VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ... (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1665672)

goodidea 08-14-2022 14:33

KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ...
 
1 Attachment(s)
Tôi sinh ra và lớn lên tại làng biển ven TP Nha Trang, nơi bọn trẻ từ nhỏ đă quen sóng gió. Tuổi thơ êm đềm đến năm 11 tuổi, tôi bắt đầu nếm trải nghèo khó và bị coi thường. Làm ăn thất bát, tài sản gia đ́nh đội nón ra đi.
Tôi dần biết việc ba má đi cầm từng món đồ trong nhà, và cũng hiểu kẻ đi đ̣i tiền góp "xă hội đen" thế nào. Họ đập phá và bấu xiết con nợ ra sao. Má tôi phải vay mượn và chạy đủ cách để trả lăi nợ và gồng lưng lo từng miếng ăn cho đàn con.
Ba tôi - người đàn ông đi biển bản lĩnh, trụ cột gia đ́nh. Nhưng sau thất bại, ông không vượt qua được cảm giác tay trắng. Ông t́m đến rượu bia, đánh đập vợ con thường ngày.
Hai chị gái tôi không chịu nổi đành phải nghỉ học đi làm công nhân khi tuổi vị thành niên để kiếm miếng ăn và đỡ đần cho má tôi trả lăi nợ nhưng cũng không thấm vào đâu.
Tôi nhớ những ngày ba má đi trốn nợ, tôi phải ở nhà với mấy đứa em. Một ngày, tôi đếm hơn mười chủ nợ tới đ̣i. Đứa bé mới 12 tuổi buộc phải hiểu đồng tiền có nghĩa ǵ. Nó là nguyên nhân những lời mạt sát dành cho ba má tôi.
Không có nó dù chỉ một vài ngàn đồng mua gạo, ba đứa em tôi đói lả cả ngày. Những đêm mưa gió băo bùng, sóng biển đánh vào tận sân nhà, tôi rất sợ ma nhưng phải thức không dám ngủ, v́ ngóng ba má trốn đâu đó sẽ về đột ngột trong đêm và th́ thào gọi tôi mở cửa.
Suốt những năm học cấp II và cấp III, tôi phải cố gắng vượt qua cái đói, cái khổ mà học. Tôi cố hết sức để có thể đến trường. Ba má tôi không thể lo cho tôi được bao nhiêu, kể cả một phần tiền học phí sau khi trường đă giảm.
Quần áo, cô giáo cho. Sách vở, tôi xin lại học. Tiền học phí, cô giáo cho mượn đóng đầu năm. Cuối học kỳ tôi cố giành học bổng để trả lại cho cô.
Những lời tôi viết ra thật sự không thể nào diễn tả hết được bao đắng cay của thời gian đó đối với gia đ́nh và riêng tôi. Tôi đă cố đến trường bằng mọi giá dù ba má kêu tôi nghỉ học v́ ăn c̣n không có.
Mùa hè 2004, tôi nhớ măi tiếng thở dài của má khi tôi báo: "Con đậu đại học rồi, khoa hóa, Đại học Khoa học tự nhiên". Sau đó ba má phải vay mượn 1 triệu đồng đóng học phí học kỳ đại học đầu tiên của tôi. Và đó cũng là lần đóng học phí duy nhất trong suốt những năm đại học mà gia đ́nh có thể lo cho tôi.
Suốt học kỳ 1, tôi không thể học hành đàng hoàng v́ luôn nghĩ tới lời má: "Không học được th́ về, gia đ́nh không có tiền gửi cho con"! Tôi day dứt đi học đúng hay sai? Không biết bao lần tôi phải đấu tranh giữa từ bỏ và tiếp tục học.
Lịch học năm ấy cả ngày từ thứ hai đến thứ bảy, tôi lại ở trọ trong khu kư túc xá A10, làng đại học Linh Trung. Hồi ấy, quanh nơi này vắng vẻ và nguy hiểm, sinh viên hạn chế ra ngoài ban đêm. Chiếc xe đạp cũng không có, tôi bế tắc không biết làm ǵ để kiếm được tiền dù ít ỏi.
Lay lắt gần hết năm học, bạn bè cùng pḥng kư túc xá nhận ra sự bất thường của tôi dù tôi không thể cởi ḷng v́ sĩ diện. Biết tôi không có đến vài ngàn đồng để mua hộp cơm, cả bọn bảy đứa trong pḥng đi mua cơm rồi bày ra ăn chung để tôi không phải ngại với ai.
Rồi ngày tôi lo nhất cũng đến! Hạn chót đóng học phí để có danh sách thi học kỳ 2. Trong khi bạn bè lo sách đèn, tôi thu ḿnh, giả vờ ngủ. Quay mặt vào tường, nước mắt tôi không ngừng rơi, v́ tôi biết sáng mai ḿnh sẽ chính thức không có tên trong danh sách thi. Tôi c̣n không biết phải trở về nhà bằng cách nào.
Lúc đó, đột nhiên một bạn trong pḥng lên tiếng: "Sao Hân không học bài?". Tiếng đứa khác lại vang lên: "H́nh như Hân chưa đóng học phí. Tao nghe chiều nó khóc gọi cho má nó". Một khoảng lặng trong pḥng. Tôi càng tủi thân, nước mắt đẫm mặt mà không dám lau!
"Hay bọn ḿnh mỗi đứa góp một ít? Kêu thêm bạn pḥng bên nữa. Bọn ḿnh sẽ gom đủ tiền đóng học phí cho Hân". Cả bọn lập tức tán thành và lục lọi trong ví xem góp được bao nhiêu. Quả thật, âm thanh đếm tiền đó cả đời này tôi không thể nào quên!
Khoảnh khắc khiến tôi không đủ dũng cảm nói với đám bạn là tôi đă nghe hết, nhưng tận thâm tâm tôi nhận ra ḿnh có thể không sống cho ḿnh, nhưng phải sống xứng đáng với các bạn ấy!
Năm ấy, tôi thi loại giỏi và được học bổng kỳ tiếp theo. Tuy nhiên, tôi vẫn phải bỏ bớt giờ học để đi làm thêm mà xoay xở các năm sau. Nhưng dù thế nào, v́ 1,3 triệu đồng học phí học kỳ 2 năm đó mà các bạn góp vào, tôi không bao giờ cho phép ḿnh bỏ cuộc.
Các bạn tôi ngày ấy giờ đă thành đạt và đa số ở nước ngoài. Tôi giờ cũng có sự nghiệp vững vàng và cuộc sống độc lập. Tự đáy ḷng, tôi luôn nhớ ḿnh nợ các bạn một lời nói thật rằng: "Ngày đó, ḿnh không ngủ. Khoảnh khắc các bạn đếm những tờ tiền lẻ để giúp đă thật sự thay đổi đời ḿnh".

VietBF©sưu tập


All times are GMT. The time now is 17:17.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.05059 seconds with 9 queries