Log in

View Full Version : Hà Nội dưới góc nh́n “v́ yêu” của chàng Tây


june04
07-06-2016, 11:16
V́ yêu Hà Nội mà chàng Tây này luôn cảm thấy Hà Nội đẹp, Hà Nội đáng yêu ngay cả ở những thứ thô thiển nhất mà người khác nh́n nhận về Hà Nội. Bức thư này được viết bởi Gaspard, người đàn ông Pháp và đi theo chủ nghĩa xê dịch.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=907108&stc=1&d=1467803623

Gaspard là một người đàn ông Pháp và đi theo chủ nghĩa xê dịch. Anh đă rời khỏi quê nhà từ khi c̣n rất trẻ và lang thang du mục khắp các vùng đất trên thế giới. Qua những chuyến trải nghiệm của ḿnh, anh lại viết thành sách hoặc những đoạn ghi chú dài trên blog ILEFTHOME để những ai có cùng chung ư tưởng với anh cũng có được kinh nghiệm.

Anh đă từng đến rất nhiều nơi từ u sang Á và mỗi bài viết của anh đều khiến cho những người yêu du lịch đứng ngồi không yên. Trong số đó có một bức thư ngắn gửi tới Hà Nội khiến cho nhiều người không khỏi xúc động. Gaspard bày tỏ t́nh yêu của ḿnh với một vùng đất xa lạ bằng tất cả trái tim. Và điều đặc biệt là anh biết rơ, những người đang sống ở thủ đô ấy của đất nước Việt Nam thực ra lại rất khó chịu với những thứ mà anh ấy yêu.

"Tôi yêu Hà Nội v́ những điều mà người ta ghét nó

Đó là những vết nứt, những bức tường dơ bẩn, tiếng ồn, các thứ mùi, sự hỗn loạn của đường phố, những vỉa hè mấp mô, dây điện chằng chịt ngày càng rối rắm như dây thường xuân bủa vây lấy các ṭa nhà…

Tôi yêu màu vàng của những ngôi nhà từ thời Pháp để lại, những người lái xe ôm nằm ngủ trên chiếc yên xe chông chênh, những số điện thoại viết tràn làn trên các bức tường thành phố, và cả mùi thơm của cà phê phảng phất trong không gian phố cổ.

Tôi yêu những những con phố với vô số các kiot nhỏ chỉ bán một loại mặt hàng giống y hệt nhau. Tôi thích những phụ nữ Việt cứ la hét cả ngày dưới ban công nhà tôi ḥa cùng với tiếng c̣i xe ầm ĩ ngoài đầu hẻm.

Tôi thích Hà Nội v́ nơi đây bắt tôi phải tỉnh táo, cảnh giác và phải luôn giữ cho con mắt mở to.

Tôi thích Hà Nội ngay cả khi thành phố này đang cố gắng giết tôi. Từng ngày.

Tôi thích Hà Nội v́ cái sự không rẻ mạt của nó; giống như tất cả các thành phố khác của Việt Nam, chẳng có ai ngồi mát mà ăn bát vàng cả.

Sau 2 tháng ở thủ đô, tôi đă làm quen được với những vũ điệu đường phố, những hỗn loạn giao thông và biết lúc nào phải nhịn thở để tránh hít phải khói cay hoặc mùi rác thải. Tuy vậy, tôi vẫn là người mới bắt đầu và mỗi ngày nơi đây lại mang đến cho tôi những "hiểm nguy" và "rủi ro" mới, đôi khi chúng hạ gục tôi, đôi khi không thể nào. Nhưng điều đó chẳng có ǵ quan trọng bởi tôi thích Hà Nội và nó luôn khiến cho tôi ngạc nhiên."