
Bây giờ hỏi ông thích ǵ
Mà cứ ngồi đó mà ghi chép hoài
Năm mươi năm ông vẫn xài
Để giờ đôi vếu chảy dài ngang hông ?
Ngày xưa căng đét đôi ḅng
Giờ đây chỉ thấy ḷng tḥng mướp hương
Nh́n mà đă thấy xót thương
Bảo sao tôi chẳng vấn vương một thời ?
Đời người như nước vẫn trôi
Ông ơi ! Đừng có rỗi hơi ghi hoài !
VietBF@sưu tập