VietBF

VietBF (https://www.vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://www.vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   VẼ ƯỚC MƠ! (https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?t=1490612)

goodidea 07-23-2021 07:48

VẼ ƯỚC MƠ!
 
1 Attachment(s)
Không hề ngẩng mặt lên, Em chỉ chú tâm vào những đường nét đang từ từ, dần dần xuất hiện từ viên phấn trắng trên bàn tay ḿnh...
"Ôi, một rồi...chỉ c̣n xíu nữa thôi...là đủ hai...". Hẳn là với một chút cam chịu, một chút buồn, một chút nghịch ngợm...Em đang hoàn thiện h́nh hài ḿnh, bổ sung đủ đầy những khiếm khuyết!

https://intermati.com/forum/attachme...1&d=1627026446

Em đang thực tế hóa ước mơ lớn nhất đời ḿnh!
Bố hàng ngày, đến bên, "Bố đang làm việc cật lực để mua đôi nạng chân cho con trai bố!". Nhưng ḷng người cha c̣n vương víu điều khác nữa: - Con trai à, chỉ điều này con chưa biết thôi, bố đang cố mua 2 cặp nạng - mà c̣n phải khéo léo sắp xếp thời gian nữa chứ - để bố sẽ cùng đi với con ra đường, xuống chợ, đến trường... Có bố bên cạnh, cùng cảnh ngộ như con, cùng tập làm quen với đôi nạng như con... bố mong con sẽ ngạc nhiên ồ phá lên cười, mong những mặc cảm con cầm nắm sẽ dần lơi, mong sự chấp nhận ḿnh như chính nó của con sẽ bớt phần cay đắng...
Thầy thăm nhà, đến bên, "Em sẽ đến lớp sớm thôi, Trung tâm Phục Hồi Chức Năng đă hứa giúp tài trợ đôi nạng cho em rồi!" Đường về trường, thầy trầm ngâm nghĩ măi- ḿnh biết ḿnh cần phải quan tâm chăm lo cho đứa học tṛ tàn tật này nhiều hơn- tự hỏi ḿnh cần lên những kế hoạch ǵ đây để có thể giúp em tự tin, thôi tự ti so sánh với các bạn đồng trang lứa may mắn khác- và nhất là để em phải thật hiểu rằng- tuy tàn tật nhưng em không bao giờ được quyền biến ḿnh thành phế nhân, và với học vấn trau giồi, em phải biết tin rằng không điều ǵ có thể ngăn em sẽ trở thành nhân tài cho xă hội.
Mẹ hằng bữa, đến bên, "Đôi nạng sẽ giúp con đi đứng, hoạt động như một người b́nh thường, chỉ khó khăn lúc đầu chút thôi, con trai ạ!" Người mẹ nào cũng thường thể hiện sự mạnh mẽ, can cường trước đứa con như cây cao bóng rợp trước nhà, c̣n giọt nước mắt giấu sâu như lu nước mưa nơi cuối vườn, chái bếp...Con trai ơi, con biết không- trái tim mẹ chỉ sợ nhất một câu- biết đâu con sẽ hỏi- Mẹ ơi, với đôi nạng, con đi đứng, hoạt động được hết rồi nè, nhưng...nhưng sao mẹ ơi con không làm cách nào cảm giác được về chúng, chúng vẫn hoàn toàn tách biệt với con...huhu...Đó! Chính câu hỏi đó cứa vào nỗi bất lực của cái điều mà mẹ không bao giờ có thể làm, thậm chí là hy sinh cho con- đứa con tội nghiệp của mẹ! Cảm giác là quà tặng của Trời đất cho con người! Hỡi những ai đó c̣n cảm giác được mà tự biến ḿnh thành vô cảm- xin hăy nghe đến câu hỏi xé ḷng- ngày nào đó- của con tôi...
Anh Chị ơi, nh́n tấm ảnh, chạnh nghĩ- dường như một trong những giá trị lớn lao của hội họa- mà Em đă tự phát mang đến- là sức mạnh của đường nét trong việc "nghệ thuật hóa" cái ước mơ chấm dứt những dở dang, khập khiễng đau ḷng của con người và cuộc đời ...
Và cũng dường như từ sự kết hợp giữa thực thể bản thân và ước mơ của ḿnh, Em đă vô t́nh cung cấp một gợi ư hấp dẫn để mở rộng đề tài trong nghệ thuật: ấy là sự t́m kiếm những liên kết tiềm ẩn giữa nguyên mẫu và phần bổ sung- mà phần bổ sung ấy đâu phải lúc nào cũng rơ ràng như trường hợp của Em để ta dễ dàng nh́n thấy.
Dù Em chưa lớn đủ để có thể- thực thụ biết - nghệ thuật, hội họa là ǵ- nhưng đă đủ đau mà mưu cầu đến ước mơ- để bước đôi chân "hoài vọng " của ḿnh vào vương quốc ấy từ tuổi đời thơ dại, thưa phải không...

VietBF@sưu tập


All times are GMT. The time now is 22:36.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.04151 seconds with 8 queries