Romano
08-01-2016, 11:14
VBF-Với nhiều người thôi miên như là 1 tṛ ma quỷ thế nhưng ít ai biết rằng thôi miên c̣n được sử dụng như là để chữa bệnh. Sau đây là những sự thực về việc thôi miên.Những người đa nghi xem thôi miên giống như là một thủ thuật hay “một tṛ bịp bợm”, nhưng một nghiên cứu mới đây đă cho thấy những thay đổi diễn ra trong năo khi một người rơi vào trạng thái bị thôi miên.
Một số bộ phận của năo bộ trở nên thư giăn hơn trong lúc thôi miên, trong khi những phần khác trở nên chủ động hơn, theo nghiên cứu của Tiến sĩ David Spiegel, Giáo sư về tâm thần học tại Đại học Y Stanford.
“Tôi hy vọng nghiên cứu này sẽ chứng minh thôi miên là một hiện tượng sinh học thần kinh thực sự rất đáng chú ư,” Spiegel cho biết. “Chúng ta chưa sử dụng tốt bộ năo của ḿnh như chúng ta có thể.”
Thôi miên là h́nh thức tâm lư trị liệu được áp dụng ở phương Tây đầu tiên, nhưng cho đến nay người ta vẫn chưa biết nhiều về cách thức hoạt động thực sự của nó. Với hi vọng làm sáng tỏ vấn đề, Spiegel và đồng nghiệp của ông đă chọn ra 57 người tham gia nghiên cứu này. Ba mươi sáu trong số 57 người hiển thị mức độ cao của tính nhạy cảm thôi miên, trong khi 21 người khác dường như không xuất hiện trạng thái bị thôi miên.
Sử dụng MRI, các nhà nghiên cứu đă đo hoạt động năo của các đối tượng này bằng cách phát hiện những thay đổi trong ḍng máu. Mỗi người đă được quét trong khi nghỉ ngơi, khi nhớ lại một kỷ niệm, và khi tiếp xúc với một thông điệp nhằm tạo ra một trạng thái thôi miên.
Người bị thôi miên cũng sự gia tăng kết nối giữa các vùng vỏ năo trước trán lưng bên và thùy đảo. Vỏ năo trước trán giúp chúng ta lập kế hoạch và thực hiện các nhiệm vụ, trong khi thùy nhỏ giúp suy nghĩ kết nối với cơ thể.
“Trong khi thôi miên, chúng tôi biết bạn có thể thay đổi những điều đại loại như: sự tiết dịch vị a-xít, nhịp tim, huyết áp và độ dẫn da”, Spiegel cho biết. “Năo của bạn kiểm soát rất tốt những ǵ đang xảy ra trong cơ thể bạn, và thùy đảo ở năo trước nằm trong một chuỗi phản ứng hóa sinh tạo ra điều đó.”
Cuối cùng, khi một người bị thôi miên làm giảm các kết nối giữa vùng vỏ năo trước trán lưng bên, một khu vực năng động nhất khi một người đang trong trạng thái mơ mộng chứ không phải tập trung ở thế giới bên ngoài, và rơi vào một trạng thái mặc định của năo.
Điều này có thể đại diện cho một sự ngắt kết nối giữa các hành động của ai đó với nhận thức của họ về việc làm của ḿnh, Spiegel cho biết. Việc phân ly như vậy cho phép các đối tượng thôi miên có thể tham gia vào các hoạt động được đề xuất bởi một nhà thôi miên mà không tự ư thức được về hoạt động đó.
Dựa trên kiến thức này, các bác sĩ có thể có thể tăng cường đáp ứng thôi miên trong điều trị một số căn bệnh. Các tác giả đă ghi nhận trên thực tế, thôi miên đă được chứng minh để là có thể giúp mọi người bỏ hút thuốc hoặc đối phó với đau đớn và căng thẳng.
Các nhà khoa học đă khẳng định rằng, nghiên cứu này đă “cung cấp những bằng chứng quan trọng” giúp thuyết phục những bệnh nhân c̣n hoài nghi về tính khả thi của thôi miên trong trị liệu. Rơ ràng đây không phải là một “tiểu xảo” mà là một hiện trượng sinh học thần kinh khoa học, chính những tiết lộ về cách hoạt động của năo trong trạng thái bị thôi miên đă chứng minh điều này.
Tuy nhiên sẽ mất khá nhiều thời gian nữa, nhằm bổ sung những kiến thức mới, cụ thể cho nghiên cứu này để nó trở nên hữu dụng và phổ biến trong đáp ứng trị liệu cho bệnh nhân.
Một số bộ phận của năo bộ trở nên thư giăn hơn trong lúc thôi miên, trong khi những phần khác trở nên chủ động hơn, theo nghiên cứu của Tiến sĩ David Spiegel, Giáo sư về tâm thần học tại Đại học Y Stanford.
“Tôi hy vọng nghiên cứu này sẽ chứng minh thôi miên là một hiện tượng sinh học thần kinh thực sự rất đáng chú ư,” Spiegel cho biết. “Chúng ta chưa sử dụng tốt bộ năo của ḿnh như chúng ta có thể.”
Thôi miên là h́nh thức tâm lư trị liệu được áp dụng ở phương Tây đầu tiên, nhưng cho đến nay người ta vẫn chưa biết nhiều về cách thức hoạt động thực sự của nó. Với hi vọng làm sáng tỏ vấn đề, Spiegel và đồng nghiệp của ông đă chọn ra 57 người tham gia nghiên cứu này. Ba mươi sáu trong số 57 người hiển thị mức độ cao của tính nhạy cảm thôi miên, trong khi 21 người khác dường như không xuất hiện trạng thái bị thôi miên.
Sử dụng MRI, các nhà nghiên cứu đă đo hoạt động năo của các đối tượng này bằng cách phát hiện những thay đổi trong ḍng máu. Mỗi người đă được quét trong khi nghỉ ngơi, khi nhớ lại một kỷ niệm, và khi tiếp xúc với một thông điệp nhằm tạo ra một trạng thái thôi miên.
Người bị thôi miên cũng sự gia tăng kết nối giữa các vùng vỏ năo trước trán lưng bên và thùy đảo. Vỏ năo trước trán giúp chúng ta lập kế hoạch và thực hiện các nhiệm vụ, trong khi thùy nhỏ giúp suy nghĩ kết nối với cơ thể.
“Trong khi thôi miên, chúng tôi biết bạn có thể thay đổi những điều đại loại như: sự tiết dịch vị a-xít, nhịp tim, huyết áp và độ dẫn da”, Spiegel cho biết. “Năo của bạn kiểm soát rất tốt những ǵ đang xảy ra trong cơ thể bạn, và thùy đảo ở năo trước nằm trong một chuỗi phản ứng hóa sinh tạo ra điều đó.”
Cuối cùng, khi một người bị thôi miên làm giảm các kết nối giữa vùng vỏ năo trước trán lưng bên, một khu vực năng động nhất khi một người đang trong trạng thái mơ mộng chứ không phải tập trung ở thế giới bên ngoài, và rơi vào một trạng thái mặc định của năo.
Điều này có thể đại diện cho một sự ngắt kết nối giữa các hành động của ai đó với nhận thức của họ về việc làm của ḿnh, Spiegel cho biết. Việc phân ly như vậy cho phép các đối tượng thôi miên có thể tham gia vào các hoạt động được đề xuất bởi một nhà thôi miên mà không tự ư thức được về hoạt động đó.
Dựa trên kiến thức này, các bác sĩ có thể có thể tăng cường đáp ứng thôi miên trong điều trị một số căn bệnh. Các tác giả đă ghi nhận trên thực tế, thôi miên đă được chứng minh để là có thể giúp mọi người bỏ hút thuốc hoặc đối phó với đau đớn và căng thẳng.
Các nhà khoa học đă khẳng định rằng, nghiên cứu này đă “cung cấp những bằng chứng quan trọng” giúp thuyết phục những bệnh nhân c̣n hoài nghi về tính khả thi của thôi miên trong trị liệu. Rơ ràng đây không phải là một “tiểu xảo” mà là một hiện trượng sinh học thần kinh khoa học, chính những tiết lộ về cách hoạt động của năo trong trạng thái bị thôi miên đă chứng minh điều này.
Tuy nhiên sẽ mất khá nhiều thời gian nữa, nhằm bổ sung những kiến thức mới, cụ thể cho nghiên cứu này để nó trở nên hữu dụng và phổ biến trong đáp ứng trị liệu cho bệnh nhân.