VietBF
Page 1 of 38 1 234511 Last »

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Member News | Tin thành viên (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=189)
-   -   Thiên Đường Mù "VC" (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1140629)

phokhuya 03-05-2018 02:41

Thiên Đường Mù "VC"
 
1 Attachment(s)
http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1552187529
Có lẽ cũng nên gom góp lại những "Chuyện Lạ" ở thiên đường mù VC vào một nơi để giải trí. Toàn là những chuyện thực sự chỉ có ở xứ VC. Ngán ngẩm, lắc đầu....

Bác sĩ TẠ NAM NGẠN bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang say xỉn nồng nặc mùi rượu phát ngôn hết sức vô tâm với bệnh nhân:
"Về đi, ở đây tốn kém cho xă hội, cực khổ cho bác sĩ". :( :'( :( :'( :(
https://www.youtube.com/watch?v=iBQZ...ature=youtu.be

cha12 ba 01-16-2019 03:05

kiếm chổ đăng bài bày, chợt nhớ bác PK có mở trang về VC...nó đây rồi...
Cám ơn bác PK trước nha
VIỆT CỘNG! VIỆT CỘNG!
lưu ư: DLV, VC nằm vùng BB, gian hùng trở cờ không nên đọc bài này v́ sẽ bị dị ứng
c12 3

Hai tiếng này, tôi không hiểu sao, cho đến ngày nay, nó trở thành hai tiếng xấu xa kinh tởm nhất trong số những danh từ để ám chỉ những hạng người mà ai ai cũng oán ghét, hận thù và muốn xa lánh. Nhưng hai tiếng Việt Cộng nguyên thủy đâu có ǵ là xấu xa, nó chỉ là một danh từ ghép thường thôi, như rừng núi, biển khơi, đồng áng…nhưng theo thời gian biến đổi, nó trở thành một danh từ ghê tởm và rùng rợn lúc nào chúng ta không hay.
Nếu ai chỉ một tên nào đó mà nói “ Mầy là thằng Việt Cộng!” th́ có nghĩa người đó là một người xấu xa nhất trong xă hội hiện nay. Chẳng thà chửi cha người ta, người ta không giận bằng chủi “Mầy là thằng Việt Cộng”. Như vậy đủ biết hai chữ Việt Cộng bị người đời thù ghét như thế nào rồi. Mà nghĩ cũng đúng thôi.


Nhớ lúc tôi c̣n nhỏ, năm tôi 11 tuổi, c̣n học ở trường Tiểu học Vĩnh Lợi, cách làng Vĩnh Hựu của tôi chừng ba cây số. Mỗi sáng thứ hai đầu tuần, mẹ tôi phải đưa tôi đến trường và tôi lưu trú tại nhà d́ tôi cho đến cuối tuần mới trở về Vĩnh Hựu. Một buổi sáng thứ hai đầu tuần, cũng như mọi khi, mẹ tôi xếp đâu 2 chục trứng gà vào một cái giỏ để khi đưa tôi đến trường xong là mẹ tôi ra chơ bán 2 chục trứng gà đó, lấy tiền mua các thức ăn khô khác. Hai mẹ con đang đi, độ c̣n nửa đường là tới làng Vĩnh Lợi, th́nh ĺnh trong một bụi cây rậm rạp, có một người mặc đồ đen, tay cầm khẩu súng ngắn sáng loáng, nhảy ra chận mẹ con tôi lại, quát to: “Đứng lại!” Anh ta đưa họng súng ngay truớc trán mẹ tôi, rồi đưa sang qua tôi, quơ qua quơ lại trên đầu tôi, hỏi mẹ con tôi có phải đem trứng ra chợ để bán cho Tây không? (Lúc đó, ở tại chợ Vĩnh Lợi, ngay phía bên kia đầu cầu sắt, có một cái đồn của người Pháp đóng tại đó). Mẹ tôi run run nói:

– Dạ thưa ông, đâu phải, tôi đem trứng này ra chợ bán để lấy tiền mua thức ăn.
– Chứ không phải mẹ con bà đem lương thực cung cấp cho Tây sao?
– Dạ thưa ông, đâu có phải như vậy.
– Thôi lần này tôi tha cho mẹ con bà đó, nhưng giỏ trứng th́ bị Ủy ban tịch thu.

Nhớ lần sau, c̣n gặp mẹ con bà đem trứng ra chợ như vậy nữa là tôi sẽ bắn bỏ.
– Dạ mẹ con tôi đội ơn ông.

Thật hú hồn hú vía! Lần đầu tiên trong đời, tôi mới nh́n thấy khẩu súng lục. Sao nó uy dũng, hiên ngang,trông rất dễ sợ. Và cũng lần đầu tiên trong đời tôi mới biết đó là những kẻ gọi là Việt Minh, những người mặc đồ đen, đầu quấn khăn rằn, rồi sau này trở thành Việt Cộng và hai chữ Việt Cộng đă ám ảnh tôi từ
suốt thời bé thơ cho đến khi khôn lớn. Nếu không có lần bị đón đường, bị đe dọa bắn bỏ hôm đó, tôi đă trở thành một tên Việt Minh từ thời trẻ dại này rồi. Tôi c̣n nhớ rất rơ, ở tuổi 11, 12, tôi say mê những bài hát êm đềm, như:

“ C̣n đâu trên chiên khu trong rừng chiều
Bên đèo lắng suối reo, ngàn thông reo
C̣n đâu trên chiến khu trong rừng chiều
Bên đèo đoàn quân réo, đạn bay vèo…”

Hay hùng dũng, như:

“ Mùa thu rồi ngày hăm ba, ta ra đi theo tiếng gọi sơn hà nguy biến…”

Hoặc:
“Đoàn giải phóng quân một ḷng ra đi
Nào có sá chi đâu ngày trở về…”

Và c̣n nữa:
“Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đàng
Kiếm nguồn tươi sáng…”

Hay là những bài thơ mà giờ đây hơn 60 năm qua, tôi vẫn c̣n nguyên trong trí nhớ:

“Tôi muốn tôi là một cứu thương
Cạnh theo chiến sĩ đến sa trường
Nằm lăn trên lá hay rơm ủ
Băng trắng đầu ḿnh những vết thương”

Thật là lăng mạn, thât là dễ thương. Làm sao mà tôi không bị quyến rũ bởi nét nhạc, lời thơ như vậy được.Cho nên tôi có ư nghĩ là ḿnh sẽ phải theo mấy anh lớn để được vào bưng, được nghe tiếng suối reo,ngàn thông reo, được nằm lăn trên lá hay rơm ủ, được nữ y tá săn sóc vết thương… Rồi một ngày nọ, tôi
được theo đoàn biểu t́nh đi bộ từ làng Vĩnh Hựu của tôi lên tới tỉnh G̣ Công, cách xa làng tôi 14 cây số, để gọi là… ủng hộ Việt Minh. Thức dậy từ 3 giờ khuya, chuẩn bị cơm vắt muối mè, tập hợp lại rồi tháp tùng đoàn người, đi theo nhịp trống quân hành “rập rập thùng, rập rập thùng”… lội bộ suốt 14 cây số, nhờ vừa đi vừa hát “Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đàng”, cho nên thằng con nít 11 tuổi như tôi, khi đến nơi, nào có thấy chút mệt mỏi ǵ đâu? Nhưng sau lần gặp gă Việt Minh với khẩu súng giết người đó, tôi đă bừng tỉnh giấc mơ bỏ học, trốn cha mẹ để ra bưng biền.

Việt Cộng!

Chỉ hai tiếng thôi, nhưng sao thiên hạ hoảng hốt, kinhhoàng khi nghe đến nó. Năm 1954, gần một triệu đồng bào miền Bắc, cũng v́ hai tiếng này mà phải bỏ hết của cải, quê hương, làng xóm, mồ mả ông bà để chạy vô miền Nam xa lắc xa lơ, trốn khỏi bè lũ Việt Cộng. Năm 1975 cũng vậy, v́ hai tiếng này mà hơn hai triệu người dân miền Nam phải liều chết, bằng đủ mọi cách để lánh xa loài quỷ dữ. Ở thôn quê miền Nam, khi nghe mấy tiếng “Việt Cộng về” hay “Mấy ổng về” là bà con gồng gánh, già trẻ, bé lớn chạy trối chết về phía thành phố để trốn khỏi bọn Việt Cộng. Rồi nào Việt Cộng pháo kích vào thành phố, vào quận lỵ giết hại dân lành, giết hại trẻ thơ nơi trường học. Việt Cộng đào lộ, đấp mô, đặt ḿn, phá cầu… C̣n Việt Cộng ngày nay th́ ngoài tham nhũng c̣n tôi bán nước, buôn dân, bàn tay chúng phạm trăm ngàn thứ tội ác. Việt Cộng ngày nay bán rừng, bán biển, bán giang sơn cha ông cho Tàu, Việt Cộng ngày nay độc ác, tàn nhẫn với dân chúng, nhưng co ro, cúm rúm trước thằng Tàu như sợ ông nội, ông cố của chúng, bắt dân bỏ tù nếu dân đứng lên yêu nước chống lại lũ Hán xâm lăng.

Rồi tôi miên man suy gẫm, không biết những tên như Nguyễn Tấn Dũng,Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng nghĩ sao – nhưng không biết những tên này có biết suy nghĩ không – chúng có thấy rằng sao ḿnh đi đến đâu, thiên hạ bỏ chạy hết vậy? Ḿnh giành được phân nửa xứ sở miền Bắc, đáng lẽ dân chúng phải ở
lại với ḿnh để kiến thiết xứ sở chứ, sao gần cả triệu người lại bỏ chạy vào Nam. Rồi ḿnh cướp được luôn phân nửa miền Nam c̣n lại, thiên hạ lại ùn ùn ḅ chạy nữa, cả hơn hai triệu người xa lánh ḿnh.

Tại sao và tại sao? Chúng không tự đặt câu hỏi đó với chính chúng sao? Ḿnh đi đến đâu th́ người ta chạy trối chết khỏi nơi đó. Ḿnh là thứ ǵ vậy? Nh́n h́nh ảnh cuộc di cư năm 1954, trên những chiếc tàu há mồm, nh́n những gương mặt hớt hơ hớt hăi, mất hồn, chạy đôn chạy đáo để rời khỏi Saigon tháng tư năm 1975, rồi nh́n những cảnh liều chết vượt biên lên đến cao điểm, từ năm 1975- 1980, nếu chúng là người, chúng phải suy nghĩ chứ? Ḿnh cũng là người như họ, đầu, mắt tay chân cũng đầy đủ như họ, tại sao họ sợ ḿnh mà chạy hết như thế? Ḿnh có phải là quỷ dữ hay ác thú ǵ đâu? Nhưng tôi nghĩ, Việt Cộng c̣n đáng sợ hơn là quỷ dữ nữa.

Nh́n lại, từ cái thời bé thơ, thuở mà mẹ con tôi đem hai chục trứng gà ra chợ bán để có tiền mua thức ăn cho gia đ́nh, đến ngày nay, đă hơn 60 năm trôi qua, tôi cảm thấy rùng ḿnh, ghê sợ. Từ những việc bắt người cho ṃ tôm, thả xác trôi sông thuở đó, cho đến những vụ lường gạt, gian dối cướp giật của Việt Cộng ngày nay, nh́n sự dă man tàn ác của Việt Cộng đối với người dân cùng chung máu mủ … thật không thể nào tưởng tượng nổi. Quỷ chỉ nhát, chỉ hù người ta thôi, chứ không hại người ta, mà nếu quỷ có hại th́ chỉ hại một người thôi. C̣n Việt Cộng hại cả một dân tộc, tiệu diệt tất cả, đất đai, sông biển, núi rừng không c̣n, nhưng đó là nói về mặt những ǵ c̣n nh́n thấy
được. C̣n về mặt không nh́n thấy được th́ là Việt Cộng tàn phá cả đạo đức,
dung dưỡng tội ác, giết chết sự trong trắng trong ḷng trẻ thơ, đưa nhiều thế
hệ con em chúng ta vào ṿng tối ám, dạy chúng dối trá, dạy chúng tội ác…
Nhưng như vậy cũng chưa đủ. Những nguời đă quá sợ chúng mà bỏ xứ ra
đi, để xứ cho chúng ở cũng chưa được yên thân. Chúng c̣n cho tay chân bộ
hạ, núp bóng dưới danh nghĩa này, danh nghĩa nọ, chạy theo ra ngọai quốc để quyết hành hạ những người tỵ nạn Cộng sản này cho đủ… 36 kiểu của chúng. Thật trời không dung, đất không tha.

Ngày xưa, chúng đă chiếm được phân nửa nước Việt Nam, tưởng đâu rằng chúng cùng miền Nam thi đua làm cho dân giàu nước mạnh, nhưng như chúng ta đă biết, Việt Cộng cho đến 1975, c̣n chưa thấy cái thang máy “biết tàng h́nh” là ǵ, chưa được nh́n chiếc đồng hồ “12 trụ, 2 cửa sổ, không người lái” là ǵ, không hiểu cái bồn cầu “để rửa rau” hay để làm ǵ, trong khi miến Nam lúc đó đă là một trong những quốc gia tân tiến ở Đông Nam Á châu. Rồi ḷng tham vô đáy, thực hành chủ nghĩa Cộng sản toàn cầu của chúng, chúng cướp luôn miền Nam. Thiên hạ lại bỏ chạy, chúng rượt theo ra đến ngọai quốc để áp dụng… 36 kiểu lên đầu lên cổ người đă sợ chúng mà bỏ chạy 36 năm trước.

Nếu tôi có làm anh muôn vàn bực tức, xin anh cứ chửi tôi là thằng mất dạy, thằng láu cá, thằng bỉ ổi, thằng đê tiện, thằng vô học, thằng… thằng ǵ cũng được, hay bảo tôi là thằng không cha không mẹ, hay là thằng do… con ǵ sanh ra cũng được nốt, nhưng xin đừng bảo tôi là Việt Cộng. Mầy là thằng “Việt Cộng”, hai tiếng này nặng lắm, anh biết không? Nói như thế là anh chửi tôi đấy, mà chửi tôi thât nặng, đó là tiếng chửi ghê gớm nhất, đáng sợ nhất trong những tiêng chửi đương thời. V́ hai tiếng này đồng nghĩa với ác nhân, hung đảng, ác quỷ, ác tinh, man di, mọi rợ, lưu manh, gian xảo, côn đồ, thảo khấu… , lọai quỷ quái tinh ma, nghĩa là bọn trời đánh thánh đâm, trời tru đất diệt.

NS Lê Dinh

tbbt 01-16-2019 03:47

1 Attachment(s)
Quote:

Originally Posted by phokhuya (Post 3390314)
Có lẽ cũng nên gom góp lại những "Chuyện Lạ" ở thiên đường mù VC vào một nơi để giải trí. Toàn là những chuyện thực sự chỉ có ở xứ VC. Ngán ngẩm, lắc đầu....

Bác sĩ TẠ NAM NGẠN bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang say xỉn nồng nặc mùi rượu phát ngôn hết sức vô tâm với bệnh nhân:
"Về đi, ở đây tốn kém cho xă hội, cực khổ cho bác sĩ". :( :'( :( :'( :(
https://www.youtube.com/watch?v=iBQZ...ature=youtu.be

https://i.postimg.cc/G23J3GVM/gplus7...9549362497.jpg

tbbt 01-16-2019 03:49

1 Attachment(s)
https://i.postimg.cc/Ls8VkG39/untitled-pngq.png

cha12 ba 01-16-2019 04:06

http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1547605626

cha12 ba 01-16-2019 20:14

1 Attachment(s)
http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1547669470
Tranh hí hoạ của Babui Mamburao 9/2017 nhân sự kiện Chủ tịch Hội Nhà Văn Việt Nam Hữu Thỉnh mời nhà văn Phan Nhật Nam, tác giả Mùa Hè Đỏ Lửa về tham dự cuộc họp mặt ở Hà Nội và một số địa phương miền Bắc từ ngày 20 đến 25 tháng 10 năm 2017. [nguồn: Đàn Chim Việt]
và đây là câu trả lởi của Phan Nhật Nam
Nhà văn Phan Nhật Nam phát biểu với RFA về quan điểm của ông đối với chính sách “ḥa hợp ḥa giải dân tộc” mà phía Đảng Cộng Sản Việt Nam đưa ra:

“Cắt cổ người dân vô tội ở trong đồn công an, mà bảo rằng người ta tự vẫn. Rồi, Thương phế binh (Việt Nam Cộng Ḥa: VNCH), người trẻ nhất cũng sáu mươi mấy tuổi, 70-80 tuổi, què chân, cụt tay, mù mắt…sống không ra dạng người; thế mà đả đảo Thương phế binh VNCH th́ đả đảo cái ǵ? Người ta đi biểu t́nh cũng đánh. Các vụ dân oan. Vụ cá chết do Formosa gây ra, từ ngày mùng 6 tháng 4 năm ngoái cho đến nay mà bảo rằng môi trường đó là tốt…

Tôi sống bảy mươi mấy năm. Tôi đi khắp thế giới, tôi thấy cho dù một đất nước nào có hoang dă cách mấy th́ cũng không có chế độ nào giống như ở Việt Nam. Đâu phải là Đảng Cộng Sản nữa! Đó là một chế độ của côn đồ. Cứ lấy sách vở của Karl Marx, Lenin, Engels ra mà đọc. Chế độ Cộng sản không phải vậy.

Tôi không thù hận và giận dỗi ai hết. Nhưng phải làm những điều cho hợp lư.”

cha12 ba 01-17-2019 01:50

Tiên sư cha cái bọn VC mọi rợ

Đoàn biểu t́nh bị hốt về đồn, tên công an:
- Ai xúi giục cô đi biểu t́nh?
- Em có đi biểu t́nh đâu!

- Đi trong đoàn người biểu t́nh mà chối là không biểu t́nh à?
- Anh nghĩ đi trong đoàn người biểu t́nh là biểu t́nh à?...
- Thế cô đi chung với những người đó làm ǵ?
- Em đi xem....
- Xem cái ǵ, biểu t́nh có ǵ mà xem?
- Em không xem người biểu t́nh!
- Nè cô, cô giỡn mặt với tôi hả? Cô không xem người biểu t́nh th́ xem cái ǵ?
- Em đi xem bọn thế lực thù địch nào phát tiền cho người biểu t́nh!
- Thế cô có thấy ai phát tiền không?

- Tiên sư cha cái bọn mọi rợ, rừng rú nào đó tung tin vịt anh ạ.
Em đi cả hàng chục lần rồi mà chẳng thấy ai phát tiền cả!

- Này cô..?!.
st

wonderful 01-17-2019 13:07

3 Attachment(s)
Tưởng ǵ chứ ViệtCộng cho WONDERFUL đóng góp tí nha.

Bằng tốt nghiệp bị in lỗi, sinh viên hoang mang

http://vietbf.com/forum/attachment.p...9&d=1547730381
http://vietbf.com/forum/attachment.p...2&d=1547730401
http://vietbf.com/forum/attachment.p...3&d=1547730422

Trao đổi với phóng viên Dân trí, Phó Giáo Sư.TS Nguyễn Kim Hồng - Hiệu trưởng Trường Học Đại Sư phạm TP.HCM cho biết: “Nếu bằng sai th́ nhà trường sẽ có trách nhiệm in lại cho sinh viên theo quy định. Tuy nhiên việc này phải làm đúng quy tŕnh, phải có biên bản về việc bằng bị sai và có hội đồng hủy bằng mới tiến hành báo Bộ GD-ĐT mua lại phôi bằng mới và in lại chứ không thể cấp lại ngay được.
Nếu các bằng này không công chứng ở bên ngoài được th́ có thể sao y và có xác nhận tại trường để có thể đi xin việc. Tiếp đó, các em đến trường làm đơn đề nghị xin cấp lại bằng với lí do cụ thể. Lúc này nhà trường sẽ thành lập hội đồng thu hồi và hủy văn bằng này, xin Bộ cấp văn bằng mới thay cho bằng đă bị hủy. Quá tŕnh này mất vài tháng hoặc chậm nhất có thể từ nửa năm tới một năm mới có lại bằng mới”.
Ông Hồng cũng trấn an rằng: “Các em lo lắng người ta nghi ngờ bằng giả th́ không thể v́ có tên trên trường, có số seria đầy đủ người ta có thể xác minh tại trường. Dể quá mà….‘’


wonderful 01-17-2019 16:19

1 Attachment(s)
"Đẻ tự nguyện" là đẻ như thế nào.

http://vietbf.com/forum/attachment.p...8&d=1547741955

- Chắc có nghĩa là đẻ không cưỡng ép ấy mờ ...đẻ không phải cưỡng bức th́ là đẻ tự nguyện , tự giác đẻ
-Đẻ tự nguyện: là quá tŕnh trứng gặp tinh trùng do người nữ tự nguyện, không bị hiếp dâm.
-Đẻ tự nguyện: là tự nguyện không sử dụng những chế độ dành cho bà mẹ và trẻ em theo quy định mà phải vung xèng rộng răi.
-Đứa trẻ sinh ra không phải sản phẩm của một vụ cưỡng dâm.
......

laongoandong 01-25-2019 16:05

Thế th́ mấy chú bưng bô, ḅ đỏ, DLV, ca nô, bồi bút. CAND, QDND, các cấp chính quyền, các đại biểu quốc hội, Chủ tịch quốc hội, ngài Thủ tướng niểng, ngài Trọng Lú có gọi là việt cộng hay không ?

hoanglan22 01-25-2019 17:05

CSVN Đánh Ch́m Tàu « Chi Mai » Để Cướp Của Thuyền Trưởng Tàu CSG92
 
May mắn cho tôi là khi vượt biên vô cùng thuận buồm xuôi gió, nhưng ngược lại, tôi là chứng nhân của một vụ cướp của giết người thật là rùng rợn do bọn cộng sản Việt Nam thực hiện vào năm 1977 tại căn cứ Hải Quân Cát Lái cũ của QLVNCH.

Lúc bấy giờ tôi làm công nhân cho thuỷ đội Cảng, trên chiếc tàu kéo CSG 92 (Soài Rạp). Vào khoảng tháng 01/1977 tàu chúng tôi chạy lên con sông Sài G̣n tới phía sau nhà máy nhiệt điện Thủ Đức và kéo chiếc tàu tên là Chi Mai về Kinh Tân Thuận (kinh đôi) để cơ xưởng cảng Sài G̣n gắn thêm một số máy phụ như máy charge gió (air compressor), máy bơm nước lườn, cũng như gắn thêm một số ống gió thông hơi từ boong tàu xuống tận 3 tầng dưới hầm máy. Tôi thấy cách thiết kế vô cùng lạ mắt và không có một chút ǵ là an toàn cho việc vận hành, cũng như an toàn thoát hiểm tối thiểu cho một con tàu di chuyển trên sông nước. Tôi có hỏi chú Sáu Bền người công nhân đầu năo của xưởng nầy về việc lạ lùng này th́ chú trả lời rằng : « Chú đâu biết ǵ đâu. Nghe nói rằng thành uỷ thuê xưởng sửa chữa làm một số việc và nhà nước đôi bên thanh toán cho nhau. Chú chỉ là lính lác nên đâu biết ǵ việc của họ ».

Con tàu nầy có máy chính hiệu của Đức chế tạo, công suất 900 horse power. Con tàu nầy dài khoảng chừng 22 m rộng 5,5 mét, chiều sâu tính từ mớm nước khoảng 3,3 mét, nhưng nếu tính từ trên mặt boong (deck) khoảng 5 mét là cùng. Khi tàu nầy gần ra khỏi ụ sửa chữa nó được hàn thêm một số miếng sắt chữ V loại 6mm làm một boong giả thêm nữa, cao hơn mặt boong khoảng 1,70 mét.

Bấy giờ những người Hoa Kiều trong Chợ Lớn thường tấp nập vào tầu nầy xem xét cúng bái và họ thường mang trái cây hoặc thịt thà qua biếu cho chúng tôi ăn. Sau vài lần họ muốn thuê chú Hai Lâm Văn Tới làm Cơ Khí Trưởng cho tàu nầy. Họ nói dối rằng đấy là tàu khách chạy từ sài G̣n đi Cần Thơ. Nhưng chú khước từ, v́ tàu CSG 62 của chú cũng sửa chữa sắp xong để hoạt động kéo xà lan nước đi Vũng Tàu cung cấp cho các tàu chiến cũng như đánh cá đang neo tại vùng cảng ấy. Sau họ bảo thật là đi vượt biên chính thức và sẵn ḷng chi 15 lượng vàng và cho hết 6 người trong gia đ́nh chú đi luôn không phải trả một xu nào cả, nhưng chú vẫn khước từ.

Sau đó tôi thấy tên Út Lương tên thật là Lương Văn Út Thuyền Trưởng tàu khách An Giang chạy từ Tân Châu - Long Xuyên - Sài G̣n và ngược lại, nhận lời. Tên Úc nầy là Việt Kiều Kampuchia hồi hương về VN năm 69 hay 70 ǵ đó. Năm đó là năm Quân Lực VNCH hành quân vô Kampuchia tấn công và san bằng cục R của VC và cứu vớt Việt Kiều khỏi bị bọn Lon Nol và Khmer Đỏ cáp duồn thả trôi sông Cửu Long về Việt Nam.

Út Lương có nước da sậm nâu, gần giống như Miên. Không hiểu hắn xoay ở đâu ra bằng Tài Công hạng nhất của Bộ giao thông và Bưu điện cấp cho hắn. Bằng màu đỏ hẳn ḥi, c̣n mới cứng, chứ thằng nầy nó dốt như Hồ Chí Minh, tiếng Tây th́ quẹt quẹt, tiếng Miên th́ good, tiếng Việt và tiếng Tàu th́ cũng khá khá, nhưng về hải nghiệp nó là con zéro to tướng. Nội việc khử từ trường cho hải bàn khi tàu sửa chữa, hay trang bị thêm chi tiết nó cũng không biết, làm floating radar, hoặc tâm phương qua tín hiệu kiểm báo nó cũng mù tịt, th́ nói chi đến tính toán sai biệt trục địa cầu hàng năm để cộng thêm vào hướng đi, hoặc trừ bớt cho đúng với hướng thật sự muốn đi. Nhưng hắn vẫn nhận trách nhiệm đưa tàu đến Cát Lái.

Giờ đây tôi không chắc nhớ rơ ngày tháng sự vụ xảy ra, tôi chỉ nhớ lúc ấy trời nắng gắt lắm khoảng tháng 04 hay 05 ǵ đấy, bấy giờ tôi kéo xà lan chở nước xuống kho dầu Shell ở Nhà Bè bơm cho tàu dầu Hasukha của Liên Xô, và sau đó kéo ủi yểm trở cho hoa tiêu đưa tàu vào cặp cảng kho Esso Nhà Bè. Việc xong xuôi, tôi cặp xà lan nước đă giao hàng xong, kéo về lại cảng Sài G̣n. Nhưng khi tàu sắp quanh vào khúc đèn xanh đỏ của sông Sài G̣n, th́ tôi thấy người trôi nổi lặn hụp bơi ngửa, bơ xấp đủ kiểu hết. Họ có áo phao bằng styro foam hoặc bằng túi hơi như loại hàng không phát cho hành khách. Cũng có người ôm bẹ dừa nước thả ngửa trên sông.

Tôi co giảm vận tốc tàu lại và yêu cầu anh em thuỷ thủ ở tàu kéo cũng như xà lan thả các thang dây trên tàu và xà lan xuống tận mé nước đồng thời lấy các phao tṛn cột dây vào quăng ra cho họ bám vào để kéo họ lên các thang dây của tàu và xà lan.

Lúc bấy giờ là nước ṛng chảy ra biển, và ngay chỗ nầy là mối tiếp giáp giữa 3 con sông Nhà Bè, Sài G̣n và Đồng Nai nên mực nước luôn chảy nghịch lẫn nhau tạo thành ḍng nước xoáy. Tôi sợ nạn nhân có thể bị lót lườn tàu và xà lan, vướng vào chân vịt, nếu họ luưnh quưnh và không hiểu biết. V́ vậy tôi chỉ để số ṿng quay của chân vịt đủ mức cho tàu đứng yên một chỗ để đón cứu họ.

Lúc bấy giờ các ghe đóng đáy giàn xây (ḍng xoay) tại ngă ba của 3 con sông cũng túa ra cứu giúp họ. Khi đó, trên tàu và xà lan của chúng tôi đă cứu được 18 người. Bỗng phía bên sông Nhà Bè (Rạch Bảy) có nhiều tiếng súng nổ chát chúa và ca nô công an VC tuần tra trên sông từ hướng nhà máy dầu Navioil cũng như trên Cát Lái chạy đổ xuống, xuôi theo ḍng chảy, chúng bắn vào nạn nhân bơi trên sông không một chút thương tiếc, và đuổi theo bắn tận nhà máy Silico gần đến vàm sông Phú Xuân, nơi có căn cứ của bộ đội biên pḥng đóng giữ.

Riêng tàu của chúng tôi bị một tầu tuần tiễu có khoảng 6 công an nhảy lên bắt những nạn nhân này trói lại bằng dây ở những chiếc phao họ mang trên người, rồi đẩy họ té xuống tàu tuần cảnh, thấp hơn mặt boong xà lan ít nhất 2 mét. Khi không c̣n chỗ chứa các nạn nhân, chúng xô họ trở lại ḍng sông lúc đó đang chảy xiết. Tôi la lên cản ngăn chúng, nhưng chúng bắt tôi vào trong pḥng lái tàu và yêu cầu tôi chạy về cầu bến phá Cát Lái. Trên đoạn đường không đầy 2 cây số này tôi thấy vô số các túi sách may bằng nhựa simili và giỏ đệm trôi bồng bềnh trên mặt nước. Chúng ra lệnh cho tàu chạy chậm lại và dùng vợt chúng tôi thường dùng để vớt lon nhôm thực phẩm hoặc thức uống của tàu ngoại quốc thường vứt bỏ trôi nổi trên sông Sài G̣n, để vớt những chiếc giỏ căng phồng này. Chúng tranh nhau mở ra lục lọi lấy vàng, đô la, đồng hồ ... rồi chia chác nhau ngay tại chỗ.

V́ phải chạy chậm để tụi công an vớt những chiếc giỏ trên mặt sông nên 2 giờ sau, tàu chúng tôi mới cặp được bến phà Cát Lái trong khi đoạn đường không đến 2 cây số mà vận tốc b́nh thường của tầu tôi là 16 hải lư giờ (khoảng 25 cây số giờ).

Khi tàu vừa cập bến, tụi công an bắt chúng tôi lên bờ, lục soát trên tàu, xà lan và khám xét thân thể của chúng tôi. Đến khoảng 10 giờ tối th́ tên đại tá công an trưởng pḥng cứu hoả đến hỏi chúng tôi có thấy điều ǵ hay không, có muốn khiếu nại ǵ không ? Chúng tôi dư hiểu chúng muốn ǵ, nên ai cũng phải lắc đầu, "thưa không nghe, không thấy, không biết cũng như không khiếu nại điều ǵ". Chúng tôi chỉ xin chúng báo cáo về đội an ninh bảo vệ của bến cảng Sài G̣n là tàu chúng tôi bị vướng lưới nên phải lặn gỡ, v́ vậy về trễ. Chúng bằng ḷng gọi phôn giúp cho việc ấy. Khi chúng tôi được thả trở lại tàu, trên bến phá, tụi công an đă cho lập ṿng rào an ninh cấm tất cả nhân dân cùng những người không có trách nhiệm lui tới khu vực ấy. Ṿng đai này được kéo bằng kẽm concertina, phía trong ở giữa bến phá chúng dùng nhưng manh cót quây tṛn lại, che kín những xác người nằm ngổn ngang ít nhất là 150 người. Những xác người được xếp dài khaỏng 30 mét nằm kế bên nhau như cá trong hộp thành 3 hàng. C̣n các túi hành lư được chất ngay lên xe truck của công an mà loại này trước năm 1975 dùng để tịch thu báo chí khi báo chí có nội dung xuyên tạc vu khống chính phủ VNCH, để làm lợi cho cộng sản.

Sau đó 2 ngày, đội thuỷ của Cảng Sài G̣n được lệnh điều động tàu của chúng tôi kéo cần cẩu 100 tấn (có sức mạnh kéo nổi 100 tấn). Cần cẩu nầy nguyên là của quân vận Mỹ bàn giao lại cho chính phủ VNCH, và sau chuyển lại cho cảng Sài G̣n xử dụng. Chúng tôi kéo cần cẩu nổi này ra đến Cát Lái khoảng 10 giờ sáng và người nhái công an (Bắc Kỳ) lặn xuống choàng dây cáp 16 mm qua tàu Chi Mai để cho cần cẩu trục lên. Nhưng không biết loay hoay như thế nào đó họ làm măi không xong, và phải xin toán người nhái của cảng Sài G̣n đến giúp đỡ. Toán người nhái ốm đói nầy vốn là những công nhân trên 45 tuổi trước 1975 thuộc Ty Cảng Vụ cảng Sài G̣n, có nhiệm vụ lặn kiểm tra các đế phao neo (con rùa) trên sông Sài G̣n, cùng như kiểm tra chân đế cầu tàu trong cảng Sài G̣n. Nhờ toán người nhái của Sài G̣n trước 1975, công việc trôi chảy, tôi nổ máy đẩy cần cẩu nổi ra xa, để neo căng cả 4 phía và kéo tàu Chi Mai lên ...

Khi dây cáp được kéo lên chưa được 3 mét, từ dưới mặt nước nổi vọt lên những xác người như nhưng trái ngư lôi vừa thoát khỏi bệ phóng. Máu từ mũi tai của họ trào ra trông thật thảm khốc. Chú Hai Giỏi, cần cẩu trưởng, người to như cảnh sát motor cycle của Mỹ, cũng phải rụng rời tay chân không thể tiếp tục giữ cần LIFT và dừng tay lại ngay vị trí nầy. Bọn công an trên cầu phà bụm tay lại làm loa ra lệnh kéo tiếp nên anh Sanh phải nhảy lên pḥng điều khiển thay thế chú Hai Giỏi ...

Dây được kéo lên từ từ thật chậm từng tấc cáp mỗi lần chuyển dịch, xác người tiếp tục vọt nổi lên, Tôi không nhớ rơ lắm v́ cảm giác đă chết cứng tê dại, mắt mở nhưng h́nh như không c̣n biết ǵ cả. V́ đấy là xác người vô tội bị VC xua đuổi, hoặc lừa đảo, nên họ phải trốn ra nước ngoài. Họ là những người giàu có, có nhà cửa khang trang, cơ sở máy móc sản xuất, mà bọn công sản Bắc Kỳ xâm lược đang thèm thuồng muốn chiếm lấy làm của riêng, nên đă lừa họ mang của cải xuống tàu rồi t́m cách giết họ để chiếm đoạt của cải.

Khi tàu nhô cột cờ lên khỏi mặt nước, một thảm cảnh mà suốt 16 năm sống xuôi ngược trên các ḍng sông của VN, bờ duyên hải VN và Philippines tôi chưa bao giờ trông thấy cảnh tượng như thế. Quư vị à ! Một phụ nữ tay ôm chặt đứa bé gái khoảng 1 tuổi đă śnh chương cuộn tṛn như một quày dừa non. Chiếc áo choàng (pardessus) bằng thứ vải nylon dầy chắc vướng vào các móc dùng để móc cờ hiệu của tàu hoặc tín hiệu. Trên mặt của nạn nhân bị tôm cá rỉa mất gần hết một bên mặt ...

Tàu Chi Mai tiếp tục được kéo lên, trên mặt boong không c̣n ǵ tồn đọng. Trong cabin lái, xác 2 cô gái trẻ ôm nhau chết cứng. Tàu Chi Mai tiếp tục được đưa lên cao, nước tràn ra từ các lỗ Abblouse (lỗ có kính tṛn để cho thuỷ thủ có thể quan sát bên ngoài hay mở ra để nhận lấy gió khi những ngày biển êm gió lặng). Nước chảy tràn ra cho thấy bên trong, xác người dằn xẹp xuống như cá được đóng vào hộp vậy ...

Cuối cùng tàu Chi Mai được đặt trên boong cần cẩu 100 tấn, sau khi các kè được chêm chặt 2 bên hông tàu Chi Mai. Chúng tôi thấy bên hông phía tay phải của tàu Chi Mai có một lỗ thủng to h́nh dạng tṛn méo mó phần phía trước của lổ thủng bị tét ép vào phía trong thân tàu chứng tỏ khối thuốc nổ được đặt từ bên ngoài. Xác người bên trong chắc phải c̣n đủ cả v́ lỗ thủng nầy, xác người không thể trôi ra được, v́ tàu bị ch́m nghiêng về phía nầy, bùn non và đất sét c̣n bám chặt cả một bên thân tàu.

Xác nguời được đưa ra khỏi tàu Chi Mai đưa lên bến phà Cát Lái lập tức các túi hành lư bị tụi công an VC tịch thu đem lên xe cây ngay lập tức, không có thân nhân hay bất cứ ai léo hánh ở khu vực nầy. Chỉ huy bốc dỡ các tử thi nầy là Đại tá VC Đinh Mười, truởng pḥng cảnh sát pḥng cháy chửa cháy thành phố Sài G̣n ; và một tên đại tá khác của pḥng cảnh sát trên sông. Lúc bấy giờ bí thư thành uỷ là Vơ Văn Kiệt.

Tổng cộng xác chết được đem ra là 426 xác cả nam lẫn nữ. Tôi đă không dám ăn thịt cá tôm cua hơn nửa năm trời mặc dù lúc bấy giờ công nhân kỹ thuật thuộc tổng cục đường biển như tôi mỗi tháng chỉ mua được 2 kí thịt heo cho nhu yếu phẩm mà thôi.

Thằng Lương Văn Út tài công chiếc tàu Chi Mai c̣n sống nhăn răng tại Sài G̣n. Sau vụ nổ tàu Chi Mai, Cộng Sản không có cách ǵ che giấu được, v́ hơn 170 hành khách nhà nghèo loại đóng 5 cây vàng cho một đầu người, phải chịu cảnh đứng ngồi như cá hộp. Họ hiểu đi tàu trong hoàn cảnh đó sẽ bị ướt lạnh khi trời mưa giông, v́ cả 2 thứ nước mưa và nước sóng biển. Họ chắc chắn hiểu được thân phận, và những rủi ro có thể mang đến cho họ khi bị say sóng, hoặc sóng to chụp phủ lên tàu có thể cuốn họ xuống biển, nên họ chịu rất nhiều tổn phí để kiếm mua phao v́ thời ấy của đó là hàng quốc cấm, không có chợ nào được bày bán cả. Ngay cả như tôi, Thuyền Trưởng tàu kéo cấp Ba (có công suất trên 1200 mă lực) là loại chỉ đếm trên đầu ngón tay vào năm 1989, vẫn không có áo phao cho cá nhân của ḿnh nửa đó. Chỉ cấp loại xốp b́nh cà rem (Styro foam) nhét vào áo khỉ (monkey vest) như áo bộ đội mang băng đạn AK vậy, nhưng vẫn phải ghi tên và chức vụ bằng nước sơn đỏ, và điều nầy pḥng vật tư của Công Ty làm sẵn phát cho tàu, nếu bị mất phải làm báo cáo và kiểm điểm như mất súng vậy.

Chính các phao nầy đă giúp cho hầu hết những nguời trên boong nầy thoát ra khỏi tàu Chi Mai ngay lúc nó nghiêng ch́m. Chỉ có những người thông thuộc với sông nước nên ỷ lại không mặc vào, có thể bị chết, hoặc thoát, hay tù sau vụ ch́m nầy. Điều tôi nói đây có kiểm chứng, v́ 4 ngày sau đó, những xác chết trôi nổi trên sông Nhà Bè, Phú Xuân, Soài Rạp, Ḷng Tàu, cũng như trôi dạt vào những miệng đáy đóng trên sông để bắt tôm cá. Người dân đă báo cho nhà cầm quyền đem đi mai táng hoặc trả xác lại cho thân nhân.

C̣n cảnh công an VC bắn vào người vượt biên hôm đó, chính mắt những người đóng đáy thấy, thuỷ thủ tàu CSG92 và xà lan 64 thấy, công nhân nhà máy Vavioil và những cư dân trên bờ sông nhà bè phía đèn xanh đều thấy hết. Chưa hết đâu ! Những người đi « đăng kư », tập trung tại bến xe Văn Thánh ngoài ngă Ba Hàng Xanh để cho xe bus đưa vào bên phà Cát Lái, nhưng c̣n 2 xe bus chót chưa vào tơi bến phà Cát Lái th́ ḿn đă nổ. Không biết rằng v́ xe bus đến chậm hay thằng công an tay nghề quá zỏm, gài kim định giờ không chính xác ? ! Điều nầy từng xảy ra trong thời chiến qua các vụ đặc công VC đánh các cầu B́nh Triệu, B́nh Lợi, Tân Cảng ... Đặc công VC ôm ḿn lội ven sông để gài giật xập cầu, nhưng lội chưa tới nơi th́ ḿn phát nổ. Báo chí phổ biến tin tức, lính địa phương quân giữ cầu đều biết chuyện nầy !

Việc Cộng sản bắn chết người thường dân vô tội đâu có phải là điều hiếm hoi ở trong thời chiến cũng như thời b́nh. Hơn nữa VC đă dán bản cáo trạng khắp hai miền đất nước rằng « Vượt Biên Là Phản Quốc ». V́ vậy chúng sợ ai không dám bắn ? ! Hơn nữa VC bắn để cướp của, v́ người bị chúng bắn là thành phần tư bản, bị VC ghép vào tội phản quốc bóc lột.

C̣n 2 chiếc xe bus chở người vượt biên đến sau, khi thấy tàu Chi Mai bị phát nổ, bọn công an liền ra lệnh cho quay đầu lên hướng nhà tù Thủ Đức tạm trú qua đêm và sáng hôm sau chở thẳng lên Bù Đóp nhốt cho đến gần 4 tháng. Sau đó, chúng đưa xuống cù lao Rồng ở Mỹ Tho cho đi bán chính thức, với điều kiện thêm 3 cây một đầu người.

Ngoài ra, c̣n vụ cho ch́m tàu khách Vũng Tàu tại Ngă Ba Thiềng Liềng năm 1979 để cướp tiền cướp của nữa. Vụ này VC bán băi xong, trở giọng lật lọng bắt khách ra đi đa số là Bắc di cư năm 1954 và giáo dân ở giáo xứ Tân Định, Bà Chiểu, trong đó có con của nhạc sĩ Lê Văn Thiện, hoà âm cho ban nhạc Shootgun của ca sĩ Thanh Thuư.

Thuyền Trưởng Tàu CSG92

laongoandong 01-25-2019 20:49

Quote:

Originally Posted by tbbt (Post 3580507)

Dễ ợt, v́ bằng cấp của mấy lăo này là bằng giả, làm sao bằng các nông gia nghiên cứu cho cuộc sống nông dân của họ

tbbt 01-27-2019 00:08

1 Attachment(s)
Quote:

Originally Posted by laongoandong (Post 3586243)
Dễ ợt, v́ bằng cấp của mấy lăo này là bằng giả, làm sao bằng các nông gia nghiên cứu cho cuộc sống nông dân của họ

https://i.postimg.cc/KznTbB2t/Di-hoc-xua-va-nay.jpg

tbbt 01-27-2019 04:20

Đỉnh cao của trí tuệ nằm ở Việt Nam.
😂😂😂Cử nhân xe ôm😂😂😂

Có 1 du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon cô ta mới kêu 1 anh Xe ôm chở đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị v́ anh Xe ôm nói tiếng Anh rất lưu loát.
Đi đến bất cứ chỗ nào th́ anh Xe ôm cũng giảng giải rơ ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Cô du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh Xe ôm nàỵ

- Du khách: Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?

- Xe ôm: Thưa cô, tôi đă học xong đại học rồi v́ thất nghiệp nên đành chọn nghề chạy xe ôm

- Du khách: Truớc đây tôi nghe Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay th́ tôi mới sáng mắt ra, một người chạy xe ôm phải có bằng đại học, chắc cán bộ Nhà Nước phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !

- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 😂😂
:nana::hafppy:

wonderful 01-30-2019 13:05

6 Attachment(s)
Chữa bệnh máu dê cho chồng

Trước chỉ nghe nói bệnh máu xanh máu trắng, máu loăng, máu cặn... chồng tôi lại bị bệnh "máu dê" mới đau!
Mấy loại bệnh máu kia th́ có thuốc đặc trị, thậm chí xạ trị là khỏi ngay, c̣n bệnh máu dê th́ hiện vẫn chưa có thuốc đặc trị.

Tôi lang thang tới mấy bệnh viện lớn trong thành phố, gặp không ít bác sĩ đầu ngành trong lănh vực máu nhưng đều khẳng định: Loại bệnh này khó chữa lắm, chỉ có vợ mới đủ khả năng và điều kiện chẩn trị thôi. Vậy là trách nhiệm thuộc về tôi rồi, không thể nhờ cậy ai được nữa.

Để t́m ra giải pháp chữa bệnh cho chồng, tôi bắt tay vào khám rất kỹ chốt hạ các biểu hiện mà chồng mắc phải. Sau 1 tháng liền theo dơi, tôi thống kê được một số biểu hiện sau: “Mỗi khi thấy gái trẻ đi qua th́ anh ấy hay liếc mắt nh́n theo, nếu cô ta mặc váy cực ngắn th́ quay lại nh́n một cách say sưa, bất chấp vợ đi bên cạnh. Mỗi khi có bạn gái vợ tới chơi, anh ta tỏ ra rất nhiệt t́nh mời ở lại ăn cơm...” Nói tóm lại anh ta có nhiều biểu hiện rất chi là lạ, không thể... theo dơi và thống kê hết được.

Sau khi đă nắm rơ biểu hiện của loại bệnh này, tôi tự nghiên cứu t́m cách chữa trị. Phương án thứ nhất là không cho chồng đi đâu cả, bắt ở nhà làm ô-sin cao cấp, thế là xong. Nếu thực hiện cách này th́ vợ phải kiếm tiền nuôi chồng thôi, việc này th́ tôi chưa thể, tóm lại phương án kém khả thi.

Phương án thứ hai là thuê thám tử theo dơi ngày đêm, chụp ảnh, quay camera mọi chi tiết hành động của chồng rồi đem ra phán xét, quy chụp và trừng phạt. Giải pháp này nghe ra cũng không ổn lắm, đàn ông là động vật cao cấp, có tính căi chầy căi cối rất cao, không dễ ǵ nhận tội trước mặt vợ, nhất là tội ve gái. Nếu cố t́nh áp dụng dễ gây xung đột trong gia đ́nh, nguy hiểm lắm, rất có thể tan vỡ lâu đài hạnh phúc.

Nằm vắt tay lên trán suy nghĩ nấu hết cả mấy vạn nơ-ron thần kinh mà chẳng ra cách ǵ trị bệnh máu dê của chồng, tôi thất vọng và thật sự suy sụp. Giời ơi là giời, không hiểu sao khi sinh ra loài người Thượng Đế lại cho họ cái bệnh nan y này chứ.Tôi không c̣n kiên nhẫn được nữa, ra bờ sông ngồi khóc nức nở, khóc như mưa như gió. Bỗng nhiên Thần Sông hiện lên an ủi:

- Tại sao con khóc?

- Dạ thưa, chồng con bị bệnh nan y, bệnh máu dê mà con không t́m được thuốc đặc trị cho anh ấy, con buồn lắm. Chồng con mà mang căn bệnh này suốt đời th́ con chả thiết sống nữa đâu. Thần hăy giúp con.

Thần Sông cười khanh khách và đọc một câu thơ thế này: “Muốn chồng khỏi bệnh máu dê / Th́ vợ tuyên bố... cũng mê chồng người”.

Đọc xong câu thơ, Thần Sông biến mất. Ôi câu thơ này hay quá, tôi lập tức làm theo.

Ngay chiều hôm ấy tôi cố t́nh rủ chồng đi siêu thị chơi, cứ nh́n thấy anh chàng nào đẹp giai là tôi sán vào làm quen, cười toe toét, luôn mồm khen anh ta trước mặt chồng. Thậm chí tôi c̣n quay hẳn đầu lại nh́n theo một anh chàng đẹp trai với vẻ ngưỡng mộ.

Ôi thật tuyệt vời làm sao, tự nhiên chồng tôi khỏi hẳn trọng bệnh, không bao giờ nh́n gái trẻ đẹp nữa!

http://vietbf.com/forum/attachment.p...3&d=1548853496http://vietbf.com/forum/attachment.p...4&d=1548853515http://vietbf.com/forum/attachment.p...5&d=1548854156

Chồng có máu dê, Vợ cũng có máu dê, Chúng ta cùng Dê....:hafppy::hafppy:

wonderful 02-04-2019 00:47

http://vietbf.com/forum/attachment.p...9&d=1549241214

laongoandong 02-05-2019 20:15

Quote:

Originally Posted by tbbt (Post 3586997)
Đỉnh cao của trí tuệ nằm ở Việt Nam.
😂😂😂Cử nhân xe ôm😂😂😂

Có 1 du khách nguời Australia sang VN du lịch. Tới Saigon cô ta mới kêu 1 anh Xe ôm chở đi tham quan thành phố. Vị du khách rất thú vị v́ anh Xe ôm nói tiếng Anh rất lưu loát.
Đi đến bất cứ chỗ nào th́ anh Xe ôm cũng giảng giải rơ ràng lịch sử nguồn gốc cuả điạ điểm đó . Cô du khách rất ngạc nhiên với kiến thức uyên bác cuả anh Xe ôm nàỵ

- Du khách: Này, xin cho hỏi anh học tới lớp mấy rồi mà uyên bác quá vậy?

- Xe ôm: Thưa cô, tôi đă học xong đại học rồi v́ thất nghiệp nên đành chọn nghề chạy xe ôm

- Du khách: Truớc đây tôi nghe Vietnam là "đỉnh cao trí tuệ của loài nguời" mà tôi không có tin. Đến hôm nay th́ tôi mới sáng mắt ra, một người chạy xe ôm phải có bằng đại học, chắc cán bộ Nhà Nước phải có bằng đại đại đại tiến sĩ ấy chứ nhỉ !

- Dạ không! Mấy ông ấy chỉ học tới lớp 3 😂😂
:nana::hafppy:

Ha...ha.. Thế th́ t́m ra chân lư rồi, các ông cán bộ nhà nước học vấn không bằng một anh chạy xe ôm mà vẩn lảnh đạo cả nước. Nếu tui thuộc thành phần theo cờ máu ngoại bang th́ tui nên gục mặt và t́m chổ đất nẻ chui xuống chứ không dám chửi bậy. V́ lên tiếng th́ cả thế giới biết ḿnh thuộc loại nào.

wonderful 02-10-2019 01:26

1 Attachment(s)
Tôi vào biên chế...chuyện vui VC rất hay...hihihi

Nghe tin một ngôi trường khá nổi trên huyện đang cần tuyển giáo viên, tôi lập tức tới ứng tuyển. Bà hiệu trưởng thấy tôi ôm cái hồ sơ xin việc ḷ ḍ đi vào th́ mỉm cười rất thân thiện, xong chỉ chỉ tay xuống ghế, ư bảo tôi ngồi đợi, rồi bà lại tiếp tục cặm cụi, chăm chú làm việc bên cái máy tính…

Tôi vui vẻ ngồi đợi mà không hề cảm thấy khó chịu, bởi người ta là hiệu trưởng một ngôi trường lớn với cả ngàn học sinh, đương nhiên là phải bận bịu với cả núi công việc ngập đầu, người ta chịu bỏ thời gian ra tiếp ḿnh là tốt rồi, nên dù phải chờ cả buổi tôi cũng vẫn vui!

Sau một hồi h́ hục với cái máy tính, tôi thấy bà hiệu trưởng bốc điện thoại gọi cho ai đó, giọng cau có: “Tao chọn hàng xong rồi đấy: hai sơ-lít lọt khe, một coóc-xê trong suốt. Liệu mà ship hàng sớm cho tao để chiều mai tao c̣n đi Đồ Sơn tắm biển! Mà chúng mày làm ăn cho tử tế vào, lần trước tao mua cái váy, chúng mày quảng cáo là mặc vào xinh như Ngọc Trinh, mà tao mặc vào trông như con thần kinh. Rồi cả cái bộ đồ bơi, chúng mày bảo là mốt mới, theo phong cách nàng tiên cá, mà tao mặc vào nh́n như vua thủy tề đang ngáo đá…”

Gác điện thoại xuống, bà hiệu trưởng mới tḥ cổ ra, gọi chị lao công đang quét dọn ngoài hành lang vào và bảo chị ấy đi lấy nước pha trà mời khách. Tôi lúc ấy mới lễ phép chào hỏi, giới thiệu một số thông tin về tôi, rồi bày tỏ nguyện vọng muốn được xin vào làm giáo viên dạy trong trường. Bà hiệu trưởng xem qua hồ sơ của tôi th́ vừa gật gù, vừa chầm chậm cất lời:
– Cháu nộp hồ sơ đúng lúc lắm! Cô vừa đuổi việc vài đứa giáo viên hợp đồng, nên cần tuyển thêm giáo viên mới để thay thế! Với cả, cô cũng đang có một suất vào biên chế, nếu cháu muốn, cô sẽ giữ cho!
– Dạ… Cháu mới ra trường, chỉ ước ao được đứng trên bục giảng, được mang những ǵ ḿnh đă học ở trường mà truyền dạy lại cho các em học sinh thân yêu, trang bị cho các em kiến thức để mai sau các em vững bước vào đời, trở thành người có ích cho xă hội, vậy là cháu hạnh phúc lắm rồi, chứ biên chế hay hợp đồng th́ cháu thấy cũng không quan trọng lắm ạ!
Bà hiệu trưởng nghe vậy th́ cười ha hả, rồi đứng dậy vẫy vẫy tay, ư muốn bảo tôi đi theo bà ấy.
Lúc đi qua chỗ hành lang, thấy chị lao công đang chổng mông lau cầu thang – chính là cái chị vừa lấy nước pha trà hồi năy – bà hiệu trưởng nhắc nhở ngay: “Lau xong ban công th́ qua dọn pḥng vệ sinh luôn đi rồi c̣n lên lớp, kẻo muộn giờ th́ lại chạy cong đít!”. Rồi bà quay sang tôi, nói như giải thích:
– Chị này hiện là giáo viên hợp đồng của trường, nhưng lương thấp quá, không đủ sống, nên xin kiêm luôn chân lao công để kiếm thêm. Chị này tốt nghiệp loại giỏi, dạy cũng tốt, nhưng đạo đức nghề nghiệp rất kém: ai lại dọn pḥng vệ sinh nam mà cứ nhè lúc ra chơi giữa giờ, là lúc cao điểm các thầy đi đái để vào dọn, rơ ràng là có ư lợi dụng việc công để thỏa măn ham muốn biến thái của bản thân! Đợi thuê được người dọn vệ sinh khác là cô sẽ đuổi việc chị ta ngay!
– Sao cô đuổi nhiều thế? Mới hôm trước cô vừa đuổi vài người rồi mà!
– Th́ cũng v́ mục đích nâng cao chất lượng giảng dạy và giữ ǵn h́nh ảnh cao quư của người giáo viên thôi. Ví như cái thằng dạy hợp đồng môn Toán ấy, nó bị hở van hậu môn, đánh rắm thối um, bum bủm cả buổi, dù nó giảng hay nhưng học sinh cũng không ghi được bài, v́ tay c̣n mải đưa lên bịt mũi. Rồi cái con bé dạy hợp đồng môn Sinh cũng vậy, nó bị ỉa chảy kinh niên, mỗi tiết học b́nh quân nó phải đi ỉa năm bảy lần. Tính ra, tiết học có 45 phút th́ nó chỉ dạy được khoảng 15 phút, thời gian c̣n lại là nó dùng để đi ỉa. Nếu không đuổi việc nó th́ có khác ǵ ḿnh thuê nó về trường, trả lương cho nó đi ỉa?

Cuộc tṛ chuyện của tôi và bà hiệu trưởng bị cắt ngang bởi một chị gái tướng rất đầu gấu, xách chiếc cặp da nâu, mặc bộ áo dài ren xuyên thấu để lộ nội y màu đỏ dưa hấu đang đi tới từ đằng sau. Khi nghe bà hiệu trưởng giới thiệu sơ qua về tôi, chị gái áo đỏ ấy cười tươi, giọng hồ hởi: “Ào em, ị à áo iên ăn”, xong, chị ta đi thẳng vào lớp, c̣n tôi hoang mang quay sang hỏi bà hiệu trưởng:
– Chị ấy nói cái ǵ mà ị xong rồi ăn vậy cô?
– À! Nó nói là: “Chào em, chị là giáo viên Văn”. Con này trước đây nói năng b́nh thường, nhưng từ khi chồng nó bị cái bệnh lậu hay giang mai ǵ đó làm lây sang nó, th́ nó bị vi khuẩn ăn cụt mất một phần lưỡi, giờ mới ngọng như thế!
– Giáo viên Văn mà bị vậy th́ giảng bài thế nào được? Sao cô không đuổi việc?
– Đuổi sao được! Nó vào biên chế rồi mà! Kể cả giờ nó có cụt hết cả lưỡi th́ cũng chả dám đuổi!

Đi thêm đoạn nữa, tôi bỗng thấy một anh nằm lăn trên nền đất giăy đành đạch, như thể vừa bị ai đó đánh. Đứng ngay gần đó là một đám học sinh tàn nhẫn, vô tâm, lạnh lùng trố mắt lên nh́n. Tôi liền hô to: “Gọi cấp cứu cô ơi! Có người gặp nạn ḱa!”. Bà hiệu trưởng nghe vậy th́ cười, bảo: “Cấp cứu ǵ đâu! Thằng đó là giáo viên thể dục, đợt trước nó nhảy vào vườn nhà người ta ŕnh trộm gái tắm, bị đuổi đánh cho què chân, giờ đứng không được, phải ngồi xe lăn. Nó đang hướng dẫn kỹ thuật nhảy xa cho học sinh, nhưng ngồi trên xe lăn mà hướng dẫn th́ học sinh không hiểu, nên mới phải nằm ra đất!
– Thế sao không cho anh ấy nghỉ việc ạ?
– Nghỉ sao được! Nó vào biên chế rồi mà! Nếu nghỉ th́ chỉ chờ già rồi nghỉ hưu thôi, chứ chả ai dám cho nghỉ việc!

Rồi tôi lại nghe tiếng kêu “a… a… ư… ư…” phát ra từ một lớp học ngay phía đầu hồi, hệt như ai đó đang mở phim sex. Hiểu được sự băn khoăn của tôi, bà hiệu trưởng lại nhanh nhảu giải thích ngay:
– Là con bé giáo viên dạy nhạc đó! Cách đây mấy tháng, nó đi ngủ quên đóng cửa, bị một thằng mất dạy lẻn vào hiếp dâm. Hôm sau, nó lại quên không đóng cửa, nhưng thằng mất dạy đó không thấy lẻn vào nữa. Rồi cả tuần liền sau đó nó ngủ đều quên không đóng cửa, mà cái thằng mất dạy đó vẫn không thèm quay lại, nó chờ đợi ṃn mỏi, bức bối quá, thành ra tinh thần ức chế rồi phát điên. Sau khi đi điều trị ở bệnh viện tâm thần về, nó tiếp tục đi dạy, nhưng thần kinh vẫn chưa hoàn toàn ổn định, bởi vậy bây giờ, thỉnh thoảng, nó vẫn như bị ảo giác, tưởng rằng ḿnh đang được cái thằng mất dạy đó hiếp dâm, nên cứ rên “ư… ư… a… a…” như thế!
Tôi nghe bà hiệu trưởng kể xong th́ cất giọng ngập ngừng:
– Cháu… Cháu có thể hỏi cô một câu được không ạ?
– Lại định hỏi sao không đuổi việc hả? Đă bảo là không đuổi được! Nó vào biên chế rồi mà!
– Dạ không! Cháu chỉ định hỏi, nếu cháu muốn vào biên chế th́…
– Th́ mất bao nhiêu tiền đúng không? Yên tâm, lát về pḥng cô cho xem báo giá! Nó tùy theo môn mà! Ví như Văn, Toán, Ngoại ngữ là những môn quan trọng, dạy thêm được, th́ giá sẽ cao. C̣n những môn phụ, ít quan trọng hơn, th́ giá sẽ thấp hơn!
– Dạ! Thế môn nào là thấp nhất ạ?
– Thấp nhất bây giờ là môn Giáo dục Công dân, tức là môn Đạo đức ấy! Đạo đức bây giờ xuống giá lắm cháu!

Tôi nghe xong th́ mặt lộ vẻ bần thần. Bà hiệu trưởng tức th́ đoán ra ngay điều ǵ đang khiến tôi băn khoăn, nên bà ngọt giọng trấn an: “Đang lo không biết xoay tiền ở đâu ra đúng không? Yên tâm đi! Cô có đứa cháu làm bên ngân hàng. Nếu cháu vay mua nhà, mua xe, hay mở công ty th́ nó mới xét hồ sơ chặt chẽ, v́ sợ rủi ro cao, chứ mà vay để xin vào biên chế th́ hồ sơ đơn giản lắm, vài phút là kư duyệt xong, gọn nhẹ vô cùng. Rồi vài ba năm sau là cháu trả xong cả vốn lẫn lời, và dù có bị đánh què chân, bị hiếp dâm, bị thần kinh th́ cũng chả phải sợ ǵ, cứ yên tâm, an phận mà thảnh thơi, hưởng thụ đến cuối đời…

Vay ngân hàng th́ tôi sợ, không dám thật rồi! Đành về bảo bố mẹ bán lợn, bán chó, bán ḅ, rồi thiếu bao nhiêu th́ hỏi mượn các bà, các cô vậy. Chỉ tiếc công bao năm phấn đấu học hành mới được cái bằng giỏi, để rồi, tôi không thể nhờ tấm bằng ấy, mà lại phải nhờ lũ lợn, lũ chó, lũ ḅ mới được vào biên chế!
:hafppy: :hafppy:

http://vietbf.com/forum/attachment.p...6&d=1549761955

cha12 ba 02-10-2019 05:24

Quote:

Originally Posted by wonderful (Post 3594737)
Tôi vào biên chế...chuyện vui VC rất hay...hihihi

Nghe tin một ngôi trường khá nổi trên huyện đang cần tuyển giáo viên, tôi lập tức tới ứng tuyển. Bà hiệu trưởng thấy tôi ôm cái hồ sơ xin việc ḷ ḍ đi vào th́ mỉm cười rất thân thiện, xong chỉ chỉ tay xuống ghế, ư bảo tôi ngồi đợi, rồi bà lại tiếp tục cặm cụi, chăm chú làm việc bên cái máy tính…

Tôi vui vẻ ngồi đợi mà không hề cảm thấy khó chịu, bởi người ta là hiệu trưởng một ngôi trường lớn với cả ngàn học sinh, đương nhiên là phải bận bịu với cả núi công việc ngập đầu, người ta chịu bỏ thời gian ra tiếp ḿnh là tốt rồi, nên dù phải chờ cả buổi tôi cũng vẫn vui!

Sau một hồi h́ hục với cái máy tính, tôi thấy bà hiệu trưởng bốc điện thoại gọi cho ai đó, giọng cau có: “Tao chọn hàng xong rồi đấy: hai sơ-lít lọt khe, một coóc-xê trong suốt. Liệu mà ship hàng sớm cho tao để chiều mai tao c̣n đi Đồ Sơn tắm biển! Mà chúng mày làm ăn cho tử tế vào, lần trước tao mua cái váy, chúng mày quảng cáo là mặc vào xinh như Ngọc Trinh, mà tao mặc vào trông như con thần kinh. Rồi cả cái bộ đồ bơi, chúng mày bảo là mốt mới, theo phong cách nàng tiên cá, mà tao mặc vào nh́n như vua thủy tề đang ngáo đá…”

Gác điện thoại xuống, bà hiệu trưởng mới tḥ cổ ra, gọi chị lao công đang quét dọn ngoài hành lang vào và bảo chị ấy đi lấy nước pha trà mời khách. Tôi lúc ấy mới lễ phép chào hỏi, giới thiệu một số thông tin về tôi, rồi bày tỏ nguyện vọng muốn được xin vào làm giáo viên dạy trong trường. Bà hiệu trưởng xem qua hồ sơ của tôi th́ vừa gật gù, vừa chầm chậm cất lời:
– Cháu nộp hồ sơ đúng lúc lắm! Cô vừa đuổi việc vài đứa giáo viên hợp đồng, nên cần tuyển thêm giáo viên mới để thay thế! Với cả, cô cũng đang có một suất vào biên chế, nếu cháu muốn, cô sẽ giữ cho!
– Dạ… Cháu mới ra trường, chỉ ước ao được đứng trên bục giảng, được mang những ǵ ḿnh đă học ở trường mà truyền dạy lại cho các em học sinh thân yêu, trang bị cho các em kiến thức để mai sau các em vững bước vào đời, trở thành người có ích cho xă hội, vậy là cháu hạnh phúc lắm rồi, chứ biên chế hay hợp đồng th́ cháu thấy cũng không quan trọng lắm ạ!
Bà hiệu trưởng nghe vậy th́ cười ha hả, rồi đứng dậy vẫy vẫy tay, ư muốn bảo tôi đi theo bà ấy.
Lúc đi qua chỗ hành lang, thấy chị lao công đang chổng mông lau cầu thang – chính là cái chị vừa lấy nước pha trà hồi năy – bà hiệu trưởng nhắc nhở ngay: “Lau xong ban công th́ qua dọn pḥng vệ sinh luôn đi rồi c̣n lên lớp, kẻo muộn giờ th́ lại chạy cong đít!”. Rồi bà quay sang tôi, nói như giải thích:
– Chị này hiện là giáo viên hợp đồng của trường, nhưng lương thấp quá, không đủ sống, nên xin kiêm luôn chân lao công để kiếm thêm. Chị này tốt nghiệp loại giỏi, dạy cũng tốt, nhưng đạo đức nghề nghiệp rất kém: ai lại dọn pḥng vệ sinh nam mà cứ nhè lúc ra chơi giữa giờ, là lúc cao điểm các thầy đi đái để vào dọn, rơ ràng là có ư lợi dụng việc công để thỏa măn ham muốn biến thái của bản thân! Đợi thuê được người dọn vệ sinh khác là cô sẽ đuổi việc chị ta ngay!
– Sao cô đuổi nhiều thế? Mới hôm trước cô vừa đuổi vài người rồi mà!
– Th́ cũng v́ mục đích nâng cao chất lượng giảng dạy và giữ ǵn h́nh ảnh cao quư của người giáo viên thôi. Ví như cái thằng dạy hợp đồng môn Toán ấy, nó bị hở van hậu môn, đánh rắm thối um, bum bủm cả buổi, dù nó giảng hay nhưng học sinh cũng không ghi được bài, v́ tay c̣n mải đưa lên bịt mũi. Rồi cái con bé dạy hợp đồng môn Sinh cũng vậy, nó bị ỉa chảy kinh niên, mỗi tiết học b́nh quân nó phải đi ỉa năm bảy lần. Tính ra, tiết học có 45 phút th́ nó chỉ dạy được khoảng 15 phút, thời gian c̣n lại là nó dùng để đi ỉa. Nếu không đuổi việc nó th́ có khác ǵ ḿnh thuê nó về trường, trả lương cho nó đi ỉa?

Cuộc tṛ chuyện của tôi và bà hiệu trưởng bị cắt ngang bởi một chị gái tướng rất đầu gấu, xách chiếc cặp da nâu, mặc bộ áo dài ren xuyên thấu để lộ nội y màu đỏ dưa hấu đang đi tới từ đằng sau. Khi nghe bà hiệu trưởng giới thiệu sơ qua về tôi, chị gái áo đỏ ấy cười tươi, giọng hồ hởi: “Ào em, ị à áo iên ăn”, xong, chị ta đi thẳng vào lớp, c̣n tôi hoang mang quay sang hỏi bà hiệu trưởng:
– Chị ấy nói cái ǵ mà ị xong rồi ăn vậy cô?
– À! Nó nói là: “Chào em, chị là giáo viên Văn”. Con này trước đây nói năng b́nh thường, nhưng từ khi chồng nó bị cái bệnh lậu hay giang mai ǵ đó làm lây sang nó, th́ nó bị vi khuẩn ăn cụt mất một phần lưỡi, giờ mới ngọng như thế!
– Giáo viên Văn mà bị vậy th́ giảng bài thế nào được? Sao cô không đuổi việc?
– Đuổi sao được! Nó vào biên chế rồi mà! Kể cả giờ nó có cụt hết cả lưỡi th́ cũng chả dám đuổi!

Đi thêm đoạn nữa, tôi bỗng thấy một anh nằm lăn trên nền đất giăy đành đạch, như thể vừa bị ai đó đánh. Đứng ngay gần đó là một đám học sinh tàn nhẫn, vô tâm, lạnh lùng trố mắt lên nh́n. Tôi liền hô to: “Gọi cấp cứu cô ơi! Có người gặp nạn ḱa!”. Bà hiệu trưởng nghe vậy th́ cười, bảo: “Cấp cứu ǵ đâu! Thằng đó là giáo viên thể dục, đợt trước nó nhảy vào vườn nhà người ta ŕnh trộm gái tắm, bị đuổi đánh cho què chân, giờ đứng không được, phải ngồi xe lăn. Nó đang hướng dẫn kỹ thuật nhảy xa cho học sinh, nhưng ngồi trên xe lăn mà hướng dẫn th́ học sinh không hiểu, nên mới phải nằm ra đất!
– Thế sao không cho anh ấy nghỉ việc ạ?
– Nghỉ sao được! Nó vào biên chế rồi mà! Nếu nghỉ th́ chỉ chờ già rồi nghỉ hưu thôi, chứ chả ai dám cho nghỉ việc!

Rồi tôi lại nghe tiếng kêu “a… a… ư… ư…” phát ra từ một lớp học ngay phía đầu hồi, hệt như ai đó đang mở phim sex. Hiểu được sự băn khoăn của tôi, bà hiệu trưởng lại nhanh nhảu giải thích ngay:
– Là con bé giáo viên dạy nhạc đó! Cách đây mấy tháng, nó đi ngủ quên đóng cửa, bị một thằng mất dạy lẻn vào hiếp dâm. Hôm sau, nó lại quên không đóng cửa, nhưng thằng mất dạy đó không thấy lẻn vào nữa. Rồi cả tuần liền sau đó nó ngủ đều quên không đóng cửa, mà cái thằng mất dạy đó vẫn không thèm quay lại, nó chờ đợi ṃn mỏi, bức bối quá, thành ra tinh thần ức chế rồi phát điên. Sau khi đi điều trị ở bệnh viện tâm thần về, nó tiếp tục đi dạy, nhưng thần kinh vẫn chưa hoàn toàn ổn định, bởi vậy bây giờ, thỉnh thoảng, nó vẫn như bị ảo giác, tưởng rằng ḿnh đang được cái thằng mất dạy đó hiếp dâm, nên cứ rên “ư… ư… a… a…” như thế!
Tôi nghe bà hiệu trưởng kể xong th́ cất giọng ngập ngừng:
– Cháu… Cháu có thể hỏi cô một câu được không ạ?
– Lại định hỏi sao không đuổi việc hả? Đă bảo là không đuổi được! Nó vào biên chế rồi mà!
– Dạ không! Cháu chỉ định hỏi, nếu cháu muốn vào biên chế th́…
– Th́ mất bao nhiêu tiền đúng không? Yên tâm, lát về pḥng cô cho xem báo giá! Nó tùy theo môn mà! Ví như Văn, Toán, Ngoại ngữ là những môn quan trọng, dạy thêm được, th́ giá sẽ cao. C̣n những môn phụ, ít quan trọng hơn, th́ giá sẽ thấp hơn!
– Dạ! Thế môn nào là thấp nhất ạ?
– Thấp nhất bây giờ là môn Giáo dục Công dân, tức là môn Đạo đức ấy! Đạo đức bây giờ xuống giá lắm cháu!

Tôi nghe xong th́ mặt lộ vẻ bần thần. Bà hiệu trưởng tức th́ đoán ra ngay điều ǵ đang khiến tôi băn khoăn, nên bà ngọt giọng trấn an: “Đang lo không biết xoay tiền ở đâu ra đúng không? Yên tâm đi! Cô có đứa cháu làm bên ngân hàng. Nếu cháu vay mua nhà, mua xe, hay mở công ty th́ nó mới xét hồ sơ chặt chẽ, v́ sợ rủi ro cao, chứ mà vay để xin vào biên chế th́ hồ sơ đơn giản lắm, vài phút là kư duyệt xong, gọn nhẹ vô cùng. Rồi vài ba năm sau là cháu trả xong cả vốn lẫn lời, và dù có bị đánh què chân, bị hiếp dâm, bị thần kinh th́ cũng chả phải sợ ǵ, cứ yên tâm, an phận mà thảnh thơi, hưởng thụ đến cuối đời…

Vay ngân hàng th́ tôi sợ, không dám thật rồi! Đành về bảo bố mẹ bán lợn, bán chó, bán ḅ, rồi thiếu bao nhiêu th́ hỏi mượn các bà, các cô vậy. Chỉ tiếc công bao năm phấn đấu học hành mới được cái bằng giỏi, để rồi, tôi không thể nhờ tấm bằng ấy, mà lại phải nhờ lũ lợn, lũ chó, lũ ḅ mới được vào biên chế!
:hafppy: :hafppy:

http://vietbf.com/forum/attachment.p...6&d=1549761955

:hafppy::hafppy::hafppy::):)
“Ào em, ị à áo iên ăn”

cha12 ba 02-10-2019 05:36

HĂY TRẢ LẠI SỰ TRONG TRẮNG CHO ĐĨ

Cô kia gởi đơn kiện. Tại đồn, anh công an hỏi:
"Cô kiện ai, về chuyện ǵ?"
Cô gái đáp:
"Em kiện thế lực thù địch nói em làm đĩ!"

"Hừm! Ai là thế lực thù địch? Mà cô có làm đĩ không?"
"Dạ thế lực thù địch là bà hàng xóm của em. C̣n chuyện làm đĩ th́ em không có làm đĩ; em chỉ cho thuê đặc khu!"
Anh công an nhướng mắt:
"Cho thuê đặc khu là sao?"
Cô gái mĩm cười:
"Em cho đàn ông thuê cái "đặc khu" của em theo giờ; mỗi giờ một triệu. Người thuê muốn làm ǵ th́ làm, hết giờ, trả tiền xong th́ ai về nhà nấy!"
Anh công an trợn mắt nạt:
"Đó là làm đĩ; làm đĩ th́ nói làm đĩ, cho thuê đặc khu cái đệch!"
Cô gái căi:
"Anh nói sai rồi! Xă hội xă hội chủ nghĩa của ta không có đĩ; chỉ ở các nước tư bản mới có đĩ. Giống như bác Lê Duẫn từng nói chỉ ở các nước tư bản mới có lạm phát, c̣n xă hội chủ nghĩa của ta hết tiền th́ in tiền ra xài, không sợ lạm phát..."
Anh công an cắt ngang:
"Cô đừng có mà lẽo mép... Hễ nằm ngữa cởi quần bán thân cho đàn ông chơi rồi lấy tiền là làm đĩ..."
Cô gái lại căi:
"Anh nói sai rồi. Chỉ có gái tư bản mới bán thân lấy tiền; c̣n ta chủ nghĩa xă hội không có bán thân. Ta chỉ trao đổi. Cụ thể là cho thuê. Không có làm đĩ. Giống y như nhà nước cho thuê 3 cái đặc khu vậy. Thế lực thù địch gọi đó là bán nước; nhưng ta gọi là cho thuê, không phải bán. Anh làm công an mà không thông suốt chính sách của đảng là sao?!"
Anh công an đỏ mặt, nạt:
"Đ.m! Th́ không bán... cũng được. Vậy cô thưa đ̣i cái ǵ?"
"Em đ̣i cái thế lực thù địch phải trả lại sự trong trắng cho em!"
Anh công an đưa hai tay lên trời:
"Trả lại sự trong trắng cho cô? Cô mà.... trong trắng? Hừm! Mà trả bằng cách nào?"
Cô gái cười:
"Để em hỏi anh cái này. Anh có nghe vụ nâng điểm ở Hà Giang gần đây không?"
"Tôi có nghe! Chuyện đó liên quan ǵ tới chuyện làm đĩ của cô?"
"Ông bí thư tỉnh Hà Giang nói người ta tự động nâng điểm con gái ổng để làm khó ổng. Ổng nói ổng quyết tâm lấy lại sự trong trắng cho ổng, cho con gái ổng. Ông bí thư đó cũng bị oan như em; em th́ tự nhiên bị thế lực thù địch vu khống là làm đĩ; ổng th́ tự nhiên bị thế lực thù địch tḥ tay vào nâng điểm cho con gái. Nói thiệt với anh nha, có chết em và ổng cũng phải lấy lại sự trong trắng cho ḿnh..."
Anh công an xua tay lia lịa:
"Thôi được rồi! Cô về đi... cô rất trong trắng..."
Cô gái cười toe:
"Em về. Nhưng hễ bọn thế lực thù địch c̣n gọi em là đĩ này đĩ nọ th́ em c̣n trở lại. Nói thiệt với anh nha, em cũng như các cán bộ lănh đạo nhà nước ta lâu nay cứ bị bọn thế lực thù địch gọi là phường đĩ điếm; đứa đĩ mồm dưới, đứa đĩ mồm trên. Để coi kỳ này ông bí thư Hà Giang lấy lại sự trong trắng của ổng bằng cách nào?...."
lụm trên phây của trung du

Đôla Trăm 02-10-2019 06:09

Quote:

Originally Posted by cha12 ba (Post 3594843)
HĂY TRẢ LẠI SỰ TRONG TRẮNG CHO ĐĨ

Cô kia gởi đơn kiện. Tại đồn, anh công an hỏi:
"Cô kiện ai, về chuyện ǵ?"
Cô gái đáp:
"Em kiện thế lực thù địch nói em làm đĩ!"

"Hừm! Ai là thế lực thù địch? Mà cô có làm đĩ không?"
"Dạ thế lực thù địch là bà hàng xóm của em. C̣n chuyện làm đĩ th́ em không có làm đĩ; em chỉ cho thuê đặc khu!"
Anh công an nhướng mắt:
"Cho thuê đặc khu là sao?"
Cô gái mĩm cười:
"Em cho đàn ông thuê cái "đặc khu" của em theo giờ; mỗi giờ một triệu. Người thuê muốn làm ǵ th́ làm, hết giờ, trả tiền xong th́ ai về nhà nấy!"
Anh công an trợn mắt nạt:
"Đó là làm đĩ; làm đĩ th́ nói làm đĩ, cho thuê đặc khu cái đệch!"
Cô gái căi:
"Anh nói sai rồi! Xă hội xă hội chủ nghĩa của ta không có đĩ; chỉ ở các nước tư bản mới có đĩ. Giống như bác Lê Duẫn từng nói chỉ ở các nước tư bản mới có lạm phát, c̣n xă hội chủ nghĩa của ta hết tiền th́ in tiền ra xài, không sợ lạm phát..."
Anh công an cắt ngang:
"Cô đừng có mà lẽo mép... Hễ nằm ngữa cởi quần bán thân cho đàn ông chơi rồi lấy tiền là làm đĩ..."
Cô gái lại căi:
"Anh nói sai rồi. Chỉ có gái tư bản mới bán thân lấy tiền; c̣n ta chủ nghĩa xă hội không có bán thân. Ta chỉ trao đổi. Cụ thể là cho thuê. Không có làm đĩ. Giống y như nhà nước cho thuê 3 cái đặc khu vậy. Thế lực thù địch gọi đó là bán nước; nhưng ta gọi là cho thuê, không phải bán. Anh làm công an mà không thông suốt chính sách của đảng là sao?!"
Anh công an đỏ mặt, nạt:
"Đ.m! Th́ không bán... cũng được. Vậy cô thưa đ̣i cái ǵ?"
"Em đ̣i cái thế lực thù địch phải trả lại sự trong trắng cho em!"
Anh công an đưa hai tay lên trời:
"Trả lại sự trong trắng cho cô? Cô mà.... trong trắng? Hừm! Mà trả bằng cách nào?"
Cô gái cười:
"Để em hỏi anh cái này. Anh có nghe vụ nâng điểm ở Hà Giang gần đây không?"
"Tôi có nghe! Chuyện đó liên quan ǵ tới chuyện làm đĩ của cô?"
"Ông bí thư tỉnh Hà Giang nói người ta tự động nâng điểm con gái ổng để làm khó ổng. Ổng nói ổng quyết tâm lấy lại sự trong trắng cho ổng, cho con gái ổng. Ông bí thư đó cũng bị oan như em; em th́ tự nhiên bị thế lực thù địch vu khống là làm đĩ; ổng th́ tự nhiên bị thế lực thù địch tḥ tay vào nâng điểm cho con gái. Nói thiệt với anh nha, có chết em và ổng cũng phải lấy lại sự trong trắng cho ḿnh..."
Anh công an xua tay lia lịa:
"Thôi được rồi! Cô về đi... cô rất trong trắng..."
Cô gái cười toe:
"Em về. Nhưng hễ bọn thế lực thù địch c̣n gọi em là đĩ này đĩ nọ th́ em c̣n trở lại. Nói thiệt với anh nha, em cũng như các cán bộ lănh đạo nhà nước ta lâu nay cứ bị bọn thế lực thù địch gọi là phường đĩ điếm; đứa đĩ mồm dưới, đứa đĩ mồm trên. Để coi kỳ này ông bí thư Hà Giang lấy lại sự trong trắng của ổng bằng cách nào?...."
lụm trên phây của trung du

:hafppy::hafppy:Đọc xong nhớ đến chuyện :

NGHỀ LÀM ĐĨ .
Một cô gái bị bắt vào đồn công an v́ tội bán dâm. Tại đồn công an, cô phải làm tờ khai lư lịch. Sau khi lấy tên họ, tuổi tác, tên công an hỏi:
"Làm nghề ǵ?"
Cô gái đáp:
"Làm đĩ"
Tên công an nạt:
"Ai không biết cô làm đĩ.Nhưng nói năng phải có văn hoá chứ!"
Cô gái đáp:
"Gái bán hoa"
Tên công an lại sừng sộ:
"Hoa hiếc cái ǵ ?Người ta lại hiểu lầm với những cô bán hoa lương thiện"
Cô gái suy nghĩ một chút rồi đáp:
"Nghề chủ tịch quốc hội".
Tên công an ngẩn người ra hỏi:
"Cô giỡn chơi à ? Nghề của cô th́ liên quan ǵ tới chủ tịch quốc hội?"
Cô gái đáp:
"Dạ, tại em thấy bà chủ tịch quốc hội nói ǵ, làm ǵ cũng bị dân họ chửi là " con đĩ thúi " đó.
Tên công an ..... Cô ......
ST.

cha12 ba 02-10-2019 17:09

Quote:

Originally Posted by Đôla Trăm (Post 3594856)
:hafppy::hafppy:Đọc xong nhớ đến chuyện :

NGHỀ LÀM ĐĨ .
....
ST.

Thanks bác Đô la Trăm
Cuối tuần vui vẻ...

wonderful 02-12-2019 20:49

4 Attachment(s)
http://vietbf.com/forum/attachment.p...8&d=1550004524http://vietbf.com/forum/attachment.p...9&d=1550004541

http://vietbf.com/forum/attachment.p...0&d=1550004555


Wonderful xin hỏi để mở mang tầm mắt mong cao nhân giải thích dùm?
* Máy bay thần sấm F105 Thunderchief đạt tốc siêu thanh Mach 2
(2250km/h) trần bay trên 10000m, tầm hoạt động hiệu quả để ném bom 3000 - 4000m.
* Súng trường CKC tầm bắn 800 - 1000m tầm hiệu quả 300m
19 người mỗi người 1 viên bắt rớt f105, bắn bằng cách nào? Có cao nhân nào uyên bác giải thích dùm.



http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1550004569

wonderful 02-12-2019 21:09

1 Attachment(s)
THẦN BẠCH MI


http://vietbf.com/forum/attachment.p...3&d=1550005761

"Cần Thơ có bến Ninh Kiều
Dưới chân tượng bác đĩ nhiều như rươi "

Một cô gái bị “mời” lên đồn công an. Cô được trao cho một bản khai lư lịch. Cô gái hí hoáy một lúc rồi trả tờ giấy lại cho anh công an.

Anh công an cầm lên, đọc:
“Tên: Nguyễn Thị Ngân, tự Kim Ngân; 30 tuổi; nghề nghiệp: đĩ; chức vụ:
chủ tịch động ĐĨ NHÂN DÂN....”

Anh công an đặt tờ giấy xuống bàn, cao giọng:
“Cô lăng nhăng, láo lếu cái ǵ đây?”
Cô gái hỏi lại:
“Em lăng nhăng, láo lếu cái ǵ?”

“Cô khai cái ǵ là “chủ tịch động nhân dân” là cái đếch ǵ?”
“Dạ, th́ em là chủ động, và cai quản một cái động em đặt tên là ĐỘNG ĐĨ NHÂN DÂN, cho nên gọi là chủ tịch động nhân dân; cũng giống như bà Nguyễn Thị Kim Ngân là chủ tịch động nhà nước vậy đó...”

Anh công an nạt:
“Cô lăng nhăng nói xấu ǵ thể? Bà Kim Ngân là chủ tịch quốc hội....”
Cô gái cười, ngắt lời:
“Đảng nói vậy, anh nói vậy; nhưng ngoài nhân dân th́ người ta gọi là “chủ tịch động nhà nước”, em nghe sao th́ lập lại y vậy thôi....”

Anh công an trừng mắt nh́n cô gái:
“Cô đừng có lẻo lự. Cô biết hôm nay chúng tôi mời cô lên đây v́ việc ǵ không?”
Cô gái đáp gọn:
“Không!”

“Tại sao trong động của cô lại thờ chủ tịch Hồ Chí Minh trên bàn thờ tổ nghiệp?”
Cô gái ồ lên vui vẻ:
“Ra là v́ vụ đó! Xưa giờ những người làm nghề mở động như em đều thờ thần Bạch Mi là tổ nghiệp; nhưng em thấy thần Bạch Mi không linh, v́ từ hồi em chuyển sang thờ bác Hồ làm tổ nghiệp th́ động của em đắt khách lắm.....”

Anh công an nạt ngang:
“Cô muốn thờ ai làm tổ nghiệp cũng được; nhưng cô không được thờ bác Hồ...”
Cô gái căi:
“Sao lại không? Em yêu bác Hồ, v́ bác phù hộ cho em ăn nên làm ra nên em thờ bác là tổ nghề nghiệp của em th́ có ǵ sai? Anh không biết đâu! Bác rất linh, không những bác phù hộ cho động em được đắt khách, mà bác c̣n phù hộ cho nghề làm đĩ của cả nước khiến nghề làm đĩ của nước ta phát triển rất rực rỡ, không chỉ trong nước mà c̣n phát triển ra nước ngoài; điển h́nh là hàng năm nước ta xuất khẩu sang Indonesia hơn 10 ngàn gái đĩ đó....”

Anh công an giơ tay chận lại:
“Đó là luận điệu xuyên tạc của bọn phản động. Nói tóm lại là cô phải lấy h́nh bác Hồ xuống v́ bác Hồ không phải là tổ của nghề đĩ!”
Cô gái căi lại với giọng bất măn:
“Anh chơi vậy th́ ép những người làm nghề mở động như em quá. Em mở động ra có đóng hụi chết cho các anh đàng hoàng mà. C̣n nếu anh nói v́ bác Hồ không phải là tổ của nghề đĩ nên em không được thờ th́ em xin hỏi, bác Hồ cũng đâu có phải là thầy chùa đâu mà nhà nước đúc tượng, bắt nhân dân đặt lên bàn thờ Phật để thờ?...”

Anh công an nạt ngang:
“Cô không cần biết! Cô về đi và phải lấy h́nh bác xuống ngay hôm nay...”
Cô gái bước ra khỏi đồn công an, miệng lầm bầm:
“Thiệt lạ! Bác linh vậy mà không cho thờ! Đĩ thất nghiệp hết th́ cả cái đảng tụi mày bốc cứt...”


cha12 ba 02-13-2019 00:48

Tiếu lâm: BÔI TRƠN

Long Đoàn

Một du khách Ngoại Quốc qua thăm Hà Nội, Ông ta muốn đi thăm tất cả những nơi nổi tiếng nhất.

Ông ta tới nhà hàng sang trọng nhất Hà Nội, vừa tới trước cửa th́ gặp một thanh niên Lễ Tân và Nhân viên bảo vệ chặn lại.

Vị khác Ngoại chưa kịp hỏi câu nào th́ viên Lễ Tân khua tay:
- Lễ Tân: Thưa ông, nhà hàng hết chỗ trống rồi!
- Khách Ngoại: Thế anh làm ơn cho tôi đặt cọc 3 bàn, nhưng tôi chỉ cần 1 bàn và một ghế thôi , c̣n hai bàn kia anh có quyền xử dụng tùy ư!
- Lễ Tân: Thưa ông, hồi năy không có, bây giờ đă có chỗ rồi, mời ông vào ngồi.

Sau khi thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn, có bồi bàn đứng hầu, ông khách quyết định đi xem buổi tŕnh diễn của đoàn ca múa Trung Ương có tiếng ở VN.

Xe taxi chỡ vị khách tới trước cửa NHÀ HÁT TUỒNG TRUNG ƯƠNG th́ bị nhân viên bảo vệ chặn lại:
- Người bán vé: Thưa ông, hội trường đă hết chỗ!
- Khách Ngoại: Nếu vậy th́ chị cho tôi mua cho tôi mười vé, tôi chỉ xài một, c̣n chín cái chị muốn làm ǵ th́ làm .

Chưa đầy một phút sau, nhân viên bán vé đă kêu bảo vệ dọn đường cho vị khách quí vào, không cần phải sắp hàng, ông khách đă có ngay một chỗ ngồi tốt nhất trong rạp.

Xem hát xong, ông khách kêu xe tới Ba Đ́nh để vào thăm lăng chủ tịch Hồ chí Minh.

Ngay trước lăng , một hàng dài cả trăm người đang phải nối đuôi nhau chờ đợi, Ông khách nói với các công an bảo vệ Lăng:
- Khách Ngoại: Thời gian tôi ở đây rất ngắn, các anh có cách nào giúp tôi vào thăm lăng mà khỏi phải xếp hàng không?
- Công an: Xin lỗi ông, rất tiếc, đây là nơi trang trọng, ông phải xếp hàng như mọi người khác.

Ông khách mỉm cười rồi nói:
- Nếu đă vậy th́ trong lúc chờ đợi, tôi xin mời các anh cùng uống với tôi một ít rượu ngoại quốc.

Nói xong, ông khách lôi trong túi ra năm sáu chai rượu thượng hạng loại Johnnie Gold và Louis XIII, đưa cho công an, mỗi người một chai.

Nhận rượu xong, các công an vồn vă nói:
- Công an: Thưa ông, bây giờ ông muốn vào thăm Bác, hay ông muốn chúng tôi bưng Bác ra đây cho ông thăm!!!

cha12 ba 02-13-2019 01:22

1 Attachment(s)
http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1550021022
XÂY CHÙA ĐỂ RỬA TIỀN THAM NHŨNG
Khi Việt Nam đang hội nhập sâu vào thế giới, luật pháp đang minh bạch từng bước, nhiều luật lệ đang trong quá tŕnh liên thông với quốc tế. Do đó, tiền tham nhũng mang ra tiêu dùng hay đầu tư sẽ khó dần, gửi ra nước ngoài th́ không hề dễ nếu như không được rửa, chỗ có thể để trong nước th́ đang thu hẹp. Nghe nói có một số quan chức biến tiền tham nhũng thành vàng thành kim cương rồi đào hầm trong nhà để cất, thỉnh thoảng xuống … ngắm. Thiệt là cực khổ cho các quan chức của ta, kiếm tiền th́ dễ nhưng dùng tiền lại khó vô cùng. Nhưng, như người ta thường nói, cái khó ló cái khôn.

Những nỗ lực dùng quyền thế để thiết lập đường dây tham nhũng khép kín, ví dụ như sử dụng Tổng cục T́nh báo Bộ Công an đưa các hoạt động cướp đoạt tài sản công vào ṿng bí mật để cho luật pháp không thể sờ gáy và dùng chính cơ quan siêu quyền lực kia để rửa tiền thông qua những công ty b́nh phong xem ra không thể là kế lâu dài được. Cho nên các vị phải tính những kế song song. Một trong những kế hữu dụng lâu dài nhất là đưa tiền tham nhũng vào chùa để rửa.

Một cựu quan chức cao cấp của một địa phương thuộc trung ương từng nói với tôi về một ngôi chùa hoành tráng của địa phương này được dùng làm ḷ rửa tiền như thế nào. Trước đây, mỗi khi được giao đất, doanh nghiệp nhận đất phải nộp cho cá nhân người đứng đầu địa phương một khoản tiền từ 8-10% giá trị lô đất tùy vị trí. Ông này từng nói thẳng với một nhà báo : “Tau không lấy tiền đó th́ lấy ǵ chung cho mấy thằng ở trên”, tất nhiên là ông nói mồm không bằng không chứng. Sau đó, có lẽ thấy việc này dễ bị lộ nên ông đă dùng cái chùa kia để rửa tiền. Chùa th́ do ông cấp đất xây dựng, sư trụ tŕ là người ông sắp xếp đưa vào. Doanh nghiệp thay v́ mang tiền phần trăm đến cho ông th́ mang vào cúng chùa. Trụ tŕ được dùng một ít tiền đó để xây chùa đúc Phật, c̣n phần lớn chuyển lại cho ông. Ví dụ doanh nghiệp cúng vào chùa 10 tỷ th́ phần chùa 1 tỷ c̣n phần ông 9 tỷ. Ông lấy tiền ra bất cứ lúc nào ông cần, để hối lộ các bộ, ngành ở trung ương và dùng riêng cho cá nhân ông. Nước ta chẳng có luật lệ nào kiểm soát tài chính của chùa chiền, nên dù tài thánh cũng không thể điều tra ra tiền mà ông dùng là tiền do doanh nghiệp đưa hối lộ. Chuyện này không thể nào t́m ra bằng chứng nếu như không kiểm soát được tài chính của chùa chiền, nên tôi không tiện nêu tên địa phương và quan chức liên quan.

Đó chỉ là một trường hợp xây chùa để rửa tiền mà tôi biết. Và những cái chùa như vậy có ở nhiều nơi. Ở đây tôi chỉ nói những ngôi chùa do các quan chức nhà nước bảo kê cấp đất xây dựng và sư săi trụ tŕ do các quan chức này đưa vào. C̣n chùa chiền truyền thống được các Phật tử cúng dường và được trụ tŕ bởi các bậc chân tu th́ không nằm trong phạm vi có thể rửa tiền tham nhũng. Các bạn nên có sự phân biệt rơ ràng chuyện đó nhé.

Trường hợp mà tôi nói chỉ là việc rửa tiền của tham nhũng vừa vừa cấp địa phương. C̣n cấp cao hơn th́ tôi chưa có đủ thông tin, mặc dù vẫn có căn cứ để suy đoán.

Theo số liệu từ ****.vn th́ tập đoàn siêu chùa chiền Xuân Trường đă và đang triển khai các dự án tâm linh với diện tích đất siêu khủng : Ngoài quần thể Chùa Bái Đính "lớn nhất Đông Nam Á", nhà nước c̣n giao cho tập đoàn này 5.100 ha xây chùa Tam Chúc “lớn nhất thế giới”, trong đó diện tích xây chùa 144ha, c̣n lại là quần thể kinh doanh “phụ trợ” chùa. Chưa hết, tập đoàn này đang chuẩn bị triển khai dự án 18.940 ha làm khu du lịch tâm linh Hồ Núi Cốc, 450 ha đất ở Hải Pḥng cũng để xây chùa và đang xin 1000 ha thâu tóm luôn chùa Hương... Không ai có thể hiểu được tập đoàn này được thế lực nào bảo kê mà có thể chiếm được một diện tích đất lớn đến vậy để buôn tăng bán Phật.

Không thể đem chuyện rửa tiền nhỏ nhoi của cái chùa mà tôi nói ở trên áp dụng vào các quần thể siêu chùa chiền này. Rất khó có thể lần ra mối quan hệ ma mị giữa doanh nghiệp với các quan chức từ trung ương đến địa phương trong cuộc đại buôn bán kia. Chỉ biết rằng, nguồn thu ở đây là siêu khủng : từ sự cúng dường của Phật tử thập phương cho đến nguồn thu từ dịch vụ, từ nhà hàng, khách sạn… Tôi không có chứng cứ để nói tiền tham nhũng mang vào rửa ở đây, mặc dù rửa ở đây là không khó. Chỉ thấy rằng, ở đây quyền thế đang biến thành vốn liếng, thành siêu lợi nhuận. Và Phật không bao giờ có mặt ở những nơi này.

HOÀNG HẢI VÂN

wonderful 02-13-2019 22:01

http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1550095192http://vietbf.com/forum/attachment.p...0&d=1550095177

http://vietbf.com/forum/attachment.p...2&d=1550095208http://vietbf.com/forum/attachment.p...3&d=1550095228http://vietbf.com/forum/attachment.p...4&d=1550095242

laongoandong 02-14-2019 13:30

http://vietbf.com/forum/attachment.p...0&d=1550004555


Wonderful xin hỏi để mở mang tầm mắt mong cao nhân giải thích dùm?
* Máy bay thần sấm F105 Thunderchief đạt tốc siêu thanh Mach 2
(2250km/h) trần bay trên 10000m, tầm hoạt động hiệu quả để ném bom 3000 - 4000m.
* Súng trường CKC tầm bắn 800 - 1000m tầm hiệu quả 300m
19 người mỗi người 1 viên bắt rớt f105, bắn bằng cách nào? Có cao nhân nào uyên bác giải thích dùm.



http://vietbf.com/forum/attachment.p...1&d=1550004569[/QUOTE]

Hồ sơ giăi mă.

Đây là số liệu của trường Đảng (hồ sơ mật)
-Lấy một miếng thiếc quăng lên trên cao, nó bay bao nhiêu cao và bao nhiêu xa ? Số liệu ở trên chỉ là phóng đại của Mỷ Ngụy thôi
-Lấy một mẫu giấy nó bay bao xa. Máy bay chỉ bằng giấy cặt tông thôi
- 19 người mỗi người 1 viên cộng lại. Tầm bắn sẽ là 1000m x 19 =19.000 km. Cứ thế 19 x lên mọi số liệu.

tbbt 02-15-2019 05:23

https://i.postimg.cc/dQg3ftgP/Ho-khau-va-cai-nha.jpg

laongoandong 02-25-2019 20:29

Đúng là nó
 
Điệp viên 00 Thấy thuộc Tổ Công An chuyên trách về t́nh báo phản gián tại Saigon nhận lệnh công tác:
“Phải t́m cho được một điệp viên người nước ngoài của địch mới gửi vào đang âm thầm hoạt động trong thành phố của chúng ta. Nhận dạng tên điệp viên lạ – Người thuộc một trong các sắc tộc Á châu, nh́n bề ngoài y như VN, nói tiếng Việt như người Việt vậy… Chấm hết…”
Điệp viên 00 Thấy nhận chỉ thị than trời: “Mẹ nó, thằng dog này nó nh́n y như VN nói tiếng Việt như người Việt đang ḥa lẫn trong 8 triệu dân Saigon thi làm sao mà phân biệt để bắt nó đây? Tuy vậy với khả năng “nghiệp vụ cao” 00 Thấy cũng cố gắng theo dơi và sàng lọc.
Một bữa 00 Thấy tất tả, hộc tốc chạy vào xin lệnh sếp:
“Thủ trưởng, cho lệnh bắt nó ngay, em t́m được rồi!”. Thủ trưởng hỏi: “Làm sao cậu biết là nó?”
00 Thấy trả lời: “Thưa thủ trưởng, mấy hôm nay em theo dơi thấy thằng này lạ lắm. Nó đi Honda trên phố mà cứ hễ thấy đèn đỏ, dù là chỗ đó chẳng có công an mẹ ǵ hết, nó cũng cứ dừng lại đợi cho đến đèn xanh mới chạy… Mẹ nó, dân thành phố ḿnh có thằng nào “hăm” thế đâu? Không công an th́ cứ “bùng” chứ mắc ǵ mà đỗ xe lại với đèn đỏ…”
Thủ trưởng vẫn chưa tin lắm, nói: “Th́ cũng có người này người kia, biết đâu anh đấy chỉ v́ muốn lưu thông nghiêm luật mà thôi…”
00 Thấy nói tiếp: “Chưa hết thủ trưởng, khi vào quán nó gọi thức ăn người ta đem ra cho no là nó cứ luôn mồm cám ơn… Ơn với iếc cái con mẹ ǵ. Mua th́ bán chứ ǵ mà cám ơn. Đă vậy khi bước ra khỏi quán có đứa bé chạy đâm sầm vào nó, nó chẳng những không kiểm tra xem có bị thằng bé móc túi hay không mà c̣n đỡ đứa bé lên rồi mồm xin lỗi… hỏi thăm thằng bé có sao hay không? Vậy mà không lạ sao được, cánh VN ḿnh thời bây giờ th́ mấy tiếng cám ơn hay xin lỗi nó đă thuộc từ “đồ cổ” đâu c̣n ai xài nữa đâu”.
Thủ trưởng vẫn chưa bị thuyết phục lắm… “Th́ đời sống văn minh, cũng phải có người thực hiện nếp sống văn hóa cao chứ…”
00 Thấy nói tiếp: “C̣n chuyện này em kể nốt sếp nghe.. Em theo nó mấy hôm nay, em thấy nó muốn làm cái ǵ th́ làm, chuyện lớn chuyện nhỏ ǵ nó cũng tự quyết định và chịu trách nhiệm chứ chẳng chờ… ư kiến lănh đạo như… chúng ta…”
Thủ trưởng chưa nghe dứt đă quát lên…”Thôi thôi! đúng nó rồi… nó không trốn trách nhiệm, chẳng chờ ư kiến lănh đạo… th́ thằng này không thể nào là…. phe ḿnh được…”

cha12 ba 03-11-2019 00:58

1 Attachment(s)
https://vietbf.com/forum/attachment....1&d=1552265906

laongoandong 03-11-2019 22:38

Quote:

Originally Posted by cha12 ba (Post 3605503)

Bởi vậy mới có những kẻ ngỡ ngàng khi vào chiếm miền nam mà cứ tưởng giải phóng miền nam khỏi bọn tư bản bốc lột để cùng hưởng chế độ bao cấp.
Người ta nói ngu dân dễ trị. Đúng không sai tí nào. Hảy khách quan so sánh tŕnh độ dân trí và thành phần trí thức lúc đó như thế nào và sau 44 năm như thế nào ? Thương thay cho dân tộc VN

cha12 ba 03-12-2019 01:17

Quote:

Originally Posted by laongoandong (Post 3605923)
Bởi vậy mới có những kẻ ngỡ ngàng khi vào chiếm miền nam mà cứ tưởng giải phóng miền nam khỏi bọn tư bản bốc lột để cùng hưởng chế độ bao cấp.
Người ta nói ngu dân dễ trị. Đúng không sai tí nào. Hảy khách quan so sánh tŕnh độ dân trí và thành phần trí thức lúc đó như thế nào và sau 44 năm như thế nào ? Thương thay cho dân tộc VN

:eek::eek::thankyou::handshake:
Bác có biết tụi nó tuyên truyền Xa Lộ Biên Ḥa do tụi nó làm để 'phỏng giái Miền Lam" nên đặt tên là "Xa nộ Hà lội" đó.

laongoandong 03-13-2019 22:54

Quote:

Originally Posted by cha12 ba (Post 3605979)
:eek::eek::thankyou::handshake:
Bác có biết tụi nó tuyên truyền Xa Lộ Biên Ḥa do tụi nó làm để 'phỏng giái Miền Lam" nên đặt tên là "Xa nộ Hà lội" đó.

Xa lộ này do hảng thầu RMK-BRJ. Ḿnh hằng ngày chứng kiến công tŕnh này. Xa lộ này bọn chúng làm hồi nào ? Dẩn Tề Thiên Đại Thánh ở Trường Sơn ra hô biến ...thành ra..xa lộ Hà Lội, ha ha
Công tŕnh nào đẹp th́ tự đổi tên. Thấy con đường Tự Do chạy từ nhà thờ Đức Bà ra bến Bach Đằng vừa sang trọng vừa đẹp th́ đổi tên thành Đường Đồng Khởi. Cho nên có câu vè rằng Đồng Khởi nổi lên th́ mất tự do.
Những ai tin chuyện xa lộ tuyên truyền như vậy th́ coi lại cái đầu của ḿnh.

wonderful 03-13-2019 23:36

1 Attachment(s)
Chở xác chết người thân bằng xe máy: Buồn hơn cả chuyện buồn!

Vụ dân nghèo ở Sơn La phải chở xác người thân từ bệnh viện về nhà bằng xe máy nếu có dùng đến từ “đắng ḷng” cũng chỉ bộc lộ được phần nhỏ những điều cay đắng.
Chuyện tưởng như chỉ có thể xảy ra vài chục năm trước. Kể ngắn gọn lại: Chị Ḷ Thị Phanh ở xă Mường Sại, H.Quỳnh Nhai, tỉnh Sơn La bị trọng bệnh, được gia đ́nh đưa vào Bệnh viện Lao và bệnh phổi Sơn La chạy chữa. Biết bệnh nhân khó qua khỏi, gia đ́nh xin bệnh viện cho đưa về. Bệnh viện không cho xe, thuê xe ô tô ngoài th́ không có tiền nên chỉ c̣n cách chở bằng xe máy. Đi một đoạn, chị Phanh chết, thân nhân đành mua chiếc chiếu bó lại, cột sau xe máy chở tiếp về nhà. Suốt dọc đường mấy chục cây số, xác chết nằm phía sau xe máy tḥ chân ra, xe cứ thế chạy, có lúc dừng chờ ở bến đ̣, trước sự chứng kiến của biết bao người.
Đă có sự tranh qua căi lại về vụ việc đau ḷng này. Lănh đạo bệnh viện phân trần họ không biết vụ đó, rằng bệnh nhân sau khi ra khỏi bệnh viện mới bị tử vong, vả lại người nhà bệnh nhân hoàn toàn tự nguyện xin về và chở bằng xe máy chứ bệnh viện không ép. Có vị c̣n bảo đó là… phong tục của đồng bào thiểu số nên phải tôn trọng. C̣n thân nhân chị Phanh cũng chả đổ lỗi cho bệnh viện, chỉ than thở nghèo quá, khổ quá, không có tiền thuê xe ô tô chuyên chở, cực chẳng đă mới phải dùng đến xe máy, chứ chẳng nhẽ để vạ vật ở bệnh viện.
Thôi, ư thức, thái độ, t́nh người ở bệnh viện nói trên sẽ được Bộ Y tế và các cấp lănh đạo quan tâm chấn chỉnh, chứ điều mà nhiều người băn khoăn c̣n ở những góc cạnh khác. Phía sau chuyện buồn này c̣n là những điều buồn hơn cả buồn.
Người dân vùng cao suốt bao năm nay luôn chịu nhiều thiệt tḥi. Vẫn biết nhà nước chưa thể nhanh chóng điều ḥa, cân bằng được sự chênh lệch giữa miền xuôi và miền ngược, đồng bằng và vùng núi, đô thị và vùng sâu vùng xa… nhưng mức sống quá thấp, khổ sở của dân chúng vùng cao quả thật khiến ai cũng phải nhói ḷng.
Lại quay về chuyện chở thi thể bằng xe máy kia. H́nh ảnh cực kỳ phản cảm, đau xót ấy, lạ là vẫn có người coi như chuyện b́nh thường. Cứ nghĩ đến cảnh hai chân người chết tḥ khỏi chiếu phía sau xe máy trên suốt con đường dài, chả mấy ai cầm ḷng được.
Trách bệnh viện th́ cũng phải trách cư dân trên suốt tuyến đường mà người chết trở về nhà. Mỗi người một hai chục ngàn đồng th́ chẳng mấy chốc đủ tiền chuyến xe. Sự việc xảy ra giữa đường cái quan, giữa thanh thiên bạch nhật th́ không thể không có người thấy. Góp gió thành băo, tinh thần đó đâu rồi?Buồn thay ở Thiên đường công sản chó má Việtnam


https://www.vietbf.com/forum/attachm...5&d=1552520306

cha12 ba 03-21-2019 04:36

1 Attachment(s)
Hoàng Gia VC????
https://vietbf.com/forum/attachment....1&d=1553142893
3 que kem
https://vietbf.com/forum/attachment....1&d=1553143297

laongoandong 03-21-2019 19:07

Quote:

Originally Posted by cha12 ba (Post 3611397)

Các khỉ anh hùng chiếm nhà dân. Xong rồi đi mua cá về rộng trong toa lét. Vô t́nh giựt nước, cá đi tuốt luốt. Chuyện hài đối với ḿnh nhưng chuyện thật của ba con khỉ đeo lên một nhánh đu đủ không gảy

wonderful 03-22-2019 13:45

1 Attachment(s)
Tư tưởng Hồ Chí Minh là ǵ đó anh Ba12 ?
https://www.vietbf.com/forum/attachm...9&d=1553262353

Người ta cứ thắc mắc không biết tư tưởng HCM là ǵ mà không ai giải thích được. Sau đây là một số tư tưởng HCM.

Tư tưởng HCM là:
• Muốn học tiếng Tàu th́ cần phải qua Tàu lấy vợ Tàu (đó là bà Tăng Tuyết Minh - làm nghề đỡ đẻ) để bà ta dạy tiếng Tàu cho
• Đi qua Pháp xin làm cu li
• Nếu làm không được hoặc không có th́ ăn cắp của người ta (thuổm tên tuổi, công tŕnh, sách vở của người khác, đạo văn bản tuyên ngôn độc lập ...)
• Có nhiều các em chân dài chân ngắn đầy dẩy
• Đàn áp và thủ tiêu
• Rước Tàu Cộng vô VN
• Phải học tiếng Tàu v́ nhu cầu (kèm theo một mục đích)

Các “Cháu Ngoan Bác Hồ - thời nay” (Học tập tốt tư tưởng HCM và theo đúng đường Bác đi):

• Con gái: Muốn học tiếng Hàn Quốc th́ lấy chồng Hàn Quốc
• Con trai: Xin đi xuất khẩu lao động, ra nước ngoài để làm cu li trồng cỏ.
• Phi hành đoàn VN: Chôm chỉa số một ở ngoại quốc khi bay ra ngoại quốc. Chưa kể đến buôn lậu (không biết Bác có buôn lậu không? Chắc là có, có là cái chắc!)
• Cán bộ nhà nước CSVN ở mọi ngành nghề: Các em chân dài chân ngắn đầy dẩy
• Công an CSVN: Đàn áp thằng dân và thủ tiêu nếu cần.
• Tập đoàn Đảng CSVN: Rước Tàu Cộng vô VN
• Toàn dân VN: có nguy cơ phải học tiếng Tàu v́ nhu cầu hoặc bị bắt buộc nhé....

cha12 ba 03-25-2019 03:21

1 Attachment(s)
Quote:

Originally Posted by wonderful (Post 3612201)
Tư tưởng Hồ Chí Minh là ǵ đó anh Ba12 ?

xin tră lời bác 1 câu của ni sư giăi oan chùa Ba Vàng
https://vietbf.com/forum/attachment....1&d=1553484083

nangsom 03-25-2019 16:11

1 Attachment(s)
Những con két của thời đại CS! :hafppy:
https://vietbf.com/forum/attachment....1&d=1553530205


All times are GMT. The time now is 20:21.
Page 1 of 38 1 234511 Last »

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.16167 seconds with 9 queries