![]() |
Chuyện lạ ở Việt Nam: Ném xôi, gà vào nhau
1 Attachment(s)
Chúng tôi đến Mù Cả đúng vào hôm diễn ra lễ hội Gạ ma thú, sự kiện được coi trọng bậc nhất trong năm của người Hà Nh́ ở vùng đất thượng nguồn sông Đà. Bí thư kiêm Chủ tịch xă Toán Ma Tơ cười lớn: “Ngày vui của thôn bản, ở lại chung vui với người Hà Nh́ chúng tôi thôi”.
Ông Lù Trọng Đại, Trưởng pḥng Văn hóa thể thao và Du lịch huyện Mường Tè đi cùng chúng tôi cũng vui vẻ nói: “Không mấy khi được gặp dịp bà con tổ chức lễ hội này đâu. T́nh cờ mà cũng là duyên kỳ ngộ đấy”. Thế là hành tŕnh từ huyện Mường Tè (Lai Châu) qua cầu Pắc Ma để sang A Pa Chải (Điện Biên) của chúng tôi tạm dừng lại ở đất Mù Cả, nơi sinh sống của hơn 400 hộ dân với 2010 người Hà Nh́ Hoa (Hà Nh́ Hoa phân biệt với Hà Nh́ Đen) này. <table style="margin:auto;" align="center" border="0" cellpadding="3" cellspacing="3" width="1"><tbody><tr ><td> “Mù Cả là tên đọc trại của “Ṃ cá”, tên bản khởi nguồn của người Hà Nh́. Mù Cả là một trong hai nơi mà cộng đồng người Hà Nh́ ở nước ta c̣n giữ nguyên bản lễ cúng Gạ ma thú đấy”. Người Hà Nh́ quan niệm, núi rừng, con thú, cây rừng cũng có cuộc sống như con người. Mỗi loại cây đều có một vị thần làm chủ. Trong rừng, c̣n có các thần khác như thần đá, thần suối, thần vũng nước rộng… Ngoài ra, c̣n có một số ác ma hay hại người là những người chết bất đắc kỳ tử trong rừng, như ma người chết do hổ vồ, hay gấu tát, hay rắn cắn. Nhưng cai quản tất cả là Thần rừng A Pố Xả Kha, con trai thứ 5 của Ngọc Hoàng. Thần rừng là phúc thần, nhưng cũng sẵn sàng trừng trị những ai phá hoại cuộc sống trong rừng. <table style="margin:auto;" align="center" border="0" cellpadding="3" cellspacing="3" width="1"><tbody><tr ><td> V́ vậy, vào dịp tháng hai âm lịch hàng năm, người Hà Nh́ lại cúng Gà ma thú, cầu mong một năm mới yên lành, no ấm, mùa màng tốt tươi, vật nuôi dồi dào. Lễ cúng thường diễn ra trong ba ngày với rất nhiều nghi lễ diễn ra đồng thời tại nhiều địa điểm như trong rừng, ngoài sông suối, tại bản. Không phải ai cũng được đến tất cả các nơi diễn ra lễ cúng. Riêng phụ nữ không được tham gia lễ cúng rừng. Chúng tôi bắt gặp ở con đường chính đi vào Mù Cả một chiếc cổng lớn mới được dựng, treo phủ đầy lá cây như một chiếc rèm xanh. Bên phải, phía trước cổng có một chiếc sào dựng tấm liếp đan thưa, là dấu hiệu bản đang có lễ nghi quan trọng. <table style="margin:auto;" align="center" border="0" cellpadding="3" cellspacing="3" width="1"><tbody><tr ><td> Một người bỗng nhón một nắm xôi, vo tṛn trong tay, rồi ném mạnh vào tôi. Những người khác cũng vui vẻ ném những nắm xôi nhỏ vo tṛn như viên bi vào những người c̣n lại. Ông Lù Trọng cười, giải thích cho những người khách đang ngơ ngác: “Tục lệ truyền thống của người Hà Nh́ nơi đây là vậy, ném xôi vào người khác như một lời chúc may mắn, no đủ. Ai cũng có thể ném xôi vào người khác. Ai được ném nhiều xôi vào người là nhận nhiều lời chúc mừng nhất”. Đem câu chuyện hỏi Bí thư Toán Ma Tơ, ông cười ngất: “Trong 3 ngày cúng, chỉ có ngày cúng bản có tục lệ này. Xôi là món chính trong bữa ăn hàng ngày của người Hà Nh́, nên rất được coi trọng. Việc vo tṛn rồi ném xôi đi không có nghĩa là lăng phí hay thiếu tôn trọng miếng ăn. Đó là biểu tượng của sự no đủ. Cả người ném và bị ném, ai trúng xôi, th́ cả năm công việc hanh thông, may mắn, t́nh cảm dạt dào. <table style="margin:auto;" align="center" border="0" cellpadding="3" cellspacing="3" width="1"><tbody><tr ><td> Ông Toán Ma Tơ cũng không ngần ngại phàn nàn về việc sau bữa ăn chung của cả bản, dường như nền nhà chi chít xôi, cơm nếp, bánh dày lẫn với nhiều đồ ăn khác. Đám thanh niên cứ vo những nắm thật to, nhằm vào các cô giáo hay khách ném tới tấp. Nhiều khi không chỉ xôi, thịt gà, mà cả thức ăn,hay cái ǵ vớ được trong mâm. “Đó không phải là nét truyền thống, đôi khi tạo nên sự không vui. Chúng tôi vẫn nhắc nhở đám trẻ sau ngày lễ, nên học hỏi và tôn trọng điều hay, tránh điều dở. Nhưng mỗi năm mới có một lần, lại dịp vui, nên chúng quên hết” - ông Lù Trọng giải thích thêm. <table style="margin:auto;" align="center" border="0" cellpadding="3" cellspacing="3" width="1"><tbody><tr ><td> </td></tr></tbody></table>Sáng hôm sau, chúng tôi theo chân Toán Ma Tơ lên xem người dân nhộn nhịp chuẩn bị cho một nghi thức quan trọng của lễ cúng. Trên một con dốc ngắn, tại ngôi nhà nhỏ của phó bản Khoàng Gia Sè, từ sáng sớm đă rất đông tiếng nói cười. Già làng Pờ Pó Xá có mặt từ lâu, nhổm dậy mời khách vào chung vui. Những cánh áo nhiều màu sắc của bà con tiến lại hoan hỉ nắm tay khách. Rau rừng nấu canh, ăn sống cùng rượu ngô, thịt gà được bày ra. Tất nhiên không thể thiếu món xôi. Vẻ mặt già làng rất thành kính, trang nghiêm trong buổi lễ cầu an cho cả thôn bản. Từ ngày hôm nay trở đi đến hết tháng, ông Pờ Pó Xá sẽ không được ăn rau dẫn, lá vả nữa, muốn ăn phải xen vào trong bát canh thịt cúng bản. Vợ ông từ hôm nay cũng phải sang hàng xóm ngủ nhờ đến. Kiêng kỵ phải được thực hiện nghiêm ngặt, bởi nếu không, e rằng trong bản không được may mắn, vui vẻ v́ thần rừng quở phạt. Tất cả cùng chăm chú lắng nghe lời khấn bằng tiếng Hà Nh́. Rồi tự mỗi bàn tay người này t́m sang người bên cạnh, nắm chặt, kết thành ṿng tṛn. Già làng Pờ Pó Xá hô: “Cho mừ cho ́ là” (Chúc dồi dào sức khỏe). Tất cả cùng giơ bàn tay nắm chặt, reo lên: “Cho ́ là pố” 3 lần. Những tiếng reo ḥ vang vọng khu bản nhỏ, khuất nơi rừng già sương phủ. Gia Phong |
chuyện quá lạ
|
All times are GMT. The time now is 03:55. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.