Tôi hả hê! Thực sự là tôi đă có cảm giác đó sau bao nhiêu ngày sống trong những nỗi ấm ức, tủi nhục. Nhưng sau giây phút hả hê đó, giờ đây trong ḷng tôi lại càng thấy nhục nhă, ê chề hơn. Nhưng làm sao bây giờ để tôi thoát ra khỏi vũng bùn nhơ nhuốc đó?
Cám ơn bạn Hằng đă chia sẻ câu chuyện của bạn, để tôi thấy rằng câu chuyện của tôi không phải là độc nhất vô nhị để mà giám mở miệng nói chuyện nhà ḿnh.
Chồng tôi cũng là một tài xế đường dài. Chúng tôi đă có với nhau hai mặt con, và tôi cũng đang mang thai đứa con thứ 3. Suốt quăng đời làm vợ, chưa bao giờ tôi có cảm giác hạnh phúc, che chở. Anh ấy cứ đằng đẵng với những chuyến đi hàng tuần, nửa tháng mới ghé về thăm nhà. Thời gian ở nhà cũng chỉ được vài ngày, nhưng chủ yếu là anh ấy ngủ mê mệt.
<table class="image center" align="center" width="400"> <tbody> <tr> <td>
http://www.phapluatvn.vn/dataimages/...1345736169.jpg</td> </tr> <tr> <td class="image_desc" style="">H́nh minh họa</td> </tr> </tbody> </table>
Lúc đầu, tôi cũng rất thương chồng, nhưng càng về sau, tôi càng cảm giác khó chịu, khi những nhu cầu về t́nh cảm, về sự chia sẻ vợ chồng. Tất nhiên, chẳng bao giờ tôi dám lên tiếng đ̣i hỏi. Tôi cứ lầm lũi như một con ở trong nhà anh. Khi hai đứa con chào đời, mặc dù sống trong nhà chồng, nhưng tôi có cảm giác con ḿnh không bố.
Tôi cũng dự định bàn với chồng chuyện chuyển nghề, về gần vợ con kiếm việc ǵ đó để gia đ́nh sum họp, nhưng khi tôi chưa kịp bày tỏ ư định của ḿnh th́ gia đ́nh tôi đă mâu thuẫn trầm trọng v́ thông tin anh lập “pḥng nh́”, “pḥng ba” ở ngoài.
Với hai đứa con gái c̣n trứng gà trứng vịt, một công việc làng nhàng khiến tôi không thể dứt áo ra đi mà vẫn phải bám víu vào gia đ́nh ấy.
Cũng từ ngày biết tin con trai bồ bịch ở ngoài, bố chồng tôi… quan tâm tới tôi hơn. Phải nói thêm rằng tôi sống cùng bố mẹ chồng từ ngày đi làm dâu. Trong khi bố chồng tôi rất dễ dăi th́ mẹ chồng tôi luôn khắt khe, xoi mói tôi, v́ thế quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng chẳng có ǵ tốt đẹp. Khi hạnh phúc gia đ́nh tan vỡ, có nhiều lúc, tôi vui vơ nghĩ nguyên nhân là bởi bà mẹ chồng đă thủ thỉ với con trai, chê bai tôi chuyện làm ăn, vun vén nhà cửa.
Trong t́nh cảnh đó, bố chồng tôi không dấu diếm việc giúp đỡ, bênh vực mẹ con tôi. Rồi như bị ma xui quỷ khiến, vào một ngày mẹ chồng tôi đi vắng, ông ấy đă… vào buồng con dâu.
Tôi đă không thể phản ứng lại hành vi của bố chồng. Thực ra cái lần đầu tiên ấy, tôi hoàn toàn không có ham muốn ǵ, tôi chỉ chống cự yếu ớt như phản ứng với một người không phải chồng ḿnh, nhưng khi nghĩ sự ưu ái, quư mến, bao bọc của bố chồng đối với mẹ con tôi trong suốt thời gian qua, lại khiến tôi không lỡ kháng cự.
Sau lần đó, tôi cảm thấy tội lỗi, nhục nhă vô cùng. Nhưng có một cảm giác nhục nhă khác, đau đớn khác cũng đổ ập vào hành hạ tôi là thái độ khinh rẻ, bỏ rơi của chồng, và sự cay nghiệt của mẹ chồng. Và những lần tiếp theo, tôi đă “chiều” bố chồng với tâm lư trả thù hai kẻ thù lớn nhất của đời ḿnh là chồng và mẹ chồng.
Hiện tôi đang mang thai đứa con thứ 3, thai nhi là con trai, đứa con mong đợi của tôi trong gia đ́nh nhà chồng 2 đời độc đinh. Nhưng điều đau đớn là chính bản thân tôi cũng không biết nó là con hay là em của chồng tôi.
Tôi thấy ḿnh thật đốn mạt, thật khốn nạn. Tôi hận thù cuộc đời đă đưa đẩy tôi vào một gia đ́nh như thế. Có lẽ, sau khi mẹ tṛn con vuông, tôi sẽ rời xa gia đ́nh này. Dù đói nghèo, mẹ con tôi cũng có thể tự nuôi được nhau, tôi sẽ phải dừng lại trước khi quá muộn, chắc có lẽ tôi sẽ không thể sống được nếu các con tôi biết tội lỗi này của mẹ nó.
N.T. D (Hà Nội)