VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   GOÁ PHỤ TRẺ... LÀ TÔI...! (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1647230)

troopy 07-03-2022 05:01

GOÁ PHỤ TRẺ... LÀ TÔI...!
 
1 Attachment(s)
Ngày ấy...! Tôi thương anh bởi chiếc răng khểnh, mái tóc bồng bềnh, là thủ lĩnh văn nghệ của trường trung học nổi tiếng mà chúng tôi đã cùng học chung lớp...
Rời ghế học học đường, anh lên Đà Lạt vào trường Võ bị Quốc gia để đeo đuổi lí tưởng mà anh luôn tâm sự cùng tôi khi sân trường chỉ còn hai đứa...!
Tôi cũng trở thành cô giáo dạy ở một trường lớn ở Sài Gòn..., chúng tôi thường xuyên trao cho nhau những lời hẹn ước qua bao lá thư yêu thương nồng ấm...!
Tôi là cô gái trâm anh, khi hơn tuổi đôi mươi đã lấy chồng xa xứ...!
Nơi đó, có những dãy núi chập chùng, những bãi cát trắng ngút ngàn, nơi mà ngày đêm luôn có tiếng sóng vỗ rì rào, có những chiếc ghe thuyền luôn ra khơi khi hoàng hôn và về bến khi rạng bình minh mà ông mặt trời chưa thức giấc...
Từ ngày tôi về làm vợ, làm dâu nơi xứ biển được hai năm dài. Giấc mơ làm cô giáo cũng gác lại vì phải phụ mẹ chồng chăm lo gia đình đông con, vì là dâu cả trong nhà...!
Buồn lắm..., chưa bao giờ nghe chồng bảo tôi cùng chồng về thăm gia đình bên vợ, dù đó chỉ là một lời nói lúc tôi buồn nhớ mẹ...!
Anh là Sĩ quan quân đội, ngày đêm trên chiến trận khói lửa đạn bom...! Thỉnh thoảng về phép đôi ngày thăm gia đình và nhất là dành nhiều thời gian cho tôi...!
Và một hôm..., giấc ngủ đến thật khó khăn dù đã cố vỗ giấc, sao nụ cười với chiếc răng khểnh của anh vẫn hiện rõ trong tâm trí, sao những lời yêu thương khi xưa cứ văng vẳng bên tai suốt năm canh... Cảm giác lo sợ điều gì đó mông lung cứ chạy dài theo sống lưng, áo ướt đẫm mồ hôi dù sương đêm phủ dày, trời còn đang lạnh...!
Rồi chuyện đến... đã đến...!
Chiều hôm sau, chiếc xe GMC chở cái quan tài phủ cờ lên trên, anh lính hỏi thăm nhiều người rồi lần đến nhà mẹ chồng...!
Tôi ngất lịm khi anh lính đã nói đúng tên tuổi, và đưa chiếc thẻ bài có sợi dây đeo bằng những hạt nhỏ kết lại, với chiếc đồng hồ cực mỏng màu vàng “Wyler” cho tôi...!
Vậy thì một mình tôi đi về quê cũng được, nhưng chồng tôi mãi mãi ở lại quê hương của anh ấy...! Tình yêu trai gái thật thơ mộng và đẹp đẽ! Tình nghĩa vợ chồng son chưa đơm hoa kết trái... của chúng tôi sao ngắn ngủi và chia ly sớm quá...!
Sao anh lại vội vàng buông tay người thương nhanh vậy...! Anh hỡi..!
Sài Gòn của tôi có xa xôi gì cho cam, cách xa một giờ bay, chỉ vài trăm cây số thôi...!
Tôi đã trở thành góa phụ trẻ trở về quê hương khi được sụ đồng cảm của mẹ anh...! “Góa phụ trẻ”, ba tiếng nghe thật đau lòng, thật buồn cho thân phận, duyên số của tôi..! Không biết rồi cuộc đời sẽ ra sao? Tương lai sẽ như thế nào...?
Tôi sẽ gặp lại gia đình thương yêu của tôi...! Tôi sẽ mang theo hình ảnh của anh trong suốt cuộc đời...!
Chiều nay..., nghe câu hát ru con của chị hàng xóm cận nhà, lòng tôi lại đau đáu một nỗi niềm, mà tôi vẫn hằng mong anh hiểu:
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Trông về quê mẹ chín chiều ruột đau...!
Anh ơi...! Nếu có kiếp lai sinh, em nguyện sẽ cùng anh làm đôi vợ chồng như thuở nào...anh nhé!
Chờ em...!

https://intermati.com/forum/attachme...1&d=1656824494

VietBF©sưu tập


All times are GMT. The time now is 22:39.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.03212 seconds with 9 queries