R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Nov 2006
Posts: 34,400
Thanks: 29,430
Thanked 19,857 Times in 9,095 Posts
Mentioned: 162 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 798 Post(s)
Rep Power: 82
|
TRÁI PHIẾU KHO BẠC MỸ CÓ PHẢI LÀ VŨ KHÍ ĐÁP TRẢ CỦA TRUNG QUỐC TRONG THƯƠNG CHIẾN VỚI MỸ?
-NỢ CÔNG CỦA MỸ THỰC CHẤT NHƯ THẾ NÀO?
Nhiều người vẫn lầm tưởng nợ công (Nợ quốc gia) của Mỹ là nợ đi vay nước ngoài, nhưng thực chất không hoàn toàn như vậy.
Nợ quốc gia của Mỹ năm 2024 khoảng 35 ngh́n tỷ USD gấp 1,5 lần GDP của quốc gia này.
Khoảng 70 phần trăm nợ của Hoa Kỳ được nắm giữ bởi hệ thống tài chính trong nước và các tổ chức tại Hoa Kỳ.
Kho bạc Hoa Kỳ đại diện cho một kho lưu trữ giá trị tiện lợi, thanh khoản, rủi ro thấp. Điều này làm cho nó hấp dẫn đối với nhiều đối tác tài chính khác nhau, từ các ngân hàng trung ương muốn giữ tiền dự trữ cho đến các nhà đầu tư tư nhân t́m kiếm một tài sản rủi ro thấp trong danh mục đầu tư.
Trong số tất cả các tác nhân công cộng trong nước của Hoa Kỳ, các khoản nắm giữ nội bộ chính phủ, bao gồm An sinh xă hội, nắm giữ hơn một phần ba chứng khoán Kho bạc Hoa Kỳ. Bộ trưởng Tài chính có nghĩa vụ pháp lư phải đầu tư doanh thu thuế An sinh xă hội vào các chứng khoán do Hoa Kỳ phát hành hoặc bảo lănh, được lưu trữ trong các quỹ tín thác do Bộ Tài chính quản lư.
Cục Dự trữ Liên bang nắm giữ phần lớn thứ hai của Kho bạc Hoa Kỳ, khoảng 13 phần trăm tổng số trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ.
Tại sao một quốc gia lại mua nợ của chính ḿnh?
Là ngân hàng trung ương Hoa Kỳ, Cục Dự trữ Liên bang phải điều chỉnh lượng tiền lưu thông để phù hợp với môi trường kinh tế. Ngân hàng trung ương thực hiện chức năng này thông qua các hoạt động thị trường mở—mua và bán các tài sản tài chính, như trái phiếu kho bạc, để thêm hoặc bớt tiền khỏi nền kinh tế. Bằng cách mua tài sản từ các ngân hàng, Cục Dự trữ Liên bang đưa tiền mới vào lưu thông để cho phép các ngân hàng cho vay nhiều hơn, thúc đẩy hoạt động kinh doanh và hỗ trợ phục hồi kinh tế.
Ngoại trừ Cục Dự trữ Liên bang và An sinh Xă hội, một số tác nhân tài chính khác của Hoa Kỳ nắm giữ chứng khoán Kho bạc Hoa Kỳ.
Các tác nhân tài chính này bao gồm chính quyền tiểu bang và địa phương, quỹ tương hỗ, công ty bảo hiểm, lương hưu công và tư, và các ngân hàng Hoa Kỳ. Nói chung, họ sẽ nắm giữ chứng khoán Kho bạc Hoa Kỳ như một tài sản rủi ro thấp.
NỢ NƯỚC NGOÀI CỦA MỸ.
Nợ nước ngoài của Mỹ chính là lượng trái phiếu kho bạc được Mỹ bán ra cho các nhà đầu tư nước ngoài có sự bảo lănh của chính phủ Mỹ.
Nh́n chung, mỗi quốc gia nước ngoài chỉ chiếm một tỷ lệ tương đối nhỏ trong số các chủ nợ của Hoa Kỳ.
Mặc dù lượng nắm giữ của Trung Quốc chỉ chiếm chưa đến 20 phần trăm nợ của Hoa Kỳ do nước ngoài sở hữu trong vài năm qua, nhưng tỷ lệ này chỉ chiếm từ 3 đến 6 phần trăm tổng nợ của Hoa Kỳ . Lượng nắm giữ của Trung Quốc đă giảm xuống c̣n 859 tỷ đô la vào tháng 1 năm 2023, đánh dấu mức thấp nhất kể từ năm 2009. Hơn nữa, Nhật Bản đôi khi đă vượt qua Trung Quốc để trở thành chủ nợ nước ngoài lớn nhất của Hoa Kỳ. T́nh h́nh này đă diễn ra kể từ tháng 6 năm 2019, khi lượng nắm giữ của Trung Quốc đă giảm và lượng nắm giữ của Nhật Bản đă tăng.
ĐIỀU G̀ XẢY RA KHI TRUNG QUỐC DỌA BÁN THÁO TRÁI PHIẾU KHO BẠC MỸ?
Trung Quốc đă bắt đầu bán lượng trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ khổng lồ mà họ nắm giữ. Hành động này khai thác những câu chuyện gây hoang mang trong nhiều năm của giới truyền thông về thiệt hại mà một đợt bán tháo của Trung Quốc có thể gây ra cho thị trường tài chính, cho tài chính của Washington và cho nền kinh tế nói chung. Giờ đây, các đợt bán tháo của Trung Quốc đă bắt đầu.
Thật vậy, chỉ trong vài tuần qua, Bắc Kinh đă bán tháo 10 phần trăm toàn bộ lượng trái phiếu kho bạc mà họ nắm giữ. Cho đến nay, thảm họa được mô tả trong nhiều bài báo này đă không xảy ra.
Hóa ra, thị trường hầu như không nhận thấy các đợt bán tháo của Trung Quốc. Sự thật là nước Mỹ chưa bao giờ dễ bị tổn thương như các câu chuyện trên phương tiện truyền thông đưa tin và các đợt bán tháo gần đây chủ yếu phản ánh sự yếu kém của Trung Quốc chứ không phải sự dễ bị tổn thương của Mỹ.
Đối với bất kỳ ai hiểu cách thị trường trái phiếu hoạt động, th́ rơ ràng là Trung Quốc chưa bao giờ đưa ra những loại rủi ro được rao bán bởi những câu chuyện gây sợ hăi này.
Trái phiếu hiếm khi có đặc điểm của thế chấp nhà ở hoặc hàng tồn kho được bảo hiểm. Đặc biệt là trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ không bao giờ có mối liên hệ trực tiếp với tài sản thực.
Trung Quốc không bao giờ có lựa chọn sử dụng trái phiếu của ḿnh để tịch thu, như một số người đă gợi ư, không bao giờ có cơ hội yêu cầu hoàn trả hoặc không. Biện pháp duy nhất của chủ trái phiếu là những ǵ Trung Quốc đang làm hiện nay, bán trái phiếu cho những người khác trên thị trường tài chính mở.
Về mặt lư thuyết, việc bán nhiều trái phiếu có thể khiến giá trái phiếu giảm và gây tổn hại đến những người nắm giữ trái phiếu hiện tại khác, nhưng Trung Quốc cũng sẽ chịu thiệt hại trong t́nh huống như vậy, phải bán trái phiếu nắm giữ của ḿnh với giá ngày càng thấp hơn.
Không nghi ngờ ǵ nữa, Bắc Kinh rất vui mừng v́ không ai để ư đến doanh số bán của ḿnh. Chắc chắn, việc giá giảm sẽ buộc phải tăng lăi suất cho các khoản vay của Bộ Tài chính trong tương lai, nhưng nó cũng sẽ mang lại cho Washington một lợi ích — cơ hội mua lại khoản nợ của chính ḿnh với giá chiết khấu. Trên thực tế, nếu Trung Quốc gây sốc cho thị trường, họ sẽ tự làm tổn thương ḿnh và đồng thời mang đến cho Washington cơ hội để thu lợi. (Không phải là Bộ Tài chính Hoa Kỳ sẽ tận dụng cơ hội như vậy.)
Ngay cả tiềm năng thị trường nhẹ nhàng này (ít nhất là so với những ǵ một số câu chuyện truyền thông mô tả) vẫn nằm ngoài sức mạnh của Trung Quốc. Mặc dù lượng trái phiếu kho bạc của Bắc Kinh thực sự lớn, nhưng chúng chưa bao giờ đủ lớn để gây ra nhiều gián đoạn.
Vào thời kỳ đỉnh cao, chúng lên tới khoảng 1000 tỷ đô la, gần bằng lượng trái phiếu nắm giữ tại Nhật Bản, một người mua trái phiếu kho bạc nổi tiếng khác của Hoa Kỳ. Mặc dù con số này có vẻ lớn, nhưng nó chỉ chiếm 1,3 phần trăm trong số 7,4 ngh́n tỷ đô la trái phiếu kho bạc được nắm giữ bên ngoài Hoa Kỳ và là một phần rất nhỏ trong số hơn 32 ngh́n tỷ đô la nợ trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ đang lưu hành, phần lớn do công chúng Hoa Kỳ nắm giữ.
Lượng trái phiếu nắm giữ đỉnh cao của Trung Quốc thậm chí không phải là một phần đáng kể trong số 600 tỷ đô la hoặc hơn trong giao dịch hàng ngày của trái phiếu kho bạc.
V́ vậy, Trung Quốc không bao giờ có cơ hội tạo ra bất cứ điều ǵ nhiều hơn một sự gián đoạn giá nhỏ. Việc không có sự hỗn loạn khi Trung Quốc bán 10 phần trăm lượng trái phiếu nắm giữ của ḿnh chỉ đơn giản là nhấn mạnh sự thật này.
THỰC CHẤT TRUNG QUỐC ĐANG CẦN TIỀN.
Điều có nhiều khả năng xảy ra hơn — và phản ánh sự yếu kém của Trung Quốc hơn là sự dễ bị tổn thương của Hoa Kỳ — là Trung Quốc chỉ đơn giản là cần tiền.
Mặc dù nền kinh tế của họ vẫn có thặng dư thương mại, nhưng nó không c̣n lớn như trước nữa, hoàn toàn và chắc chắn so với nhu cầu của Trung Quốc.
Sáng kiến Vành đai và Con đường của Bắc Kinh và các liên doanh nước ngoài khác không chỉ thu hút rất nhiều tiền từ thặng dư thương mại mà c̣n thúc đẩy Trung Quốc tích lũy số tiền tương đương 1,5 ngh́n tỷ đô la nợ bằng ngoại tệ, một nửa trong số đó dự kiến sẽ đáo hạn trong khoảng mười hai tháng tới.
Dự trữ ngoại hối của Trung Quốc đă giảm từ mức đỉnh điểm là 3,25 ngh́n tỷ đô la xuống c̣n 3,07 ngh́n tỷ đô la. Nếu năm ngoái là một dấu hiệu, Trung Quốc sẽ phải gánh khoảng 600-700 tỷ đô la hàng nhập khẩu thiết yếu, chẳng hạn như dầu, chip máy tính, quặng sắt, thức ăn chăn nuôi và thực phẩm cho người dân của ḿnh. Căng thẳng đă buộc Bắc Kinh phải rút lui khỏi dự án Vành đai và Con đường của ḿnh, bao gồm cả các khoản đầu tư vào Đông Nam Á, về cơ bản là sân sau của chính họ.
Ở cấp độ cơ bản hơn nữa, việc bán trái phiếu kho bạc có thể phản ánh nhận thức của Bắc Kinh rằng mô h́nh kinh tế trước đây và từng rất thành công của họ có thể đă đi đến hồi kết.
Trong nhiều thập kỷ, nguồn lao động giá rẻ và đáng tin cậy của Trung Quốc đă thu hút các quỹ đầu tư nước ngoài vào nước này và cho phép các sản phẩm do Trung Quốc sản xuất vượt trội hơn các sản phẩm khác trên thị trường toàn cầu. Hoa Kỳ là nước tiêu thụ chính.
Nhưng v́ người Mỹ đang thâm hụt thương mại nên họ cần vay để hỗ trợ việc mua các mặt hàng nhập khẩu từ Trung Quốc này. Trung Quốc đă ứng trước khoản vay đó một cách gián tiếp thông qua việc mua trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ. Bắc Kinh biết rằng họ đă mất tiền vào trái phiếu nhưng vẫn tiếp tục cho vay v́ họ đă bù đắp được khoản lỗ bằng lợi nhuận từ xuất khẩu.
Nhưng mức lương của Trung Quốc đă bắt đầu theo kịp thế giới phát triển và vượt xa mức lương ở những nơi khác — ví dụ như ở Ấn Độ, Đông Nam Á và Mỹ Latinh. Đồng thời, hành vi của Trung Quốc trong đại dịch đă đặt ra câu hỏi về độ tin cậy của nước này với tư cách là đối tác trong chuỗi cung ứng toàn cầu.
Trên hết, những động thái ngày càng có thẩm quyền và bắt nạt của Chủ tịch Tập Cận B́nh đă khiến người nước ngoài ngày càng khó kinh doanh tại Trung Quốc. Mô h́nh kinh tế cũ của Trung Quốc không c̣n hiệu quả nữa. Mặc dù vẫn chưa rơ Bắc Kinh sẽ tái thiết mô h́nh kinh tế của ḿnh như thế nào, nhưng nhu cầu rơ ràng là có và việc cho người Mỹ vay tiền để mua hàng xuất khẩu của Trung Quốc rơ ràng có tương lai hạn chế.
Nhu cầu tiền bạc để hỗ trợ các nhu cầu kinh tế đang diễn ra của Trung Quốc và nhu cầu song song của Bắc Kinh trong việc tái thiết mô h́nh kinh tế của đất nước hiện khiến cho lượng trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ khổng lồ mà Bắc Kinh nắm giữ trở nên vô nghĩa. Việc bán ra chắc chắn sẽ tiếp tục.
Nó sẽ không làm rung chuyển thị trường tài chính và chắc chắn không dẫn đến những câu chuyện đáng sợ được rao bán trong rất nhiều bài báo trước đây về danh mục nợ của chính phủ Hoa Kỳ của Trung Quốc.
__________________
|