kỳ tháng 3 của Chính phủ. Đáng nói đây chính là kỳ họp cuối cùng trên cương vị thủ tướng của đồng chí Nguyễn Tấn Dũng. Những thông tin dưới đây sẽ thông tin chi tiết cho bạn.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=869565&stc=1&d=1459172230Sau khi kết luận phiên họp, Thủ tướng nói đôi câu chia sẻ sau cùng khi ngày 6/4 tới đây – tức chỉ c̣n ít ngày nữa, Đảng, Nhà nước, Quốc hội cho ông thôi nhiệm vụ Thủ tướng Chính phủ, nghỉ hưu theo chế độ.
“Nếu tính tháng, tôi làm nhiệm vụ Thủ tướng được 9 năm 10 tháng, Phó Thủ tướng là 2 nhiệm kỳ. Phiên họp tới tôi với 19 đồng chí nữa không có mặt họp nữa” - Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói.
Gửi lời cảm ơn đến các thành viên Chính phủ, các Thủ trưởng các cơ quan thuộc Chính phủ, Thủ tướng cảm kích v́ các “cộng sự” đă hết sức ủng hộ, giúp đỡ, tạo mọi điều kiện để ông làm tốt nhiệm vụ được giao với tư cách người đứng đầu Chính phủ.
Thủ tướng khái quát: “Chúng ta đă đoàn kết, chung sức, đồng ḷng trong suốt 10 năm qua để thực hiện hoàn thành nhiệm vụ, vượt qua nhiều khó khăn thách thức. Việc đánh giá Thủ tướng và Chính phủ, Quốc hội, Đảng đă xem xét, đánh giá rồi. Trung ương bỏ phiếu tính nhiệm cũng dành tỷ lệ tín nhiệm cao nhất với tôi. Tôi nghĩ đó là sự đánh giá về nỗ lực của tập thể Chính phủ chúng ta”.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=869566&stc=1&d=1459172228
Thủ tướng cũng cảm ơn chân thành đội ngũ giúp việc ở Văn pḥng Chính phủ, các chuyên gia đă đóng góp, tư vấn chân thành và tích cực, hỗ trợ ông suốt thời gian qua khi hội nghị nào cũng có văn bản gửi đến.
Thủ tướng cũng thân t́nh chúc mừng các thành viên Chính phủ ở lại tiếp tục làm nhiệm vụ, chúc mừng những nhân sự đă được phân công, giao những trọng trách nặng nề hơn như Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, Bộ trưởng GTVT Đinh La Thăng, Thống đốc Nguyễn Văn B́nh, Bộ trưởng Xây dựng Trịnh Đ́nh Dũng và mong các “cộng sự” tiếp tục phát huy hoàn thành tốt trọng trách Đảng và Nhà nước giao.
Lời sau cùng, Thủ tướng chia sẻ với 15 thành viên Chính phủ sẽ cùng thôi nhiệm vụ, nghỉ theo chế độ với ông lần này: “Tôi chúc các đồng chí và cũng tự chúc tôi luôn, kỳ này thôi, nghỉ chính sách th́ ráng giữ ǵn sức khỏe, làm công dân tốt, Đảng viên tốt, ráng sống như chương tŕnh “sống tử tế” bên truyền h́nh đang làm, mỗi người mỗi hoàn cảnh đóng góp hết sức ḿnh cho đảng, cho dân”.
VietBF © Sưu Tầm

vnkg1545bd
03-28-2016, 14:34
Thôi làm bấy nhieu ấy đủ rồi. hạ cánh an toàn, con cái, tài sản tẩu tán hết rồi. c̣n lo ǵ nửa.

5com
03-28-2016, 15:07
ḷng tham không đáy của 3 y tá, táp bao nhiêu cũng không đủ nên c̣n tiếc

thangbomvietnam
03-28-2016, 15:10
Se thay ong Dung song tai My thoi gian gan day...Nhu nhung nguoi khac...sau khi roi bo nha nuoc Viet nam neu muon song an toan ko bi chet nhung Nguyen Ba Thanh thi sang My song di...Dang vien la fai 3 doi ban-co-nong...Co`n Dang vien bay gio giau hon tai san 3 doi cong lai nua...Vay ma noi nuoc Vietnam tien len XHCN...Toan la den nguoi doi nhin ky nhung gi CS lam ko ha...

Lay tien dan Vietnam rui sang My song voi con re di...Obama ko cuu noi dau...Cho` Obama sang tham thi nha nuoc Vietnam fai hop khan cap truat phe la biet roi...Song chung voi cop thi fai hieu cop ne...

Sang My song chung voi dan nam vung pha hoai cong dong ty nan Vietnam di...

sincity007
03-28-2016, 16:49
>
> Bài phát biểu quá hayvà thật cảm động của Dương Nguyệt Ánh
>
>
> Ánh xin trân trọng kính chào tất cả quư vị.
>
> Trước hết, Ánh xin chân thành cảm tạ ông Lê Văn Trang, BS Chủ Tịch Đào Bá Ngọcvà Ban Chấp Hành Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Vùng Montreal đă có nhă ư mời Ánh đến đây để gặp gỡ và thưa chuyện với quư vị. Và quan trọng hơn hết, Ánh xin cảm ơn sự hiện diện của tất cả quư vị hôm nay, nhất là những quư vị ở xa đă phảilái xe nhiều giờ để đến đây. Chưa sang đến Montreal mà từ mấy tuần trước Ánh đănhận được nhiều điện thư chào đón ân cần, Ánh xin nhân dịp nầy trân trọng ghinhận và tri ân những thịnh t́nh này, và biết là Ánh sẽ c̣n phải cố gắng thậtnhiều nữa th́ mới xứng đáng.
>
> Kính thưa quư vị,
>
> Đây là lần đầu tiên mà Ánh tham dự lễ Giỗ Tổ và Quốc Hận được tổ chức chung vào cùng một ngày, và cái buồn lần này cũng v́ thế mà thấm thía hơn so với mọi năm.V́ Ngày Giỗ Tổ là để nhớ ơn dựng nước và mở mang bờ cơi của tiềnnhân, mà ngày nay nước th́ đang mất dần vào tay Trung Cộng, tài nguyên VN th́đang bị cho không hay sang nhượng với giá rẻ mạt. Thế hệ hậu sinh như chúng ta th́ ngậm ngùi với lễ Quốc Hận, c̣nnhững đứa con bất hiếu như Đảng CSVN th́ đang mặc sức phung phí và làm băng hoạihết gia tài của mẹ VN.
> Bốn mươi năm trước, khi ngồi trên chiếc phi cơ trực thăng bay ra biển Đôngtrong buổi sáng cuối cùng, dù chưa đủ lớn để hiểu thấu hết cái tai họa to lớn sắpđổ xuống đầu người dân miền Nam nói riêng và cả tổ quốc VN nói chung,nhưng Ánh cũng đă đủ lớn để biết lần ra đi này sẽ là vĩnh biệt. Vĩnh biệt 15năm tuổi thơ tự do và b́nh yên của Ánh trong ṿng tay bao bọc của chiến sĩVNCH, và vĩnh biệt VNCH. Cái cảm giác đau đớn nhất lầnđầu tiên trong đời là khi đứng nh́n tầu Hải Quân của ḿnh hạ lá cờ của VNCHxuống và thay thế bằng cờ Hoa Kỳ để được phép cặp bến Phi Luật Tân, rồi khócvì biết ḿnh từ đây là một người vô tổ quốc, rồilo sợ cho những người c̣n ở lại, những người đang cố thoát mà không thoát được,thương nhất là những chiến sĩ của mình còn đang cố chiến đấu đến viênđạn sau cùng và thương binhcủa mình đang c̣n trong các Quân Y Viện. Ánh tựhỏi số phận của họ rồi ra sao, ai lo cho họ, và cho vợ con họ.
> Bây giờ th́ tất cả chúng ta đều biết chuyện ǵ đă xảy ra cho những người ở lại.Quân dân miền Nam đă phải chịu đựng một cuộc trả thù tàn bạo nhất, man rợnhất trong lịch sử dân tộc bởi chính những người đồng chủng, những ngườitừng rêu rao với cả thế giới là họ chiến đấu để giải phóng cho miền Nam. C̣n nhớnhững ngày sau 30/4/75 Đảng đă tuyên bố là "Chỉ Có Đế Quốc Mỹ là kẻ chiếnbại. Toàn thể nhân dân VN, kể cả những viên chức, binh sĩ miền Nam, đều là nhữngngười chiến thắng...", và "nhân dân miền Bắc chúng tôi, và đồng bàoruột thịt miền Nam sẽ cùng nhau xây dựng một đất nước Việt Nam hùng mạnh…"Đă có nhiều người tưởng rằng Đảng muốn thật tâm "Ḥa Hợp Ḥa Giải" màkhông hiểu rằng đấy chỉ là thủ đoạn của Đảng để lừa cho các nạn nhân ngoanngoăn hợp tác và không kháng cự nữa. Sau đó trong số “những đồng bào ruột thịtmiền Nam” đã có cả trăm ngàn người bị xử tử ngay lập tức. Mấy triệu ngườiđi tù và trong số đó hơn trăm ngàn người đă chết trong những nhà tù khổ sai đượcmệnh danh là trại cải tạo. Lớp không phải đi tù th́ bị bóc lột vơ vét đến tậncùng xương tuỷ qua hàng loạt chiến dịch đổi tiền và những tṛ gian manh kháccủa chính quyền để cướp tài sản của dân, rồi nhà tan cửa nát, gia đ́nh ly tán,rồi bị đầy đi cái gọi là vùng kinh tế mới, cũng là nơi vùi thây của hàngtrăm ngàn người dân vô tội khác.
> C̣n quân dân miền Bắc th́ sao? Ban đầu họ ngỡ ngàng trước sự trù phú của miềnNam, trước những dấu vết rất hiển nhiên của một nền tự do dân chủ dù chỉ mới đượcxây dựng trong 20 năm.Một thí dụ là cái tài sản đángkể về văn chương, thi ca, âm nhạc, nghệ thuật của miền Nam. Từ ngỡ ngàng họ điđến tức giận v́ nhận ra ḿnh bị lừa, v́ đă tin lời Đảng hy sinh xương máu để giảiphóng một miền Nam không cần và không muốn giải phóng chút nào. Tệ hại hơn nữa là khi họ hiểu ra rằng họ đă hy sinh xương máuđể ăn cướp miền Nam cho Đảng th́ đúng hơn. Và sau khi ăn cướp được rồi, Đảngchia nhau hết và trở thành giai cấp tư bản Đỏ để phung phí tài nguyên quốc giavà hưởng thụ. C̣n những con người ngày trước c̣ng lưng hy sinh cho Đảng đi ăncướp thì nghèo vẫn hoàn nghèo, khổ vẫn hoàn khổ, rồi vẫn chung số phận Dân Oanbị cướp đất cướp ruộng y như dân miền Nam. Bẽ bàng nhất là những kẻ phản bộiVNCH, đă từng ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản hoặc hăng hái đi theo cái gọi làMặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Họ tưởng rằng sẽ được Đảng đền ơn trọng hậu,nhưng không ngờ bị Đảng trở mặt phản bội, quyền không được chia mà lợi cũng hụt.Những tấm bằng ban khen, tuyên dương liệt sĩ ǵ ǵ chỉ là mớ giấy lộn. Khi họsáng mắt ra th́ đă muộn.
> Trong khi các quốc gia Á Châu khác như Nam Hàn, Đài Loan, Singapore, MãLai, v.v…, dồn mọi nỗ lực xây dựng đất nước, đã đưa đất nước họ lênhàng phú cường chỉ vỏn vẹn trong vài thập niên, thì ngay sau khichiếm được miền Nam đảng CS đã đưa toàn cõi VN đi thụt lùi lại cảhằng 50 năm. Còn nhớ sau 30/4/75 những tiện nghi cuả một xã hội tântiến ở miền Nam như TV, tủ lạnh, điện thoại v.v... biến mất hết. VNlà một nước nông nghiệp mà cả nước phải ăn bo bo, khoai sắn độn cơm.Rồi đảng CSVN lại tiếp tục làm tay sai cho CS Liên Xô gây ra thêm haicuộc chiến tranh với Campuchia và Trung Cộng, phung phí thêm mấy trămngàn sinh mạng thanh niên Việt, tiêu diệt thêm tiềm năng dân tộc. Cũng v́cái chế độ độc ác, man rợ đó mà cả triệu người bỏ nước ra đi bằng cách vượtbiên, vượt biển. Theo thống kê cuả Liên Hiệp Quốc thì có khoảng 900,000thuyền nhân VN đã đến được bến bờ tự do và họ ước tính rằng cứ mỗi một người thoát được thì có 2 người khác đã bỏ mình trên đường tìm tự do, tức là đã có khoảng gần 2 triệu người thiệt mạng.
> Đói nghèo và thất học thường dẫn đến suy đồi đạo đức, khi con người t́m mọi cách để thoát ra cái đói nghèo và sẵn sàng trả bằng những giá đắt nhất, nhất làkhi cái giàu sang xa xỉ và vô đạo đức của giai cấp lănh đạo diễn ra nhan nhản trước mặt. Và cái thành phần phải gánh chịu hậu quả nhiều nhất bao giờ cũng là thành phần ở vào thế yếu nhất, đó là phụ nữ và trẻ em. Trong lịch sử hơn 4000 năm văn hiến của chúng ta, chưa bao giờ có sự kiện hàng lớp phụ nữ và trẻ em VN bị bán ra nước ngoài để làm nô lệ t́nh dục, hoặc những cảnh nhục nhă ê chề cuả các thiếu nữ VN khoả thân sắp hàng để cho ngoại kiều lựa như lựa một món hàng. Đó là chuyện của những người dân VN nghèokhổ. Chuyện của giai cấp lănh đạo giàu có th́ sao? Đạo đức của họ c̣n suy đồi tệ hại hơn. Không có ǵ xấu hổ, nhục nhã bằng những tấm bảng viết bằng tiếng VN để cảnh cáo không được ăn cắp ở những nước Á Châu có nhiều khách du lịch từ VN. Nếu đă đủ tiền để đi du lịch th́ chắc chắn là không đến nỗi đói nghèo mà phải làm liều.
> V́ sao mà ra nông nỗi này? VN chúng ta đă bao lần bị ngoại bang đô hộ và bóc lột,cả ngàn năm Bắc thuộc tăm tối, cả 80 năm đọa đày dưới tay thực dân Pháp, cả triệu người chết đói v́ phát xít Nhật, mà giấy rách vẫn giữ được lề, không bao giờ đi đến sự nhục nhă tột cùng như bây giờ. VN ngày nay là một quốc gia có chủ quyền, với đảng cầm quyền là người VN, mà tại sao VN lại thụt lùi thảm hại về cả vật chất lẫn tinh thần như thế, tại sao phụ nữ VN và trẻ em VN lại bị đẩy vàobước đường cùng như thế, tại sao t́nh trạng VN lại tồi tệ hơn cả khi bị ngoại bang đô hộ và một trời một vực so với thời VN từng được mệnh danh là Ḥn Ngọc Viễn Đông?
> Câu trả lời là v́ trong suốt 40 năm qua chính quyền CS không hề có một nỗ lựcnào để xây dựng đất nước, không hề có một quan tâm nào đến phúc lợi của người dân nên mới ra nông nỗi này. Họ có thật sự là người VN không mà sao hành xử y như thực dân ngoại bang, chỉ lo vơ vét thật nhiều và thật nhanh mọi tài nguyênquốc gia, bất chấp những mối đại họa đường dài như tàn phá môi sinh, đốn rừng,chặt gỗ quư, tàn phá di tích lịch sử, v.v... Không chăm lo cho dân th́ chớ, họtán tận lương tâm đến nỗi công nhân VN xuất cảnh lao động bị chủ ngoại quốcđánh đập chạy đến cầu cứu mà ṭa đại sứ làm ngơ không can thiệp, ngư dân VN bitầu Trung Cộng hà hiếp ngay trong hải phận VN mà họ không phản ứng.
> Và cái tội tầy đ́nh nhất của Đảng CSVN ngày nay là v́ tham v́ hèn mà dâng đất dâng biển cho Trung Cộng để dựa vào Trung Cộng mà củng cố quyền lực. Ítnhất 720 cây số vuông biên giới VN, kể cả Ải Nam Quan và Thác Bản Giốc và10,000 cây số vuông biển VN gồm cả quyền khai thác hải sản đă nằm gọn trong tayTrung Cộng mà chúng không hề phải tốn một viên đạn. Chưa kể đến việc cho TrungCộng khai thác Bauxite ở Tây Nguyên và cho Trung Cộng thuê 300,000 mẫu rừng ở6 tỉnh miền Bắc 50 năm. Trung Cộng tha hồ di dân và đem quân đội của chúng vàonhững vùng này đóng chốt sẵn. Sau này nếu có xẩy ra chiến tranh Trung-Việt th́địch đă ở sẵn ngay trong ḷng ta rồi, lại càng khó mà đánh bật được chúng.
> Bán nước, phá hoại tài nguyên quốc gia, dập tắt tinh thần ái quốc và niềm tự hào dân tộc, bóc lột, đàn áp, khủng bố dân. Một chính quyền thực dân đỏ, mộtđảng lănh đạo bất nhân bất nghĩa như thế là đại hoạ cho tổ quốc Việt Nam th́người Việt quốc gia hải ngoại không thể nào hợp tác hay ḥa hợp ḥa giải ǵ vớihọ được. Nhân đây, xin một lần nữa nhắc nhở những ai đă, đang hoặc có ưđịnh hợp tác với chính quyền CS, về cái bản chất phản bội, dối trá và lừa lọc củaĐảng CSVN. Cả miền Bắc đă bị lừa, đă không thiếu ǵ nhữngbài viết chửi Đảng của những cựu đảng viên hay cựu cán bộ v́ uất ức. Cả miền Namđă bị lừa khi Đảng giả vờ ḥa hợp ḥa giải chỉ để dễ bề thẳng tay tàn sát trảthù và dễ dàng lùa cả triệu quân cán chính miền Nam vào nhà tù mà ai cũng tưởngchỉ là đi học tập vài ngày rồi về. Cả Mặt Trận GiảiPhóng Miền Nam đă bị lừa. Đây là những kẻ nai lưng hysinh xương máu cho Đảng rồi bị Đảng trở mặt phản bội sau khi xong việc. Vậy th́huống ǵ là người Việt hải ngoại, thành phần đă từng bị Đảng nhục mạ vu khốnglà một lũ ma cô đĩ điếm tội phạm nên mới bỏ nước ra đi. Ngày nay Đảng đổi giọngquỷ quyệt gọi chúng ta là những khúc ruột ngàn dặm v́ muốn biến chúng ta thànhnhững con ḅ ngây thơ để cho Đảng vắt sữa. Đảng hô hào ḥa hợp ḥa giải đểchúng ta tự nguyện làm tay sai không công giúp Đảng thi hành nghị quyết 36.Đảng dựng lên những lănh tụ đối lập ma để sau nầy diễn kịch "VN có đa đảng"hầu che mắt thế giới, để mượn tay những kẻ nhẹ dạ thi hành âm mưu củađảng. Sau khi Đảng xong việc, đạt được mục đích, th́ cái bản chất phản bội lừalọc mới lộ ra và quư vị đó cũng sẽ là những cái vỏ chanh tội nghiệp mà Đảng sẽkhông ngần ngại vứt bỏ sau khi vắt hết nước.
> Vừa rồi chúng ta đă ôn lại câu chuyện tang thương của những người ở lại và quêhương bỏ lại. C̣n chuyện của những người ra đi?
> Trước hết, xin thành kính đốt nén hương ḷng cho những người đă bỏ ḿnh trên đườngt́m tự do, những người đă chọn thà chết c̣n hơn sống mà như chết. C̣n chúngta, từ những người tị nạn thất thểu không nhà và vô tổ quốc năm xưa chúng ta đătrở thành công dân đầy tự tin của những quốc gia tự do dân chủ bậc nhất trên thếgiới. Chúng ta đă nhanh chóng khắc phục được những khó khăn kinh tế ban đầu vàdựng lên những cộng đồng vững mạnh, những khu thương mại trù phú, các công ty lớnnhỏ đầy dẫy, do người Việt làm chủ. Chúng ta thành công trong mọi ngành, từquân sự đến khoa học kỹ thuật, văn chương nghệ thuật, từ Luật Nha Y Dược đếnThẩm Mỹ, Thời trang. Con em chúng ta đang sắp hạng đầu ở mọi cấp lớp, từ mẫugiáo đến đại học. Trong lúc người VN trong nước đi ra ngoại quốc th́ tủi hổ v́ bị cảnh cáo không được ăn cắp, th́ chúng ta, những người GiaNă Đại gốc Việt, người Úc gốc Việt, người Mỹ gốc Việt, v.v... đi đến đâu cũngđược khen phục v́ những thành quả và đóng góp không nhỏ cho quê hương mới. Sự kiện này chúng minh hùng hồn rằng nếu những người Việt trong nước có điều kiện và cơ hội như người Việt hải ngoại th́ họ cũng sẽ xây dựng đượcmột đời sống no ấm và một quốc gia phú cường. Do đó, chính Đảng CS và bè lũ thựcdân Đỏ đang cai trị VN là cái lư do ngăn chặn điều kiện phát triển đất nước vàhạnh phúc cho dân tộc VN.
> Suốt 40 năm qua người Việt hải ngoại không chỉ lo làm lại cuộc đời trên quêhương mới. Song song với việc đó chúng ta vẫn nêu cao chính nghĩa quốc gia, vẫntranh đấu không ngừng nghỉ cho 80 triệu đồng bào trong nước, đồng thời gắt gaolên án những tội tày trời của CSVN đối với quốc gia dân tộc. Ánh xin được liệtkê một vài thí dụ.
> Chẳng hạn như cuối thập niên 70, đa số người tị nạn c̣n đang chân ướt chân ráo cố hội nhập vào đời sống mới, người th́ làm 2, 3 jobs một lúc để dành dụm gửi tiền về VN, người th́ học ngày học đêm để bắt kịp bạn đồng lớp, nhưng chúng tavẫn bỏ giờ làm giờ học để di biểu t́nh tranh đấu cho thuyền nhân VN không bị đẩy trở ra biển, tố cáo hải tặc đang giết người cướp của trên biển Đông, và kêu cứu với Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc. Ánh nhớ hồi đó bố mẹ Ánh rất khó, muốn xin đi đâu không phải dễ. Vậy mà Ánh xin đi tuyệt thực trước ṭa Đại Sứ Mă Lai hay vắng nhà cả đêm 30 tháng 4 để làm Đêm Không Ngủ Tưởng Nhớ Quê Hương th́ hai cụ cho con gái đi ngay mà không hề thắc mắc.
>
> Một thí dụ nữa là việc tranh đấu cho những cựu tù cộng sản được đến Hoa Kỳ trong chiến dịch nhân đạo mà bên Mỹ vẫn gọi tắt là HO. Người có sáng kiến và có công đầu là bà Khúc Minh Thơ. Nếu không có chiến dịch HO th́ con số những người tù chết trong ṿng vài năm sau khi được thả sẽ c̣n cao hơn nữa, v́ ở trong tù bị hành hạ đánh đập, bị bắt làm việc khổ sai và đói ăn triền miên th́ thể lực haoṃn, nhiều khi lê về được với gia đ́nh nhưng trong người mang cả trăm thứ bệnh.
> Một thí dụ nữa là chuyện treo cờ vàng. 40 năm trước đã có nhiều hội đoànkhông treo và chào cờ vàng trong các buổi sinh hoạt của người Việt ở hảingoại, vì họ chủ trương phi chính trị. Chúng ta đă phải mất rất nhiều tâmhuyết mới thuyết phục được họ treo và chào cờ vàng. Rồi so với hôm nay khôngnhững ḿnh đă thuyết phục được ḿnh mà c̣n thuyết phục được người. Ánh muốn nóiđến sự kiện những thành phố và Tiểu Bang Hoa Kỳ có đông người Việt cư ngụ đălần lượt công nhận cờ vàng là biểu tượng của người Mỹ gốc Việt. Nhờ vậy lá cờthân yêu của chúng ta đang được tung bay hiên ngang ở khắp hải ngoại mà ṭacác tòa Đại Sứ CS không làm ǵ được. Quả là cộng đồng người Việt quốcgia chúng ta đă tiến được một bước rất dài. Và một trong những người có công đầutrong cuộc vận động kiên quyết này là
> chị Lữ Anh Thư, một người bạn thân và đồng chí của Ánh. Một lát nữa, chị Anh Thư sẽ giúp bổ túc thêm về những thành quả củangười trẻ hải ngoại trong 40 năm qua.
> Một thành quả quan trọng khác là công tác trả ơn chiến sĩ. Không đâu là khôngcó những nỗ lực gây quỹ giúp thương phế binh và cô nhi quả phụ của tử sĩ VNCH.Cộng đồng nhỏ th́ làm nhỏ, cộng đồng lớn th́ làm lớn. Ở những nơi đông ngườiViệt sinh sống như California bên Mỹ th́ hàng năm vẫn có đại nhạc hội Cám ƠnAnh quy tụ hàng trăm nghệ sĩ tŕnh diễn ngoài trời suốt từ trưa đến tối bánđược cả trên 10 ngàn vé và số tiền đóng góp bao giờ cũng lên trên nửa triệuđô la.
> Năy giờ chúng ta đă ôn lại hai câu chuyện, câu chuyện tang thương của những ngườiở lại và câu chuyện đầy tự hào của những người ra đi. Trong bối cảnh này, câu hỏilớn nhất là người Việt hải ngoại cần phải làm ǵ cho tương lai dân tộc. Mà tương lai của một dân tộc th́ luôn luôn nằm trong tay những ngườitrẻ. Vậy câu hỏi chính xác hơn là chúng ta cần làm ǵ để khuyến khích tuổi trẻhải ngoại tiếp tay với những người trẻ trong nước bảo vệ quê hương và tiếp tụctranh đấu cho tự do nhân quyền. Thật vậy, ngoài việc giúpcon em chuẩn bị cho tương lai cá nhân, phụ huynh chúng ta c̣n cần giúp đào tạomột thế hệ mới cho tương lai dân tộc Việt Nam.
> Việc làm này có viển vông không, khi mà VN đang sắp sửa mất nước vào tay TrungCộng đến nơi rồi. Thưa câu trả lời là không viển vông. Nh́n lại suốt chiều dàilịch sử, VN đă từng bị Tàu đô hộ cả ngàn năm mà hàng mấy mươi thế hệ người VN từđời này sang đời khác vẫn nuôi dưỡng được ḷng ái quốc bền bỉ và ư chí quật cườngđề cuối cùng dành lại độc lập. Đó là v́ cha ông ta đă nỗ lực ǵn giữ cái tinhthần dân tộc cho con cháu. Nhờ đó, ta luôn ư thức được ḿnh là người Việt và tựhào ḿnh là người Việt, dù nền văn minh của ta có bị kẻ thống trị cướp nhận làcủa họ, dù lịch sử của ta có bị bôi xoá hay xuyên tạc, và văn hoá của ta bị phaloăng đi để tiêu diệt niềm tự hào dân tộc của ta và đồng hoá ta thành ngườiTàu. Soi tấm gương này của cha ông, ngày nào chúng ta c̣n nỗ lực hun đúc tinhthần dân tộc cho con cháu th́ nhất định ta không sợ mất nước, và dẫu có mất th́cũng sẽ dành lại được khi thời cơ thuận tiện.
> Nếu câu hỏi là đối với tuổi trẻ VN ở hải ngoại, nỗ lực hun đúc tinh thần dân tộcnày có thực tế không khi con em chúng ta sinh ra và lớn lên ở đây, th́ xin thưacâu trả lời là khó nhưng không phải không làm được. Lần đầu tiên trong lịch sử,chúng ta đă phải hàng hàng lớp lớp bỏ quê hương ra đi v́ không chấp nhận cộng sản.Nhưng chúng ta không phải là dân tộc duy nhất đang trải rộng trong thế giới tựdo. Hăy lấy một thí dụ là người Do Thái. Họ đă tha phương đi khắp nơi mà vẫnkhông mất hồn Do Thái, và cuối cùng đă làm được cái chuyện không tưởng là vận độngcả thế giới cho họ lập quốc. Ngày nay, họ đang lợi dụng vị thế chính trị vàkinh tế của họ ở những nước bên ngoài để hỗ trợ đắc lực cho người dân bên trongnước Do Thái được tự do và trường tồn. Nếu người Do Thái làm được th́ sao takhông làm được. Nếu thế hệ con em chúng ta trở thành những nhà chính trị kinh tếthương gia chuyên viên lỗi lạc, nắm những cơ phận then chốt trong guồng máy cácquốc gia lớn trên thế giới, nhưng luôn giữ được tinh thần VN th́ dù sinh ra vàlớn lên ở bất cứ đâu, họ vẫn sẽ có những quan tâm tự nhiên cho đất nước và dântộc VN.
> Nhân dịp này Ánh cũng xin bày tỏ mối lo ngại rất lớn không phải của riêng Ánhmà của tất cả chúng ta trước sự phá sản tinh thần VN đang diễn ra trong nước.Chúng ta là một dân tộc với cả một lịch sử kiêu hùng và một nền văn minh phongphú, từ trống đồng cho đến phong tục thờ cúng tổ tiên và những sinh hoạt tự trịnơi làng xă ngay cả dưới thời phong kiến. Ngày nay v́ muốn lấy ḷng Trung Cộng,nhà nước CS đang lặng lẽ bôi xóa đi những trang sử chống Bắc xâm lẫm liệt củata. Mới năm ngoái, chúng ra chỉ thị băi bỏ những ngày kỷ niệm quan trọng như kỷniệm Trưng Vương ở cấp quốc gia mà chỉ cho làm ở địaphương nơi có đền thờ hai bà thôi. Nguy hiểm hơn là luận điệu văn hóa củata là toàn vay mượn từ Trung Hoa, và tinh thần vọng ngoại, ưa chuộng tất cả nhữngǵ của người và chê bai của ḿnh. Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước khi chúng ta tựđánh mất đi hồn nước. C̣n đất c̣n biển mà mất văn hóa, mất lịch sử, mất đi từhào dân tộc, rồi thay vào là tinh thần nô lệ, Hán hoá th́ có khác ǵ đă mất nướcrồi. Nếu ta không giữ được quê hương ở trong chúng ta th́ làm sao giữ được quêhương bên ngoài?
> Trong t́nh huống này, nhu cầu giáo dục tuổi trẻ VN để huy động niềm tự hào dântộc trở thành cấp thiết. Bước đầu tiên là dậy cho con em một hiểu biết tường tậnvà chính xác về lịch sử VN, và những anh hùng, anh thư của dân tộc. Điều khókhăn là phụ huynh chúng ta không có tài liệu sẵn sàng cho mục đích này. Hơn nữa,nếu muốn nhắm vào giới trẻ hải ngoại, chúng ta cần phải soạn thảo những tài liệunày bằng anh ngữ, pháp ngữ v.v... Muốn gây được phong trào học sử trong giới trẻ,chúng ta cần có những bài viết ngắn, gọn để tóm lược những mốc lịch sử quan trọngPđồng thời xoáy vào những giai đoạn lịch sử oai hùng nhất và đề cập thật nhiều đếnnhững người trẻ hào hùng VN qua bao thời đại. Khi nói về họ, ta cần nhấn mạnh đếntuổi tác và thân thế của họ, thí dụ như Hoài Văn Hầu Trần QuốcToản mới 16 tuổi đă tự điều khiển một đạo quân chống giặc Mông Cổ và lậpbao chiến công lừng lẫy, Lư Đông A mới15 tuổi đă theo nhà cách mạng Phan Bội Châu và 22 tuổi đă thành lập và làm tổng thư kư Đại Việt Duy Dân CáchMệnh Đảng để đấu tranh chống Pháp. Trương Tử Anh thành lập Đại Việt Quốc Dân Đảng lúc chỉ mới 25 tuổi. Nguyễn Thái Họcthành lập Việt Nam Quốc Dân Đảng cũng ở tuổi 25.
> Song song với việc dạy sử, chúng ta cần trang bị cho con em những hiểu biếtcăn bản về văn hóa của người VN, nhất là những văn hóa cổ, đặc thù của ta. Ḿnhphải biết rơ cái ǵ của ḿnh, nhất là những cái hay, cái đẹp của ḿnh trước khiđể ư học hỏi và so sánh với những cái hay cái đẹp của người. Có như vậy ḿnh sẽcó những chọn lựa khôn ngoan để cầu tiến nhưng vẫn giữ được bản sắc và niềm tựhào dân tộc. Có như vậy th́ không sợ Hán hoá, sợ mất đi hồn VN. Có như vậy th́mới giữ vững được cái VN bên trong chúng ta để bảo vệ cái VN bên ngoài.
> Thế hệ tị nạn và di dân đầu tiên bao giờ cũng phải lo chuyện cơm áo và ổn địnhđời sống. Nay chúng ta đă xong bước đầu và đă thiết lập được những cộng đồng Việttrù phú ở nhiều quốc gia tân tiến. Con em chúng ta đang sắp hạng đầu ở học đườngvà đang thăng tiến rất nhanh trong nghề nghiệp. Đây là lúc chúng ta cầnthực hiện bước kế tiếp là đẩy mạnh tuổi trẻ VN vào tiến tŕnh khôi phục và pháthuy tinh thần dân tộc. Nói một cách khác là sau khi phải bỏ quêhương ra đi nay ta đă hoàn hồn, bây giờ th́ ta cần lo đến bước kế tiếp là giữ hồn,nhất là trước t́nh huống VN hiện nay. Ánh xin trân trọng kêu gọi sự chung sức củanhững vị học giả, sử gia trong và ngoài nước cho vấn để cấp thiết nầy. Chúng tacó rất nhiều hội đoàn đa số cho mục đích ái hữu, tương tế, và từ thiện. Đây làlúc chúng ta cần cho mọc lên như nấm những hội nghiên cứu về sử, về nguồn gốc,văn hóa, và phong tục VN.
> Những lời nói sau cùng xin được dành cho những người trẻ VN và xin mượn tựa đềcủa một tác phẩm của cố văn sĩ Duyên Anh có tên là “Mơ Thành Người QuangTrung”, một trong những anh hùng chống Bắc xâm vĩ đại nhất của lịch sử VN.
> Vâng, tất cả chúng ta xin hăy mơ thành người Quang Trung,
> và xin hăy là người Quang Trung.
>
> Dương Nguyệt Ánh - 5/2015
>

laingo10
03-28-2016, 17:32
Xin cám ơn bài viết của cô Dương Nguyệt Ánh, bài viết hay lắm!!!

Tia_qthinh
03-28-2016, 18:37
"...nghẹn ngào và nuối tiếc .."
của thằng bưng bô, liếm đít miro mà không thấy thúi, và dơ.
đây là dịp ăn phân cuối cùng của mầy ! ráng ăn cho đả đi thằng bắc kỳ ngộng chó đẻ miro ! lần sau thèm liếm đít thì không còn nửa ! chỉ còn phân chệt cho mầy thôi !