
Tàu Vịnh Xanh ch́m. Thật đau xót cho các nạn nhân và cả gia đ́nh họ. Nhưng thứ đáng sợ hơn là sự trôi dạt của trách nhiệm.
Thời tiết không mưa giông? Vậy clip du khách quay sấm chớp đùng đoàng, mây đen vần vũ là dàn dựng hay sao? Du khách đùa giỡn trong buồng lái, đứng kín nóc tàu mà không có áo phao — vậy người quản lư tàu đang ở đâu?
Cơ quan chức năng bảo “không đủ điều kiện để điều trực thăng” – Hóa ra cứu người giữa biển cũng cần “điểm đáp”? Chắc là phải chờ tới lúc có băi đáp lát gạch men giữa sóng?
Rồi đến dự báo thời tiết: bản tin cảnh báo mưa giông được phát 30 phút sau khi tàu đă xuất bến. Tức là hệ thống dự báo chạy sau… con tàu? Hay sau cả lợi ích của các hăng lữ hành?
Khi một du khách từng bỏ tour v́ thấy tàu vẫn rời bến giữa mưa giông, người đó bị xem là “có ư thức”. C̣n người không may thiệt mạng, liệu họ bị quy trách là “thiếu cảnh giác”?
Không, đừng đổ lỗi cho nạn nhân nữa. Họ đi du lịch, không phải để làm bài kiểm tra sống c̣n.
Chính quyền, chủ tàu, đơn vị quản lư du lịch – nếu không nghiêm túc soi lại ḿnh, th́ sẽ c̣n nhiều con tàu khác… và nhiều sinh mạng khác, bị đánh ch́m. Không phải bởi sóng, mà bởi sự vô trách nhiệm.
LinhLinh