![]() |
Mổ xẻ chủ nghĩa dân tộc TQ trong tranh chấp biển đảo
1 Attachment(s)
Sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc, chạy đua vũ trang, chuyển giaoquyền lực… đang làm tăng thêm nguy cơ xảy ra chiến tranh trên những vùng biển gần
![]() Tàu Hải giám Trung Quốc tuần tra vùng biển xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư Vô số thế lực chính trị và kinh tế ở Trung Quốc đă lợi dụng căng thẳng về lănh thổ để phục vụ cho lợi ích riêng, cục bộ và điều này đă góp phần không ít vào sự “lên gân” của chính phủ. Nhiều tác nhân Trung Quốc tham gia các phi vụ làm ăn trên biển và từng được gọi là “9 con rồng khuấy động Biển Đông”. Trên thực tế, con số các tác nhân vượt xa so với con số 9. Trong số đó, có các chính quyền địa phương, Hải quân, Bộ Nông Nghiệp, các doanh nghiệp nhà nước, các lực lượng an ninh, thuế quan hay Bộ Ngoại giao. Tham vọng của chính quyền các vùng ven biển Hải Nam, Quảng Tây và Quảng Đông… càng được kích thích bởi sự kết hợp của một chính sách tăng trưởng với một quyền tự trị lớn hơn của các nhà chức trách địa phương. Đó là lư do tại sao các chính quyền địa phương này khuyến khích ngư dân của họ tiến sâu hơn nữa vào các vùng biển đang có tranh chấp, thúc ép ngư dân hiện đại hóa tàu thuyền và trang bị các hệ thống hoa tiêu bằng vệ tinh. Việc ưu tiên cấp giấy phép đánh cá cho các tàu đánh cá lưới rê cỡ lớn chính là một sự thúc đẩy khác theo hướng này. Chính quyền tỉnh Hải Nam cũng đă nhiều lần mưu toan phát triển du lịch trên quần đảo Hoàng Sa, bất chấp sự phản kháng quyết liệt từ phía Việt Nam. “Hành động trước, suy nghĩ sau”, đó dường như là phương châm làm việc của các chính quyền địa phương với Bắc Kinh. Họ đẩy những quân cờ của ḿnh đi xa hết mức có thể trên mặt trận kinh tế và chỉ “thoái bộ” khi chính quyền trung ương…tuưt c̣i. Hiện có sự cạnh tranh giữa hai cơ quan “cảnh sát biển” hùng hậu ở Trung Quốc. Đó là lực lượng Hải giám do Bộ Tài nguyên và Đất đai quản lư và Lực lượng bảo vệ luật ngư nghiệp (Ngư chính) thuộc quyền quản lư của Bộ Nông nghiệp. Hai lực lượng này đang đua nhau tăng cường các hạm đội trực thuộc và lao vào những vùng biển tranh chấp. Tranh giành các khoản trợ cấp và ưu tiên của các bộ chủ quản, hai lực lượng này cố t́nh vượt qua ranh giới quyền hạn của họ để giành được ngân sách nhiều nhất. Hai lực lượng này dựa vào việc đ̣i hỏi chủ quyền lănh thổ và lănh hải để lấy ḷng lănh đạo ở trong nước. Về phần ḿnh, chính quyền trung ương nh́n thấy những lợi ích trong việc sử dụng các cơ quan dân sự bởi v́ điều này giúp họ tránh nguy cơ đối đầu quân sự trực tiếp. Theo nguyên tắc, Bộ Ngoại giao Trung Quốc được cho là đảm nhiệm một vai tṛ nổi bật. Nhưng trên thực tế, Bộ trưởng Ngoại giao đương nhiệm Dương Khiết Tŕ “có ít quyền hạn hơn Ủy viên Quốc vụ viện phụ trách đối ngoại Đới Bỉnh Quốc” - một quan sát viên hậu trường chính trị ở Bắc Kinh đă nói như vậy. Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng hơn, kể từ khi các bộ Thương mại, Tài chính, An ninh Quốc gia và cả Ủy ban quốc gia Phát triển và Cải cách (một thứ siêu bộ) nắm lấy các đ̣n bẩy chính của chính sách đối ngoại. Đầu năm 2012, việc Bộ Ngoại giao Trung Quốc muốn xoa dịu dư luận thế giới bằng cách giải thích rằng, Trung Quốc không hề đ̣i hỏi chủ quyền toàn bộ Biển Đông đă gây ra làn sóng bất b́nh trong dư luận Trung Quốc, vốn từ nhiều thập kỷ qua đă quen nghe tuyên truyền cái điều ngược lại. Nhiều cư dân mạng kêu gọi tiến hành thanh trừng nội bộ, lên án những “kẻ phản bội” và “biến chất” đang… “bán rẻ lợi ích quốc gia”. ![]() Vị trí của băi đá ngầm Scarborough (A) trên Biển Đông. Hồi tháng 6, khi Việt Nam thông qua Luật Biển, Chính phủ Trung Quốc đă ngay lập tức tuyên bố thành lập cái gọi là “thành phố Tam Sa” và thiết lập một đơn vị đồn trú quân sự. Mặt khác, Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc (CNOOC) cũng đă ngang nhiên mời thầu khai thác dầu tại 9 lô nằm ngay trong Vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam và chồng lấn lên những mỏ dầu đă được giao cho PetroVietnam. Trong khi căng thẳng ở Biển Đông dường như lên đến đỉnh điểm vào mùa Hè năm 2012, một cuộc khủng hoảng khác cũng đă nổi lên vào tháng 9 và lần này là ở vùng Biển Hoa Đông, với thông báo của Chính phủ Nhật mua lại 3 trong số 5 ḥn đảo thuộc quần đảo Senkaku/Điếu Ngư vốn đang thuộc về một tỷ phú người Nhật. Chính quyền Nhật Bản đă biện bạch cho việc mua lại các ḥn đảo này là để ngăn chặn chúng rơi vào tay viên thị trưởng Tokyo theo xu hướng dân tộc chủ nghĩa vừa từ chức để lập ra đảng mới. Bắc Kinh đă phản ứng dữ dội và tiến hành những biện pháp trả đũa kinh tế, những cuộc tập trận lớn bao gồm cả hải quân, không quân và một đơn vị tên lửa chiến lược. Hơn nữa, các nhà cầm quyền ở Bắc Kinh đă đặt quần đảo Điếu Ngư (phía Nhật gọi là Senkaku) dưới sự quản lư của Trung Quốc. Trung Quốc tự cho phép ḿnh cái quyền phái các tàu công vụ (Hải giám và Ngư chính) đến khu vực cho đến nay vốn nằm dưới sự kiểm soát của Lực lượng bảo vệ bờ biển Nhật Bản. Không những thế, Trung Quốc c̣n cho máy bay do thám Y-12 bay trên không phận Senkaku/Điếu Ngư và phái máy bay chiến đấu phản lực hiện đại J-10 "giám sát hoạt động" của máy bay chiến đấu F-15 của Nhật Bản. Điều này đang làm tăng thêm khả năng xảy ra những vụ đụng độ mới. ![]() Máy bay do thám Y-12 của Trung Quốc bay qua không phận Senkaku/Điếu Ngư hồi tháng 12/2012. theo KT |
All times are GMT. The time now is 01:14. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.