![]() |
Những chuyện hài hước nhất hôm nay 25-09-2017
14 Attachment(s)
Những chuyện hài hước nhất hôm nay 25-09-2017
1.Diễn nào... diễn nào...diễn để lên báo, truyền h́nh là CSGT giúp dân chớ. Ở nhà sợ chó cắn mông. Ra đường sợ bác giao thông đốm vàng. Cướp đêm là giặc rơ ràng. Cướp ngày chắc chắn là quan đứng đường. Mấy đời bánh đúc có xương. Mấy đời cảnh sát biết thương dân t́nh. Cùng là dân tộc mẹ sinh. Mà sao các chú cứ ŕnh bắt nhau. Biết ai cũng muốn làm giàu. Không nên cưỡi cổ đè đầu dân đen. Lái xe đă vốn nghèo hèn. Gặp thêm các chú nháy đèn vẫy zô. Kẹp ngay năm chục hai tờ. Thế là các chú cười hờ cho đi. Không cần biết chở đồ ǵ. Miễn là có "Bác" ấy th́ qua ngay. Nhiều khi gặp chú c̣ quay. Cũng v́ chú muốn ăn dày hơn xưa. Có khi mấy chú bắt bừa. Anh nào không cứng bị lừa bắt oan. Khoác lên bộ áo màu vàng. Lộng quyền bắt nạt ngang tàn người dân. Chưa kể một số thành phần. To mồm quát mắng đánh dân như thù. Anh nào mà căi là ngu. Ghép cho cái tội bỏ tù như chơi. Bắc thang lên hỏi ông trời. Cho tiền bọn ấy có đ̣i được chăng. Gốc cây, bờ bụi, anh ngồi Một ḿnh mật phục "đàn mồi" chạy qua Dạo này chúng rất ranh ma Thấy biển tốc độ trùng ga Rùa ḅ 2.Sau khi bọn bạo quyền bắt chú Thả,th́ gia đ́nh chú Thả c̣n lại 7 người. Cộng sản đă đuổi gia đ́nh chú Thả đi và cho đập nát căn nhà của chú Thả với lư do "xây cất trái phép" trong khi UBND đă cấp thẻ đỏ cho nhà của chú Thả. Chỉ duy nhất nhà của chú Thả bị đập sập c̣n những nhà 2 bên th́ không sao cả. Như vậy ! Th́ chúng ta đă hiểu bọn ḍi bọ cộng sản chúng không từ một hành vi đê tiện nào để tiêu diệt những người lên tiếng đấu tranh. Ông,cha của chú Thả ngày trước cũng đă từng nuôi dấu bọn cộng sản nằm vùng,để đền ơn cho những người có " CÔNG VỚI CÁCH MẠNG" đây sao ? Cái kết thật thương đau cho những người " ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản". Hiền Nguyễn Dù muốn hay không cũng đến hồi Thân tàn ma dại nên lôi thôi Lay lắt vỉa hè hồn vất vưởng Lang thang xó xỉnh xác tệ tồi Bởi thói gian hùng, ăn ở bạc V́ quen ác độc, chết mồ côi Cha mang nghiệp chướng, đời bất hạnh Nhân quả cơ duyên, báo luân hồi 3.Vô thẳng vấn đề, vụ việc là vầy. Anh tài xế kia lái taxi ở Quận 1. Đang lái th́ mắc đi toilet quá, nhịn không được, nên mới tấp vô cây xăng rồi đi giải quyết nhu cầu. Cùng lúc đó đoàn kiểm tra vỉa hè của anh Đoàn Ngọc Hải tới lập biên bản. Ban đầu định kéo xe về đồn. Thấy vậy anh tài xế mới nói, không không không, phải nói là than văn với cái giọng cực kỳ dễ thương: “Anh quá đáng lắm nha. Người ta mắc ỉa nên người ta đi thôi. Đường chật, không có chỗ gửi xe. Người ta tấp vô chút để đi ỉa rồi anh tới phạt người ta. Anh quá đáng lắm nha. Người ta đi ỉa anh cũng phạt nữa.” Anh Hải nghe vậy chắc mềm ḷng, thấy ḿnh cũng quá đáng nên nói: “Thôi giờ không kéo xe về đồn mà lập biên bản. Làm theo h́nh thức xử phạt.” Rồi phạt nhiêu th́ không biết, không nói, nhưng chắc tầm 700k. Anh tài xế bằng cái giọng nữ tính thật dễ thương vẫn nói tiếp: “Anh quá đáng quá nha.” Ôi nghe thật là mềm ḷng. Nh́n vụ này chúng ta có thể thắng rằng chính quyền Quận 1 đang làm một tṛ hề không mục đích hay hồi kết. Đường chật, chỗ đậu xe không có, toilet th́ ít. Người ta mắc ỉa quá, không nhịn được, nên mới để xe trên vỉa hè để đi. Anh ấy không hề cố tính phạm luật. Giờ mai mốt anh Hải hay bạn đang chạy xe trên đường, mắc đái mắc ỉa quá, t́m hoài mà cũng không thấy toilet nào, th́ bạn sẽ giải quyết bằng cách nào? Đừng nói là giải quyết tại chỗ nha. Muốn dân phục th́ phải có cơ sở hạ tầng rơ ràng. Đằng này cái ǵ cũng cấm tới mức ngu dốt. Tṛ dẹp vỉa hè đă diễn ra mấy tháng rồi nhưng đâu lại vào đó. “Anh Hải ơi, anh quá đáng quá nha, em giận đó.” Cafe Ku Búa Này ông Đoàn ngọc Hải Nếu quả thật ông phải Nếu quả thật ông ngon Hăy vào Tân Sơn Nhất Giải phóng cái sân Gôn Cái sân gôn chết tiệt Mà bọn Vẹm quân phiệt Ăn cướp của Sài g̣n Cậy ḿnh công với đảng Sau ngày phỏng hai ḥn Này ông Đoàn ngọc Hải Nếu quả thật ông giỏi Hăy đi đến Hà Tĩnh Tống cổ Formosa Ra khỏi bờ cơi ta Formosa tàn khốc Và giặc Tàu thâm độc Cấu kết cùng đảng ma Diệt mầm sống quê cha Đọa đày hồn dân tộc Này ông Đoàn ngọc Hải Nếu quả thật ông gồ Hăy ra ngoài thủ đô Hang ổ bầy người vụơn Dẹp quách cái lăng Hồ Cái lăng Hồ cẩu tặc Sống làm tay sai giặc Chết làm quỉ nhập tràng Hộ mạng đảng tà gian Phá tan tành nước Việt C̣n như con gà què Đi giải phóng vỉa hè Đánh đàn bà con gái Hiếp đáp người cô thế Th́ cả nước đều chê C̣n như con ruồi bu Kẻ đái ông cầm cu Người ta ăn ông dọn Cung cúc phận đàn em Của ngài Đinh la Thêm Mai mốt Đinh rớt đài Th́ ông ở với ai? Làm con dê tế thần Cho chó Lú đĩ Ngân Tṛ cười muôn vạn đại. 4."Lúc đó là làm ǵ có súng, Tụi tui là chỉ có mă tấu không. Thế là có mă tấu ấy, là phải đi chém những thằng ác ôn. Nổi dậy đó, là phải diệt thằng Công an Sọc Thế là tổ chức có 12 anh em, là 12 cái mă tấu, chúng tôi chạy ra đánh chiếm cứ địa, chém chết luôn. Thế rồi ḿnh mới thông báo với nhân dân là ai đi đám ma của thằng Sọc ấy, là tụi tôi giết. Cho nên bà con ấy, là đám ma của nó là hổng có ai đi hết." Lê Quân Công, du kích Cộng Sản miền Nam. Kể về việc giết viên chức chính quyền VNCH của tổng thống Ngô Đ́nh Diệm giai đoạn 1955-1961 Theo The Vietnam War Thời đại Hồ Chí Minh Thời của phường đạo tặc Chủ trương tṛ cướp cạn Trên dải đất Rồng Tiên. Nào đỉnh cao trí tuệ Của bầy vượn tinh tinh Xây đại đồng chủ nghĩa Bằng xương máu sinh linh. Nào thủ đô nhân phẩm Của Hà Nội “anh hùng” Con người thay trâu ngựa Phân bắc quí vô cùng. Nào lương tri thời đại Của cái đảng “quang vinh” Buôn dân và bán nước Vô địch cơi hành tinh. Này lănh tụ thiên tài Gian ác một không hai Đi khách cùng Xô Viết Ỉa rớt đảng quái thai. Này tổng ma Lê Duẩn Rao bán máu nhân dân Cùng đệ tam quốc tế Đổi về đại cục phân. Này tổng hèn Văn Linh Xem chủ nghĩa quang vinh Hơn sơn hà xă tắc Sang Thành Đô nạp ḿnh. Này tổng dê Khả Phiêu Dâm đảng với nữ yêu Bị quan thầy nắm chóp Đành bán nước làm liều. Này tổng heo Mười hoạn Cầm dao thiến trị dân Qua mấy lần vung cắt Cằn kiệt cả giang san Này tổng ngu Đức Mạnh Có biết cái ǵ đâu Ngoài ngai vàng rồng lộn Và Huyền Tâm lổ sâu. Này tổng lú ăn phân Dám lấy Hồ dă nhân Thay cho tên Tổ Quốc Ê chề với nước dân. Thời đại Hồ Chí minh Nước non ch́m vận mạt Dân tộc đắm điêu linh Nghĩa t́nh người tan nát. 5."Muốn thắng Cộng Sản phải thua chúng trước" Trích lời tướng độc nhăn Israel (Moshe Dayan) Cuộc chiến tranh Việt Nam kéo dài, Hoa Kỳ mới hỏi tướng tài độc nhăn người Do Thái - Moshe Dayan, làm sao để thắng được CSVN. Ông tướng độc nhăn b́nh thản trả lời: "Chiến trường Trung Đông có qui ước rơ địch và ta đối diện nhau và trận địa thẳng tắp, c̣n chiến trường VN địa thế sông ng̣i chằng chịt, núi non hiểm trở, lại c̣n người dân nông thôn miền Nam VN chứa chấp bọn CS nằm vùng. Các anh không bao giờ thắng nổi Việt Cộng, mà chỉ có một cách duy nhứt là các anh rút ra khỏi VN để cho người dân họ nếm mùi CS một thời gian, sau đó các anh trở lại khỏi cần đánh cũng thắng!" "Muốn thắng Cộng Sản phải thua chúng trước" (Moshe Dayan) Đó là phương châm của Tướng độc nhăn gốc Do Thái. Thắng một hiệp chưa chắc thắng cả ván cờ. Dân trí thấp, nói họ không nghe. Chỉ cần thả cho họ sống 40 năm với Cộng sản, họ sẽ tỉnh giấc rồi... SÁNG MẮT - SÁNG L̉NG. Bây giờ th́ họ tỉnh thật rồi. Nhưng cái giá sẽ phải trả là KHÁ ĐẮT. H́nh tướng Độc Nhăn Moshe Dayan tuần tra cùng TQLC Hoa Kỳ 1966. 6.KHÔNG CẦN ÔNG PHIÊU NHẮC ĐÂU! Thì đấy, có ngày nào mà đảng và nhà nước chẳng xem lại mình! Cứ mỗi lần xem, họ lại thấy họ quá "thiệt thòi" so với các đồng chí nắm quyền thời ông NTD! Và thế là lại quyết xây thêm tượng đài, xây thêm viện bảo tàng, phá thêm rừng, chiếm thêm đất, bán thêm quyền xả thải, bán thêm giấy phép nhập thuốc giả, v.v. Không cần ông Phiêu nhắc đâu. Nguồn: Việt Tân Ông Phiêu đề xuất tự phê Xưa nay tự kiểm là nghề trung ương Đảng ta giữ vững lập trường Quốc doanh tham nhũng chẳng nhường cho ai. 7.Trường mầm non Vườn Xanh đang xây dựng bỗng nhiên đổ sập vào lúc 3 giờ sáng ngày 25/09/2017, không có thiệt hại về người. Dự án này do Công ty TNHH TM và Kỹ thuật Trần Vũ thi công, chủ đầu tư là Trường mầm non Vườn Xanh nằm trên đường Nguyễn Văn Lai, phường Mỹ Đ́nh 1, quận Nam Từ Liêm (Hà Nội). Các cơ quan chức năng đang khám nghiệm hiện trường để điều tra nguyên nhân vụ việc. 8.THANH HÓA LỢI DỤNG BĂO SỐ 10 KHAI KHỐNG LÊN TỚI TRĂM TỶ Sau băo số 10, tỉnh Thanh Hóa báo cáo thiệt hại lên tới 940 tỉ đồng, nhưng khi bị dư luận nghi ngờ th́ 2 ngày sau, con số được rút xuống c̣n hơn 640 tỉ đồng, chênh lệch 300 tỷ đồng. Mặc băo số 10 không đổ bộ trực tiếp vào tỉnh Thanh Hóa, nhưng nhưng văn pḥng thường trực Chỉ huy pḥng chống lụt băo và t́m kiếm cứu nạn tỉnh Thanh Hóa đă có báo cáo thiệt hại do băo số 10 gây ra trên địa bàn toàn tỉnh, ước tính khoảng 1.000 tỉ đồng. Trả lời về việc số liệu báo cáo thiệt hại có thay đổi với chênh lệch lớn, ông Nguyễn Đ́nh Tuy, Phó chủ tịch UBND H.Hoằng Hóa, cho biết: “Dù báo cáo sai hay đúng th́ cũng có được cái ǵ đâu, có được th́ được cho dân thôi". Con Đường Việt Nam 9.Đây là hình đức vua Khải Định đi xe hơi. Nhưng nhà nước VC không bao giờ công bố ảnh và câu chuyện sau nó. Người ta sợ là vì Vua Khải Định nọc cha của ông Hồ Chí Minh là phó bảng Nguyễn Sinh Sắc ra đánh vô đít 100 roi vì phạm tội giết người vô tội khi làm quan. Nhà vua tức quá đánh gãy cây roi mây luôn. Nhờ quan Thượng Cao Xuân Dục đồng hương Nghê An quỳ xin tha nên vua chỉ đánh có 99 roi. Thêm 1 roi nữa là chết thôi, chịu đời gì thấu? Nhà vua cách chức ông Sắc luôn. Ông Sắc bỏ xứ đi xa xuống miền Tây lấy vợ nhỏ... 10.Trước thềm đại hội đảng khoá 11, Hồ Đức Việt người có khả năng trúng tổng bí thư, đối thủ cạnh tranh với Nguyễn Phú Trọng bất ngờ đổ bệnh và rút khỏi danh sách ứng cử. Giờ có hai ông cạnh tranh với Nguyễn Phú Trọng là Đinh Thế Huynh, Trần Đại Quang cũng bất ngờ đổ bệnh. Thế này để Trọng làm tổng bí thư đến chết, chứ ai dám ngồi ghế kế vị. Chuyện Trọng lú xoen xoét về bồi dưỡng người kế nhiệm thành ra đáng sợ, kế nhiệm kiểu này khác nào nhân án tử. Bùi Quang Hiếu 11.Vào một nhà hàng, nh́n thái độ gọi món ăn: Những người có tiền làm từ đầu óc và mồ hôi nước mắt, họ có cách dùng từ để gọi món hoàn toàn khác với những người làm tiền từ nghề cộng sản. Tại sao tôi gọi là nghề cộng sản? Bởi thằng nào có đảng mới có chân ở công việc các cơ quan nhà nước, các cơ quan công quyền. Mà cán bộ nhà nước đặc biệt ở cơ quan công quyền, không có thằng nào là không hút máu nhân dân. Mà đồng tiền được khai thác từ máu của nhân dân nên bọn chúng kêu xẵng xái và hoách lác. Thái độ bao giờ cũng hoạnh họe. Bước vào một công ty của dân thường: GIám đốc bao giờ cũng linh hoạt, tính toán nhanh nhẹn, ứng xử lịch thiệp. kỹ năng giao tiếp cao hơn thủ tướng chính phủ. Bước vào công ty trực thuộc nhà nước: Giám đốc bao giờ cũng giẫy mỡ, tính toán th́ ngu đần, ứng xử th́ mất dạy. Kỹ năng giao tiếp thua cả ông bán vé số. Đến chốn quan trường: quan cộng sản lúc nào cũng chấp quan của tất cả các nước trên thế giới về việc nói điên, nói ngu và nói ngược. Ăn bẩn, ăn tạp và ăn cướp. Bước vào một trường học: Học sinh được sinh ra là con của công dân b́nh thường, bao giờ cũng chịu khó học hành, không mấy khi hỗn láo với thầy cô (Ngoại trừ một số em có hoàn cảnh đặc biệt về bố mẹ), và ăn nói rất chừng mực. Nhưng những học sinh được sinh ra là con cộng sản, th́ kể cả đánh bạn vẫn được cha mẹ hậu thuẫn để xử lư hậu quả, c̣n nói tục, chửi thề th́ thôi khỏi bàn. Đến các trường đại học: Con của dân thường bao giờ cũng vừa học vừa làm. Trên khuôn mặt luôn giữ nét lo âu những khoản nợ sinh viên và việc làm khi ra trường. Con quan cộng sản không cần học, cứ ăn chơi thả ga cũng biết được ḿnh tốt nghiệp sẽ cầm tấm bằng màu ǵ và cái ghế ḿnh ngồi là ở đâu. Cái ǵ được nảy mầm từ cộng sản nó cũng khác người trần. Bởi nó là của thiên đường. Nguyễn Uyên Thùy Thi cử cũng thật buồn cười Đút vào rồi lại mệt người rút ra Nghĩ mà lại thấy xót xa Cho nền giáo dục nước nhà Việt Nam Thí sinh vất vả gian nan Phụ huynh lo lắng khóc than sụt sùi Tưởng đâu học tập là vui Mà sao khổ ải, ngậm ngùi đắng cay Chạy hết chỗ nọ, chỗ này Đua nhau đăng kí trường này trường kia Thế rồi dậy sớm thức khuya Cẩn thận không khéo: “Ô ḱa ! Mất công” Lại c̣n nóng máu tăng xông Đốt luôn giấy báo, làm nông cho nhàn Điểm chuẩn mới chả điểm sàn Thi xong c̣n chút hơi tàn mà thôi Đi thi đại học một hồi Mà sao thấp thỏm đứng ngồi không yên Áp lực thi cử phát điên Khéo lại vào trại ở liền mấy năm Cầu mong cho đến sang năm Giáo dục cải cách, chỉ nằm chờ tin 12."Cộng sản chỉ tốt khi nó chết đi" Rồi sẽ về đâu đất nước tôi? Dưới quyền thống trị đảng bôi vôi Một lũ vượn người hang Pác bó Phụng thờ một chủ nghĩa tanh hôi Chủ nghĩa này dựng trên máu xương Do trùm quốc tế đảng ma vương Từ nơi hang động Liên xô quốc Vung văi tràn lan khắp bốn phương Chủ nghĩa này xây cái địa đàng Một miền hoang tưởng giữa nhân gian Con người về lại thời nguyên thủy Ở lỗ ăn lông sống bầy đàn Chủ nghĩa này vung ngọn búa liềm Lá cờ tội ác của âm binh Từ Âu sang Á gieo tang tóc Đoạt hồn hàng trăm triệu sinh linh Chủ nghĩa này xâm nhập nước tôi Do tên Hồ tặc kẻ tôi đ̣i Rước về như ngải bùa sinh tử Để mà hộ mạng đảng sâu gịi Chủ nghĩa này nay đă hết thời Mất đầu lây lất tựa ma trơi Bởi trùm quốc tế đà banh xác Nhân quần xa lánh mọi nơi nơi Chủ nghĩa này riêng tại nước tôi Vẫn c̣n dai dẳng kiếp tanh hôi Bởi v́ dân tộc đà vô cảm Phó mặc quê hương lũ Vẹm bồi. 13.Chỉ một thời gian ngắn sau khi người Pháp tới Việt Nam đă có những người Việt Nam đậu được những bằng cấp cao nhất và khó nhất. Chỉ một vài năm sau khi người Mỹ can thiệp đổ người đổ của vào Việt Nam là nông dân miền Nam đă biết sử dụng, sửa chữa máy cày, máy bơm. Chỉ cần một năm để biến anh bộ đội gốc nông dân thành một thợ máy lành nghề. Vài năm cũng đă đủ để các cán bộ tháng 5/1975 c̣n ngồi xổm trên xe hơi, mơ ước một ly cà-phê "cái nồi ngồi trên cái cốc" và một điếu thuốc thơm "có cán" biết đ̣i hỏi xe hơi phải có máy lạnh, biết phân biệt các loại cognac ngon nhất và biết đầu cơ trên hối suất đồng đô-la. Người Việt ta học bài rất nhanh, nhưng chúng ta c̣n có ǵ đặc sắc nữa hay không hay chỉ giản dị là những học tṛ giỏi ? Đó là một câu hỏi lớn ! Có lần ngồi nói chuyện tếu, tôi giảng giải cho một cán bộ miền Bắc rằng con heo và con lợn là hai con vật khác nhau, chứ không phải chỉ là cùng một con vật mà miền Bắc gọi một tên, miền Nam gọi một tên khác. Tôi nói với anh ta rằng con lợn là một con vật chỉ nặng trung b́nh 50 kí-lô, hay cùng lắm là 70 kí-lô, được nuôi quanh năm bằng bèo và cám, trong những chuồng rơm bẩn thỉu và hôi hám, bố nó là một con lợn con chỉ lớn hơn cái hộp sữa Guigoz một chút, được chọn trong đàn lợn con v́ là con đẹn nhất, yếu nhất không bơ bèo cám để nuôi. Ngược lại, con heo là con vật to lớn, có thể nặng tới 200 kí-lô, và chỉ tám tháng đă đạt tới trọng lượng trên 100 kí-lô. Nó được nuôi không những bằng cám, mà c̣n bằng thức ăn riêng của nó, có khi bằng cơm, bằng khoai, trong những chuồng bằng xi-măng sạch sẽ, có khi ngay trong nhà cùng với người, thỉnh thoảng được tắm rửa. Bố nó là một con heo to lớn, khỏe mạnh, lông rậm như chó, trông rất đẹp, được nuôi nấng rất chu đáo, mỗi khi "làm phận sự" xong được chủ cho ăn mấy trái trứng sống để lấy sức. Dĩ nhiên là chuyện ngụy biện tếu. Nhưng quả thật cách nuôi lợn tại miền Bắc thật là lạc hậu. Nuôi lợn không hợp vệ sinh, dinh dưỡng kém, chọn giống lại rất tầm bậy. Tại miền Nam, con heo giống, c̣n gọi là heo nọc, là cả một tài sản được chăm sóc chu đáo. Nó được chọn một cách kỹ lưỡng, có khi cả chục đàn heo không chọn được con nào đáng làm heo nọc, người ta phải đi mua ở xa về. Con heo nọc lúc nào cũng khỏe mạnh, đẹp đẽ. Ở ngoài Bắc, con lợn giống lại là con lợn vất đi, nuôi được vài ba tháng, nhảy xong là bị đem làm thịt. Giống đă xấu, thức ăn thiếu thốn, chuồng lại dơ bẩn, lợn ở ngoài Bắc lớn không được và lại hay chết v́ thiếu vệ sinh. Thực ra giống lợn ở ngoài Bắc cũng khác, màu đen, mặt bẹt, bụng cong và dù có nuôi thể nào cũng không đạt được tầm vóc của heo trong Nam được nhập cảng vào từ vài chục năm nay. Nhưng không hiểu tại sao từ ngàn năm nay, người miền Bắc không biết xét lại cách nuôi lợn. Điều đó tố cáo sự thiếu óc sáng tạo và đổi mới của người Việt. Cái cày ở đồng quê Bắc Việt cũng là cả một kỳ quan. Phải chọn một cây thật lớn và thật chắc, cây ổi nếu có thể được. Cái cày to, tṛn và rất nặng, muốn vác cày ra đồng phải khá lực lưỡng. Lưỡi cày tṛn ở dưới, nhọn ở đầu, sức cản lớn, cày lại nặng, khó ăn vào đất, trâu kéo ́ ạch. Con trâu khỏe lắm cũng chỉ cày được ba sào đất mỗi ngày (mỗi sào là 360 m2, ba sào tương đương với một công đất ở miền Nam). Thế mà từ đời này qua đời khác vẫn không ai nghĩ đến việc thay thế cái cày quái đản ấy, đến lúc rời làng ra tỉnh, tôi vẫn c̣n thấy cái cày đó. Trong khi đó tại miền Nam, cái cày được làm bằng một khúc cây cỡ bằng cổ chân, một tay xách cũng được. Lưỡi cày dẹp, bắt đất dễ dàng, trâu kéo nhẹ nhàng. Chỉ một chuyện giản dị như vậy thôi mà ta cũng không thay đổi được. Người Việt ta hễ nh́n thấy th́ bắt chước mau chóng, nhưng phát minh và sáng tạo quả không phải là khả năng của ta. Người miền Nam, do được thiên nhiên ưu đăi hơn, cuộc sống phong phú hơn và cũng v́ được tiếp xúc nhiều với người nước ngoài nên có phần cởi mở và phóng khoáng hơn, nhưng nói chung vẫn là bắt chước chứ không phải tự ḿnh t́m ra. Trên các kinh rạch miền Tây Nam Phần, nhà nào cũng làm cầu tiêu trên sông. Thật là gớm ghiếc. Tắm trên sông, rửa chén bát trên sông, giặt quần áo trên sông, đôi khi lấy nước uống trên sông khi thiếu nước mưa, rồi cũng xả rác và phóng uế xuống sông. Trong khi đó chỉ cần đào một ngày là xong một hầm cầu, tốn kém chẳng bao nhiêu là có một cầu tiêu sạch sẽ. Nhưng đó là một nếp sống mà người ta đă quen rồi và không muốn thay đổi. Một ngày cũng là một ngày, và tại sao nhà này làm trong khi nhà khác vẫn không làm ? Nhưng điều đáng ngạc nhiên là cho tới nay mọi chính quyền đều không nghĩ đến vấn đề đơn giản này. Năm 1956, các anh tôi học trung học đệ nhị cấp (lớp 10 trở lên) và bắt đầu theo các khóa huấn luyện quân sự. Tôi ṭ ṃ đọc sách quân sự của các anh tôi và thấy có những bài học như cách chống chiến xa, chống máy bay, v.v... Tôi hỏi các anh tôi có phải mục đích của các khóa huấn luyện này là để đào tạo ra các binh sĩ cộng sản để họ chống lại xe tăng và máy bay của phe quốc gia hay không. Lúc đó, và nhiều năm sau này chỉ có Việt Nam Cộng Ḥa là có chiến xa và máy bay. Từ năm 1969 trở đi quân đội cộng sản mới bắt đầu dùng chiến xa và cũng chỉ sử dụng ở miền Trung, c̣n máy bay th́ không bao giờ họ dùng. Th́ ra đó là những bài học của quân đội Pháp, bộ tổng tham mưu quân đội miền Nam đem dịch ra để giảng dạy. Thật là bắt chước một cách ngu ngốc. Có khi nước đến chân họ vẫn không biết thích ứng. Tháng 3/1975, sau khi mất Buôn Ma Thuột và sau cuộc triệt thoái thê thảm tại Cao Nguyên, một số công tư chức trong t́nh trạng hoăn dịch bị gọi ra nhập ngũ. Tôi gặp một anh bạn ở cơ quan của tôi về phép sau hai tuần huấn luyện. Tôi hỏi anh ta tập ǵ, anh ta trả lời rằng chưa tập vũ khí, hiện mới chỉ tập mặc quân phục tề chỉnh, xếp hàng, điểm danh, đi theo đội ngũ và thể dục cơ bản. Một tháng sau th́ miền Nam đầu hàng. Những người Việt Nam học giỏi và đậu bằng cấp cao th́ rất nhiều, nhưng rất ít ai t́m ra được một ư mới, viết ra được một tác phẩm có sáng tạo, sáng chế ra được một cái ǵ, hay khám phá ra một định lư nào. Tôi may mắn biết một số người có phát minh thực sự, nhưng tỷ lệ của họ quá ít. Kết quả là chúng ta vẫn chỉ là những học tṛ. Học tṛ giỏi vẫn là học tṛ. Chúng ta học th́ giỏi thực, và khi đă học th́ thường hay có thể biến hóa đôi chút, nhưng nói chung trí tuệ của ta h́nh như chỉ dừng ở đó. H́nh như thiếu óc sáng tạo không phải là một đặc tính riêng của người Việt, mà là đặc tính chung của người Á Đông, mặc dầu căn bệnh này có phần hơi trầm trọng hơn nơi người Việt Nam. Ngày nay Nhật Bản, Cao Ly và Đài Loan đă phát triển mạnh lắm rồi. Nhật Bản và Đài Loan c̣n dư một số tiền lớn không biết đầu tư vào đâu. Họ nhiều phương tiện hơn cả Hoa Kỳ và Tây Âu, nhưng họ không có những phát minh lớn và cũng không có thành công nào đáng kể về nghệ thuật và tư tưởng. Họ vẫn chỉ chạy theo sau người phương Tây, dù là chạy nhanh. Đầu thập niên 90, nước Nhật khốn đốn với Truyền H́nh Siêu Phẩm [High Definition Television-HDT]. Họ cải tiến rất xuất sắc phương pháp truyền h́nh cổ điển theo khái niệm đồng lư [analogic] và đạt tới một h́nh ảnh gần như tuyệt đối trung thực về cả nét lẫn màu. Đó là một tiến bộ lớn nhưng vẫn chỉ là cải tiến cái sẵn có. Họ nghĩ là đă vượt qua được Hoa Kỳ về kỹ thuật truyền h́nh. Nhưng ngay sau đó, Hoa Kỳ t́m ra phương pháp truyền h́nh bằng số [Digital Television-DT]. Các h́nh ảnh được ghi nhận bằng số mă. Kết quả là máy truyền h́nh sắp tới của Hoa Kỳ tuy h́nh ảnh chưa được bằng HDT của Nhật - dù cũng đẹp hơn nhiều so với hiện nay - nhưng lại hơn Nhật về mọi mặt. Máy truyền h́nh của Nhật sẽ tốn 10.000 USD và chỉ là một máy truyền h́nh thụ động, trong khi máy truyền h́nh DT của Hoa Kỳ, sẽ chỉ tốn 5.000 USD và sẽ là một computer. Các h́nh ảnh có thể thu trên đĩa cứng như những hồ sơ [files] và có thể phát lại khi nào muốn. Máy truyền h́nh digital có thư viện riêng chứa phim ảnh, tài liệu riêng của mỗi gia đ́nh và cũng có thể tham khảo, tiếp nhận phim ảnh, tài liệu từ nhiều nguồn khác. Nó cũng là một computer của gia đ́nh để đặt hàng, mua hàng, thanh toán, v.v... Người Nhật đă mau chóng nh́n nhận sự hơn hẳn quá rơ ràng của phương pháp truyền h́nh mới của Mỹ và bỏ cuộc. Họ đă tốn hàng trăm tỷ USD và bị thua sút Mỹ ít nhất mười năm. Muời năm đối với một đại cường và trong thời đại này là một thảm bại. Lịch sử thế giới của hai thế kỷ nay chủ yếu là lịch sử những cố gắng của phần c̣n lại của thế giới để đương đầu với ưu thế của người phương Tây và h́nh như có một kịch bản cố định : người phương Đông thua kém, cố hết sức bắt kịp người phương Tây, đến khi họ tưởng sắp qua mặt được người phương Tây th́ phương Tây lại t́m ra một phát minh mới và lại bỏ xa họ. Người phương Tây hơn người phương Đông v́ họ có óc sáng tạo vượt trội. Điều này có thể thấy rơ nếu nh́n qua quốc tịch của những nhà bác học được giải Nobel. So với các dân tộc châu Á khác th́ người Việt Nam lại c̣n thiếu óc sáng tạo hơn nhiều. Đó là một nhược điểm lớn mà chúng ta phải khắc phục, và phải khắc phục khẩn cấp bằng một cố gắng liên tục và mănh liệt. Sự thiếu óc sáng tạo của người Việt không c̣n là một bí mật đối với ai. Chúng ta đều biết, nhưng chúng ta chưa ư thức được hai điều. Một là chỉ có những con người tự do mới có thể có óc sáng tạo, chúng ta không thể vừa kêu gọi phải sáng tạo lại vừa theo đuổi một chế độ đầy cấm đoán. Hai là thế giới sắp rời kỷ nguyên công nghiệp để đi vào kỷ nguyên của trí tuệ trong đó óc sáng tạo là tất cả, thiếu óc sáng tạo chúng ta sẽ măi măi tụt hậu và chịu sự thống trị của người nước ngoài. Và cũng cần ư thức rằng sự thiếu sáng tạo cũng là nguyên nhân của thảm kịch của chúng ta hiện nay : những người cầm quyền cứ ôm chặt lấy một chủ nghĩa đă phá sản và bị cả thế giới vứt bỏ, không khác ǵ những người nông dân hủ lậu khư khư giữ lấy chuồng lợn và cái cày. Xét cho cùng th́ ở thời đại nào óc sáng tạo vẫn ở trên tất cả. Thượng đế cũng đă chỉ được tôn thờ v́ Người là tạo hóa, bởi v́ Người sáng tạo. Nguyễn Gia Kiểng Một ghét cái búa cái liềm Ngọn cờ ăn cướp cơm chim giống ṇi Hai ghét chủ nghĩa tanh hôi Đưa đường dân tộc đến đời lệ nô Ba ghét cái đảng tội đồ Đẩy phăng đất nước xuống mồ diệt vong Bốn ghét một đứa tự phong “Cha già dân tộc” gian hùng loạn luân Năm ghét bọn quỷ trung ương Hàng trăm lănh chúa bất lương hung thần Sáu ghét thổ phỉ vong thân Mấy triệu đoàn đảng phản dân hại nhà Bảy ghét cái đám vẹm già Lăo thành cách mạng hay là ngu trung Tám ghét những bọn phản thùng Bạc tiền tối mắt về cùng Cộng quân Chín ghét những kẻ lưng chừng Lằn ranh quốc cộng bước chân thập tḥ Mười ghét linh mục sư cô Bỏ Phật bỏ Chúa thờ Hồ quỷ vương. |
Thank you TTNV!
|
Trường mầm non Vườn Xanh đang xây dựng bỗng nhiên đổ sập vào lúc 3 giờ sáng ngày 25/09/2017, không có thiệt hại về người.
cái này phải nói là hên cho mấy cháu mầm non, nếu tụi nó xây xong mà cho nhập học bị sập dám đổ thừa mấy đứa nhỏ này vừa nặng vừa nhảy mạnh quá...sập, xong rút....kinh nguyệt, kiếm chân dài xă xui!!!! |
All times are GMT. The time now is 12:46. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.