VietBF
Page 1 of 101 1 23451151 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Member News | Tin thành viên (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=189)
-   -   Làng Chửi.... (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1269582)

hoanglan22 08-17-2019 00:20

Làng Chửi....
 
1 Attachment(s)
https://www.vietbf.com/forum/attachm...1&d=1584323074

Làng Chửi....Bài của Bác Phố khuya

Nghe cái tên thật là thú vị phải không quý vị? Vâng, đúng là làng chửi, nhưng từ đâu lại có cái tên này, xin quý vị tham khảo và đặt lại cho cái tên hay hơn nếu cần thiết.
Có một làng nhỏ quy tụ tất cả những con người thật dễ thương, hiền hòa. Mặc dù ai cũng đầu tắt mặt tối với cuộc sống hàng ngày, nhưng cũng dành đôi phút để chia sẽ với nhau vào cuối ngày. Họ cũng đã từng xưng hô với nhau là huynh đệ, tỷ muội cho đến một ngày gần đây. Câu chuyện bắt đầu cũng bởi vì, thì, là mà ra.
Bởi vì: Có một vài người bất hảo đến từ bên ngoài. Họ đến với mục đích làm xáo trộn sự yên tỉnh của cả làng. Họ bắt đầu với những cách mà người đời thường gọi là "Đâm bị thóc, móc bị gạo".
Và từ đó "Thì" không biết tự khi nào, ngôi làng đã chia ra hai bên tả, hữu một cách rõ rệt. Họ gặp nhau không còn những câu hỏi han thân mật nữa, và cả cách xưng hô cũng từ huynh đệ trở thành...xa xôi.
Và "Là" như thế mà từ sự trở mặt vô nguyên cớ họ bỏ đi tất cả những mỹ từ, và thay vào đó bằng những ngôn từ khó tả. Từ lớn đến bé không biết tự khi nào mà họ có thể mạt sát nhau, bêu xấu nhau bằng những từ ngữ mà lâu nay họ không thường dùng.
Đám người bất hảo thì ngồi khoanh tay và bắt đầu xem mọi người trong làng lần lượt trở nên những diễn viên cho màn kịch do họ dàn dựng. Kịch bản này đã tạo nên tên tuổi của "Làng Chửi" ngày nay.


hoanglan22 08-17-2019 00:21

Bài của Bác Trung Thu

Ngẫm nghĩ mà cũng buồn, trong cuộc đời này có quá nhiều chuyện không biết đâu mà nói được..., thôi , bỏ mặc chuyện đời để đi vào mộng, và mộng là một cõi nào đó mà chúng ta không sờ tới được...kẻ tiểu nhân này phước mỏng , phận bạc nên mộng không trôi về cõi có văng vẳng lời ca " Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sông " mà mộng trôi về địa giới có 18 tầng địa ngục... mộng cũng là chuyện không có thực, và câu chuyện hài buồn kể lại sau đây cũng là chuyện không có thực, được ẩn hiện qua lớp màn sương khói chập chờn của nhựng ánh lửa ma trơi trong nghĩa địa vào một đêm buồn...và " hài " cũng là sự kết tinh của những đắng cay chua chát của kiếp nhân sinh...

Hắn, tên hắn là " tiểu nhân " hắn đang đi dạo lang thang ở một mành sân nhỏ ở trong " LÀNG CHỬI " để tìm cách viết một pho truyện dài để cho mọi người giải khuây sau những cuộc chửi rủa, mạt sát nhau chí mạng thì bỗng nhiên bị một nhát kiếm đâm từ sau lưng xuyên tim , thủng ngực...Hắn lăn đùng ngửa ra giẫy đành đạch, ngưc phún máu tươi, miệng trào máu đỏ, 2 mắt trợn trừng đứng tròng ngửa mặt nhìn trời hiu quạnh,hồn lìa khỏi xác nhưng 2 tròng mắt của hắn vẫn hiện lên rõ nét hình bóng của kẻ đâm hắn, tay kẻ đâm hắn vẫn cỏn đang cầm thanh kiếm rỉ máu tươi...thì ra kẻ đâm chết hắn chính là " QUÂN TỬ KIẾM NHẠC BẤT QUẦN ".

Hồn hắn trôi về địa ngục ,2 con quỷ dữ xấu xí khiêng hắn ở trên băng ca tới gặp diêm vương để phán xét tội hắn . Tiếng diêm vương trầm ấm nghiêm nghị hỏi hắn
_ Nhà ngươi tên gì, cớ làm sao mà lưu lạc tới đây hãy khai báo cho quả nhân ngay...
Hắn lồm cồm ngồi dậy, tay ôm vết thương ngay tim còn đang ứa máu định trả lời thì bỗng nghe tiếng diêm vương nói :
_ Nhà ngươi đang bị thương, không cần phải quỳ xuống, cứ ngồi đó khai báo với ta là được..
_ Dạ con tên là Tiểu Nhân, người ở LÀNG CHỬI
_ Với duyên cớ gì và tại sao nhà ngươi bị chết.. diêm vương hỏi
_ Con bị người ta đâm lén sau lưng ạ..
_ Người đâm lén nhà ngươi là ai và đâm bằng cách nào, ngươi có biết không ? diêm vương hỏi..
_ Dạ trước khi hồn con lìa khỏi xác con nhìn thấy người ấy chính là QUÂN TỬ KIẾM NHẠC BẤT QUẦN
_ Vậy thì người ta dùng cách nào đề đâm nhà ngươi . Dìêm vương hỏi lại...
_ Người ấy dùng chiêu " chụp mũ " , một tuyệt chiêu của môn phái TỨ NHÂN BANG để chụp mũ đâm con ạ.
_ Nhân gian có câu " bị chết dưới lưỡi kiếm của người QUÂN TỬ thì cũng không hổ thẹn kiếp này ..." vậy thì nhà ngươi có thù hận hắn không ? tiếng diêm vương hỏi..
_ Dạ thù hận lắm ạ, lần này con nhất định báo thù vì nhân gian có câu " không trả thù thì không phài là tiểu nhân ạ "
_ Oan oan tương báo bao giờ mới hết, loài người các ngươi lúc nào cũng khổ sở vì 2 chữ " báo thù" này . Thôi , hãy nghe lời ta, hãy tha thứ cho mình và tha thứ cho người ta, cuộc đời như gió thoảng như mây bay, lũ chúng bay sống ở trên đời chỉ lo đánh lộn với chửi lộn, không chịu hưởng lạc thú trời cho... đám người trong làng chửi nhà ngươi nếu có gì không bằng lòng với nhau thì đã có mấy con bồ câu đưa thư mà trình bày rồi giải thích , nếu không hài lòng với nhau thì làm tờ giấy ly dị rồi anh đường anh,tình nghĩa chỉ bấy nhiêu thôi việc gì mà khai chiến chửi nhau để dơ dáy cho cả làng này ?
_ Dạ , cũng vì cái cụm từ " dơ dáy " mà con phải " sáng dậm chân, chiều đấm ngực "tức trào máu họng cả tuần nay mà không làm gì được ạ
_ Vậy thì việc này là thế nào? diêm vương hỏi
_ Dạ , con đang đi dạo ở cái vườn nhỏ để tìm mhững lời hay ý đẹp rồi bị đâm lén và khiêu khích nên con tức giận thì định phản pháo trả thù liền nhưng chợt nghĩ ở trong cái " LÀNG CHỬI " này chỗ nào cũng nghe tiếng chửi rủa nhau dơ dáy chỉ còn có một ít mảnh vườn coi bộ còn sạch sẽ , nếu con bị manh động bởi sự khiêu khích của người ấy thì mảnh vườn sạch sẽ đó sẽ biến thành " vườn chửi " ạ
_ Thì... là mà như vậy,chuyện trần gian chúng mày chỉ cần 1 que diêm khiêu khích nhỏ thì cũng đủ cháy cả một web site, nhà ngươi khá lắm biết vì đại cục mà nhịn nhục thì cũng.. thiệt là đau lòng, vậy tên chủ nhân mảnh vườn đó là gì dzậy, tài nghệ của lão ta thế nào ,nhà ngươi có thể cho ta biết không ? diêm vương nói
_ Dạ, chủ nhân đó học rộng hiểu nhiều , CÒM của hắn ta có cả chiều rộng lẫn cả chiều sâu không giống như một số dân chửi ờ làng này , chỉ có chiều rộng, không có chiều sâu.Sức hiểu biết của con chỉ đáng đu râu hắn thôi ạ, và con không biết tên của chủ nhân mảnh vườn đó là gì , nhưng con biết hắn có một thói quen là cứ đêm về là hắn ta chui ra khỏi nhà đi bắt BÒ LẠC ạ
Đến đây thì diêm vương tủm tỉm cười và nói rằng: " Ừ tên đó cũng giống ta, sử án ban ngày nhức đầu và mệt quá nên hằng đêm ta cũng chui ra đi bắt BÒ LẠC giống như hắn để giải buồn, nhờ ngươi nhắn tin với hắn là chừng nào hắn hết dương thọ ta sẽ cho người đón hắn về để đêm đêm cùng ta đi bắt BÒ LẠCcho nó có bạn...
_ Dạ con biết rồi ạ
_ Bây giờ thì ta hỏi nhà ngươi, nếu ta thả nhà ngươi về nhân gian nhà ngươi có nghĩ chuyện trả thù nữa không ? nhà ngươi có nghe lời ta mà quên đi chuyện thù hận đó không ? diêm vương hỏi
_ Dạ, con mà được thả về dương thế thì con sẽ nghe lời diêm vương ngay ạ, con sẽ không trả thù nữa mà con chỉ chơi lại người ấy một tí tí thôi ạ
_ vậy thì nhà ngươi chơi lại hắn bằng cách nào nói ra nghe thử. Diêm vương nói
_ Dạ con chỉ dùng 6 chữ là đủ gỡ huề rồi ạ
_ Nhà ngươi chỉ nghĩ chuyện gỡ huề, chứ không nghĩ thắng ? diêm vương nói với vẻ mặt ngạc nhiên
_ Dạ 6 chữ của con cũng đủ làm cho người ấy nhức đầu sổ mũi, sáng dậm chân, chiều đấm ngực cả tuần giống như con và gỡ huề cũng bớt được thù hận ạ.
_ Ta thử nhà ngươi thôi , nhà ngươi chơi hắn lại ti tí thôi, nhẹ nhàng một chút thôi, đừng để cho hắn ta ghiền, lỡ mai sau này hắn còn ôm lòng thù hận mà kiếm ngươi dài dài thì nhà ngươi cũng không có sung sướng gì đâu ,rồi diêm vương nói tiếp :
_ Ta thấy ngươi cũng có căn tu, lời nói của nhà ngươi có phảng phất hương thơm của loài sen quí , à nhà ngươi có sư phụ không ? sư phụ nhà ngươi tên là gì ? nhà ngươi có pháp danh không ? diêm vương hỏi
_ Dạ, sư phụ của con là lão Long Huệ ạ ,con được sư phụ đặt pháp danh cho là " Không Tim "ạ
_ À..thì ra là như vậy , lão Long Huệ đạo hạnh cao lắm, cái biết của ta cũng chưa chạm được vào cái gót chân của lão, lão đặt cho nhà ngươi cái tên không tim là có nhiều huyền nghĩa lắm..ta thấy 2 chữ này cũng phải vái lạy đấy, thỉnh thoảng lão ta có ghé đây để cùng ta nhậu nhẹt và có nghe nói độ này lão ta bận lắm vì lão ta đang luyện Ngọc Nữ Chân Kinh gì đó để cầu trường sanh bất tử..Chắc ngươi không hài lòng vì câu nói hài vừa rồi của ta phải không ? nhưng ta nói thiệt với nhà ngươi là ta cũng vì 2 chữ không tim mà nói đấy, bởi không tim tức là vô tâm tức là vô chấp, là vô ngã ,mà đã là vô ngã thì trên đời này còn có cái gì nữa..Ta nghĩ rằng ta với nhà ngươi là cùng một đức bổn sư, ta nói chuyện với nhà là người đồng đạo , ngang hàng , ta cũng không có cái tư cách lên mặt dạy bảo mà ta chỉ đưa ra cái tôn chỉ của đức bổn sư...Mọi sự do TÂM tạo, TÂM mình như thế nào thì mình nhìn SỰ như thế đó.

Ta chỉ đưa ra một thí dụ với nhà ngươi , đơn giản lắm, ta sẽ đem tấm hình của một cô gái thật đẹp kia đang chơi nước ở bên dòng suối nọ, chắc ngươi cũng thấy tấm hình này chứ gì, rồi ta đem 3 người ra để nhìn rồi cho ý kiến...

1 người là người có đầu óc dâm dục, hèn hạ
người thứ 2 là người nhiếp ảnh gia, là điêu khắc gia và là thi nhân
người thứ 3 là một thiền sư...

Người thứ nhất có cái đầu óc bẩn thỉu sẽ nghĩ tới sự chiếm hữu, sẽ nghĩ tới cái giường..

.người thứ 2 thì sẽ nhìn thấy là cả một tác phẩm nghệ thuật trời ban. Người nhiếp ảnh gia thì tìm kiếm những góc độ có đường cong tuyệt mỹ đem vào ống kính để chia sẻ với thế nhân ...và thi nhân sẽ để lại cho đời những vần thơ trác tuyệt.

Người thứ 3 là một thiền sư, người thiền sư chỉ nói đó là một tờ giấy trắng bởi vì người thiền sư đó là không tim, là VÔ TÂM..một cái tâm trong sáng , không vẫn đục, không có sự ô uế cuộc đời. Ta thấy a vờ ta của ngươi có chữ Tâm thật là đẹp, quá đẹp, ta không biết nhà ngươi là đàn ông hay đàn bà, có phải vài người lời qua tiếng lại ghẹo ngươi là cô, phái nữ không ? ta không cần biết nhưng nếu ngươi là đàn ông thì chắc ngươi là 1 mỹ nam tử, còn nếu ngươi là cô gái thì chắc nhà ngươi phải đẹp lắm đẹp hơn cô gái trong tranh kia...tới đây nhà ngươi giận ta rồi chứ gì ...không , không ngươi hiểu lầm rồi, cái đẹp thân thể của cô gái trong tranh chỉ là một phần ta nói, phần ta nói chính là vẻ đẹp của tâm hồn của VÔ TÂM , hãy để hương sen Vô Tâm tỏa khắp web site này, cái web site mà bây giờ nó đang biến thành sân chửi...Chúng ta đến đây là để cho nhau những nụ cười, là để chia sẻ những nỗi u uẩn của đời sống chứ không phải chúng ta đến đây là để cho nhau những vết phỏng , mà những vết phỏng đó hằn lên da thịt để lâu ngày nó thành những vết thẹo , và vết thẹo đó nó sẽ đeo đẳng theo chúng ta suốt cả cuộc đời .

Thôi , hãy bước ra cái vòng thị phi của sân chửi, hãy tránh xa những loại người thường có câu nói thị phi, trở về với vườn hoa thơ mộng của mình để tạo ra những vần thơ trác tuyệt_ Vô Tâm... ờ nhà ngươi có thọ ngũ giới chưa ? ta muốn nói với nhà ngươi 1 giới về khẩu nghiệp , và khi những câu nói ở cửa miệng mình ra mà để người khác nổi sân cũng là có tội, cũng vì vậy khi viết một đoạn để dành riêng cho ngươi , ta biết thế nào có những đoạn ngươi không hài lòng , cho ta nói lời xin lỗi và cũng xin ngươi hãy tha thứ cho ta cũng như tha thứ cho ngươi. bây giờ trước khi ta vào phòng để đọc kinh sám hối vì đoạn truyện ta viết cho ngươi, ta biết ngươi là một thi nhân, một thi nhân mà tâm hồn lúc nào cũng hướng về cõi đạo nên ta muốn gởi đến ngươi một bài thơ , bài thơ thấp thoáng mùi thiền, ta không nhớ tác giả là ai, vì tác giả đã là không tướng , là vô ngã, là vô danh, là vô tâm là không có cái của mình , là không có cái của người nên ngươi cứ coi là vô danh đi..

.bài thơ có tên " ngửa mặt nhìn trời "

Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.
thấy sông soi dấu chân mình.
Thấy hoa năm cũ một cành nhớ thương...
Thấy em áo lụa tan trường .
Thấy ta áo trận bên rừng quạnh hiu.
Thấy năm đuổi giặc hò reo.
Thấy non thác đỏ, thấy đèo lửa bay.
Thấy ta trong hóa thân này.
Dù duyên hay nghiệp cũng bằng thế thôi.
Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.

Đọc xong bài này ngươi có giận ta không ?, đừng để VÔ TÂM thành HỮU TÂM thì sẽ mất đi lẽ đạo, bỏ quên 22 đi, hắn là một võ sĩ mà võ sĩ lúc nào cũng cầu thắng nên hắn chẳng bao giờ thắng cả, hắn là bạn web của ta nhưng có lúc ta cũng phang hắn chí mạng , hắn chẳng bao giờ buồn ta cả..cách đây hơn một tuần ta có phang hắn trong Nghịch lý nước Mỹ: Thảm sát càng đẫm máu, các công ty bán súng càng mừng ở trong tin tức hoa kỳ, ngươi vào đọc thử coi, ta cũng mong ngươi đọc những câu chuyện chẳng ra gì của ta với tinh thần Vô Tâm, vô ngã và phá chấp, nếu không thì ta sẽ biến thành kẻ đạo đức giả kẻ không ra gì , kẻ nói một đằng làm một nẻo...ta chỉ muốn đem tới cho những người đọc chuyện của ta những nụ cười hóm hỉnh, mà đem cho thế nhân những nụ cười là một hình thức thực hành Bồ Tát Đạo. Thôi ta vào để đọc kinh sám hối đây...

( Sẵn tiện đây tôi muốn nói với 22 một ít lời, tôi chơi với anh cũng không lâu lắm, nhưng cũng biết anh là kẻ nóng tính, việc nào cũng muốn phải trội hơn người khác mới thôi. Giờ này anh lại khoác lên người chiếc áo Hiệp Sĩ nên mới khổ sở như vậy. Có anh hay không có anh thì trái đất nó vẫn quay như vậy, anh không cách gì làm trái đất nó xoay ngược lại được,vì trái đất làng chửi này chỉ có 1 người quay ngược lại được mà thôi đó là chủ nhân của nó. Những cái mà anh có và anh đang mang lên người bây giờ,hãy bỏ bớt đi ,nó chỉ là hão huyền, không thực,anh hãy chịu thua đi,thua mà để cho gió lặng sóng ngừng thì tiếng " thua " đó nó vẫn có cái giá trị của nó, xóa bớt những cái gì quá phản cảm, không cần phải so sánh với những cái post của người khác, bởi những cái đó chẳng có gía trị gì với anh, hãy để chúng tự sanh tự diệt, tôi không muốn nhìn thấy anh một kiếm sĩ đơn độc có lý tưởng mà mang trên mình đầy những vết thương, ngã gục một mình bên bờ sông vắng...Có thể anh giận tôi vì những câu nói này, nói ít , mong anh hiểu nhiều. )

Tiểu nhân ngồi dựa vào góc tường mà nghỉ trong lúc đợi diêm vương đọc kinh ờ phòng kế bên. hắn nghe lời kinh buồn vọng ra chen lẫn với tiếng mõ...Quán Tự Tại bồ tát hành thâm bát nhã...Sắc tức là không ...
Diêm vương sám hối xong rồi ra hỏi hắn
_ À ta cứ mải mê nói chuyện đạo mà không hỏi rõ là ngươi bị tội gì mà phãi xuống đây ?



_ Dạ cho đến bây giờ trên đầu con còn 18 cái ngôi sao đang quay mòng mòng và con cũng không biết tội của con là tội gì ạ ?
Thôi , để ta kêu lũ quỷ mang kiếng soi tội để xem ngươi bị tội gì mà bị đâm như vậy. Nói xong thì sai 2 đứa tiểu quỷ mang kiếng soi tội ra để soi tội tiểu nhân. Thoáng một cái đã thấy 2 tiểu quỷ lệ khệ mang cái kiếng dể sát vào người tiểu nhân. Diêm vương đứng dậy nhìn vào kiếng miệng há hốc :
_ Từ tạo thiên lập địa tới nay, ở chốn a tì địa ngục chưa có tội nào có tên kỳ cục như cái tên của tội này...diêm vương nói lớn với vẻ mặt rất là kinh ngạc
_ Dạ thưa diêm vương tội của tiểu nhân này là tội gì ạ
_ Ta nhìn vào kiếng chỉ thấy 2 chữ " NGHĨA KHÍ " của thánh cho thôi, vậy lý do nhà ngươi bị đâm chết là do vì nghĩa khí mà ra, nhà ngươi nghĩ lại coi nhà ngươi có nghĩa khí ở chỗ nào, kể lại ta nghe thử..
_ Tính con thường thường cứ nhìn thấy bạn con bị đục hội đồng thì cũng không cần biết phải trái chi mô thì nhào vào hội đồng phụ người ta đục cho tới khi nào bạn con bị sưng mắt phù mỏ thì mới ngừng tay ạ, tuy vậy con cũng điểm mặt nhớ tên từng đứa để thỉnh thoảng có cơ hội là đục trả thù cho bạn của con ạ.
Lão diêm vương vuốt râu rồi tủm tỉm cười rồi nói :
_ Đó cũng là một tính tốt, đáng được trân trọng , ta nhớ khi xưa lúc ta còn ở dương thế ngày nào cũng kéo bầy kéo cánh đi đánh lộn để dành gái. đó là chuyện thường tình và thực tế, không giống như cái lũ mê muội ngu dốt các ngươi ở làng chửi tối ngày cũng vì cái danh hão dân chủ với cộng hòa mà đâm chém nhau chí tử để cho kẻ thứ ba khoanh tay cười mà hưởng lợi, và nhà ngươi cũng nên tập tính buông bỏ, bỏ mặc chuyện đời cho tinh thần được thảnh thơi. Tối ngày cứ điểm mặt từng đứa rồi trả thù dần thì ngươi sống làm sao ? , ta nhìn vào thân thể nhà ngươi toàn là thù với hận, chắc cuộc sống nhà ngươi khổ sở lắm,nhà ngươi cứ bắt chước theo ta cứ thỉnh thoảng đi đánh lộn dành gái thì sẽ thấy cuộc đời màu xanh , nhà ngươi có hiểu chưa vậy
_ Dạ con hiểu rồi , diêm vương dạy chí phải ạ, con sẽ bắt chước diêm vương dể thỉnh thoảng đi đánh..và dành...
_ Suỵt...Suỵt đừng nói lớn, bể mắn của ta hết, thôi, bây giờ ta cho nhà ngươi sống lại rồi về làng chửi, nhớ siêng năng chửi cho nó có nghề , đến lúc đó ta sẽ đón nhà ngươi để phụ với ta chửi lộn với đám quỷ đói ở đây, chúng đông quá ta chửi không lại..rồi diêm vương lại sai 2 tên quỷ hắc bạch vô thường hộ vệ thân tín đem tiểu nhân về dương thế rồi dặn dò khi qua cầu Nại Hà nhớ nói với Mạnh Bà là tên này được miễn ăn cháo lú, nếu cho hắn ăn thì những việc ta dặn dò hắn quên hết thì hỏng chuyện rồi đem " miễn cháo kim bài " choàng vào cổ hắn. Nhắc tới cháo lú thì ta nhớ lại chuyện xưa là..khi ta cho thằng quỷ mắc tiêm la tên là Trọng đầu thai , lúc qua cầu Nại Hà thì mỗi người chỉ ăn 1 chén cháo là quên hết mọi việc để đi về cõi trần, nhưng tên này vì bản tính ăn cắp quen tay đợi lúc Mạnh Bà lơ đễnh thì hắn trộm thêm 1chén, tính ra là hắn chơi hết 2 chén cháo một lúc nên bây giờ cái xứ Giao Chỉ một tên vừa lú lại vừa đần ...thôi thì các ngươi đi mau đi kẻo trể giờ hoàng đạo...
2 tên hắc bạch vô thường lôi hắn ra khỏi ngục kéo hắn lê lết dưới đất làm hắn đau muốn chết, hắn mở miệng chửi thề thì bõng nhiên hắn nhớ một điều gì mà sư phụ Long Huệ truyền cho hắn khi xưa ,nên câu chửi thề chưa kịp ra khỏi miệng đã được nuốt lại rồi hắn đổi giọng nhẹ nhàng từ tốn nói với 2 con quỷ khốn nạn đang lôi hắn dưới đất.
_ 2 vị sư huynh à, 2 sư huynh trông rất là anh hùng , lúc xưa ở nhân gian chắc 2 sư huynh cũng một thời oanh oanh liệt liệt...
hắn vừa nói xong thì 2 con quỷ dừng lại thả hắn ra rồi dìu hắn tới tảng đá ven đường cho hắn ngồi nghỉ mệt, đồng thời 2 con quỷ lấy tay vuốt lại bộ quần áo quỷ đi đi lại lại tay vung vẩy trông rất là nho nhã, con Bạch vô thường thì đen thui ,2 hàm răng như cái bồ cào, con Hắc vô thường thì trắng nhách nhe 2 cái hàm răng sún cái còn cái mất đang lắc lư cái đầu nhìn hắn. nói thiệt với chư vị ở đây nghe là bây giờ thì trông 2 con quỷ rất là dễ thương, không giống như lúc nẵy nhìn thấy là muốn bỏ chạy...con quỷ sún răng lên tiếng :
_ Nhà ngươi không biết đó thôi, 2 ta xưa kia cũng một thời vang bóng, ta dùng tiền thay củi để nấu cơm, quần áo mặc là vàng khối , hột soàn 2 ta có hột nào hột nấy đều to bằng ngón tay cái nên thường đem ra để bắn bi, xế sịn của 2 ta là mẹc xế đi 2 bánh và có tài xế riêng ...tài tán gái của 2 ta thì không thể nào nói hết được nhà ngươi biết không 2 ta chưa kịp mở miệng thì các em sắp hàng dài cả cây số đợi cho 2 ta thưởng ngoạn...
Đến lúc này hắn nghĩ.. " mẹ, mình châm lửa trúng cái kho đan đại bác nên nó nổ long trời..." tuy vậy hắn vẫn từ tốn hạ giọng thành khẩn dịu dàng nói với 2 con quỷ
_ Từ lúc cha sanh mẹ đẻ đến giờ chưa thấy người nào tài giỏi như 2 sư huynh đây, xin 2 vị cho kẻ tiểu nhân hèn mọn này được phép gọi 2 huynh là đại ca rồi đem 2 tấm hình của 2 đại ca về dương gian thờ phụng..2 con nghe thấy câu nói của tiểu nhân thì nhảy cỡn lên bởi vì cả mấy ngàn năm nay ở dương gian mà nói tới chữ Hắc Bạch Vô Thường là mọi người sợ xanh mặt, 2 con quỷ này là xứ giả của diêm vương chuyên đi bắt hồn người ta về địa ngục, con quỷ đen bỗng buộc miệng hỏi hắn
_ Thực sư ngươi có coi 2 chúng ta là đại ca không ?
_ Da, rất là thực lòng ạ, 2 đại ca không tin thì bây giờ chúng ta uống máu ăn thề, à mà cũng không được bởi vì đệ là người dương gian còn 2 đại ca là người của cõi âm nên phần uống máu chắc phải bỏ qua, còn thề thì chúng ta liếm mũi thề thốt với nhau. Nói xong thì tiểu nhân đi lượm 3 nhánh cây khô thay cho 3 cây nhang rồi cắm dưới đất, hắn đứng trước, 2 đạica của hắn đứng sau rồi hắn đưa 3 ngón tay của cánh tay phải thề với trời,
_ Con tên là tiểu nhân cùng với 2 đại ca đây kết nghĩa anh em, xin trời đất chứng giám, từ bây giờ trở đi có ăn con hưởng, có họa 2 đại ca của con chịu...
- Ơ ơ ..cái gì mà kỳ vậy, có ăn mày chơi hết , có họa mày bắt 2 chúng tao chịu, vậy thì thế nào là công bằng? con hắc vô thường nói
_ Nó nói có cái lý của nó, chắc đây là cái luật công bằng ở trần gian vã lại nó ốm yếu thế kia nếu mà nó không chạy chắc người ta đục nó toi mạng. con Bạch vô thường vừa nói vừa gật gù ra cái vẻ rằng ta đây là người hiểu biết lắm. rồi 2 con quỳ xuống đưa tay lên thề.:
_ 2 con là quỷ vô thường , 2 con đã kết nghĩa kim lang với tên tiểu nhân đây, từ bây giờ trở đi, có bao nhiêu đồ ngon sơi, chúng con cho nó hết và có họa gì chúng con đưa lưng ra gánh giùm nó ạ . Nói xong rồi 2 con phân chia giai cấp, con trắng gọi là đại ca, con đen gọi là nhị đệ, còn hắn được gọi là tam đệ.Phân chia xong thì quỷ bạch vô thường nói với tiểu nhân
_ Đệ đệ leo lên lưng để đại ca cõng đệ về làng chửi , đệ bị người ta đâm chắc nhiều kẻ thù lắm, tên nào mà đụng tới đệ huynh sẽ thiến nó, huynh cắt lưỡi nó, huynh sẽ moi tim nó, huynh sẽ nhổ lông nó...mỗi con thay phiên nhau nói một câu toàn là hình phạt ở địa ngục như một điệp khúc vọng cổ mà hắn đã nghe qua hồi nhỏ khi đi giăng câu ở cù lao Ông Chưởng , hắn lại nói thầm chắc còn mấy viên đạn lép bây giờ nổ cho nó hết..2 con quỷ thay phiên nhau cõng hắn hướng về cầu Nại Hà...
HẾT PHẦN 1 ( phần lế tiếp chuyện tinh Mạnh Bà, miếu thổ địa, võ đài.. ..tiếng sét áí tinh của quỷ Mạnh Bà với tiểu nhân được gói gém trong 2 câu thơ
--Duyên chưa bén mà tình như e đã,
--Hẹn kiếp nào gặp lại vỗ mông nhau..)

TRUNG THU

hoanglan22 08-17-2019 00:22

HL 22 Trả lời

@trungthu Cám ơn bạn có bài hay mặc dù hơi dài . Khi đọc qua và suy ngẫm có thể nói là bài học tự sửa mình . Những lời bạn viết tôi hoàn toàn không giận bạn mà nhiều cảm kich , vì bạn dùng câu chuyện để sửa đổi tính tình nói chung và cho riêng tôi học hỏi nữa


"( Sẵn tiện đây tôi muốn nói với 22 một ít lời, tôi chơi với anh cũng không lâu lắm, nhưng cũng biết anh là kẻ nóng tính, việc nào cũng muốn phải trội hơn người khác mới thôi. Giờ này anh lại khoác lên người chiếc áo Hiệp Sĩ nên mới khổ sở như vậy. Có anh hay không có anh thì trái đất nó vẫn quay như vậy, anh không cách gì làm trái đất nó xoay ngược lại được,vì trái đất làng chửi này chỉ có 1 người quay ngược lại được mà thôi đó là chủ nhân của nó. Những cái mà anh có và anh đang mang lên người bây giờ,hãy bỏ bớt đi ,nó chỉ là hão huyền, không thực,anh hãy chịu thua đi,thua mà để cho gió lặng sóng ngừng thì tiếng " thua " đó nó vẫn có cái giá trị của nó, xóa bớt những cái gì quá phản cảm, không cần phải so sánh với những cái post của người khác, bởi những cái đó chẳng có gía trị gì với anh, hãy để chúng tự sanh tự diệt, tôi không muốn nhìn thấy anh một kiếm sĩ đơn độc có lý tưởng mà mang trên mình đầy những vết thương, ngã gục một mình bên bờ sông vắng...Có thể anh giận tôi vì những câu nói này, nói ít , mong anh hiểu nhiều. ) "


Xin cảm tạ đến bạn Trung Thu

Một bài thơ thật hay

Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.
thấy sông soi dấu chân mình.
Thấy hoa năm cũ một cành nhớ thương...
Thấy em áo lụa tan trường .
Thấy ta áo trận bên rừng quạnh hiu.
Thấy năm đuổi giặc hò reo.
Thấy non thác đỏ, thấy đèo lửa bay.
Thấy ta trong hóa thân này.
Dù duyên hay nghiệp cũng bằng thế thôi.
Tháng năm ta đứng nhìn trời.
Thấy ta vô ngã thấy đời vô danh.

hoanglan22 08-17-2019 16:00

“Nhân Cách” Của Một Người
 
2 Attachment(s)
https://www.vietbf.com/forum/attachm...1&d=1566057306
Thú vật có loại luôn đứng thẳng nhưng luôn thắng những con rắn bò sát độc địa

Vóc dáng của một người dù được những người chung quanh cho là đẹp hay “xấu” thì đó chỉ là bề ngoài, nhưng nét đẹp bên trong mới là điều đáng nói. Đây không phải là tiêu chuẩn do người viết đặt ra mà là của người đời và của các tôn giáo. Nói đến nét đẹp bên trong là nói đến nét đẹp trường tồn và đó là nhân cách của một người. Nhân cách được tiềm ẩn bên trong của một con người mà chức tước, địa vị hoặc bạc tiền không thể đổi được và cũng không quyền lực nào lấy nó ra khỏi người đó được.
Có người cho rằng: “Nhân cách thuộc kết quả của quá trình học vấn. Kiến thức, kinh nghiệm là phương tiện để con người đạt đến nhân cách cao. Dù vậy, có trường hợp một người có kiến thức phong phú, nhưng nhân cách thì kém; cũng có trường hợp kiến thức kém nhưng nhân cách rất cao…”

Trong xã hội, người ta có thể mua quan, bán chức, hoặc mua bằng, bán cấp… Nhưng nhân cách thì không thể mua bán, mà trái lại mỗi người phải tự trau giồi và gìn giữ nó. Người đời hay lẽ đạo của các tôn giáo đều dạy con người về ý niệm “trau giồi đức hạnh” chứ không ai dạy mua bán “đức hạnh” hoặc có ai đủ tư cách để ban bố “đức hạnh” hay “nhân cách” cho người khác, hay tự phong cho chính mình.

Người đời đã từng nói “Chiếc áo không làm nên nhà tu”. Cho nên người ta không thể đánh giá nhân cách của người khác khi nhìn vào vóc dáng hoặc địa vị, chức tước của người đó trong xã hội, hay phẩm trật trong các tôn giáo. Muốn biết rõ về nhân cách của một người, không thể một sớm một chiều, mà phải là một quá trình dài và qua nhận xét nghiêm chỉnh, khách quan của những người tử tế khác.

Trong các tôn giáo, bộ phận giáo quyền chỉ có thể “đốt đầu”, hoặc “rờ đầu” hoặc “đặt tay cầu nguyện” để “ban chức”, để “tấn phong” hay “thụ phong” phẩm trật tôn giáo cho một cá nhân nào đó… Nhưng những thủ tục đó không thể tạo ra nhân cách cho một tu sĩ chân chính… Mà chính cá nhân đó phải tự “trau giồi đức hạnh” và phải “tự khắt khe” với chính bản thân mình, để có thể đạt được chân thiện mỹ mà các tôn giáo mong đợi con người nên làm theo hay phải làm theo.

Khoảng Thập Niên 90, một nhà báo Việt Nam từng đọc một số bài viết của tôi và cắc cớ hỏi tôi rằng: Theo ông, thế nào là một người tốt? Và tôi đã trả lời rằng: “Người được xem là tốt, là người chưa bị lộ những điều xấu”. Ông nhà báo cười và hỏi tôi: “Có phải anh quá triết lý không?”
Tôi trả lời là “không”. Thật sự thì tôi chỉ căn cứ vào Thánh Kinh để nói ra câu đó. Bởi sách trong Kinh Thánh, sách Romans 3:10a đã chép: “như có chép rằng: Chẳng có một người công chính nào hết, dẫu một người cũng không” (As it is written: “There is no one righteous, not even one…)

Nói về chuyện tốt xấu, hay nhân cách của một người, trước đây tôi từng cho rằng, nếu chúng ta là người tốt thì cho dù có năm bảy tờ báo hay vài cái đài phát thanh “lăng nhục” chúng ta thì bản chất thật của chúng ta vẫn là tốt. Và nếu chúng ta thuộc thành phần xấu thì cho dù có năm bảy cái đài phát thanh và vài chục tờ báo ca tụng chúng ta đi nữa, thì bản chất thật xấu của chúng ta không thể trở thành tốt…

Ai cũng có thể đồng ý rằng, những đồng tiền thật cho dù có bị giẵm đạp dưới chân thì nó vẫn là đồng tiền thật, còn đồng tiền giả tuy có để nó trên kệ đi nữa, thì nó vẫn là những tờ giấy lộn, là tiền giả, không giá trị gì cả. Là người thật sự có nhân cách, cho dù mình có bị người khác lăng nhục thì bản chất thật của mình vẫn là người có nhân cách, chứ không phải do mình có “đồng minh” bênh vực hay ca tụng mình.

Người có nhân cách không tự mình cho mình là người cao trọng hơn người khác, mà hãy để cho người khác đánh giá mình là có thật sự cao trọng hay không. Vậy mà có lắm người cứ muốn làm “thầy đời” thiên hạ, thích làm “chị hai”, hay “anh cả” người khác, với dụng ý khoe khoang mình là người quan trọng. Điều này nó vừa khôi hài và cũng vừa đáng tội nghiệp hơn là đáng trách, bởi những kẻ kém đức và thiếu tài thường có thái độ trịch thượng hay ta đây; mà thái độ này thường phát sinh từ sự mặc cảm thua kém người khác.

Trong giáo lý của Thiên Chúa giáo (Công Giáo và Tin Lành) và Phật Giáo đều dạy về đức tính khiêm nhường hay khiêm tốn. Dù vậy không ít con dân Chúa hay Phật tử lại hết sức kiêu ngạo. Thông thường, người có nhân cách, người thật sự giỏi hay thật sự có khả năng vượt bực, lại tỏ ra khiêm tốn hay khiêm nhường… Trong khi đó, những kẻ thiếu năng lực, kém tài, vô đức… Thì lại thích ba hoa nhiều lời, cao ngạo, khoe khoang, khích người khác tâng bốc, cho dù những lời tâng bốc đó rất xa sự thật.

Kể từ ngày 30-4-75 đến giờ, bên Việt Nam có nhiều điều nghịch lý lắm. Bọn cướp trong đảng VC thì chễm chệ ngồi xử phạt người tử tế, lương thiện. Bọn bán nước thì được cai trị đất nước còn người yêu nước lại phải vào tù vì cái tội yêu nước. Một chuyện khác tuy “khó tin, nhưng có thật” đó là bọn VC đội lốt tu sĩ, hoặc loại tu sĩ thiếu bi, trí, dũng của Đức Phật, đã “phong thánh” cho Hồ Chí Minh, bằng cách đúc tượng đương sự là một tên đại gian ác, một kẻ bán nước cầu vinh, mang vào chùa để cho bá tánh vái lạy và thần thánh đương sự. Dĩ nhiên dù VC cố tình làm điều khôi hài đó, nhưng bọn chúng không thể tạo được “nhân cách” cho HCM, cho dù ông ta còn sống hay đã chết.

Cũng ở trong nước, Vũ Kiều Trinh là con gái của Vũ Văn Hiến, nguyên Uỷ viên trung ương đảng VC, tổng giám đốc đài truyền hình VC. Kiều Trinh “dạy đời thiên hạ” về nhân cách và văn hóa trên chương trình “Văn hóa dân tộc” của Đài truyền hình Việt Nam VTV. Năm 2001, Kiều Trinh đã bị bắt vì tội ăn cắp mỹ phẩm trị giá 400 Mỹ kim trong một siêu thị tại thành phố Orebro, Thụy Điển. Cha cô can thiệp bằng một giấy chứng nhận cô bị tâm thần để cô khỏi ngồi tù. Năm 2006, Kiều Trinh được đi công tác bên nước Anh, cô lại đánh cắp chiếc máy ảnh, vì bệnh “tâm thần tái phát” và cha cô phải cứu cô bằng tờ giấy của bác sĩ chứng nhận bệnh “tâm thần” của cô. Vậy mà năm 2009, Kiều Trinh với “bệnh tâm thần” này được kết nạp đảng VC và được đề bạt làm “trưởng phòng văn hóa dân tộc Ban thời sự

https://www.vietbf.com/forum/attachm...1&d=1566057459

“Nhân cách” của người cộng sản hay VC là thế đấy, chắc không ai còn lạ gì điều đó, nhưng điều đáng bận tâm là tại hải ngoại này, hay tại Hoa Kỳ, có những người nhận mình là tỵ nạn VC lại đánh mất nhân cách của chính mình khi vô cớ lên tiếng miệt thị người Quốc Gia chống cộng, mà đáng nói nhất là ông Nguyễn Cao Kỳ. Khi còn sống, ông Kỳ đã có lời lẽ miệt thị người Quốc Gia chống cộng để lấy điểm tụi VC. Nay ông Kỳ đã qua đời nhưng những kẻ đội ông trên đầu đã học thói trịch thượng của ông để vô cớ miệt thị những người lính Việt Nam Cộng Hòa theo kiểu “quơ đũa cả nắm”. Ông Kỳ và đàn em của ông ta đã quên rằng “nhân cách” của họ, nếu có, đã mất sạch trước con mắt của những người tử tế.

Những kẻ có học, được người tỵ nạn bỏ phiếu bầu cho họ vào guồng máy chính quyền bản xứ, thay vì làm những việc ích nước, lợi dân thì họ lại có những hành động và lời nói có lợi cho bọn VC và Việt gian. Bọn này chẳng những không còn nhân cách mà sớm hay muộn gì cũng sẽ bị “trừng phạt” bởi những lá phiếu của những người tỵ nạn tử tế.

Hãy tạm quên đi chuyện cô Kiều Trinh trẻ tuổi của bọn VC, là kẻ ăn cắp siêu thị, mà hãy nói đến “bà cụ” diễn viên điện ảnh “Kiều Trinh (Chinh)” của người “Quốc Gia” ở Hoa Kỳ, người mà trước 1975 từng được xem là “mỹ nhân”, từng nổi tiếng ở Hollywood, vậy mà chỉ vì tham tiền, háo danh, muối mặt làm lợi cho VC bán nước, chối bỏ căn cước tỵ nạn của mình, đã từng bị công luận kết án nặng nề. Điều này cho thấy vẻ đẹp bên ngoài cho dù đến già, đến chết cũng không thắng nổi cái nết bên trong của con người, mà ngay ở phần đầu bài viết, chúng ta gọi đó là “nhân cách”.

Đối với những ai lợi dụng chức cha, sư hay thầy mà lại thích làm những chuyện “thầy chạy”, hoặc vi phạm luật pháp của Hoa Kỳ hay chính quyền bản xứ, thì trước sau cũng sẽ bị luật pháp trừng trị. Mà cho dù bọn gian tà này có thoát khỏi luật pháp của con người nhưng bọn chúng sẽ không thoát được lưới Trời khi bọn chúng không còn nhân cách bên trong.

Chưa hết, hiện nay tại hải ngoại người ta phải chứng kiến hình ảnh một người Việt Nam được xem là tỷ phú tại Hoa Kỳ, bởi đương sự có hằng tỷ đô-la trong tay, nhưng rất tiếc lại là kẻ vô cùng nghèo nàn về nhân cách. Gần đây đương sự thường xuất hiện với trang phục lòe loẹt, cử chỉ nhố nhăng và luôn có lời nói hổn xược với người khác y như một tên vô lại. Tôi nghĩ những ai nhận mình là “trí thức” là chống cộng, đừng để đương sự có cớ xúc phạm anh em mình là những người chống cộng, nữa. Hãy xa lánh tên nhà giàu đầy kịch tính đó.

Huỳnh Quốc Bình

tbbt 08-20-2019 05:49

@hl22

Vì 2 threads liên quan với nhau đã closed có nhắc đến tên tôi nên tôi được phép lên tiếng chắc không gì trở ngại ok!

Những hình ảnh mà tôi posts lên ở mục tin tức gì đó chỉ là tạm thời (moment)…khi 2 người đang lúc nói chuyện và rồi bạn tôi đã thấy hình đó là được rồi :eek: và chúng tôi cũng đã bàn xong câu chuyện...:eek:thành ra chẳng có gì là quan trọng và đáng quan tâm cứ xóa nếu mods thấy không thích hợp vì vi phạm nội qui của forum nhưngggggggggggggggg đừng đề cập mục tin tức (tt) vì “trẻ em” vô đọc mà có hình phản cảm nên phải xóa thì không…suông sẻ chút nào!;)

Quí vị ở đây chắc có người đã có cháu nội, cháu ngoại hay có con cái tuổi “trẻ em” vô vbf nầy đọc tt không vậy?:nana: Thử đếm giùm bao nhiêu trẻ em? Và nếu có trẻ em vô đọc …thì trẻ em đó đọc tt xong phải đọc luôn phần comments của các members rồi từ từ mới tới thấy hình ảnh phản cảm phải không?:eek: Vvậyyyyyyyyyy thì những trang tt đã và đang có những comments chửi thề tục tỉu hay lăng mạ nhau bằng những từ ngữ bẩn thĩu…đầy dãy ở mọi trang mục tt thì để yên tại vị để “trẻ em” đọc học hỏi (!):( còn hình ảnh phản cảm năm khi mười họa mới xuất hiện một lần (đã có bao nhiêu hình ảnh đó xuất hiện trong mục tt?:nana:) thì làm rùm beng lên để tỏ ra là người “đạo đức”!!!:mad: (đi mét chủ forum!!!)

Chắc tại tui là bạn HL22 mà HL22 là kẻ thù truyền kiếp của một nhóm người ở đây nên canh me tui và HL22 như như canh me Trump!:hafppy: chuyện bé…xé to! Còn thằng Fu…guy là “đại ca” (phe nhà) nên không hó hé!?:(

Hồi nào giờ nghe đạo đức và “đạo đức giả” bây giờ có thêm người giả…đạo đức khi kèm thêm “trẻ em” vô đọc trang tt “but trang tin tức rất nhiều ngươì lớn và trẻ em xem” thì thuộc loại là đạo đức lố bịch:nana: trong khi đầy rẫy lời chửi thề dung tục trong mấy trang mục tt!!! thấy mà tức cười :hafppy:+ mấy người chửi thề đó chắc “tôn trọng người đăng bài chia sẻ tt”!?!?!?!?!?!?:nana:

Còn mấy người trong nhóm kẻ thù truyền kiếp thì ăn có hùa theo của “đạo đức lố bịch” khi phán nào là ăn nhậu, kiếm gái, khiêu dâm, lộ chân tướng, đừng đọc những gì họ post etc…chắc cũng thuộc loại đạo đức mới là “đạo đức…cống rãnh”:nana: (thúi quắc)
……………………………………………………………………………………………………............ .....

OneWayRoad 08-22-2019 13:29

Thiệt tình mà xét nha....

Mấy tên có ý kiến "đạo đức" này nọ gì gì đó ở vietbf chẳng qua chỉ là 1 lũ làm trò... hề rẻ tiến, ném đá dấu tay, khích tướng chọc người này thọc người kia, ăn nói mất dạy vô giáo dục.... (you name them)....

Cứ thà như tên đanicks có gì thẳng thừng, vạch những cái tào lao/rẻ tiền (ngay cả với mod), chửi thẳng lũ phản quốc, thóa mạ lũ bưng bô chệt hèn mạt, chả sợ "mích lòng" tên đách nào (vv... và vvv... ) mà nghe "mái thoái" hơn nhiều, đúng không?..... Hehehehehe.....

trungthu 08-27-2019 01:21

Làng chửi ( phần 2 )

Hắc bạch vô thường cõng tiểu nhân đi về hướng cầu Nại Hà, trên đường đi cứ dặn dò đi dặn dò lại là khi gặp quỷ Mạnh Bà là phải lễ phép, đừng chọc giận Mạnh Bà, nếu không thì phiền lắm đấy, cách đây ít hôm có một tên cô hồn hay quậy phá, chọc giận Mạnh Bà, Mạnh Bà không cho hắn qua cầu , cứ giả vờ tìm không ra chén cháo có tên của hắn , dến khi hắn qua được cầu thì đã trễ giờ hoàng đạo nên hắn phải chui vào bụng con heo để làm heo con, đệ đệ phải cẩn thận nha, 2 huynh là hắc bạch vô thường khi thấy quỷ Mạnh Bà cũng phải e dè đấy...
Đi được một chút nữa thì thấy một gã trung niên đang dắt tay 2 cô gái truyện trò luyên thuyên, chậm rãi đi cùng hướng về cầu Nại Hà , chắc là muốn hưởng thụ cái không gian riêng tư tình tứ còn lại trước khi ăn chén cháo lú để đầu thai chuyển kiếp.3 người kia thì đi chậm, hắc bạch vô thường cõng tiểu nhân thì đi nhanh nên khi đi ngang qua họ thì hắn nhìn thấy tướng mạo của gã trung niên cùng 2 cô gái...hình như họ cách nhau độ chừng mười mấy hai chục tuổi gì đó . Tướng mạo gã trung niên không đẹp mà cũng không xấu, còn 2 cô gái thì trông có vẻ rất xinh . Thấy vậy tiểu nhân mở miệng nói với 2 đại ca của hắn
_ Đại ca coi kià, gã này trúng số có 2 người đẹp trẻ măng đi hầu, coi bộ có người nói trâu già mà gặm cỏ non...
_ Đệ không biết đâu, thấy như dzậy, không phải như dzậy, mà là như dzậy...Hắc vô thường trà lời.
_ Đại ca nói cao thâm quá , đệ là người phàm tục không hiểu nổi
_ 3 người này trước kia ở trong làng chửi của đệ đấy, lúc còn sống họ cãi nhau như mổ bò, thấy mặt nhau là phang liền , có người nói họ là kẻ thù truyền kiếp của nhau và đến độ khi 3 người này chết họ kéo nhau ra diêm vương để tranh kiện thắng với thua . Ở sân tòa địa phủ, trước mặt diêm vương họ cũng không kiêng cữ gì hết , bao nhiêu chiêu thức trong làng chửi tung ra hết, cho đến chiêu " trâu già mà đòi gặm cỏ non " thì vị phán quan đứng kế diêm vương thấy cô gái có vẻ mồm mép và cũng biết cô gái lúc sinh thời nàng ta là một luật sư hay thầy kiện gì đó, nàng không xuất chiêu thì thôi, nhưng khi phát chiêu thì long trời lở đất , chiêu thức của nàng thuộc loại độc thủ, kẻ trúng chiêu của nàng phải nằm ngửa trên giường mất 3 canh giờ vận nội công điều dưỡng ...nên nói rằng " tên này đâu còn răng đâu mà gặm, hắn chỉ còn có cái nứu thôi , nứu thì không gặm được nhưng nhấm nhầm nhấm nhầm cũng phê lắm ...vị phán quan định nói tiếp thì diêm vương đã ngắt lời hắn :
_ Nhà ngươi làm phán quan mà ăn nói cái kiểu gì kì cục vậy, ta thấy nhà ngươi có vẻ binh bên này bỏ bên kia....ta cắt chức nhà ngươi bây giờ...
_ Con thấy rất là bất công cho hắn , hắn nghèo nên bị kỳ thị, diêm vương coi kià lão tỉ phú Hoàng Khều ngồi không mà đẹp như " cỏ non Ngọc Chim " dâng tới miệng cho hắn gặm, Hoàng Khều đi tới đâu thì đám cỏ non xinh đẹp cứ bu chung quanh hắn và mong được gặm, còn ông nội này thì nghèo rớt mồng tơi có ma nào mà thèm cho hắn gặm, vậy mà cũng bị đổ oan, diêm vương coi kià, hắn bị trúng độc chiêu miệng còn đang ứa máu tươi , mắt trợn ngược tức tối mà không làm gì được, ai đời thuở nào cùng là dân trong một làng lại tung ra những chiêu thức cấm kỵ trong võ học cạn tào ráo máng như vậy, con thấy nàng ta dữ quá nên chỉ nói mấy lời này để gỡ bài cào cho hắn một chút thôi ạ, thật là oan ức, oan ức, tội nghiệp, tội nghiệp..
Thấy ồn ào quá , diêm vương mới đập bàn rồi hét lớn rằng :
_ Các ngươi câm hết miệng lại đi, các ngươi có để cho ta xử án không ? Bây giờ ta đem luật đã thành văn của ông bà cha mẹ tổ tiên thường dạy dỗ con cháu để làm kim chỉ nam xử vụ án này... Đến lúc này thì cả hội trường xử án im phăng phắc để nghe diêm vương phán:
_ Ông bà cha mẹ chúng ta thường nói với con cháu là " CON LÀ CÁI NỢ, DỢ LÀ OAN GIA " dzậy thì kiếp sau ta bắt 3 chúng nó phải làm vợ chồng với nhau , cô gái nói nhiều kia phải làm DỢ NHỎ của tên này ...
Cô gái nghe diêm vương bắt mình phải làm vơ nhỏ, nổi giận đùng đùng chỉ vào mặt cái tên mà kiếp sau cô ta phải " tam tùng tứ đức "...
_ Ta thà lấy heo, lấy chó lấy mèo chứ không lấy nhà ngươi...
Diêm vương thấy cô ta dữ quá, sợ ồn ào bèn nói lớn :
_ Đó là thiên mệnh , và đã là thiên mệnh thì các ngươi không thể trốn được , nhân gian cũng có câu " chạy trời cũng không khỏi nắng " các ngươi hãy chấp nhận đi, bàn cãi mà hoà giải với nhau trước khi ăn chén cháo lú để quên hết mọi việc , mai sau gặp lại ở dương thế còn có dịp đá lông nheo với nhau chứ.., ta nói có sách mách có chứng , nếu các ngươi không tin thì cứ mở mấy phim bộ, phim tàu ra thì thấy liền hà ...
Nói đến đây thì diêm vương tuyên bố bãi tòa , tên trung niên tính hơn tính thiệt thấy kiếp sau có lời bèn ĐÓNG topic ,chịu thua cho êm chuyện , còn 2 cô ả khi nghe diêm vương nói về kiếp sau nên cũng im re...
_ Đó đệ thấy chưa , bây giờ 3 chúng nó đang dung giăng dung dẻ với nhau rồi sẽ cùng nhau ăn chén cháo lú để đầu thai chuyển thế..Bạch vô thường nói với hắn.
Lúc này tiểu nhân đang ở trên lưng Hắc vô thường nghe kể truyện thì cười thầm nhưng vẫn dằn lòng không nổi nên bật ra tiếng híc híc...
_ Đệ đệ làm sao rồi, có gì mà làm cho đệ cười thích thú vậy ? Bạch vô thường hỏi hắn
_ Đệ đang nghỉ lần này hoàn dương về Làng Chửi gặp cha nội 22 không biết chúc vui hay chúc buồn cho hắn, lỡ mà có kiếp sau thi...không chừng ... 2 vị phu nhân của hắn hợp tác " xa luân chiến " trả thù hắn sẽ bị hết síu quách rồi ngỏm sớm , chắc phải dặn thêm hắn là kiếp sau mỗi ngày phải uống một thang " thập tam thái bảo " hay " thập toàn đại bổ " gì đó để duy trì sinh mạng ...

Cõi âm lành lạnh, cầu Nại Hà mâp mờ trong làn sương khói từ từ hiện ra , cả ngàn ngàn cô hồn đang tụ tập với nhau để chờ nhận chén cháo lú , ăn xong thì qua cầu Nại Hà để đi đầu thai, tiếng ồn ào của các cô hồn nói chuyện với nhau cũng không kém 1 cái chợ nhỏ..Khi đến gần chân cầu thì tiểu nhân chỉ có thấy một cô gái đang bận rộn đứng điều khiển đám quỷ sứ phát cháo cho các cô hồn ...
Hắc vô thường thả hắn xuống rồi dắt hắn lại gần cô gái rồi nói lớn :
_ Mạnh bà, Mạnh bà, tên này được diêm vương miễn cho ăn cháo lú. hắn có " miễn cháo kim bài " đeo ở cổ đây , hắn mới cùng bọn ta kết nghĩa anh em đấy..
Quỷ Mạnh Bà đang bận rộn nên chỉ quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái, không nói gì rồi quay lại tiếp tục công việc của mình, còn hắn ta khi nhìn thấy sóng mắt của Mạnh Bà liếc mình thì hồn hắn đã bay tới chín tầng mây, lúc hắn đứng sau lưng của Mạnh Bà thì hắn đã biết nàng là một giai nhân,nhưng khi hắn nhận được sóng mắt của nàng , hắn đã đứng tim vì cái vẻ đẹp tuyệt mỹ ... Khi mà ngòi viết của những văn sĩ ngập ngừng không nói lên hết được cái sắc đẹp của một giai nhân thì thi bá Vũ Hoàng Chương vẽ tuyệt phẩm của trời ban cho loài người bằng 2 câu thơ :
- Mây vương đài trán thu trong mắt.
- Muôn thuở hồ ly một giáng tiên...
Hắn ngâm nho nhỏ đủ cho nàng Mạnh bà nghe để lấy điểm.
Nói tới quỷ Mạnh Bà thì ai cũng nghĩ đó là một con quỷ già nua đứng phát cháo ở cầu Nại Hà cho những linh hồn đi về dương thế để đầu thai chuyển kiếp, nhưng thực ra Mạnh Bà chỉ là một cái tên , lúc ở dương gian, nàng có một vẻ đẹp xuất hồn đến độ " trời xanh quen thói má hồng đánh ghen " bởi vậy cho đến khi được 18 tuổi thì mất...Lúc nàng ta tới chỗ này diêm vương thấy nàng ta còn nhỏ , tâm hồn còn thanh khiết băng trinh và cũng chưa có làm nên tội tình gì nên diêm vương cho nàng giữ công việc phát cháo ở cầu Nại Hà ... đã được mấy ngàn năm nay rồi.Cõi âm có một điều lạ mà dương thế không thể nào sánh kịp là khi ở dương gian người ta mất ở tuổi nào thì khi xuống địa phủ hình hài vẫn giữ nguyên như vậy, cho dù trải qua bao nhiêu ngàn năm linh hồn đó vẫn không già đi chút nào...!!
Nàng Mạnh Bà đang lui cui đọc tên những chén cháo rồi giao cho lũ quỷ chuyển giao cho những cô hồn ,tiểu nhân đang đứng sau lưng của nàng ta bỗng thấy một vật đen nho nhỏ bám trên cái mông tròn lẳng của người đep, không biết vì " ngứa nghề " hay là vì sợ vật kia hút máu mỹ nhân hắn ta chẳng cần suy nghĩ đưa bàn tay thô bạo vỗ vào vật đen kia một cái bốp...Như một phản ứng tự nhiên Mạnh Bà xoay người lại 2 tay của nàng ta chụp mạnh vào 2 vai của hắn, đôi mắt của người đẹp bỗng trở nên sắc bén như dao nhìn thẳng vào cặp mắt của hắn ,hắn cảm thấy một con rắn lành lạnh đang chạy dọc theo xương sống , miệng tiểu nhân ú ớ ...
_ Ta ..ta..sợ con muỗi hút máu nàng nên ta ta ...hắn sợ quá nên hắn nói không ra lời thì nghe tiếng " đại ca " của hắn lên tiếng chữa cháy cho hắn
_ Đệ đệ , dưới địa phủ này làm gì có muỗi, chắc là mấy cái tàn tro của mấy cái chảo dầu bay ra làm đệ tưởng lầm đó thôi..
Đôi mắt của Mạnh Bà bỗng dưng dịu lại, sóng mắt trở nên dịu dàng , 2 bàn tay của nàng buông lỏng bớt và chỉ còn bám nhe lên bờ vai của tiểu nhân ...Loài quỷ có một cái hay là chúng đọc được cái suy nghĩ của con người , cái gì con người biết thì nó cũng biết thành thử ra những tên thầy bói nuôi quỷ nói rất là chính xác , người đi coi bói lúc nào cũng bị nó hớp hồn vì những điều mà người đi xem bói chưa kịp nói ra thì nó đã nói trước rồi..
Bỗng đâu có tiếng gõ muỗm ,gõ chén theo nhịp điệu Tango rồi một giọng ca trong suốt cất lên mở đầu cho bài nhạc Tango dĩ vãng . Cái đám cô hồn này lúc còn sống chúng ở trong những ban nhạc hay những ban du ca gì đó, lúc này chúng tụ với nhau để san xẻ cho nhau những bài nhạc cuối cùng trước khi ăn chén cháo lú rồi chia tay..
Tiểu nhân nghe thấy nhịp điệu tango thì ngứa nghề , hắn không làm chủ nổi đôi chân của hắn , sẵn tiện tay của nàng Mạnh Bà còn bám trên vai , đôi mắt thiết tha của người đẹp vẫn còn nhìn vào cặp mắt phàm tục của hắn, hắn đặt bàn tay phải lên chiếc eo thon nhỏ bé của nàng và bàn tay trái thì cầm nhẹ nhàng lên bàn tay phải của Mạnh Bà rồi dìu nàng vào những bước Tango thần thoại...
Cả một hội trường cháo lú bỗng vỗ tay rầm rập theo nhịp điệu tango để nhìn một cặp biểu diễn những tuyệt kỷ , 2 vị đại ca thì đang nheo mắt với vẻ đồng tình , thích thú, nhưng có biết đâu hắn đang đổ mồ hôi hột và hắn đang lầm bầm " kỳ này bị tổ trác , hắn thầm nghĩ là sẽ dìu nàng trong bài nhạc này, nhưng không ngờ nàng ta là một đại cao thủ trong làng tango , giờ thì nàng điều khiển hắn , hắn bị quay mòng mòng muốn đứt hơi, cũng may là người đẹp nhân nhượng nếu không thì hắn đã lăn quay ở dưới đất rồi..
Bản nhạc kết thúc nhanh chóng cánh tay của tiểu nhân còn đang đỡ chiếc lưng nhỏ bé của Mạnh Bà , nàng ta đang ở tư thế ngửa người ra , mắt nàng vẫn nhắm nghiền như còn đang nuối tiếc một nốt nhạc cuối cùng của bản nhạc bất hủ, đôi môi mọng đỏ như son hơi chu ra như chờ đợi một caí gì huyền diệu của tạo hóa , tiểu nhân muốn đặt lên đó một nụ hôn nhưng không dám vì sợ phá đi những nét băng trinh của nàng tiên địa ngục , hắn chỉ đặt nhẹ ngón tay trỏ phớt qua trên cặp môi chờ đợi , cặp mắt thu huyền của nàng bỗng mở bừng , mười sáu, mười bẩy cái ngôi sao lấp lánh bay ra từ căp mắt mỹ nhân.
_ Nhớ nhé, nhớ nhé , lần sau chàng tới chốn này, nhớ ghé đây... để... " ĐẬP MUỖI DÙM EM ".
Hắn nhìn nàng như nói một lời hứa hẹn, hắn thầm nghĩ không lẽ cái vỗ....muỗi....của hắn đã đánh thức cái bản năng sinh tồn của loài người đã có trong nàng mà nó đã ngủ quên suốt mấy ngàn năm phát cháo...
Cuộc hội ngộ nào rồi cũng phải chấm dứt, cuộc gặp gỡ nào rồi cũng phải chia tay, hắn đang được đại ca cõng qua cầu Nại Hà, ở trên lưng của đại ca , hắn thầm cảm thương cho số phận Mạnh bà bấy lâu nay đơn độc...khi đi đến giữa cầu thì tiểu nhân bỗng nghe một giọng ca cao vút như để gởi gấm cho hắn những nỗi thương đau, nhớ nhung của một cuôc tình chớp nhoáng...
_ Tiễn anh đi...chưa bao giờ ...buồn thế...Trời mùa đông ........suốt đời làm chia ly.ly.ly....
Tiểu nhân đã nghe bài nhạc này hàng ngàn lần, nhưng chưa bao giờ hắn cảm thấy bài nhạc này hay và thấm thía như hôm nay. Tiểu nhân bỗng sụt sùi, nước mắt của hắn làm ướt cả vai của đại ca hắn.
_ Đệ đệ , đệ đệ khóc rồi à , không sao đâu, sinh tử biệt ly là lẽ thường của trời đất, sớm hay muộn gì thì đệ cũng gặp lại nàng ta thôi , không ngờ Mạnh Bà hát hay quá , giọng ca của nàng ta thuộc loại vượt thời gian..
Lúc này thì hắc bạch vô thường đã cõng hắn qua khỏi cầu Nại Hà, trước mặt hắn đã mờ mờ thấy cái bảng " Làng Chừi " bên cạnh còn có một cây đa lớn cùng cái miếu thổ địa...
( còn tiếp )

hoanglan22 08-27-2019 01:49

Tài viết truyện của nhà Bác hay thật:thankyou::handshake:Đọc truyện chỉ hiểu nội dung câu truyện chưa đủ , hiểu cái ý của Tác giá mới là quan trọng

phokhuya 08-28-2019 00:15

Đệ đang nghỉ lần này hoàn dương về Làng Chửi gặp cha nội 22 không biết chúc vui hay chúc buồn cho hắn, lỡ mà có kiếp sau thi...không chừng ... 2 vị phu nhân của hắn hợp tác " xa luân chiến " trả thù hắn sẽ bị hết síu quách :hafppy::hafppy::hafppy:

trungthu 08-28-2019 23:45

Quote:

Originally Posted by phokhuya (Post 3722481)
Đệ đang nghỉ lần này hoàn dương về Làng Chửi gặp cha nội 22 không biết chúc vui hay chúc buồn cho hắn, lỡ mà có kiếp sau thi...không chừng ... 2 vị phu nhân của hắn hợp tác " xa luân chiến " trả thù hắn sẽ bị hết síu quách :hafppy::hafppy::hafppy:

Tôi viết khéo như vậy mà bác cũng nhìn ra. Úi chà, tôi bị con nhền nhện tinh nó nhéo, tôi vừa cười vừa gõ máy khi viết những hàng chữ này cho bác nó tưởng tui đang ghẹo cô nào ở trên mạng , tôi phải thề sống thề chết, thề phải chung thủy với món canh ngầu pín gia truyền của nó , con nhền nhện này gốc Hồng Kông , mỗi lần nó đến thăm tui đều mang theo món canh và bắt tôi phải ăn cho bằng hết , tô canh gì mà nhìn vào thấy ớn lạnh , toàn là cá ngựa với hải sâm ...không ăn thì sợ nó buồn không có tình nghĩa, nhưng ăn rồi mà không nghe lời nó thì máu mũi chảy ra liền , mấy người bạn tui nói tôi có phước , có người muốn mà không được nhưng mấy ổng có biết đâu mỗi lần tôi nghe điện thoại của nó là nó muốn đến thăm tui là tui muốn trốn, viện cớ này cớ kia để từ chối nhưng nó cứ lỳ ra và mang canh ngầu pín gia truyền của nhà nó bắt tui ăn... Nói thiệt nghe giỏi " nghề " cỡ nào thì cũng phải tàn tạ theo tuổi tác nên tui thỉnh thoảng ôm đàn mà hát bài " Tiếng xưa " của Dương Thiệu Tước...cũng vì vậy nên tui mới viết là không biết " chúc vui hay chúc buồn " cho cha 22...

phokhuya 08-28-2019 23:51

Quote:

Originally Posted by trungthu (Post 3723141)
Tôi viết khéo như vậy mà bác cũng nhìn ra. Úi chà, tôi bị con nhền nhện tinh nó nhéo, tôi vừa cười vừa gõ máy khi viết những hàng chữ này cho bác nó tưởng tui đang ghẹo cô nào ở trên mạng , tôi phải thề sống thề chết, thề phải chung thủy với món canh ngầu pín gia truyền của nó , con nhền nhện này gốc Hồng Kông , mỗi lần nó đến thăm tui đều mang theo món canh và bắt tôi phải ăn cho bằng hết , tô canh gì mà nhìn vào thấy ớn lạnh , toàn là cá ngựa với hải sâm ...không ăn thì sợ nó buồn không có tình nghĩa, nhưng ăn rồi mà không nghe lời nó thì máu mũi chảy ra liền , mấy người bạn tui nói tôi có phước , có người muốn mà không được nhưng mấy ổng có biết đâu mỗi lần tôi nghe điện thoại của nó là nó muốn đến thăm tui là tui muốn trốn, viện cớ này cớ kia để từ chối nhưng nó cứ lỳ ra và mang canh ngầu pín gia truyền của nhà nó bắt tui ăn... Nói thiệt nghe giỏi " nghề " cỡ nào thì cũng phải tàn tạ theo tuổi tác nên tui thỉnh thoảng ôm đàn mà hát bài " Tiếng xưa " của Dương Thiệu Tước...cũng vì vậy nên tui mới viết là không biết " chúc vui hay chúc buồn " cho cha 22...

lol.....
Nói thật nha, bác còn được cái phước là ăn nhiều món bổ như vậy. Bác HL thì chỉ ăn mỗi có một món mỗi ngày. Là bobo hầm đậu đỏ mà phải nằm gõ canh thâu. Bây giờ thân xác hao mòn lắm rồi, nhưng gân thì vẫn còn "Gân" lắm.
:hafppy::hafppy::hafppy:

trungthu 09-04-2019 20:48

Làng chửi ( phần 3 )

__ Hắc bạch vô thường cõng hắn qua khỏi cái cổng làng chửi tới cái cây đa rồi thả hắn xuống , lúc này hắn đã thấy cái xác của hắn nằm ngửa mặt ngó lên trời cạnh gốc cây đa , thì ra sau khi hắn ngất sỉu vì nhát kiếm đã có người đem hắn tới nơi này, chắc là để chữa trị hay đem hắn đi chôn mà hắn cũng không biết. Lúc này hắc bạch vô thường 2 đại ca của hắn có vẻ bịn rịn rồi đưa cái mặt qủy ngó đi ngó lại vào mặt hắn như để ghi lại những hình ảnh sau cùng của đứa em trời đánh mà 2 con quỷ mới kết nghĩa ...Bất thình lình hắc vô thường đẩy mạnh hắn vào cái xác của hắn đồng thời bạch vô thường nói " 2 đại ca đi đây, em ở lại bảo trọng ...Tiểu nhân bừng tỉnh , mở mắt ra chỉ thấy hình ảnh hắc bạch vô thường mờ dần rồi mất hẳn ...
Có lẽ cái xác của hắn để hơi lâu mà không cử động nên bị hơi cứng, hắn phải ngọ ngoạy lắc đi lắc lại thân mình nhiều lần rồi bẻ các khớp ngón tay , ngón chân rồi mới đứng dậy được .
Mùi hương trầm phảng phất đâu đây, hắn thấy bụng của mình kêu rột rột, quá đói vì mấy ngày rồi chưa ăn , Tiểu nhân liếc mắt vào cái miếu thổ địa thì thấy ông điạ bụng phệ của chệt miệng chúm chím cười khoái trá đang nhìn vào 2 cái bánh tét còn đang bốc khói do người nào đó trong Làng Chửi có cái máu Chợ Lớn dâng tặng . Tiểu nhân đứng trầm ngâm nhìn vào cái bánh tét đến nửa tiếng đồng hồ , bụng thì đói cào thôi thúc , mở tất cả các binh pháp và diệu kế nổi tiếng của Đông Tậy kim cổ . Nào là Tam Thập Lục Kế, Tôn Tử Binh Pháp, Binh Thư yếu Lược , Vạn Kiếp Bí Truyền Thư ,cho đến những binh thư thới cận đai như là chiến pháp của Mao Cầu Tiêu v, v...vẫn không tìm được những phương pháp hay diệu kế nào để " ẵm " 2 cái bánh tét một cách danh chính ngôn thuận . Nhưng trời không phụ lòng người , có công mài sắt có ngày nên kim. Những tầng sóng của não bộ của tiểu nhân trôi về ngày oan khiên 30 tháng tư năm nào khi mà phe thắng trận vào vơ vét tất cả những tài sản của 20 triệu dân phe thua trân...Tiểu nhân tủm tỉm cười một mình, vì hắn nới ngộ ra đệ nhất kế của những tên đồ đệ Lenin sử dụng sau khi cướp trọn miền Nam hiền hòa của hắn...
Tiểu nhân đi tới trước cái miếu thổ địa , ngồi xuống rồi " vô tư như người Hà Nội " hắn thò tay lấy một chiếc bánh trước mặt lão thổ địa bụng phệ đồng thời miệng nói rằng :
__Này lão địa, lão chỉ nhìn 2 cái bánh mà không ăn thật là có tội với nhân dân , nếu lão không muốn đi cải tạo thì để tôi ăn dùm lão một cái ...
Nói xong câu này thì tiểu nhân bóc cái bánh ra ăn một cách ngon lành . Bức tượng ông địa bằng đất bây giờ không còn cười nữa , nếu kẻ nào nhìn vào thì sẽ thấy lão địa đang phùng mang trợn mắt...
Tiểu nhân ăn xong thì thấy bụng còn lưng lửng , một cái bánh thì không thấm tháp vào đâu so với mấy ngày không có gì trong bụng , rồi một lần nữa " vô tư như người Hà Nội " hắn thò tay lấy chiếc bánh còn lại và nói rằng :
--Tôi có công ăn dùm lão một cái bánh , vậy bây giờ lão phải " trả ơn " tôi bằng cái bánh này..
Nói câu này xong thì tiểu nhân vô tư bóc cái bánh còn lại ra ăn . Khi 2 cái bánh tét nằm trong bao tử của hắn xong , hắn cũng không quên làm người tử tế và lịch sự là đặt những lá chuối của 2 cái bánh tét trên chiếc dĩa trước mặt ông địa gọn gàng và ngay ngắn...mặc kệ cặp mắt ông địa bằng đất đã nhẩy lên trên trán còn miệng thì há hốc ra...
Mọi chuyện xong xuôi, hắn đứng dậy quay lưng định đi vào trong Làng Chửi thì bỗng nghe tiếng phèng cùng tiếng loa quang cáo...
Nghe đây, nghe đây.
Bắc kỳ mắm tôm.
Nam kỳ mắm ruốc.
Trung kỳ mắm ruột ...Phèng phèng.
Người trong Làng Chửi
Nghe đây nghe đây
Cộng Hòa , Dân Chủ
Dân Chủ , Cộng Hòa...Phèng phèng.
Công Hòa , Dân Chủ
Cá một ăn ba
Dân Chủ , Cộng Hòa
Cá ba ăn một.
Cá ít ăn ít.
Cá nhiều ăn nhiều .Phèng phèng .
Mai sau sang giầu.
Cưới luôn con dợ.
Bon nớt nàng hầu .
Thêm 3 đứa nhóc.
Khỏi cần sinh đẻ.
Cũng có đồ nuôi... phèng phèng
Nghe đây nghe đây..
Một trận so tài.
Long trời lở đất.
giữa 2 cao thủ .
Của làng Bề Ép. Phèng phèng .
Chai la de nhỏ.
Sẽ đối trận cùng .
Cao thủ Hai Nhị.
của phái Vô Môn.
Tên phái De Nhỏ.
không dám nói ra.
Sợ rằng bị nện.
Lần tới sẽ biết .
Trung Thu viết xong .
là sẽ lặn mất.
Vì lỡ ghẹo nhầm .
Võ lâm chí tôn.
của làng Bề Ép.
ngu gì ở lại.
Trúng hàm mô công.
lăn quay chết ngắc.
Phèng phèng...

( Còn Tiếp )

hoanglan22 09-07-2019 15:54

@trungthu . Đọc xong cũng thấy vui khi ông bạn viết truyện:thankyou:

trungthu 09-14-2019 02:59

Làng chửi ( phần 4 }
Tiểu Nhân lững thững đi vào trong Làng Chửi thì thấy mọi người đổ xô đi về phía đình làng. vừa đi vừa rầm rì nào là Dân Chủ với Cộng Hòa...hắn không hiểu gì mấy nên rảo bước vội theo họ, gần tới đình làng đã thấy cái biểu ngữ ' Tỷ võ đoạt đai MINH CHỦ VÕ LÂM " thật lớn giăng ngang ở cổng đình . Hắn bước vào sân đình đã thấy một cái võ đài , nước sơn có vẻ còn chưa khô, chắc mới được dựng lên vài ngày trước, nhiều dãy ghế hàng dài trước mặt võ đài đã đầy ắp người và chuột , màu vàng và màu đen lẫn lộn với nhau, tiểu nhân hỏi ra mới biết là người ủng hộ Cộng Hòa thì mặc áo vàng , người mặc áo đen thì ủng hộ Dân Chủ, lũ chuột cũng thế , chuột vàng Cộng Hòa, chuột đen Dân Chủ . Chỉ cần nhìn mầu áo thì người ta biết kẻ đó ủng hộ phe nào...bỗng có tiếng loa vang lên của những tên đầu nậu dụ người ta cá cược để kiếm chác...
__Công Hoà Dân Chủ cá 1 ăn 3
__Dân Chủ cộng hòa cá 3 ăn 1
__Cá ít ăn ít, cá nhiều ăn nhiều..
__Nghe đây nghe đây..
Đám đầu nậu vừa gọi loa vừa thâu tiền , cách võ đài không xa ở góc bên phải có một bàn sang trọng và uy nghi, người ngồi ở bàn này là 2 lão già đang đối diện nhau , 2 bàn tay phải của 2 lão già đang hiệp chưởng để luyện công , râu tóc dựng đứng lên , chứng tỏ nội lực của 2 lão rất là thâm hậu, dân Làng Chửi nhìn thấy 2 lão đang lluyện công thì xì xầm là 2 lão này đang luyện " Huyền Minh thần Chưởng " 2 lão ta luyện đến độ xuất quỷ nhập thần, dân làng chửi nhìn sơ qua thì thấy 2 lão là 2 người , chớp mắt nhìn kỹ lại thì thấy 2 lão chỉ là 1 người mà thôi...Lão ngồi bên phải là Hạc Bút Ông đầu thai, ở Làng Chửi có tên là " Thượng Hạ ", Lão ngồi bên trái là Lộc trượng Khách đầu thai có tên là " Hồ chủ Quán " Cao thủ Hồ chủ Quán thì mặt trắng đeo đầu lâu người chung quanh cổ giống như Sa Tăng trong truyện Tề Thiên Đại Thánh , cao thủ Thượng Hạ thì mặt nám đen chứng tỏ đau thận lâu năm vì hằng ngày luyện thêm " chị năm công phu "...Theo như truyện của Kim Dung tiên sinh viết là 2 tên này chúng làm việc cho triều đình .......Mông Cổ ... chuyên đi thu thập tin tức của Làng Chửi , báo cáo với triều đình ..... để lập công .

Ở góc bên trái cũng có một cái bàn cũng sang trọng không kém , người ngồi ở bàn đó trông giống như một đại tiên. vẻ mặt hồng hào, uy nghi , quắc thước , ánh mắt sắc như dao ,chứng tỏ công phu của lão đã lên tuyệt đỉnh , trên bàn của lão ta là 1 bình rựợu Nữ nhi Hồng củng với một dĩa rắn rết bò cạp , hắn nhắm rượu với rắn rết , loại cao thủ như hắn thì " bách độc bất xâm " sư phụ của lão ta là " Vô Cưc lão nhân " , tuyệt đỉnh cao thủ trong làng võ học với tuyệt chiêu " Hàm mô công " đanh bất hư truyền của Tây Vực. Tên cúng cơm của lão là " Nắng Bình Minh " 1 võ lâm chí tôn của " võ lâm ngũ bá trong làng Việt bề ép ,hiện giờ , hắn có 7 người đệ từ chân truyền lần này lão cho đại đệ tử " Chai la de nhỏ "của lão ra đấu võ đài, một là để cho Làng Chửi biết công phu tuyệt đỉnh của lão, hai là để quảng cáo cho môn phái " Nắng Cực " mà lão ta mới thành lập. " Nắng là chữ đầu tên của lão, Cực là chữ thứ 2 tên của sư phụ lão " Vô Cực Lão Nhân ".
Nắng Bình Minh vừa uống rượu vừa đưa tay vuốt râu trông rất là nho nhã , lão nghĩ nếu đệ tử của lão thắng trận này thì ' Nắng Cực " sẽ tràn đầy làng chửi nghĩ đến đây lão ta tủm tỉm cười một mình , một nụ cười khó hiểu đầu tiên xuất hiện trên môi của hắn , kể tử ngày hắn bị cao thủ " Trống Chum " cuỗm mất người yêu đầu đời...Truyên là như vầy....
Vô Cực Lão Nhân sư phụ Nắng Bình Minh có một người con gái rượu , Sư phụ lượm hắn ở gốc đa đầu làng rồi đem hắn về nuôi , hắn chơi thân với con gái của sư phụ từ lúc còn để chỏm , cho đến tuổi dậy thì " trổ ngứa " , hắn đã yêu thầm tiểu sư muội của hắn , khổ nỗi là tiểu sư muội của hắn chỉ coi hắn như là đại sư huynh , có thể vì quá gần gũi với nhau từ nhỏ , nên nàng ta không có cái cảm giác trai gái với hắn ...rồi cho tới một ngày ..có cao thủ tên là " Trống Chum " vừa đẹp trai vừa nhà giầu đến thử nghề sư phụ lão , nghề võ của Trống Chum cũng ngang ngửa với nghề của sư phụ hắn, khi đấu xong sư phụ hắn phải buộc miệng khen " Trống Chum " là một kỳ tài của võ học làm hắn ghen thầm...Cái đau đớn nhất trong đời lão là hắn nhìn thấy " Trống Chum " lúc đi ra khỏi nhà sư phụ lại rinh theo tiểu sư muội của hắn, Trống Chum thì nhà giầu , đẹp trai , tiền bạc thì nhiều , lúc tới nhà sư phụ hắn mang theo nào là perfume, giầy da , bóp hiệu..cả mấy rương . Còn hắn chỉ có mỗi cái quần xò lỏn , không lẽ hắn cởi ra để làm lễ vât cầu hôn ?!! Đời là thế, đời là thế hắn lẩm bẩm và hát
Một người đi với một người .
Một người lõ mắt khóc cười mà ngó theo...
Rồi hắn từ giã sư phụ, đi giang hồ để cố quên những hồi ức buồn đau , nhưng thật là kỳ lạ khi người ta càng cố quên thì nỗi ray rứt lại càng hiện về, mối thù hận của hắn với Trống Chum mỗi ngày một lớn , khi hắn ta đi tới đâu mà nhìn thấy cái trống , biểu tượng cho Trống Chum là hắn vung tay đánh bể liền , hắn như khùng như điên tính ra hắn đã đánh bể mấy ngàn cái trống ...cho tới một ngày...
Hắn đi lên Võ Đang để thử nghề Thai cưc quyền của Trương tam Phong , khi tới chân núi Võ Đang thấy 2 chị em Tiểu Long Nữ đang đu dây , hắn liền té sỉu tim ngừng đập, may thay lúc đó có Chai la de nhỏ đang mót khoai lang ở gần đó chạy lại hô hấp nhân tạo cho lão, vì ơn cứu mạng này mà hắn nhận Chai la de nhỏ làm môn đệ đầu tiên của hắn . Được hô hấp nhân tạo lúc tỉnh dậy miệng vẫn còn lầm bầm " tiểu sư muội của ta, tiên nữ của ta..."thì ra vóc dáng của Tiểu long Nữ giống hệt như tiểu sư muội của hắn , người mà hắn ngày nhớ đêm mong suốt mấy chục năm trời nay...Từ đó trở đi hắn đóng đô ở trước cổ mộ của Tiểu long Nữ , không định đi đâu nữa hết để mong nhìn thấy bóng ngọc, người ngà năm xưa ...dân xấu miệng ở Làng chửi sầm xì là lão ta mê tiểu long Nữ nên đóng đô ở đó, thật là đổ oan cho lão , lão có mê , chẳng qua là mê cái vóc dáng diễm kiều của tiểu long Nữ, người mà có cái hình hài giống hệt như tiểu sư muội của hắn , tuy vậy mỗi khi nhìn thấy những bước chân " cat walk " cùng với cặp mông nghoe ngoảy của Tiên nữ khi bước vào cổ mộ, thì máu cam từ 2 lỗ mũi hắn cũng chẩy ra...
2 thầy trò đóng đô ở trước cổ mộ thì thật là trơ trẽn , người ta là 2 mỹ nhân ,du dây bay tới bay lui giống như những nàng tiên trên trời , trong cổ mộ thì thơ , nhạc chất đầy, phong thái nho nhã tiểu thư , đệ tử lão, Chai la de nhỏ đầu trần chân đất, còn lão thì là một võ phu nghèo nàn và võ sĩ Tây Vực như lão thì cây đao ngắn đeo ở đằng trước bụng, lủng là lủng lẳng trông rất thô tục nên bây giờ hắn phải tìm cách để làm sao phải sánh ngang cùng " Cổ Mộ Phái "
Việc đầu tiên là hắn ra chợ mua một bộ đồ nho sinh để mặc, thanh đao lủng lẳng của hắn thì hắn nhét vào trong quần phía trước , nó là vũ khí nên độn ra một cục giống như tên Dan Ngu lúc hát ễnh cái đì , đưa lên một cục ...phía dưới thì mấy bà nữ khán giả Thúi Nga há hốc mồm ra cười khoái trá ...
Nho nhã xong rồi thì phải làm thơ nữa chứ , thơ của hắn cũng mùi lắm , nếu hắn chịu khó một tí nữa thì cũng thuộc hàng cao thủ về thơ. Nho nhã thơ nhạc cũng đủ rồi , nhưng khi nhìn lại chính mình ,hắn chỉ thấy hắn và Chai la de nhỏ ,chỉ có 2 ngoe đứng trơ trẽn trước Cổ Mộ Phái hắn bèn bàn với Chai la de nhỏ là phải lập ra môn phái mới trước mặt phái Cổ Mộ cho có môn đăng hộ đối , thế là 3 ngày sau môn phái Nắng Cực ra đời ,tấm bảng " Nắng Cực Phái " to tổ trảng đối diện cùng cổ mộ phái...
( Ghẹo chút chơi , nói thật tình là có Nắng Bình Minh " săn sóc " Cổ Mộ Phái thì tiểu Nhân cũng đỡ lo, thỉnh thoảng vào cổ mộ dòm trộm mấy bài thơ , mấy bài nhạc cũng không sợ .... và theo như câu nói " không dính dấp tới chính trị " thì chỉ sợ chẳng mấy chốc thơ và nhạc ở trong cổ mộ toàn là sóc bom bo với nón tai bèo...
Tiểu nhân một lần chứng kiến phong độ của Võ Lâm Chí Tôn Nắng Bình Minh khi hắn ta còm con tôm thúi , con tôm này muốn lợi dụng sự chia rẽ giữa Cộng Hòa và Dân Chủ của phe ta khích tướng lão, không ngờ bị lão tung hàm mô công đánh cho gẫy càng , tới bây giờ nó cũng không dám nhúc nhíc, cái còm mà lão phang cho thằng tôm thúi bao gồm cả kiến thức, trình độ và sự hiểu biết của lão. Thật là một chưởng thiên kinh động địa....
Cái tên Võ Lâm Chí Tôn của Nắng Bình Minh cũng không phải do luồn cúi , hèn hạ mà có được , trong khi một số người ở Làng Chửi bán đứng cả chính bản thân, trơ trẽn , không ngại bắt tay với kẻ thù, làm đủ loại hình thức ma giáo để có views, có replies, có còm có điểm, thật đáng khinh bỉ . Tiểu nhân than thầm Nắng Bình Minh thờ lộn chủ, thật đáng buồn thay. )
Lập phái thì phải có đệ tử , thế là Nắng Bình Minh và Chai la de Nhỏ đi tới " Làng Quái Vật " để tuyển đồ đệ , tuyển tới tuyển lui hắn chiêu mộ thêm được 6 đệ tử, làng Quái Vật chuyên sản xuất những trống bể để người ta đập cho đã tay, viêc này thật là hợp với ý lão , lão vào làng này mới có 1 ngày mà đã dùng Hàm Mô Công đánh bể 20 cái trống rồi... đệ tử của lão cũng rất là ...".Quái Vật " , con thì như cái mỏ vịt, con thì như quỷ da xoa ...con thì ...., chúng biết sư phụ thù Trống Chum nên hàng ngày Chai la de Nhỏ mang mấy cái trống bể được sản xuất từ làng Quái Vật về thì 6 tên quái vật này thay phiên tung chưởng vào Trống liền , có một cái điều rất kỳ lạ là đám đệ tử càng đánh vào trống , trống càng kêu lớn làm hắn nổi điên nên phải dùng tới Hàm mô Công để phá nát những cái trống vô tội nằm ngất ngưởng trước cái bảng hiệu Nắng Cực Phái của hắn.
Nghe đây nghe đây ....Nắng cực phái sẽ đối trận cùng Vô Môn phái ....
Chai La De Nhỏ sẽ tỷ rhí cùng cao thủ Hai Nhị...
Vô môn phái là do cao thủ Hai Nhị đặt ra...hắn chẳng có phái nào, nghề võ của hắn có thể nói là phái tùm lum, Cứ mỗi môn phái thì hắn học được vài chiêu tuyệt kỷ, lúc thì tung đòn của phái Lý thường Kiệt , lúc thì tung thế của phái Tây Sơn . Đòn công thủ của hắn rất là uy dũng nhưng lại không có thế tiếp theo để bảo vệ,
vì vậy khi hắn tung đòn xong thì dễ bị người ta đập lại, khiến hắn bị xiểng niểng , tuy nhiên nó cũng có cái hay của nó ,là địch thủ không thể đoán được thế đánh kế tiếp của hắn là thế nào, và như thế hắn tự đặt cho hắn là phái Vô Môn khi ghi danh thượng đài...
2 cao thủ cởi trần , mặc quần cụt ngắn đi đi lại lại trên võ đài , thỉnh thoảng tung những cú đấm vào hư không để khoe cơ bắp cùng 32 cái xương xường ốm nhách lòi ra...trên mông quần của Chai la de nhỏ thì ghi chữ Dân Chủ, mông quần Hai Nhị thì là Cộng Hòa...
Dân chủ thắng , Cộng Hòa thắng
Đám dân chửi ở làng tung hô cổ vỏ cho gà nhà , sau đó rồi trợn mắt nhìn nhau , thình lình một fan Dân Chủ la lớn : Dân chủ number one, Công Hòa number ten , liền sau đó có tiếng la Cộng Hòa number one , dân chủ tụi bay number ten...rồi 2 bên fan nhào dô oánh lộn , người dân chủ đánh với người Cộng Hòa , chuột Cộng Hòa cắn với chuột dân chủ.... Nào bàn , nào ghế , dép giầy gạch đá quăng nhau tưới xượi, không nể nang gì nhau...trong khi đó " Huyền Minh nhị lão thì tủm tỉm cười...còn lão Nắng Bình Minh thì nhăn mặt...
Thấy ở dưới võ đài có màn ấu đả khốc liệt , những tên hoạt đầu của võ đài đánh kiểng và nói trên loa là nếu ở dưới võ đài không ngừng tay thỉ sẽ hủy bỏ trận đấu võ đài này , sau đó vài phút thì khán giả ở dưới mới ngừng tay, lúc này ở dưới võ đài người ta chia ra thành 2 phần khác biệt với nhau , nửa bên là Dân Chủ, nửa bên là Cộng Hòa không lẫn lộn nhau. Đám chuột cũng vậy.
Bây giờ thì trên võ đài thì 2 cao thủ đã ngồi vào 2 góc đối diện nhau và được đám đầu nậu săn sóc . Trọng tài đứng ở giữa võ đài bỗng nói lớn " Bắt đầu trận đấu " . 2 cao thủ đứng lên và đi tới ở 2 bên trong tài và thủ thế ,một tiếng kẻng vang lên , trọng tài phất bàn tay xuống và nhảy lui ra xa , 2 cao thủ lập tức nhào tới xoắn lại với nhau như ngọn gió lốc, khán giả ở dưới không nhận được người nào ra người nào... Hai Nhị tung " Tam Thập Lục Đoạn Thủ " 36 thế tay của phái Tây Sơn , lúc chỏ lúc quyền lúc chỉ , lúc chưởng liên tục tấn công vào đối thủ, nhưng bị Chai La De Nhỏ dùng thái cực quyền phá giải . Đánh xong 36 thế mà không chạm được vạt áo địch thủ Hai Nhị nhẩy lui đứng thủ thế " Lưỡng xà vọng nguyệt " hắn xuống tấn 2 bàn tay úp xuống tựa đầu con rắn mắt nhì vào mắt địch thủ. Chai la de Nhỏ đứng thủ ở thế " Kim Kê Độc Lập " hắn đứng 1 chân 2 tay dang rộng ra như con gà trống rồi bỗng nhiên hắn bước tới đổi thành " Bình sa lạc Nhạn " một thế võ tấn công của Võ đang , chân phải của hắn đá vào cổ bên trái của hai nhị rất là mãnh liệt , Hai nhị xuống thấp ngựa đồng thời dùng Cầm nã Thủ , 1 tay vươn ra chụp vào cước đồng thời tay còn lại điểm thẳng vào đại huyệt ở nhượng chân đối thủ. Chai la de Nhỏ hoảng hồn thu cước lại nhảy lui ra xa ...
Bất thình lình Chai la de Nhỏ ngồi thụp xuống chống tay hình con ếch miệng kêu " Cum Cum " . Hai nhị hơi hoảng sợ vì biết đây là đòn Hàm Mô Công , thế võ trấn môn của phái Nắng Cực , thế võ này làm nên huyền thoại " Tây Độc " của Nắng Bình Minh , khi đánh thế này ra là một mất một còn với địch thủ . Hai Nhị tiếp tục xuống ngựa ( tấn ) 2 bàn tay vẫn thủ ở thế Lưỡng Xà Vọng Nguyệt 2 mắt nhìn thẳng vào 2 mắt " con ếch " đầu hắn thì đang nghỉ cách phá giải thế võ danh bất hư truyền này ...
Một tiếng " cum " thật lớn " con ếch " nhảy bổ vào đầu Hai Nhị với uy lực ngàn cân . Hai bàn tay Hai nhị xoay lại , bàn tay trái biến thành chưởng thủ ở giữa ngưc, bàn tay phải cũng biến thành chảo nhảy lên chụp vào bụng dưới của Chai la de Nhỏ, Chai la de Nhỏ hét lên một tiếng thật là lớn, miệng ứa máu tươi và ôm dế nhảy tưng tưng chung quanh võ đài , hắn đã trúng đòn " Ngũ Trảo Vồ Hòn " một tuyêt kỷ của " Mỹ Nhân Tam Chiêu " thuộc võ phái Bùi Thị Xuân Bình Định . Hai Nhị cũng bị thương rất nặng vì bã vai bên trái của hắn cũng bị bàn chân của con ếch đạp trúng , chất độc của bàn chân con ếch thấm vào vai , hắn phải dùng nội công để đẩy chất độc ra , đồng thời máu mũi máu miệng của hắn cũng tuôn ra vì sức đap của con ếch đã làm hư hại đến lục phủ ngũ tạng . Hai tiếng kẻng chấm dứt hiệp 1 của 2 võ sĩ ...
2 võ sĩ trở lại ngồi 2 góc , thở ra như bò rống ,2 mắt lạc thần vì trúng đòn quá nặng, đám đầu nậu săn sóc 2 đối thủ , kẻ thì lau mặt người thì đấm bóp....
Tiếng kẻng lại vang lên , trong tài nhẩy lui lại để mở màn cho hiệp 2. thay vì nhảy bổ vào nhau như hiệp 1 thì lần này 2 đối thủ lại té sỉu lăn quay xuống đất cùng một lúc, miệng sùi bọt mép mắt trợn trừng làm cho tên đầu nậu hoảng hồn kêu xe cứu thương chở đi bệnh viện ..
Trận đấu kết thúc nhanh chóng , khán giả ở dưới khán đài cãi nhau inh ỏi , kẻ thì nói Hai Nhị té xuống đất trước, kẻ thì nói Chai la de nhỏ té trước..nhưng khi đem camera coi lại , thấy 2 gã té đụng đất cùng một lúc, bởi vậy cho nên trọng tài tuyên bố trận đánh " Huề " lũ đầu nậu vơ hết tiền bạc nhét vào túi vì ai cũng cá thắng với thua và cũng không một ai cá huề...Nắng Bình Minh ngồi đơn độc trên cái bàn của hắn , mặt đỏ gay , giận dữ , hắn không ngờ vì thế võ danh bất hư truyền trong võ lâm ngũ bá lại bị phá giải dưới đòn " Ngũ Trảo Vồ Hòn " của một phái vô danh tiểu tốt An Nam...cũng may là Hai nhị nội công không thâm hậu , bằng không thì đại đệ tử của hắn xuống gặp diêm vương rồi ...
Phía bàn bên phải Huyền Minh nhị lão của Làng Chửi cười khanh khách ra điều hả hê lắm lão đưa bình rượu rồi ngửa cổ đổ vào miệng , rồi thì liệng cái bình vào đám chuột đang đứng hầu hắn , làm cho đám chuột chạy trối chết ...
Đám dân ở Làng Chửi chưa chịu về nhà , có lẽ vì tiếc đống tiền cá độ, 2 phe cứ nhìn nhau như muốn đánh lộn tiếp...Tiểu nhân đứng ở góc sân đình phía xa , nhìn vào toàn cảnh thấy như một bức tranh vân cẩu của cuộc đời , hắn lắc đầu rồi lặng lẽ quay gót đi vào trong làng ...
Tiểu nhân ở lại làng mấy hôm thì đã đến lễ Trung Thu, đã mấy ngày rồi kiếm lão phố khuya để đối ẩm cho đỡ buồn, định ghẹo lão là Nắng Bình Minh đang xây đài Đồng Tước để nhốt tiểu kiều Đa Đa, nhưng hỏi ra thì lúc thiên hạ đang tam phân tứ phái ,Phố Khuya lão ta âm thầm dắt Tiểu Kiều Đa Đa giấu ở đâu đó để thưởng thức một mình làm kế hoạch Xích Bích phải chờ cơ hội khác...
Hắn vẫn lang thang trong Làng Chửi , ôm cây đàn cũ rích gẩy khúc tri âm mà chẳng có ai thèm nghe, mọi người đang tất bật với đời sống , mọi người đang bận rộn với từ ngữ Dân Chủ, Cộng Hòa ...hắn độc ẩm một mình rồi đập vỡ bầu rượu, hắn thấy hắn như một nốt nhạc buồn lạc lõng giữa một trường canh.
Trung Thu , trăng hôm nay thật sáng , mặt trăng trên bầu trời thật là tròn , thật là đep. Hắn lửng thững vác cây đàn cũ rích ở trên vai đi đến cái cầu đò ở bên bờ sông Mịch La, người làng Chửi nói nó là cái nhánh của Mịch La Giang nên họ cứ gọi là sông Mịch La còn cầu đò cũng không phải là cái cầu bắc ngang qua sông mà nó là những miếng ván dài nối tiếp với nhau độ vài chục thước bắc xuống dòng sông cho những tàu bè nhỏ ghé lại chuyển hàng , cho người ta lên bờ , hoặc là nhửng chiếc đò có mái chèo lớn đề chở khách sang sông ...
Hắn đang ngồi ở giữa cái cầu đò , nhìn xuống dòng nước , mặt nước sông thật là phẳng lặng, không một gợn sóng , con nước trong vắt vẫn từ từ trôi , vì ngày trung thu là ngày mặt trăng tròn và lớn nhất trong năm nên mặt trăng ở dưới nước thật là long lanh , tỏa sáng cùng với bóng hàng liễu rũ tạo nên một cảnh thần tiên ở dưới đáy sông . Hắn nhìn cái bóng của hắn ở dưới dòng sông , hắn thấy cả cuộc đời hắn ẩn hiện như môt cuốn phim, từ lúc sinh ra cho đến lúc trưởng thành ,từ mái tóc đen cho đến lúc mái tóc điểm sương từ lúc mang thân chiến bại cho đến những bước tạm dung đầy nước mắt ...tất cả chỉ là những màn sương ảo , giòng nước đang lừ đừ trôi trước mặt hắn hôm nay không phải là giòng nước hôm qua và cũng không phải là giòng nước ngày mai, tất cả đều biến mất, như những làn sương khói .., để rồi cái còn lại mà hắn phải giữ , phải nợ nần là 2 câu châm ngôn của gia đình hắn:
_ Không bỏ anh em.
_ Không bỏ bạn bè...
Tiểu nhân cầm cây đàn lên định gẩy lại khúc tri âm, bỗng nhiên hắn nghe một tiếng ca hát bản nhạc Chương Chi bất hủ, giọng ca cao vút vượt thời gian , tiếng ca rất ư là quen thuộc mà hắn đã từng nghe qua ít nhất một lần....Mạnh Bà , Mạnh Bà, đúng là nàng rồi...Tiểu nhân nhìn xuống nước bóng nàng ẩn hiện trên mặt trăng lung linh dưới đáy sông , Mạnh Bà đang hát cho hắn nghe , ngón tay hắn cũng nhe nhàng bấm nhẹ mấy phím tơ ...
_ Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ......trầm trầm ....
_ Ôi tiếng cầm ca thu tới bao giờ..........
.................................................. ..
Đàn đêm thâu....Trách ai khinh nghèo quên nhau..... đôi lứa đôi giang đầu...
Người ra đi....với cuộc phân ly.... đâu bóng thuyền ...Chưong Chi ( Chương Chi, Văn Cao )

Bản nhạc kể một tình sử của nòi giống hắn và tình sử này cũng có thể nói là chuyện tình hay nhất và diễm tuyệt nhất thế giới , trái tim của chàng Chương Chi đã thành khối ngọc , khối ngọc được tạc thành tách trà, để rồi nàng Mỵ Nương rót trà vào tách , nàng nhìn thấy bóng thuyền chàng Chương ẩn hiện trong tách trà cùng với tiếng ca than thở cho một cuộc tình vô vọng .
Quá xúc động với tấm chân tình , Mỵ Nương rơi mấy dòng châu ...một giọt nước mắt rớt vào tách trà , tách trà bỗng vỡ tan...
Mạnh Bà hát cho hắn nghe , nàng như hiểu rõ tâm sự của hắn và hắn cũng đã chán cái cuộc đời này quá rồi...hắn cảm thấy rất là bất công khi người ta gọi những con quỷ ở dưới địa ngục ." quỷ Mạnh Bà " , " quỷ đầu trâu mặt ngựa " và cho nó có một tấm hình hài ghê rợn , xấu xa , nhưng thực ra những con quỷ đó chưa từng hại ai trên cõi trần này, và nó chỉ làm những công việc trừng phạt những kẻ ác mà thôi...
Dư âm của bài hát cho một cuôc tình vô vọng , như đánh thức trái tim đang rướm máu của Tiểu nhân khi hắn nghĩ tới Mạnh Bà..hắn không cầm được 2 dòng nước mắt...Một giọt rơi xuống giòng Mịch La làm cho mặt nước gợn một chút sóng ...hắn thấy mặt trăng lay động méo mó, hình ảnh Mạnh Bà ở mặt trăng cũng lay động theo, hắn sợ mặt trăng bị vỡ, hắn sợ Mạnh Bà bỏ đi.... Không một chút ngần ngại hắn quăng cây đàn lên bờ và nhẩy ùm xuống sông ...hắn ôm lấy mặt trăng , hắn ôm lấy Mạnh Bà...

Sáng hôm sau bạn bè và dân Làng Chửi đi tìm Tiểu Nhân, kiếm hoài vẫn không thấy hắn ở đâu, có người nghĩ hắn chết đuối , rồi rủ nhau đi dọc theo 2 bờ sông Mịch La vẫn không thấy xác hắn , di vật của hắn còn lại ở Làng Chửi là cây đàn cũ nát và một chiếc giầy bốt đờ xô đã rách...
( Tết trung thu 13/ 09/2019 )
Trung thu.

tbbt 09-22-2019 01:53

Hết nghe "được" chửi nữa rồi...:nana: buồn qué:hafppy:
Cám ơn phokhuya và TrungThu:thankyou::handshake:

longhue 09-24-2019 15:54

Quote:

Originally Posted by hoanglan22 (Post 3721844)
Tài viết truyện của nhà Bác hay thật:thankyou::handshake:Đọc truyện chỉ hiểu nội dung câu truyện chưa đủ , hiểu cái ý của Tác giá mới là quan trọng

Đúng vậy bạn già, tui bái phục cho tài viết văn của ông bạn lưng lửng và tràn đầy ý nghĩa nữa.:handshake::thankyou:

hoanglan22 10-12-2019 00:15

CHỬI NHAU
 
1 Attachment(s)
Chửi nhau là một phần (không thể thiếu?) trong cuộc sống, nó đại diện cho mặt trái của sự thỏa mãn, đó là bất mãn, cái( BỨC XỨC, CỤC TỨC từ Vixi tạm dùng trong đây ) mà không xả ra thì chịu không nổi, sống không nổi, mà sống không được thì chít (hehe) đi cho rồi, nên phải chửi thôi!

Người ta chỉ hạnh phúc khi được làm điều mình muốn, hạnh phúc khi chửi cũng vậy, nhưng CHỬI mà SỐNG chứ không nên SỐNG để CHỬI, nên đừng để nó thành thói quen là ổn.

Cũng tại vì cái cục dồn nén nó cứ cứng đầu cứng cổ, nó cứ bịn rịn, lưu luyến khôn nguôi, nó cứ thúc đẩy, cứ rạo rực chẳng khác gì kẻ si tình như con VỊt BÉ NHỎ theo đuổi tình yêu, với bao lời muốn nói.

Phải chửi thôi, phải đấu mồm, khua mỏ! Loài người là loài ồn ào nhất Vũ Trụ mà hi !! hi !!!

Thế giới này thật lạ bởi người ta thích cái khác lạ, có thể do chán những cái bình thường nên người ta gờm gờm, những con mắt hau háu, như những đứa con khát sữa, đòi bú, những con mắt đổ dồn về phía có tiếng chửi, có cơ hội là nhao nhao hùa theo chửi, thế mới đã!

Người ta luôn lục lọi, tìm tòi những xì căng đan, truyền thông hí hửng khoe những màn đấu mồm trước mỗi trận cầu, báo chí đắt như tôm tươi với những chuyện đánh chửi, nóng hổi vừa thổi vừa xem, ai cũng bon chen, thòm thèm đòi chửi, có cả rủa mới hào hứng

Có cho đi mới có nhận về, nên được chửi và bị chửi là sự thỏa mãn, công bằng cho nhau...:hafppy::hafppy::hafppy:

Gần tới ngày lễ tháng 11 con VỊT BÉ nhà tôi nó chạy lẹ quá sợ làm thịthttps://www.vietbf.com/forum/attachm...1&d=1570839988

phokhuya 10-12-2019 02:34

Quote:

Originally Posted by hoanglan22 (Post 3753756)
Chửi nhau là một phần (không thể thiếu?) trong cuộc sống, nó đại diện cho mặt trái của sự thỏa mãn, đó là bất mãn, cái( BỨC XỨC, CỤC TỨC từ Vixi tạm dùng trong đây ) mà không xả ra thì chịu không nổi, sống không nổi, mà sống không được thì chít (hehe) đi cho rồi, nên phải chửi thôi!

Người ta chỉ hạnh phúc khi được làm điều mình muốn, hạnh phúc khi chửi cũng vậy, nhưng CHỬI mà SỐNG chứ không nên SỐNG để CHỬI, nên đừng để nó thành thói quen là ổn.

Cũng tại vì cái cục dồn nén nó cứ cứng đầu cứng cổ, nó cứ bịn rịn, lưu luyến khôn nguôi, nó cứ thúc đẩy, cứ rạo rực chẳng khác gì kẻ si tình như con VỊt BÉ NHỎ theo đuổi tình yêu, với bao lời muốn nói.

Phải chửi thôi, phải đấu mồm, khua mỏ! Loài người là loài ồn ào nhất Vũ Trụ mà hi !! hi !!!

Thế giới này thật lạ bởi người ta thích cái khác lạ, có thể do chán những cái bình thường nên người ta gờm gờm, những con mắt hau háu, như những đứa con khát sữa, đòi bú, những con mắt đổ dồn về phía có tiếng chửi, có cơ hội là nhao nhao hùa theo chửi, thế mới đã!

Người ta luôn lục lọi, tìm tòi những xì căng đan, truyền thông hí hửng khoe những màn đấu mồm trước mỗi trận cầu, báo chí đắt như tôm tươi với những chuyện đánh chửi, nóng hổi vừa thổi vừa xem, ai cũng bon chen, thòm thèm đòi chửi, có cả rủa mới hào hứng

Có cho đi mới có nhận về, nên được chửi và bị chửi là sự thỏa mãn, công bằng cho nhau...:hafppy::hafppy::hafppy:

Gần tới ngày lễ tháng 11 con VỊT BÉ nhà tôi nó chạy lẹ quá sợ làm thịthttps://www.vietbf.com/forum/attachm...1&d=1570839988


Làng chửi chỉ là một mẫu chuyện dân gian. Cái khúc mắc chính là cách đối đãi với nhau trong cuộc sống. Chửi có thể rất là ý nghĩa và đôi khi cũng thật vô nghĩa.
Chửi đổng thì có nghĩa là không ai động chạm đến mình, nhưng vì ganh ghét, thế là...chửi
Chửi thầm lại có nghĩa là ngoài mặt gọi nhau huynh đệ, nhưng trong lòng lại xem người đó là kẻ thù
Chửi thẳng không có nghĩa là mình có lý, mà cũng có thể vì mình đã đuối lý.
Chửi thề....lại là hành vi của những người thất sách
Chửi lén là thiếu tôn trọng người khác và cũng là tự hạ thấp bản thân mình.
Cho nên, tự hỏi mình vì sao lại muốn chửi người khác, hay vô tình chung lại đang chửi chính mình. Không ai cấm mình chửi, nhưng mình nên biết tại sao mình lại chửi mới là quan trọng. Quan trọng hơn nữa là khi chửi người, đừng tạo cơ hội cho người chửi lại. Những điều không làm được, không nên làm.

trungthu 10-12-2019 03:10

Quote:

Originally Posted by phokhuya (Post 3753840)
Làng chửi chỉ là một mẫu chuyện dân gian. Cái.... khi chửi người, đừng tạo cơ hội cho người chửi lại[/U]....

Câu này của thầy hai PK tui phải học thuộc và làm kinh nhật tụng ...tui phải đọc câu kinh này trước khi vào VBF.:):):):thankyou::thankyou::thankyou:

Đọc kinh xong Bác nhớ xoa đầu ..úi chao phải dùng chiêu chưởng gì đây ???:hafppy::hafppy::hafppy:

phokhuya 10-12-2019 03:19

Quote:

Originally Posted by trungthu (Post 3753869)
Câu này của thầy hai PK tui phải học thuộc và làm kinh nhật tụng ...tui phải đọc câu kinh này trước khi vào VBF.:):):):thankyou::thankyou::thankyou:

Không ai buộc mình phải nghe, nhưng đã nghe thì phải nghe thật kỹ.
Không ai buộc mình suy nghĩ, nhưng khi nghĩ phải nghĩ cho tường tận.
Không ai buộc mình sanh hận, nhưng phải hiểu hận là vì sao.
Không ai buộc mình khát khao, nhưng phải biết khát khao chuyện có thể.
Không ai muốn làm chuyện khó dễ, nhưng phải để đường rút lui.
Không ai dám bảo mình đui, khi tâm mình sáng suốt.
Và không ai tự nghĩ mình sáng suốt, khi đã biết mình sai.

Tất cả đều là học từ cổ nhân.
:o:o


All times are GMT. The time now is 14:36.
Page 1 of 101 1 23451151 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.16675 seconds with 9 queries