VietBF
Page 9 of 177 « First 5678 9 101112131959 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   School | Kiến thức 2006-2019 (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=273)
-   -   Sưu tầm (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1298109)

florida80 12-05-2019 21:46

Tuân Tử dạy: “Im lặng, lắng nghe, ghi nhớ, hành động và khôn ngoan là 5 cung bậc khác nhau của trí tuệ”. Có thể coi đây là ngũ-cung-sống của cuộc đời. Tóm lại, im lặng là một nghệ thuật kỳ diệu và là cách thể hiện văn hoá cao cấp.




Nói ra được th́ tốt nhưng có khi im lặng lại tốt hơn. Ta nên học lắng nghe để hiểu, dừng lại để thương. Nhưng khó đấy, bài học này chỉ dành tặng cho những ai đă biết buông bỏ ngạo mạn, biết đời sống là vô thường bất chợt.




Vừa rồi tṛ chuyện với người bạn, anh ta nói: trong cuộc sống, rất ít người chịu học lắng nghe và im lặng. Bởi v́ họ không muốn thua kém, không muốn khiêm cung để nghe rơ những ǵ người khác nói. Thậm chí, họ giành nói như để tận dụng hết thời gian gặp nhau, sợ thiệt tḥi khi ra về mà đối phương chưa rơ hết câu chuyện. Th́ vậy, cuộc sống là muôn màu!




Ngày xưa, ngay chính ta cũng ham nói, vào cuôc họp cứ uyên thuyên bất tận, ra café với bạn th́ lắm nỗi niềm... Lúc nào cũng muốn nói ra, muốn trút xuống, có khi quá cao trào bi đát, khóc thương. Nghĩ lại, ngày xưa ta ích kỷ thật, chỉ muốn nói cho thỏa. Thậm chí, hay gân cổ căi lại mỗi khi có vấn đề ǵ đó về quan điểm. Người sai rồi, ta đúng! Rồi... ta đă được ǵ trong "đúng - sai" đó?




Thật vậy, nhu cầu chia sẻ ai cũng có. Nhưng để làm người hứng chịu và biết lắng nghe, đếm được mấy người? Cảm xúc con người vô cùng phức tạp, tuổi càng cao, trái tim càng thu nhỏ, dù đă được bao bọc rất kỹ nhưng chỉ cần một lời nói vu vơ cũng có thể như mũi nhọn xé nát ḷng người. Thành ra, người lớn chỉ nghĩ mà không cần nói, c̣n người trẻ th́ cứ nói mà không cần nghĩ!




Người ta càng về già càng thấy cô đơn, hay hoài niệm về thời son trẻ rồi bới t́m, rồi thở dài... Có lẽ, họ tiếc nuối điều ǵ của ngày đă qua. Người trẻ th́ nôn nao mong cho ngày mau tới, sẽ vứt bỏ nếu không thích, cần ǵ người khác hiểu. Và dĩ nhiên không bao giờ chịu im lặng!




Ta ví cuộc đời như tṛ chơi xếp chữ. Ai cũng được phát cho 1000 miếng, ai cũng có thời gian hoàn thành giống nhau. Chỉ có điều là con người ít khi kiên nhẫn chịu xếp cho ḿnh đến mảnh cuối cùng để tận hưởng vẻ đẹp thực sự nằm bên trong đâu đó.




Đa phần người ta than thở hoặc nóng nảy và cố gắng chắp vá, chồng chéo tất cả vào nhau, rối tung, mệt mỏi, chán nản, trách đời bất công, sao ông trời khó khăn với người này, dễ dăi với người kia?




Chỉ có những ai đi đến cuối cùng của sự tận tụy mới nhận ra bức tranh cuộc sống thật đẹp, thật xứng đáng. Và có khi để hoàn thành nó, người ta đă âm thầm đi t́m, luôn kiên nhẫn và im lặng. Người ta phải nhẹ nhàng t́m kiếm, kể cả chẳng may ghép vài lần mà không đúng.




Th́ đă sao? Ta có 1.000 cơ hội kia mà. Lần này chưa được, lần sau sẽ được, chỉ cần bạn đủ niềm tin. V́ tin sẽ thấy, t́m sẽ gặp. Nếu ta tin chắc chắn ḿnh sẽ hạnh phúc th́ đă có hạnh phúc rồi đấy.




Hạnh phúc ngay giây phút này đây, yên b́nh và thanh thản. Không một chút quấy rầy, không chết chóc hay chiến tranh. Đẹp quá phải không? Nếu có nhiều hạnh phúc hơn thế, hăy mang chia sớt nhé nhưng nhớ lặng thầm. Khẽ thôi, họ sẽ biết cảm nhận. Yên tâm...!!!




Nguồn: Vườn hoa Phật giáo

florida80 12-05-2019 21:47

Hai Cuộc T́nh Và Hai Cái Chết Không Giống Nhau - Đinh Tấn Khương








1. CHUYỆN T̀NH TRÊN MẠNG



Cũng như vài gia đ́nh khác, gia đ́nh anh được đưa đến định cư tại Thụy Điển sau khi được tàu nước nầy cứu vớt, trong lúc chiếc thuyền con vượt biên đang chết máy và lênh đênh trên biển cả nhiều ngày.


Những ngày mới đến, vợ chồng và 2 đứa con sống rất hạnh phúc, nhờ nhận được những giúp đỡ ban đầu của chính quyền và người dân bản xứ. Dần dà th́ cuộc sống cũng tạm đi vào ổn định.




Thời gian trôi nhanh, hai đứa con cũng đă trưởng thành và có gia đ́nh riêng tư. Nhưng công việc sinh nhai th́ cũng chỉ tàm tạm chứ không mấy khá giả cho lắm, nên chẳng giúp ǵ cho anh chị.


Anh có đi làm một thời gian nhưng sức khỏe đă hạn chế công việc, cho nên lúc sau nầy anh đành phải nằm nhà. Có lẽ sự eo hẹp về tài chánh là nguyên nhân thầm kín đă dẫn đến sự đổ vỡ của vợ chồng anh, trong độ tuổi ngũ tuần!?




Tiền bạc không nhiều nhưng lại nằm trong tầm kiểm soát của người vợ. Nhất cử nhất động anh đều phải báo cáo mọi chi phí tài chánh. Cuộc sống của anh bị lệ thuộc hoàn toàn vào người vợ của ḿnh. Anh buồn lắm, cho dù nhiều lần chị đă cố giải thích cho anh hiểu:

- Cần phải biết tém khéo mới lo được cho đời sống. Vợ giữ tiền là giữ cho gia đ́nh, chồng mà nắm tiền th́ có ngày lại cho người ngoài ăn đấy.

Nghe vậy, nhưng anh không hiểu là chị muốn nói cái ǵ? Cho người ngoài là ai, đôi lúc anh cũng muốn gởi chút quà tết về cho mấy đứa cháu rất nghèo, c̣n bỏ lại bên VN mà anh không dám hỏi vợ.

Nói phải tội, có nhiều khi anh nghi rằng, vợ ḿnh đă lén gởi tiền giúp cho bà con bên ngoại của các con anh. Nhưng không có bằng chứng ǵ cho nên anh chỉ biết ôm lấy một nỗi buồn!




Sự đổ vở kiểu nửa vời. Hai người vẫn sống chung trong một căn hộ để bớt tiền thuê nhà, cũng như giảm bớt tiền điện.. những thứ mà họ có thể dùng chung và chia sẻ với nhau. Ngoài mấy thứ ấy ra, th́ cả hai, mạnh ai nấy giữ những ǵ mà ḿnh đang có, chẳng chịu chia sẻ hay là cho người kia được dùng, mặc dù thật sự có cần đến.

Thời gian cũng trở nên thừa thăi với anh. Anh bèn dành hết th́ giờ lướt mạng, để t́m người tán gẫu cho vơi đi thời gian và nỗi buồn. Thế rồi một hôm anh gặp được người “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, một người phụ nữ đang sống cách anh nửa ṿng trái đất. Chị nầy đă ly dị chồng cách đó không lâu, sau khi biết được chồng ḿnh ôm tiền về VN làm ăn và “rước cầm mới lên thuyền cũ”.




Hai người nói rơ hoàn cảnh gia đ́nh cho nhau nghe.. có lẽ t́m được sự cảm thông, cho nên t́nh cảm đă dần lớn thêm nhiều hơn, giữa hai người.

Chị hẹn gặp anh tại quê nhà. Anh thú thật là không đủ tiền mua vé máy bay. Chị mua vé trên mạng và gởi mă số code cho anh. Căn dặn là đến ngày giờ G.. cứ ra phi trường Z, tới quầy check- in của hăng hàng không XY, nói số code là mọi thủ tục lên máy bay sẽ được tiến hành.

Anh sắp xếp hành lư, nhưng trong túi lại trống trơn khiến anh lo lắng. Anh gọi người chị gái đang định cư tại Úc mượn đỡ vài ngàn dằn túi. T́nh trạng tài chánh bị cô lập của đứa em đă được báo cáo từ lâu nên người chị cũng cảm thông đứa em trai của ḿnh.

Chị gởi hai ngàn dollars, chuyển thẳng về người bạn tại Sài G̣n và nhắn anh về đến đó mà lấy.




Mang cái túi hành lư nhỏ, nói với vợ con là anh cần về thăm nhà v́ có việc gấp.

Chị và các con cũng đă quen cái cảnh “có anh cũng như không” trong cái căn nhà nầy từ lâu cho nên cũng chẳng có ư kiến đồng t́nh hay ngăn cản ǵ cả.

Không nghe ai hỏi:

- Bên nhà có chuyện ǵ gấp, có ai ốm, ai đau hay là có ai hấp hối mà lại phải về gấp như vậy!?

- Có cần một ít tiền đi đường hay không!?

Thái độ dửng dưng, lạnh nhạt của vợ con đă làm nhẹ đi cảm giác tội lỗi. V́ anh đă nghĩ rằng, chừng tuổi nầy mà lại bỏ bê gia đ́nh để đi t́m một người t́nh trên thế giới ảo, trên mạng. Cảm giác ấy đă ray rức anh rất nhiều, trước đó không lâu!

florida80 12-05-2019 21:47

Về đến VN, hai người găp nhau. Mối t́nh trong thế giới thật đă tiến rất nhanh, nhanh hơn cả cái mối t́nh khi c̣n ở trong cái thế giới ảo suốt mấy tháng vừa qua. Có lẽ, những nỗi buồn của từng người đă kéo họ lại gần nhau hơn.

Anh theo chị về Mỹ, phụ chị trong một cái thương vụ nhỏ. Nhờ thế cũng tạm đủ sống và anh cảm thấy thật vui v́ không bị lệ thuộc cũng như không c̣n bị “phong tỏa tài chánh” như trước kia nữa.




Nhờ có tiền, hai năm sau anh quyết định quay về thăm lại người thân, nh́n lại xứ nẫu, nơi mà anh được sinh ra và lớn lên với nhiều kỷ niệm gắn bó trong khu nhà nghèo, nhưng rất thân thiện.

Niềm vui nào cũng qua mau. Hết thời hạn thăm quê anh tính quay về Thụy Điển, hoàn tất giấy tờ ly dị và sẽ bay qua Mỹ để sống trọn khoảng đời c̣n lại với người yêu.




Bất hạnh thay, anh bị tai biến mạch máu năo, gục ngă trong pḥng tắm. Rất lâu sau đó, mấy đứa con mới phát giác và đưa anh vào bệnh viện. Nhưng đă trễ!?

Anh chỉ c̣n sống thực vật và bác sĩ cần gia đ́nh cho quyết định để rút ống dưỡng khí.

Mặc dù người chị của anh tại Úc cũng như người t́nh bên Mỹ, đă xin cho anh được sống thêm một thời gian nhằm hoàn tất thủ tục mang “tro” của anh về Mỹ, với người t́nh mới.

Nhưng bà vợ cũ và các con đă đưa ra quyết định thật sớm, không chần chờ mặc dù đă có lời yêu cầu khẩn thiết từ người nhà và người t́nh của anh!

Cuối cùng, thân xác anh đă vĩnh viễn nằm lại cái vùng đất mà anh đă từng chạy trốn.

Chẳng có ai biết, bây giờ linh hồn anh đang ở chốn nào!??




2. SỐNG ĐỂ TRẢ NGHIỆP!?

Gia đ́nh anh chị định cư tại Úc cũng khá lâu. Nhờ vào tính chuyên cần và chịu khổ chịu khó cho nên công việc kinh doanh của anh chị cũng khá thành công. Các cháu th́ học hành lại giỏi và tạo được những thành quả tốt đẹp.

Nhờ thế mà hầu hết mọi người biết đến, đều truyền tụng rằng, gia đ́nh của anh chị quả là một gia đ́nh kiểu mẫu trong số những gia đ́nh người Việt tỵ nạn, tại đây.

Anh chị rất vui v́ những lời khen ngợi không ngớt ấy.

Chị mừng, v́ có được một người chồng năng nổ, hoạt bát và biết lo cho con cái, biết yêu thương vợ ḿnh.

Ngoài công việc ra, anh không bao giờ la cà với bạn bè, không thuốc lá, không rượu bia... Tiền bạc làm ra th́ anh cũng không cần để ư đến, kiếm được bao nhiêu là đưa cho vợ cất. Anh thường nói đùa với vợ:

- Giữ tiền làm chi cho thêm phiền, tiêu mà quên báo cáo th́ lại khổ thân tôi!?

Dưới cặp mắt của chị, anh quả thật là một người đàn ông đáng tin và rất có uy tín. Nhiều lần chị đă đề nghị với anh là, cùng về thăm lại quê hương sau nhiều năm xa cách. Anh thường gạt ngang:

- Em cần thăm nhà th́ cứ đi một ḿnh cũng được. Anh có đi th́ cũng chẳng ích ǵ mà lại c̣n bỏ bê công ăn việc làm nữa. Chỉ sợ em buồn khi thiếu anh vậy thôi, nếu thế th́ anh đành xin lỗi, em nhé!

Lần nào cũng vậy, anh luôn từ chối cái cơ hội mà rất nhiều người trong độ tuổi như anh, măi ước ao có được! Chính v́ thế mà chị rất yên tâm!?

Một vài người bạn đă kể cho chị nghe những mẫu chuyện đổ vỡ gia đ́nh trong độ tuổi ngũ tuần, xảy ra nhan nhản lúc gần đây. Nhất là mấy ông cứ nại cớ là về thăm bố mẹ bệnh nặng, làm mộ cho song thân.., nhưng thật t́nh là đang bị dính bùa bên ấy!




Những lúc gần đây, các con đă ra riêng. Công việc làm ăn cũng khá ổn định. Chị cũng muốn nghỉ ngơi chút ít, bởi sức khỏe của chị không c̣n được như xưa. Chứng đau lưng kinh niên cứ hành hạ như tra tấn chị hằng đêm, nhất là vào những ngày của mùa đông.

Về Việt Nam để tránh cái lạnh ở Úc, đă giúp giảm nhẹ cái đau của chứng thần kinh tọa. Chứng bịnh mà bác sĩ đă nói với chị rằng, không có cách nào chữa dứt.

Vả lại, cuộc sống tại Việt Nam đă cho chị chút ít niềm vui. Vui với người thân, với bạn bè xưa cũ

florida80 12-05-2019 21:48

Tất cả, đă khiến chị dành nhiều th́ giờ bên đó hơn là tại Úc.




Không có ǵ để chị phải lo v́ chồng chị cũng chẳng than phiền. Chị thầm cám tạ ơn trên đă cho chị một người chồng tốt, với một gia đ́nh rất hạnh phúc.

Nhưng chị đâu có ngờ...




Khoảng thời gian chị về thăm Việt Nam. Một lần anh ghé lại tiệm bán thức ăn nhanh, gặp một cô gái đang đứng xếp hàng trước ḿnh, chờ đến lượt order. Cái hàng dài chờ đợi ấy đă giúp cho họ có dịp để trao đổi, chỉ là những lời hỏi thăm có tính xă giao.

Rồi họ cùng ngồi vào bàn ăn và lắm chuyện được mang ra bàn tán, về đời sống tại Việt Nam bây giờ và những khó khăn gặp phải tại xứ người, coi bộ hai người “tâm đầu ư hợp”lắm.

Qua mấy câu chuyện ấy, anh biết được rằng cô là một du học sinh đến từ Việt Nam, không có thân nhân và đang gặp nhiều khó khăn về tài chánh.

Họ trao cho nhau số điện thoại và hẹn cơ hội được gặp lại.

Thời gian và hoàn cảnh cô đơn đă giúp cho cả hai xích lại gần nhau thật nhanh chóng, như để làm giảm bớt cái lạnh trong ḷng cũng như xua tan khí lạnh ngoài trời, trong những ngày của mùa đông xứ Úc.




Không hề nghi ngờ ǵ về sự thay đổi của chồng ḿnh, cho đến khi chị phát giác ra được, người chồng mà chị luôn tin tưởng đă mượn một số tiền khá lớn từ ngân hàng, qua việc thế chấp một trong những bất động sản mà anh đang đứng tên làm chủ.

Kể từ đó, chiến tranh đă bùng nổ, ngay trong căn nhà mà trước kia luôn tĩnh lặng. Anh đ̣i ly dị, chia tài sản nhưng chị và các con chưa dứt khoát.




Cuộc sống gia đ́nh đă trải qua một khúc quanh đầy nỗi khổ niềm đau. Chị và các con đă khóc thật nhiều nhưng anh đă quyết định cho ḿnh một ngă rẽ..

Anh theo về Việt Nam với người yêu mới. Bỏ một số tiền lớn, xây tổ ấm uyên ương cho cả hai và anh đă hứa là sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn để cùng nhau vui hưởng hạnh phúc, trong khoảng đời c̣n lại.




Anh quay về Úc để hoàn tất ư nguyện đó. Vài hôm sau, nhận được điện thoại của người bạn cũ, người mà anh vừa gặp lại trong lần về mới đây. Người bạn tri kỷ đă được anh mời đến dự buổi tiệc khánh thành cái tổ ấm, cũng như ra mắt người vợ trẻ của ḿnh.

Người bạn gọi anh về lại Việt Nam gấp, v́ có vài chuyện cần bàn. Gặn hỏi măi th́ được cho biết, người vợ mới của anh vừa đưa một người đàn ông khác về sống ngay trong cái căn nhà của anh, mới bỏ tiền ra xây.




Bán tín bán nghi, anh mua vé ngay và hôm sau bay thẳng về Sài G̣n. Anh tính t́m gặp thằng bạn nhưng quá nóng ḷng, nên thôi. Đi thẳng về tổ ấm, mở cửa vào nhà (v́ anh cũng giữ ch́a khóa riêng, có lẽ cô người t́nh đă không nghĩ là anh sẽ trở lại sớm, nên lơ đăng?).

Nghe tiếng cười khúc khích trong pḥng ngủ, anh đẩy mạnh cánh cửa khép hờ và nh́n thấy một cảnh tượng, khiến máu trong người anh như sôi sục.

Anh hét toáng lên, đập phá mấy thứ đang ở trong tầm tay ḿnh. Như chưa hả giận, anh vớ lấy cái b́nh bông gần đó tiến nhanh lại người thanh niên xa lạ, đang cố mặc lại quần áo.




Xung đột bắt đầu, hai người trao nhau những cú đấm. Nhưng chắc chắn là, sức anh không hơn được cái sức đang trong độ tuổi thanh niên kia. Anh bị dồn ra khỏi cánh cửa, lối ra hành lang. Rồi bất ngờ, anh hứng trọn cái xô đẩy rất mạnh của người thanh niên, khiến anh rơi từ tầng một xuống đất.

Nhằm lúc đó, người bạn của anh đang đi ngang qua (như để theo dơi, giống mọi lần) phát hiện sự việc. Người bạn kêu xe chở anh vào bệnh viện để chẩn đoán và điều trị những tổn thương. Anh được cho biết là chỉ găy một cánh tay mặt và cần băng bột. Vài vết

florida80 12-05-2019 21:48

Vài vết trầy khác không có ǵ đáng quan tâm, anh được cho xuất viện cùng ngày.




Hôm sau, theo lời khuyên của người bạn anh đă trở về lại Úc. Anh tính sẽ nhờ luật sư mang sự vụ ra ṭa xét xử.

Vài ngày sau, bổng dưng cơn nhức đầu bộc phát đột ngột xảy đến với anh. Vợ anh không có nhà, anh gọi điện thoại nhờ con đưa anh đến gặp bác sĩ v́ tay đang bó bột, cho nên anh không tự lái xe được như mọi khi.

Mấy đứa con cho biết là đang bận, hẹn chiều sẽ về. Nhắc ba nó lấy đỡ hai viên panadol mà uống cho vơi bớt cơn đau. Anh đoán có lẽ chúng nó giận mà không thèm về sớm, chứ chẳng phải bận rộn chuyện chi!?




Anh đi dần vào hôn mê.

Chiều đến, đứa con gái trở về thấy bố ḿnh nằm yên, sóng sượt trên nền nhà. Vội vàng gọi xe cứu thương và được chở thẳng vào một bệnh viện gần nhất. Được chẩn đoán, anh bị chấn thương sọ năo, máu tụ nhiều và đă để quá trễ cho nên phần năo chết không thể phục hồi.

Anh đă được cứu sống, nhưng chỉ là “sống thực vật” mà thôi!.




Bác sĩ xin ư của vợ anh (v́ vẫn c̣n là vợ chính thức) cùng các con, để quyết định rút ống thở, cho anh được ra đi trong b́nh yên.

Nhưng bà vợ đă quyết định, hăy cho anh phải sống:

- Sống để trả nghiệp và làm gương cho người đời!?

Mấy đứa con cũng không dám đưa ra quyết định nào khác. Có lẽ chúng nghĩ, mẹ ḿnh có lư!?

florida80 12-05-2019 21:49

Người Khôn Ngoan Quá Chưa Hẳn Là Tốt











Trước kia, mỗi khi qua mặt được ai đó để đạt chút ǵ, bạn bè sẽ trầm trồ: “khôn quá ta, dùng chút mánh lới là có được thứ ḿnh muốn“, nghe xong liền cảm thấy dương dương tự đắc. Nhưng khi trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống, mới biết đó chỉ là khôn vặt, về lâu dài chỉ gây tổn hại cho bản thân.


Làm người trong đời, chữ đức quan trọng lắm thay.




Trước đây không lâu, một chương tŕnh truyền h́nh của Đài Loan với tên gọi “Cuộc đời sang giàu”, khách mời là nhà điều hành của một công ty rất nổi tiếng.



Khi chương tŕnh gần kết thúc, người dẫn chương tŕnh đưa ra câu hỏi cuối:

“Anh cho rằng nhân tố then chốt làm nên thành công của công ty là ǵ?”

Trầm tư một lát, vị này cũng không trực tiếp trả lời mà b́nh tĩnh kể

một câu chuyện:

“12 năm trước, một chàng trai vừa tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu cuộc sống vừa học vừa làm. Thời gian dần qua, anh phát hiện nhà ga địa phương hầu hết đều có lỗ hổng, không có chỗ kiểm vé, cũng không có người kiểm vé, thậm chí ngay cả camera kiểm tra cũng rất ít. Dựa vào trí thông minh của ḿnh, người thanh niên này tính toán được tỉ lệ trốn vé mà bị tra ra chỉ có 3/10.000. Anh rất đắc ư với phát hiện này của ḿnh. Từ đó về sau, anh thường xuyên trốn vé. Anh c̣n biện hộ cho bản thân rằng, v́ ḿnh là học sinh nghèo mà, có thể tiết kiệm chút nào hay chút nấy. 4 năm qua đi, với tấm bằng đại học danh tiếng và thành tích xuất sắc, anh tự tin nộp đơn vào các công ty đa quốc gia, nhưng kết quả lại khiến anh hụt hẫng.




Những công ty này mới đầu đều rất nhiệt t́nh với anh, nhưng sau khi đọc qua vài thứ, liền nhẹ nhàng từ chối. Điều này thật sự khiến anh rất băn khoăn. Cuối cùng, anh đă viết một email với ngôn từ cầu thị, gửi đến bộ phận nhân sự của một trong những công ty đó với mong muốn được biết lư do không được nhận vào làm.




Một đêm nọ, anh nhận được email hồi đáp.

“Chào anh Trần, chúng tôi đánh giá cao tài năng của anh, nhưng khi chúng tôi đọc dữ liệu thông tin về anh, th́ thực sự rất tiếc rằng trên hệ thống hồ sơ ghi lại anh đă 3 lần trốn vé xe. Chúng tôi cho rằng điều này đă chứng minh 2 điểm:

1. Anh không tôn trọng quy tắc: Sau khi phát hiện ra lỗ hổng, anh đă cố ư lạm dụng.

2. Anh không đáng tin. Công ty của chúng tôi rất nhiều việc phải dựa vào sự tín nhiệm, bởi nếu anh phụ trách phát triển thị trường nào đó, công ty sẽ giao cho anh nhiều quyền tự quyết.

Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi không thể thiết lập cơ cấu giám sát giống như hệ thống giao thông công cộng. V́ vậy chúng tôi không thể thuê anh, thật t́nh mà nói, ở quốc gia này, thậm chí toàn bộ liên minh Châu Âu, có lẽ anh sẽ không thể t́m được công ty nào đồng ư tuyển dụng anh”.




Đến lúc này, chàng thanh niên mới tỉnh mộng, giá như biết trước anh đă không làm như vậy. Nhưng điều thực sự khiến anh chấn động là câu cuối cùng của nhà tuyển dụng, bởi câu nói ấy thể hiện một đạo lư rằng:

Đạo đức thường có thể bù đắp cho tài trí, nhưng tài trí vĩnh viễn không bù đắp được cho đạo đức. Ngày hôm sau, anh lên đường về nước”.




Câu chuyện kể xong, hội trường yên lặng. Người dẫn chương tŕnh băn khoăn hỏi: “Điều này có thể nói nên đạo lư thành công của anh?”. “




Có thể! V́ người trẻ tuổi trong câu chuyện này chính là tôi”.




Rồi anh dơng dạc nói: “Tôi có thể đi đến ngày hôm nay, chính bởi v́ tôi đă biến ‘chướng ngại’ của ngày hôm qua thành ‘ḥn đá kê chân’ cho ngày hôm nay”.




Có lẽ đây chính là bài học đáng giá về thành công của vị giám đốc ấy.




Nhà sử học lừng danh Tư Mă Quang từng nói: “Đối với người tài, đức chính là vốn; c̣n người có đức, tài ắt tự sinh. Tài đức toàn vẹn là thánh nhân, tài đức cùng mất là người ngu ngốc, đức hơn tài là quân tử, tài hơn đức là tiểu nhân”.




Nguồn: daikynguyenvn

florida80 12-05-2019 21:51

15 Điều Bạn Nên Buông Bỏ Để Có Được Hạnh Phúc










Qua công việc và các bài giảng của ḿnh, nhà văn Luminita Saviuc đă cố gắng giúp chúng ta tự nh́n lại những điều có liên quan đến hành vi ứng xử của ḿnh và làm thế nào để chấp nhận những điều mà chúng ta đang phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày. Con người ta hay có xu hướng giữ bên ḿnh những điều làm chúng ta đau khổ, mệt mỏi và cam chịu. Để được là chính ḿnh và được hạnh phúc, chúng ta phải buông bỏ những điều không cần thiết mà chúng ta vẫn luôn cố níu giữ. Hăy cố gắng thay đổi và từ bỏ tất cả những thứ đang trói buộc chúng ta. Khi giao tiếp với mọi người, hăy thể hiện ḷng tốt và sự kiên nhẫn.






1. Hăy từ bỏ lối suy nghĩ rằng bạn luôn luôn đúng: Có rất nhiều người không thể chấp nhận ḿnh sai và luôn cho rằng ḿnh đúng, ngay cả khi điều này có thể làm tan vỡ một mối quan hệ tuyệt vời, và gây ra nhiều căng thẳng cho bản thân và cho cả những người khác. Nhưng thật ra nó không đáng. Bất cứ khi nào bạn tranh luận về việc ai đúng, ai sai, bạn hăy tự hỏi: Ḿnh muốn chứng minh là ḿnh đúng hay ḿnh muốn làm người tốt? Ḿnh được ǵ ở đây? Có phải là cái tôi của bạn quá lớn khi bạn không thể từ bỏ được?






2. Hăy từ bỏ việc kiểm soát: Hăy sẵn sàng từ bỏ việc kiểm soát tất cả mọi thứ liên quan tới bạn hoặc tới người khác: các t́nh huống, sự kiện và con người. Hăy chấp nhận mọi thứ và mọi người– chính xác như họ vốn là vậy– và bạn sẽ cảm thấy thoải mái. Hăy để cho mọi điều tự xảy ra.






3. Hăy từ bỏ việc đổ lỗi cho người khác: Hăy từ bỏ việc đổ lỗi cho người khác về những ǵ bạn có hoặc không có, về những ǵ bạn cảm thấy hay không cảm thấy. Đừng lăng phí những phẩm chất của bạn, đừng từ bỏ sức mạnh của bạn và hăy cố gắng chịu trách nhiệm đối với cuộc sống của riêng bạn thôi.






4. Hăy từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực: Làm thế nào khiến người khác không bị tổn thương v́ những thái độ tiêu cực dai dẳng và lặp đi lặp lại? Đừng cho rằng tất cả mọi thứ đang nghĩ trong đầu là đen tối và tự hủy hoại ḿnh. Bạn có thể làm tốt hơn nhiều.






5. Hăy từ bỏ sự tự ti: Hăy từ bỏ sự tự ti về những ǵ bạn có thể hoặc không thể làm được, về những ǵ có thể hoặc không thể. Bắt đầu từ bây giờ, đừng cho phép niềm tin của bạn giới hạn và cầm tù chính bạn. Hăy tự tin vào bản thân ḿnh.

florida80 12-05-2019 21:51

6. Hăy từ bỏ những lời phàn nàn: Hăy từ bỏ việc liên tục phàn nàn về mọi thứ, về mọi người, về mọi t́nh huống hoặc về mọi sự kiện, những điều làm bạn không vui, buồn hay chán nản. Hăy nhớ rằng không ai có thể làm cho bạn không hạnh phúc, không có t́nh huống nào có thể làm cho bạn cảm thấy buồn — trừ khi bạn muốn thế. Không phải t́nh huống làm nảy sinh những cảm xúc này có lỗi, mà chính là cách bạn chọn để đối diện với nó. Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của tư duy tích cực.






7. Hăy từ bỏ những lời chỉ trích: Hăy từ bỏ việc chỉ trích những thứ, những việc hay những người khác ḿnh. Tất cả chúng ta đều khác nhau, nhưng tất cả cũng đều giống nhau. Tất cả chúng ta đều muốn được hạnh phúc, được yêu và được thấu hiểu.






8. Hăy từ bỏ việc cố gắng tạo ấn tượng với người khác: Đừng cố gắng thể hiện những ǵ không phải là bản thân bạn chỉ để người khác chấp nhận bạn. Đừng theo cách đó. Khi bạn cố gắng từ bỏ việc thể hiện những ǵ không phải là ḿnh, khi bạn lột tất cả mặt nạ của ḿnh xuống, khi bạn thực sự chấp nhận chính ḿnh, bạn sẽ khám phá rằng bạn sẽ thu hút mọi người mà không cần bất kỳ nỗ lực nào cho việc này.






9. Hăy từ bỏ sự không muốn thay đổi: Thay đổi là tốt, nó giúp bạn đi từ A đến B. Thay đổi sẽ giúp bạn cải thiện cuộc sống của bạn và của những người xung quanh bạn. Hăy đi con đường của riêng bạn và chấp nhận thay đổi. “Hăy theo đuổi hạnh phúc của bạn và vũ trụ sẽ mở cửa cho bạn ngay tại nơi vốn chỉ có những bức tường” (Joseph Campbell.






10. Hăy từ bỏ việc áp đặt: Không áp đặt lên mọi thứ, mọi người hay sự kiện mà bạn không hiểu. Hăy cố gắng từng chút một để mở rộng tâm trí của bạn, bởi tâm trí chỉ hoạt động khi nó được khai mở. “H́nh thức cao nhất của sự thiếu hiểu biết là bạn từ chối một điều mà bạn không biết ǵ về nó” (Wayne Dyer).






11. Hăy từ bỏ nỗi sợ hăi của bạn: Sợ hăi chỉ là một ảo ảnh, nó không tồn tại, chính bạn đă tạo ra nó. Tất cả là trong tâm trí của bạn. Hăy sửa đổi bên trong và bên ngoài sẽ hiển hiện chính xác như nó phải vậy. “Điều duy nhất chúng ta phải sợ chính là nỗi sợ hăi” (Franklein D. Roosevelt).






12. Hăy từ bỏ việc viện cớ: Đóng gói những cái cớ và ném chúng đi. Bạn không cần đến chúng. Thường th́ chúng ta chỉ giới hạn bản thân ḿnh trong những ǵ chúng ta làm v́ nhiều lư do. Thay v́ lớn lên, nâng cao cuộc sống và tinh thần, chúng ta lại kẹt lại, tự dối bản thân, viện tới tất cả các loại lư do, mà trong 99,9% trường hợp, không phải là có thật.






13. Hăy từ bỏ quá khứ: Chúng ta biết điều đó là rất khó khăn, đặc biệt là khi quá khứ dường như tốt hơn nhiều so với hiện tại và tương lai lại có vẻ đáng sợ. Thế nhưng, hăy suy nghĩ, hiện tại là tất cả những ǵ mà bạn có và nó chỉ tồn tại duy nhất một lần. Bạn mơ ước khao khát quá khứ trong khi bỏ qua hiện tại của chính ḿnh. Bạn hăy ư thực được mọi việc ḿnh đang làm và hăy tận hưởng cuộc sống, bởi v́ cuộc sống là một hành tŕnh mà không phải là một điểm đến. Sẽ rất tốt nếu bạn có một tầm nh́n rơ ràng về tương lai và bạn chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó, nhưng luôn luôn hăy là chính ḿnh ở đây và ngay bây giờ.






14. Hăy từ bỏ sự quyến luyến: Đây là một quan niệm mà hầu hết chúng ta rất khó hiểu, nhưng nó không phải là một cái ǵ đó không thể. Khi bạn tách ḿnh khỏi tất cả mọi thứ, bạn trở nên yên b́nh hơn, khoan dung, thân thiện và thanh thản hơn, như vậy bạn có thể đến một nơi mà bạn có thể hiểu tất cả mọi thứ mà không cần phải chịu đau khổ. Nó là một trạng thái vượt ra ngoài ngôn từ.






15. Hăy từ bỏ việc sống theo mong đợi của người khác: Nhiều người sống cuộc sống của ḿnh theo những ǵ người khác nghĩ là tốt nhất cho họ, mà bỏ qua những mong muốn thật sự của bản thân. Họ cố gắng sống theo sự mong đợi của người khác chỉ để làm hài ḷng những người này, họ tự đánh mất bản thân ḿnh và cũng không kiểm soát được cuộc sống của ḿnh. Bạn có một cuộc đời, bạn phải sống cuộc đời của ḿnh, đừng để cho những ư kiến ​​của người khác lôi kéo bạn khỏi đường đời của ḿnh.




Trên đây là những điều bạn nên ghi nhớ nếu bạn muốn cuộc sống trở nên tốt hơn. Chúng sẽ giúp bạn vượt qua các khó khăn và có được sự b́nh an, hạnh phúc từ nội tâm. Hăy thử và bạn sẽ thấy rằng không có ǵ là không thể, ngay cả khi con đường sẽ khó khăn và đầy rắc rối. Nếu vượt qua được, bạn sẽ thấy nó thật giá trị! Khi bạn thành công để vượt lên chính ḿnh và những quan niệm cũ của ḿnh, bạn sẽ thấy thật tuyệt vời. Đó sẽ là một khung cảnh mới đặc biệt và những cảm xúc không thể so sánh được với bất cứ điều ǵ mà bạn đă có trước đó.

Sưu tầm

florida80 12-05-2019 21:52

Ai Mê Massage?? Hăy Cẩn Thận !!




Ai mê Massage?? Xin mời đọc






Thân gởi các bạn,

Dr.Tri Tang Nguyen.

SÀI G̉N (NV) - Trung b́nh mỗi năm có ít nhất 5 người được đưa vào bệnh viện Chợ Rẫy cứu chữa v́ bệnh... mê massage. Đó là nhận định của khoa Ngoại Thần Kinh bệnh viện này.

Vietnam Net cho biết, trường hợp mới nhất xảy ra hôm 22 tháng 5 vừa qua. Nạn nhân là ông Trần Văn N. 53 tuổi, cư dân quận Tân B́nh, Sài G̣n bị liệt cả hai chân đến nỗi không đi đứng được chỉ v́ thường xuyên đi massage.

Bác Sĩ Nguyễn Ngọc Khang, phó trưởng khoa Ngoại Thần Kinh bệnh viện Chợ Rẫy, người trực tiếp điều trị bệnh ông N. quả quyết rằng cứ vài tháng lại có một-hai người được đưa vào bệnh viện để chữa trị “di chứng” của những lần đi massage “xoa bóp chữa bệnh.” Bác Sĩ Khang cũng cho rằng c̣n nhiều người khác nữa không dám đến bệnh viện điều trị v́ e ngại.




Bác Sĩ Khang kể lại trường hợp của ông N. và nói rằng ông N. đă được nhân viên massage dùng chân nhấn các đốt sống. Khi thấy đau, ông N. mới yêu cầu nhân viên massage dừng lại và tự động bỏ về nhà. Chỉ bốn tiếng đồng hồ sau th́ hai chân của ông N. bị yếu hẳn, sau đó th́ ông không đi đứng được nữa.




Theo các bác sĩ bệnh viện Chợ Rẫy, ông N. bị “chèn ép ở tủy xương ngực” và bị tụ máu ở màng cứng từ đốt sống số 6 đến đốt sống số 10.

Ông N. đă được mổ cắt bỏ hai cung của hai đốt sống và lấy máu bầm tụ. Đến nay, ông N. đă thoát khỏi nguy cơ tàn phế. Ông có thể cử động được hai chân trở lại và hiện c̣n tiếp tục chữa bệnh tại trung tâm y tế ở gần nhà.




Một nạn nhân khác của nạn “mê massage” là một cư dân quận 5, Sài G̣n khoảng 40 tuổi. Ông này bị “giăn dây chằng cổ và tổn thương khớp đốt sống ngực” mà lỗi hoàn toàn thuộc về nhân viên massage.

Bác Sĩ Khang chỉ trích việc nhân viên massage dùng ngón chân nhấn vào khớp nối giữa các đốt sống để làm giăn dây chằng, mang lại cảm giác dễ chịu cho khách hàng. Theo ông, động tác đó là phản khoa học.




Bác Sĩ Khang hô hào người dân đừng để nhân viên massage giẫm lên lưng và cũng không nên bảo trẻ em chạy nhảy trên lưng của ḿnh. Theo ông, điều đó có thể làm tổn thương cột sống và biến người khỏe mạnh thành kẻ tật nguyền.

Bác Sĩ Nguyễn Văn Thắng của bệnh viện Chấn Thương Chỉnh H́nh tại Sài G̣n nói: “Giẫm lưng không đúng cách có thể làm hai mấu gai đốt sống dập lên nhau, nát mô mềm, vỡ mạch máu, làm tổn thương dây thần kinh.”




Theo ông, người được massage kiểu phản khoa học nói trên có thể bị liệt tạm thời nếu bị nhẹ và nếu bị đứt ngang tủy sống th́ coi như sẽ lâm vào t́nh trạng liệt suốt đời.





Sưu tầm

florida80 12-05-2019 21:53

Người Viết Mướn - Tiểu Tử







Ở chợ Plateau thành phố Abidjan (thủ đô cũ của xứ Côte d Ivoire, Phi Châu) ai cũng biết ông già viết mướn đó. Người ta gọi ông là " l écrivain chinois" (ông Tàu viết mướn).




Xứ Côte d Ivoire - thuộc vùng Phi Châu Da Đen - ngày xưa là thuộc địa của Pháp. Dân bản xứ đi học bằng tiếng Pháp. Và v́ họ gồm nhiều bộ tộc, mỗi bộ tộc nói một thổ ngữ, nên họ phải dùng tiếng Pháp để hiểu nhaụ Về sau, khi đă độc lập rồi, trường vẫn dạy bằng tiếng Pháp và ngôn ngữ chánh trong dân gian vẫn là tiếng Pháp. Những người ít học hay thất học th́ nói "tiếng bồi", nghĩa là tiếng Pháp không đúng văn phạm. Mấy bà buôn bán ở chợ Plateau nói trên thuộc vào thành phần nàỵ Nhiều bà có con cái "đi làm ăn" ở Pháp hay ở Bỉ, lâu lâu cần xin ǵ hay cần nhắn ǵ, họ phải nhờ người khác viết cho cái thơ.

Ngoài ra, có nhiều người cần viết đơn từ thưa gởi nhưng không đủ tŕnh độ để viết đúng từ ngữ hành chánh nên nhờ viết dùm.

Do đó mới có cái nghề viết mướn.

Ở khu chợ Plateau, trước đây, chỉ có một người đàn ông trung niên người bản xứ làm nghề này. Anh ta hành nghề dưới hàng hiên khu phố nh́n qua chợ, nằm cách chợ một con đường. Chỗ hắn ngồi là một bức tường nhỏ nằm giữa hai cửa hàng bán radio của người libanais.

"Dụng cụ" của anh ta là cái máy đánh chữ loại xách tay đặt trên bàn gỗ nhỏ. Anh ta ngồi trên ghế thấp vừa tầm với cái bàn, nhưng v́ anh ta lớn con chân dài nên khi đánh máy anh ta phải cho hết hai chân xuống dưới bàn đưa thẳng về phía trước ḷi ra một khúc, trông giống như anh ta ôm cái bàn vào ḷng ! C̣n "khách hàng" th́ hoặc đứng hoặc ngồi xổm cạnh hai bàn chân to xù mang dép Nhựt của hắn, tỉ tê kể những ǵ mà họ muốn để trong thư. Anh ta gơ máy bằng hai ngón tay nhưng gơ khá nhanh, khách kể đến đâu hắn gơ theo đến đấy.

Đánh xong thơ, khách hàng đưa cho hắn mảnh giấy nhỏ trong đó có ghi rơ địa chỉ của người nhận thơ, hắn lấy trong ba lô để dưới chỗ hắn ngồi một phong b́ có dán tem sẵn, đánh máy địa chỉ, cho thơ vào rồi le lưỡi liếm keo dán lạị. Người khách hàng chỉ c̣n có cho thơ vào thùng thơ đứng ở góc đường gần đó.

Dĩ nhiên, khi hắn tính tiền, hắn tính cả tiền giấy, phong b́, tem…

Thơ gởi đi Pháp hay đi Bỉ đều cùng một giá. Cho nên đă thành lệ, sau vài câu chào hỏi, khách hàng cứ đặt tiền trước lên bàn rồi đợi hắn sửa bộ kéo bàn vào ḷng với cái máy đánh chữ lúc nào cũng " ngậm " sẵn một tờ giấy, là bắt đầu tỉ tê kể lể…

C̣n đơn từ th́ hắn dùng phong b́ không có tem, bởi v́ khách hàng mang tay đến nộp thẳng cho cơ quan liên hệ. Loại "đơn từ" này, hắn vẫn lấy bằng giá với "thơ nhà", bởi v́, theo hắn giải thích, viết cho hành chánh khó gấp mấy lần viết cho thân nhân. Bớt con tem nhưng thêm nhiều công suy nghĩ !


All times are GMT. The time now is 10:59.
Page 9 of 177 « First 5678 9 101112131959 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.09086 seconds with 8 queries