june04
04-19-2016, 07:20
Ian Burkhart bị gẫy cổ cách đây 6 năm trước nên bị bại liệt, không làm được bất cứ việc ǵ bằng đôi bàn tay của ḿnh. Tuy nhiên, với một con chip được cấy vào trong năo của ḿnh, Ian Burkhart đă có thể điều khiển được đôi bàn tay theo ư muốn của ḿnh.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=876406&stc=1&d=1461050414
Khi Burkhart 18 tuổi, anh ta không may lao xuống một vùng nước nông trong kỳ nghỉ mát với bạn bè. Hậu quả, Burkhart bị chấn thương tủy sống nghiêm trọng, khiến anh bị liệt từ phần ngực trở xuống. Nhưng với một thiết bị được cấy vào năo, anh chàng giờ đây đă có thể truyền tín hiệu từ năo xuống canh tay phải, và làm cho nó cử động.
Công nghệ mới hiện vẫn chưa được đưa vào sử dụng rộng răi, nhưng đă cho phép Burkhart cầm một cái cốc, hay thậm chí dịch chuyển các ngón tay độc lập để sử dụng một cây đàn mô phỏng, dùng để chơi tṛ Guitar Hero. Từ thành công ở Burkhart, các nhà nghiên cứu nghĩ rằng công nghệ này một ngày nào đó, có thể sẽ là phương pháp hữu hiệu để giúp những người bị liệt tứ chi giành lại quyền kiểm soát của ḿnh. “Tôi biết rơ những ǵ đă đánh mất, kể từ khi chấn thương xảy ra”, Burkhart nói trong một cuộc họp báo. V́ vậy, “lần đầu tiên khi tôi có thể x̣e và khép bàn tay của ḿnh, nó thực sự đă thắp lên trong tôi cảm giác hy vọng về tương lai”.Trong trường hợp của Burkhart, các tổn thương xương sống đă khiến anh không thể đi lại và di chuyển cánh tay của ḿnh. Dưới góc độ thần kinh, điều này nghĩa là khi cố gắng di chuyển một ngón tay, các tín hiệu từ năo truyền xuống tay anh sẽ bị chặn lại. Đối với các nhà nghiên cứu về bệnh bại liệt, rất khó để khắc phục t́nh trạng mất kết nối đó. Tuy nhiên, đó lại là lư do để một số nhà khoa học nghĩ đến một giải pháp dễ dàng hơn, bằng cách ‘định tuyến’ lại đường truyền. Và cho đến hiện tại, các nhà khoa học đă làm được điều đó, nhờ một thiết bị đọc suy nghĩ với kích thước như một cục tẩy bút ch́.
Hệ thống đă giúp Burkhart phục hồi khả năng cử động ngón tay bao gồm 3 phần chính: 1 con chip nhỏ xíu, một máy tính, và một bộ điện cực được dán vào cánh tay anh ấy. Khi Burkhart nghĩ rằng anh chuyển động tay của ḿnh, thiết bị cấy ghép sẽ phát hiện các tín hiệu trong năo và gửi chúng vào máy tính. Sau đó, máy tính có vai tṛ giải mă tín hiệu này và chuyển tiếp thông tin đó đến các miếng dán có điện cực trên cẳng tay. Miếng dán sẽ sử dụng xung điện để kích hoạt các cơn co thắt trong cơ bắp, cho phép Burkhart thực hiện những ǵ anh đang nghĩ đến bàn tay của ḿnh. V́ vậy, ở một góc độ nào đó, có thể nói máy tính đă hoạt động như một ‘người phiên dịch’, chuyển tiếp thông tin từ năo đến các cơ của Burkhart
Hoàn thiện công nghệ này là một quá tŕnh kéo dài nhiều năm, bắt đầu ngay trước khi Burkhart được cấy ghép. Trong giai đoạn đầu (3 năm trước), các nhà nghiên cứu đă dành rất nhiều thời gian để chụp ảnh năo Burkhart, khi anh h́nh dung ra các chuyển động bàn tay trong đầu, và theo dơi quá tŕnh đó thông qua một màn h́nh. Lúc bấy giờ, các nhà khoa học ghi lại tín hiệu năo của anh ấy và cố gắng ghép chúng với chuyển động tay tương ứng. Tháng 4/2014, Burkhart trải qua một ca phẫu thuật kéo dài 3 giờ, để đặt thiết bị vào năo. Hai tháng sau, anh bắt đầu có thể di chuyển ngón tay, mặc dù vào thời điểm đó, các chuyển động vẫn chưa thể giúp anh ta làm được điều ǵ đáng kể. Thế nhưng giờ đây, Burkhart đă có thể nhấc chiếc điện thoại của ḿnh lên, hay giữ muỗng trong tay. Chơi Guitar Hero cũng là một cách rèn luyện cử động đối với anh.
“Anh ấy không chỉ nhấc đồ vật lên mà c̣n thao tác với chúng”, Chad Bouton - nhà thần kinh học tại Viện nghiên cứu Y khoa Feinstein (Mỹ), đồng tác giả của nghiên cứu, cho biết. “Đây là lần đầu tiên điều này được thực hiện và đó là một bước tiến rất lớn trong lĩnh vực”.
Mặc dù Burkhart có thể thực hiện một số động tác phức tạp, anh vẫn không thể tách các ngón tay của ḿnh ra để hoàn thành một số thao tác, chẳng hạn như gơ bàn phím. Ngoài ra, khả năng kiểm soát lực ngón tay tác dụng lên các vật nhất định, cũng rất hạn chế đối với anh. Đó là bởi v́ con chip trong năo của Burkhart chỉ có 96 điện cực, không đủ để ra lệnh cho tay chuyển động một cách chính xác. Để khắc phục vấn đề này, các nhà nghiên cứu muốn tăng số lượng các điện cực lên đến vài ngh́n. Họ cũng muốn ‘nén’ cho máy tính trở nên nhỏ hơn, khiến nó nằm gọn gàng trong thiết bị cấy vào năo, đồng thời sử dụng công nghệ không dây thay v́ có dây như hiện nay. Nếu có thể thực hiện tất cả những điều đó, những người bại liệt hiện tại sẽ có cơ hội phục hồi và có một cuộc sống b́nh thường, trong tương lai gần. Không những tay, chân cũng là bộ phận đang được các nhà nghiên cứu hướng đến.
Mặc dù nhóm nghiên cứu từ chối tiết lộ chi phí phải trả cho toàn bộ hệ thống, có thể đoán được bạn sẽ phải trả một cái giá không hề rẻ cho nó. Bên cạnh đó, vẫn c̣n một số câu hỏi được đặt ra, về việc thiết bị có thể tồn tại trong năo bao lâu mà không bị từ chối. “Thành thật mà nói th́ ít ai biết thiết bị có thể duy tŕ bao lâu trong năo người được cấy ghép”, Nick Anetta - kỹ sư tại Viện Battelle Memorial (Ohio, Mỹ), và một nhà nghiên cứu khác, nhận định. “Nhưng chúng tôi nghĩ rằng nó có thể ở trong năo trong ṿng 5 năm”. Cũng chính v́ điều này, hệ thống có thể sẽ không được áp dụng rộng răi trong thời gian tới. Nhưng điều đó không có nghĩa là Burkhart sẽ là người đầu tiên và cuối cùng sử dụng thiết bị cấy ghép; một bệnh nhân thứ hai dự kiến sẽ được thực hiện điều tương tự vào hè này.
vietbf @ sưu tầm
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=876406&stc=1&d=1461050414
Khi Burkhart 18 tuổi, anh ta không may lao xuống một vùng nước nông trong kỳ nghỉ mát với bạn bè. Hậu quả, Burkhart bị chấn thương tủy sống nghiêm trọng, khiến anh bị liệt từ phần ngực trở xuống. Nhưng với một thiết bị được cấy vào năo, anh chàng giờ đây đă có thể truyền tín hiệu từ năo xuống canh tay phải, và làm cho nó cử động.
Công nghệ mới hiện vẫn chưa được đưa vào sử dụng rộng răi, nhưng đă cho phép Burkhart cầm một cái cốc, hay thậm chí dịch chuyển các ngón tay độc lập để sử dụng một cây đàn mô phỏng, dùng để chơi tṛ Guitar Hero. Từ thành công ở Burkhart, các nhà nghiên cứu nghĩ rằng công nghệ này một ngày nào đó, có thể sẽ là phương pháp hữu hiệu để giúp những người bị liệt tứ chi giành lại quyền kiểm soát của ḿnh. “Tôi biết rơ những ǵ đă đánh mất, kể từ khi chấn thương xảy ra”, Burkhart nói trong một cuộc họp báo. V́ vậy, “lần đầu tiên khi tôi có thể x̣e và khép bàn tay của ḿnh, nó thực sự đă thắp lên trong tôi cảm giác hy vọng về tương lai”.Trong trường hợp của Burkhart, các tổn thương xương sống đă khiến anh không thể đi lại và di chuyển cánh tay của ḿnh. Dưới góc độ thần kinh, điều này nghĩa là khi cố gắng di chuyển một ngón tay, các tín hiệu từ năo truyền xuống tay anh sẽ bị chặn lại. Đối với các nhà nghiên cứu về bệnh bại liệt, rất khó để khắc phục t́nh trạng mất kết nối đó. Tuy nhiên, đó lại là lư do để một số nhà khoa học nghĩ đến một giải pháp dễ dàng hơn, bằng cách ‘định tuyến’ lại đường truyền. Và cho đến hiện tại, các nhà khoa học đă làm được điều đó, nhờ một thiết bị đọc suy nghĩ với kích thước như một cục tẩy bút ch́.
Hệ thống đă giúp Burkhart phục hồi khả năng cử động ngón tay bao gồm 3 phần chính: 1 con chip nhỏ xíu, một máy tính, và một bộ điện cực được dán vào cánh tay anh ấy. Khi Burkhart nghĩ rằng anh chuyển động tay của ḿnh, thiết bị cấy ghép sẽ phát hiện các tín hiệu trong năo và gửi chúng vào máy tính. Sau đó, máy tính có vai tṛ giải mă tín hiệu này và chuyển tiếp thông tin đó đến các miếng dán có điện cực trên cẳng tay. Miếng dán sẽ sử dụng xung điện để kích hoạt các cơn co thắt trong cơ bắp, cho phép Burkhart thực hiện những ǵ anh đang nghĩ đến bàn tay của ḿnh. V́ vậy, ở một góc độ nào đó, có thể nói máy tính đă hoạt động như một ‘người phiên dịch’, chuyển tiếp thông tin từ năo đến các cơ của Burkhart
Hoàn thiện công nghệ này là một quá tŕnh kéo dài nhiều năm, bắt đầu ngay trước khi Burkhart được cấy ghép. Trong giai đoạn đầu (3 năm trước), các nhà nghiên cứu đă dành rất nhiều thời gian để chụp ảnh năo Burkhart, khi anh h́nh dung ra các chuyển động bàn tay trong đầu, và theo dơi quá tŕnh đó thông qua một màn h́nh. Lúc bấy giờ, các nhà khoa học ghi lại tín hiệu năo của anh ấy và cố gắng ghép chúng với chuyển động tay tương ứng. Tháng 4/2014, Burkhart trải qua một ca phẫu thuật kéo dài 3 giờ, để đặt thiết bị vào năo. Hai tháng sau, anh bắt đầu có thể di chuyển ngón tay, mặc dù vào thời điểm đó, các chuyển động vẫn chưa thể giúp anh ta làm được điều ǵ đáng kể. Thế nhưng giờ đây, Burkhart đă có thể nhấc chiếc điện thoại của ḿnh lên, hay giữ muỗng trong tay. Chơi Guitar Hero cũng là một cách rèn luyện cử động đối với anh.
“Anh ấy không chỉ nhấc đồ vật lên mà c̣n thao tác với chúng”, Chad Bouton - nhà thần kinh học tại Viện nghiên cứu Y khoa Feinstein (Mỹ), đồng tác giả của nghiên cứu, cho biết. “Đây là lần đầu tiên điều này được thực hiện và đó là một bước tiến rất lớn trong lĩnh vực”.
Mặc dù Burkhart có thể thực hiện một số động tác phức tạp, anh vẫn không thể tách các ngón tay của ḿnh ra để hoàn thành một số thao tác, chẳng hạn như gơ bàn phím. Ngoài ra, khả năng kiểm soát lực ngón tay tác dụng lên các vật nhất định, cũng rất hạn chế đối với anh. Đó là bởi v́ con chip trong năo của Burkhart chỉ có 96 điện cực, không đủ để ra lệnh cho tay chuyển động một cách chính xác. Để khắc phục vấn đề này, các nhà nghiên cứu muốn tăng số lượng các điện cực lên đến vài ngh́n. Họ cũng muốn ‘nén’ cho máy tính trở nên nhỏ hơn, khiến nó nằm gọn gàng trong thiết bị cấy vào năo, đồng thời sử dụng công nghệ không dây thay v́ có dây như hiện nay. Nếu có thể thực hiện tất cả những điều đó, những người bại liệt hiện tại sẽ có cơ hội phục hồi và có một cuộc sống b́nh thường, trong tương lai gần. Không những tay, chân cũng là bộ phận đang được các nhà nghiên cứu hướng đến.
Mặc dù nhóm nghiên cứu từ chối tiết lộ chi phí phải trả cho toàn bộ hệ thống, có thể đoán được bạn sẽ phải trả một cái giá không hề rẻ cho nó. Bên cạnh đó, vẫn c̣n một số câu hỏi được đặt ra, về việc thiết bị có thể tồn tại trong năo bao lâu mà không bị từ chối. “Thành thật mà nói th́ ít ai biết thiết bị có thể duy tŕ bao lâu trong năo người được cấy ghép”, Nick Anetta - kỹ sư tại Viện Battelle Memorial (Ohio, Mỹ), và một nhà nghiên cứu khác, nhận định. “Nhưng chúng tôi nghĩ rằng nó có thể ở trong năo trong ṿng 5 năm”. Cũng chính v́ điều này, hệ thống có thể sẽ không được áp dụng rộng răi trong thời gian tới. Nhưng điều đó không có nghĩa là Burkhart sẽ là người đầu tiên và cuối cùng sử dụng thiết bị cấy ghép; một bệnh nhân thứ hai dự kiến sẽ được thực hiện điều tương tự vào hè này.
vietbf @ sưu tầm