VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   Người đàn ông... ù tai sau cú điện thoại của vợ cũ (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1428631)

goodidea 01-18-2021 10:35

Người đàn ông... ù tai sau cú điện thoại của vợ cũ
 
1 Attachment(s)
Anh ngập trong tửu sắc. Đúng là vậy. Mười hai giờ đêm. B́nh thường giờ này anh chưa về, mụ vợ sẽ gọi điện tru tréo hoặc nhắn tin liên tục. Hầu hết khi đó anh rất bực, không thèm nghe máy, không thèm trả lời, có lúc tắt nguồn luôn. Nhưng bây giờ, lâu lắm chả ai gọi, chả ai nhắn, đi bao lâu mặc kệ... tự nhiên anh thấy ḿnh thiếu thiếu ǵ đó, thấy chông chênh.

https://www.intermati.com/forum/atta...1&d=1610966089

Những ngày này anh suốt ngày ch́m trong rượu, cứ phê rượu là anh t́m bồ, không thấy bồ là anh đến các ổ gái điếm. Sáng ra, lật khật ṃ về nhà, chả thấy bóng ai. Mụ vợ sề th́ đă đi lâu rồi. Mụ đi và không bao giờ c̣n hỏi đến anh nữa. Bọn trẻ cũng đă theo mẹ nó. Anh tự do thật rồi. Tự do muôn năm! Vậy mà sao anh thấy căn nhà này vắng vẻ quá...
Anh c̣n có bồ cơ mà. Phải, gọi cho bồ đến dọn nhà, rồi tha hồ hú hí với nhau. Con mụ sề dám bỏ ông à. Vắng trăng th́ đă có sao nhé. Ông cóc cần!
Anh bấm số. “Thuê bao quư khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...” Á à...lại đi đong thằng nào rồi. Tắt máy à, ngoài ṿng phủ sóng, trong ṿng phủ chăn thằng nào...Anh giậm chân hậm hực. Giận thế thôi, nhưng khi bồ alo một cái là anh lại xoắn xuưt lên ngay. Anh có mấy cô liền nhưng cô này là đẹp nhất, vừa đẹp vừa ghê gớm. Bồ anh đẹp lắm, sắp bốn mươi mà cứ nơn nà, mắt long lanh, môi đỏ mọng, nàng mà nũng nịu th́ thôi rồi, anh cứ nhũn ra chả c̣n nghĩ được ǵ ra hồn. Nàng làm thơ t́nh hay lắm ư. Mỗi lần nàng đăng bài nào th́ anh cứ gọi là nuốt chửng từng lời, anh b́nh thơ, anh vuốt ve vỗ về nàng bằng bao lời t́nh ngọt ngào mà chưa bao giờ anh nói với mụ vợ sề. Sao hôm nay măi không thấy nàng gọi nhỉ?
Chợt anh đau bụng quá. Lao vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo, nước mắt nước mũi ṛng ṛng. Quặn hết ruột. Giờ này mà bọn trẻ hay mụ sề ở nhà th́ tha hồ quát lấy nước lấy khăn, nhưng giờ chả có ai mà gọi. Lê lết tấm thân hết hơi leo lên giường, anh thấy ḿnh hâm hấp sốt...
Ngày ấy, anh là kĩ sư của một nhà máy cơ khí, vợ anh là quản đốc một phân xưởng dệt. Anh gặp cô ấy lần đầu trong đám cưới một người bạn. Vẻ tươi tắn, trẻ trung hoạt bát của cô thu hút anh. Thế rồi anh mong nhớ, t́m mọi cách tiếp cận. Ban đầu cô không thích anh, rồi chiến thuật mưa dầm thấm lâu, anh chinh phục được cô, rồi đám cưới và lũ trẻ liên tục ra đời. Hai thằng cu càng lớn càng giống anh như đúc. Nhưng nhà máy làm ăn thất bát, vợ chồng anh mất việc, phải xin làm công nhân giày da. Con c̣n nhỏ, kinh tế khó khăn, hai vợ chồng công nhân làm không đủ sống. Anh quay ra vay mượn mở cửa hàng kinh doanh đồ điện, lúc đầu c̣n tạm ổn. Hai vợ chồng vay thêm để làm cái nhà hai tầng. Anh đang say sưa làm ăn th́ bị khách bùng, hết cả vốn lẫn lăi. Nợ nần chồng chất. Anh chán đời, lại quay về làm công nhân, hết giờ làm là lê la rượu chè. Anh làm thơ, viết văn trên zalo, facebook...và quen bao cô nàng xinh đẹp ngọt ngào. Ai cũng khen thơ anh hay, anh chụp ảnh đẹp. Cứ hôm nào anh đăng thơ thất t́nh th́ y như rằng, các cô nàng tới tấp inbox hỏi thăm động viên. Anh ngây ngất. Đong gái khắp nơi trong nam ngoài bắc, cứ em nào xinh đẹp là anh buông lời tán tỉnh, thỉnh thoảng anh lại vắng nhà vài hôm.
Ban ngày, hết giờ làm là anh lao vào các bàn lô đề. H́nh như chưa bao giờ anh đón con ở trường mầm non. Tối đến không tụ bạ rượu chè th́ cờ bạc. Anh chả muốn về nhà.
Vợ anh bây giờ thành nái sề rồi. Đi làm từ sáng sớm, đầu tắt mặt tối. Có hôm làm ca đêm về, tắm xong nằm bên cạnh anh mà anh vẫn c̣n mải mê gọi video call với các nàng thơ của ḿnh.Vợ anh ghen, tủi thân, dằn dỗi, vợ chồng căi nhau, rồi đâu lại vào đó. Thế rồi vợ anh lại bầu. Hỏi anh nên giữ hay bỏ, anh bảo tùy. Xót con, vợ anh sinh tiếp đứa nữa, một bé gái. Hôm vợ vào viện đẻ, anh c̣n đang đưa bồ đi chơi. Cả nhà ngoại biết chuyện, ghét anh đổ đi không hết. Con em d́ gọi điện thoại hét lên: Anh có vào xem chị tôi thế nào không, con anh đấy. Anh tắt máy. Lúc anh về đến nhà, mẹ con đă ra viện, anh không bế con, chỉ thấy con bé có đôi mắt to tṛn cứ nh́n anh, c̣n vợ anh như muốn nói ǵ đó rồi thôi. Con bé được mấy tháng th́ ốm. Hôm đi viện cấp cứu, anh không ở nhà. Hai mẹ con lếch thếch gọi xe đưa nhau đi. Không gọi được cho anh, vợ anh ở viện ôm con khóc. Khi anh đến viện, câu đầu tiên của anh là: cô nuôi con kiểu đéo ǵ mà suốt ngày đau ốm! Vợ anh nh́n anh chết sững rồi bảo: anh suốt ngày đi gái gú, chăm mẹ con tôi ngày nào mà chửi tôi. Anh tát cho vợ một cái sấp mặt, máu mũi trào ra, vợ anh lặng lẽ lấy giấy lau máu và bế con, không nói ǵ nữa.
Con bé ở viện về, vợ anh đ̣i li hôn. Anh đồng ư. Nhưng đơn li hôn vợ anh kê ra mọi tội lỗi của anh. Thế th́ không được, bẽ mặt quá. Không li hôn nữa. Anh lại đi làm, tiền đưa vợ th́ chả có, tiền đưa bồ đi chơi th́ luôn sẵn sàng.
Dạo nọ, anh đong được một cô ở chợ huyện. Gái một con cứ gịn tanh tách. Ki ốt th́ kín đáo. Thỉnh thoảng anh lại đi chợ thăm cô ta. Vợ anh biết, đă gặp nói chuyện riêng với cô bồ. Cô kia bảo không có ǵ cả, chỉ là bạn bè thôi. Chị cứ bảo chồng chị chứ em không vấn đề ǵ.
Một lần anh đi chợ sớm, chị theo sau. Đến nơi, cửa ki ốt vừa mở cho anh vào th́ đóng sập lại. Chờ mấy phút th́ chị gơ cửa. Một lúc mới thấy họ ra, nh́n thấy vợ, anh sừng sộ quát tháo là theo anh lên đây làm ǵ, vợ anh hỏi anh đang làm ǵ ở đây, anh nói anh đang nói chuyện, đau đầu chắc là bị cảm nên nhờ cô kia đánh cảm. Vợ anh cười cay đắng...
Về nhà, anh dựng xe rồi tát thẳng vào mặt vợ. Mày theo dơi tao à? Mày muốn thế nào? Vợ cứ im lặng không căi.
Hôm khác, anh đang tắm, vợ ở ngoài đang quét dọn th́ thấy tin nhắn đến điện thoại của anh. Nh́n qua, 8h NN Hương xưa anh nhé.
Vợ anh chụp ảnh lại tin nhắn. 8h tối, anh ôm eo cô kia vào nhà nghỉ. Vợ anh đợi đến 11h đêm, có ảnh luôn, cả lúc vào lẫn lúc ra. Sáng hôm sau, vợ anh vẫn đi làm và gửi Messenger cho anh mấy tấm ảnh ư nghĩa. Anh giật ḿnh. Cô ấy có bằng chứng đầy đủ. Vợ anh không nói ǵ mấy ngày liền. Một tối, vợ anh nói muốn đi xa làm ăn, để hai vợ chồng xa nhau, có thời gian cùng suy nghĩ xem có nên duy tŕ thêm nữa hay thôi. Anh nói tùy cô. Vợ anh sắp xếp việc nhà, nói chuyện với gia đ́nh nội ngoại rồi đi.
Thế là vợ anh đi Tây Nguyên rồi. Thế là thoát khỏi sự kiểm soát của con nái sề. Thật là sung sướng. Con bé mới 4 tuổi. Bà nội sang trông. Thằng thứ hai 9 tuổi ở nhà trông em đỡ bà. Thằng lớn 12 tuổi, theo mẹ vào Tây Nguyên làm trang trại. Mua lại trang trại của người bạn cũ, họ ra nước ngoài nên cho trả dần. Vợ anh từ cô thợ dệt lại học cách trồng cà phê, hồ tiêu, bơ, sầu riêng, trà hoa vàng. Vay tiền của người nhà, người làng, cần mẫn làm ăn, cứ có tiền th́ mua thêm đất, trồng thêm cây. Dư dả th́ gửi về quê trả dần. Anh th́ cứ thay đổi các cô nàng mà anh thích cho đến ngày gặp cô bồ này. Nàng đúng tầm bánh tẻ ngọt đậm, anh cứ say đắm không rời. Yêu nàng, anh viết bao nhiêu bài thơ t́nh làm rung động bao nhiêu trái tim. Nàng càng khen, anh càng đắm đuối. Thỉnh thoảng vợ anh có về nhưng chỉ thăm con một hai hôm rồi đi. Có lúc vợ về xong đi rồi anh mới biết. Thôi kệ.
Thế là bốn năm vợ anh xa nhà rồi, nợ trả gần hết. Mười ha trà hoa vàng đang ra hoa hứa hẹn một mùa bội thu. Vợ anh về quê, đưa đơn ly hôn cho anh và đưa nốt hai đứa con đi. Anh kí đơn vui vẻ. Cô ấy nộp đơn xong, hẹn khi nào ṭa xử th́ sẽ ra.
Tuần trước, cô ấy đă ra đúng hẹn, ṭa đă xử xong rồi. Chỉ là cô ta không ra một ḿnh, cô ta giờ cũng không sập sệ như anh vẫn nghĩ. Cô ấy mặc áo phông vàng nhạt, quần ḅ, tươi tắn và trẻ trung, tóc buộc cao, làn da nâu khỏe mạnh, môi phớt hồng, cô ấy cười với gă đàn ông bên cạnh. À, ra là có bồ rồi đấy. Gă to cao, da nâu đặc trưng đàn ông miền nắng gió, khuôn mặt chữ điền, nụ cười hiền lành. Gă chất phết. Ha ha...của ḿnh vứt đi sao vẫn có thằng nhặt nhỉ? Nó bỏ ḿnh, nó đi với trai mà cứ tơn hớn thế kia??!!! Ṭa xử mà thỉnh thoảng nó c̣n nh́n xuống chỗ thằng kia cười âu yếm. Cay thế chứ! Bồ anh th́ không thấy đâu cả, mấy ngày nay rồi.
Rời ṭa án, cô vợ cũ của anh đưa bạn trai về làng chào hỏi người nhà rồi ra sân bay vào nam luôn.
Anh trở về nhà cũ, anh thoải mái trong căn nhà hai tầng thênh thang, mồ hôi nước mắt mấy năm trời của hai vợ chồng. Không c̣n đứa trẻ nào. Không tiếng cười đùa, không tiếng khóc. Không c̣n mụ vợ hay cằn nhằn kêu ca mỗi khi anh rượu chè. Im lặng quá. Ngày trước mỗi lần chúng trêu đùa cḥng ghẹo nhau, khóc toáng nhà là anh cáu điên lên, quát ầm ĩ, chỉ muốn chúng xéo đi cho khuất mắt. Giờ th́ chúng xéo hẳn rồi. Anh được yên tĩnh thật rồi...Nhưng sao cảm giác này khiến anh không quen...
Mẹ anh sang nhà khi không gọi được điện thoại cho anh. Anh đang sốt. Bà cuống lên mang cháo, mang thuốc cho anh uống. Ngóc đầu dậy, anh hỏi mẹ xem cô bồ có sang nhà anh lần nào không th́ bà nói là người ta bảo cô ta đi nhà nghỉ với một ông già lắm, có xe hơi đẹp, giờ chắc lên thành phố rồi. Anh sập xuống. Khốn nạn. Mày dám bỏ ông...mày dám theo thằng già mà bỏ ông, ông t́m thấy mày th́ đừng có trách...
Chiều. Vợ cũ gọi điện thoại. Ngày trước th́ anh chả muốn nghe bất ḱ cuộc gọi nào của vợ. Nhưng chia tay rồi, nghe xem sao. Vợ cũ hỏi xem anh ốm thế nào, bà nội lũ trẻ bảo là anh ốm. Ừ th́ tôi ốm. Vâng, anh chóng khỏe và chịu khó chăm sóc ḿnh nhé. Kệ tôi, tôi chả liên quan ǵ đến cô nữa. Th́ em cũng chỉ nói vậy thôi. Sang tuần em cưới. Cũng chỉ làm đôi chục mâm mời làng xóm xung quanh thôi. Em chụp ảnh cưới sáng nay rồi. Giờ già, chụp không đẹp như ngày xưa cưới anh...Tai anh ù đi...h́nh như, trước khi tắt máy, cô ấy c̣n chúc anh hạnh phúc. Trước mắt anh bỗng hiện lên h́nh ảnh cô ấy cầm bó hoa cưới màu tím nhạt, dịu dàng đi bên anh...

*VietBF@sưu tập


All times are GMT. The time now is 21:57.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.04396 seconds with 8 queries