miro1510
07-30-2016, 14:54
Từ thiện là một việc làm đẹp và đáng ca ngợi. Tuy nhiên bức ảnh từ thiện dưới đây lại khiến người xem không khỏi phẫn nộ. Đó là bởi v́ sự vô duyên của những nhà hảo tâm cũng như người đăng tải bức ảnh.
Một bức ảnh “nhẫn tâm”
Những ngày qua, cộng đồng mạng không khỏi xót xa, cùng nín thở dơi theo từng diễn biến sức khỏe của Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm – một chiến sĩ anh dũng, một người mẹ cao cả đă chấp nhận không điều trị ung thư phổi để dành sự sống cho đứa con sắp chào đời của ḿnh. Và không lâu sau khi hạ sinh bé trai, chị Trâm từ giă cơi đời trong sự đau xót và nuối tiếc của gia đ́nh, bạn bè, cả những người không quen biết dơi theo câu chuyện cảm động của chị.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.1.jpg
Chị Trâm ra đi trong ṿng tay mẹ. (Ảnh: Internet)
Sau khi chị Trâm mất được vài ngày, nỗi đau c̣n chưa dứt th́ trên mạng xă hội đă xuất hiện một h́nh ảnh khiến cư dân mạng hết sức khó chịu: một nhà tài trợ nào đó đă trao tiền từ thiện nhằm hỗ trợ điều trị cho chồng chị. Đó là một hành động đẹp, đáng hoan nghênh nếu nó không được trao ngay trong pḥng bệnh, ngay sát bên h́nh ảnh chị Trâm rất mệt mỏi và thiếu sức sống, cùng nụ cười “toe toét” của bên tài trợ.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.2.jpg
Và bức ảnh gây phẫn nộ trong cộng đồng mạng. (Ảnh: Internet)
Làn sóng phẫn nộ trong dư luận trỗi dậy với cường độ tỉ lệ thuận với tốc độ lan truyền của bức ảnh trên. Vô số câu b́nh luận tiêu cực nhắm đến ba nhân vật “chính” trong bức ảnh với những từ ngữ nặng nề: “mất nhân tính”, “vô duyên”, “phản cảm”, “nham nhở”…
Ai mới thực sự là người vô tâm?
Người vô tâm ở đây có thể là phía nhà tài trợ - những người mang đến niềm hi vọng dù nhỏ nhoi cho gia đ́nh chị Trâm bằng sức mạnh của t́nh tương thân tương ái và ḷng trắc ẩn. Nhưng chẳng hiểu v́ lí do ǵ, họ lại “nở một nụ cười tươi rói” như nụ cười chúng ta thường thấy ở… lănh đạo địa phương khi trao ngôi nhà t́nh thương cho người nghèo hoặc đại diện nhà tài trợ trao học bổng cho học sinh nghèo vượt khó. Tất nhiên, ở đây, ta không buộc họ phải “diễn” gương mặt buồn khổ hay phải khóc mới gọi là “không vô tâm” và “hợp hoàn cảnh”, nhưng rơ ràng, nụ cười tươi ấy hoàn toàn không có ư nghĩa trong trường hợp này, nhất là khi có h́nh ảnh chị Trâm mệt mỏi lọt vào khung h́nh.
Người vô tâm có thể là người chụp ảnh, bởi họ có thể không lấy h́nh ảnh đầy đau xót của chị Trâmvào khung ảnh. Họ là người được trao quyền quan sát toàn bộ cục diện hôm ấy, họ có thể đề xuất chụp ảnh ở ngoài pḥng bệnh hoặc chỉ tập trung vào gương mặt của người cho và người nhận. Không hiểu họ nghĩ ǵ khi bấm máy chụp lại bức ảnh với một bên là một thân thể ră rời và bên c̣n lại là ba người khỏe mạnh “cười toe toét”?
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.3.jpg
Đằng sau bức ảnh "vô tâm" ấy là những ai? (Ảnh: Internet
Người vô tâm có thể là người đăng tải bức ảnh, bởi họ có thể nhận ra sự bất thường và “vô duyên” của bức ảnh. Họ có quyền không cho đăng bức ảnh này, mà thay bằng một h́nh ảnh khác, có thể sẽ không truyền đạt đầy đủ việc cho và nhận, nhưng ít ra không phản cảm như thế này.
Cho đi cũng là một nghệ thuật
Cuộc sống không ngày nào là không có những người gặp khó khăn và những mảnh đời bất hạnh, và cần lắm tấm ḷng vàng không ngại ch́a tay ra giúp đỡ. Cho đi là nghĩa cử cao đẹp, không chỉ mang đến niềm hi vọng, mở ra một cánh cửa với những số phận bế tắc mà c̣n làm cuộc sống của người cho trở nên ư nghĩa hơn gấp nhiều lần.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.4.jpg
Cho đi cũng là một nghệ thuật. (Ảnh: Internet)
Nhưng việc cho đi cũng ẩn chứa một mặt nhạy cảm khác, bởi nếu không khéo léo, ư nhị, ư nghĩa của việc cho đi sẽ vô t́nh bị biến thể thành sự phát chẩn đi cùng với tâm lí dễ tủi thân của người nhận. Hoặc nếu không, việc cho đi sẽ trở thành một “thảm họa quảng bá thương hiệu vô nhân đạo” – như lời của cộng đồng mạng đang dành cho bức ảnh trên.
Cứ hễ bạn cho đi, dẫu là về phương diện vật chất hay tinh thần, cũng đều đáng quư và đáng trân trọng. Chắc chắn những nhà tài trợ trong ảnh cũng không hề mong muốn ḷng tốt, ḷng trắc ẩn của ḿnh đột nhiên trở thành một “thảm họa” như thế này, nhưng rơ ràng, nghệ thuật cho đi trong trường hợp này c̣n rất thô, gây phản cảm. Đây là một bài học lớn cho những nhà tài trợ, nhà hoạt động từ thiện về sự ư tứ và cẩn trọng khi cho đi. Dẫu biết cho đi là một điều đáng quư, nhưng nếu việc cho đi ấy được thực hiện một cách ẩu tả và không có sự quan sát kĩ lưỡng, nó sẽ trở thành “của nợ vô duyên” không ai muốn nhận.
VietBF © Sưu Tầm
Một bức ảnh “nhẫn tâm”
Những ngày qua, cộng đồng mạng không khỏi xót xa, cùng nín thở dơi theo từng diễn biến sức khỏe của Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm – một chiến sĩ anh dũng, một người mẹ cao cả đă chấp nhận không điều trị ung thư phổi để dành sự sống cho đứa con sắp chào đời của ḿnh. Và không lâu sau khi hạ sinh bé trai, chị Trâm từ giă cơi đời trong sự đau xót và nuối tiếc của gia đ́nh, bạn bè, cả những người không quen biết dơi theo câu chuyện cảm động của chị.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.1.jpg
Chị Trâm ra đi trong ṿng tay mẹ. (Ảnh: Internet)
Sau khi chị Trâm mất được vài ngày, nỗi đau c̣n chưa dứt th́ trên mạng xă hội đă xuất hiện một h́nh ảnh khiến cư dân mạng hết sức khó chịu: một nhà tài trợ nào đó đă trao tiền từ thiện nhằm hỗ trợ điều trị cho chồng chị. Đó là một hành động đẹp, đáng hoan nghênh nếu nó không được trao ngay trong pḥng bệnh, ngay sát bên h́nh ảnh chị Trâm rất mệt mỏi và thiếu sức sống, cùng nụ cười “toe toét” của bên tài trợ.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.2.jpg
Và bức ảnh gây phẫn nộ trong cộng đồng mạng. (Ảnh: Internet)
Làn sóng phẫn nộ trong dư luận trỗi dậy với cường độ tỉ lệ thuận với tốc độ lan truyền của bức ảnh trên. Vô số câu b́nh luận tiêu cực nhắm đến ba nhân vật “chính” trong bức ảnh với những từ ngữ nặng nề: “mất nhân tính”, “vô duyên”, “phản cảm”, “nham nhở”…
Ai mới thực sự là người vô tâm?
Người vô tâm ở đây có thể là phía nhà tài trợ - những người mang đến niềm hi vọng dù nhỏ nhoi cho gia đ́nh chị Trâm bằng sức mạnh của t́nh tương thân tương ái và ḷng trắc ẩn. Nhưng chẳng hiểu v́ lí do ǵ, họ lại “nở một nụ cười tươi rói” như nụ cười chúng ta thường thấy ở… lănh đạo địa phương khi trao ngôi nhà t́nh thương cho người nghèo hoặc đại diện nhà tài trợ trao học bổng cho học sinh nghèo vượt khó. Tất nhiên, ở đây, ta không buộc họ phải “diễn” gương mặt buồn khổ hay phải khóc mới gọi là “không vô tâm” và “hợp hoàn cảnh”, nhưng rơ ràng, nụ cười tươi ấy hoàn toàn không có ư nghĩa trong trường hợp này, nhất là khi có h́nh ảnh chị Trâm mệt mỏi lọt vào khung h́nh.
Người vô tâm có thể là người chụp ảnh, bởi họ có thể không lấy h́nh ảnh đầy đau xót của chị Trâmvào khung ảnh. Họ là người được trao quyền quan sát toàn bộ cục diện hôm ấy, họ có thể đề xuất chụp ảnh ở ngoài pḥng bệnh hoặc chỉ tập trung vào gương mặt của người cho và người nhận. Không hiểu họ nghĩ ǵ khi bấm máy chụp lại bức ảnh với một bên là một thân thể ră rời và bên c̣n lại là ba người khỏe mạnh “cười toe toét”?
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.3.jpg
Đằng sau bức ảnh "vô tâm" ấy là những ai? (Ảnh: Internet
Người vô tâm có thể là người đăng tải bức ảnh, bởi họ có thể nhận ra sự bất thường và “vô duyên” của bức ảnh. Họ có quyền không cho đăng bức ảnh này, mà thay bằng một h́nh ảnh khác, có thể sẽ không truyền đạt đầy đủ việc cho và nhận, nhưng ít ra không phản cảm như thế này.
Cho đi cũng là một nghệ thuật
Cuộc sống không ngày nào là không có những người gặp khó khăn và những mảnh đời bất hạnh, và cần lắm tấm ḷng vàng không ngại ch́a tay ra giúp đỡ. Cho đi là nghĩa cử cao đẹp, không chỉ mang đến niềm hi vọng, mở ra một cánh cửa với những số phận bế tắc mà c̣n làm cuộc sống của người cho trở nên ư nghĩa hơn gấp nhiều lần.
http://intermati.com/micro1405/2016/7/1510/212.4.jpg
Cho đi cũng là một nghệ thuật. (Ảnh: Internet)
Nhưng việc cho đi cũng ẩn chứa một mặt nhạy cảm khác, bởi nếu không khéo léo, ư nhị, ư nghĩa của việc cho đi sẽ vô t́nh bị biến thể thành sự phát chẩn đi cùng với tâm lí dễ tủi thân của người nhận. Hoặc nếu không, việc cho đi sẽ trở thành một “thảm họa quảng bá thương hiệu vô nhân đạo” – như lời của cộng đồng mạng đang dành cho bức ảnh trên.
Cứ hễ bạn cho đi, dẫu là về phương diện vật chất hay tinh thần, cũng đều đáng quư và đáng trân trọng. Chắc chắn những nhà tài trợ trong ảnh cũng không hề mong muốn ḷng tốt, ḷng trắc ẩn của ḿnh đột nhiên trở thành một “thảm họa” như thế này, nhưng rơ ràng, nghệ thuật cho đi trong trường hợp này c̣n rất thô, gây phản cảm. Đây là một bài học lớn cho những nhà tài trợ, nhà hoạt động từ thiện về sự ư tứ và cẩn trọng khi cho đi. Dẫu biết cho đi là một điều đáng quư, nhưng nếu việc cho đi ấy được thực hiện một cách ẩu tả và không có sự quan sát kĩ lưỡng, nó sẽ trở thành “của nợ vô duyên” không ai muốn nhận.
VietBF © Sưu Tầm