TRẬN BA RÀI 29/9/1965
Con rạch Ba Rài bắt nguồn từ Quận Lỵ Cái Bè dài trên 10 cây số, chảy ra sông Cửa Tiểu theo hướng Bắc Nam.
https://www.youtube.com/watch?v=JxAKg9P819Q
Ḷng rạch hẹp, nơi rộng nhất ở ngă ba Ba Rài–Cửa Tiểu, hai bên bờ rạch không quá 100 mét.
Con rạch cắt một góc chéo 25⁰ rồi uốn khúc, tạo thành một doi đất, bề ngang doi đất không quá 600 mét.
V́ thế từ cửa rạch không thể nh́n thấy phía trong. Hai bên bờ cây rậm rạp, những hàng dừa đứng chen nhau như thành.
Suốt cả chiều dài cuả bờ rạch như thế, nên cuộc đụng độ giữa một đơn vị chủ lực Việt Cộng với các đơn vị cuả Sư đoàn 7 Bộ Binh, có cả Thủy Quân Lục Chiến từ mấy ngày qua.
Hai bên cứ cầm chân nhau, không bên nào tiến lui được.
Hai bên đều nh́n thấy nhau, chỉ cách mấy hàng dừa.
Quá gần cho nên
không thể gọi pháo binh tác xa.
Quá rậm nên
không có chỗ để trực thăng đổ quân tiếp viện.
V́ thế, Sư Đoàn 7 Bộ Binh đă trông cậy vào Hải Quân :
- Giang Đoàn 21 và 27 Xung Phong.
Giang Đoàn 21 là một đơn vị kỳ cựu, nhân viên và sông nước quen nhau, và cả địch lẫn ta quần nhau cũng lắm.
Riêng Giang Đoàn 27 Xung Phong vừa mới thành lập, dưới quyền chỉ huy cuả Hải Quân Đại úy Trần Văn Triết, một sĩ quan mới từ đơn vị biển đổi về sông.
Sau mấy tháng huấn luyện, đây là lần đầu tiên Giang Đoàn 27 Xung Phong đem toàn lực ra quân, với tất cả các chiến đĩnh cuả Giang Đoàn 21 Xung Phong.
Nhiệm vụ cuả cuộc hành quân này là
Hải Quân tiến vào rạch Ba Rài, hỗ trợ cho các đơn vị Bộ Binh rút từ Xă Xuân Sơn, phía Đông rạch Ba Rài sang bên kia rạch.
Hải Quân, cả hai Giang Đoàn đă tiến vào.
Dưới hỏa lực hùng hậu cuả các giang đĩnh, Việt Cộng đă án binh bất động.
Đơn vị bạn đă rút an toàn, và dùng tầu Hải Quân băng qua bên kia bờ.
Tất cả đă diễn ra êm ả, từ 2 giờ cho đến 4 giờ chiều. Đoàn tầu bắt đầu rút, nước đă xuống. Tàn cây che phủ ḷng sông, tối, lạnh.
Việt Cộng đă phục sẵn tại doi đất gần cửa rạch và bắt đầu tấn công vào đoàn tầu cuả ta.
Đây là một cuộc thử lửa khốc liệt giữa một đơn vị chủ lực cuả Việt Cộng và hai Giang Đoàn được coi là tinh nhuệ cuả ta.
Chiến đỉnh ATC (Tango).
Dù trận chiến đă diễn ra trên 30 năm, nhưng may mắn thay,
các nhân sự ṇng cốt cuả cuộc thử lửa này, hiện ở Mỹ c̣n nhớ được, và đă thuật lại qua các câu trả lời trên giấy hoặc qua các cuộc điện đàm mới đây.
Đó là anh :
- Nguyễn Ngọc Giang lúc ấy là trung úy, lên lon tại mặt trận tŕnh bày ở phần trên ; và anh Diệm, Đặng Diệm, người lăn lộn với Giang Đoàn 21 Xung Phong rất nhiều năm.
Giang kể :
“Cuộc hành quân dựa theo tin t́nh báo cuả SĐ7BB theo đó Trung Đoàn chính quy BV có trang bị vũ khí nặng đă có mặt trong vùng.
SĐ7BB đă mở cuộc hành quân bao vây trước đó một ngày, lực lượng gồm nhiều Tiểu Đoàn TQLC và Bộ Binh SĐ7.
Lực lượng này đă bị cầm chân và không rút được, phi cơ cũng không can thiệp được v́ rừng cây dầy đặc.
Phía ngoài, tại cửa sông lớn đi vào, địch đă để một thành phần súng lớn để diệt tầu Hải Quân
(sau này, khi đụng độ mới biết, v́ chúng ngụy trang và bất động).
Do đó SĐ7BB yêu cầu Hải Quân mở cuộc hành quân phối hợp thăm ḍ tiếp theo để có thể can thiệp cho kế hoạch :
Rút quân và để phi cơ oanh tạc.
Giang Đoàn 21 Xung Phong và 27 Xung Phong do HQ Đại úy Trần Văn Triết chỉ huy, mở cuộc hành quân thay cho HQ Thiếu tá Huỳnh Huy Thiệp, đi họp ở Cần Thơ.
Đoàn tầu đi tới vùng hành quân khoảng 2 giờ chiều.
Tất cả nằm ngoài sông lớn.
Riêng toán cuả tôi gồm Monitor Combat 6001 và hai Fom 5001–5002 được chỉ định đi vào kinh nhỏ bắt liên lạc với bộ binh.
Tiền phong đỉnh Monitor Combat và Tuần giang đỉnh Fom tuần tiểu trên sông.
Toán cuả tôi chỉ huy gồm thuyền trưởng Nguyễn Văn Đức (Râu) và Trung sĩ Sụn (Fom). Chúng tôi đă tiến sâu vào trong kinh và bắt liên lạc trực tiếp với lực lượng trên bờ tại xă Xuân Sơn.
Tôi báo cáo ra ngoài cho Đại úy Triết biết.
Đại úy Triết bèn cho một Monitor Command với hai RPC hộ tống đi vào, và toán cuả tôi tiến ra yểm trợ.
Tất cả đều yên lặng, không có cuộc chạm súng nào, nhưng không khí căng thẳng, v́ với kinh nghiệm cho biết, tôi đoán, địch sẽ đánh.
Lúc trở ra. Thông thường, bất cứ cuộc hành quân vào sông rạch nào lúc vào không nguy hiểm bằng lúc trở ra ; do đó thường tránh đi về cùng một đường.
Nhưng trường hợp này không áp dụng được v́ độc đạo.
Khi quay trở ra, tiếp tay được với toán Đại úy Triết, tôi nằm lại giữ an ninh thủy tŕnh, và Đại úy Triết cho 3 giang đĩnh tiến sâu vào tiếp giáp với bộ binh trên bờ.
Khi Hải Quân gặp Bộ Binh, địch không kềm chân Bộ Binh nữa
v́ sợ Hải Quân phản công.
V́ thủy tŕnh quá dài, nên toán tôi giữ an ninh khúc giữa Đại úy Triết cho monitor combat 6007 cuả Trung úy Bảo vào giữ an ninh khúc ngoài.
Khoảng 4 giờ chiều, một phi cơ quan sát cho biết một tầu Hải Quân bị cháy phía ngoài đầu kinh.
Đại úy Triết liên lạc với Trung úy Bảo không được và chỉ thị toán cuả tôi ra tiếp cứu.
Khi gần tới tầu Trung úy Bảo th́ tôi bị tấn công bằng đủ mọi loại súng nặng. Chiếc monitor combat HQ 6007 cuả Trung úy Bảo là
mục tiêu đầu tiên cho địch khai hỏa . Bảo bị thương nặng.
Tầu bốc cháy và ch́m. Tôi cho lệnh 3 chiến đĩnh ủi thẳng vô bờ phản công.
Địch đă xuất hiện với quân phục ka–ki vàng, nón cối rất đông.
Chúng mở cuộc tấn công với mục đích cướp tầu, nhưng chúng không thể nào tiến tới gần tầu được.
Cuộc giao tranh rất khốc liệt.
Toán giang đĩnh cuả Đại úy Triết tiến trở ra bị ngay mấy du kích hai bên bờ bắn tỉa làm Thiếu úy Hiền và Đại úy David tử thương.
Đại úy Triết bèn ra lệnh cho tất cả rút ra ngoài sông lớn nhưng toán cuả tôi vẫn nằm ĺ ở lại, v́ đang đối đầu quyết liệt với địch.
Chúng tôi đă tận dụng hỏa lực 40ly, 20ly, đại liên 50, 30, FM Bar.
Địch quân không thể tiến lên được và chúng gục xuống sau những tiếng hô đồng nhất "
xung phong ".
Khẩu đại liên 30 bên trái ngưng nhả đạn, tôi quay qua sờ thấy đầu Trung sĩ Đức gục xuống, anh đă hy sinh.
https://www.youtube.com/watch?v=rcmewCwA8mc
Tôi được lệnh Đại úy Triết phải rút ra ngoài.
Tôi báo cáo t́nh h́nh và cho biết tầu tôi bị trúng rất nhiều đạn súng lớn, trong đó có bị một lỗ lớn, nếu rút ra sẽ bị ch́m.
Về nhân viên, có Trung sĩ Đức hy sinh, Trung sĩ Thức thuyền phó monitor bị thương nặng ở chân.
Một phóng viên AP bị một viên đạn vô ngực, ông ta rất tỉnh, nhưng báo sự nguy hiểm sẽ đến với ông ta. Vài phút sau khi gặp th́ ông ta cũng ra đi.
Số c̣n lại tất cả đều bị thương,
nhưng vẫn c̣n chiến đấu hữu hiệu . Chúng tôi phải tận lực mới đẩy lui được những đợt tấn công cướp tầu cuả địch.
Khoảng 11 giờ đêm, tiếng súng thưa dần. Tôi yêu cầu Đại úy Triết cho vô tiếp cứu, nhưng vô hiệu.
Nằm lại một ḿnh cho đến khi im tiếng súng, chúng tôi 9 thầy tṛ đă chuẩn bị tất cả vũ khí cá nhân, lựu đạn để nếu tàu bị ch́m, không ở lại tàu được th́ sáng hôm sau sẽ t́m đường bộ về Cái Bè.
Nhưng nhờ trước đó chúng tôi đă cho cột dây an toàn từ bít sau lái lên gốc cây trên bờ, nên tàu không bị vô nước, nhờ đó mới kèm kéo về an toàn...”
***********