![]() |
TRUYỆN THẬT NGẮN (chỉ cần 1 phút để đọc nhưng lưu măi măi)
1 Attachment(s)
1- Giỗ ông
Sớm mồ côi, từ nhỏ anh em nó sống cùng nội trên rẻo đất c̣m của người chú. Năm ngoái, sau trận băo lớn ông nó quy tiên. Chú lấy lại căn cḥi, khuyên: – Mười bốn, lớn rồi, nên tự lập. Anh em nó dắt díu nhau tha hương, lên thành phố sống ở dưới gầm cầu. Trưa, phụ hồ về mệt, đói, giở nồi cơm, nhăo như cháo, nó mắng: – Đồ hư. Con em mếu máo: – Em nấu để giỗ ông. Nó ngẩn người, chợt nhớ hôm nay tṛn năm, ngày ông mất. Hồi ở quê, thường ngày ông thích cơm nhăo. Thế mà… Ôm em vào ḷng nó gọi trong nước mắt: – Ông ơi! (tác giả: Lê Nguyên Vũ) ***** 2- Con gái Ngoại hấp hối, cà nhà dắt díu nhau về quê thăm ngoại. Ngoại mất. Từ thành phố, anh Ba đang dở mùa thi cũng vội về chịu tang. Chị Hai lấy chồng quê ngoại, nhà cách có vài quăng đồng mà lại không về được. Bố chép miệng xót xa: – Con gái là con người ta. Mẹ gục đầu nức nở. Hơn hai mươi năm theo chồng xa xứ, đây mới là lần đầu tiên mẹ được về với ngoại. Mẹ cũng là con gái… (tác giả: Lữ Gia) ****** 3- Ḷng mẹ Nhà nghèo, chạy vạy măi mới được suất hợp tác lao động, Thanh coi đó như cách duy nhất để giúp đỡ gia đ́nh. Nhưng ảo mộng chóng tan, xứ người chẳng phải thiên đường, Thanh chỉ c̣n biết làm quần quật và dành dụm từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ có trong mơ. Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ. Đêm. Chỉ c̣n mẹ. Hết nắn tay nắn chân Thanh rồi mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe mẹ nói: – Dối mẹ làm ǵ. Giơ xương thế kia th́ làm sao mà sung sướng được hở con! ***** 4- Nếu không hạnh phúc th́ ly hôn đi! Hôm nay tôi về nhà, bố tôi vừa nh́n đă nhận ra ngay, bố rưng rưng nước mắt nói: “Nếu như không hạnh phúc, th́ ly hôn đi!” Mẹ nói: “Ly hôn rồi vậy con của nó phải làm sao, đáng thương lắm!” Bố nói: “Vậy con của tôi th́ sao?” Khoảnh khắc đó, tôi đă vỡ ̣a trong nước mắt. ****** 5-Nấu cơm Có một lần, bố tôi ốm nặng, nằm trên giường bệnh hơn nửa tháng rồi mà không tỉnh. Vào một buổi chiều, đột nhiên ông tỉnh lại. Khi ấy, miệng ông động đậy không ngừng. Mẹ tôi tiến sát lại gần, nói với bố: “Ông cứ từ từ nói, tôi vẫn nghe đây”. Bố tôi yếu ớt thốt lên rằng: “Con gái sắp đi học về, bà đă nấu cơm chưa?” Có những lúc con người ta không hề biết, được làm con của cha của mẹ là điều hạnh phúc biết bao nhiêu. Bất luận bản thân họ phải trải qua những ǵ, điều đầu tiên họ nghĩ đến luôn là “Con cái có khỏe không”. VietBF@sưu tập |
All times are GMT. The time now is 15:16. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.